
Bỗng ở dưới sảnh có tiếng nói khiến người nghe chói tai của ai đó vang lên...
-Kris oppa~
Do cửa phòng không khóa nên Kris lẫn Hun đều nghe rõ từng chữ một...
-Người đẹp của anh đến rồi kìa! Chà... coi bộ nhỏ đó cũng yêu anh 2 dữ hen, 3 năm rồi chứ ít ỏi gì!
-Hừm... Loại con gái tự do lên giường với bất kì người đàn ông nào như cô ta thì anh đã "đá" từ lâu! Nhưng... riêng nó thì ngoại lệ, anh đang lợi dụng nó chứ không hề yêu!
Lúc này, cô ta đang đi lên lầu. Ả mặc 1 chiếc đầm bó sát hở ngực, gương mặt đầy phấn son, mái tóc vàng hoe bồng bềnh, mang đôi giày cao gót 1 tấc...
Nói chung là cũng đẹp nhưng không bằng 1 nửa nhan sắc của Lay mà thôi. Vừa bước lên cầu thang vừa nghênh nghênh cái vẻ mặt kiêu kì thấy mà ghét...
Cô ta biết phòng Kris ở đâu nên cứ đi thẳng về phía trước. Nhìn thấy anh, ả không ngần ngại mà chạy tới ngồi lên đùi anh, coi Sehun như người vô hình vậy. Miệng ả nở nụ cười mê hoặc nhưng anh không quan tâm...
Hun nghĩ mình ở đây lát nữa sẽ chứng kiến cảnh khiến cậu buồn nôn nên cậu xin phép ra ngoài xử lí vài việc trong công ty...
"Cạch" cánh cửa phòng khép lại, trong phòng hiện tại chỉ có 2 người, bây giờ cô ta mới có thể lên tiếng...
-Kris, sao lâu rồi em không thấy anh ghé chổ em? Hay là... anh có người khác ở bên ngoài hở?
-Tại anh có việc bận đột xuất nên không thể đến được! Rebecca, em phải hiểu cho anh chứ sao lại suy nghĩ lung tung?
-Người ta nhớ anh nên mới như vậy a~! Bắt đền anh đó!
-Giờ em muốn anh đền cho em thứ gì đây, bé cưng?
-Em chỉ muốn... anh thôi!
Nói xong, ả chủ động hôn anh, cả 2 quấn quýt nhau như thế cho đến khi anh bế cô ta lên giường. 1 lúc sau, có tiếng rên rỉ phát ra từ căn phòng yên tĩnh đó...
3 tháng sau, tại bệnh viện Seoul...
Phòng 405 - Lay
Luhan lấy quần áo của Lay bỏ vào balô, vừa nói vừa xếp chúng:
-Lay à, chúng ta phải chuẩn bị thật nhanh để về nhà! Anh đã nói dối anh Baekhyun là em vẫn còn ở nhà và đang nghỉ ngơi, em hiểu chứ?
-Vâng, em hiểu mà! Anh ấy mà biết em nằm viện thì sẽ la em cho mà coi! Hên là sức khỏe của em hiện tại đã ổn rồi!
-Ừ! Anh rất vui vì điều đó! Chúng ta mau đi thôi em!
-Vâng a~
Phòng 400 - Baekhyun
-Chanyeol, khi nào tớ mới về nhà? Ở đây chán chết đi được a~
-Ngày mốt cậu sẽ được xuất viện! Giờ thì ngồi ăn hết tô kim chi mà tớ làm đi, sau đó tớ dẫn cậu đi dạo, chịu không?
-Chịu a~! Yêu Yeollie nhất!
"Cứ vui vẻ đi, hạnh phúc sẽ không bên cạnh em được lâu đâu, Luhan à! Tôi sẽ lấy đi tất cả mọi thứ của em, hãy chờ đó! "
Sehun nhìn qua camera bệnh viện đã ghi lại hình ảnh phòng bệnh 405, nhếch mép cười thầm rồi cùng thuộc hạ lẳng lặng bỏ đi...