Lớp Học Cá Biệt Và Cô Giáo Trầm Lặng
|
|
|
Chương 12: bệnh viện 8h 30 ngày hôm sau. Sau gần một ngày hôn mê cuối cùng Linh cũng tỉnh. Linh mở mắt ra, nhìn xung quanh, toàn màu trắng lại còn có mùi thuốc sát trùng. - Cô tỉnh rồi sao?- y tá đứng cạnh kêu lên. Giờ Linh biết mình đang ở bệnh viện. Linh cố ngồi dậy nhưng ko nổi, cả người nặng chịch, nhức mỏi kinh khủng, còn đầu thì đau kinh khủng. Hiểu ý y tá đến đỡ Linh dậy. - Cô hôn mê từ ngày hôm qua đến giờ đó. - Vậy sao?- Linh cười nhẹ. Linh nhìn xung quanh, ko nói gì. - Cô tìm cậu học sinh hôm qua đưa cô vào đây phải ko. Công nhận cô y tá này thông minh dễ sợ. Linh khẽ gật đầu. - Cậu ta đã ở đây cả đêm với cô đấy. Vừa nãy có một nhóm người đến đây, cậu ấy theo họ đi rồi. Nghe y tá nói vậy, Linh im lặng ko nói gì. Cô từ từ di chuyển ra khỏi giường bệnh. Thấy vậy, y tá can ngăn. - Này cô tính đi đâu vậy? - Tôi muốn về nhà- Linh mệt mỏi nói. - Ko được, cậu học sinh kia nói phải trông chừng cô đến khi cậu ấy quay lại. Nghe y tá nói vậy Linh tự dưng cảm thấy hơi bất an. Chắc gì Long sẽ quay lại, người như Long thỉ chuyện này hoàn toàn có thể. Cậu ta đưa cô vào bệnh viện là quá tốt rồi. Linh vẫn cố lết ra khỏi giường. - Cậu ta ko quay lại đâu, tôi muốn về. Linh toan rút dây truyền nước biển ra - ngồi im đó cho tôi. Linh giật bắn người, Long đã đứng trước cửa từ đời nào. Ko ngờ Long quay lại thật, cô bất ngờ nhìn cậu ko chớp mắt. - Cô ra ngoài đi- Long nói với y tá - Được rồi. Cô y tá đã ra ngoài, phòng giờ chỉ có hai người. Thấy Linh vẫn cứ nhìn mình chẳm chằm Long bắt đầu cảm thấy khó chịu, câu quay sang nạt Linh. - Này, cô nhìn sắp mòn cái mặt tôi rồi đấy. Bị nạt, Linh quay mặt đi liền. Long đặt bịch gì đó xuống bàn - Từ hôm qua tới giờ chưa ăn gì chắc cô đói rồi, tôi mua cháo cho cô này, ăn đi. Linh bất ngờ tập hai, ko thể tin cậu lại mua cháo cho cô. Cô lại nhìn Long ko chớp mắt. Và điều đó làm Long cực kì khó chịu. - Có thôi đi ko, sao cứ nhìn tôi bằng ánh mắt đó hoài vậy, ăn lẹ đi. Nhận hộp cháo từ tay Long mà Linh cứ tưởng mình đang mơ, cô mừng muốn khóc. - Cám ơn em,…mà em ăn gì chưa? - Giờ tôi ăn nè- Long lạnh lùng nói. Linh ăn cháo còn Long ăn bánh mì, cậu cứ ngồi cạnh Linh mà ăn. Ko khí xung quanh im lặng một cách đáng sợ. Ở trong phòng với Long làm Linh rất ngại. Tranh thủ đang ở cùng Linh, Long hỏi Linh điều mình thắc mắc bấy lâu, mặt cậu nghiêm trọng - Sao cô lại tự nguyện làm chủ nhiệm 10D? Linh xém chút phun đống cháo trong miệng ra ngoài khi nghe Long hỏi, may mà nuốt kịp. - À, chuyện đó hả… ban đầu thầy Minh đề bạt cô lên thầy hiệu trưởng, nhưng thực sự cô cũng muốn làm nên đã nhận lời. - Cô nghĩ gì mà lại nhận lớp này, cô chưa nghe lớp tôi là lớp cá biệt à. Linh bỏ hộp cháo xuống - Cô có nghe chứ.- Linh bình tĩnh nói. - Cô…- Long nhíu mày- Vậy sao cô lại… đỡ đòn cho tôi??? Linh im lặng. - Này tôi đang hỏi cô đấy- Long mất kiên nhẫn hỏi lại. Chần chừ một hồi Linh mới chịu nói. - Nếu cô nói cô giáo phải bảo vệ học sinh em…em có nói cô… giả nhân giả nghĩa ko? Nghe Linh nói dứt câu Long ngơ ra một hồi - Cô bị ngu…à xin lỗi…cô là đồ ngốc hả.Ai lại liều mình cứu người khác như cô. Linh im lặng, đầu gục xuống. Thấy Linh im lặng, Long dịu giọng. - Sao ko nói gì, tự nhận mình ngốc đó hả? Nói thật tôi chịu được đòn đó, cô đỡ làm gì để bị như vậy chứ, thật là. - Nói gì thì nói cô cũng là cô chủ nhiệm của em, nhìn học trò bị nạn sao cô đứng im được- Linh nói nhỏ dần. Nghe Linh nói vậy Long ngơ ra. Cậu chợt nhận ra cô chủ nhiệm mình quá tốt, quá hiền lành đến mức ngốc ngếch. Và một người như vậy sao đủ sức trị được một lớp cá biệt như lớp 10D, điều đó là ko thể. - Bỏ lớp 10D đi, cô ko đủ sức đảm nhận lớp tôi đâu. - Cô biết, nhưng cô ko bỏ lớp đâu. - Sao cô lì quá vậy? - Long- Linh đặt tay lên vai Long, mắt long lanh nhìn cậu. Thấy cái nhìn đó của Linh, Long bất ngờ. - Gì…gì vậy???- Cậu lắp bắp - Em đừng chống đối cô nữa, giúp cô đi, được ko??? - Tại sao?- Long nghệch mặt ra - Có hai lí do, thứ nhất em là thủ lĩnh lớp 10D, đó là lí do khiến lớp D thành ra như vậy. Long trợn mắt lên, đứng phắt dậy. - Cô nói cái gì? - Bình tĩnh, tại cô thấy cả lớp ai cũng dễ thương, năng động chỉ có em là… bá đạo, hắc ám nhất lớp- Linh lí nhí. - Nè tôi nghe thấy đó. - Còn lí do thứ hai- Linh đánh trống lảng- Cô vừa cứu em mà, em cũng phải làm gì đó cho cô chứ đúng ko. Nghe xong, Long đứng phắt phắt dậy quay lưng bỏ đi một nước. - Long…- Linh thảm thiết kêu lên. - Được rồi, cô muốn sao tùy cô. Long ra khỏi phỏng, Linh nhìn theo. Cô nhéo mạnh vào chân mình, có cảm giác đau, cô ko mơ. Long thực sự chịu nghe lời cô rồi.
|
Chương 13: xuất viện Suốt ba ngày liền Linh ko xuất hiện xuất hiện đã gây ra một vụ xáo động nhẹ ở trường. Các lớp đồn ầm lên những tin đồn về lớp 10D, đại khái như lại sắp đổi chủ nhiệm hay lớp hăm dọa ép cô phải rời lớp. Còn các giáo viên cũng nháo nhào lên vì lo sợ Linh sẽ hoặc đã nghỉ việc trong thầm lặng. Cả trường chẳng ai mảy may biết chút tin gì về Linh. Khi Linh đến trường RED xin việc cô được nhận vào nhanh, nhẹ nhàng, im lặng đến nỗi chẳng ai biết Linh vào trường từ khi nào . Chỉ khi đến lúc Linh nhận lớp 10D thì mới được mọi người biết đến. Mà trong trường Linh cũng ko hòa đồng cho lắm nên ko thân với ai cả, nên cũng chẳng ai biết tí gì về Linh. Tại phòng hiệu trưởng. - Tút…tút…tút…số diện thoại này hiện giờ ko… RỤP( cúp máy) Đây là lần thứ..n thầy hiệu trưởng gọi cho Linh. Cũng phải, cả trường náo động ko lẽ thầy hiệu trưởng có thể ngồi yên. Thầy đã phải lục tung hồ sơ giáo viên mới có thể tìm thấy sdt của Linh vậy mà… gọi thì luôn trong tình trạng ko ai bắt máy.Làm thầy hiệu trưởng lo cuống cả lên. Cùng lúc đó, tại bệnh viện Linh đang ở - Vết thương trên đầu cô đỡ nhiều rồi, hôm nay cô có thể xuất viện- Bác sĩ vừa thay băng cho Linh vừa nói. - Thật sao cảm ơn bác sĩ- Linh cười nhẹ- à mà, viện phí bao nhiêu vậy ạ??? - Ồ, hình như cậu nhóc kia đóng tiền viện phí cho cô rồi. - Vậy sao?- Linh bất ngờ- cám ơn bác sĩ. Ra là Long đã trả viện phí rồi, Linh chợt thấy cậu học trò cá biệt của mình cũng tốt quá chứ. Cô đi thay đồ để xuất viện. Được y tá trả lại ba lô, Linh lục tìm ngay cái điện thoại. Oh my god… n lần cuộc gọi nhỡ nhưng toàn số lạ. Linh bấm gọi lại thử xem ai gọi mình Tại phòng hiệu trưởng Reng…reng…reng - Alo, ai vậy?- Thầy hiệu trưởng bắt máy. - Xin lỗi ai vậy ạ??? Sao lại gọi vào số này ạ?- Linh rụt rè nói. Thầy hiệu trưởng ngờ ngợ một lúc. - Linh…cô Linh phải ko vậy??? - dạ phải tôi Linh…ai vậy ạ? Thầy hiệu trưởng mừng quýnh lên. - Trời ơi cô Linh, tôi, thầyhiệu trưởng đây. Cô ko lên trường ba ngày có biết là tôi lo muốn chết ko. Cô đang ở đâu vậy, sao cô ko đi dạy. Thầy hiệu trưởng nói quá dồn dập làm Linh rối cả lên. Biết trả lời sao đây, ko lẽ nói mình đỡ đòn cho học sinh cá biệt bây giờ đang nhập viện. Vậy đâu có được. - Dạ nhà tôi có chuyện, xin lỗi thầy. Mai tôi hứa sẽ đến trường, thầy đừng lo. Nghe Linh nói sẽ đi dạy lại, thầy cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm. - Vậy cô nhớ đi làm lại nha, thôi tôi cúp máy đây. - Dạ, chào thầy ạ Nghe điện thoại xong, Linh sắp xếp lại đồ rồi lặng lẽ ra khỏi bệnh viện, đón taxi về nhà. Hơn 30’ sau. Long lật đật vào bệnh viện. Vào phòng bệnh của Linh, trống trơn, ko một bóng người. Ra hỏi y tá thì mới biết Linh xuất viện rồi. Vậy thì thôi, ko còn việc gì ở đây nữa, cậu đi học. Ngày hôm sau, Linh đi dạy như đã hứa với thầy hiệu trưởng. Mọi việc nhờ vậy đâu vào đấy cả.
|
|
Chương 14: Lớp phó kỉ luật Tiết sinh hoạt chủ nhiệm Linh vào lớp - Cả lớp đứng- Cường hô to. Nghe hiệu lệnh, cả lớp nghiêm chỉnh đứng dậy chào cô, cả Long cũng vậy. Thấy cảnh này, Linh vô cùng hạnh phúc. - các em ngồi đi- Linh cười tươi. Cả lớp ngồi hết, Linh cũng ngồi. Cô đảo mắt quanh một hồi, cả lớp hôm nay đi học đủ cả, thật tốt vì cô có chuyện muốn thông báo. - Phong- Linh bất ngờ kêu lên. Bị cô kêu bất ngờ, Phong giật bắn lên, hốt hoảng. - Dạ…dạ… gì cô??? - Đừng làm quá, bình tĩnh, cô chưa làm gi mà? - Dạ- Phong ngại ngùng gãi đầu. - Thôi cô vô vấn đề chính luôn, em là lớp phó gì của lớp vậy? Phong đơ. Thấy Phong phản ứng vậy, Linh bối rối ko biết mình nói sai chuyện gì. - Sao vậy??? - Cô ơi, lớp phó lớp này lấy danh cho oai thôi, để trưng chứ ko làm gì được gì hết. á- Nhi ngồi cạnh Phong nhanh nhảu trả lời Nhi vừa dứt câu là cả lớp cười rần rần lên. Phong thì mặt đỏ như quả gấc chín vì bị quê độ. Phong đưa tay cốc mạnh vào đầu Nhi làm nhỏ đau điếng phải hét toáng lên. - Thôi, để cô nói tiếp nào- Linh đập bàn- Vậy Phong cứ là lớp phó…ừm, lớp phó đi ha. Cả lớp lại cười, Phong quê tập hai. - Thôi nào, cho cô thông báo. Cả lớp ngoan ngoãn im lặng. - Lớp ta chỉ có hai cán bộ lớp nên hôm nay cô muốn phân ra bốn tổ trưởng nữa. Cô cho các em đề cử đó, bắt đầu đi. Sau một hồi nhốn nháo bỏ phiếu, cuối cùng lớp đã chọn xong bốn gương mặt sáng giá cho cương vị tổ trưởng. Linh xếp lại phiếu, nói. - Được rồi, Trang tổ trưởng tổ một, Trung tồ hai, Quân tổ ba, Vy tổ bốn. Các em cho bốn tổ trưởng một tràng pháo tay. Cả lớp vỗ tay kịch liệt, hò hét chúc mừng. Được cả lớp tung hô bốn tổ trưởng ngại đến đỏ mặt. - Được rồi, còn một chức vụ nữa cô muốn phân, lớp phó kỉ luật. - Tụi em được đề cử nữa hả cô??? - Ko, đợt này là cô đề cử. - Ai vậy cô???- cả lớp đồng thanh. Linh đảo mắt xung quanh lớp. Còn Long ngồi dưới cố né khỏi ánh mắt “ diều hâu” của cô. - Long, em là lớp phó kỉ luật đó. …Im re… Ko khí im ắng đột ngột, cả lớp ai cũng trợn tròn mắt, há hốc miệng nhìn cô rồi nhìn Long vì ko thể tin vào tai mình. Đứa nào cũng nghĩ cô mình có vấn đề gì về đầu óc nên mới chọn Long, ko đời nào Long đồng ý. Linh cũng sợ Long ko đồng ý rồi làm ầm lên, vậy thì chắc chết. - Long… em nghe cô nói ko vậy, Long- Linh sốt ruột nói. - Nghe rồi- Long lạnh lùng đáp. - Vậy…em đồng ý ko?- Linh hồi hộp nhìn về phía Long. - Tùy cô, sao cũng được. Sock, sock nặng, ai trong lớp giờ cũng như người mất hồn. Chắc chỉ có Linh là thở phào nhẹ nhõm. - Lớp ta đã có lớp phó kỉ luật rồi, cho Long tràng pháo tay đi. Những tràng pháo tay yếu ớt vang lên, mọi ánh nhìn như mất hồn đổ dồn về phía Long. Thấy mình ko được “hoan ngênh” như nghững cán bộ khác, Long đâm ra bực mình. - Nhìn cái gì, có ý gì hà???- Long nạt lớn. Cà lớp giải tán hết, Linh cũng từ từ bước xuống chỗ Long, tay cầm theo một xấp giấy. Linh lấy một tờ đưa cho Long rồi đưa xấp giấy cho lớp trưởng phát cho cả lớp. - Gì vậy???- Long hỏi. - Nội quy nhà trường, các em có hết rồi phải ko. - Dạ nhưng để làm gì vậy cô?- Phong hỏi. Linh cười nhẹ. - Lớp ta bị các thầy cô phàn nàn vì ko chấp hành nội quy nên cô phát cho các em nội quy để tuân theo. Làm chủ nhiệm lớp rồi, cô cũng phải làm gì đó để thay đổi lớp chứ. Linh đến chỗ Quân. - Quân đứng lên đi em. Quân ngoan ngoãn đứng dậy, có thể nói Quân là người ngoan nhất lớp. Nhìn từ đầu đến chân Quân, Linh nhẹ nhàng nói. - Bỏ áo vào quần, về nhà khâu phù hiệu vào, tóc em dài rồi đó cắt đi nha. - dạ, hì hì- Quân gãi đầu. - Những lời cô vừa nhắc nhở Quân cũng là lời cô nhắc lớp, cả nam nữ. Ai mang dép ko có quai hậu về nhà mua đeo nha, tóc ai dài thì nhớ cắt, các bạn nam ấy. mấy bạn nữ ai sơn móng tay chân về nhà tẩy đi. - Dạ- cả lớp uể oải đáp. Thấy tinh thần cả lớp có chút ko đồng tình, Linh đành dùng biện pháp mạnh. - Cô cho các em hai ngày, ai ko thực hiện thì cô sẽ cho bạn ấy nói chuyện với Long một ngày. Nghe cô nói xong đứa nào đứa nấy lạnh cả sống lưng, sợ muốn đổ mồ hôi hột. - Ko cần vậy đâu cô, tụi em sẽ tuân theo mà, đừng làm vậy tội tụi em- Trung cầu khẩn. Thấy mình làm vậy có vẻ hơi ác, đến Linh còn sợ khi ở gần Long nữa là. - Thôi được rồi, ai vi phạm các cán bộ lớp ghi tên lại, có gì cô bắt mấy bạn đó mua bánh cho cả lớp ăn- Ko đánh vào tinh thần nữa,Linh đánh vào kinh tế. - Dạ- cả lớp hí hửng la lên. - Lớp phó kỉ luật giúp cô nhắc nhở các bạn nhé. - Vâng- Long lạnh lùng đáp. Vậy thủ lĩnh 10D lạnh lùng, bá đạo đã trở thành lớp phó kỉ luật gương mẫu trước sự bàng hoàng của mọi người, chỉ trừ Linh.
|