Đội Trật Tự Và Những Kẻ Thích Đùa
|
|
Chương 4
Phạm Hoàng Thành năm nay 17 tuổi . Cao 1m81 nhưng chỉ nặng có 49kg, mũi khoằm , tóc lúc nào cũng chải keo láng mướt , cộng thêm cặp kính gọng vàng luôn thường trực trên mũi . Vẻ bề ngoài của gã khiến người ta liên tưởng đến một con quạ đeo kính . Chả thế mà người ta gọi gã bằng cái tên : Quạ Mổ ! Con quạ này đã mổ ai là kẻ đó thê thảm . Gã đứng đầu danh sách : Những kẻ khó ưa nhất trường ! Hôm nay trông Quạ Mổ cực kì đáng sợ . Đôi mắt trợn trừng như sắp rách , chiếc mũi vốn khoằm nay lại càng khoằm hơn . Bọn học sinh nhìn thấy gã mà vãi linh hồn . Không cân bảo chúng tự động tránh xa hung thần số 4 của đội GTT . ( Chuyện ! Trâu bò nổi điên người xem chết mờ lị ! ) Gạt phăng mấy thằng nhãi lớ xớ cản đường , Quạ Mổ lao thẳng vào phòng sinh hoạt của Những Kẻ Thích Đùa với vẻ mặt trẻ con phải khóc thét nếu được chứng kiến . Dực Bự ngồi trong phòng sinh hoạt với gói bim bim trên tay . Hắn vừa nghêu ngao đoạn điệp khúc của Một Vòng Trái Đất vừa nhóp nhép nhai bim bim thì cửa phòng bật mở . Tử thần của hắn xuất hiện gào thét : - Khốn kiếp !!!! Sao tụi mày dám biêu rếu đội GTT ??? Tụi mày ăn gan hùm rồi mới dám viết thế ??? Quạ Mổ sấn tới trước mặt hắn hùng hổ . Thằng nhãi ú ớ : - Em ... Em... đâu có ! Em ... chỉ viết đúng sự thật ... thôi mà .. - Sự thật cái đầu mày ! Thằng khốn ! Mày có tin tao tống cổ tụi mày ra khỏi trường ngay ngày mai không hả ???? Coi ! Vẻ mặt của Quạ Mổ đáng sợ đến nỗi người vững tim nhất cũng phải hét lên kinh hoàng . Dực Bự không hét lên . Hắn chỉ sắp xỉu đến nơi khi khuôn mặt khả ái của gã kề sát . - Anh ... Anh biết đấy ... đó chỉ là tai nạn . Tụi em không cố ý nói xấu đội GTT . Hơn nữa mọi người được quyền biết ... sự thật mà ..Hắn lắp bắp . - Tai nạn à ??? Mày bêu rếu tụi tao trên báo rồi dám bảo đó là tan nạn hả ??? Khốn kiếp ! Bài báo của tụi mày chỉ đáng vứt vào sọt rác ! Nghe rõ chưa ??? Dực Bự tái mặt . Hắn lo sợ nghĩ thầm : Phen này mình chắc hết sống nổi với con quạ này rồi . Nhưng may thay trời không phụ kẻ gian . ý lộn ! Trời không phụ người ngay thẳng . Cứu tinh của hắn xuất hiện . - Phạm Hoàng Thành ! Điều 7 chương 2 của Kỉ Luật Thép cho phép chúng tôi viết bất cứ điều gì ? Bất cứ chuyện gì về tất cả mọi người . Miễn sao không sai lệch với sự thật ! Phụ trách tờ Những Kẻ Thích Đùa - TRần Đức Tuấn xuất hiện . Gã buông áo thằng nhãi béo ịch ra liếc mắt nhìn đối thủ của mình tóe lửa . Gã rít lên bằng cái giọng the thé : - Trần Đức Tuấn ! Mày đừng tưởng có người đỡ lưng mà vênh váo ! Nếu muốn tao thừa sức dẹp bỏ tờ báo chết tiệt này - Bằng chính sức của tao !!! - Tôi tưởng từ "vênh váo" là độc quyền của cậu chứ ??? Ông con giời ? Nếu không phải vì cha cậu là hiệu trưởng trường này thì cái đội GTT của cậu bỏ xó từ lâu rồi ! ........... Thời gian như ngừng lại . Hai con người đối diện nhìn nhau tóe lửa . Không biết có phải định mệnh sắp đặt không mà ngay từ lần đầu tiên gặp nhau tại nhà trẻ , hai thằng vì tranh nhau cái kẹo mút mà đánh nhau mẻ cả răng .Cho đến khi lên cấp 1 , cấp 2 rồi tới tận bây giờ cả hai hễ gặp nhau là thấy khó chịu . Hai người ghét nhau tới mức kẻ này đi khỏi thì người kia xúc đất đổ đi . Thậm chí còn khuyến mãi thêm mấy cân vôi bột khử trùng miễn phí . ( Hình như H5N1 đã xuất hiện ở quạ thì phải ? ) Nhận xét chung cho mối quan hệ của họ là : Không - Đội - Trời - Chung ! Dực Bự nín thở . Hết nhìn anh Tuấn rồi len lén ngó sang Quạ Mổ , Hắn run rẩy chờ đợi một cơn thịnh nộ nổ ra từ con quạ hình người này . Nhưng trái với tưởng tượng của hắn , Quạ Mổ đột nhiên không muốn mổ nữa . Gã bỏ đi sau khi quẳng lại lời đe dọa : - Hãy đợi đấy ! Chuyện này còn chưa xong đâu ? Trần Đức Tuấn cười nhạt - Câu đó phải để tôi nói mới đúng !
|
Chương 5.
Hôm nay là một ngày ... đẹp trời !!! Hình như đối với hắn thì từ lúc tặng cho con nhỏ lùn ấy một xô nước lau nhà thì bầu trời bỗng hiện ra rạng rỡ hơn bao giờ hết . Hắn vô cùng khoái chí khi nghĩ đến bộ dạng thảm hại của con nhóc . Dám động đến Nguyễn Đình Dương này xem như nhóc tới số . Bầu trời trong mắt hắn hiện ra tuyệt đẹp . Nhưng theo thiển ý của tác giả thì bầu trời hôm nay có phần hơi xám xịt . Nhiệt độ cao cộng thêm không khí oi bức như muốn báo trước một cơn dông sắp tới . Hiển nhiên cơn dông này là dành cho hắn . Hăm hở toan bước vào lớp , bỗng nhiên hắn khựng lại . Có cái gì đó không được bình thường cho lắm . Nhỏ lùn ấy lẽ nào lại bỏ qua việc mình bị hạ nhục . Sự im hơi lặng tiếng đó không giống với tính cách của con nhỏ . Hắn đẩy cửa bước vào với sự cảnh giác cao độ . Thấy bóng hắn thấp thoáng bên ngoài , nó nín thở chờ đợi . Cái bẫy nó dày công xắp đặt liệu có thành công ? Không chỉ một mình nó mà tất cả mọi người trong lớp đều hồi hộp . Vì lẽ gì thì tí nữa sẽ rõ ! - Keeeeet !!!!!! Khi âm thanh nặng nề cất lên thì cũng là lúc chùm giẻ lau bảng rớt xuống đầu hắn với vận tốc chóng mặt . Những tưởng cái vật - vốn có màu đen sau chuyển sang màu cháo lòng vì bụi phấn ( Đây là một trong những vật gia truyền mà lớp 11A5 khóa trước truyền lại cho đàn em ! Tất nhiên nó đã 2 năm chưa hề biết đến xà phòng và nước sạch ) ấy sẽ đáp gọn ghẽ trên đầu hắn . Nhưng không !!! Nhờ kinh nghiệm quậy phá bao năm , hắn nhẹ nhàng lách sang bên và chùm giẻ hậm hực hạ xuống dưới nền gạch hoa mát lạnh . Tám mươi sáu con mắt nhìn hắn đầy vẻ hi vọng . 4 con mắt còn lại ánh lên tức tối . Hắn nhếch mép : Trò trẻ con !!! Tưởng gì chứ trò này hắn xài hoài . Thật thất vọng cho cái đầu ấu trĩ . Nguyễn Đình Dương thản nhiên bước vào lớp . Không quên tặng cho nhóc lùn cái nháy mắt đầy khiêu khích , hắn đâu biết tất cả chỉ mới bắt đầu . - Phịchchhhhhhhh !!!!!! Hắn trượt ngã một cú đau điếng . . Kẻ nào đó đã giở trò khiến nền gạch hoa trơn như mỡ .
|
5.1
1s ... im lặng ... 2s sau ... lớp 11A5 rung chuyển bởi một trận cười kinh thiên động địa . Sau này sử sách chép lại rằng : Trận cười đã gây nên một cơn địa chấn khiến cho cửa kính trong vòng 1km trở lại đột nhiên vỡ nát . Chim chóc lăn ra ngất xỉu , chó mèo dắt nhau chạy trốn . Người người hoảng hốt . Nhà nhà hoảng hốt ! Tình thế vô cùng nguy ngập ! Thế mới biết : Cao nhân hữu tắc cao nhân trị ! Núi cao còn có núi cao hơn ! Người đểu còn có người ... đểu hơn !!! Hắn bò dậy trong cay đắng . Bọn con gái xúm xít vây quanh an ủi . Ngọc Trang 1 trong 2 hotgirl của lớp xuýt xoa : - Trời ơi ! Dương ngã có đau không ? - Mày dốt thế ! Ngã vậy mà không đau ? Bích Loan - hotgirl số 2 của lớp bĩu môi . Nhỏ quay sang hắn tươi cười : - Dương có cần dầu cao không ? Có cần Loan xoa dùm không ? Tụi nó thật là quá đáng mà ! Dám đối xử với Dương Như vậy ? ( hình như con nhỏ này cười to nhất thì phải ? ) Hắn đáp lại sự vồn vã của tất cả bằng vẻ mặt lạnh nhạt . Cú ngã vừa rồi đã làm tổn thương lòng tự trọng của hắn . Phía cuối lớp , nó nhìn hắn cười nhạt : Một đều !!! anh chàng băm trợn ạ ! Bên cạnh , Hà Điên - hung thần số 3 của đội GTT đang gào lên sung sướng : - Chung tiền cá cược .... Tụi mày ơi !
|
Chương 6.
Nguyễn Công Tùng năm nay mười sáu cái xuân xanh . Kể từ lúc thòi mặt ra đến tận bây giờ hắn vẫn chưa có một mảnh tình rách vắt vai . Nói như thế không có nghĩa là hắn bị ế . Số người thích hắn tuy không nhiều nhưng cũng phải kể đến hàng chục . Khốn nỗi ! Hung thần số 2 của đội GTT là người có trái tim bằng ... đất sét ! Đối với Tùng Baby học là trên hết ! Tình yêu hay những thứ đại loại như thế là không cần thiết . Hắn nghe người ta nói đến tình yêu mà như vịt nghe sấm . Tình yêu sét đánh là thứ chỉ tồn tại trong truyền thuyết ! Hắn thản nhiên chối bỏ tình cảm của các cô gái . Những lá thư tình được tuyển thẳng tới thùng rác . Dung Cà Chua đã từng gào lên : - Mày vô tình vừa vừa thôi ! Không thích con nhà ngươi ta cũng đâu cần phủi tay như thế ? Hà Điên chỉ cười mai m**** như nó vẫn làm : - Ác quá ! Coi trừng bị trời quả báo đấy ! Nhưng hắn cóc sợ . Tùng Baby sẵn sàng nhổ toẹt vào những thứ như thế ! Trời quả báo hắn chưa thì không biết . Chỉ biết danh sách nạn nhân của hắn ngày một nhiều thêm . Khổ nỗi ! Vẻ thư sinh cộng thêm thái độ phớt đời của hắn luôn gây sự chú ý của các bà các cô . Hắn rời khỏi lớp trong một tâm trạng khó tả . Không khó chịu sao được khi mà hơn nửa số tiền tiêu vặt tháng này đã vào túi Hà Điên . Chung quy cũng chỉ tại thằng Dương quá kém cỏi . Cái bẫy đơn giản của Cà Chua mà cũng mắc phải . Mà đâu chỉ mình hắn . Hầu như cả lớp đều đặt cược cho Nguyễn Đình Dương . Ai bảo danh tiếng quậy phá của gã nổi như cồn tại khu Bất Trị . Nhưng xem ra cũng chỉ là thùng rỗng kêu to . Ngay cả Dung Cà Chua mà còn chịu thua thì sao đối phó nổi đội GTT . Không hiểu Trần Đức Tuấn dựa vào cái gì mà dám lớn tiếng như vậy ? Hầu như các lớp đã về gần hết . Lác đác trong sân trường chỉ còn lại vài người . Không phải mấy đứa chuyên lang thang tại các quán quà vặt thì cũng là bọn trực sinh . Đột nhiên hắn cảm thấy chóng mặt . Mắt hoa lên còn người vã mồ hôi như tắm . Tay chân hắn run lẩy bẩy như trúng kinh phong . Tim đập thình thịch ! Hắn bị ốm sao ? Không phải !!! Nguyên nhân khiến Tùng Baby trở nên bất thường là đây : Một cô bé cỡ khoảng 15 hay 16 tuổi đang đứng trước cổng trường . Trước đây trong mắt hắn , Dung Cà Chua cũng được xếp vào loại dễ thương . Nhưng hôm nay Tùng Baby mới biết mình nhầm to . Cô bé đứng trước mặt hắn mới gọi là dễ thương . Mái tóc thề đen nhánh ôm gọn khuôn mặt trái xoan . Đôi má hây hây đỏ như hai quả đào chín . Chiếc miệng xinh xắn chúm chím như nụ hoa mới nở . Hắn nuốt nước bọt nghĩ thầm : Giá mà được cắn lên đôi má mịn màng đó thì tốt biết mấy !
|
6.1
Tùng Baby chăm chú nhìn người đẹp . Cô bé ấy đứng đây làm gì nhỉ ? Chờ người yêu sao ? Trời đất bỗng dưng mở ra toàn màu hồng trước mắt hắn . Người đẹp nở nụ cười làm người sống chết đi , người chết ... lồm cồm bò dậy và ... tiến về phía hắn . Tùng Baby thấy chân mình run bắn . Hắn không còn suy nghĩ nổi điều gì nữa . Lúc này nếu có người hỏi hắn 1 1 bằng mấy thì chắc rằng hắn sẽ dõng dạc trả lời bằng 5 !!! Hắn sung sướng dang tay sẵn sàng đón nhận người đẹp . Những tưởng nàng sẽ lao vào vòng tay của hắn và dệt nên một chuyện tình thơ mộng . Nhưng không ! Nàng lướt qua hắn cất giọng oanh vàng thỏ thẻ : - Anh Dương ! Sao anh tan muộn thế ? Làm em chờ mỏi cổ ? Sau lưng hắn vang lên giọng nói của thằng con trai mà hắn ghét nhất trên đời . Kể - từ - lúc - này ! - Anh phải trực nhật ! Giờ mới xong việc ! Người trong mộng của hắn thản nhiên khoác tay Nguyễn Đình Dương . Trông họ thân thiết cứ như một đôi vậy . Cả hai cười nói ríu rít không hay có một chàng khờ lần đầu biết đến tình yêu sét đánh . Lại bị sét đánh cháy khét lẹt !!! ***** - Có việc gì mà em phải đến đón anh đí vậy ? Hắn hất hàm hỏi cô gái ngồi cạnh . - Cha sợ anh bỏ trốn nên bắt em đến đón ! Cô gái mỉm cười đầy vẻ bí ẩn . - Bỏ trốn ??? Sao anh phải bỏ trốn cơ chứ ? Giọng hắn đầy vẻ nghi ngờ . - Vì anh sắp được gặp : Vợ - chưa - cưới - của - anh !!! Anh trai thân mến ạ !
|