Đại Học UG (University Gay)
|
|
Truyện gay: Đại học UG (University Gay) – Chap 3
-Để tao chở mày về
-Tao đi xe mà
-Uả thế xe mày…
-Em iu tao mượn rồi
-Ừ, bye
-Bye
Tôi đi theo Quân xuống rồi ra thẳng ngoài cửa. Tôi lên lại phòng và ngắm nhìn dung nhan ‘tuyệt mĩ’ của mình. Tôi thở dài, bởi vì tôi có muốn thế đâu. Tôi muốn tìm cảm giác bị người khác ghét bỏ, xa lánh để tôi tập trung vào việc học ở đó và tìm được 1 nửa iu thương (Mượn ý tưởng của High School Gay để tạo nên tình tiết hóa trang và mượn ý tưởng của Couple School để tạo nên ĐH UG, chắc là đang có người định seach truyện ấy đây >.<).
Tôi rửa mặt để tẩy khuôn mặt của mình và đi làm thêm. Nhiều người nghĩ tôi là con của chủ tịch tập đoán Vạn Phong mà đi làm thêm thì thực quá ngu ngốc. Không phải vậy mà vì tôi thích sống tự lập, sử dụng đồng tiền của chính mình làm ra hơn là ăn không rồi học. Và quan trọng hơn hết là tôi không bị ràng buộc bởi đồng tiền. Nói nhiều quá chắc cũng gần tới giờ rồi, tôi đi đây.
Một tuần sau…
Hôm nay là ngày nhập học của chúng tôi, có lẽ là 1 ngày khá dài đây. Đồng phục thì cũng nhận kèm với phiếu nhập học, lúc đó tôi không quan tâm gì đến vấn đề đó nên gạt sang 1 bên. Tôi mặc đồng phục. Đồng phục cũng khá đơn giản, áo khoác da màu đen lịch lãm, áo sơ mi trắng tay dài, đằng sau còn có chữ UG to tướng và sợi dây nịch có chữ S bao trọn cái miếng kim loại(không biết gọi là cái gì hết ^^) màu đỏ.
Tôi mặc xong, nhìn vào cái gương lớn thì, ôi mình đẹp trai quá ^~^ . Nhưng tôi còn phải make up nữa, sửa soạn xong tôi chẳng dám nhìn vào gương và đi xe buýt đến trường. Tôi đeo 1 cái balo trong đó chứa sách, vở, 1 ít quần áo cùng lương khô( eo ui tui sợ đói vào ban đêm) và phấn, mặt nạ để make up. Lên xe, tôi nhận không ít lời xỉa xói
-Eo ui xấu mà mặc đẹp cũng như không
-Ố chộ ôi người châu Phi di dân sang
-Nè tránh xa ta à nha, đừng có ngồi kế ta
Tôi cũng cảm thấy nhức nhối, thất vọng lắm chứ, chỉ vì vẻ bề ngoài mà kì thị ghét bỏ xỉa xói. Nhiều lúc tôi muốn nói: Tôi xấu kệ tôi, chả liên quan đến mấy người. Chừng nào tôi làm ảnh hưởng đến hột gạo trong nhà hay mấy người nuôi tôi đi rồi nói. Nhưng không, tôi chọn cách im lặng vì tôi chẳng muốn làm to chuyện. Tôi đi đến hàng cuối vì chỗ đó trống. Tất cả đều là sinh viên của ĐH UG cho nên mặc đồng phục giống nhau.
Chiếc xe ngừng lại, hình như đón thêm người nữa. Tôi băn khoăn vì 4 người cuối là ai. Tôi nhìn thấy, oh đó là Quân, Duy, Huy và Phong. Cả đám seme với uke nháo nhào lên vì 2 cặp đôi, để gỡ rối Quân và Huy hôn lên má Duy và Phong để nói rằng là họ là couple. Thấy vậy bọn họ xùi giọng xuống tiếc nuối vì hoa đã có chủ. Duy và Quân cười tủm tỉm khi thấy tôi, cả 2 người kia không biết gì nên im lặng. Tôi cười với 4 người họ như để chào. Duy ngồi cạnh tôi, nói nhỏ
-Sao, bị xỉa xói vui không
Tôi quay qua
-Cũng vui, mà mày học ở đâu vậy?
-Bí mật, khi nào cần thì tao nói
-Ờ, mà nè
-Sao?
-Hình như trường mình có tứ đại hot boy thì phải
-Ừm, nghe nói tụi đó ở chung 1 phòng và chỉ còn 1 người may mắn được ở chung
-Chà mày biết tụi nó ở phòng mấy không
-Uhm…hình như là không, chỉ tùy vào vận may thôi
-Ừm, mà mày biết thông tin về họ chứ
-Để tao tra xem
Duy lấy điện thoại, gõ gõ gì đó rồi nói
-Nè
Cậu ta đưa cho tôi cái điện thoại, tôi nhìn vào đó
Thông tin cơ mật mà Duy tra được nè :*
Hồ Ngọc Khánh:nhân vật chính trong phần 2, đảm nhiệm là người dẫn chuyện, các ưu khuyết điểm thì ở phần 1 nhưng tui đã bỏ hết khuyết điểm vào nâng ưu điểm lên cao. U7u điểm được bổ sung là có nhiều tài lẻ như nấu ăn, vẽ tranh và đặc biệt là hát. Vậy thui he
|
Nguyễn Minh Tuấn: là người đẹp trai cuốn hút nhất trong 4 người kia, con trai của chủ tịch tập đoàn Thiên Quang, đam mê nghệ thuật và có năng khiếu hát hò. Kinh doanh rất giỏi. Hắn có đôi mắt lạnh lùng cuốn hút,là người đa tình thay người yêu như áo.
Điểm mạnh: Thích đùa giỡn với người mà hắn để ý, luôn ở 1 mình. Học giỏi vô đối
Điểm yếu: Thường xuyên bị ràng buộc ở chuyện tiền bạc
Thói quen: Thường xuyên nude :))
Ngoại hình: Body chuẩn tới 8 múi(loại hiếm đây :P), cao 1m82 còn vẻ đẹp thì khỏi nói
Trần Thanh Quang: là người đứng thứ 2 sau Tuấn, gia đình giàu có. Thích nghệ thuật và có khiếu vẽ tranh. Học được tuyệt kĩ ‘Leo tường đại pháp’ nên thường xuyên đi quẩy trong các quán bar
Điểm mạnh: Thường xuyên quẩy trong các bar và về trường 1h sáng. Vẽ rất đẹp
Điểm yếu: Dù thường xuyển vào bar nhưng chẳng biết uống rượu(lạ đời)
Thói quen: Không rõ
Ngoại hình: Săn chắc, cao 1m79
Huỳnh Ngọc Minh: là người bí ẩn nhất trong 4 người đẹp
Điểm mạnh: Mê thể thao và có chút năng khiếu về nghệ thuật
Điểm yếu: Không rõ
Thói quen:Không rõ
Ngoại hình: Chuẩn 6 múi, cao 1m85
Lâm Văn Long: là người người quậy nhất và đưa ra nhiều ý kiến bá đạo. Gia đình quyền quý, một khi yêu ai thì dành trọn trái tim cho người đó.Nhưng vì bị người ta phản bội cho nên theo Quang vào bar quẩy cho quên nỗi sầu
Điểm mạnh: Không rõ
Điểm yếu: học yếu
Thói quen: Đi quẩy với Quang vào buổi tối
Ngoại hình: Săn chắc, cao 1m78
Đọc xong thì cũng đến trường, tôi ngồi ở trongcùng và ở gần cuối nên đi sau, vô tình đụng trúng 1 người
-Xin lỗi
-Tôi chẳng có cái lỗi gì mà phải xin
-Nè xin lỗi cũng không được à?
-Đương nhiên là không
-Thì kệ cậu
-Nè 2 đứa này, có xuống xe không-Bác tài xế gắt
-Vâng cháu xuống liền-Tôi
-Lần sau tôi mà gặp cậu thì đừng trách
-Sợ quá à
-Gì chứ?
-Không có gì, chỉ sợ ai kia gây chuyện cho tôi nổi không
-Có xuống không thì bảo-Bác tài xế nhéo lỗ tai tôi và hắn kéo xuống xe. Rõ đau tự dưng gặp hắn. Tôi bước vào và có vẻ choáng trước cảnh tượng to lớn của trường, lúc nộp hồ sơ tôi chẳng chú ý mấy. Bây giờ nó quá to lớn với tôi. Con đường rợp bóng hàng bạch dương làm tôi nhớ đến những lúc còn nhỏ ở Pháp của mình. Tôi rảo bước, đi vòng quanh trường. Trường rộng thật, lại còn mát nữa.
|
Chẳng mấy khó khi cuối con đường ấy là căn tin và xa xa là trường. Căn tin rộng kinh khủng luôn, những chiếc bàn nhựa, ghế nhực thì vô số nhưng được xếp theo 1 trật tự nhất định. Khoảng phía xa bên trái là con đường đến trường, còn lại bên kia là 3 khu ktx. Học phí trường rất cao nên đồ ăn ở căn tin là free hoàn toàn. Tôi bước vào, những ánh mắt khinh bỉ có, xem thường có, tiếc cũng có. Đủ thứ ánh mắt cũng đủ thứ lời nói nhưng tôi bỏ qua. Ngồi vào 1 cái bàn nơi góc khuất, xa xa là Quân, Duy, Huy và Phong. Nhìn Duy như đang chờ tôi, tôi nhắn cho cậu ta
-Khỏi chờ, tao ăn 1 mình
-Thôi, qua đây đi, ăn chung cho vui
-Hì, mày có ý tốt nhưng mà thôi, tụi bây cứ coi như không quen biết tao. Liên lạc qua tin nhắn he
-Mày nói thế thì tao cũng không ép. Có gì rối quá thì nói cho tao gỡ
-Uh, biết rồi
-Ờ, ăn coi chừng có cứt thằn lằn :))
-Trù tao à, coi chừng có cứt chuột đó T^T
-Ukm, bye
-Bye cái đầu mày, ngưng send :v
-Ờ, ngưng thì ngưng
Tôi cất điện thoại và tiếp tục ăn. Ăn xong tôi đi ra ngoài 1 lúc rồi 1 bài ca diễn văn bắt đầu. Giờ tôi mới để ý, các uke cũng ăn mặc giống với seme và điểm phân biệt là dây nịch. Seme thì có chữ S còn uke thì có chữ U. Rồi bắt đầu đi về ktx để vào phòng và ở đó. Sơ lược về trường tôi nhé, trường có hình [ ] khoảng trống đó là 1 con đường rộng để tiện lưu thông qua bên kia thay vì là đi đường vòng.cũng tức là bên trái là seme, bên phải là uke được ngăn cách với nhau 1 cách hoàn hảo. Tầng trệt là nơi của các giáo viên, giáo viên khu seme và uke khác nhau.
Nam có nữ cũng có nhưng họ phải dạy giỏi và có tư tưởng thoáng về chuyện giới tính. Mỗi tầng có 16 phòng(tính cả 2 bên trái và phải) tức là mỗi bên có 8 lớp(chia theo lớp vì đây là trường cao cấp đảm bảo ra trường là có việc làm nên chia theo lớp để quản lí dễ dàng và chặt chẽ hơn). Tiêu chuẩn của trường là mỗi lớp 40 người.
Mỗi tầng là 1 ngành khác nhau, cầu thang được khóa lại nhằm ngăn cách các tầng để tránh xảy ra mâu thuẫn. Giải lao thì mỗi tầng được giải lao riêng để tránh tình trạng quá tải à ở căn tin vừa nãy. Có 4 cái cầu thang và 1 hướng cái. Đến khi học xong thì tùy vào tầng mà mở để các sinh viên không chen lấn xô đẩy và cũng có 1 giờ vào học khác nhau.
Học sớm thì về sớm, trễ thì về trễ. Mỗi tầng chênh lệch nhau 15′ và tầng trên cùng là tầng học muộn và về trễ nhất. Và trường thì không bao giờ có tình trạng ma cũ bắt nạt ma mới cho nên đều có 4 chi nhánh của trường trong thành phố. Trường tôi là chi nhánh thứ 3. Trường cực kì sạch sẽ và không bao giờ có rác vì luật và quản lí nghiêm ngặt cũng như đội ngũ lao công đông đảo nên chẳng có rác, thậm chí 1 chiếc lá khô.
Và đặc biệt trường có học phí cao nên khi ra trường chắc chắn sẽ tìm được việc làm ổn định, nếu không thì trường sẽ chu cấp mỗi tháng(đã quá, nếu có thật thì các bạn có muốn vào không nè ^^). Quay trở lại với tôi, tôi đi lên ktx và phòng mình là 66. Liệu rằng 4 người ở chung với tôi có kì thị hay không. Tôi chờ mọi người thưa dần rồi mới đi lên. Tôi tìm phòng mình. 63, 64, 65, 66 a kia rồi, đó là phòng tôi. Tôi rụt rè thì có tiếng nói
-Vào đi, tụi này không ăn thịt cậu đâu
Nghe tiếng nói, tôi rụt rè bước vào. Trước mặt tôi là từ đại mỹ nam ư? Họ quá đẹp, nhưng…là hắn, đúng là oan gia ngã hẹp
-Là cậu-tôi và hắn đồng thanh tôi chỉ tay về hắn và ngược lại
-Nè 2 người quen biết nhau sao-người tên là Quang, tên ở cái thẻ mà hắn đeo trước ngực nói
-Không những quen mà còn là thù-Hắn, tôi để ý thấy hắn tên là Tuấn
-Ai mà thèm thù, đồ trẻ con
-Được, tôi trẻ con thì chúng ta vào phòng làm chuyện người lớn-Hắn đứng dậy đến sát tôi
-Người lớn nè
Tôi đưa chân đá hắn
-Chà cậu giỏi thật-Quang
-Học đâu thế-Long
-Chỉ cho 2 đứa nó đi kìa-Minh
-Thì chút võ đánh đả cẩu thôi mà-Tôi cười nhạt
-Ê cậu nói ai là cẩu-Hắn ngồi dậy nói
-Thế thì sao? Võ đả cẩu thì chả nhẽ nói võ đả muỗi, phải không?
3 người kia bật cười thành tiếng, hắn ta quê quá bước vào phòng riêng. Bây giờ tôi mới để ý trong phòng lớn này có 5 cái phòng nhỏ và 1 gian bếp(Gồm 1 bếp gas cùng bình gas, 1 thùng mì gói,1 ấm nước và 1 cái chạn chứa tô, li,chén, đĩa phòng sinh đói lúc nửa đêm. Trường tâm lí thật ấy)
-Khánh này, cậu chọc Tuấn hay thật-Long
-Hì, có gì đâu, tại hắn mà tui bị nhéo tai thui
|
Truyện gay: Đại học UG (University Gay) – Chap 4
-Chà thế thì phải cho hắn 1 trận mới được-Quang
-À tí trưa đi ăn không? Đi chung đi-Minh
-Sợ mất giá mấy ông thôi à
-Mất giá gì, ai có giá thì người ấy hưởng chứ-Minh
Hắn ta nói cũng có lí đấy chứ, nhưng thôi kệ đi, đi chung với trai đẹp mà :))
-Uh, vậy trưa nha
-Ừm-Cả ba đồng thanh
Tôi vào phòng của mình ở cuối, đối diện với gian bếp. Tôi vào trong, trong đó có 1 giường, và trải 1 tấm chiếu trên đó sẵn, 1 chiếc bàn học gần cửa trên đó có 1 cái đèn bàn và 1 phòng tắm kiêm luôn wc. Tôi vào trong soạn sách vở trong balo ra bàn. Sách nói về hội họa, âm nhạc, nói chung là nghệ thuật. Bên ngoài 3người họ đang bàn bạc
-Ê thằng Khánh mới vô nhìn tướng ngon, giỏi võ mà tiếc là không đẹp-Long
-Ừm, nó mà đẹp là tao yêu luôn-Quang
-Bộ mày định seme yêu seme à, điên vừa thôi-Minh
-Ờ, mà cũng tiếc thật-Quang
-Mà thôi, ai cũng có điểm yếu mà-Long
-Phải, chẳng có gì là trọn vẹn-Minh cười mỉm
Tuấn mở cửa, thò đầu ra nói
-Nè tranh luận nhỏ coi, tui phòng đầu đó
Tôi nghe tiếng hắn, cũng mở cửa thò đầu ra nói
-Nè nói nhỏ thôi, tui phòng cuối đó
Hắn quay lại với ánh nhìn sắc lạnh, tôi vênh mặt với hắn. Hai ánh mắt cứ đối với nhau
-Nhìn gì, bộ chưa thấy người xấu à
-Ờ, ờ
Hắn quay vào trong với bộ mặt đần thối của hắn và đóng sầm cửa lại, tôi quay vào đóng cửa bình thường. Mà thực sự nhìn cái bản mặt của hắn khi tức lên thấy yêu ghê. Chả lẽ tôi yêu hắn ư? Haizz có lẽ là vậy. Chắc gì hắn yêu tôi chứ, hắn đẹp nhất còn tôi là xấu nhất, giữa 1 người xấu và 1 người đẹp thì làm sao mà ó tình yêu chứ? Toi cứ nghĩ như thế thì có tiếng gõ cửa
-À vô đi
-Cửa khóa làm sao mà vô
-Uả quên :)) (lo nhớ trai quá quên rồi)
Tôi mở cửa, là Minh
-Cậu quên là trưa nay…
-À ừ, đi thôi
-Uh, để mình rủ oan gia nha
-Ừ-Tôi cười mỉm
Minh gõ cửa phòng Tuấn, thấy tôi Tuấn liếc tôi 1 cái rồi nói
-Thôi, tôi bận rồi, khi khác
-Nè liếc mắt đưa tình tui rồi còn không đi hả
-Ê ai liếc mắt đưa tình, hả?
-Thế hồi nãy cái liếc vừa rồi là cái gì
-Ơ…ờ thôi đi là xong chứ gì?
Hắn chen qua Minh mà không quên chọi cho tôi 1 cái nhìn tóe lửa
-Khánh à, chọc nó hoài
-Ai biểu nhìn mặt nó thấy ghét
-Thôi mình đi
-Uh
Tôi và Minh đi xuống, 2 người kia thì đi chung với Tuấn từ trước rồi. Xuống căn tin tôi lại bị nổi bởi vì đi chung với 4 thằng trai đẹp ~~. Tôi cũng khá ngại nên nói với Minh
-Thôi tui qua bên kia ăn nha
-Thôi, ngồi đây ăn chung cho vui
-Đi mà, ăn chung với 2 người trở lên tui không có quen
-Vậy tui qua ăn chung luôn cho
-Thế thì…
-Thế thì 2 ông nội có ăn không con ăn phụ-Hắn chen vào
-Biết rồi, để ông ăn, Minh ngồi đó đi
-Ukm, nhưng ngồi trong vòng kiểm soát của tui
-Uh, biết rùi
|
Tôi bước ra 1 cái bàn gần đó, ăn. Tôi không thích ăn với cái ánh nhìn soi mói và xỉa xói. Tôi chỉ muốn yên tĩnh thôi, chợt có đứa uke xinh chai tới hỏi
-Anh gì ơi?
-Hả
-Anh ăn cái giống gì mà xấu thế?
Biết là nó định gây rối đây, tôi nhanh mồm phun vào mặt nó thức ăn tôi đang nhai. Mặt nó đầy cơm, nó nói
-Liệu hồn đó-Nó bỏ đi ra khỏi căn tin, quay qua nhìn Minh, thấy cậu ta nhìn tôi với ánh mắt ngạc nhiên. Tôi nháy mắt bảo cậu cứ ăn đi
Ai cũng nhìn tôi với ánh mắt sợ sệt, tôi linh tính có chuyện chẳng lành nên làm 1 hơi quất gần nửa dĩa thì
-Thằng nào dám làm nhục uke của tao
Rồi có chuyện rồi, haizz thôi thì quậy 1 tăng cho vui vậy :)). Tôi nhìn lên thì 1 thằng seme cao to, đằng sau nó là thằng uke hồi nãy. Thấy tôi nó nói
-Nó đó anh, nó làm nhục em á
-Yên chí đi em, để anh làm cho nó ra cám
Minh định đứng dậy thì tôi phủi tay bảo cậu ta đứng đó. Hắn đến gần tôi quát
-Thằng chó dám làm nhục uke của tao hả
Tôi vẫn bình thản nhai, rồi phun vào mặt hắn y như thằng uke lúc nãy. Hắn điên người, định vung 1 cú thì tôi nhanh chân đá vào trym của hắn. Hắn quằn quại, tôi vẫn ăn bình thường. Lúc sau hắn trở lại bình thường thì cũng là lúc tôi ăn xong, hắn đá thì tôi né, hắn đấm thì tôi cũng né. Rồi hắn kiệt sức, đến lúc này tôi mới ra đòn.
Tôi đá hắn, tôi đấm hắn tất cả chỉ ở lưng và bụng vì 2 chỗ đó đánh sẽ không lên vết bầm hoặc có chỉ là mờ mờ. Ròi tung 1 cú vào người khiến hắn lăn ra khỏi căn tin. Nhìn mặt thằng uke tái mét mà tôi không sao nhịn cười được, tôi bình thản đến cái bàn uống nước, chợt sau lưng có động. Tôi cúi thấp người xuống và dùng chiêu ‘Bồn tử hái đào’ (Bóp trym ấy :v) Khiến hắn ngã lăn ra. Tôi uống nước xong, nói
-Lo mà dạy thằng uke đi, không được thì tôi dạy giúp
-Mày…mày liệu hồn đó con
-Bye-Tôi nói giọng hồn nhiên, thằng uke tới đỡ hắn dậy và không quên chọi tôi 1 cái liếc. Chợt điện thoại tôi có tin nhắn, là Duy. Tôi mở ra xem
-Quậy đã không
-Quá đã luôn ấy
-Ukm, nên đề phòng tụi nó trả thù
-Uh, mà mày biết nó là ai ko?
-Nó tên Giang, ở khu couple
-Ờ, mà mày y như google ấy, hỏi là có
-Mày éo lên face hỏi Thánh nam của trường à, nó biết hết luôn á
-Đù, mấy bữa nay tao éo rảnh
-Uh, thôi bye
-Cút
-Cmm
-:))
Nhắn xong tôi cho điện thoại vào túi rồi bước đến chỗ Minh nói
-Thôi tui về phòng trước nha
-Ê đợi tui đi chung luôn
-Uh
Minh ăn xong, tôi và cậu cùng về phòng
-Khánh giỏi thật ấy, đánh thắng đại ca trong trường luôn
-Uả đại ca hả, biết vậy đánh nặng tay hơn-Tôi cười nói
-Trời trời, đánh nó thì coi chừng tụi kia xử đẹp luôn đó
-Xùy, giang hồ tui còn xử đẹp, huống hồ…
-Uả đánh với giang hồ luôn à, kể nghe đi
-Đợi lên phòng đi tui kể
-Nhớ nha
-Uh
Tôi cũng khá vui vì Minh không xì xào, bàn tán hay xa lánh tôi mà còn thân mật với tôi nữa. 2 đứa tôi về phòng, tôi ngồi xuống kể cho Minh nghe nhiều chuyện lắm (haizz dại trai rồi). Rồi Minh phán 1 câu
-Nhưng chưa bằng lúc nãy, như phim hành động
-Trời, cái tên to cao ấy vận động nhiều thì mất sức nhiều. Não hắn ta phẳng thấy mồ-Tôi phản pháo
-Ừm, thế Khánh thử với tui không?
-Thôi, sợ đánh không lại thui
-Sao không lại
|