Fanfic ChanBaek, KaiSoo | Gia Sư vs Quỷ Sứ
|
|
- Vậy thì em chỉ nhận hoa của anh ChanYeol thôi nha !! - Ừ !! - Nhưng mà anh ChanYeol có bao giờ tặng hoa cho em đâu. -Nó nũng nịu. - Sau này anh sẽ mua thật nhiều hoa đẹp để tặng em, được không ? - Được !! Anh hứa đi . - Ok ! - Hai đứa ngoéo tay nhau. Sau đó, ba mẹ ChanYeol về rồi đưa ChanYeol sang Mỹ học, nhà nó cũng chuyển đi nơi khác, hai nhà cũng ít liên lạc với nhau. end chương 8
|
Chương 9 - Gì mà lưu manh cơ chứ !?!? - ChanYeol hơi nhăn mặt - Anh không xấu xa như vậy đâu mà. - Ừ không xấu xa như vậy, xấu xa hơn chứ gì !! - BaekHyun giận dỗi nhìn thật dễ thương - Còn giả làm học sinh lớp 10 để lừa tôi nữa chứ !! Quá quắt !! - Hehe - ChanYeol gãi đầu. - Lấy người khác ra làm trò đùa cảm thấy vui lắm hả !! - Ừ vui. Ah không.. không có !! Anh không có ý chọc em từ đầu đâu, do thấy em không nhận ra anh nên anh mới thử đùa tí thôi, mà em cũng vô tâm thật, không nhớ anh tí nào hết hả? - Không !! Tôi hối hận vì hồi nhỏ quen anh đó, bây giờ cũng vậy. Sau này đừng để tôi gặp mặt anh nữa - Nói rồi BaekHyun quay lại bỏ đi vào nhà, ChanYeol kéo tay lại. - Thôi mà, anh đã xin lỗi rồi còn gì, tha lỗi cho anh đi. - Không !! Bỏ tay tôi ra, bây giờ không có anh em gì hết!! Tôi chúa ghét bị người khác đem ra làm trò đùa. Bây giờ tui tuyên bố: anh, à không cậu là kẻ thù không đội trời chung với tôi !! - Hê.. Em giận thật là dễ thương đó.- Câu nói của ChanYeol khiến BaekHyun đang giận nhưng cũng không khỏi đỏ mặt - Em sẽ hối hận về câu nói của mình đó. Anh sẽ không để em ghét anh lâu đâu. Chờ xem - ChanYeol cười rồi bỏ lên xe đi về. “Anh ta định giở trò gì nữa đây ?? Kệ, coi như mình xui xẻo gặp loại người như vậy. Mà tại sao lại thay đổi nhiều như vậy nhỉ !! Mình cứ nghĩ nếu gặp ChanYeol lại thì chắc chắn mình sẽ nhận ra, không ngờ lại thay đổi nhiều đến thế. Mà dù có chuyện gì thì vẫn sẽ có JongIn bên cạnh mình rồi mà, lo gì ” - Nghĩ thế BaekHyun vui vẻ hẳn lên, nó vào nhà.
....
- BaekHyun ơi !! Mày bị bệnh hả ? - KyungSoo quay sang hỏi. - Không có. - Sao tao thấy mặt mày bơ phờ vậy !? KyungSoo chống cằm hỏi. - Ờ…Tối hôm qua ngủ muộn. - Học bài hả ? - Ờ - Mày phải lo cho sức khoẻ chứ, cứ học như vậy thì có ngày thành tâm thần đó. - Mày cứ nói quá, không có gì đâu mà. Chợt có ai đó gọi BaekHyun. - BaekHyun, có người gặp kìa. - Ờ, chờ chút đi. BaekHyun đi ra rồi quay trở lại với một bó hoa hồng trên tay, - Wow !! - Bọn bạn trong lớp đồng thanh - Ai mà lãng mạn vậy trời. BaekHyun không nói gì, chỉ đỏ mặt về chỗ ngồi. - Ai vậy ? – KyungSoo thắc mắc - Không biết !! Có người đưa tới nhưng không nói là ai tặng. - Có khi nào là JongIn không ? - Hả ?? Chắc là vậy. -BaekHyun khẽ đỏ mặt, cười tủm tỉm suốt. - JongIn vào kìa - KyungSoo hất mặt về phía cửa. JongIn vào lớp nhìn BaekHyun, mỉm cười rồi vào chỗ của mình. - Sao cậu ấy không nói gì vậy ta ?? Chắc là định gây bất ngờ cho cậu đây mà. Wow, hai người lãng mạn thật đấy. - Đừng có chọc tao nữa mà. À mà giờ chắc là phải tìm việc làm thêm khác rồi. - Sao nữa, cái thằng cu học trò của mày lại giở trò gì nữa à ?? - Thôi mày đừng nhắc đến cái tên đó nữa. - Sao vậy ?? Có chuyện gì kể nghe nữa. -KyungSoo nhiều chuyện. - Thật ra thì hắn ta ko phải học sinh lớp 10. - Hả ? Không phải ?!? - Ừ - Vậy mắc mớ gì mà giả làm học sinh lớp 10, hắn có âm mưu gì với mày hả ?? Nhà hắn ở đâu để tao cho một trận. - Thôi, không có chuyện gì đâu. - Vậy mày định để yên cho hắn à ? - Thì biết làm sao bây giờ, nhưng mà quân tử trả thù 10 năm chưa muộn, một ngày nào đó tao sẽ cho hắn biết tao không phải là người dễ bắt nạt đâu, tao sẽ cho hắn biết thế nào là lễ độ. - Oke !! Tao ủng hộ mày. Fighting !!! end chương 9
|
Chương 10 - JongIn ơi !! Chờ mình với. - Hôm nay trông cậu rất vui đó. -JongIn cười. - Ừ. Cảm ơn cậu nha. - Về chuyện gì ? - JongIn ngạc nhiên. - Bó hoa.- BaekHyun khẽ cười. - Bó hoa ? Hoa nào ?? - Bó hoa hồi sáng cậu nhờ người tặng tớ !?. - Không có, tớ đâu có nhờ ai đâu ? - Vậy thì ai nhỉ ? - Cậu thích hoa lắm hả ? - Ừ. - Nhưng mà không phải tớ tặng, cậu vẫn thích à ? - Không hẳn, nhưng không phải là không thích. Dù sao tớ vẫn thích hoa.
.... Về đến nhà BaekHyun chẳng thấy ai, chỉ thấy mẫu giấy dán trên cửa tủ lạnh. “Hôm nay ba mẹ có công chuyện ở công ti nên về trễ, con với chị tự lo cơm nước nha" Phía dưới còn có một tờ giấy nữa, là của chị YooRa. “Hôm nay chị có tiệc ở công ti nên cũng về trễ nốt, vì vậy ăn mì gói tạm nha em trai^^" - Ngày gì vậy hả trời, chẳng lẽ phải ăn mì thật sao. Mà cũng tại mình, bình thường không chịu học nấu ăn để bây giờ chỉ còn biết trông mong vào mì gói. Híc !!Bụt ơi cứu con !!- Vừa dứt câu, ngoài cửa liền có người bấm chuông. - Không lẽ có bụt đến cứu mình thật hả trời ? - BaekHyun lầm bầm một mình khi ra mở cửa. Vừa mở cửa thì BaekHyun thấy ngay cái bản mặt đáng ghét của ChanYeol - Hừ, đúng là ngày xui xẻo mà, đến đây có chuyện gì ? - Đương nhiên là có rồi. - Chuyện gì ? - Có chuyện gì thì cũng phải vào nhà đã chứ. - Không được. - Sao lại không ? - Ba mẹ tôi không có nhà và tôi thì không thích gặp anh, do đó anh không có lí do gì để vào nhà tôi cả !! Vừa dứt câu thì BaekHyun thấy ChanYeol đã vào nhà từ lúc nào, BaekHyun gọi theo. - Này !! Đi ra cho tôi !! Ai cho anh vào nhà vậy hả ?? Đi raaaa !! BaekHyun vừa gọi vừa chạy theo ChanYeol vào nhà. Vào nhà BaekHyun đã thấy ChanYeol ngồi chiễm chệ ở phòng khách rồi. - Anh đi ra khỏi nhà tôi đi !! Ở đây tôi không hoang nghênh anh !! ChanYeol vẫn không nói gì, đưa tay lên nhìn đồng hồ. - Chà tới giờ ăn rồi à - Nói rồi ChanYeol đi thẳng xuống bếp. - Nè !! Định làm gì vậy hả ? – BaekHyun theo xuống bếp - Ăn mì gói sao ? – ChanYeol hỏi BaekHyun khi thấy tô mì đang ở trên bàn. - Không liên quan đến anh. - Sao lại không liên quan nhỉ !? Anh có mang theo đồ ăn tới đây !! - ChanYeol vừa nói vừa chỉ vào cái túi mình mang đến. - Sao lại mang đồ ăn tới nhà tôi làm gì, nhà tôi đâu có thiếu thốn tới mức phải ăn nhờ nhà đại gia như anh đâu. - Đừng có nghĩ xấu anh vậy mà, thôi ngồi xuống ăn đi. - Ai thèm chứ, anh mang về đi. - Không được, ai lại mang đồ ăn tới rồi lại mang về bao giờ - ChanYeol lấy đồ ăn từ trong túi ra, mùi thơm ngào ngạt bay ra khắp nhà - Ăn đi. - Ai thèm chứ, anh ăn một mình đi, tôi có đồ ăn rồi. - Mì gói đó hả ? Thôi giận gì mà lâu thế !! Ăn với anh đi. - Không !! - BaekHyun nói rồi gắp một đũa mì bự tổ chảng bỏ vào miệng, nhiều đến nỗi khiến nó suýt nữa thì sặc. - Em không ăn thì anh ăn một mình vậy. - ChanYeol nói rồi lấy một cái đùi gà vàng ươm đưa lên miệng. - Ummm.. Ngon thật, lớp ngoài thì giòn giòn, phía trong thì mềm mềm thơm thơm. Thật là đáng tiếc cho những ai không được thưởng thưc món ngon như vầy. Thật là không thể cưỡng lại vị ngon của đùi gà mà - ChanYeol nói rồi cắn thêm một miếng nữa, ăn rất ngon lành. Như đang trêu ngươi BaekHyun. BaekHyun nuốt nước miếng “ Trời ơi !! GÀ !! Trông thật là ngon quá đi, hay là ăn thử một miếng nhỉ ? ” BaekHyun nhìn chằm vài mấy cái đùi gà thơm ngon đang nằm trên bàn, nhưng rồi lí trí nó đã thắng được cái dạ dày “ Không được, không được ăn đồ ăn của kẻ thù !! Híc.. Nhưng mà nhìn ngon quá đi.. Không được !! Đã nói là không được mà..” BaekHyun lắc đầu nguầy nguậy, ChanYeol nhìn hành động của nó cố nhịn cười mà không được. - Cười gì mà cười !! - Không có gì !! ChanYeol tủm tỉm – Nếu cứ gặp em thế này thì chắc anh không bao giờ bị bệnh đâu nhỉ. - Anh thì không, nhưng mà tôi thì có đó !! - BaekHyun lúc này đã trở lại thực tại phũ phàng với tô mì của mình - Không những bệnh mà có khi dẫn đến trầm uất mà tử vong không chừng. - Hahah - ChanYeol cười.
|
- Vui gì mà cười. Ăn xong thì về đi, tôi còn phải nghỉ ngơi để chiều đi học nữa !! - Vậy thì anh ở đây với em, để em một mình anh không yên tâm. - Ở với anh mới đáng lo đó, mà giữa ban ngày ban mặt làm gì có chuyện gì xảy ra. Về đi, nhiều chuyện quá !! - Vậy thì anh về nha, ngày mai anh lại đến. - Không đến cũng không sao !! - Nhưng anh thích. - Kệ anh. Mệt quá. Về đi. - Đừng có như vậy nữa mà, em cười lên trông rất đẹp mà. - Nhiều chuyện quá. Về nhanh đi. - bye em. Moaah. -ChanYeol chu mỏa - Cái đồ hại não !! -BaekHyun bỉu môi một cái rồi đóng sầm cái cửa lại. Nó đi vô nhà “Hừ !! Cái tên đáng ghét này, tự nhiên đến làm gì. Bực bội. Lại còn trêu ngươi mình nữa chứ, thật là xui xẻo mà !! " BaekHyun vào phòng, nằm uỳnh xuống giường, nó muốn đi ngủ. Nó thấy mệt mỏi sau trận đấu khẩu với ChanYeol. BaekHyun vừa nhắm mắt một tí thì đã vội bật dậy, như nhớ ra điều gì đó. - Thôi chết, không đi làm gia sư nữa, tiền đâu mà đền lại laptop trả chị đây !! Haiiiz.. Số mình thật là khổ mà !! Gặp phải một tên lừa đảo, sở khanh… Ahhh !! Đúng rồi, người vi phạm hợp đồng là anh ta mà, mình phải đòi bồi thường, hoặc chí ít thì cũng được nhận lương một tháng chứ. Nhà anh ta giàu chắc sẽ không ki bo thế đâu. Nhưng mà dù sao trước mắt cũng phải tìm một việc khác đã. Thôi đi ngủ trước đã, rồi có chuyện gì thì tính sau !! end chương 10
|
Chương 11 - Hôm qua tao mới xin được chỗ làm thêm mới rồi. - Lại bị đuổi việc rồi à ? - KyungSoo hỏi theo thói quen mỗi khi nghe những câu nói tương tự của nó. - Cái gì mà đuổi việc, mày không nhớ chuyện tao kể à. - À, sorry cưng, tại nghe câu đó của mày thường xuyên quá đó mà. – KyungSoo cười hiền - Vậy giờ mày làm ở đâu ? - Một tiệm bánh nhỏ, công việc chắc cũng không vất vả lắm đâu, mà ông chủ quán ở đó đẹp trai lắm. - Vậy mày xin làm ở đó là vì anh chủ quán đẹp trai hả ? - Cái gì chứ !?! Tao nói là ông chủ quán mà !! thằng điên !! - Ờ. Vậy thì tốt rồi, lần này mày cố gắng làm việc cho tốt đi. - Ừa. - Lại có người cầm hoa tới tặng mày kìa - KyungSoo hất mặt ra phía cửa, BaekHyun cũng nhìn theo, lại là người đưa hoa hôm qua, người đó nói muốn gặp BaekHyun nên mấy đứa bạn trong lớp kêu BaekHyun ra. Lần này BaekHyun không nghĩ là JongIn tặng nữa bởi vì bó hoa hôm nay y hệt hôm qua. - Anh ơi !! Cho em hỏi hoa này là ai gửi tới vây ? - Anh không biết. Anh chỉ có nhiệm vụ đưa hoa thôi. - Vậy à !?? Cảm ơn anh. - Không có gì !! - Anh đưa hoa mỉm cười rồi quay đi. BaekHyun vào lớp trong ánh mắt ngưỡng mộ của không biết bao nhiêu đứa con gái trong lớp nó, con trai mà còn được người khác tặng hoa, thân là con gái như mấy đứa mà không ai ngó đến, cho nên bên ngoài thì bàn tán rôm rả vậy thôi, chứ đứa nào mà không ghen tị với Baekhyun. - Lại là JongIn tặng à ? - Không phải. Tao hỏi JongIn rồi, không phải cậu ấy tặng. Lại là 11 bông hoa nè, sao người đó lại biết tao thích số 11 nhỉ !! - Không phải JongIn, vậy là ai ta ?! BaekHyun nhà ta cũng có người yêu bí mật nữa. Chậc chậc.. - Đồ tâm thần !!
....
BaekHyun vừa về đến nhà đã thấy ChanYeol đang ngồi nói chuyện với ba mẹ. - Thưa ba mẹ con mới đi học về. - Ừ, thay đồ rồi xuống ăn cơm đi con. - Dạ - BaekHyun trả lời rồi quay lên phòng không quên liếc xéo ChanYeol một cái, còn ChanYeol thì vẫn tươi cười nhìn BaekHyun. Thật sự thì ChanYeol cười rất dễ thương, cái kiểu “ nụ cười tỏa nắng” đó không biết đã hớp biết bao nhiêu cô gái, BaekHyun suýt tí nữa đã xiêu lòng với nụ cười đó rồi, mà ‘suýt tí nữa’ thôi nha. Còn bây giờ thì nó vẫn giận ChanYeol lắm. Nhưng nhìn nhận một cách khách quan thì ChanYeol chẳng có gì đáng giận cả. Chỉ vì lòng tự trọng cao ngất trời nên BaekHyun mới không thể bỏ qua dễ dàng vậy thôi, mà cũng chẳng có lí do gì để mà nó bỏ qua cho ChanYeol cả. BaekHyun xuống bếp thì thấy ChanYeol đang phụ với mẹ và chị hai nó dọn chén bát ra ăn cơm, mà cũng chẳng phụ gì, chỉ là ngồi sắp mấy cái chén cơm, với mấy đôi đũa ra thôi. Mẹ và chị của BaekHyun thì có vẻ thích ChanYeol lắm, vừa dọn cơm vừa nói chuyện với hắn. - Thằng BaekHyun nó làm biếng lắm con , ở nhà cô chú chẳng nhờ nó được việc gì, gì mà đến nấu mấy món đơn giản cũng không biết, thì làm sao sau này gả đi được chứ. - Mẹ BaekHyun nói làm cả nhà nó thêm vui vẻ trong bữa cơm. Còn BaekHyun thì chẳng mấy dễ chịu. - Mẹ !! sao tự nhiên đi nói xấu con trước mặt người khác vậy? - Mắc cỡ rồi kìa - Ba của BaekHyun cười đùa. - Thì em lo mà học nấu ăn, lo làm việc nhà đi, ba mẹ không chọc nữa đâu - Chị YooRa lên tiếng. - Đúng đó - ChanYeol thêm vào. - Đúng cái gì mà đúng !! - BaekHyun nhăn mặt - Mà tại sao anh cứ đến nhà tôi ăn cơm hoài vậy hả ? - Nè BaekHyun !! Sao nói với anh vậy con, ba mẹ coi thằng ChanYeol như con cái trong nhà, con ăn nói vậy mà được à. - Mẹ BaekHyun khẽ chau mày. - Con xin lỗi. - Không có gì đâu cô chú, chắc em BaekHyun đang giận con chuyện gì đó mà, con nít đứa nào mà chẳng vậy. - Cái gì mà con nít chứ ? - BaekHyun gân cổ lên định cãi lại - Lại nữa !! - Mẹ BaekHyun nhăn mặt nhìn nó - Thôi ăn cơm đi mọi người. BaekHyun tức tối, từ khi cái mặt ChanYeol xuất hiện trong nhà nó, thì nó toàn gặp chuyện bực mình. end chương 11
|