Leo Cuối cùng cái ngày mà anh sợ đã đến. Tình yêu đơn phương anh dành cho em cuối cùng cũng kết thúc rồi. Em không yêu anh. Em yêu người khác. Em đến với anh chỉ vì em thương hại anh. – Mình đi ăn thôi em. – Anh à. Em muốn nói với anh một chuyện. – Chuyện gì? Em nói đi. – Mình chia tay đi. – Em….em… đùa à? – Không. Em không yêu anh. Người em yêu là người khác. Em đến với anh chỉ vì em muốn đền đáp tình yêu anh dành cho em thôi. Em muốn chờ cho đến một khi anh chán em rồi sẽ bỏ em ra đi nhưng giờ em không thể chờ nữa. Em không yêu anh và không đáng để anh yêu. Anh hãy tìm một người thật sự yêu anh, Leo nhé. – Anh yêu em mà. Anh yêu em trọn trái tim này. Em không yêu anh nhưng xin em hãy cho anh yêu em. Anh sẽ đứng một nơi nào đó để nhìn em hạy phúc nhưng anh mong em luôn nhớ rằng vẫn có một người luôn đứng đằng sau em, yêu em và thầm mong em hạnh phúc. Anh sẽ không miễn cưỡng em đâu. Anh sẽ chờ em, chờ mãi. Khi nào em cần đến anh thì anh luôn sẵn sàng quay về bên em. Chúc em hạnh phúc, Aries nhé. Tại sao? Tại sao chứ? Tại sao em lại gieo vào lòng anh một tia hi vọng rồi lại cướp nó đi một cách lùng như vậy? Tại sao em cho cánh bồ công anh lòng anh một bến bờ hi vọng rồi lại xua nó đi như cơn gió lạnh chiều nay? Nước mắt anh rơi, nó chưa bao giờ rơi nhiều như thế. Có lẽ yêu đơn phương là cái tội phải không em. Và giờ anh đang phải chịu sự trừng phạt. Nhưng anh không trách em, vì anh hiểu được cảm giác từ nơi em. Anh chỉ mong em được hạnh phúc. Tôi chạy đi, chạy xa cái sự thật phũ phàng này. Tôi chạy đi để trốn tránh tất cả. Rồi từng cơn gió như cuốn tất cả cánh bồ công anh theo tôi. Có lẽ ông trời còn chút thương hại nên mang những cánh hoa kia đến an ủi tôi. Có lẽ vậy, những cánh hoa mong manh như những ngày tháng hạnh phúc bên em. Chợt phía sau tôi là tiếng em gọi. Tôi nghe nhầm chăng. Chắc vậy, chắc trái tim tôi đang níu kéo tôi trở về bên em nên sinh ra ảo giác thôi. Tôi cố chạy đi nhưng sao tiếng gọi lại thật thế này. – Leo đừng chạy nữa. Em xin lỗi anh. Em yêu anh!!! Tôi chết lặng người. Em vừa nói em yêu tôi thật ư. Tôi quay lại nhìn em. Em thật sự đang chạy theo tôi. Tôi dừng lại mỉm cười, dang hai tay đón em nhưng sao tôi thế này. Quanh tôi không còn ánh sáng, em đang dần xa tôi. Sao tôi thấy mình nhẹ tênh thế này? Sao em khóc nhiều vậy, tôi đã dừng lại rồi mà? Sao em lại ôm ai đó đang nằm trên đường thế nhỉ, người đó còn máu me đầy mình nữa? Sao người đó quen thế nhỉ, có phải là mình không? ————— Aries Máu. Máu khắp người Leo. Tại sao anh không nhìn thấy mình đang ở giữa đường mà quay lại nhìn tôi? Tại sao chiếc xe ấy lại không đâm vào tôi, một kẻ khốn nạn mà lại đâm vào anh ấy? Tại sao cơ chứ, tại sao trời lại cướp đi hạnh phúc cuối cùng của tôi cơ chứ? Trời trừng phạt tôi chăng. Nếu muốn trừng phạt tôi thì sao không giết tôi mà nỡ lòng giết anh ấy, một người tốt nhất trên đời này. Gió chiều nay lạnh lùng thổi. Bầu trời ráng chiều buông sắc vàng cam khắp không gian. Từng cánh bồ công anh vẫn bay và giờ có thêm một linh hồn theo chúng cùng bay tìm chân trời hi vọng. —————- Có những hạnh phúc thật gần nhưng ta thường vô tình không nhận ra chúng mà đi tìm những hạnh phúc ảo xa vời. Để đến khi nhận ra đâu là hạnh phúc của cuộc đời mình thì mới biết rằng ta đã mất tất cả.
|
Truyen viet doc luong cung wa loi van khong logic tao cho nguoi doc chan va kho hiu lam
|
THÔNG BÁO : Đã chuyển truyện sang mục truyện FULL
|
Truyện hay lắm cám ơn tác giả
|
Truyen hay nhuq bj thuoq wa ak
|