Ông Chủ, Tôi Sẽ Bảo Vệ Anh
|
|
“Đừng nói khó nghe như vậy, rõ ràng lúc trước đã nói tốt, chỉ cần tôi tìm được vệ sĩ phù hợp ba cái điều kiện của cậu, cậu sẽ đồng ý nhận bảo hộ, chẳng lẽ cậu bây giờ muốn nuốt lời? Tôi cảnh cáo cậu, hôm đó có rất nhiều người ở hiện trường làm chứng nha.” Nghe vậy, Kinh Nhẫn lập tức nhíu mày, thế này mới nhớ tới cuộc đối thoại lần trước ở công trường. Đáng chết! Mục đích ra điều kiện chính là làm khó, ai mà biết được tên ngốc thối tha này tìm được nữ vệ sĩ phù hợp điều kiện thật? Anh quá sơ suất! Nhìn biểu cảm khó chịu lại không biết làm thế nào của bạn mình, Thạch Hoành Khải tâm tình cực tốt. Kéo kéo ống tay áo, vuốt lại kiểu tóc, phong thái “lãng tử” (飘撇) mười phần. “Tóm lại, tôi đã cùng Hắc Xá ký thỏa hiệp ước, nếu cậu muốn bội ước, nhớ lấy năm triệu bồi đưa cho người ta.” Ha ha, mình quả nhiên là thiên tài, biết ngay là tên này kiểu gì cũng muốn nuốt lời, cho nên mới dùng chiêu tiên phát chế nhân. Gân xanh nháy mắt nổi lên trên trán, nhìn bạn tốt, Kinh Nhẫn nhận ra mình đang rất nỗ lực khắc chế bản thân mới không nâng tay lên đấm nát nụ cười trên mặt cậu ta. “Kinh tiên sinh.” Miêu Thủy Tịnh lên tiếng. “Nếu ngài không muốn trả tiền bội ước, như vậy ngài nhất định phải nhận bảo hộ của tôi, cho đến khi nguy cơ của ngài được giải trừ.” Trên hiệp ước tái minh, cô phải bảo vệ Kinh Nhẫn an toàn cho đến khi Thạch thiết kế sư cùng anh trai của anh ta tìm ra người đe dọa, bởi vậy từ giây phút cô bước vào văn phòng, an nguy của anh là trách nhiệm của cô. Kinh Nhẫn tầm mắt quay lại đến trên người Miêu Thủy Tịnh, đầu óc khôn khéo cũng nhanh chóng chuyển động. Nếu từ anh giải ước nhất định phải bồi thường năm triệu nhân dân tệ tiền bội ước, vậy nếu là làm cho cô ── bé gái Trung Quốc tự mình từ chức thì sao?
|
Đôi môi khêu cong lên thành nụ cười quỷ dị, Kinh Nhẫn duỗi bàn tay to ra, đem người đàn ông dung năm triệu áp chế anh ấn vào tường làm giấy dán tường, lấy tư trả thù riêng. “Miêu tiểu thư, tôi biết bây giờ tiền khó kiếm, nhưng tìm việc là phải nhìn ông chủ, tôi ấy à, tính tình xấu, miệng cũng xấu, cũng không phải ông chủ dễ ở chung, hơn nữa tôi còn rất khó trị.” Như là muốn chứng minh mình thật sự rất khó trị, Kinh Nhẫn đột nhiên đập bàn một cái, bình hoa nhỏ lung lay, đống tài liệu trên bàn cũng lung lay, bình cà phê và bình đựng đường cũng lung lay …… Chuẩn bị rơi. Nói xong, anh mới xấu xa nói với cô: “Xem! Nếu như cô thật sự đi theo bên người toi, tất cả những công tác sau này đều là cô làm.” “Chỉ cần không ảnh hưởng quá trình làm việc của tôi, tôi sẽ không để ý làm chân chạy của ngài.” Nhíu mày, nhìn Miêu Thủy Tịnh vẫn bất vi sở động, con ngươi màu đen của Kinh Nhẫn lóe lên, nụ cười quỷ dị bên môi càng sâu. “Trừ những việc này ra, tôi là thật sự bị người đe dọa.” “Tôi biết.” Bằng không cô làm sao có thể đứng ở chỗ này? “Có quan hệ với ta, tuyệt đối sẽ có nguy hiểm.” Quản cô cái gì hắc xá hồng xá, liền nhìn cô là biết, một công ty vệ sĩ lại phái ra một nữ vệ sĩ như vậy đến bảo vệ anh, thực lực chỉ sợ sẽ không tốt hơn nơi nào. “Tôi là vệ sĩ, ‘Nguy hiểm’ đối tôi mà nói cũng không xa lạ.” Xem ra anh tôi thực sự rất muốn thoát khỏi cô, cảng qua anh đem đe dọa dùng sai phương hướng rồi; cô là vệ sĩ, kiểu đe dọa này nói đối với cô mà nói, là không có công hiệu. “Nếu có người muốn ám sát ta, tôi nhất định sẽ đem co làm lá canh!” Anh tiếp tục đe dọa. “Tốt lắm, đó là một thói quen tốt, tuyệt đối không được bỏ.” Không nghĩ tới sẽ nhân được câu trả lời như thế này, Kinh Nhẫn dưới chân vừa trượt, thiếu chút nữa là té ngã. “Cô ──” Điên mất! “Đầu của cô có vấn đề không?” Thật muốn lấy ngón chọc chọc cái đầu nhỏ này ra nhìn xem bên trong rốt cuộc có cái gì a? “Không có.” Miêu Thủy Tịnh cũng hơi ngẩn ra, trả lời cũng rất trực tiếp. “Tốt, tốt, cô muốn công việc này phải không?” Anh thật sự là có phúc ba đời, mới có thể gặp được loại “Thanh phiên” này, hung cũng hung không đi, dọa cũng dọa không đi, xem ra đành phải sử xuất đòn sát thủ ── dùng chỉnh ! “Tôi đã cùng Thạch tiên sinh ký hảo hiệp ước, từ giờ trở đi, bắt đầu phụ trách an toàn của Kinh tiên sinh và người thân của ngài.” “A, an toàn nhưng thật ra không cần, chẳng qua đống tư liệu này……” Từ trong góc tường ôm đống báo cáo và tư liệu cao gần nhất mét ra, Kinh Nhẫn cười vui sướng khi người gặp họa. “Tôi vận khí không tốt, luôn mời không được trợ lý tốt vì tôi phân ưu giải lao, đây là báo cáo và một ít tài liệu của công ty hai tháng này, tôi đang lo nên tìm ai giúp tôi keyin hồ sơ xây dựng, vừa vặn cô tới báo danh…… Cô ký hiệp ước, nói vậy hẳn là biết được trừ công việc của vệ sĩ ra, cô còn phải làm công việc của trợ lý, cho nên chỗ này liền giao cho cô vậy.” Phanh! Kinh Nhẫn nói mới nói hoàn, đã đem núi báo cáo đặt lên bàn, sau đó hai tay ôm ngực cười trộm trong bụng. Ha ha, đống tư liệu cao như núi này trong công ty không ai dám đụng vào, ngay cả anh nhìn vào cũng đau đầu, anh không tin nữ vệ sĩ nho nhỏ này có thể xử lý thích đáng . Có vài chuyện, tốt nhất biết khó mà lui, bằng không cũng đừng trách anh lấy đại khi tiểu, khi dễ trợ lý. “Không thành vấn đề.” Chỉ là chút báo cáo, không làm khó được cô. Nhìn đống tư liệu và báo cáo cao như núi, cô mặt không đổi sắc, nhanh chóng ôm lấy đống báo cáo đi ra. “Cô ──” Há hốc mồm, thật sự là siêu cấp há hốc mồm! Đống báo cáo này cao hơn cô ba cái đầu, cô chẳng những ôm lấy dễ dàng mà còn có thể đứng thẳng lưng, cô ta làm sao có thể làm được? “Oa! Thật không hổ danh là người của Hắc Xá, không giống bình thường, không giống bình thường a!” Thạch Hoành Khải cũng nhìn đến một màn không thể tin nổi này, không khỏi cảm thán thành lời. “Xin hỏi của tôi chỗ ngồi ở nơi nào?” Đại khí cũng chưa suyễn thượng một tiếng, như trước là chậm làm cho Kinh Nhẫn không thể chịu đựng được nói chuyện tốc độ. “Ở trong này, chỗ này.” Thạch Hoành Khải ra sức thoát khỏi sự kiềm chế của bàn-tay-to, sau đó chạy mau đến cửa lớn bên cạnh cửa văn phòng, anh sớm đã chuẩn bị tốt bàn làm việc cho cô. Nhận ra vị trí của mình không ở trong văn phòng Kinh Nhẫn, Miêu Thủy Tịnh trong mắt xẹt quá một tia lo lắng. Nâng núi tài liệu hồ sơ, cô xoay người đi ngược đến bên cạnh cửa sổ phía sau chỗ ngồi của Kinh Nhẫn. “Cô làm gì vậy?” Còn không mau cút đi! Kinh Nhẫn mất hứng nhíu mày. “Cửa sổ của ngài rất đẹp, tôi muốn thưởng thức một chút.” Cô vươn tay phải gõ gõ thủy tinh, chồng tài liệu hồ sơ cao như núi chỉ dùng tay trái nâng, mà động tác của cô lại lần nữa làm cho Kinh Nhẫn và Thạch Hoành Khải trợn mắt ra nhìn. Má ơi! Một tay nâng chừng đó, tiểu thư ngài thật giỏi! Cô nhẹ giọng nói: “Kính hơi mờ, không thể thấu thị, nhưng vị trí ngồi lại ở ngay phía trước cửa sổ tiền, độ nguy hiểm cao, nên đổi loại thủy tinh……” Ví dụ như thủy tinh chống đạn. “Cô thưởng thức đủ chưa? Đủ rồi thì mời cô đi ra ngoài, tôi còn có việc muốn làm.” Không có gì lại thích giật mình, cô gái này tám phần luyện qua cử tạ; Kinh Nhẫn nghĩ trong lòng, tự nhủ với mình đừng nên ngạc nhiên. “Đủ rồi, cám ơn ngài, Kinh tiên sinh.” Cô đi ra văn phòng.
|
“Chết tiệt! Đúng là gặp quỷ !” Nhìn Thủy Tịnh vừa đi vừa nâng chồng tài liệu ra ngoài nhưng thân mình vẫn vững vàng, Kinh Nhẫn rủa thầm. Không ngờ cô gái tên là Miêu Thủy Tịnh này so với trong tưởng tượng của anh còn cứng đầu hơn! Một bước ra văn phòng của mình, Kinh Nhẫn liền mở to đôi mắt tà mị nhưng cũng tinh nhuệ nhìn xung quanh trong văn phòng, tuần tra tình huống từng nhân viên, một thân khí phách khiếp người và khí phách hùng vĩ nâng cao cảm giác tồn tại của anh, làm cho người ta khó có thể bỏ qua. “Sếp, xuất quan a? Cà phê?” Tiểu Diệp từ trong phòng pha trà đi ra liền nhìn thấy Kinh Nhẫn, liền cười dâng lên cốc cà phê vốn pha cho mình lên cống hiến. “Cảm ơn, tôi là dược thạch (thuốc và châm cứu) vô hiệu, cho tôi thuốc kích thích cũng vô dụng.” “Thật tốt, có thể về nhà ngủ giường êm, người ta cũng muốn……” Đại Hùng mở to hai mắt đen thui như gấu trúc, đầy ngưỡng mộ nhìn Kinh Nhẫn có thể tan tầm về nhà. “Thời gian này mọi người vất vả.” Mấy tháng này công ty liên tục nhận được mấy dự án, mọi người vì tiền, tất cả đều khổ ha ha phối hợp tăng ca. “Nô dịch chúng tôi là phải trả giá đại giới, nhớ tăng lương cuối năm là được.” Na Na như du hồn thổi qua bên người Kinh Nhẫn bỏ lại những lời này. “Đương nhiên, toàn bộ thêm một nửa.” Kinh Nhẫn phi thường bình tĩnh. “Vạn tuế!” Nghe được con số vừa lòng, toàn bộ văn phòng trong nháy mắt sống lại, mỗi người đều ra roi thúc ngựa vội vàng hoàn thành công tác bản thân. Nhìn nhân viên vui vẻ cười đùa, Kinh Nhẫn cũng mỉm cười. Công tác phải như vậy, tuy khổ, nhưng nhất định phải khổ vui vẻ. “Đúng rồi, sếp, mấy ngày nay có một luật sư họ Trang gọi điện thoại tìm ngài, ngài có muốn gọi điện lại cho anh ta không? Tôi có lưu lại số điện thoại của anh ta.” Đại Hùng đột nhiên nhớ tới một chuyện, vì thế vội vàng gọi lại Kinh Nhẫn đang nhấc chân định đi. “Không sao, số điện thoại của anh ta tôi đã có, tôi sẽ tìm thời gian gọi cho anh ta.” Kinh Nhẫn quay đầu nói. “Được rồi, mai gặp sếp.” “Mai gặp.” Nói xong, Kinh Nhẫn mới lại bước về phía cầu thang, sau ba cái cầu thang là một cái cầu thang, đi không đến 1 phút sau là có thể đến bãi đỗ xe dưới đất. Tung hứng chìa khóa đi về phía chiếc xe yêu quý của mình, trong lòng nghĩ đến chiếc giường Simmons kingsize đặt mua đặt trong nhà, a ~~ thật tốt, cuối cùng cũng có thể yên tâmnghỉ ngơi. “Kinh tiên sinh về nhà sao?” Miêu Thủy Tịnh đột nhiên đến gần phía sau anh. Biểu cảm thả lỏng lập tức biến mất, thân mình nháy mắt buộc chặt, cơ thể Kinh Nhẫn nhanh chóng di chuyển về phía giọng nói, tay chân lầm động tác công kích ── vừa nhận ra là Miêu Thủy Tịnh, Kinh Nhẫn vội vàng thu hồi thế công. “Là cô!” “Thật có lỗi, khiến ngài hoảng sợ.” Nhìn động tác công kích không chút có sơ hở, Miêu Thủy Tịnh trong lòng hơi kinh ngạc, không ngờ anh ta cũng có luyện công phu, hơn nữa thực lực không thấp. Cô quả thật là làm anh hoảng sợ, nhưng không phải là bị dọa, mà là anh thiếu chút đã đá bay đầu cô! Lúc này đã nửa đêm, địa điểm lại là bãi đỗ xe dưới tầng ngầm, cô không rên một tiếng nhảy ra, ai cũng sẽ cho rằng cô có ý đồ gây rối, huống chi là anh đang bị đe dọa! Lấy tay lau mặt, anh không vui trừng mắt nhìn cô gái ngốc suýt nữa chết dưới chân anh. “Chết tiệt, cô ở đây làm gì?” “Bảo vệ ngài.” “Bảo vệ tôi? Tôi là thấy cô là đang muốn chết.” Anh tức giận trừng mắt nhìn cô. “Cô rốt cuộc đang nghĩ cái gì? Đột nhiên lên tiếng dọa người như vậy rất vui sao? Cô có biết là cô thiếu chút là bị tôi đá thương không?” Anh lớn tiếng quở trách cô. “Tôi không ngờ sẽ làm ngài sợ hãi, tôi luôn luôn đi theo ngài, tôi tưởng là ngài đã biết.” Anh một bước ra văn phòng, cô liền yên lặng đi theo phía sau anh, có lẽ là anh quá thả lỏng nên mới không chú ý tới cô. “Chuyện ma quỷ! Cô chừng nào thì đi theo tôi ?” Cô nói lung tung gì vậy? “Tôi cảnh cáo cô, động tác phản xạ của tôi rất tốt, nếu cô không muốn bị thương, tốt nhất không nên lại chơi trò dọa người này với tôi, nếu không để cho tôi đánh thương, tôi sẽ không phụ trách.” Thì ra là anh ta không phát hiện…… “Thật xin lỗi, lần sau tôi sẽ chú ý phát ra thanh âm.” “Phát ra cái gì thanh âm?” Mệt mỏi làm cho của anh tính tình táo bạo. Anh trừng mắt nhìn cô, cảm thấy phi thường không kiên nhẫn với những câu không đầu không đuôi của cô . “Không có gì.” Nhận ra không kiên nhẫn của anh, cô qua loa kết thúc đề tài. “Kinh tiên sinh về nhà sao?” “Tư liệu key xong rồi?” Anh không đáp hỏi lại. “Key xong rồi.” Anh hừ một tiếng, vẻ mặt không tin. “Thật hay giả?” Đống tư liệu và báo cáo kia, cho dù hai người cùng cố gắng làm, cũng không thể xử lý xong trong vòng một ngày. Đối với chất vấn của anh, cô chỉ chậm rãi gật đầu. “Bởi vì nhìn thấy ngài đang rất bận, cho nên tôi đã không làm phiền ngài, sáng mai tôi sẽ đưa cho ngài xem qua.” Nói như thật! Vẫn chất vấn năng lực của cô Kinh Nhẫn, giờ phút này cũng không định tin cô, tóm lại là thật hay là giả, anh cũng không vội muốn biết rõ, chờ anh nghỉ ngơi đủ, ngày mai tự nhiên có thể biết sự thật thế nào. Nhấn điều khiển từ xa mở cửa xe, anh đi ba bước đến bên cạnh xe mình, đang định khom người ngồi vào trong xe, lại phát hiện cô cũng bước tới gần chỗ cạnh tay lái, nhưng lại học theo anh mở cửa xe. “Cô làm gì vậy?” Anh vội vàng lên tiếng. Nhìn lại động tác của mình, cô chậm rì rì nói: “Mở cửa xe.” “Vô nghĩa, mắt tôi không mù, đương nhiên biết là cô đang mở cửa xe.” Đáng giận, anh thật sự quá mệt, mệt đến mức có thể tùy thời ngã xuống đất bất tỉnh, vì sao còn phải tốn thời gian nghe cô nói chuyện như rùa bò? Nhìn xem tên ngốc thối tha kia thay anh tìm đến cái dạng phiền toái gì đây a! “Đây là xe của tôi, cô không có việc gì thì mở cửa xe tôi =làm =gì?” “Về nhà với ngài.” Anh có nghe nhầm không a? “Làm rõ ràng, đó là nhà của tôi, không phải nhà cô.” “Căn cứ hiệp ước, tôi phải bảo hộ ngài.” Một chút, phụ chú: “Tùy thời tùy chỗ.” Nói đến hiệp ước, Kinh Nhẫn thế này mới nhớ tới điều kiện do mình đề ra . Chết tiệt! Anh đúng là ở tự làm bậy, ngay cả sau khi tan tầm cũng bị người làm phiền, thật sự là…… A? Đợi chút, nếu là dựa theo nội dung hiệp ước thì cô nàng bí đao lùn này còn phải cùng anh đồng giường cộng chẩm nha! Con ngươi đen chợt lóe sáng, Kinh Nhẫn nháy mắt cong lên thành đường cong đầy tà khí. “Tôi nói bí đao lùn, cô liền đối với tôi yên tâm như vậy sao, tuyệt không sợ sau khi về nhà bị tôi ăn sạch sành sanh?” Dựa vào cửa xe, anh nhìn cô với ánh mắt không đứng đắn. Lại muốn hù dọa cô? Đáng tiếc, cô không sợ. “Tôi cần gì phải sợ? Tôi diện mạo thường thường, nhất định khó khiến cho đàn ông tính dục, huống chi dựa vào tư liệu, Kinh tiên sinh thích những người có dáng người cao gầy, hình thể gợi cảm, những cô gái nhiệt tình như lửa, bởi vậy tôi hẳn là không ở trong phạm vi săn đồ ăn của ngài.” Săn đồ ăn? Cô nàng bí đao lùn này nghĩ anh là cái gì, dã thú hay là cầm thú? Hừ! Còn có, cô vì sao lại biết rõ “khẩu vị” của anh như vậy, cô là dựa vào tư liệu nào mà phán định a? “Có phải tên ngốc kia nói gì với cô không?” Điều đầu tiên mà anh nghĩ tới chính là tên khốn khiếp Thạch Hoành Khải kia. Thế nhưng lại đem tư mật của anh tiết lộ ra ngoài, ngày mai anh chắc chắn phải giết chết cậu ta! “Thạch thiết kế sư không nói gì với tôi.” Tất cả đều là tự cô điều tra ra. Một người đàn ông khai ra điều kiện như vậy, vì tự thân an toàn suy nghĩ, cô tự nhiên muốn xâm nhập hiểu biết anh, cho nên trước khi đi báo danh, cô đã đi qua điều tra anh một phen, mà sau khi có được kết quả điều tra, cô đối tình cảnh của mình an tâm không ít. “Cô không cần phải nói giúp cậu ta, toàn công ty cậu ta dài lưỡi nhất, trừ bỏ cậu……” “Quyên Nhu.” Cô đột nhiên nói tên của một người. “Cái gì?!” Nghe được cái tên này, anh không khỏi sửng sốt. “Quyên Nhu tiểu thư là bạn gái của ngài trước khi ngài quen Thạch thiết kế sư, nếu là Thạch thiết kế sư thực sự nói gì tôi, chắc chắn là không biết cái tên ‘Quyên Nhu’ này.” “Làm sao cô biết về cô ấy?” Giống như bị người chạm đến bí mật không nên đụng chạm, Kinh Nhẫn giọng điệu đột nhiên trở nên rất xấu.
|
Quyên Nhu là mối tình đầu của anh thời đại học, anh dùng tình sâu vô cùng, yêu điên cuồng, lại không ngờ cô gái anh yêu sâu đậm lại học theo người ta bắt cá hai tay, thật sâu đả kích đến anh. Nhưng theo thời gian trầm ẩn, đối với sự phản bội lúc trước anh sớm đã giải thoát, nhưng bị đàn bà đá chung quy là sỉ nhục, cho nên chuyện này anh không muốn để bất cứ người nào biết, đó luôn luôn là bí mật trong trí nhớ anh, không ngờ lại bị cô biết được? Nhìn vẻ mặt kinh nghi của anh, cô cười nhẹ. “Đây là buôn bán cơ mật, thứ tôi không thể phụng cáo.” Trừng mắt nhìn cô gái xinh xắn lanh lợi trước mắt, Kinh Nhẫn trong đầu ngàn hồi trăm chuyển, lại như thế nào cũng không thể xem nhẹ khiếp sợ trong lòng. Không phải là anh ngay từ đầu vẫn xem nhẹ công ty vệ sĩ “Hắc Xá” này? “Chậc!” Không kiên nhẫn kéo mở caravat, anh không thể không nhấc tay đầu hàng. “Ok, tôi nhận thua, tôi thừa nhận công ty của cô quả nhiên là không đơn giản, ngay cả quá khứ của tôi cũng có thể tìm ra.” Nghe vậy, cô cười nhẹ không nói, không muốn nói cho anh, phần tư liệu kia là từ cô mà không phải công ty điều tra ra. “Nhưng tôi vẫn không chấp nhận cô, nếu cô muốn cho tôi chấp nhận, phải tự mình nghĩ biện pháp.” Anh cười không có ý tốt nhìn cô. Tuy cô đến từ Hắc Xá, nhưng là anh tự do thành tính, tuyệt đối bài xích cả ngày đều có một người đi theo sau mông, cho nên mặc kệ là như thế nào, anh nhất định phải nghĩ biện pháp đuổi cô đi. “Được, không thành vấn đề.” Đối với anh làm khó dễ, cô cũng chỉ có thể nhún nhún vai không sao cả. Dù sao cố chủ khó tính cô gặp nhiều, anh…… Coi như là tiểu case a. Nhìn Miêu Thủy Tịnh luôn bình tĩnh, trong suốt cười yếu ớt, Kinh Nhẫn nhận ra mình thật sự nhìn không thấu cô. Cô bé nhỏ như thế, lại làm cho người tôi không thể bỏ qua cô, đối mặt với anh châm chọc, đe dọa, cô không phải thờ ơ chính là cười mà qua, luôn làm cho anh không thể xâm nhập hiểu biết nội tâm của cô. Nhưng không sao, nếu là cô cố ý làm vệ sĩ của anh, anh còn nhiều mà cơ hội “từ từ” hiểu biết con người cô. Trong bụng một đống ý nghĩ xấu nhảy a chạy a, trên mặt cũng nở nụ cười xấu xa. “Tuy rằng vệ sĩ không nên nói nhiều, nhưng nơi này ánh sáng rất tối, góc chết cũng quá nhiều, rất không an toàn, nếu có thể, Kinh tiên sinh ngài vẫn là nhanh chóng rời đi thì tốt hơn.” Cô chỉ vào vài góc chết quanh mình nhắc nhở. “Cô còn dám nói? Nếu không phải tại cô, tôi lúc này còn đứng ở chỗ này sao?” Anh là thân cường thể kiện mới có thể lực tiêu hao với cô, nếu người khác, chỉ sợ sớm đã ngủ như chết rồi. Nghe vậy, cô mới phát hiện mình quả thật là đang lãng phí thời gian của anh, vì thế xin lỗi: “Là tôi sai, lần sau sẽ sửa chữa.” Cô ngoan ngoãn khó được làm cho anh nhíu mày. “Nếu cô lúc nào cũng có thể nói chuyện như vậy thì tốt biết mấy.” Này rất khó nha? Nếu anh không đình chỉ kiếm chuyện với cô thì …… Thấy cô im lặng, anh được một tấc lại muốn tiến một thước, hướng cô ngoắc ngoắc ngón tay. “Nhanh xe đi, cùng ông chủ của cô về nhà ngủ.” Nhìn anh một cái, cô quyết định không so đo câu nói quá mức mờ ám của anh, chậm rãi ngồi vào trong xe. “Đeo dây an toàn vào.” Bây giờ giao thông phạt tiền phạt rất nhiều, vì mình cùng an toàn của người khác, ngồi xe anh là phải thắt dây an toàn. “Ừm.” Cô nghe lời kéo dây an toàn bên tay phải. “Gặp quỷ! Cô lúc nào cũng phải chậm như vậy sao?” Không chịu nổi cô ngay cả thắt dây an toàn cũng chậm rì rì, anh duỗi tay ra, nhanh chóng đưa tới trước ngực cô, cướp đi dây an toàn trên tay phải cô. “Là cô muốn tôi nhanh chóng rời khỏi bãi đỗ xe, vậy mà cô lại dây dưa kéo dài thế này, nếu có người thừa cơ tập kích tôi, tôi xem cô làm sao bây giờ?” Cách! Dây an toàn khấu tinh chuẩn đóng vào ghế ngồi. “…… Kỳ thực tôi cũng không phải lúc nào cũng chậm như vậy, thời điểm quan trọng, tôi cũng có thể rất nhanh.” Cô chậm hai giây mới đáp lời. “Khi chạy trốn sao?” Anh đã thói quen châm chọc cô. “Tôi chưa từng chạy trốn, nhưng hẳn là cũng rất nhanh.” “Cô lại mèo khen mèo dài đuôi.” Thật không biết cô lấy tự tin từ đâu ra mà nhiều như vậy. Lần này cô không có trả lời, chỉ nhàn nhạt cúi mắt nhìn nhìn ngực mình . Là anh động tác quá nhanh, hay là bộ ngực của cô làm cho anh không cảm giác? Chẳng lẽ anh không phát hiện vừa rồi anh không cẩn thận chạm phải cô sao? “Tại sao không trả lời?” Của cô im lặng đổi lấy của anh nhìn chăm chú. Bởi vì mất hứng! “Không có gì.” Cô hơi hơi cười, không nhìn anh. Cô rốt cuộc là người thế nào a, ngực bị người ta chạm vào mà vẫn có thể thản nhiên như vậy? Anh cũng rất ngốc, thế nhưng không nhận ra mình làm chuyện tốt, nhưng cũng may mà anh ngốc nghếch không phát hiện, bằng không cô nhất định sẽ để ý…… “Cô còn đứng ở bên giường làm gì? Còn không mau đến nằm xuống bên người tôi, cùng tôi cùng một đêm lãng mạn?” Nằm ngang ở trên giường, Kinh Nhẫn nâng tay chống mặt, bộ đồ ngủ màu xanh dương mỏng làm nổi lên dáng người và cơ bắp cường tráng của anh, đặc biệt là bộ ngực rộng kia, anh để mặc cho bộ ngực rộng hoàn toàn lộ ra ngoài, anh giờ phút này, gợi cảm làm cho người ta khó có thể bỏ qua. “Không được, tôi còn có chuyện phải làm.” Cô có lễ lảng tránh bộ ngực trần của anh. Thời tiết tuy nóng, nhưng trong phòng có điều hòa, thật sự không cần phải mặc lộ người như vậy, nhưng anh lộ nhiều như vậy, là cố ý muốn lộ cho cô nhìn sao? Âm mưu của anh thật sự là quá rõ ràng, rõ ràng đến mức cô đều không nhẫn tâm chọc thủng. “Cô còn có chuyện gì phải làm? Việc duy nhất cô cần phải làm là ngủ ở bên người tôi, nghiêm túc thực hành nghĩa vụ của cô.” Kinh Nhẫn học theo tình tiết trên tivi, điện lực toàn bộ khai hỏa, dung hết khí lực muốn làm cho cô gái trước mắt mặt đỏ tim đập như nai con chạy loạn. Đàn bà anh thấy nhiều, anh cũng không tin loại con gái như cô dám cùng đàn ông ngủ chung, cho nên bây giờ anh chỉ cần làm cho cô hoảng hốt, tự động chạy trối chết, như vậy anh liền thắng…… Ha ha! “Ngài mệt mỏi, trước ngủ, lát nữa tôi sẽ tới ngủ cùng.” Nhàm chán. Cầm lấy trên bàn bản vẽ mặt phẳng (chị í vẽ cấu trúc ngôi nhà của anh chủ trên mặt phẳng ^^) mình vừa vẽ xong trên bàn, cô nhìn ánh mắt khiêu khích của anh, xoay người nhẹ nhàng mở ra cửa phòng. “Thế nào, định vi ước? Nội dung hiệp ước viết rành mạch, cô và tôi phải ‘Cùng nhau ngủ’, nếu lúc này cô đi, chính là vi ước, tôi có thể lập tức giải trừ chức vụ của cô.” Anh một bộ như bắt được nhược điểm đối phương. Chân bước ra cửa phòng thu trở về, xoay người lại, cô giải thích với anh: “Tôi không phải muốn vi ước, chờ tôi làm xong vài chuyện, tôi sẽ quay lại.” “A, tốt một cái kế hoãn binh, tôi làm sao mà biết sau khi tôi ngủ rồi cô có quay lại ngủ cùng hay không? Nói không chừng cô sẽ không chạm vào giường ấy chứ.” Ai, anh ta lại tìm chuyện ! “Tôi sẽ không vi ước, nếu anh không tin, chờ tôi trở lại, tôi sẽ đánh thức ngài dậy, báo cho ngài biết.” “Tôi không thích có người làm phiền khi tôi ngủ, hơn nữa tôi không thích rời giường, nếu cô thật sự đem tôi gọi tỉnh, cẩn thận bị tôi đá đi dán tường.” Anh cười cảnh cáo, một thân gợi cảm quyến rũ như mùi nước hoa thúc giục tình, không biến mất, ngược lại càng thêm liêu nhân. “Nhưng là……” Vừa rồi thừa dịp anh tắm rửa, cô đem phòng ốc và bên ngoài tuần tra một lần cũng vẽ bản vẽ mặt phẳng, đang định nhằm vào mấy cái góc chết đặt thiết bị giám thị, mà hiện tại, cô muốn đi đặt thiết bị giám thị. Hệ thống an toàn càng sớm thành lập càng tốt, tránh cho đêm dài lắm mộng. “Sáng mai tôi còn phải đi làm, cô đừng lãng phí thêm thời gian của tôi, cùng ngủ hay là giải ước, cô mau quyết định đi!” Yes!yes! Tự do tốt nhất, tự do vạn tuế ~~ Kinh Nhẫn hò hét chúc mừng trong bụng. “Nếu ngài đã nói như vậy……” Buông bản vẽ mặt phẳng trong tay ra, Miêu Thủy Tịnh cởi dép lê, chậm rãi xốc chăn lên giường. Thiết bị giám thị…… Tối nay đi. “Cô?!” Gợi cảm toàn toái! Trợn mắt nhìn cô gái luôn nằm ngoài suy nghĩ của mình, Kinh Nhẫn dường như nhìn thấy tự do theo gió bay đi…… “Lần đầu tiên cùng ngủ, xin chỉ giáo thêm.” Hai đầu gối khép lại, hai chân quỳ hợp, cô giống như một cô gái Nhật Bản có lễ tao nhã, cẩn thận cúi đầu chào hỏi với anh. Còn chỉ giáo thêm a! Khóe mắt co giật, trừng mắt nhìn cô gái nằm bên cạnh, anh thầm nghĩ một quyền đem mình đánh choáng váng. Vì sao cô lại cứ không giống người thường như vậy? Vì sao kế hoạch hoàn mỹ của anh lại mất đi hiệu lực? Vì sao anh lại tự đẩy mình vào hoàn cảnh này a? Trời mới biết, anh tuyệt không muốn ngủ với cô! Anh không phải tên ngốc thối tha kia, chỉ cần là đàn bà đều có thể ngủ, anh và cô lẫn nhau đều là người xa lạ, làm sao có thể thực sự để cho cô ngủ bên người anh? Chỉ cần nghĩ thôi đã cảm thấy cả người khó chịu. “Kinh tiên sinh, giường của ngài rất thoải mái.” Anh muốn đuổi cô đi, cô cứ không như anh nguyện. Nằm tốt, đem chăn kéo lên cằm, đem thân mình che kín không kẽ hở. Giường của anh là king size, bọn họ mỗi người một bên, cho dù anh người cao ngựa lớn, giữa hai người vẫn là có khoảng cách hơn 10 cm hơn, hai bên tứ chi không thể tiếp xúc. Nói thật ra thi cô bảo vệ không ít người, nhưng là cùng cố chủ ngủ chung…… Thật đúng là lần đầu tiên! Nhưng năng lực thích ứng của cô rất tốt, chỉ cần anh không làm ra động tác không hợp quy củ, chỉ ngủ thôi thì cô còn có thể nhận. “Cô rất đắc ý?” Lại còn nhắm mắt lại, thật sự muốn ngủ với anh? Trừng mắt nhìn Miêu Thủy Tịnh, Kinh Nhẫn rất muốn đâm chọc khuôn mặt nhỏ an ổn kia mấy cái. “Làm sao vậy?” Cô mở mắt ra nhìn anh. “Tôi cũng không phải là Liễu Hạ Huệ, cô liền như vậy ngủ, không sợ buổi tối tôi đánh lén cô?” Anh ngăn cơn sóng dữ, cho dù tự do không trở về, nhưng ít ra cũng phỉa bảo vệ cái giường này; Ngủ cùng một cô gái xa lạ, anh chắc chắn sẽ mất ngủ. “Tôi không sợ, bởi vì tôi không phải kiểu hình ngài thích.” Người đàn ông này hối hận…… A. “Cô đừng chắc chắn như vậy! Đàn ông phần lớn đều là động vật nửa người , một khi xúc động đứng lên, rác cũng nuốt trôi.” “Vậy khi nào ngài xúc động thì hãy nói cho tôi biết, tôi sẽ cẩn thận…… Ngủ đi, đã khuya, sáng mai ngài còn phải đi làm.” Nói xong, cô liền nhắm mắt lại, mà Kinh Nhẫn thấy thế, không nhịn được rủa thầm một tiếng. Anh mới là chủ nhân cái giường này, cô so với anh còn an ổn?! Điên mất thôi! Anh trừng, anh trừng trừng trừng, trừng cô không được an ổn, ác mộng liên tục, sau đó tự động tự phát cút khỏi phòng của anh đi ra phòng khách ngủ giữa đất…… “Hô ~~” Cô thở ra một hơi, sau đó dùng đôi má cọ cọ chiếc gối mềm, sau đó xoay người về phía anh, chìm vào giấc ngủ. Ánh đèn chưa tắt chiếu lên hai hàng lông mi rậm dài, trên khuôn mặt trái xoan trắng nõn của cô tạo thành hai đường cong duyên dáng. Tiếng hít thở nhè nhẹ từ đôi môi mềm mềm khẽ nhếch, nhẹ nhàng gợi lên mấy sợi tóc đen vương bên tai cô…… Tuy rằng đều rất nhỏ, nhưng ngũ quan của cô rất tinh tế, đặc biệt là đôi tai nhỏ trắng noãn như trân châu, giống như là miếng vỏ sò nhỏ, mỗi một đường cong đều rất mê người lại tinh xảo…… Tích tắc tích tắc! Đúng 10 giờ, đồng hồ điện tử trên bàn kêu lên, Kinh Nhẫn lập tức hồi hồn. “Làm cái gì!” Nhận ra mình nhìn cô quá mức mê mẩn, tim anh đập nhanh. Mang theo tâm tình kinh hoảng và chột dạ, anh lập tức xoay người đưa lưng về phía cô. Đáng chết! Anh làm sao vậy? Không phải muốn trừng tỉnh cô sao? Làm sao lại thành nhìn cô đến mê mẩn ? Chẳng lẽ cô nam quả nữ chung sống liền nhất định sẽ sinh ra mờ ám? Hay là anh cũng là đàn ông dung nửa người dưới suy nghĩ, cho nên mới …… Xuy xuy! Anh mới không phải tên ngốc kia, anh có tiêu chuẩn của mình! Nhất định là quá mệt mỏi, mệt đến mức thần hồn tự động phiêu tán, sau đó không cẩn thận bay tới trên người cô mà thôi. Đúng, chính là như vậy, không nên suy nghĩ bậy bạ, mau ngủ thôi …… Mau ngủ thôi…… Coi cô như không tồn tại…… Có thể là thôi miên có hiệu quả, cũng có lẽ là thể lực đã đạt tới cực hạn, Kinh Nhẫn vai cổ buông lỏng, rất nhanh ngủ say, nhưng Miêu Thủy Tịnh bên người anh lại mở mắt. Trong đôi mắt như có nước không có chút buồn ngủ, rõ ràng vừa rồi chính là giả ngủ, nghe tiếng hít thở trầm ổn của anh, cô im hơi lặng tiếng xuống giường, sau đó mở cửa ra, biến mất ở trong bóng tối.
|
Sáng sớm tỉnh lại, tinh thần sảng khoái, tinh khí mười phần. Chim sẻ đậu trên dây điện bên cửa kêu chiêm chiếp, ánh nắng mặt trời xuyên qua tấm rèm cửa sổ màu xanh thẫm đem toàn bộ phòng long lánh màu u lam, một phòng yên tĩnh, làm cho người tôi an tâm tự tại. Tâm tình tốt, Kinh Nhẫn nhanh chóng đứng dậy đánh răng rửa mặt, thay quần áo thể thao, sau đó đẩy cửa phòng ra, đi nhanh ra khỏi phòng, chuẩn bị chạy sớm. “Kinh tiên sinh, chào buổi sáng.” Vừa thấy Kinh Nhẫn, Miêu Thủy Tịnh vội vàng chào hỏi, hai tay vẫn giữ nguyên động tác đánh thái cực quyền. Thái cực trọng tâm tĩnh ý chuyên, kiêng kị nhất tâm nhị dụng, may mắn trước đó cô đã đánh qua một lần, bây giờ chỉ là khoa tay múa chân khoa tay múa chân, không sao. Nụ cười cứng đờ, tâm tình tốt nháy mắt biến mất không chút dấu vết. Anh làm sao có thể đã quên cô nàng phiền toái này? “Đêm qua ngủ ngon không?” Ngủ? Cô vừa hỏi, anh mới nhớ tới chuyện đêm qua. Anh và cô đồng giường cộng chẩm một đêm, anh mất hứng cũng không thích ứng, ôm tâm tình hỗn loạn đi ngủ, vốn nghĩ sẽ khó có thể ngủ say, không ngờ lại ngủ đến hừng đông, sau khi tỉnh dậy còn rất thoải mái. “Hoàn hảo.” Anh quái dị nhìn cô, trong lòng buồn bực làm sao mình có thể cùng cô ngủ một đêm mà không cảm thấy gì, ngay cả việc cô rời giường anh cũng không có cảm giác? Hơn nửa năm không có bạn gái, anh đã quen ngủ một mình, hôm qua đột nhiên ngủ cạnh một cô gái xa lạ, thế mà anh lại ngủ say như lợn?! Quái lạ! “Tập thể dục sao?” Cô nhìn anh một thân quàn áo thể thao rộng, lại hỏi. Đêm qua khi xem xét phòng ở, cô phát hiện trước nhà anh có sân trước rất lớn, mà sân trước được chia làm ba khu vực, một khu vực trong đó trồng hoa, một khu vực khác trồng cây, mà khu vực trung gian lại có hai cái khung nướng thịt lớn đặc chế. Một người sống một mình làm gì mà phải dùng đến hai cái khung nướng thịt lớn như vậy? Cho nên cô đoán rằng này hai cái khung nướng thịt lớn đó nhất định là vì nhân nhân viên ty mà mua. Tối hôm qua thấy anh cùng với các nhân viên nói chuyện, cô chỉ biết anh là một ông chủ hào phóng lại săn sóc nhân viên, mời nhân viên đến nhà ăn thịt nướng hẳn là chuyện bình thường. “Hừ!” Anh dùng hừ nhẹ thay thế câu trả lời, hỏi lại: “Cô đang làm gì?” “Đánh quyền.” Cô hai tay như phất liễu, giống như tùng phi tùng, đem triển chưa triển, ở không trung hư họa chuyển viên. “Cái này cũng gọi là đánh quyền? A! Tôi thấy con kiến trèo cây còn nhanh hơn cô.” Anh ôm ngực trào phúng, khinh thường nhìn cô đánh quyền chậm đến mức gần như có thể nói là khoa trương. Anh biết cô đang đánh thái cực quyền, mà thái cực quyền pháp lại chia ra làm nội gia quyền cùng ngoại gia quyền, ngoại gia trọng công kích, nội gia trọng dưỡng sinh, loại quyền pháp này thường là người già đánh, không ngờ cô cũng thuộc trường phái lkk (*), anh muốn thực sự làm cho cô bảo hộ, chỉ sợ mười cái mạng cũng không đủ anh chết. (*) lkk: không rõ từ này có nghĩa gì những khi gg thì ra một đường link gấu trúc TQ nhảy dance ? còn baidu thì =_+ ra điện thoại và con chuột. “Thái cực vốn là dùng ý không dùng lực, ngộ công, tứ lạng bạt thiên cân; Ý công, tắc mượn lực dùng lực, hoặc là đem từng chiêu từng thức, liên tiếp nối liền, phát ra như trường giang đại hà cuồn cuộn không ngừng……” “Được rồi.” Anh đánh gãy lời của cô. “Nghe cô nói chuyện xong tôi sợ là tôi cũng ngủ luôn, cô là trời sinh nói chuyện liền chậm như vậy, vẫn là trước đây bị thương làm cho miệng bị bệnh?” Anh thật sự là không chịu nổi tốc độ nói chuyện của cô. “Nói quá nhanh, có đôi khi ngôn từ không trải qua suy nghĩ dẫn đến phân tranh, cho nên tôi thích chậm rãi nói chuyện.” “Chậm cũng có hạn độ, cô nói chuyện mà như bị thần rùa phụ thân, ai mà có nhiều thời gian nghe cô nói chuyện a?” “Thật ra……” Cô vốn định mở miệng giải thích rằng trước kia cố chủ gần như rất ít nói chuyện với cô, cái bọn họ muốn là yên tĩnh, có thể bảo hộ bọn họ, khi quan trọng còn có thể chết thay, cho nên cơ hội để cô nói chuyện cũng không nhiều. Nhưng nếu anh không giống họ, thích nói kích cô, dựa vào lễ phép, cô cũng không thể không đồng ý, nhưng khi cô nói chuyện bình thường cũng là tốc độ này, cô cũng không có biện pháp. Chẳng qua là từ điều này ra nếu cô thực sự muốn mở miệng giải thích, chỉ sợ anh sẽ lại trách cô lãng phí thời gian. “Thật ra cái gì?” Anh hỏi. “Không có gì.” “Cái gì mà không có gì.” Anh nhíu mày. “Nói chuyện ấp a ấp úng làm cho người khác chán ghét, không muốn nói thì đừng mở miệng, một câu cũng không nói xong, đùa giỡn người à?” “Tôi không có ý tđó……” Ai, long tốt vẫn là bị người ghét, vô tội. “Quên đi, quên đi!” Dù sao anh cũng không thể nhẫn nại nghe kiểu rùa nói chuyện của cô, muốn nghe cô giải thích, chạy sớm của anh cũng không cần chạy luôn mất. Lướt qua cô, anh đem khăn lông đeo vào cổ, sau đó đẩy ra cửa lớn sơn màu son trước sân ra, chạy đi phía trước, nhưng chưa chạy được mấy bước, anh phát hiện phía sau có một quả bí đao lùn đi theo. “Cô đi theo tôi làm sao?” Anh quay đầu trừng cô. “Bảo hộ ngài.” Lời xưa tái hiện. “Được thôi, cô không theo kịp tôi.” Anh mỗi ngày đều chạy bộ từ nhà đến công viên phụ cận, sau đó vòng quanh công viên chạy mười vòng, lại vòng đường xa chạy về nhà, lộ trình khoảng 5 km, người không rèn luyện qua nhất định không thể chạy xa như vậy. “Tôi có thể.” “Đừng mạnh miệng.” Anh mới không tin cô có năng lực đó. “Tôi có thể.” Vẫn tự tin tràn đầy. “Vậy chạy cho tôi xem!” Nhếch khóe môi, ý nghĩ trêu cợt cô lại nổi lên trong lòng. Chuẩn bị bộ pháp, anh như gió mạnh chạy lên phía trước, nhìn ngã rẽ trước mặt, anh quay đầu lại nói với cô gái đang chạy ở phía sau: “Nếu cô đuổi kịp tôi, tôi mời cô ăn sáng!” “Cám ơn.” “Đừng cảm ơn sớm như vậy, bữa sáng này cô còn chưa thấy được ăn được đâu.” “Tôi muốn ăn bánh trứng và sữa đậu nành nóng.” Cô nhanh hơn bước chân cũng chuyển qua loan, đem giữa hai người khoảng cách kéo gần, thuận tiện gọi cơm. “A! Không muốn đói bụng, còn phải xem cô có thể chạy nhanh đến mức nào.” Cô nàng bí đao lùn này chạy nhanh thật, nhưng nhanh không có nghĩa là đuổi kịp, cô thua chắc rồi! Lại lần nữa bước chân nhanh hơn, anh chạy đầu đường khác. Tốc độ của anh đốt sáng hai mắt cô, ý chí chiến đấu bị dụ dỗ đi ra từ đáy lòng. Tính cách của cô không nóng không lạnh, bất kỳ việc gì cũng thích làm từ từ, nhưng là một khi ý chí chiến đấu bị kích thích, sẽ toàn lực ứng phó! Ông nội đã nói cô là gặp yếu thì yếu đi, gặp mạnh thì mạnh lên, không thích hợp cuộc sống an nhàn, bởi vậy luôn thích phái cô đi làm nhiệm vụ khó khắn.
|