Em Là Mampis Của Tôi !
|
|
Trên thế giới này có rất nhiều điều kì lạ mà con người vốn không thể khám phá hết, hay thậm chí không thể lý giải được... Nó - Không thể ngờ bản thân lại vướng vào những điều kì quái , đáng sợ, và đầy lạ lẫm giữa một cái thế kỉ XXI đầy hiện đại và khoa học như thế này. Nó phải làm sao ? Phải làm gì để được trở về 1 cuộc sống đúng nghĩa của một con người ? _______________________ CHAP 1 : MÀY KHÔNG PHẢI LÀ NGƯỜI ??? - Dì ơi , con lau cửa kính xong rồi đây ạ. Con xin phép đi học nhé dì. Nó - Anni - sau khi hì hục lau chùi , quét dọn nhà cửa đến nỗi toàn thân ướt nhẹp mồ hôi cất giọng lễ phép thưa. BỐP !!! Một cái tát đau điếng giáng thẳng vào gương mặt trắng nõn của nó. Má nó bắt đầu ửng đỏ, phồng rộp, nóng ran lên... Người đàn bà vừa giáng cho nó một cái bạt tai không ai khác chính là dì nó. Bà ta cất lên giọng nói chanh chua chửi bới : - Con ả khốn kiếp đê tiện, mày còn dám mở mồm xin đi học với tao à? Tháng này... tháng này chỉ vì mày hạng nhất mà thằng con trai tao mới xếp cuối lớp ! Tao nói cho mày hay mày không được phép hơn nó, nó là quý tử của căn nhà này, còn mày, mày chỉ là loại ăn bám cái nhà này mà thôi !! Mày nghe rõ chưa con khốn !!! Nước mắt nó trong veo khẽ lăn từng giọt như nhảy nhót mà trêu đùa trên gương mặt nó, run tay nó khẽ nói : - Lạy dì, nếu con không được hạng nhất thì lấy đâu ra học bổng đây . Rồi con lấy đâu ra tiền đóng học ? Con van dì hãy hiểu cho con... - Á à.... mày còn dám trả treo à ? Dứt lời ảta tháo chiếc giày cao gót đang mang , không chút thương tâm mà đập vào gương mặt xinh đẹp của nó... Một chất lỏng túa ra tanh nồng đỏ thẫm, nó che tay đỡ lấy... Đau quá...Xót quá...Nhục nhã quá... Khung cảnh cứ thế tối dần tối dần, mắt nó chợt khép lại. ... Tú vừa bước vào căn nhà, trước mắt anh là cảnh tượng gì thế này? Mẹ anh đang như một con thú hoang không chút nhân tính ra sức cầm chiếc giày cao gót mà đập tới tấp vào đầu anni. Ngay cả khi anni đã không còn chút sức lực , đôi mắt nhắm nghiền, yếu ớt thở từng hơi nhè nhẹ, mùi máu tanh nồng sộc lên mũi anh , khiến anh phát nôn. - MẸ ? MẸ ĐANG LÀM CÁI QUÁI GÌ VẬY ??? MẸ ĐỊNH GIẾT CHẾT ANNI SAOO ?? DỪNG LẠI ĐI !!!! Đang trong cơn mê man dã thú, chợt nghe thấy giọng nói của cậu quý tử của mình, chợt nhận ra bà đang làm một chuyện tày trời rồi. Buông thõng chiếc giày cao gót xuống, bà ngã ụych xuống sàn , lẩm bẩm như kẻ mất trí : - Tú....Tú của mẹ... Mẹ... Mẹ không cố ý... là do nó... do nó ... mẹ không có lỗi... mẹ... Tú chạy đến đỡ nó và kiểm tra cơ thể nó... nhưng đã muộn rồi, nó không còn hơi thở nữa... Tú mặc dù là em họ của nó , nhưng chưa bao giờ anh coi nó như một người chị họ. Tình cảm của anh với nó là tình cảm nam nữ, anh biết mẹ anh luôn gây khó dễ cho nó nhưng anh cũng chỉ biết giải vây, ân cần chăm sóc nó âm thầm thoi, vì anh thật nhát gan, không dám cãi lại mẹ mà bảo vệ nó dù mẹ là người sai. Và giờ anh lại không bảo vệ được nó nữa... anh đã để người mẹ ác độc của mình giết chết nó rồi... Anh gào thét như một con thú hoang : - ANNI !!! MẸ ... MẸ ĐÃ GIẾT CHẾT ANNI RỒI ?? MẸ CÓ CÒN LÀ NGƯỜI KHÔNG ?? MẸ NÓI ĐI ??... ANNI... ANNI CỦA ANH... LÀM ƠN DẬY ĐI!!! HỨC... - KHÔNG !! Mẹ không giết nó... mẹ không có lỗi ... tại nó... tại nó... mẹ không biết gì cả... nó gây ra cho con quá nhiều thiệt thòi, con phải hả dạ vì nó chết chứ ? Mẹ là vì con cả thôi Tú à ? Mẹ yêu con - Vì con ? Mẹ nói thế mà nghe được sao ? Là do mẹ, mẹ hại chết chị ấy... Đúng ! Do bà gây ra, bà không thể đổ lỗi cho Tú được. Vì bà chơi cá độ thua nên mới cáu giận mà trút hết lên nó, ai ngờ sự việc nghiêm trọng như này. Bà run run sợ hãi... - Tú ... Tú... con ... con cứu mẹ với... mẹ không muốn vào tù. Chúng ta giấu nó được không con? Con thương mẹ đi mà... - Con.... ______________________ Hm... đây là đâu ? Nó chết rồi sao ? Thơm quá... mùi hoa lan tỏa khắp không gian, trước mắt nó mọi thứ thật tươi đẹp. Từng bông hoa trải dài trên thảm cỏ xanh, với đủ màu sắc rực rỡ như tô điểm cho khung cảnh này, tiếng suối róc rách chảy, muôn chim ca hót ... Hah? Có phải đây là thiên đường không? Nó vui quá... nơi đây sẽ không còn ai gây ra đau thương cho nó, không còn ai có thể đánh đập nó nữa rồi... Ngay từ nhỏ nó đã không được biết mặt cha mẹ của mình, chỉ nghe rằng cha mẹ nó đã qua đời trong một vụ tai nạn, vì thế nó sống trong căn nhà của dì. Dì nó là một người đàn bà cay nghiệt, mỗi khi uống say lại lôi nó ra mà hành hạ, đến giờ ăn cơm thì bắt nó nhai cơm thừa. Đã thế bà ta còn ép nó vừa làm tỷ thứ việc nhà, vừa phảiđi làm kiếm tiền cho cả nhà. Đúng , suốt 10 năm qua nó sống không bằng chết. Một ngày ngủ 4h, vừa phải cân đối thời gian giữa học và làm; vừa phải chịu sự lăng mạ, chịu những trận đòn đau đớn của người dì. Có khi chết lại chính là cách tốt nhất để giải thoát cho nó. ... Từ xa , một người phụ nữ khỏang hơn ba chục tuổi, mặc chiếc đầm trắng, mái tóc vàng nhẹ ánh kim, sau lưng là đôi cánh trắng tinh khiết uy nghi mà lộng lẫy. Gương mặt có chút già dặn nhưng lại đẹp sắc sảo đến từng chi tiết. - Chào con ... Anni... - Cô là thiên thần sao ? Đôi mắt xanh ngọc lấp lánh hơi ươn ướt của Anni ngây ngô nhìn người phụ nữ trước mắt. Cô ấy đẹp thật, đẹp hơn cả các thiên thần mà nó từng nhìn trong sách báo. Người phụ nữ mỉm cười : - Hahh ... ta không phải thiên thần ... ta là Mampis... và ta là mẹ của con... Mẹ?... là mẹ sao... không ... không thể nào ... - Không đâu, mẹ cháu chết vì tai nạn rồi! - Vậy con đang sống hay sao ? - ... Mẹ... là mẹ thật sao ? Con... con muốn gặp mẹ từ lâu lắm rồi ... mẹ ơi... Dứt lời , nó xà vào lòng bà, ôm chặt như sợ bà sẽ đi mất, nó lăn dài từng giọt nước mắt ấm nóng của sự hạnh phúc . - Con ngoan, hãy yên tâm, con sẽ sống lại ngay thôi. - Không, con không muốn , làm ơn hãy cho con đi cùng với mẹ. - Con đừng lo, khi sống dậy con sẽ không phải chịu sự dày vò của người dì nuôi đó nữa, con sẽ sống với tư cách là 1 Mampis, và sẽ được đến thế giới Mampis sinh sống... mẹ cũng muốn mang con đi nhưng mẹ vốn đã không còn, đây vốn chỉ là ảo ảnh 10p mà mẹ tạo ra trước khi ra đi để gặp con... - Mampis? Mampis là gì hả mẹ ? Con con phải làm sao ??? - Những thứ mẹ cần nói với con mẹ đều viết trong này . Hãy đọc kỹ nó... mẹ yêu con.. Khẽ hôn lên trán nó... mẹ nó dần tan biến vào không gian... - Mẹ !!!!!!!!!! Sực... pực... Aaaaaaaaaaaaa..... đau đau quá!!! Người nó đau quá.... ________________________ Tú đắn đo suy nghĩ, dù gì bà cũng là anh, bà mà vào tù anh cũng không vui vẻ gì... Chực bế nó nên định chôn sau vừơn để cho lấp tội ác của người mẹ, cả người nó bừng lên ánh sáng chói lóa. Từng vết thương lành lại, khực... sau lưng nó là đôi cánh hồng thủy tinh trong suốt, gương mặt nó hồng hào trở lại... Tú và Ả đàn bà kia kinh hãi nhìn cảnh tượng trước mắt. Bà ta lắp bắp : - Tú... Tú... Nó.. Nó không phải là người. .. nó là quỷ .. nó sống lại để giết chúng ta đấy..... Pặc.... Đôi mắt nó mở lên từ từ... Ánh mắt xanh ngọc ngây ngô thường ngày trong phút chốc hóa đỏ rực, sắc lạnh. Bà ta sợ hãi điên cuồng hét : - AAAA??? MÀY KHÔNG PHẢI LÀ NGƯỜI !!!!!!
|
CHAP 2 : CUỐN SỔ CỦA MẸ Nó đảo mắt nhìn xung quanh. Hah, kia chẳng phải là người dì nuôi " yêu quý " của nó hay sao? Gương mặt bà ta trắng toát, trên trán lấm tấm mồ hôi, người ả run run cắn môi tới bật cả máu. Sao vậy ? Bà ta đang tự hối lỗi vì đã giết mình sao hay là .... - Anni...Em... Em không phải là người sao ? Tú cũng ngạc nhiên không kém, mặt cậu cũng không giấu nổi vẻ kinh hãi. Giật mình bởi câu nói của Tú, nó tự nhìn bản thân. Mái tóc đen huyền thướt tha nay hóa thành bạch kim óng ánh, đôi mắt xanh ngọc thơ ngây hóa thành ánh đỏ đầy cao ngạo mà quyến rũ, nước da đen nhẻm nay lại trắng nõn hồng hào, sau lưng nólại là đôi cánh hồng thủy tinh xòe rộng lộng lẫy, nhìn tuy có chút khác lạ nhưng quả thật là rất xinh đẹp. Nó ngây người , khóc không ra hơi , gương mặt cũng tái mét . - KHÔNG. ..KHÔNG... Không thể nào... mình là người...là người... mình...mình không phải quái vật... Chưa kịp hoàn hồn, một vòng xóay đen hút nó vào không gian...và tan biến...
Không phải nói, sau khi chứng kiến cái khung cảnh vừa rồi ả dì trở nên điên loạn, không ai dám lại gần, còn tú thì suốt ngày thơ thẩn phút chốc cũng như kẻ mất trí.... Hai mẹ con không biết sau này sẽ ra sao... Đây cũng chính là cái giá của sự độc ác mà họ gây ra cho nó. _______________________ - Aaaaaaaaaaaaaa Tiếng hét đến chói tai của nó âm vang cả vùng trời. Tạch !!! Cả cơ thể nó đáp nhẹ xuống mặt đất, trên tay bỗng xuất hiện một cuốn sổ nâu màu tuy có chút sờn nhưng vẫn còn khá đẹp. - Vậy ra không phải là mơ... Nó lẩm bẩm , tiện tay giở cuốn sách ra... " Chào con gái bé bỏng của mẹ - Anni. Mẹ luôn mong rằng con sẽ không bao giờ phải động tới cuốn sách này. Bởi vì khi con chạm vào cuốn sách này cũng là khi con chết đi và trở thành Mampis. Chắc con đang thắc mắc nhiều thứ lắm đúng không? Vậy mẹ sẽ bắt đầu từ Mampis là nhé ? Mampis là một chủng tộc tồn tại ở một thế giới songsong với thế giới loài người mang tên Aucalamo. Khác với loài người, Mampis có tuổi thọ là 300 năm, mang trong mình những quyền năng và phép thuật đầy ma lực, hàng năm chúng ta phải hấp thụ 1 linh hồn để duy trì sự sống, nhưng cũng có loại háu ăn đi hấp thụ các cô gái liên tục để tăng cường sinh lực. Mampis có hai chủng tộc riêng đó là Angle và Evil, Angle là những Mampis trắng mang trái tim nhân hậu, đa số màu cánh của họ là trắng, tím nhạt, vàng nhạt và đặc biệt là hồng thủy tinh. Evil là Mampis ác độc hơn, chủ yếu là cánh bích, đỏ đen và đặc biệt là xanh trời thủy tinh. Theo tục lệ cứ Queen của Angle ( cánh hồng ) sẽ phải lấy King của Evil ( cánh xanh ). Mẹ hy vọng con mang đôi cánh trắng như mẹ.Ngoài ra nếu con có đôi mắt màu đỏ thì hãy đừng bao giờ để cho người khác thấy, hãy cố gắng che lấp nó nhé... Vì sao thì mẹ k thể nói được.... Hy vọng con không sốc khi nghe chuyện của mẹ... Mẹ vốn là công chúa của Angle, trước khi gặp King của Evil, mẹ đã yêu con người, chính là ba con. Trước tình yêu mãnh liệt ấy, ba mẹ đã bỏ trốn xuống thế giới lòai người. Nhưng King vốn là 1 kẻ nóng tính, hắn truy sát và hại cả gia đình ta. Vốn dự đóan được trước nguy hiểm. Tận dụng mọi quyền lực mẹ có, mẹ đã mang thai con suốt 5 năm. Chính vì thế con là đứa trẻ vô cùng đặc biệt, vừa là con lai, vừa tiềm ẩn những năng lực mà mẹ còn chưa thể biết. Con hãy nhớ che đi thân phận của mình... hãy sống thật yên lặng...chiếc vòng cổ kia sẽ bảo vệ con.... Điều cuối quan trọng nhất ta muốn nói là..........." XOẸT.... RÈ.... Chưa kịp đọc hết cuốn sách mà mẹ nó đưa, một ngọn lửa cháy rực thiêu cháy cuốn sách thành tro... Ngây người... Nó ngước lên nhìn... - KHÔNG CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TA AI CHO NGƯƠI NGỒI Ở KHU VƯỜN NÀY ????
|
CHAP 2 : CUỐN SỔ CỦA MẸ Nó đảo mắt nhìn xung quanh. Hah, kia chẳng phải là người dì nuôi " yêu quý " của nó hay sao? Gương mặt bà ta trắng toát, trên trán lấm tấm mồ hôi, người ả run run cắn môi tới bật cả máu. Sao vậy ? Bà ta đang tự hối lỗi vì đã giết mình sao hay là .... - Anni...Em... Em không phải là người sao ? Tú cũng ngạc nhiên không kém, mặt cậu cũng không giấu nổi vẻ kinh hãi. Giật mình bởi câu nói của Tú, nó tự nhìn bản thân. Mái tóc đen huyền thướt tha nay hóa thành bạch kim óng ánh, đôi mắt xanh ngọc thơ ngây hóa thành ánh đỏ đầy cao ngạo mà quyến rũ, nước da đen nhẻm nay lại trắng nõn hồng hào, sau lưng nólại là đôi cánh hồng thủy tinh xòe rộng lộng lẫy, nhìn tuy có chút khác lạ nhưng quả thật là rất xinh đẹp. Nó ngây người , khóc không ra hơi , gương mặt cũng tái mét . - KHÔNG. ..KHÔNG... Không thể nào... mình là người...là người... mình...mình không phải quái vật... Chưa kịp hoàn hồn, một vòng xóay đen hút nó vào không gian...và tan biến...
Không phải nói, sau khi chứng kiến cái khung cảnh vừa rồi ả dì trở nên điên loạn, không ai dám lại gần, còn tú thì suốt ngày thơ thẩn phút chốc cũng như kẻ mất trí.... Hai mẹ con không biết sau này sẽ ra sao... Đây cũng chính là cái giá của sự độc ác mà họ gây ra cho nó. _______________________ - Aaaaaaaaaaaaaa Tiếng hét đến chói tai của nó âm vang cả vùng trời. Tạch !!! Cả cơ thể nó đáp nhẹ xuống mặt đất, trên tay bỗng xuất hiện một cuốn sổ nâu màu tuy có chút sờn nhưng vẫn còn khá đẹp. - Vậy ra không phải là mơ... Nó lẩm bẩm , tiện tay giở cuốn sách ra... " Chào con gái bé bỏng của mẹ - Anni. Mẹ luôn mong rằng con sẽ không bao giờ phải động tới cuốn sách này. Bởi vì khi con chạm vào cuốn sách này cũng là khi con chết đi và trở thành Mampis. Chắc con đang thắc mắc nhiều thứ lắm đúng không? Vậy mẹ sẽ bắt đầu từ Mampis là nhé ? Mampis là một chủng tộc tồn tại ở một thế giới songsong với thế giới loài người mang tên Aucalamo. Khác với loài người, Mampis có tuổi thọ là 300 năm, mang trong mình những quyền năng và phép thuật đầy ma lực, hàng năm chúng ta phải hấp thụ 1 linh hồn để duy trì sự sống, nhưng cũng có loại háu ăn đi hấp thụ các cô gái liên tục để tăng cường sinh lực. Mampis có hai chủng tộc riêng đó là Angle và Evil, Angle là những Mampis trắng mang trái tim nhân hậu, đa số màu cánh của họ là trắng, tím nhạt, vàng nhạt và đặc biệt là hồng thủy tinh. Evil là Mampis ác độc hơn, chủ yếu là cánh bích, đỏ đen và đặc biệt là xanh trời thủy tinh. Theo tục lệ cứ Queen của Angle ( cánh hồng ) sẽ phải lấy King của Evil ( cánh xanh ). Mẹ hy vọng con mang đôi cánh trắng như mẹ.Ngoài ra nếu con có đôi mắt màu đỏ thì hãy đừng bao giờ để cho người khác thấy, hãy cố gắng che lấp nó nhé... Vì sao thì mẹ k thể nói được.... Hy vọng con không sốc khi nghe chuyện của mẹ... Mẹ vốn là công chúa của Angle, trước khi gặp King của Evil, mẹ đã yêu con người, chính là ba con. Trước tình yêu mãnh liệt ấy, ba mẹ đã bỏ trốn xuống thế giới lòai người. Nhưng King vốn là 1 kẻ nóng tính, hắn truy sát và hại cả gia đình ta. Vốn dự đóan được trước nguy hiểm. Tận dụng mọi quyền lực mẹ có, mẹ đã mang thai con suốt 5 năm. Chính vì thế con là đứa trẻ vô cùng đặc biệt, vừa là con lai, vừa tiềm ẩn những năng lực mà mẹ còn chưa thể biết. Con hãy nhớ che đi thân phận của mình... hãy sống thật yên lặng...chiếc vòng cổ kia sẽ bảo vệ con.... Điều cuối quan trọng nhất ta muốn nói là..........." XOẸT.... RÈ.... Chưa kịp đọc hết cuốn sách mà mẹ nó đưa, một ngọn lửa cháy rực thiêu cháy cuốn sách thành tro... Ngây người... Nó ngước lên nhìn... - KHÔNG CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TA AI CHO NGƯƠI NGỒI Ở KHU VƯỜN NÀY ????
|
CHAP 3 : ĐỤNG ĐỘ - KHÔNG CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TA AI CHO NGƯƠI NGỒI Ở KHU VƯỜN NÀY ???? Một giọng nói đầy đanh thép mang chút đáng sợ khiến nó không lạnh cũng phát run. Rụt rè lùi chân xuống, nó khẽ liếc nhìn bóng dáng của "người đó ". Giữa màn đêm u ám, lớp sương dày mập mờ, nó chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng ước chừng m90, mái tóc đỏ hung, và cặp mắt sắc lạnh rực lửa... Vội nhớ lời mẹ dặn, nó nhanh chóng đưa tay che đi gương mặt của mình, lùi về phía sau. Từng cử chỉ, hành động của nó đều lọt vào mắt hắn. Và điều hắn cực kỳ khó chịu là kẻ đột nhập lại đã to gan lớn mật ngồi ở nơi trú ẩn của anh, đã thế còn dám không biết anh là anh sao? Lại còn dám che mặt ? Điều này thực sự là to gan quá mức a ? Mái tóc bạch kim à? Đây là một màu tóc khá hiếm của Mampis chúng ta đây... xem ra càng ngày hắn càng tò mò về nó... nhưng trước hết phải phạt nó đã. Đưa ngón trỏ lên chỉ vào người nó : - Với quyền năng của Mampis, ta ra lệnh thần gió tới đây hạ tay kẻ đột nhập kia và mang cô ta tới đây!!!! Vù ... Vù !!! Gió càng lúc càng mạnh... mạnh tới nỗi như có ai đang đẩy nó về phía hắn. 10m... 5m.... Nó... nó phải làm sao đây ? Nắm chặt trong tay chiếc vòng của mẹ , nó chỉ biết nhại lại lời hắn. - Với quyền năng của Mampis ta ra lệnh mau làm cho ta biến mất và đưa ta tới nơi cần tới... Hic... không biết có được không vậy trời...chắc nó sắp chết mất thôi. 3m... 2m... 1m.... Phụt !!!! Nó...Nó tan biến trong không gian rồi... Hah? - Chết tiệt !!!! Buông ra một câu chửi thề hắn thầm rủa bản thân đã quá chủ quan rồi, chính vì vậy mà đã để nó trốn thoát. Nắm chặt bàn tay , đôi lông mày có chút nhăn lại. Hôm nay quả là một ngày xui xẻo, mẹ hắn bị mất tích, ấy vậy mà người cha vô tâm của hắn không thèm nhòm ngó, không chút bận tâm... Tất cả chỉ tại mụ đàn bà công chúa Hahna đó... Cha hắn đã từng vô cùng say mê ả ta, nhưng không ngờ trước lễ thành hôn ả ta lại bỏ trốn , khiến cha hắn phát điên lên được... Trong lúc đi qua động tiên Makila, vì nhầm lẫn bóng dáng của Hahna với mẹ hắn. Ông ta đã cưỡng bức mẹ và rồi có hắn, nhưng vốn chỉ là 1 Mampis cấp thấp , mẹ hắn chỉ được lập lên là vợ bé... bị người ta rẻ rúng hắt hủi, và nay bà lại mất tích ? Hắn phải làm sao đây? Hắn sống vì mẹ ... chịu đựng cũng vì mẹ... Vậy mà ... Đã Thế lại còn có kẻ to gan ngồi ở khu vườn mà mẹ hắn tốn công nuôi trồng. Nắm chặt những bông hoa vỡ vụn, hắn gằn giọng : - Rồi tôi sẽ bắt cô phải trả giá !!!!!
|
CHAP 4 : NHẬP HỌC - Huuuraaaaa !!! Thành công mỹ mãn!!! Nó vui sướng hết ầm lên mà không để ý rằng hàng chục con mắt đang nhìn nó ... Nơi nó cần đến là phòng gì đây? Có khoảng 3 người phụ nữ ngồi chỉ vào một màn hình tính ảo chăng( nó chưa thấy bao giờ ) đang ngước nhìn nó 1 cách kì lạ, 2 người đàn ông đang xem xét giấy tờ cũng bỏ dở việc mà nhìn nó. Lúng túng quá nó cất giọng lễ phép thưa : - À... Các cô chú có thể cho cháu hỏi đây là đâu không ạ ? - Đây chính là học viện Mampis ! Một giọng nói đầy uy nghiêm có chút khàn khàn vang lên. Một người đàn ông khoảng 40 tuổi ( so với loài người, thực chất đã gần 200t so với Mampis ), bay nhè nhẹ bằng đôi cánh đỏ to lớn xoè ra tiến tới phía nó, mái tóc trắng xóa như tuyết, ẩn sau gọng kính đen là đôi mắt xanh lá đầy uy lực, gương mặt cũng khá già dặn, tuy là Mampis Evil nhưng trông qua lại có chút vẻ đôn hậu mà uy nghiêm. - Con là Anni? Mau đi theo ta !!! Dứt lời ông bay nhanh về hướng hành lang phía bắc, đôi cánh của nó vốn được thu lại từ khi nó đeo chiếc vòng cổ mà mẹ đưa, nó rối rắm không biết phải làm thế nào, bèn chạy lẽo đẽo theo sau... cảnh tượng thật buồn cười hết sức. Có chút chột dạ, ông bèn thu cánh vào và dẫn nó vào phòng riêng của mình. Căn phòng quả nhiên là rất đẹp, mọi thứ nó đều chưa thể thấy bao giờ. Bàn ghế , nội thất có phong cách quý tộc hoàng gia Anh ngày xưa a ...Bên trong còn rất nhiều đá quý, kim cương ... Nhìn dáng vẻ của nó, ông có chút trầm tư. * Đứa trẻ này vốn là 1 đứa trẻ đặc biệt , 5 năm trong bụn g mẹ , vốn được mẹ dùng sinh lực tạo cho cuộc sống của con người, nay lại không tránh khỏi số phận. Trở thành Mampis là 1 cú sốc lớn, không biết nó có thể làm quen và thích ứng nơi đây không nữa * Ông cất giọng : - Con bỏ tay che đôi mắt của mình xuống được rồi đấy. Đừng sợ.... Ta là bạn thân của mẹ con, ta đã được dự báo trước điều này, ta sẽ bảo vệ và giúp đỡ con. Vì thế đừng lo.... Nó như có chút an tâm, khẽ gỡ cánh tay xuống đang che đi đôi mắt... Một ánh đỏ rực lên... - Trời !!! Không giấu được sự ngạc nhiên của bản thân, ông lỡ thốt nên lời. Là mắt đỏ trong truyền thuyết... 10000 năm mới có 1 Mampis mắt đỏ xuất hiện... Nay lại có tới hai Mampis mắt đỏ, chính là Kei và bây giờ thêm nó? Ai đấy hãy cho ông biết điều này sao có thể xảy ra được không? - Con gái à... đôi mắt đó ta sẽ phong ấn cho con. Hãy nhớ đừng để ai biết chuyện này ngoài ta... con rõ chưa? Nào bây giờ hãy cho ta xem cánh của con... Lại là chuyện đôi mắt đỏ? Nó có vấn đề gì sao? Sao cả mẹ lẫn ông ta đều kinh hãi như vậy? Nó thực sự không hiểu. - Đôi cánh... cháu k thể xoè ra được nữa rồi. Nó mang màu hồng thủy tinh và khá sắc nhọn. ĐÙNG !!! Như một tin sét ngang tai, ông không còn thể đứng vững. Nó chính là queen đời ba sao ? "Vì thế mà cậu phong ấn cánh của con bé phải không Hahna? ". Ông khẽ đưa hai tay day trán, nhìn nó một hồi ông dặn : - Thứ nhất bây giờ ta sẽ phong ấn đôi mắt cho con từ đỏ xanh sang ngọc như ban đầu, với ma pháp của ta ta chỉ có thể phong ấn trong khoảng thời gian từ 03h-23h. Trong khoảng thời gian 4h kia, tuyệt đối con không được gặp bất kì ai. Chuyện lớp học ta sẽ sắp xếp cho con, và mọi việc còn lại con không cần lo . - Ai cũng dùng cánh vậy thì con không phải quá kì lạ sao ? - Không phải lúc nào Mampis chúng ta cũng sử dụng cánh, chỉ trong luyện tập và chiến đấu chúng ta mới sử dụng thực sự. Còn về phần con, ta sẽ nói con bị thương nên tạm thời không vận dụng được nó. Từng câu nói cứ âm vang trong đầu nó... Từ bây giờ cuộc sống nó sẽ bước vào một trang sách mới . Sẽ tươi đẹp hơn hay khổ cực hơn? Mọi thứ đang chờ nó ở phía trước .....
|