Rắc Rối Đáng Yêu
|
|
Nó về đến nhà , lên phòng & ngủ 1 giấc . 5h. Bọn hắn về tới , hắn , Nhật Lâm & Kỳ Sơn cùng lên phòng nó. Nhưng bọn hắn cứ kêu hoài mà nó không thèm trả lời hay mở cửa cho tới khi .. _'' Nếu cô ko mở cửa , thì ... tôi sẽ gọi cho cha mẹ cô & nói cho họ pit sự thật đấy nhá ! '' . ....... _'' Cô đừng tưởng tôi ko dám .. ! '' Rầm! _'' Cái gì ? '' . Nó hùng hổ bước ra _'' Cô làm cái trò gì thế hả ? Khi ko bỏ về ! ''. Hắn gắt _''....'' _'' Cho bọn anh xin lỗi '' . Nhật Lâm nhẹ nhàng nói _'' Em đừng giận nữa . Hay là ... mai là chủ nhật , bọn anh dẫn em đi chơi nha ! '' . Kỳ Sơn nháy mắt vs nó _'' Đi chơi ? '' . Nó ngẫm nghĩ _'' Ừm , tụi mình đi công viên Space đi ! '' . Hắn đồng tình _'' Quyết định vậy đi ''. Nó zui vẻ nhận lời , vì từ trước tới h , nó chưa bao h được đi công viên chơi cả . Chắc là ở đó vui lắm ! Nhìn nó mà 3 tên kia ko nhịn nổi cười , nó cứ như con nít , chỉ cần dụ chút là hết giận . Cũng chính vì thế mà , có lẽ ........
|
Chap 4 : Cảm xúc lẫn lộn Tại công viên space : Nó thích lắm , vừa xuống xe là nó đã thích rồi , nơi đây tuyệt đẹp , trò chơi thì vô số kể , nó vui sướng reo lên : _'' wow , tuyệt quá " Nhìn nét hồn nhiên , ngây thơ & đáng iu của nó , tự dưng tim 3 ngừ kia bị lệch 1 nhịp , mà ko ai pit vì sao ? (vì seo nhỡ ? ) _'' Vào chơi thôi '' . Hắn nói & sải bước đi trước , nó lon ton chạy theo , cả Nhật Lâm & Kỳ Sơn cũng theo sau . Nói thật , vs cảnh tượng bi giờ , ko ai nghĩ nó là osin cả , vì sao ư ? Vì bây giờ , hắn đi trước , nó đi sau , phía sau nó còn có Nhật Lâm & Kỳ Sơn , nhìn cứ như tiểu thư đi chơi & được vệ sĩ bảo vệ í ^O^ ! Bất chợt , hắn dừng lại , làm nó đâm sầm vào lưng hắn _'' Làm trò gì đấy , tính kiếm chuyện à ? '' . Nó nhăn nhó _'' Gì ? ko phải cô đi ko nhìn mà tông vào tôi à ? ''. Hắn nói _'' Sao tự nhiên đứng lại thế ? '' . Vì ko muốn nó & hắn gây nữa , Nhật Lâm chen vào . _'' À , tao vừa nghĩ ra 1 trò chơi . Dám chơi ko ? '' _'' Đương nhiên . Mà trò gì ? '' . Kỳ Sơn hất mặt lên nói đầy tự tin _'' Bây giờ , tụi mình oắn tù tì đi ! '' . Hắn cười nham nhỡ _'' HẢ ? Tao ko ngờ mày lại thích trò này đấy Long ! '' _'' Mày im coi , tao chưa nói hết mà , chơi oắn tù tì , ai thua sẽ phải chơi trò mà người thắng quyết định & ko được từ chối . Ok ? '' _'' OK '' . _'' Còn mày , Lâm '' _'' Ok '' _'' Cô thì sao ? '' _'' Chơi thì chơi , sợ gì ! '' . Nó nhoẻn miệng cười Cả 4 đứa cùng xúm lại oắn tù tì , kết quả đầu tiên , Nhật Lâm thắng . _ Mình chơi ..... '' . Nhật Lâm ngẫm nghĩ & nhìn sag nó thì thấy nó đang chăm chú nhìn đu way đứng đến nỗi say mê . Nhật Lâm cười 1 cái & nói : _'' Chơi đu way đứng đi ! '' Nghe từ đu way đứng nó vui lắm , nó thầm cảm ơn Nhật Lâm , nó ko hiểu sao Nhật Lâm lại thích trò này nữa , nhưng nó rất vui . Đứng trên đu way , nó ngắm nghía cảnh khắp nơi . Trò chơi kết thúc , cả 4 đứa lại tiếp tục oắn tù tì , Kết quả Kỳ Sơn thắng . Lần này Kỳ Sơn wan sát nó , thấy nó nhìn tàu lượn siêu tốc ko rời mắt , anh chàng liền vui vẻ nói : _'' Tụi mình chơi cái đó đi " . Vừa nói Kỳ Sơn vừa chỉ tay về phía tàu lượn siêu tốc . Nó thì ..... há hốc khi nghe từ đó , chẳng wa là nó nhìn cái trò đấy và nghĩ '' trời ! kinh thế ! ai mà dám chơi '' . Nó nhìn Kỳ Sơn & lí nhí : _'' Phải lên thật sao ? '' Kỳ Sơn ngạc nhiên khi thấy sắc mặt nó : _'' Ko phải em thích sao ? '' _'' Hả ? Thích gì chứ ? '' Thấy nó vậy , Kỳ Sơn định đổi trò nhưng : _'' Luật là luật , phải chơi , ko được từ chối , cũng ko được đổi trò . Đi thôi '' . Hắn nói & lôi nguyên đám đi , ko để nó nói lời nào . _'' Vì anh là người chọn trò chơi , nên em phải ngồi vs anh đấy ! '' . Kỳ Sơn nhanh chóng nói , giống như sợ bị người khác giật phần ngồi chug vs nó vậy . Ngồi trên tàu lượn , nó run cầm cập , mắt nhắm tịt , thấy nó vậy , Kỳ Sơn lên tiếng : _'' Em đừng lo , có anh kế bên mà , cứ thoải mái đi , thả lỏng người ra , coi như .... mình đang bay í '' Nhờ những lời nói của Kỳ Sơn trấn an , nó cũng bớt sợ phần nào , nhưng khi tàu chuyển bánh thì ..... mọi lời nói theo gió bay hết , nó cứ mắt lại cho khi tàu dừng lại . Nó bước xuống mà đầu way mòng mòng , ko hiểu sau mà 3 tên kia vẫn cười nói zui vẻ như thế ? Lần oắn tù tì này , người thắng là..... hắn . "Sao chơi dở thế trời '' Kỳ Sơn & Nhật Lâm cùng nghĩ _'' Chơi cái đó đi '' . Ko suy nghĩ nhiều , hắn chỉ ngay về phía có 4 chữ to đùng ''LÂU ĐÀI KINH DỊ'' Nó thì muốn té xỉu khi nghe từ đó , vì nó sợ nhất là ma mà . Nó lắp bắp : _'' Sao .... s..ao... '' Ko để tâm tới lời nó , hắn lôi nguyên đám đi mua vé , vì hắn thắng nên nó đi kế hắn . Đứng trước cửa vào lâu đài mà nó cứ ....'' dậm chân tại chỗ '' . _'' Tôi , tự nhiên tôi đau bụng quá , tôi ở đây chờ nha '' Nó giả vờ ôm bụng thều thào . Hắn pit tỏng ''âm mưu'' của nó , cười nham nhỡ , hắn nói : _'' cô đau bụng chứ có phãi tôi đau đâu , ko nói nhiều , vào mau lên '' Nói rồi hắn lôi nó vào.
|
Ùuuuuuuu ….. Tiếng gió ghê rợn làm nó muốn rụng rời , nó đi sát hắn , mỗi khi có 1 con ma nào đó bất chợt xuất hiện hay 1 cái gì đó bất thình lình thò ra là nó nắm chặt cánh tay phải của hắn & nép vào . Nó đâu pit rằng hành động đó của nó đã làm cho tim ai đó đập liên hồi . Sau khi ra khỏi căn nhà ghê rợn có tên ‘’LÂU ĐÀI KINH DỊ’’ ấy nó thở phào nhẹ nhõm . Bất chợt điện thoại hắn vang lên , 1 số thân wen , hắn liền thay đổi sắc mặt , 1 vẻ mặt hiếm khi thấy được ở hắn : _’’ Anh nghe ‘’ _’’ Em về rồi ! Anh ra sân bay đón em nha ‘’ Hắn cúp máy , mỉm cười nhẹ , thấy biểu hiện của hắn , Nhật Lâm & Kỳ Sơn đồng thanh hỏi : _’’ Tuyết Như về rồi à ? ‘’ Hắn gật đầu rồi chạy đi . Nó thì ngơ ngác ko hiểu chuyện gì , way sang Kỳ Sơn , nó thắc mắc : _’’ Tuyết Như là ai thế anh Kỳ Sơn ‘’ _’’ Hả? À, Tuyết Như là ….. nói sao ta ….. ‘’ _’’ Là 1 người đặc biệt vs Hải Long , chỉ khi gặp Tuyết Như thì thằng đó mới cười như lúc nãy , nhưng hình như …. Còn 1 người nữa cũng làm được chuyện ấy thì phải …’’ . Nhật Lâm vừa nói vừa wan sát nó . Nó ‘’À’’ lên 1 tiếng khi nghe Nhật Lâm nói , nhưng ko hiểu sao nó lại cảm thấy ….. 1 cảm xúc gì đó mà nó cũng ko hình dung nỗi nữa . _’’ Em muốn đi dạo ko ? ‘’ . Kỳ Sơn nháy mắt vs nó . Nó ko nói gì chỉ gật đầu . Cùng lúc đó , tại 1 góc đường _’’ Chuẩn pị xog chưa ? ‘’ _’’ Dạ rồi thưa tiểu thư Hàn Nhược ‘’ _’’ Được , làm cho tốt đó , nhất định phải làm nó biến mất khỏi nơi này ‘’ Hàn Nhược khoanh tay nói vs bọn đàn em , đứng cạnh Hàn Nhược là…… Bảo Trân – 1 người mà nó xem là bạn khi vào trường này . Nhỏ ta đag cười khoái chí. Về phần nó , đang cùng Nhật Lâm & Kỳ Sơn đi dạo , đột nhiên , nó thấy bên đường có 1 thứ rất bắt mắt , nó vội chạy sag đó , chính cái ý định đó của nó là điều mà 1 đám người đang cần … Grừm..m….m….m 1 chiếc xe máy lao tới chỗ nó vs 1 vận tốc ‘’khủng’’ mà nó nào hay pit … _’’ Hoàng Linh , cẩn thận ‘’ . Nhật Lâm & Kỳ Sơn cùng hét lên Nhưng Nhật Lâm lại nhanh chân hơn Kỳ Sơn , Nhật Lâm chạy ra , đẩy nó sang 1 bên như thể đang bảo vệ 1 thứ gì đó rất wan trọng vs mình … Rầm! Nó hốt hoảng . Sau 1 hồi định thần lại , nó mới pit Nhật Lâm đỡ cho nó , chạy đến chỗ Nhật Lâm , nó nói : _’’ Anh Nhật Lâm , anh có sao ko ? ‘’ _’’ Tốt rồi ‘’ Chỉ nói được 2 từ đó , Nhật Lâm mỉm cười rồi ngất xỉu . Nhìn nó hốt hoảng , lo lắng cho Nhật Lâm ko hiểu sao Kỳ Sơn thấy hơi nhói ……… Nhật Lâm được đưa vào viện , cũng may , vết thương ko nặng lắm nên được về nhà … Tại con đường khi nãy : _’’ Xin lỗi tiểu thư ạ ! ‘’ _’’ Tụi bây thật là ….. nếu anh ấy có chuyện gì , tao sẽ ko tha cho tụi pây đâu ‘’ _’’ Thưa tiểu thư , vì nhận ra đó là Thiếu gia Nhật Lâm nên tôi đã cố giảm tốc độ lại , thiếu gia ko bị thương nặng đâu ạ ! ‘’ _’’ Hừ …. ‘’
Đưa Nhật Lâm về nhà , nó chạy đi lấy nước , để Nhật Lâm & Kỳ Sơn ngồi ở sofa. _’’ Mày ko sao thật chứ ? ‘’ . Kỳ Sơn nhìn Nhật Lâm _’’ ko sao ‘’ _’’ Tao lại chậm hơn mày 1 bước …… ‘’ _’’ mày … cũng …. ‘’ . Nhật Lâm nhìn Kỳ Sơn như pit được điều gì đó . Nghe Nhật Lâm nói , Kỳ Sơn khẽ gật đầu thay cho câu trả lời …. _’’ Tao ko nhườn mày đâu ! ‘’ Cả 2 cùng đồng thanh rồi cùng ngơ ngác nhìn nhau . Vừa lúc đó , nó lên tới : _’’ Nhườn gì thế ? ‘’ _’’ ko có gì ! ‘’ . 2 người lại đồng thanh , lại nhìn nhau . Nó phì cười trước thái độ của 2 tên đó rồi đưa nước cho Nhật Lâm . Thấy vậy Kỳ Sơn xụ mặt : _’’ Sao anh ko có nước ? ‘’ _’’ Anh có bị thương đâu , vs lại , cũng tại em ……. ‘’ _’’ Ko phải tại em đâu , đừng ngốc thế ! ‘’ . Nhật Lâm xoa đầu nó . Trước hành động của Nhật Lâm , nó hơi … đỏ mặt . Nhìn thấy được điều đó , Kỳ Sơn liền kéo nó wa chỗ mình : _’’ Để người bị thương nghĩ ngơi đi “ Rồi 2 tên đó nhìn nhau ‘’đầy trìu mến’’ ^O^ . Lúc này thì hắn cũng vừa về tới : _’’ Mày …. Sao vậy ? ‘’ . Hắn hơi ngạc nhiên khi thấy Nhật Lâm băng bó cái chân . _’’ Ko sao ! quẹt xe thôi ‘’ . Nhật Lâm thản nhiên đáp , mắt vẫn ko rời Kỳ Sơn , trông 2 người này y như con nít í … _’’ Chào 2 anh ! ‘’ . 1 giọng nói trog trẻo vag lên , 1 gương mặt khả ái xuất hiện sau lưng hắn , đó là Tuyết Như . _’’ Chào em ! Lần này về đây luôn hay sẽ lại đi ‘’ . Kỳ Sơn thản nhiên hỏi _’’ hì , em về luôn , vì ……. ‘’ . Nói đoạn , Tuyết Như nhìn sang săm soi nó _’’ vì 1 lý do vô cùng đặc biệt ‘’ Nó cảm thấy hơi khó chịu vì ánh mắt của Tuyết Như ko mấy thiện cảm . Tiến đến gần nó , Tuyết hỏi : _’’ Đây là ….. ‘’ _’’ Osin của anh ! ‘’ . Hắn đáp nhanh . Tuyết Như nhìn nó , tiến sát nó rồi nó nhỏ : _’’ Mày ko = tao đâu , đồ nhà quê ‘’ Câu nói đó chỉ 2 người nghe được , là nó & Tuyết Như . Nó hết sức ngỡ ngàng , nhìn bề ngoài như vậy , trước mặt hắn thì dịu dàng , nhưng sao… ….. Nó chau mày . Nhìn thấy nét mặt nó , Nhật Lâm & Kỳ Sơn như hiểu được điều gì đó , cả 2 tiến lại chỗ nó : _’’ Nè , cô làm gì thế ? ‘’ . Kỳ Sơn chỉ vào mặt Tuyết Như _’’ Em …. Em có làm gì đâu ! ‘’. Tuyết Như dè dặt trả lời & đi đến chỗ hắn .
Sau khi đưa Tuyết Như về , hắn lên phòng . Nó , Kỳ Sơn & Nhật Lâm cũng ai về phòng nấy , mỗi người 1 suy nghĩ riêng , ko ai giống ai …
|
Chap 5 : Bạn thân là kẻ thù Sáng hôm sau , nó vẫn cùng 3 người kia đi học , vừa tới cổng trường thì : _’’ Anh Hải Long ‘’ . Tuyết Như vẫy tay gọi hắn & chạy lại chỗ bọn hắn , hắn ko nói gì , chỉ mỉm cười vs Tuyết Như . Tại lớp của Hàn Nhược : _’’ Nghe nói , chị Tuyết Như về rồi đấy chị Hàn Nhược “ . Bảo Trân đứng trước cửa lớp 11A4 nói vs Hàn Nhược . _’’ Chị pit chứ , chính chị gọi điện nói vs Tuyết Như mà “ _’’ Vậy là sắp có chuyện zui rồi ! ‘’ . Bảo Trân nhếch mép cười _’’ Hừ , trò chơi chỉ mới bắt đầu thôi mà ! ‘’ . Hàn Nhược cười khảy 1 cái .
Sau khi gặp Tuyết Như ở cổng , nó bỏ đi về lớp trước vì nó ko muốn gặp mặt 1 con người giả tạo như vậy . Nó vừa bước đến cửa lớp thì .. ÀO ÀO ! … 1 xô nước từ trên đầu nó đổ xuống , nó hầm hầm ngước lên , nó ko tin vào mắt mình nữa , trên lầu đó , người đang nhìn nó vs 1 nụ cười khinh khinh là Bảo Trân , nó giận lắm chứ ! Nó đi lên lầu , đến trước Bảo Trân : _’’ Trân , mày .. làm gì vậy ? ‘’ _’’ HỨ ! Mày giả vờ hay là ko hiểu thật đấy , sao mày ngốc thế , mày nghĩ tao coi 1 đứa nhà quê như mày là bạn thật sao , đồ ngốc ! ‘’ . Bảo Trân nhếch mép nhìn nó đầy khinh bỉ . Nghe những lời Bảo Trân nói , nó hết sức kinh ngạc , thì ra , Bảo Trân cũng như những đứa tiểu thư nhà giàu khác , đúng là con người mà , nó way bước đi , ko nói lời nào . Nó lên sân thượng , dù sao , đồ cũng ướt rồi , vả lại , vào lớp nó cũng tài nào học nỗi , chỉ còn cách lên sân thượng thôi . Nó đứng dựa vào lan can , mặc kệ gió thổi vào mặt …. _’’ Hừ ! ‘’ Nghe tiếng lạ , nó giật mình way lại , ra là Tuyết Như , cô ta đang tiến lại chỗ nó . Nhìn thấy Tuyết Như nó hơi ngạc nhiên , ko hiểu sao cô ta lại pit nó ở đây nữa _’’ Đồ nhà quê ! ‘’ Lại 1 lần nữa nó nghe thấy từ này , nhà quê thì sao chứ ? Bộ nhà quê ko phải con người à ? Nó cố kiềm để ko khóc . Nhìn Tuyết Như đầy căm phẫn , nó nói : _’’ Thì sao ? Cô nghèo ko được tức à ? ‘’ _’’ Hứ , mày ko sánh = tao đâu , chỉ có tao mới xứng vs anh Hải Long thôi , mày nghĩ anh ấy sẽ để ý tới 1 đứa như mày à ? Đồ ngu ! ‘’ Chát ! Nó đưa tay tát Tuyết Như , sức chịu đựng của nó có giới hạn mà . _’’ Tôi ko có thèm cái tên trời đánh ấy đâu ! ‘’ _’’ Mày ….. đúng là ngu mà ! ‘’ Vừa dứt câu , Tuyết Như vờ khóc , cùng lúc đó thì 3 người bọn hắn đi tới . Thấy Tuyết Như khóc , hắn sốt ruột hỏi nó : _’’ Cô làm trò gì vậy ? ‘’ _’’ …. ‘’ . Nó im lặng , nó pit có nói thế nào đi chăng nữa thì hắn chắc chắn sẽ ko tin nó . _’’ HIC , tự nhiên cô ta kêu em lên đây , rồi …. Hic ‘’ . Tuyết Như thút thít . Hắn nhìn nó , nó vẫn im lặng ko nói gì , nó cuối đầu xuống . Thấy nó vậy , hắn hơi nhói thì phải , ko chỉ có hắn , cả Nhật Lâm & Kỳ Sơn cũng thế . Hắn ko nói gì nữa , kéo tay Tuyết Như đi , bỏ nó đứng đó , còn Nhật Lâm & Kỳ Sơn thì đứng nhìn nó , đau lòng . Nhật Lâm nhẹ nhàng xoa đầu nó _” Anh pit , ko phải do em , đúng ko ? ‘’ Nó khẽ gật đầu , ngước lên nhìn Nhật Lâm & Kỳ Sơn . Thấy quần áo nó ướt , Kỳ Sơn khẽ hỏi : _’’ Sao đồ em lại ướt sũn vậy ? ‘’ _’’ ….. ‘’ . Nó lại im lặng , thấy vậy Kỳ Sơn đi đến cạnh nó : _’’ Ko sao rồi , giờ mình về nhà thôi ‘’ Rồi Nhật Lâm & Kỳ Sơn cùng đưa nó về nhà . Về phần hắn , hắn kéo Tuyết Như đến sân sau : _’’ Em thôi khóc đi là vừa rồi đó ! ‘’ . _’’ Sao ạ ? ‘’ . Tuyết Như ngạc nhiên khi thấy hắn nói vậy _’’ Đừng bao giờ làm những trò này nữa ! “ Nói rồi , hắn way lưng bước đi , bỏ Tuyết Như đứng đó . Thật ra hắn pit chứ , chính Tuyết Như nhắn hắn lên mà , hắn pit rất rõ Tuyết Như , nhưng vì …. Tuyết Như đã từng là 1 người ‘’đặc biệt’’ đối vs hắn nên hắn nhân nhượng bỏ wa . Nhưng , có thể , sẽ đến 1 lúc nào đó , hắn ko nhân nhượng nữa , vì sức chịu đựng của con người có giới hạn mà …….
Về đến nhà , nó thay quần áo & ko hiểu sao , nó lại có thể kể mọi chuyện cho Nhật Lâm & Kỳ Sơn nghe , nhưng kể xog nó thấy rất thoải mái thì phải . Khẽ cười 1 cái vs Nhật Lâm & Kỳ Sơn nó chạy lại , bật tivi lên & xem phim hoạt hình . Thấy nó vui , Nhật Lâm & Kỳ Sơn cũng vui theo . Hắn vừa về nhà đã lên phòng , ko thèm nói 1 tiếng . Nó cũng chẳng wan tâm . Tối rồi mà nó vẫn xem hoạt hình , vì kêu nó mãi mà nó ko đi ngủ nên Nhật Lâm & Kỳ Sơn đành đi ngũ trước theo lời nó . Nó đang xem phim thì : Cạch ! 1 tiếng động lạ làm nó hết hồn , nó còn tưởng là ma , ai ngờ …. lại là hắn , thấy hắn nó ko thèm nhìn , dán mắt vào tivi . Hắn bước tới chỗ nó : _” Sao cô chưa ngủ ? ‘’ _”…..” _” nè , tôi nói chuyện vs cô đấy “ _’’…..” _’’ muốn chọc điên tôi à ? ‘’ _’’ hỏi chi ‘’ _ “ cô … ‘’ _’’ lo mà bảo vệ cô Tuyết Như gì đó cho tốt đi , ko tôi đánh cô ta tiếp đấy ! ‘’ Lời nó nói như sát muối vào hắn , bực bội , hắn gắt : _’’ cô ngốc vừa thôi chứ ! ‘’ _’’ tôi ngốc vậy đấy , thì sao hả ? ‘’ _’’ đúng là đồ ngốc mà ‘’ _’’ ừ , tôi vậy đấy , chỉ có Tuyết Như của anh mới thông minh thôi ‘’ _’’ cô , đúng là ngốc hết thuốc chữa , tôi thừa pit chuyện gì đang xảy ra mà , cô nghĩ tôi vô tâm tới mức ko wan tâm đến ……. Osin của mình à ? ‘’ . Hắn lại lệch 1 nhịp tim nữa vì …. nó _’’ Biết ư ? Biết sao anh còn binh cô ấy ? ‘’ _’’ Tôi binh Tuyết Như khi nào hả ? ‘’ _’’ Cứ luôn miệng … Tuyết Như , Tuyết Như …. ‘’ . Nó hậm hực _’’ Còn đỡ hơn cô , hỡ chút là anh Nhật Lâm , anh Kỳ Sơn , nghe thấy ớn .. “ . Hắn đớp lại cho đỡ tức _’’ Kệ tôi , ko được tôi kêu thế nên tức à ? ‘’ _’’ Tôi mà tức á ? Còn khuya ! ‘’ _’’ Điên “ . Nói rồi , nó way đi , hắn kéo nó lại , nhưng do chân nó đang ở tư thế rất dễ … té .. và thế là …. Rầm! Nó & hắn cùng ‘’nằm dài’’ & suýt (*chỉ suýt thôi nhá*) , suýt nữa là môi chạm môi rồi , nó vội đứng dậy , chạy cái vèo lên phòng đóng cửa lại , tim thì đập liên hồi , mặt thì đỏ bừng . Còn hắn cũng chả khác gì nó , hắn ngồi đó , tự vỗ vào đầu mình _’’ aish , mình sao vậy trời ! ‘’ Thế là đêm hôm ấy , lại có 2 người ko ngủ được .
Sáng thứ 5 : Lại như mọi ngày , cả 4 người đi học cùng nhau , dường như nó & hắn đều dẹp chuyện hôm wa sag 1 bên nên vẫn gây như thường . Nó chậm rãi bước về lớp , hôm nay yên ắng lạ , nó cũng có phần ngạc nhiên , buổi học trôi wa tốt đẹp , nó lại ra về cùng bọn hắn . _’’ Đi siêu thị ko ! ‘’ . Hắn vừa lái xe vừa nói _’’ Ok ‘’ Thế là nguyên đám tấp vào 1 cái siêu thị , hắn lôi nó đến nơi bán điện thoại di động , bây giờ , Nhật Lâm & Kỳ Sơn mới hiểu được mục đích của hắn , họ im lặng ko nói gì ! _” Lấy cái này đi ! “ . Hắn chọn 1 chiếc điện thoại màu hồng xinh xắn đưa cho nó . Nó ngơ ngác ko hiểu _’’ Đưa tôi làm gì ? Tôi có cần dùng đâu ? ‘’ _’’ Kêu lấy thì lấy đi , cho dễ liên lạc vs cô , đừng có mà đem bán đấy ! ‘’ . Hắn cầm chiếc di động bấm bấm gì đó rồi đưa cho nó , nói tiếp : _’’ Muốn gọi cho tôi thì nhấn số 1 , Nhật Lâm thì số 2 , còn Kỳ Sơn là số 3 , nhớ đấy , giờ về thôi ! ‘’ Nói rồi , hắn bước đi , Nhật Lâm & Kỳ Sơn thì thầm nghĩ : ‘’ Thằng này , rốt cuộc là sao đây ……. ? ‘’
|
Chap 6 : Lo lắng Bọn nó vừa về đến nhà thì đã thấy Tuyết Như trước cửa , thấy hắn , Tuyết Như zui vẻ chạy lại & ko quên nhìn thứ nó đang cầm trên tay . Thế là nàng ta lại nảy ra 1 ý định mới … _’’ À ! Anh cho em mượn điện thoại chút đi , em lưu số của em cho anh ! ‘’ Nghe Tuyết Như nói hắn móc điện thoại ra đưa cho Tuyết Như ko chút do dự. Nhận lấy điện thoại từ tay hắn , Tuyết Như nhấn nhấn gì đó wa điện thoại mình , sau đó trả lại điện thoại cho hắn & ra về . Nó thì cũng khá mệt vs những chuyện xảy ra mấy ngày nay , vào phòng , nó ngủ ngay 1 giấc . Cửa phòng nó mở ra , Nhật Lâm bước vào , tiến đến trước giường nó , Nhật Lâm khẽ hôn lên má nó , ngồi ngắm nó 1 hồi , Nhật Lâm trở về phòng mình . Ngủ đến khuya , nó khẽ giật mình dậy , cổ họng nó khô rát , lòm còm ngồi dậy , nó bước xuống nhà uống nước , xuống nhà , nó thấy tivi vẫn mở , hắn đang ngồi trên sofa , nhìn hắn sao cô đơn thế nhỉ ? Nó thầm nghĩ , nhưng lại vội gạt wa 1 bên . Thấy nó , hắn ngạc nhiên : _’’ Sao cô dậy sớm thế , chuyện lạ nhỉ ? ‘’ _’’ ….. ‘’ . Nó ko còn hơi sức để trả lời hắn , tiến đến tủ lạnh , nó uống nước 1 hơi , lúc này , đầu nó hơi choáng , nó vịn vào ghế , lấy tay vỗ vỗ đầu mình , thấy nó hơi lạ , hắn vội chạy đến : _’’ Nè , cô sao thế ! ‘’ _’’….” Thấy nó ko trả lời , hắn đưa tay xờ trán nó , nhưng bị nó gạt ra _’’ Anh tránh ra coi ‘’ _’’ Cô đừng có ngang bướng thế , đứng yên xem ‘’ . Nói rồi hắn xờ trán nó . Nó cũng ko còn sức nữa nên đành để hắn làm . _’’ Trời ! Sao nóng thế , đi lên phòng nằm đi , tôi lấy thuốc cho ‘’ . Buông nó ra , hắn way sag định lấy thuốc thì nó ngã xuống , cũng may hắn nhah tay đỡ nó , đưa nó lên phòng , hắn lấy khăn đắp cho nó , ngồi nhìn nó , hắn khẽ thở dài : _’’ Sao cô cứ thích làm cho người khác phải lo lắng thế nhỉ ? ‘’ Nhìn nó , tự nhiên hắn chầm chậm , chầm chậm cuối người xuống , trog tích tắc , dường như cảm nhận được việc mình đang làm gì , hắn vội đứng lên đi ra khỏi phòng . Đứng trước cửa phòng nó , tim hắn vẫn đập liên hồi ‘’ Mình điên rồi , mình làm gì vậy chứ ? Chẳng lẽ ……. Ôi ! điên mất ! ‘’ Hắn về phòng mình trog tâm trạng rối bời . Sáng sớm tinh mơ , Nhật Lâm & Kỳ Sơn đứng trước phòng nó , cả 2 cùng mở cửa bước vào thì nhìn thấy hắn , thấy Nhật Lâm & Kỳ Sơn , hắn nói : _’’ Cô ta sốt rồi ! Chắc hôm nay cho cô ta nghĩ học thôi “ _’’ Hả ? Sao lại sốt ! ‘’ .Kỳ Sơn ngạc nhiên _’’ Chắc do hôm bữa hứng gió trên sân thượng rồi ‘’ . Nhật Lâm nói vs giọng buồn buồn . _’’ Đi học thôi ! ‘’ . Hắn nói & đứng lên . _’’ Nhưng …. Để Hoàng Linh ở nhà 1 mình ko sao chứ ? ‘’ . Kỳ Sơn lo lắng hỏi Suy nghĩ 1 hồi , hắn đi ra cửa & nói : _’’ Ko sao đâu , đây là nhà tao mà , ko ai dám vào đâu , đừng lo , đi học thôi “ Rồi cả 3 người cùng đến trường , ko thấy nó đi cùng bọn hắn , Tuyết Như , Hàn Nhược & Bảo Trân rất zui , cả 3 đang đứng trên lầu nhìn xuống , đột nhiên , như nhớ ra điều gì , Tuyết Như nói : _’’ Con nhỏ đó , ko lẽ đang ở nhà anh Hải Long ư ? ‘’ _’’ Tuyệt vời ! ‘’ . Hàn Nhược thốt lên _’’ Còn chờ gì nữa , cơ hội ngàn năm có 1 ‘’ . Nói rồi , 3 người họ cùng lấy cặp ra về & ko quên rủ Mã Thiên theo . Nhưng hành động đó , nào wa mặt được bọn hắn . Lúc này , nó đã đỡ hơn , ngồi dậy , nó đi lòng vòng nhà hít thở ko khí trog lành . Bất chợt , chuông cửa reo lên , nó chạy ra mở cửa & vô cùng kinh ngạc : _’’ Sao …. 3 người lại về ! ‘’ . Là bọn hắn , 3 người họ đang thở hồng hộc , thấy nó vẫn còn ở nhà , cả 3 thở phào nhẹ nhõm . _’’ Thích thì về thôi ! ‘’ . Trog lòng hắn , dù lo cho nó , nhưng vẫn mạnh miệng . Nó lườm lườm nhìn hắn , nhưng lại nhớ ra điều gì đó , nó hơi cuối đầu xuống & nói : _’’ Hôm wa , cảm ơn ! ‘’ _’’ Nói gì , tôi nghe ko rõ ? ‘’ . Dù nghe rất rõ nhưng hắn vẫn cố tình như ko nghe để bắt nó nói lại . _’’ Cám ơn ! ‘’ _’’ Hả ? ‘’ Nó ngước lên , cười tươi , tiến lại sát hắn , điều đó làm Nhật Lâm & Kỳ Sơn ngơ ngác & hơi lo vì ko pit nó ….. định làm gì , nhưng ko , nó nhón người lên sát tai hắn & hét lớn hết công xuất : _’’ CÁM ƠN ! ‘’ Hắn vội bịt tai lại , nhăn mặt & quát : _’’ Cô điên à ? ‘’ _’’ Uả ? tôi tưởng anh bị điếc chớ ! ‘’ _’’ Cô …….. _’’ Vào nhà đi ! ‘’ . Nhật Lâm nói & lôi nó vào nhà , cả Kỳ Sơn & hắn cũng theo sau . Vừa vào nhà , hắn đã kêu Nhật Lâm & Kỳ Sơn lên phòng mình để nói chuyện , bỏ nó ngồi xem tivi 1 mình … _’’ Mình nhanh chân hơn thì phải . ‘’ . Hắn điềm nhiên nói _’’ Có lẽ vậy . Nhưng …. Tuyết Như , Hàn Nhược & con bé gì đó ấy ..’’. Nhật Lâm chau mày _’’ Bảo Trân ‘’ . Kỳ Sơn nhanh miệng _’’ Ừm , bọn họ ko phải tay vừa đâu ! Đám con gái đúng là nhiều thủ đoạn . Này , Hải Long , mày thấy Tuyết Như của mày có …….. ‘’ _’’ Ai nói của tao . Tuyết Như ra sao tao pit rất rõ chứ , tao nhận ra được 1 năm rồi , từ khi nghe được cuộc nói chuyện ấy ….. ‘’ . Hắn khẽ thở dài 1 cái rồi nói tiếp : _’’ Lúc gặp Tuyết Như , tao thấy cô ấy rất mỏng manh , như cần được sự bảo vệ vậy , nhưng ko ngờ cô ấy lại là người đỡ cho tao khi có 1 chiếc xe chạy nhah về phía tao , vì điều đó , tao mới đối xử tốt cô ấy , nhưng ko như tụi bây nghĩ đâu đấy . ‘’. Hắn way sang Nhật Lâm & Kỳ Sơn _’’ Vậy cuộc nói chuyện mà mày nói …. ‘’ . Nhật Lâm ngồi xuống ghế & hỏi hắn . Hắn khẽ nhếch mép , cười chua chát nói : _’’ Hôm đó , tao tình cờ nghe được & mới pit sự thật đằng sau vụ tai nạn ấy . Tao cũng ngờ rằng , chính Tuyết Như đã sắp đặt chuyện đó , vì muốn chiếm được tình cảm của tao …. Nhưng cô ta chưa phát hiện ra là tao đã điều đó , vậy nên , tao vẫn cư xử như thường khi thôi , tao ko muốn khơi gợi lại nhiều chuyện nữa , lần này , cô ta về đây , ko pit có âm mưu gì ko nữa … ‘’ Cả bầu ko khí trog phòng trầm xuống , nặng nề ….. _’’ Từ nay , phải theo sát Hoàng Linh mới được ! ‘’ . Câu nói của Kỳ Sơn phá tan bầu ko khí ấy , hắn & Nhật Lâm cùng đồng tình gật đầu . Khẽ đứng dậy , Nhật Lâm đi ra & ko quên nói 1 câu : _’’ Vậy …. Bình đẳng rồi nhé ! ‘’ Kỳ Sơn hiểu được hàm ý của câu nói ấy , cười nhẹ 1 cái . Hắn thì ko hiểu , ngồi chau mày _’’ Là sao ? ‘’ Kỳ Sơn vỗ vai hắn 1 cái , way đi rồi nói : _’’ Thì .. . là vậy đó ! ‘’ Hắn lại tiếp tục chau mày , ko hiểu 2 thằng bạn nói gì nữa ( sao chậm tiêu thế nhỡ )
|