Học Viện Của Các Thiên Thần
|
|
Chương 10: Đi bar (1)
" Ây, mấy bà, đi bằng gì?" Mia ngập ngừng hỏi. " Taxi!" Ba đứa kia đồng thanh rồi nhìn nhau cười he he.. Trước cửa bar Diamond đỗ lại một chiếc taxi, 4 cô gái trên xe bước xuống. Người đầu tiên là một cô gái vóc dáng mảnh mai, làn da trắng noãn như ngọc, nổi bật một đôi mắt to màu xám tro, cái mũi thẳng tắp, môi anh đào xinh đẹp. Mái tóc nâu uốn lọn thả xuôi sau lưng. Người thứ hai là một cô gái có đôi mắt đen láy tinh ngịch, tinh quang như ánh sao lấp lánh, mũi thẳng và cao, đôi môi như cánh hoa chúm chím đáng yêu, hai gò má ửng lên trên gương mặt không chút tì vết. Tóc đen ngắn được đính một chiếc nơ xinh xắn trên đầu. Người thứ ba sở hữu một đôi mắt nâu ấm áp tuyệt đẹp, sống mũi thanh tú, đôi môi phấn nộn nhìn vào chỉ muốn cắn, đôi gò má như hai trái đào nổi bật trên khuôn mặt trắng bóng mịn màng. Mái tóc màu đen tết mái, uốn lên như những tầng sóng nhấp nhô theo mỗi bước đi. Người cuối cùng mang theo cảm giác lạnh lùng, trầm mặc. Một đôi thủy mâu xám đậm lạnh lẽo như băng, dưới chiếc mũi dọc dừa tú lệ là đôi môi đỏ mọng như trái sơri vừa chín tới, xinh đẹp mị hoặc, tóc nâu chỉ buông tự nhiên ở sau lưng, vô cùng đơn giản. Bốn cô gái kể trên theo thứ tự là Sophia, Nastia, Mia và Dania. Bốn người cùng sóng vai, bước vào cánh cửa bar Diamond.
|
Chương 11: Đi bar (2)
Một người phục vụ tiến đến, nó giơ ra tấm thẻ vip bằng kim cương. Bọn nó theo người phục vụ đi xuyên qua đám người nhốn nháo, đến một hành lang yên tĩnh. Hành lang này chỉ có 8 phòng, dành riêng cho những người có thẻ vip vàng và kim cương, khác với hai hành lang còn lại cho người có thẻ bạc và đồng. Trước mỗi căn phòng đều có vệ sĩ đứng canh. Phục vụ dẫn bọn nó đến căn phòng số 8, làm động tác định mở cửa thì nó ngăn lại: " Cám ơn, tôi có thể tự mở" Nó nhìn ba đứa bạn, mở cửa vào phòng. Ngay lập tức, cả bốn đứa đồng loạt đưa tay lên bịt tai lại. Tiếng nhạc mở to hết cỡ làm bọn nó không thể thích ứng. Nó nhìn trong phòng : 6 nam 7 nữ. Trong đó, có hai người nó quen, bốn tên còn lại mặt mũi lạ hoắc. Mấy cô gái ăn mặc thiếu vải liên tục chuốc rượu cho mấy anh, mấy anh thì trái ôm phải ấp, cười cực kì khả ố. Bọn nó rón rén vào phòng, nó cầm remote tắt phụt cái thứ nhạc quái gở kia đi. Đang nghe nhạc, đột nhiên bị tắt, Robert tức khí quát lên: " Đứa nào dám tắt nhạc của... ông... " Mấy chữ cuối thằng nhóc không thốt ra nổi khi nhìn thấy khuôn mặt lãnh đạm của bà chị gái. Nó nhếch môi: " Đứa này dám! Sao, có ý kiến?" Robert tái mặt, nuốt nuốt nước miếng, ôm chân nó, cười hề hề nói: " Ai, em nào dám, chị hai yêu quái, ý nhầm, yêu quý, hai tha cho em... Ái... ái... đau... đau..." Nó kéo tai thằng nhóc lên, cười cực kì "dịu dàng" nói: " Tốt lắm, biết lỗi là tốt, lần sau cẩn thận cái miệng, lần này chị tha, nghe chưa ?" Robert vội vàng gật đầu. Nó đẩy thằng nhóc ra, nhìn một lượt, rồi vỗ tay, cười nói: " Được rồi! Tiệc tan! ".
|
Chương 12: Đi bar(3)
Nó liếc mắt nhìn Mia, cô hiểu ý, rút trong túi ra một xấp tiền ném lên mặt bàn, nói với mấy cô gái kia: " Đây là tiền boa, cầm lấy và đi xuống trước đi!" 7 cô gái lần lượt rời khỏi phòng. Nó liếc nhìn ông anh trai Nicko đang cười tươi rói ở một bên, lạnh lùng nói: " Anh Nick, này là sao?" Nicko vẫn cười nhìn nó, tự nhiên đáp: " Sao là sao? Nhóc không thấy à? Anh là đang hưởng thụ cuộc sống!" Trong đôi mắt lạnh lẽo của Dania thoáng bi ai, rất nhanh lại biến mất. Nó thở dài nói: " Hai à, đừng nói với em là hai quên mất cái hôn ước rồi đấy nhá?" Đôi mắt xám tro của Nicko thoáng âm u, anh nhấp rượu, cười đạm nói: " Không phải quên, mà là không muốn nhớ tới!" Nó tức giận quát lên: " Hai..." Lúc này, Dania khẽ kéo áo nó, ý bảo không nên nổi giận. Thấy vậy, nó hậm hực ngồi xuống một bên ghế sopha cùng ba đứa bạn. Nó liếc mắt một vòng nhìn bốn tên con trai lạ hoắc một lượt, mở miệng hỏi: " Mấy tên này là ai vậy?" Robert cười hì hì nói: " A, đây là mấy người bạn của em và Nick, cũng là thành viên tối quan trọng của D!" Nó à một tiếng, chợt ngẫm nghĩ rồi hỏi: " D? Tổ chức trực thuộc thế giới đêm phải không? Nghe nói lãnh đạo là những chàng trai tuổi trẻ tài cao, lại rất có bản lĩnh cùng thực lực, đúng không? Là mấy tên này hả?" Hắn nhìn nó rồi quay sang hỏi Robert: " Ê, Kyo, mấy nhỏ này là ai vậy?" Nó thắc mắc: " Ủa, Kyo là đứa nào?" Robert nhìn nó: " À, ở Việt thì tên của em là Kyo." Nó cau mày: " Nhóc đổi tên từ bao giờ thế?" Kyo xấu hổ gãi gãi tai: " Hì hì, thông cảm !"
|
Chương 13: Giới thiệu (1)
Hắn đợi hai người nói xong thì lên tiếng: " Tôi là Hoàng Vũ Thiên Phong, tên gọi khác của tôi là Kai!" Nó gật gật đầu: " Ừm ừm, cậu ấm gia tộc Hoàng Vũ!" Hắn ức: " Nè, tôi không phải cậu ấm !" Nó liếc hắn sắc lẻm: " Cắt ! Thời gian nói của anh hết rồi !" Hắn im bặt. Ken nhìn Mia cười hiền làm cô nàng đỏ hết cả mặt, rồi từ tốn nói: " Chào, mình là Phạm Nhật Anh, hay gọi mình Ken là được!" Nó gật đầu, nhìn cậu mỉm cười nói: " Quả nhiên là người tính tình dễ chịu, không giống kẻ nào đó !" Hắn không biết nói gì hơn, liền hậm hực quay đi. Kin liếc Nastia cái nhìn ba phần khinh thường, ba phần chán ghét, ba phần tò mò cùng một phần lãnh đạm rồi mới mở miêng: " Còn tôi là Trần Vũ Anh Quân, không thì cứ gọi tôi là Kin." Nó liếc ánh mắt thâm thúy nhìn Kin cùng Nastia rồi hỏi Kin: " Cậu và Nastia nhà tôi có xích mích à? Hai người quen nhau hả?" Kin hừ một cái, nói: " Không tính là quen biết, nhưng cô ta bắt nạt bạn gái tôi ở trung tâm mua sắm !" Nó ồ một tiếng, ra vẻ nghiệm ra rồi quay sang Nastia: " Ê, nhóc bắt nạt cô ta thế nào?" Nastia nhấp rượu rất tự nhiên: " Ờ thì, cô ta đụng phải ta ở khu shop quần áo, cô ta xin lỗi, thế là ta nói" Thôi, tôi cũng không phải kẻ nhỏ mọn mà so đo với cô", ai dè cô ta hiểu lầm, khóc bù lu bù loa lên, rồi cái tên này chạy tới, mắng ta một trận xối xả, ta chán quá liền xách đồ bỏ đi luôn !" Nó lại à lên, rồi không nói gì nữa, chăm chú nhìn ly vang đỏ trên tay. Trong phòng nhất thời trầm mặc, hắn lại đột ngột lên tiếng: " Này, mấy cô cũng nên giới thiểu về mình đi chứ !" Nó hơi mỉm cười.
|
Chương 14: Giới thiệu (2)
Nó đặt ly rượu xuống bàn, vắt chân, hai tay đan vào nhau đặt trên đầu gối, mỉm cười: " Vậy được. Chào, tôi là Nguyễn Hoàng Thiên Băng, một trong ba người thừa kế gia tộc Nguyễn Hoàng, em gái Nguyễn Hoàng Thiên Minh( Nicko ), chị gái Nguyễn Hoàng Thiên Nam( Robert- Kyo ), gọi tôi là Sophia !" Đến lượt Mia: " Xin chào, mình là Đặng Ngọc Băng, hay còn gọi là Mia !" Nastia liếc xéo Kin một cái rồi nói: " Tôi là Phan Nhật Băng, mấy cậu có thể gọi là Nastia !" Cuối cùng là Dania: " Vũ Ngọc Anh Băng, Dania !" Kin reo lên: " Cô kiệm lời nhỉ?" Dania đưa ly nước lọc lên uống, cười nhẹ: " Vậy sao?" Ánh mắt Nicko từ đầu chỉ lướt qua cô một lát rồi rời đi ngay. Trong lòng Dania như có cái gì cắn xé, khó chịu vô cùng. Nó nhìn Nicko hỏi: " Anh, bây giờ anh sống ở đâu? Em về biệt thự không thấy đồ đạc của anh?" Nicko mỉm cười, chỉ vào bọn hắn nói: " Mấy nhóc không ở đây, anh đến sống cùng mấy tên này, anh và Nam cũng là thành viên của D!" Nó ậm ừ cho qua chuyện rồi quay sang nháy mắt với Kyo: " Lát nhóc cho chị mượn xe về nhé, hôm nay mấy chị đi taxi !" Kyo chớp chớp mắt nhìn nó: " Bình thường hai chuyên gia đi moto mà, sao hôm nay lại nổi hứng đi taxi vậy, hai bị bệnh hả?" Nó cốc đầu thằng nhóc: " Cấm bép xép, tóm lại là đưa chìa khóa đây, lát nhóc về cùng Nick đi! Bọn chị về trước!" Kyo gọi với theo: " Ơ, hai không ở lại chơi à?" Nó đáp cộc lốc: " Không !" rồi đạp cửa bước ra ngoài.
|