Đồ Heo, Thích Cãi Anh Lắm Hả?
|
|
ĐỒ HEO... THÍCH CÃI ANH LẮM HẢ? Tác giả: Ngọc Trâm Chương 5 Ads Nó và Nhi vừa bước vào đã là tâm điểm chú ý của tất cả mọi người có mặt trong quán. Hai cô gái có khuôn mặt y hệt nhau và đẹp như diễn viên Hàn (còn hơn ấy chứ)
Bắt sóng được với Thư, tụi nó tiến lại gần một chiếc bàn nhỏ cạnh cửa sổ không phải là góc khuất nhưng cũng không hẳn là điểm chú ý cho mọi ánh mắt ngoài kia. Lại phải nói còn có cả kẻ đã phá đám giấc ngủ ngàn thu... ý quên ngàn vàng của nó đang ngồi vẫy vẫy tay phát ghét.
-Chuyện gì? Nói!-nó
-Từ từ, làm gì vội thế...(vẫy tay với anh phục vụ) cho em 3 li cafe sữa nhé!-Thư vừa nói vừa mỉm cười làm hồn anh chàng treo trên chín tầng mây
-À...vâng, quý khách vui lòng chờ giây lát!
-Lâu quá không gặp mà con bé Nhi đã lớn thế này rồi à?-nụ cười trên môi vẫn chưa tắt
-Chị cũng đâu có bé hơn hồi đó đâu với lại em lớn rồi mà cứ kêu con bé hoài-Nhi bĩu môi
-Hết giờ, vào việc chính-nó
-Ừm...nghe chú tao nói có cái trường gì đó tên Thiên Nam điều kiện cũng tốt là trường quý tộc nên tao tính rủ mình đi học, dù gì thì tụi mình cũng chỉ mới 16 tuổi. -Thư nói 1 hơi
-Thế thôi? Chuyện gấp của mày?- nó mặt lạnh tanh không một chút cảm xúc, theo như những hiểu biết của hai người ngồi trước mặt nó lúc này thì là nó đang rất bực bội và khó chịu cực kì
-À ừ tao phải nói vậy thì mày mới ra chứ phải không? hjhj -Thư nói mà khuôn mặt lộ rõ vẻ sợ sệt
-A! đó là trường của em đó hai chị đi học luôn cho vui ạ-Nhi nhảy vào giải vây cho Thư
-Thôi được rồi! Khi nào?
-Ngày mai-Thư thở phào vì thoát nạn. Nhi thì mỉm cười một nụ cười vô cùng vô cùng khó hiểu(từ từ rồi sẽ hiểu)
-OK
|
Chương 6 Ads Tại biệt thự hắn.
-Đi học hả?-hắn
-Ừ.Ở nhà làm gì? Chán chết đi được-Khôi
-Phải đó hai, Đi học đi! Đi học đi! -Không biết con bé Hải Băng từ đâu nhảy vào mà la toáng lên làm những người trong căn biệt thự nguy nga này giật nảy người.
-Mày ở đâu mà chui vô đây?-hắn nhíu mày khó chịu
-Ơ...ơ...em...em...A! Em tới đây thăm anh hai mà. Chà! lâu quá không gặp mà hai đã...-nhìn mặt Băng rất ư là hình sự
-Đã thế nào?
-À ý em là hai đã bảnh trai hơn trước đó mà hihi-Băng giở giọng nịnh nọt
-Tất nhiên, tao là ai chứ còn phải nói nữa à!-hắn nở mũi
-Thôi hai người có dừng ngay cái điệu kẻ tung người hứng kia đi không? Tôi bị tàng hình ư?-Khôi bực tức hét vì mình bị lơ
Thấy hai người họ đã trở về với vẻ mặt thường ngày thì Khôi tiếp tục:
-Quay lại vấn đề.Rốt cuộc có đi học hay không?
Đi đi hai! Trường Thiên Nam ý-Băng
-Trường Thiên Nam??-Hắn và Khôi đồng thanh
-À vâng trường em đang học đó mà!-Băng gãi gãi đầu rất đáng nghi
-Thôi được! giết thời gian vậy-hắn miễn cưỡng mà chẳng hề để ý
Khôi thì lại rất để tâm đến vẻ mặt lấm la lấm léc kia nhưng rồi cũng ậm ừ đồng ý.
-Ừ thôi tụi bây về đi tao có tí việc-Hắn đuổi khéo chứ thực ra chả có việc gì cả, chả là hắn muốn tiếp tục giấc ngủ trời cho của mình vì lúc nãy bị thằng bạn thân phá đám...thật bực bội
-Vậy tao về-Khôi nói rồi vớ lấy cái áo khoát rồi cũng ra xe chạy đi
-Ừ! Em về-Băng vừa chạy ra khỏi cổng đã lấy điện thoại ra gọi cho...
-Sao rồi mày?-Băng
-Thành công bước đầu-Đầu dây bên kia không ai khác chính là Nhi
-Tao cũng vậy-Băng
-Vậy giờ tính sao mày?-Nhi
-Tiếp tục chứ sao con này hỏi hay ghê-băng
-Mày làm mẹ tao hùi nào mà gọi tao là con hả?
-Không lẽ gọi mày là thằng?-Băng trêu chọc
-Thui tao cúp máy đây-Nhi bực bội
-Ok bye con!-Băng lại châm chọc
-Mày muốn ăn đòn hả con kia!!!-Nhi bực tức hét lại nhưng chỉ còn nghe thấy tiếng Tút Tút dài...
À thì ra là hai cô nàng lên kế hoạch ghép đôi cho bà chị và ông anh của mình!
|
Chương 7 Ads RENG...RENG...
-WHAT???-nó hét
-Ui trời! Dậy đi học nhanh lên tiểu thư à, 6h45' rồi đấy-thư
-Còn sớm chán, được rồi 10' nữa gặp nhau tại trường-nó nói giọng chán nản
-Ok-Thư cúp máy
10' sau
"vèo...vèo..."
Hai chiếc mô tô phân khối lớn phóng vào trường Thiên Nam gây sự chú ý cho tất cả mọi người. Chủ nhân của chúng là 2 mĩ nam vô cùng "kiều diễm" có nét đẹp chết người (kinh khủng...đẹp gì mà chết người lun).Tụi con gái trong trường cứ thế mà đổ rầm rầm.
Chưa hết. Tiếp theo sau là hai chiếc Lamborghini của thế giới tiến vào gara của trường. Cạch...hai thiên thần trong xe vừa bước xuống đã làm cho bọn con trai đơ ngay tại chỗ, hồn vía treo ngược cành cây (trừ Khôi và hắn).Hazz!!! Cái trường háo sắc thấy sợ.
-Lại gặp nhau nữa rồi-Hắn khuôn mặt gian ta lại gần nó
-Ôi trời Thư ơi là Thư! Chắc hôm nay là ngày xui của tao quá! Mới sáng sớm mà gặp ngay âm binh xui xẻo rồi mày ợ-nó làm bộ mặt buồn rầu nghiêm trọng
Tội nghiệp! Nhỏ Thư chẳng hiểu nó đang nói cái quái gì hết
-Ơ... mày nói gì vậy? Sao lại xui?
Nó khẽ liếc nhìn, ôi khuôn mặt của hắn đang dần dần chuyển màu
-À không! Không có gì! Chúng ta đi thôi!-nó
-Ừ
Khôi nhìn hắn và dáng vẻ lúc nãy của nó thì Khôi bật cười
-Thú vị nhỉ?
-Thú vị con khỉ-Hắn nói rồi bỏ đi
Chưa có đứa con gái nào dám đứng trước mặt hắn mà lơ hắn cả, lại còn nói như thế nữa, có biết hắn là ai không chứ (anh là ai???0.0).Nhưng sao đứng trước cô gái này anh lại có cảm giác rất là kì lạ vậy nhỉ? Phải chăng anh lại thấy thích cô gái này (hay chỉ là hứng thú?)
Cmt ý kiến nhé mọi người. Dù hay hay dở cũng được coi như là động lực để em viết tiếp hjhj ^_^
|
Chương 8 Ads Nó và Thư sau khi biết được mục tiêu cần đến là lớp 10A3 thì nhanh chóng đi tìm. Hắn và Khôi cũng vậy. Trùng hợp thay là 4 người cùng học chung một lớp.
Trước cửa lớp
-A lớp 10A3 đây rồi-Thư reo lên
-Cô giáo vào lớp rồi kìa, đứng đây đợi đi-nó
Vừa lúc đó
-Chà! Chà! Chà! Càng ngày chúng ta càng thấy chúng ta có duyên đấy-Khôi mỉm cười đi tới
-Chắc là do trùng hợp-Thư chẳng mấy để tâm
-Không, tôi thì rất là tin vào duyên số, còn vị tiểu thư đây thì sao?-Hắn nói với nó
-Tôi à? Phải rồi duyên số thì tôi rất tin và còn cả bói toán nữa. Chà thầy bói nói hôm nay là ngày xui của tôi. Quả không sai!-nó
-Cô...-hắn cứng miệng
-Mời 4 em vào lớp- Tiếng cô giáo cắt ngang cuộc nói chuyện của họ.4 người vừa bước vào thì cả lớp đã chìm vào im lặng(bị đơ toàn tập đó mà)
-Được rồi các em hãy giới thiệu đi -cô giáo Hương lên tiếng (cô giáo chủ nhiên của nó hiền lành, dịu dàng và vui tính)
-Nguyễn Hoàng Nguyên Vy-nó không quên nụ cười thiên thần của mình
-Mình là Lê Trần Mai Thư mong các bạn giúp đỡ-Lại cười ("muốn phan dép lắm rồi" suy nghĩ của các bạn gái ngồi phía dưới lớp)
-Trương Đình Khôi-Không cảm xúc
-Hàn Mạnh Vũ-lạnh tanh
5s sau
-Ôi, hai cô nàng kia thật là đẹp-học sinh 1
-Có gì mà đẹp chứ-học sinh 2
-Làm sao bằng tui-học sinh 3
-Hai anh chàng kia thật lạnh lùng và cuốn hút-học sinh 4
-Gì chứ? Cũng thường thui-học sinh 5
Bla...Bla...Bla...
-YÊN LẶNG !!! -Tiếng bà cô làm rung chuyển cả ngôi trường (hiền lành, dịu dàng đâu mà rồi???). Nhưng quả thật rất hiệu nghiệm, lớp học im phăng phắc
-Bây giờ cô sẽ phân chỗ ngồi cho các em nhé!-bà cô nhìn xung quanh-Ấy da! Lớp học kín hết rồi chỉ còn thừa hai chiếc bàn cuối lớp thôi, để giữ trật tự cho lớp học thì 1 bạn nam sẽ ngồi với 1 bạn nữa nhé.-Rồi cô nhìn vào 4 người trên bảng-Vy sẽ ngồi với Vũ, còn Thư sẽ ngồi với Khôi
-KHÔNG BAO GIỜ!!!-hắn và nó đồng thanh
-Không lằng nhằng nữa tất cả về chỗ chuyện còn lại miễn bàn
Tất cả đều thui thủi về chỗ của mình.Riêng hắn và nó thì có cục tức nghẹn ở cổ thật khó chịu
|
Chương 9 Ads Về đến chỗ thì nó định lăn ra ngủ (mới vào học mà đã thế rồi) thì...
-Nè heo! Lúc nào rồi mà cô còn có tâm trí để ngủ chứ?-hắn là có ý định chọc tức nó
-Thứ nhất tôi không phải heo, thứ hai lúc này thì sao chứ? Thứ ba tôi ngủ thì chả liên quan gì đến anh cả. Vậy nên đừng làm phiền tôi OK?- nó điềm tĩnh chưa lộ vẻ bực tức
-NO OK-hắn
-Anh... được thôi vậy giờ anh muốn gì?-nó bắt đầu cảm thấy bực
-Chẳng gì cả.-hắn
-Vậy tôi ngủ được chưa?-nó chuẩn bị nằm xuống
-Chưa-hắn
-WHY?-nó tức phụt máu
-Không biết-Hắn mỉm cười hài lòng vì đã chọc được nó tức
-Tại sao tôi có thể quen biết cả tên vô lí, vô duyên như anh nhỉ?-nó than trời
-Là tại cô may mắn-hắn
-May cái đầu nhà anh ý. Chà! Chà hôm nay là ngày tận thế thì phải, xui còn hơn cái chữ xui, thế mà ông thầy bói dám nói là chuyện bình thường, tui phải đòi lại tiền mới được, ông ta không xong với tôi rồi-nó nói có vẻ suy nghĩ dữ lắm
Hắn biết là nó đang ám chỉ hắn nên tức đến mặt mũi đen xì, đầu bốc khói
-Cô giỏi lắm!
-Ồ quá khen-nó làm bộ mặt khiêm tốn
Quay sang cặp đôi Mai Thư-Đình Khôi nhé!
-Chào mình là Trương Đình Khôi cứ gọi mình là Khôi nhé!-Khôi vui vẻ bắt chuyện với Thư
-Ồ! Hình như lúc này you đã giới thiệu rồi thì phải, mình không có điếc-Thư cố sức làm ra vẻ lịch sự
Anh chàng biết mình hớ và bị nói móc nên nhanh chóng thu nụ cười lại
-You có cần phải như thế không? Tôi là con trai của tập đoàn M&K đó. You được làm quen với tôi là một vinh hạnh mà ai cũng muốn mà không có đấy.-Khôi sĩ diện khoe khoang mà quên mất đi điều mình nhìn thấy ở sân bay
"NÀy nhá! Tôi đã không định nói mà là do anh khoe trước đây nha!"-Thư nghĩ
-À! Hóa ra đây là con trai của bà chủ ngành thủy sản. Vậy xin tự giới thiệu, Tôi là người sắp thừa kế tập đoàn L&T-Tập đoàn đá quý xuyên quốc gia (quy mô và mức độ nổi tiếng còn hơn nhà Khôi nhiều)-Thư tự hào nói
Khôi lại bị hớ lần 2 nên lảng sang chuyện khác.
-À...ra vậy thôi chú ý lên bảng đi cô đang nhìn kìa
Cả hai đều quay lên bảng. Chả là Khôi đã bị rung động bởi nét đẹp của Thư ngay từ lần đầu tiên gặp mặt nên muốn làm quen nhưng cô nàng lại tỏ ra chẳng mấy để tâm nên anh định dùng gia thế để được điểm với cô (anh tưởng Thư là loại người gì?) nhưng ai dè...
Cmt đi mọi người. Ngồi viết nhức mắt quá ak ^_^
|