Ăn tối
" Này , anh đang bắt cóc trẻ em đấy ! Anh có tin tôi báo cảnh sát không hả ?! Đồ đáng ghét , vô liêm sỉ , mặt dày , @#*..." Tiêu Chiến ngồi trên ghế phụ mà miệng không ngừng chửi bới .
" Em có tin , tôi làm chuyện người lớn với em ngay tại đây không ! Tôi đã gọi điện xin mẹ em rồi , nên đây không tính là bắt cóc ..." Anh bình tĩnh .
" Ít nhất cũng phải nói là đưa tôi đi đâu chứ !" Cậu gắt gỏng . ( Chả lẽ .... anh ta định đem mình đi bán , không được ! Phải gọi cảnh sát !)
Đọc được suy nghĩ của cậu , anh đùa cợt " Cả cái thành phố này , không một ai dám bắt Vương Nhất Bác tôi đâu ..." Quay sang thì thấy cậu rút điện thoại ra .
Tức giận , Nhất Bác nhấn ga lao nhanh trên đường .
" Ấy ấy ấy ... Đại ca à , anh lái chậm thôi ! Tôi chưa muốn chết đâu ... Còn bao nhiêu gái xinh chờ tôi đến rước nữa . Tôi còn phải lấy vợ sinh con chứ ! Anh muốn thì chết mình đi ... "
" Đến nơi rồi , xuống xe !" Anh dừng lại trước cửa một nhà hàng sang trọng .
" Không xuống ! Tôi muốn về nhà ..." Cậu vùng vằng
Anh liền vác cậu lên vai , bước đến quầy tiếp tân . " Xin chào , cho tôi một phòng V.I.P "
" Mời Vương tổng theo tôi .." Cô nhân viên lễ phép cúi đầu . Đi một lúc , cậu vẫn bị anh vác trên vai .
" Đây là phòng của hai vị ! " / " Cảm ơn , cô có thể đi " . Thấy cô cứ nhìn chằm chằm vào cậu , anh khó chịu trong lòng .
Nghe câu nói sặc mùi giấm chua ấy , cô nhân viên chỉ biết vừa đi khỏi vừa cười khúc khích .
______________________________________________
Trong phòng
" Thả tôi xuống !" Nhất Bác đặt Tiêu Chiến xuống ghế bên cạnh .
" Hai vị dùng gì ?" Bồi bàn đến .
" Cho tôi hai phần steak medium rare , một spaghetti , một sushi và một chai sâm panh năm 05 . Cảm ơn !" Anh order .
Khi đồ ăn được dọn lên , anh cắt bít tết cho cậu . " Há miệng !" Nhất Bác ra lệnh
" Không !" Tiêu Chiến từ chối .
" Xác định ?" Anh gằn giọng .
" Đánh chết tôi cũng không ăn !" Cậu một mực kháng cự.
" Chắc chắn ?" Mặt Nhất Bác ngày càng đen lại .
" Anh hỏi nhiều thế nhỉ , tôi đã nói là không ... Á! Anh làm cái gì vậy ?" Tiêu Chiến la lên .
Nhất Bác không nói gì , ép người cậu nằm trên đùi , kéo quần âu của cậu xuống đến đầu gối , cả boxer cũng không tha .
" Anh làm cái gì vậy ! Thả ra ... Đau !"
" Bốp !" Tay anh vung xuống mông cậu . Cặp mông tròn mây mẩy của Tiêu Chiến khẽ nảy lên như hai miếng bánh pudding vị sữa hồng hào . " Nói lại ! Có ăn không ?" / " Đau ... Đã nói là không ăn !" . Hai người cứ tiếp tục như vậy sau 30 phút đồng hồ . " Được rồi , đừng đánh nữa , tôi ăn ... tôi ăn ! " Vẫn là Tiêu Chiến xin hàng trước .
" Thế mới ngoan ! Lại đây , ngồi trên đùi tôi . " Chỉ để cậu kịp mặc xong boxer , Nhất Bác kéo Tiêu Chiến ngồi trên đùi mình .
" Để tôi mặc quần đã xem nào ..."
______________________________________________
Chap sau tui có nên làm H không nhỉ ?