Trái Tim Lạnh Giá
|
|
Chương 78 : Có Lẽ Nên Buông Tay Chương 78 : Có Lẽ Nên Buông Tay Phương về lại công ty , cô và mọi người bơ phờ , sốc nặng khi nghe tin động trời từ Như . Phương không tin anh cô lại là người nhìn thế. Minh hận Khang , người bạn thân thiết của anh , nhẫn tâm nói lời cay nghiệt với đứa em gái đáng thương của anh cuối cùng chính hắn ta lại cũng là người có lỗi . Huỳnh Hải Tuyết đã yêu Lâm Minh Khang rất nhiều nhưng mà đến bây giờ chỉ một câu muốn hỏi : " Liệu Hàn Tiểu Băng có yêu Lâm Minh Khang ? " Hàn Tiểu Băng ngày xưa đã trở lại rồi , sự mất tích này của cô thật khiến mọi người lo lắng . Đứng ngồi không yên chỉ vì cô . Ai ai cũng sốt ruột . Nhưng tại người cô thương nhớ liệu có nhớ cô không ?!? Ngày thứ hai Băng dậy muộn hơn hôm qua , đến gần 10h sáng cô mới tỉnh . Băng thay đồ , make up chuẩn bị ra ngoài cũng mất gần 2 tiếng đồng hồ . Dù sao nay cô chỉ đi mua sắm nên cũng không vội . Victor lúc đầu đòi theo cô , muốn đi với cô nhưng Băng một mực không chịu . Cô muốn ở yên một mình nên Victor không ép . Anh chỉ gọi đến nói chuyện với Khang về Băng . Nhưng anh thật sự không ngờ , lời nói của Khang khiến anh chỉ muốn xé xác Khang ra . - Alo , anh không sang với Băng sao ? - Tại sao tôi phải sang , bên này tôi còn nhiều việc lắm , bận lo đám cưới rồi . - Được thôi , mai Băng sẽ kết hôn với Jacker bên này , anh muốn sang chúc phúc thì sang còn không thì thôi , chào anh, cho tôi gửi lời hỏi thăm đến cô vợ mà anh YÊU NHẤT . Tút ......... Tút ............ Tút Victor dập máy trước , chỉ cần Khang trả lời câu làm anh sốc thế nào cũng phải thay cái điện thoại mới . *** Trung Tâm Mua Sắm PEU /// Một trung tâm thương mại lớn nhất Nga hiện ra trước đôi mắt nâu lạnh lùng kia . Cánh cửa trong suốt mở ra , đôi chân của Băng từ từ tiến chậm vào bên trong . Có rất nhiều mặt hàng và rất đông người ở đây . Băng cũng có vẻ hứng thú với nơi này . Nổi bật với gương mặt đầy vẻ lạnh lùng , mái tóc nâu đen dài búi gọn sau gáy , đôi mắt nâu thu hút , mỗi khu cô đi qua , cô đều nhận được ánh mắt ngưỡng mộ , ghen tỵ của một số đứa con gái và con trai trong khu này . Băng đều lọt vào mắt xanh của các chàng trai . Nhưng Băng không hề quan tâm gì hết . Ở Nga không ai không biết đến thân phận của cô , bởi thế họ không dám động vào . Bốn tiếng đồng hồ trôi qua , Băng lướt hết các lầu của trung tâm này , cô mua đồ chất đầy cả chiếc xe hơi . Suýt chút chắc cô dọn luôn cái siêu thị. Băng lái xe đến một quán nước , dừng chân nghỉ ngơi xíu . Mỗi khi ngưng lại rãnh Băng lại nhớ đến Khang . Cái tật này biết đến khi nào mới bỏ được . " Xin lỗi vì phải từ chối nhã ý của cậu , nhưng tôi không rãnh , không sang với cậu được . " Từng dòng chữ đó vang vảng trong đầu Băng . Khi đầu lưỡi và đôi môi mỏng mềm của cô cảm nhận ly cappuchino. Một chữ có thể diễn tả tình cảm xung quanh " đắng " . Ly cappuchino đắng cũng giống như tình yêu đau khổ . Bên nhau luôn luôn phải chịu nhúng lúc đắng cay ngọt ngào mới hiểu hết được nhau . Có vẻ như nay ly nước đó phù hợp với Băng . Băng dựa vào ghế , cô thiếp đi một chút vì mệt mỏi , dẫu sao nơi này cũng hơi vắng khách . Băng tự nhiên nhú nhà của mình . Đêm qua sau khi nhắn tin với Khang xong , Băng dường như mệt mỏi hơn rất nhiều .......... Tưởng chừng Khang sẽ sang chơi với cô dù chỉ một ngày cuối cùng và với tư cách em của bạn cũng không được gặp anh - người đầu tiên cô yêu . Sao chỉ sau ngần ấy năm , khoảnh cách giữa cả hai lại xa lạ đến vậy ? Có phải trong tình yêu người ta hay nói "xa mặt cách lòng " là vậy ? Mọi thứ dường như đổ bể . Chỉ xin lấy một ngày thôi để cùng người bạn yêu của mình đi chơi cũng không thể . Có phải đây là cái giá Băng phải trả cho sự lạnh lùng đến phát khùng của cô khi xưa ?!? Băng cảm thấy mệt mỏi rồi , cô cũng cảm nhận được sự đuối sức trong tình yêu của mình rồi ....... Băng nên buông tay để hai bên đều vui vẻ , hạnh phúc .
|
Chương 79 : Băng , Em Đang Ở Đâu ? Chương 79 : Băng , em đang ở đâu ? Gương mặt đó luôn xuất hiện bên anh , nhưng vì sao anh lại nhớ đến người đó ? Bây giờ là anh còn giận Băng hay do bản thân anh không có quyền được gặp Băng . Cả hai đều có lỗi nhưng tại sao không cho nhau một cơ hội để sửa chữa lỗi lầm đó ? Có phải lỗi của cả hai quá lớn ? Những giây phút ở bên nhau , đó là một điều anh không thể tưởng . Nhớ lại lần đầu khi cả ai gặp nhau , là đã có chuyện tranh cãi rồi . Nhưng nào ngờ vì những chuyện đó mà lại gắn kết cả hai lại với nhau . Mỉm cười vì anh đã yêu được Tiểu Băng . Băng sắp kết hôn ? Anh cũng kết hôn . Có phải đây là con đường duy nhất dành cho cả hai ? Nhưng dẫu sao , anh cũng nên gặp lại cô lần cuối . Trước khi cả hai có gia đình riêng . Khang quay lại khách sạn , Như vẫn ở đó , anh chẳng buồn nhìn lấy Như . Lướt qua Như một cách nhanh gọn , anh gom đồ đạc bỏ vào vali ....... Như tiến lại gần , ôm lấy anh từ phía sau . - Anh Khang , xin anh đừng bỏ em và con . - Tiểu Như ........... - Đừng đi . Khang ngưng lại , ngồi yên đó . Khang không thể quên đi cái gương mặt đó , anh nhớ cô đến mức phát điên rồi . Anh phải nhìn thấy cô . Nếu không thì có lẽ căn phòng này sẽ sập ngay - Tiểu Như , anh không biết thực hư mọi chuyện là sao , nhưng anh không thể không gặp Tiểu Băng . Quay về anh sẽ chịu trách nhiệm với em . - Khang , tại sao anh không tìm hình bóng của Băng trên người em . Em và Băng như nhau mà ? - Như , anh đã cố thử . Nhưng kết quả là không thể . Anh xin lỗi , anh sẽ trở về sau khi anh gặp lại Tiểu Băng - Liệu khi anh sang đó , còn có cơ hội quay trở về không ? - Ý em là gì ? - Băng sẽ lôi kéo anh bằng mọi cách , rồi anh sẽ nghe lời chị ta mà rời bỏ mẹ con em . Có phải vậy không ? - Như .......anh hứa anh sẽ trở về . Anh chỉ sang chúc phúc cho Băng và Jacker thôi . - Jacker không phải loại người đàng hoàng . - Yên tâm , hắn sẽ không làm gì anh đâu . Như im lặng nhìn Khang rời đi khỏi . Như khẽ đưa tay lên bụng xoa xoa . Khoé môi nâng lên tạo một đường cong . *** Ngày thứ ba Hôm nay là ngày Băng sẽ xem được những bức hình đã làm cho tình cảm giữa cô và Khang chấm dứt . Nghĩ đến , cô thấy mọi thứ sao trôi nhanh quá , hôm nay cũng là ngày cuộc đời cô phải kết thúc . Băng sửa soạn ra ngoài từ rất sớm , không một ai biết kể cả Victor . Cửa phòng Băng khoá trong , cô trèo cửa sổ để ra ngoài . Băng đã hẹn gặp Jacker lúc 9h , nhưng cô đã đi từ lúc 6h . Băng ghé qua hết những nơi mà Khang và cô từng đi lúc cả hai ở Nga . Nghĩ lại cũng đã hơn một thời gian dài rồi nhỉ . Ước gì bây giờ là những khoảnh khắc của giây phút đó . Chầm chậm bước đi song song với nhau trên một con đường . Đôi mắt hướng về phía trước nhưng không hề để ý xung quanh . Ước gì bây giờ Khang cũng ở đây với cô . Lướt qua nhau như chưa từng quen biết . <<< Reng ........ Reng >>> Băng mở điện thoại ra xem thì nhìn thấy một dòng tin nhắn . Tại sao anh không gửi nó từ lúc sớm hơn ? Đến tận hôm nay , anh mới gửi . Nếu đã mắc lỗi , dẫu sao cũng muốn cả hai được nhìn thấy sự thật . " Băng , em đang ở đâu ? " Sao anh lại thờ ơ đến thế ? Trở về thì ra sức mắng chửi cô vì một lí do cô không biết thật sự là nó có tồn tại hay không . Còn bây giờ , cô nhắn tin , muốn ôn lại kỉ niệm một lần cuối , anh lại từ chối thẳng thừng. Nhưng ngày hôm sau , anh lại sang đây và nhắn cô một tin ngắn gọn như thế . Nhiều lúc tự hỏi , người đó có phải Lâm Minh Khang mà cô yêu không ? Sao lại thay đổi đến mức người khác không thể nhận ra ?!? Lâm Minh Khang của ngày xưa chạy đâu rồi ? Liệu là do cô ? Lỗi lầm gì đó , bản thân Băng còn chưa xác định được có phải nó quá lớn ? Đêm hôm đó của cô là một tội lỗi gì đó chăng ? Nếu vậy , thì bản thân Khanh cũng có lỗi , nhưng do Băng lạnh lùng , không hề quan tâm đến việc Khang có con với Như . Khi biết chuyện , Băng vẫn làm lơ như sự việc đó chưa bao giờ tồn tại . Ý định mời Khanh sang Nga với cô một ngày , cô không hề muốn Khang bỏ Như quay lại với cô , mà chỉ là cô cố chấp tìm lại một chút sự lạnh lùng ấm áp điên khùng của Minh Khang trước đây mà Tiểu Băng từng quen biết . Lâm Minh Khang của em giờ này đang ở đâu ?
|
Chương 80 : Hôn Mẹ Lần Cuối Chương 80 : Hôn Mẹ Lần Cuối Một tin nhắn được nhắn trả lại cho Khang, Băng cũng băn khoăn không biết nói như vậy , có quá đáng hay không ? Hay là hẹn Jacker một ngày khác để cho hôm nay , cô có thời gian ở bên Khang dù chỉ là một giờ ? Băng cho điện thoại vào túi , cô cũng bình thản bước đi , đi thẳng đến nơi hẹn . Trên đường đi , cô suy nghĩ rất nhiều . Một Hàn Tiểu Băng lúc xưa lạnh lùng , thờ ơ và không phải suy nghĩ giờ này ở đâu rồi ? Tiểu Băng bây giờ thay đổi rất nhiều , nói nhiều hơn , suy nghĩ nhiều hơn , quan tâm nhiều hơn và cười nhiều hơn . Đó hẳn là một điều ngay cả bản thân cô cũng không nghĩ nó có thể xảy ra . Yêu và được yêu, nó là niềm hạnh phúc đến tận giờ Băng mới cảm nhận được , có lẽ nó đến sớm hơn với cô , nhưng bản thân lạnh lùng và cố chấp , Băng không nhận mà cố tìm cách lãng tránh mỗi khi được nhắc đến. Nếu nhận ra sớm hơn , tình cảm cả hai trao nhau sẽ nhiều hơn là chỉ nhất thời trong vài năm trước . Lang thang trên con đường dài và rộng , ít người đi lại nơi đây . Mùi hương lài thoang thoáng đâu đây , ánh nắng nhợt nhạt cố điều chỉnh tạo ra một khuôn hình màu đen in xuống nền đất kia . Lòng cô , bây giờ cảm thấy rất khó chịu , cô muốn gặp mẹ , muốn được khóc trong vòng tay người mẹ . - Linda ...............Linda ............_ Có tiếng gọi thân thương từ phía sau bóng lưng Băng , theo phản xạ cô quay lại nhìn và bất ngờ hơn , cô chạy đến ôm lấy người đó , vùi đầu và khóc nức nở . - Thôi nào con yêu , ngoan , Linda của mẹ không yếu đuối , nói ẹ biết , đã có chuyện gì ? - Con nên buông bỏ khi một người đàn ông đã có con mẹ nhỉ ?_ Đôi mắt nâu ngước lên nhìn mẹ ,rưng rưng - Linda ............nếu người đàn ông chọn lấy người vợ đó thì con nên từ bỏ , nhưng nếu , người đàn ông đó sẵn sàng hi sinh mọi thứ để chọn con . Con hãy đấu tranh . - Nhưng mà mẹ ơi , đấu tranh làm sao được khi đó là Tiểu Như hả mẹ ? Băng nức nở nhìn mẹ , người mẹ chỉ biết xoa đầu và ôm cô vào lòng để cô khóc . Ngay cả bà cũng không biết phải làm sao với tình huống thế này , không ngờ có ngày hai đứa con gái sinh đôi của bà đối đầu nhau chỉ vì một thằng con trai . - Vậy , con nên học cách chấp nhận . Người mẹ thương Băng và cũng thương cả Như . nên trong tình huống thế này nếu Khang chọn Như thì Băng nên từ bỏ . Để Như có cuộc sống hạnh phúc bên người cô yêu và đứa con chưa chào đời của cô . Từ nhỏ Như đã bị chia rẽ và thiếu thốn quá nhiều, hãy để Như tìm được hạnh phúc của bản thân . Nhưng nếu Khang chọn Băng , bà nghĩ nên để trái tim và suy nghĩ từng đứa mách bảo , vì đây là một chuyện cực kì khó khăn . Như cũng đáng thương mà cả Băng cũng thế . Tại sao ông trời lại cho cả hai đứa con gái của bà đi vào tình thế khốn cùng này ? - Linda , quãng thời gian mẹ ở lại trần gian đã kết thúc ngay hôm nay và ngay lúc này , mẹ đã xin phép để khi thấy con được hạnh phúc mẹ sẽ đi đầu thai con gái ạ , kết quả nó vẫn chưa ra nhưng mẹ luôn tin con sẽ được hạnh phúc . Hãy biết suy nghĩ , biết chấp nhận và cũng nên biết đấu tranh . Mẹ yêu con , yêu con nhiều lắm . Mẹ phải đi đây , chào con . - Mẹ .....mẹ ơi ....... mẹ cho con hôn mẹ nhé ...._ Băng vừa nói vừa hôn vào má người mẹ , người tạo ra cô trên cõi đời này . Trước khi hình ảnh người mẹ biến mất , Băng kịp nói với bà và cũng nghe câu đáp trả từ bà . - Mẹ , chỉ chút nữa con sẽ đi theo mẹ , mẹ chờ con. - Không , quãng đường sống của con không kết thúc , hãy sống ........... con sẽ sống ...........sống ................sống ................ sống ............... Hình ảnh người mẹ biến mất hoàn toàn vào hư vô , đôi mắt nâu của Băng cũng đã ướt đẫm . Băng tiếp tục đi ..... Người mẹ của cô không cho cô một lời khuyên rõ ràng , vì ngay cả bà cũng khó xử trong tình huống này . Không biết Khang sẽ như thế nào ? Suy nghĩ của anh liệu có vẹn cả đôi đường không ? Giữa Tiểu Băng và Tiểu Như , giữa hai chị em , Khang sẽ chọn ai ? Một câu hỏi đặt ra cho chính bản thân Khang lúc này ............. . Đến nơi hẹn , đó là ngọn núi cao ở đường XYZ . Nơi đây rất vắng người , Băng bước đến thì cô gặp ngay Jaker , hắn có vẻ rất háo hức . Băng đi tới nhưng vẫn cố tình lờ đi , đôi mắt cô liếc nhìn xung quanh , tìm kiếm hình ảnh của một người trong góc khuất . Băng bước đến sát mép núi , cô nhìn xuống bên dưới là vực thẳm , một giọt nước mắt của cô đã rơi xuống đó . Cô lại ngước nhìn lên , quay vào trong đứng đối diện với với Jacker , trên tay anh đang cầm một phong bì , trong đó là những hình ảnh , nội dung gây nên câu chuyện này . Nhiều lúc Băng không muốn xem , không muốn quan tâm đến nó nhưng lại không thể , một người phản diện bên trong đang cố gắng ép buộc Băng phải xem . Cô cũng miễn cưỡng xem . Lúc này , từ đằng xa , Khang đã xuất hiện . Khi thấy Băng , Khang muốn chạy tới ôm lấy cô cho thỏa nỗi nhớ ngày đêm của anh .Nhưng khi thấy Jacker , anh nép vào góc khuất để quan sát . Anh nhìn Bang rồi nhìn Jacker , không phải Victor nói , hôm nay Băng và Jacker sẽ kết hôn sao ? Sao cả hai lại ở đây ? Ăn mặc lại không giống như đang chuẩn bị đám cưới . Thật sự là họ có kết hôn không ?
|
Chương 81 : Nụ Hôn Tử Chương 81 : Nụ Hôn Tử Môi Khang hé nụ cười mỉm khi được nhìn thấy Băng . Người mà anh đang thương nhớ ngày đêm . Dù ở bên một người có gương mặt y như Băng nhưng anh lại không tìm thấy hình bóng của Băng trong Như vì cả hai quá khác biệt . Tim anh bây giờ khi nhìn thấy cô lại khẽ nhói lên , có phải tim anh không cho phép , anh có lỗi với Băng ? Lỗi của anh thật sự rất lớn , tiếng lòng anh gọi anh phải đi theo Băng nhưng lý trí lại bị ràng buộc bởi đứa con trong bụng Như , đứa bé đang mang dòng máu của anh . Có phải anh và cô như câu nói lúc trước ? " - Có duyên nhưng tiếc là không phận ? " Băng ơi , anh đã không nghĩ mình có thể yêu em . Từ ngày đầu gặp mặt , anh đã không thích cái vẻ lạnh lùng không xem ai ra gì của em rồi . Nhưng thời gian tiếp xúc với em nhiều , suy nghĩ của anh đã thật sự thay đổi . Anh yêu em từ lúc nào anh cũng không biết , yêu em nhiều hơn cả anh nghĩ . Yêu em , anh thấy mình rất hạnh phúc , anh có phải là người duy nhất cũng là người cuối cùng mở cửa trái tim của em không Băng ? Khang à , đôi khi em lạnh lùng nhưng những thứ xung quanh , em luôn biết và nhớ hết . Anh ghét em , em biết và cũng nhận ra điều đó khi có lần nhìn vào mắt anh . Nhớ cái ngày mà anh mang tờ giấy ra đưa em kí , lúc đó em lạnh lùng lắm phải không anh ? Nhưng cũng là anh , anh cũng là người làm dịu đi sự lạnh lùng trong tim em , là người đầu tiên bước vào cuộc đời của em . Nhưng anh ơi , cái giây phút đó em không thể quên được , cái giây phút trong bệnh viện mà anh mắng em , sao sự việc lại ra nông nỗi này thế anh nhỉ ? Có lẽ , số phận đã sắp đặt em và anh có duyên gặp duyên yêu nhưng không có phận thành vợ thành chồng anh nhỉ ? Em không đáng có hạnh phúc từ anh , xin anh hãy thương Như giống như thương em , đứa bé vô tội anh ạ . Chúc cả hai hạnh phúc ......... Nghe có tiếng nói , Khang nấp gần chỗ nhằm nghe được cuộc đối thoại . - Zin............. đây là những thứ em cần ............ _ Jacker đưa phong bì lên , vừa định cầm lấy thì Jacker lại kéo tay lại . Băng nhíu mày nhìn Jacker , không hiểu hành động của anh. - Kevin có đến không ? - Anh hỏi vậy là có ý gì ? - Anh mong nó không đến , nó không thể cướp mất em ra khỏi tay anh . _ Jacker nắm lấy tay Băng . - Từ khi nào tôi là của anh vậy ? Buông tay tôi ra . _ Băng hất tay ra , ánh mắt đỏ ngầu đầy sự giận dữ nhìn Jacker . - Từ sau cái đêm lãng mạn của hai ta . - Nín , anh còn một tiếng nhắc đến hai chữ " Lãng mạn " nữa , tôi chắc chắn sẽ giết anh . - Được rồi , đây là những thứ em cần ......_ Jacker đưa phong bì tận tay Băng . Cô nhanh chóng cầm lấy , mở ra . Đôi mắt nâu đẹp lướt qua từng tấm hình . Không khó nhận ra người trong hình là cô , người nằm kế chính là Jacker . Đầu Băng không rối , nhưng cô thật không nhớ cái này là lần nào , Băng chưa hề gặp lại Jacker sau khi trở về với Khang . Băng ngước lên nhìn Jacker , khóe môi nâng lên một đường cong tuyệt đẹp . - Có thể nhắc cho tôi nhớ cái đêm này không ? - Được anh sẽ diễn tả , đêm đó , anh là người sang Paris , anh gặp em trong quán bar , lúc đó người em say mèm , còn nóng rang lên nữa . Anh mới tới gần , anh thấy em nhìn thấy anh , đột nhiên em ngã vào lòng anh và nói " Em yêu anh " , sau đó em còn chủ động hôn anh như thế này ..................... _ Jacker nhìn Băng , anh nhớ lại cái đêm hôm đó , cái đêm ham muốn của anh trỗi dậy một cách mãnh liệt , anh tham lam diễn tả và hôn lấy đôi môi lạnh giá của Băng . Băng trợn mắt cố đẩy Jacker ra , nhưng làm như Jacker mạnh hơn cô gấp mấy ngàn lần , sức cô không đẩy nổi . Băng trở nên yếu hơn trước vì cô không thường xuyên tập luyện võ , ngưng tập luyện kể từ những năm đợi Khang trở về . Băng đang tìm cách đẩy Jacker ra , cô đang rất khó chịu khi đôi môi cô đang bị cưỡng hôn . Khang nhìn thấy tất cả , máu anh sôi tới não , giận đùng đùng , anh từ trong bụi rậm chạy ra , anh đẩy Jacker sang một bên , và nhào vào liên tục đánh Jacker . Băng cũng hoảng , cô tìm mọi thứ để lau đi đôi môi , cô ghét , cô muốn bôi đi những thứ của Jacker còn đang vương trên đôi môi của cô . Được một phút hơn , Băng bình tĩnh , cô xem lại tất cả tấm hình , và dừng ngay lại một tấm . Băng hét lên : - Dừng lại ._ Khang buông Jacker ra , anh đi đến bên Băng , Jacker cũng vậy . - Băng , em xem những thứ tội lỗi này làm chi , đi về với anh , mặc kệ hết , anh chọn em , anh yêu em ._ Khang nắm tay Băng kéo đi , nhưng chân cô đứng trụ lại một chỗ . - Im đi , nếu chọn tôi anh đã không xua đuổi tôi ngay từ cái ngày anh thấy tấm hình này . Nếu yêu tôi , anh đã tìm kiếm sự thật , tin tưởng và minh oan cho tôi . Nhưng anh đã làm gì ? Anh mắng tôi , anh nói những lời đau lòng trước mặt tôi , anh tàn nhẫn bỏ đi , anh xoay lưng với tôi , anh có hiểu cảm giác của tôi lúc đó không ? Bao nhiêu năm tôi đợi anh , khi anh về tôi đổi lấy được gì ? Anh nói đi . Khang hối hận bây giờ phải chăng quá muộn ? Những lời Băng nói như một nhát dao đâm thẳng vào tim anh . Đúng , những gì Băng nói hoàn toàn không sai , anh đã không tin tưởng cô . Vì yêu , vì quá tin tưởng nên đâm ra mọi thứ đều theo chiều ngược lại . Thời gian quay ngược lại được không ? Quay lại được không ? Để anh rút lại những câu nói tàn nhẫn với Băng . Anh yêu Băng nhưng vì yêu đâm ra anh hận khi thấy những tấm hình đó , lí trí rối bời làm anh không phân biệt đúng sai . Trách Băng là lỗi của anh , bây giờ anh cũng muốn biết sự thật . - Anh nói yêu tôi đều chỉ là giấc mơ của tôi . - Băng , anh .........anh ..............xin ............... lỗi .................. - Người con gái trong hình này , người mà đã cùng Jacker đêm đó lãng mạn ............KHÔNG PHẢI TÔI mà là HÀN TIỂU NHƯ . Băng chắc nịch , Jacker , Khang giật lấy tấm hình xem . Người trong hình hoàn toàn là cô . Khang mới sực nhớ , Băng và Như giống nhau như hai giọt nước . Nên khả năng nhầm lẫn là hoàn toàn có căn cứ , trước đây anh cũng từng nhầm lẫn một lần giữa hai chị em cô . Không lẽ , bây giờ anh lại mắc phải sai lầm đó ? - Trên tay tôi có một bông hoa hồng , Jacker cũng từng biết và đã tận mắt thấy Hunter khắc cho tôi , không lẽ anh không nhớ .?_ Băng vừa nói vừa kéo vai áo xuống một chút để lộ bờ vai trắng nõn có khắc một bông hoa hồng đen . Khang và Jacker tròn mắt nhìn .............. Tất cả mọi chuyện đều là nhầm lẫn người này với người kia ................ Mọi thứ dường như đổ sập trước mắt Khang . Xung quanh anh chỉ là những ánh mắt chán ghét của Băng đang nhìn anh . Mọi thứ , tình yêu của anh đều vì lí trí không suy nghĩ của anh làm hỏng và mất tất cả . Chỉ vì nghe lời Tiểu Như , lúc trở về anh đã hoàn toàn chán ghét khi nhìn thấy Băng . Như lời Băng nói , anh mắng cô , bỏ đi , lướt qua cô , nói lời cay nghiệt với cô nhưng anh không biết tất cả sự thật , cũng chẳng chịu hiểu cho cảm nhận của Băng . Anh thật là người đáng ghét và đáng chết nhất . Băng nhìn anh , lòng cô cũng đau lắm , tim cô cũng nhói lắm . Hiểu lầm nên mọi thứ đã thành ra thế này . Jacker vì quá yêu cô nên không phân biệt được cô và người khác , Khang cũng rất yêu cô nhưng vì yêu quá sâu nên anh đã không tin tưởng cô . - Đều là hiểu lầm cả . Đó là số phận , cuộc sống của tôi sẽ do tôi quyết định. _ Băng vừa nói vừa bước lùi vài bước . - Cám ơn cả hai anh đã yêu tôi , nếu có duyên chắc chắn sẽ gặp lại trong kiếp này._ Băng vừa dứt câu thì đôi mắt nâu của cô nhắm lại . Một giọt nước mắt lăn dài trên đôi gò má của cô . Băng thả lỏng cơ thể , cô tự thả mình ngã xuống vực thẳm sâu tưởng chừng không đáy . Đôi mắt của Khang nhanh kịp thấy , anh đến ôm lấy cô và cả hai theo đà ngã xuống , ôm nhau . Đây là một kiểu tự sát đôi . Băng mở mắt khi bất ngờ cảm nhận có người đang ôm mình . Nhưng ngay giây phút Băng mở mắt , đôi môi của cô đã bị chiếm lấy , một nụ hôn ngọt ngào . Khi cả thân người rơi xuống thì rất nhanh bởi vì lực hút Trái Đất rất mạnh , Khang đã phải ôm lấy Băng , cố giữ Băng không để lực hút cản trở làm Băng vụt khỏi tay anh . Giây phút ấy , giây phút ngọt ngào , Băng nhắm mắt tận hưởng nụ hôn chết đó ...... Ngọt ngào và lãng mạn hơn trong chuyện cổ tích rất nhiều ............. Nụ hôn tử ............. Hi vọng ở nơi nào đó , hai người sẽ thuộc về nhau , sẽ không vướng bận bởi bất cứ thứ gì , yêu nhau như trước đây đã từng . Nơi đó mới chính là nơi của họ ............... ------------------------------------------------------------- THE END ---------------------------------------------------------- PS : Tác giả có suy nghĩ viết tiếp phần 2 , nhưng sợ nhàm chán nên xin ý kiến của các bạn , và lẽ dĩ nhiên khi viết tiếp phần 2 sẽ chắc chắn nói tiếp chuyện tình của Băng và Khang . Sẽ có nội dung nối tiếp phần một . Nếu như được mọi người mong muốn ra phần 2 , thì tác giả sẽ viết tiếp . Vì tâm huyết với bộ truyện này lắm nên ad định viết phần hai , cũng muốn xin ý kiến độc giả nữa . Cũng mong các bạn nhận xét cho ad phần một này nhé . XIN CHÂN THÀNH CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ THEO DÕI TRUYỆN TRONG SUỐT THỜI GIAN VỪA QUA !!!
|