Fanfic VKook | Cuộc Hôn Nhân Ép Buộc Phần 1
|
|
Chap 81 Cuối cùng cũng hết giờ làm bài, cả đám nộp bài rồi xách cặp ra về. Riêng Yoseob thì bị Junhyung kéo lại. Chờ trong lớp chỉ còn hai người, Yoseob vùng vẫy: – Buông ra coi! – Cậu định bỏ trốn hả? – Ai đồn? Tui có nói là bỏ trốn đâu! – Yoseob đáp. Bỗng Junhyung yên lặng, tay vẫn siết chặt cổ tay của Yoseob. Bỗng mặt cậu đỏ lên, ánh mắt cậu nhìn ra cửa sổ làm Yoseob cứ ngẩn ra. Chan đúng là đẹp trai thật! Gương mặt không tì vết lại thêm đôi mắt to đáng yêu nữa. Hình như có điều gì đó khó nói trong cậu thì phải. Yoseob chăm chú ngắm Jun, cậu cảm thấy trong mình có tí gì đó rung động. Tim cậu cứ nhảy múa tưng bừng. Bỗng Junhyung nhìn thẳng vào mắt Seob, miệng cố nặn ra từng chữ: – Hôm...đó.... cậu... cậu.... thấy gì rồi? Yoseob bật cười trong vô thức, Junhyung thấy cậu cười thì ngượng càng thêm ngượng. – Nói đi chứ! Cười cái gì mà cười? – Anh nghĩ tôi thấy cái gì thì tôi thấy cái đó đấy! – Yoseob cười gian. Seob định xách cặp bỏ đi nhưng Junhyung đã kéo tay cậu lại: – Nếu cậu thấy rồi thì phải chịu trách nhiệm với tôi! Yoseob bật cười: – Cái gì? Chịu trách nhiệm á? Haha.... – Cậu..... – Junhyung tức lắm mà không làm gì được. – Cậu sao con? Cậu đẹp quá phải không? – Rốt cuộc cậu có chịu trách nhiệm hay không? – Không bao giờ và đừng mong chờ! – Yoseob chu mỏ tuyên bố. Junhyung giơ cao cái điện thoại trên tay làm nụ cười của Yoseob tắt ngấm. Để người ta bắt được thóp rồi còn trả treo được cái gì nữa. Yoseob gầm gừ: – Anh ngon lắm! Bây giờ anh muốn sao? – Sao? Sợ rồi à? Để từ từ tôi suy nghĩ cái đã! Mai gặp! Bye bye.... Junhyung cười hài lòng xách cặp đi thẳng để lại Yoseob ở phía sau với cái đầu như ngọn núi lửa. Đúng là oan gia! Kiếp trước cậu mắc nợ Junhyung chăng? 50 vote 10 cmt ra chap mới nha
|
Chap 82. Osin và tỏ tình (p1) *Sáng hôm sau tại trường: Yoseob và Junhyung mặt đối mặt, bốn người kia thì đứng từ xa nhìn hai đứa. Không biết sáng sớm định làm trò mà thấy căng dữ không biết. - Suy nghĩ ra chưa? Anh muốn gì? - Yoseob bắt đầu cuộc đối thoại. - Tôi muốn cậu là nô lệ của tôi kể từ hôm nay. - Junhyung hùng hồn tuyên bố. - CÁI GÌ??? - Yoseob hét lên. - Bất cứ khi nào tôi gọi cậu phải có mặt, tôi sai cái gì cũng phải làm. - Sáng đi học chưa uống thuốc hả? Hay là uống lộn thuốc chuột nên ba trợn rồi? Còn khuya nhé! - Yoseob khoanh tay quay mặt sang hướng khác. - Được thôi! Là cậu nói đấy nhé! Năm phút nữa cảnh sát sẽ đến đón cậu. - Junhyung cười đểu. - Khoan đã..... - Yoseob đảo mắt qua lại suy nghĩ. Đường đường là thiếu gia tập đoàn Hắc Long lừng danh thế giới mà đi làm nô lệ cho người khác ư? Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, làm nô lệ cũng đỡ hơn ở tù. Thôi thì tới đâu hay tới đó. Cầu mong cho tên này đừng lên cơn động kinh mà đòi báo cảnh sát nữa là được rồi. - Tôi... tôi... đồng ý! - Yoseob ngập ngừng nhìn Junhyung. - Nhưng khi nào thì tôi được tự do? Junhyung sờ cằm ra vẻ suy nghĩ: - Ưm để coi.............. Khi nào tôi có nguời yêu thì tôi trả tự do cho cậu. - Cái gì? Thế nếu anh không có nguời yêu thì tôi phải phục vụ cho anh suốt đời à? - Cậu có mơ cũng đừng mơ cao thế chứ! Nhìn mặt tôi xem, đời nào mà ế được! Bây giờ để cho chắc tôi sẽ làm một bản hợp đồng. ....................15 phút sau................ - Xong rồi! Hợp đồng thì mỗi đứa một bản cấm anh lật lọng! Yoseob quăng cho Junhyung tờ hợp đồng, bản thân cũng cất riêng một bản. Cũng may là ban nãy đã sơ tán các thành viên trong lớp ra ngoài. Nếu không thì hai đứa nhóc này lại tạo scandal mất. Bốn đứa tròn mắt nhìn Yoseob và Junhyung chí chóe. Đúng là một sự tai hại khi để hai đứa này chạm mặt nhau. Trong khi đó thì Hoseok cứ ngồi cười một mình suốt. Trạng thái này được duy trì từ lúc vừa đặt chân vào trường cho đến bây giờ. - Ê! Uống thuốc chưa? Làm gì mà ngồi cười như thằng điên vậy? - Taehyung huých vai Hoseok. - Mày thì biết cái gì trong trái ổi! - Hoseok nói rồi quay sang hướng khác cười tiếp. Taehyung khó hiểu nhìn Hoseok còn Jungkook thì để ý Jimin hôm nay cũng rất lạ. Suốt buổi không ngồi quay mặt ra ngoài thì cũng úp mặt xuống bàn. Nói chung là không nói chuyện với Hoseok như mọi bữa nữa. Mọi người muốn biết chuyện gì đã xảy ra thì ta quay lại đêm hôm qua nhé! *Flashback: Jimin vừa bước ra khỏi shop quần áo, trên tay cậu xách đầy đồ. Dĩ nhiên tài xế chở cậu đi chính là "osin Hoseok" rồi. Do lúc nãy anh than mỏi chân nên cậu bảo anh đến chỗ đậu xe để đợi. Đang bước ngon trớn bỗng cậu sững lại. Bên kia đường là Hoseok đang dựa vào chiếc mui trần của anh, bên cạnh anh là một cô gái chân dài rất đẹp. Hình như họ đang trò chuyện với nhau thì phải. Jimin đứng đó, cậu không muốn quấy rầy họ nhưng không hiểu sao cậu thấy rất buồn. Cô gái đó từ từ tiến đến gần và đặt lên má của Hoseok một nụ hôn ngọt ngào. Jimin sôi máu não, cậu lầm bầm chửi rủa tên Hoseok háo sắc mất nết. Bên kia đường hai người vẫn nói chuyện với nhau rất vui vẻ. Jimin chỉ biết đứng bên đây chờ đợi thôi, cậu không muốn đối mặt với người đẹp hơn mình. Cậu sợ Hoseok sẽ thích cô gái đó hơn. Mãi một lát sau cô gái đó ghé tai Hoseok thì thầm, không biết cô ta nói gì chỉ biết là Hoseok bật cười. Anh vẫy tay với cô ta và rồi cô ta bước đi. Đến lúc này Jimin mới băng qua đường và tiến đến gần Hoseok . Cậu nhìn theo bóng cô gái đó rồi nhìn anh: - Ai thế? Bạn gái anh à? - giọng của Jimin pha lẫn tò mò và hờn dỗi. - Không nói cho cậu biết! - Hoseok đút tay vào túi quần ý muốn trêu Jimin, thực ra trong lòng anh đang cười thầm. - Nhưng tôi muốn biết! - Jimin có phần nghiêm túc trong lời nói. - Cậu biết làm gì? Mà sao hôm nay tự dưng quan tâm đến chuyện của tôi thế? Trông thái độ cậu lạ lắm đấy! Trông giống như là..... - PHẢI! TÔI THÍCH ANH ĐẤY! - Cậu mất kiên nhẫn trước thái độ đùa giỡn của Hoseok, vì vậy nên cậu hét lên trong vô thức. Như thể nhận ra mình mất kiểm soát, Jimin vội đưa tay bịt miệng, Hoseok ngạc nhiên nhìn cậu: - Cậu nói gì? Jimin đỏ mặt lắc đầu lia lịa: - Không.... không có gì! Hoseok khom người xuống nhìn thẳng vào mắt cậu: - Lúc nãy tôi nghe rõ ràng cậu nói thích cái gì đó mà! Jimin lại quay mặt sang hướng khác: - Anh.... chắc anh nghe nhầm rồi! Hoseok nghe rất rõ là đằng khác nhưng anh muốn chính miệng cậu nói lại lần nữa. Vì thế nên anh cứ nghiêng đầu theo hướng của cậu: - Cậu nói thích tôi đúng không? Tôi nghe như vậy mà! Jimin xua xua tay, mặt đỏ bừng: - Đã nói là không có nói mà! Đi... đi... về đi! Trễ rồi!
|
Chap 83. Osin và tỏ tình (p2) Cậu nói dứt câu thì phóng lên xe đóng cửa lại. Hoseok mỉm cười rồi cũng leo lên xe. *Ở trên xe: - Nè! Lúc nãy cậu nói thích tôi mà phải không? - Không phải! - Jimin đưa tay ôm mặt xấu hổ. *Cả đêm hôm đó tại nhà Jimin: "Tít...tít" Tin nhắn từ Osin Hoàng Tử: "Nè! Nói thích tôi lại lần nữa đi, lúc nãy cậu nói thích tôi mà". Jimin ôm đầu khổ sở với đống tin nhắn mà Hoseok gửi. Đúng là xấu hổ quá đi mất. Lỡ miệng thôi mà, bí mật bị phun ra hết rồi còn đâu. Jimin ơi là Jimin, sao mà tệ vậy không biết? Biết đối mặt sao với Hoseok đây? Ôi trời! Cậu nằm lăn lóc trên giường, hết lăn qua lăn lại thì lấy chăn trùm kín mít. Đúng là hâm hết chỗ nói! ....... end flashback.......... Chuyện nó lâm li bi đát mặn chát thế đấy! Vì thế nên Jimin không dám nhìn mặt Hoseok và Hoseok thì vui quá cười không ngớt. *Giờ giải lao: - Yoseob! Tôi khát nước! - Yoseob! Lên thư viện lấy sách về cho tôi đi! - Yoseob! Tôi đói quá, mua dùm tôi phần sandwich! Yoseob chạy tới chạy lui như thằng điên. Sáu đứa kia thì chống cằm ngồi dòm không chớp mắt. Hai đứa nhóc làm thiệt á? Nhìn Junhyung ngồi gác chân lên bàn cười khoái chí là hiểu rồi. "Bộp" Yoseob đặt mạnh hộp bánh xuống bàn, trán cậu đầy mồ hôi. Yoseob nghiến răng nhìn Junhyung: - Ê! Anh quá đáng vừa thôi nha! Hành hạ tôi thế anh vui lắm hả? - Thì chẳng phải cậu và tôi đã kí kết bản giao ước rồi sao? - Được thôi! Kể từ bây giờ tôi không còn tên Yoseob nữa mà tôi đổi thành tên Appa đấy! Anh có ngon thì gọi tôi bằng Appa đi! - Yoseob nghiến răng trèo trẹo. - Tôi thích gọi cậu là Yoseob cơ! Nô lệ Yoseob! - Junhyung lè lưỡi. - Vậy tôi đập gãy tay chân anh rồi tôi sẽ hầu hạ anh như ý anh muốn. Tên chó chết! Yoseob giơ nắm đấm lên thì Junhyung đã lớn giọng: - Tôi đã giao lại đoạn phim đó cho em họ và em dâu của cậu rồi! Tôi mà có chuyện gì thì cậu cũng phải ở tù thôi! Yoseob quay lại sau lưng mình, Taehyung. đang giơ cao cái điện thoại có đoạn clip. Mấy đứa kia đứa nào đứa nấy cười gian chưa từng thấy. Yoseob ôm đầu than trời, bạn bè tốt thế đấy! Đồng lõa với kẻ địch để hại cậu mới ghê chứ. *Chiều hôm ấy tại nhà Jungkook: Yoseob xách cuốn tạp chí bước ra khỏi phòng. Đi được vài bước thì cậu nghe có tiếng nhạc. Cậu đi về phía đó để xem nhạc phát ra từ đâu. Cậu ghé mắt vào phòng của Jungkook và không khỏi ngạc nhiên. "Luda! When I was 13, I had my first love, There was nobody that compared to my baby and nobody came between us or could ever come above She had me going crazy, oh, I was star-struck, she woke me up daily, don't need no Starbucks. She made my heart pound, it skipped a beat when I see her in the street and at school on the playground but I really wanna see her on the weekend. She knows she got me dazing coz she was so amazing and now my heart is breaking but I just keep on saying... Baby, baby, baby oooh Like baby, baby, baby nooo Like baby, baby, baby oooh I thought you'd always be mine (mine)" Những bước nhảy của Jungkook rất khỏe khoắn và điêu luyện. Yoseob thích thú xem Jungkook nhảy đến hết bài. Hai mắt Yoseob bỗng sáng lên chạy ào vào phòng Jungkook: - Jungkook à! Em nhảy đẹp quá đi! Jungkook tiến đến tắt nhạc rồi quay sang Yoseob: - Thấy hết rồi hả? Yoseob gật gật đầu, miệng cười tươi. Jungkook cầm chai nước suối lên tu một hơi rồi bảo: - Thế hết rồi đấy! Ra ngoài đi! - Thôi mà! Em dạy hyung đi ha! - Yoseob đã kết Jungkook nay còn kết hơn. Jungkook khoanh tay dựa lưng vào tường: - Tôi không biết dạy! Thích thì anh tự tập lấy! Yoseob ngồi xuống rồi ngước mặt lên nhìn Jungkook: - Em đừng vô tình với hyung như thế được không? Mà nè, sao cái gì em cũng giỏi thế? Đánh nhau này, đua xe này, nhảy nữa... Chẳng bù cho hyung cái gì cũng không biết. - Yoseob xụ mặt xuống buồn bã. Thấy cậu nhóc có ý làm thân với mình nên Jungkook cũng không đành lòng bỏ mặc. Thế là Jungkook tiến đến cái máy mở nhạc lên rồi quay sang Yoseob: - Nhìn tôi nhảy qua một lần rồi tôi sẽ dạy hyung những cái cơ bản! Hai mắt Yoseob sáng rỡ nhìn Jungkook gật gật cái đầu. "Party Rock is in the house tonight Everybody Just have a good time And we gon make you lose your mind Everybody Just have a good time x2 In the club Party Rock Lookin for ya girl? She on my jock Nonstop when we in the spot Booty movin weight like she own the block Where we drank? I gots to know, tight jeans tattoo cuz I'm rock n roll Half black half white domino Gang of money Oprah doe YO I'm runnin through these hoes like drano I got that devilish flow rock n' roll no halo We PartyRock!! Yea that's the crew that I'm reppin On a rise to the top no Led in our Zepplin. Hey!" Giai điệu sôi động của bài Party Rock Anthem vang lên. Jungkook thực hiện những động tác khá chuẩn làm Yoseob cười thích thú. Hai mắt cậu nhóc sáng lên và tỏ vẻ rất khâm phục. Taehyung ghé mắt vào phòng nhìn hai anh em vừa tập vừa nói chuyện với nhau vui vẻ thì rất hài lòng. Hai người này mà chiến tranh chắc Taehyung sẽ trốn về Nhật luôn cho coi. Sau khi tạm biệt "giáo viên Jungkook" thì Yoseob quay về phòng để tắm rửa thay quần áo khác. Đang sấy tóc thì điện thoại của Yoseob reo lên. Là số của Kevin (bạn thân của cậu bên Mỹ). - Mình nghe đây! - cậu nhấc máy. - Nè! Cậu đi lâu thế? Sao không đến thăm tụi này nữa? - Giọng của Kevin trách móc. - I'm sorry! Có lẽ mình sẽ lánh nạn ở Hàn một thời gian dài. Khi nào mình "trắng án" thì mình sang bên đấy chơi với cậu nhé! - Mà tớ có chuyện này không biết có nên nói với cậu không nữa. - Cậu cứ nói đi! Mình vẫn nghe đây! - Yoseob nói. - Tên Alex bạn trai cậu là một tên xấu xa đấy! Cậu liệu mà tránh xa hắn ra đi! - Sao thế? Alex là sinh viên đại học lịch sự lắm mà! Mình với anh ta quen nhau cũng được một năm rồi làm gì có chuyện anh ta là người xấu được. - Yoseob cười cười. - Hắn ta là loại lưu manh giả danh trí thức đấy! Hôm trước trong quán bar hắn uống rượu cùng Peter bạn trai của mình, cậu biết hắn đã nói những gì không? - Hắn nói gì? - Yoseob sốt ruột hỏi. - Peter đã ghi âm lại rồi! Để mình gửi mail qua cho cậu. - Ok. Yoseob cúp máy rồi khởi động máy tính để check mail. Cậu nhấp vào hộp thư của Kevin vừa gửi qua. "Mầy đừng nhắc đến thằng nhóc Yoseob nữa được không? Nó ỷ nó là con trai của tập đoàn Hắc Long thì nó ngon à? Nhà nó dư tiền nên tao quen nó chẳng qua là xài tiền giúp nó thôi. Mua cho tao nào là siêu xe, quần áo hàng hiệu thì giả vờ yêu thương nó một chút cũng chẳng mất mát gì." "Thế mấy hôm nay Yoseob sang Hàn mầy xài hết tiền rồi à?" "Tao định vài ngày nữa bay sang đấy tìm nó, gì chứ tiền tao bảo một tiếng là nó đưa ngay ấy mà!" Yoseob tức giận đập tay xuống bàn: - Mẹ kiếp thằng khốn nạn! Cậu lấy điện thoại ra tức tốc gọi cho Kevin: - Cậu nghe rõ những gì tớ nói đây! Mọi người cứ giả vờ như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Chờ vài ngày nữa hắn sang Hàn mọi người đến phá nhà hắn cho tớ. Lấy lại chiếc siêu xe và tất cả quần áo hàng hiệu, đồng hồ, vv.... - Ok tụi này biết rồi! Mà cậu định làm gì thế? Yoseob cười gian: - Định giữ tí hình tượng ngoan hiền ấy mà! Sau khi hắn trở về, tớ cho phép các cậu đánh đập hắn tùy thích đấy! Càng mạnh tay càng tốt và nhớ gửi clip qua cho tớ coi. 50 vote 10 cmt ckap mới nka m.n
|
Chap 84 - Ok, dù sao tớ cũng ghét hắn sẵn rồi. Ta quyết định kế hoạch là vậy đi - Cám ơn! Tạm biệt Kevin nhé! Cậu cúp máy, lòng vẫn chưa nguôi cơn giận. Yoseob không ngờ tên bạn trai đeo kính cận lúc nào cũng chăm lo học hành lại là người như thế. Đã thế cậu sẽ đá hắn, sau khi đá còn kêu lũ bạn đập hắn một trận cho chừa tật lợi dụng. Đúng là tức điên mà! Nói sơ qua nhóm bạn của Yoseob nhé! Là nhóm học sinh trường quốc tế học chung với cậu. Cả đám đều là cô, cậu chủ của những tập đoàn thế lực. Quậy vô đối và rất đoàn kết. Tất cả đều là người Hàn và tên Alex cũng thế 9:00 am sáng chủ nhật: Yoseob còn đang vùi mình trong chăn ấm thì điện thoại cậu réo inh ỏi. Cậu lăn qua lăn lại rồi lấy chăn trùm kín đầu. Điện thoại cậu cứ reo liên tục làm cậu muốn tránh cũng không được. - A..lô. - giọng cậu ngái ngủ. - THỨC DẬY ĐI ĐỒ CON HEO LƯỜI!!!!! Yoseob giật mình quăng cái điện thoại ra xa, tiếng thằng cha nào mà thanh thót thế không biết. Màng nhĩ cậu muốn bung ra luôn rồi. Yoseob nhặt cái điện thoại lên áp vào tai. - Cậu đâu rồi? Lọt xuống bồn cầu rồi hả? Alô.... Alô! - Sáng sớm anh lên cơn động kinh hả tên khốn đốn? Cái miệng của anh góp phần làm tôi tỉnh ngủ đấy! Có chuyện gì? - Lập tức thay quần áo rồi đến nhà sách với tôi! - Giờ này ấy hả? Tôi còn buồn ngủ lắm! Bữa khác đi nha! - Yoseob chúi đầu vào cái gối định ngủ tiếp. - Nè! Cậu nên nhớ tôi là boss của cậu đấy nhé! Tôi muốn cậu đi thì cậu phải đi ngay cho tôi. - Junhyung nhấn mạnh. - Vậy cho tôi hai tiếng nữa nha! - Yoseob kéo cái chăn lên trùm cái đầu lại. - Tôi đến trước cổng nhà cậu rồi này! Năm phút nữa không có mặt thì biết tay tôi! "tút...tút...tút" Yoseob lật đật bước đên cửa sổ nhìn xuống, tên ác ôn ấy đang dựa lưng vào chiếc xe hơi rồi còn đâu. Cậu đặt cái điện thoại xuống bàn rồi dậm chân bước vào nhà vệ sinh. ..................................... - Thằng nhóc điên đó làm gì lâu thế không biết? Bực mình thật! - Junhyung đút tay vào túi quần nhăn nhó. - Cái miệng lảm nhảm gì thế? - Yoseob đứng chình ình sau lưng. - Đợi cậu lâu quá chứ gì! Lên xe! Yoseob lầm bầm trong miệng chửi rủa gì đó rồi mở cửa xe leo lên một cách rất ư là "nhẹ nhàng". - Nhẹ nhẹ thôi! Cánh cửa sút ra bây giờ! - Junhyung trêu. ----------- Chiếc xe của Junhyung dừng ngay nhà sách tại trung tâm thành phố. Anh và cậu tiến vào bên trong. Junhyung đi trước cậu đi phía sau, nhìn đâu cũng thấy sách cậu muốn hoa cả mắt. Thế mà tên ác quỷ kia lựa lựa gì đó rồi quăng cho cậu cầm. Hắn đọc sách trừ cơm á? Cậu cầm gần cả chục cuốn rồi đấy! - Để xem bài tập ôn thi đại học, sách nâng cao, ..v..v.. Lấy hết luôn cho rồi! Rốt cuộc là đống sách đã cao hơn cái đầu của Yoseob. Yoseob phùng mang trợn má lầm bàm chửi rủa, bỗng cậu nhóc nở nụ cười gian cực kì. Junhyung đi hết chỗ này đến chỗ kia và lấy cả đống sách! Anh cứ việc đưa ra phía sau và sẽ có người cầm. Cứ thế anh đi hết nhà sách và rốt cuộc cũng dừng lại: - Bấy nhiêu chắc đủ rồi! Anh quay ra phía sau và nhanh chóng giật mình: - Hả? Hai cô là ai thế? Cô gái đó cười tươi: - Tôi là nhân viên trong nhà sách! Có một cậu kêu chúng tôi đến đây để phụ anh cầm mấy cái này! "Nhóc Yoseob lại trốn việc nữa rồi! Đúng là đồ tiểu yêu!" Junhyung lầm bầm. - Hai cô mang mấy cuốn sách này đi tính tiền và gói lại giúp tôi đi! - Dạ vâng. Nhiệm vụ cao cả của anh bây giờ là đi tìm nhóc con đó. Nhà sách thì rộng thênh thang biết cậu ta đi đâu chứ. Đúng là phiền phức! Anh tìm từng ngõ ngách nhưng vẫn chưa tìm ra. Vã cả mồ hôi, nếu tìm hết từng nơi chắc đến tối quá! Mà chắc nhóc đó không hứng thú với mấy cuốn sách này đâu. Vậy nơi mà nó đến chỉ có thể là..... *Khu truyện tranh: - Ê nhóc! Ở đây truyện gì hay em chỉ cho hyung với! Yoseob lân la làm quen với mấy đứa nhóc đang ngồi đọc truyện. Một cậu bé đeo kính cận chỉ tay lên giá sách: - Hyung đọc Doremon đi hay lắm đấy! - Thế hả? Yoseob lấy cuốn truyện rồi ngồi bẹp xuống sàn như lũ con nít. Bọn chúng ngồi xung quanh cậu rồi cười nói vui vẻ. Yoseob đùa giỡn với bọn chúng rồi kể chuyện này nọ. Cậu có vẻ thích con nít nhỉ? Trông cậu rất vui, cứ cười nói mãi. - Hyung ơi! Hyung tên gì thế? - một bé hỏi. - Hyung tên Yoseob! - Cậu cười híp mí. - Thế Yoseob hyung có thường xuyên đến đây không? Hay là Yoseob hyung kể chuyện cho tụi em nghe đi! Cậu đưa tay xoa đầu mấy đứa nhóc ngồi xung quanh rồi hỏi: - Thế mấy nhóc muốn nghe chuyện gì? Hyung không biết nhiều chuyện lắm đâu! Mấy đứa nhóc nhao nhao lên đòi cậu kể chuyện này chuyện kia. Yoseob ổn định tình hình rồi cười: - Thế hyung kể nhé! Ngày xửa ngày xưa............ Cậu không biết trong góc có một người đang đỏ mặt vì cậu. Sao lúc cậu ngồi cạnh mấy đứa nhóc cậu lại dễ thương đến thế cơ chứ? Đúng là đốn tim người khác mà! Junhyun. đưa tay sờ ngực, nhịp tim lại tăng lên rồi. Tên nhóc tiểu yêu này chưa hẳn là đáng ghét lắm! Anh hắng giọng lấy lại tôn nghiêm: - E hèm.... Yoseob! Cậu biết là tôi đi tìm cậu nãy giờ không hả? Yoseob quay sang nhìn Junhyung rồi cười ngây thơ: - Thì đó là mục đích của tôi mà! Đi nãy giờ mệt hem? - Cậu đúng là... Đi theo tôi! - Anh khoát tay. Yoseob chia tay mấy đứa nhóc rồi lon ton đi theo Junhyung. Bỗng điện thoại trong túi của cậu reo lên, là số của tên Alex khốn kiếp! Yoseob (giả vờ) giọng ngọt ngào: - Em nghe đây! - Yoseob hả? Em gặp anh một tí được không? Anh đến Hàn rồi! - Thế anh đến công viên XX chờ em nhé! Em sẽ đến ngay! Junhyung dỏng tai lên nghe ngóng. Không biết nói chuyện với ai mà ngọt ngào thế nhỉ? Anh tò mò muốn biết lắm nhưng mà như vậy thì cũng có hơi vô duyên. Anh giả vờ hỏi bâng quơ: - Ai gọi cậu thế? - Anh không cần biết! Tôi đi đây tí nhé! Lát gặp ở quán kem CBSWEET! - Ê! Khoan! Yoseob nói dứt câu thì đã chạy đi làm Junhyung gọi với theo mãi. Anh chau mày suy nghĩ, chịu hết nổi rồi! Đi theo thôi! Thế là Junhyung bám theo Yoseob cho thỏa cái tật nhiều chuyện. *Tại công viên: Một chàng trai đeo kính trông rất điển trai, mặc áo sơ mi trắng và khoát áo vest bên ngoài trông rất lịch sự đang ngồi chờ ở ghế đá công viên. Từ xa xuất hiện bóng dáng của một cậu bé mặc áo sọc đỏ trắng, quần jean ngắn và đi giày thể thao. Vừa thấy cậu, anh ta đã chạy đến ôm cậu vào lòng. - Anh nhớ em nhiều lắm Yoseob à! Yoseob nhếch môi cười khinh bỉ rồi giả vờ đặt tay lên lưng anh ta. Định diễn nữa à? Đúng là tên đểu cán. Junhyung ngồi trong xe thấy hai người ôm nhau thì đâm ra tức giận vô cớ. Anh chỉ tức là không thể ra khỏi xe mà đấm vào mặt cái thằng đó một cái. Cậu từ từ rời khỏi người anh và nở nụ cười với anh: - Alex à! Thực ra hôm nay em có chuyện muốn nói với anh! Anh ta cười vui vẻ đưa tay vuốt tóc cậu: - Em cứ nói đi! Anh đang nghe đây! - Em muốn chia tay! 50 vote 10 cmt ra ckap mới nka. À mà bạn nào tuần này mới thi thì chúc các bạn thi tốt nka
|
Chap 85. Người yêu giả Nụ cười trên môi người con trai kia tắt ngấm, vẻ mặt lập tức trở nên nghiêm trọng. Anh ta nắm chặt lấy tay Yoseob: - Em nói gì thế Yoseob? Em đang đùa phải không? Yoseob gỡ tay anh ta ra rồi nói: - Em không đùa! Thật sự là em không còn tình cảm gì với anh nữa. Anh ta bắt đầu hoang mang níu kéo tay Yoseob: - Đừng đối xử với anh như thế mà! Anh đã làm gì sai sao? Em nói đi anh sẽ sửa đổi! - Anh không làm gì sai cả, chỉ tại em yêu người khác rồi! - Em nói gì? - Alex ngạc nhiên. Thật sự anh không tin là có ngày lại bị cậu bỏ rơi, lúc trước cậu mê anh lắm mà. Yoseob không trả lời mà lấy điện thoại ra bấm bấm gì đấy rồi gọi điện. Bỗng điện thoại Junhyung reo lên: - Alô. - Anh à! Anh đến đón em đi! Em đang ở công viên này, nhanh nhá! Em đợi anh đấy! - giọng của Yoseob ngọt hơn đường. Nhận thấy sự kì lạ trong giọng điệu của Yoseob, Junhyung hiểu cậu muốn gì nên lập tức đảo xe rồi ngừng trước mặt hai người. Junhyung xuống xe rồi tiến đến ôm lấy Yoseob: - Em đi đâu lâu thế? Làm anh đợi cả buổi! - Anh trách yêu và hôn lên má cậu một cái. Yoseob không ngờ Junhyung lại diễn đạt đến như vậy. Tuy có hơi bất ngờ nhưng như thế càng tốt. - Em đi gặp bạn em! Anh hư quá đi, đợi có tí xíu mà cũng kêu ca nữa. - Yoseob giả vờ nũng nịu. Alex bàng hoàng nhìn hai người âu yếm ngọt ngào trước mặt. Cái này nói đúng hơn là bị shock. - Đây là Junhyung! Bạn trai mới của em! - Yoseoc nhìn Alex rồi giới thiệu. - Hân hạnh được biết anh! - Junhyung đưa tay ra. - Chào cậu. - Alex bắt tay Junhyung rồi gượng cười. Yoseob quay sang rồi bảo: - Em có việc rồi! Em đi trước nhé! - cậu khoát tay Junhyung một cách âu yếm. Khi Yoseob định bước lên xe thì Alex cất tiếng, vẻ mặt hơi bị đau khổ: - Hai đứa mình vẫn là bạn chứ? Yoseob xoay người lại đưa đôi mắt buồn bã nhìn Alex. Làm bạn ư? Lợi dụng cậu nhiêu đó chưa đủ hay sao? Bày đặt cái gì chia tay mà đòi làm bạn. Chưa đánh hắn tại đây đã là may mắn lắm rồi. Cậu từ từ tiến lại gần anh, lòng Alex nhen nhóm lên một vài tia hy vọng nho nhỏ. Anh hy vọng Yoseob sẽ đổi ý. Cậu đứng trước mặt anh nở nụ cười hiền, cậu nhón chân lên thì thầm vào tai anh: - LỘN CÁI BÀN! Giải tán đi ba! Yoseob và Junhyung lên xe chạy đi bỏ lại Alex với bộ mặt ngơ ngác. Từ đầu đến cuối chỉ là cậu diễn thôi, cậu không thiết níu kéo loại người như tên Alex đâu. Yêu vì vật chất thì chết đi, sống chi cho chật đất. Junhyung thấy lòng nhẹ nhõm lạ lùng, anh vui nhưng không dám vui ra mặt. - Thằng đó là thằng nào vậy? - Anh hỏi. - Bạn trai cũ! - Chia tay nó thật à? - Thế chẳng lẽ đùa! Vậy cũng hỏi! - Yoseob đang bực mình vì bản thân bị lợi dụng trong thời gian qua. Đúng là không thể tha thứ được. - Ê! Tôi mời cậu đi ăn kem nhé! - Junhyung vui vẻ đề nghị. - Làm gì tự dưng vui thế? Lên cơn nữa à? - Yoseob đưa đôi mắt đề phòng nhìn anh. - Thế có đi hay không? - anh gằn giọng. - Ngu sao không. - Yoseob cười tươi. Chiếc xe lướt đi trên đường, và điểm đến là quán kem CBSweet. Liệu hai đứa này có yêu nhau không nhỉ? Chap sau có Vkook nên vote và cmt nhiệt tình lên nha
|