Công Chúa Siêu Quậy Và Ác Ma Học Đường
|
|
ế đó là chỗ của tôi mà
-tôi không biết tất cả là tại anh nên bây giờ cái giá anh phải trả là tôi sẽ cướp lấy cái ghế này
tử hàn phùng mang trợn mắt nhìn triết vũ anh quay người đi để không ai thấy anh đang cố nín cười .
tử hàn khoanh tay , triết vũ nhíu mày rồi ngồi xuống cạnh cô :
-tên dê xồm làm gì vậy
-ngồi đây là ghế tôi tại sao tôi không được ngồi chứ
-anh...
-không thích ngồi chung thì cô xuống đất mà ngồi đi
-anh....được ngồi thì ngồi sợ chắc
tử hàn không thèm nhìn anh nữa nhìn lên màn ảnh là phim đang nổi tiếng ở hàn quốc GET LOVE tất cả mọi người đều ngước nhìn lên màn ảnh rộng :
- tiểu khiết cô làm gì vậy hả
-á hạo dương
-cái..cái...điện thoại của tôi cô.......
-em đang làm việc tốt mà sao anh lại nhìn em như vậy em vừa chà rửa cái điện thoại cho anh đấy
-cô....cô đừng nói là cô rửa bằng nước nha
-vâng không những thế em còn rửa nó bằng xà phòng nữa đó
-trời ơi cô cút khỏi nhà tôi ngay
-ha ha ha cuối cùng cũng trả thù được rồi hạo dương anh dám đụng đến nữ hoàng 2 mặt đinh tiểu khiết này ư anh chán sống thật rồi
tử hàn cười nhẹ cô có cảm giác cô gái này rất giống tính cách của cô quân tử báo thù mười năm chưa muộn mà bộ phim cứ tiếp tục và :
-hạo dương tôi hỏi anh anh đã từng yêu tôi chưa
-tiểu khiết cô cũng thấy rồi đó
-không tôi muốn nghe từ miệng anh nói cơ
-tiểu khiết cô...
-anh nói đi
-tôi chưa hề yêu cô người tôi yêu là tiểu mẫn
-anh...
-bây giờ cô đã nghe rồi đó
tiểu khiết nước mắt ngân dài :
-hạo dương tôi hận anh anh không yêu tôi tại sao anh còn quan tâm đến tôi tại sao anh còn nhận socola của tôi tôi ghét anh
tử hàn tay nắm chặt :
-cô sao thế không xem tiếp à
tử hàn im lặng rồi hỏi
-nếu anh là hạo dương anh sẽ nghĩ gì
-không nghĩ gì cả
-theo anh hạo dương có thích tiểu khiết không
-có
-thế tại sao anh ta không thừa nhận
-vì anh ta có nỗi khổ tâm tiểu khiết cứ nghĩ rằng mình đau hơn bất cứ ai nhưng hạo dương mới là người đau hơn ai hết
tử hàn nhìn triết vũ :
-nếu tiểu khiết không thể nào quên hạo dương thì sao
-cả hai sẽ khùng đau khổ
-tiểu khiết và hạo dương ai nhẫn tâm hơn
-tiểu khiết
-tại sao
-vì làm như thể thì hạo dương sẽ bị lay động và càng đau nhìu hơn nữa
tử hàn cười :
tôi đang đọc một cuốn truyện nó rất hay và tôi rất thích câu nói này tôi đọc cho anh nghe nhé
mặt dũ không nhìn nhưng triết vũ biết cô đang khóc :
-Nếu một ngày... A cảm thấy chán e...
...
Hãy ôm e vào lòng thật chặt...
...
Cảm nhận những giọt nước mắt đang làm
ướt vai a...
...
Tìm về cảm xúc ngày nào...đừng vội buông
tay a nhé...
...
Bởi vì cảm xúc của a chỉ nhất thời...
...
Còn tổn thương trong e sẽ làmãi mãi.
Ký ức
Vì em không thể quên được anh
triết vũ im lặng một lúc sau tử hàn ngả vào lòng anh :
-tử hàn tử hàn cô ngủ rồi à
-triết vũ cô bạn của cậu sao thế
-ờ ngủ rồi
-giờ sao đây
-các cậu cứ tiếp tục đi tớ đưa cô ta về cái đã
-ơ à ừ cậu cứ đưa cô ấy về đi
triết vũ bế thóc cô đi :
-chậc cô nặng gớm
triết vũ nhìn tử hàn anh bỗng thầy nhói trong tim :
-tử hàn tôi xin em đấy đừng để tôi lay động vì em thêm một lần nào nữa như thế là quá đủ rồi chỉ 2 tuần nữa thôi tôi và em sẽ ko còn gì nữa tôi cầu xin em đấy có được không đừng làm tôi lay động thêm bất cứ giây phút nào nữa
triết vũ cuối xuống và hôn lên môi cô thật nhẹ :
-tạm biệt em nguyệt tử hàn
tử hàn tỉnh dậy thì đã thầy mình đang ở nhà trời đổ mưa to tử hàn bước đến gần cửa sổ nhìn những giọt mưa lạnh lùng không ngừng rơi cô đưa tay ra hứng những giọt mưa đó và ở một nơi gần mà xa một chàng trai cũng như cô đưa tay ra ngoài cửa sổ :
-tôi yêu em nguyệt tử hàn
-tôi yêu anh lâm triết vũ
|
Mưa ơi xin mưa hãy rơi đi để những giọt nước mắt của tôi hoà vào màn đêm lạnh lẽo kia để tim tôi được gội rửa và để tôi cứ thể quên đi người đã gây cho tôi biết bao đau khổ người đã làm tôi khóc người đã làm tôi cười làm thay đổi cả cuộc đời tôi
hôm sau mạnh khương đến nhà tử hàn :
- ờ cho hỏi tiểu thư nguyệt tử hàn đau rồi ạ
-ơ cậu là..
-tôi là mạnh khương tại tôi nghe hôm nay cô ấy không đi học
-ơ dạ tiể thư bị bệnh
-sao cơ sao lại bệnh mạnh khương lộ rõ vẻ lo lắng :
-dạ tôi cũng không biết chỉ biết là hôm qua đi đâu về chẳng biết chuyện gì xảy ra tiểu thư chúng tôi dầm mưa suốt đêm rồi đổ bệnh
mạnh khương bước nhẹ vào phòng tử hàn cô vẫn còn ngủ anh ngồi xuống bên cạnh :
-tử hàn sao cô lại ra nông nổi này chứ
mạnh khương nắm chặt tay cô :
-cô làm như thế tôi sẽ đau lắm em biết không
anh thở dài định bước ra ngoài thì tử hàn nắm lầy tay anh lại :
-tôi xin anh đừng đi có được không
mạnh khương nhìn cô ngủ mà còn nói mớ nhưng tại sao lại phải khóc chứ :
-được rồi không sao đâu tôi sẽ ở bên em mà không sao
-triết vũ tôi xin anh đừng đi có được không
không gian bỗng trùng xuống mạnh khương đẩy tay cô ra :
-lại là triết vũ tại sao trong lòng em chỉ có triết vũ chứ em xem tôi là gì thế hả
mạnh khương đau khổ hét lên tử hàn không có động tĩnh mạnh khương ngồi phịch xuống nền để tay lên trán :
-tử hàn em là đồ độc ác tôi ghét em nghe em bệnh tôi đã lo lắng đến thế này chỉ để nghe em gọi tên triết vũ thôi sao
-ơ cậu mạnh khương cậu chỉ vừa đến thôi mà
-uhm tôi về đây
-ơ vâng
mạnh khương trở về nhà anh dựa vào tường cười buồn :
-cuối cùng tôi cũng không thể nào có được em
-ha ha ha ý tôi nói là anh giống con ếch á
-mang cá sấu lên bờ không mang lên thì làm sao mà bắt được
-con nhỏ kia cô có biết tôi là ai không hả
-biết
-thế còn không mau xin lỗi
-ồ xin lỗi xin lỗi vì đã không chọi anh mạnh hơn nữa
-cô....
-bớ người ta hắn ta dê xồm tôi
-nguyệt tử hàn cô làm cái quái gì vậy
- làm toán chứ gì
cái gì thế này
-mẹ mua cho em 30 quả táo và lê trong đó em em ăn hết 2 phần 3 số quả đó số quả còn lại lại tiếp tục chia đều cho 5 người hỏi em ăn được bao nhiêu quả táo">
-MẸ TÔI KHÔNG BAO GIỜ MUA TÁO HAY LÊ ĐÓ KHÔNG PHẢI MẸ TÔI
-cô làm cái quái gì thế hả đây là giả sử thôi mà
-xì thế thì đổi qua ki wi đi
-ok ok thế cô trả lời đi
-tôi sẽ ăn được hết 30 quả ki wi đó
-cô điên à
-chưa chắc chưa chắc
-cái gì nữa
-trong nhà này ai dám giành ăn với tôi hả không có chia ai hết tất cả là của tôi ha ha ha
mạnh khương ánh mắt xa xăm :
-khoảng thời gian tôi bên em là những ngày vui nhất trong đời tôi và cũng là những ngày em làm trái tim tôi tan nát em có biết không nguyệt tử hàn
tử hàn tỉnh dậy đầu cô vẫn còn nhức như búa bổ nhìn lên trên tường tử hàn cười lạnh :
-hai ngày nữa thôi sao .
cánh cửa bật mở dì Thanh bước vào :
-tiểu thư tỉnh rồi ạ mới nảy cậu khương đến tìm tiểu thư rồi về liền
-mạnh khương đến à
tử hàn thở dài :
-biết rồi bà đi nấu cho tôi 2 tô cháo đi
-ơ tiểu thư có khách ạ
-không ta ăn
-dạ
dì thanh ra ngoài lẩm bẩm :
-bệnh mà còn ăn dữ tiểu thư có khác
TIỆM ÁO CƯỚI
-triết vũ anh thấy cái áo này sao đẹp chứ
-ừ
triết vũ trả lời mà mắt vẫn còn nhìn vào cuốn sách. Nhã kỳ khó chịu :
-này anh đi lựa đồ với em hay đi đọc sách vậy
triết vũ nhìn cô :
-anh xin lỗi
-ờ không sao lựa xong mình đi ăn kem nha
-anh co việc bận em đi mình ơn đi
-đi mà chỉ 5 phút thôi mà
-thôi dc chỉ 5 phút thôi đấy
-uhm
đứng trên lan canb của bờ hồ nhã kỳ hỏi :
-anh không thích em phải ko
-...
-không sao vì em sẽ làm anh thích em đấy
-...
-em biết anh có chút để ý con quỷ cái tử hàn
-....
-anh biết vì sao tử hàn sợ bóng tối không
triết vuc nhìn nhã kỳ cô nói :
lúc tụi em còn rất nhỏ em và nhỏ chơi rất thân một hôm tử hàn rủ em chơi đánh bóng :
-nhã kỳ tao với mày chơi quăng bóng nè
-ok chơi thì chơi sợ gì
quả bóng nhã kỳ quăng lên vướng vào một cái cây cao :
-trời ơi quả bóng của taoooo....
tử hàn hét lên nhã kỳ bực mình :
làm gì la dữ tao trèo lên lấy là dc chứ gì
-ừ té gãy cổ ráng chịu nha
-xì
nhã kỳ leo lên cây tới chỗ quả bóng một cách dễ dàng :
-ha ha mày thấy tao tài chưa
tử hàn nhìn nhã kỳ cười gian :
-ha
cô đứng phía dưới rung cây :
-á mày làm gì vậy té té
tử hàn nhìn nhã kỳ khoái chí cười lớn
-hu hu mẹ ơi con sợ mẹ ơi
triết vũ bật cười :
-không hổ danh...
nhã kỳ nhún vai :
-thế là em báo thù giờ con nhỏ đó sợ bóng tối còn em thì sợ độ cao
-uhm
nhắc đến tử hàn tim anh lại đau nhói
--W w w . K e n h t r u y e n . P r o--
rồi cái ngày ấy đến thật mau cú như ông trời đang trêu ngươi tử hàn cô cũng đã nhận đc thiệp mời ánh mắt tử hàn chùng xuống trong phút chốc tấm thiệp đã bị xé nát :
-rốt cục anh có là cái thá gì để tôi đau khổ vì anh chứ anh nghỉ nguyệt tử hàn này là ai hả ngang nhiên gửi thiệp cho tôi sao lâm triết vũ anh ngang nhiên xen vào cuộc sống bình yên của tôi phá hỏng tất cả biến đời tôi thành một mớ bòng bong rồi vô tình bỏ rơi tôi ư anh là đồ độc ác
không muốn sao nước mắt cô không ngừng rơi :
- anh biết gì chứ đồ ngu t
triết vũ ngó nhìn đồng hồ còn khoảng 3 tiếng nữa là tới giờ anh nhíu mày khi chiếc phone không ngừng nhấp nháy :
-tử hàn
triết vũ chậm rãi nhấc máy :
-alo có gì ko
-gặp nhau một chút dc ko
-tôi bận rồi cô biết mà
-tôi đang ở trước cổng
-tôi....đc rồi đợi đi
triết vũ phóng nhanh ra ngoài phòng :
-này cậu đi đâu vậy sắp rồi đó
-uhm mạnh khương tớ ra ngoài tí
-ơ kìa triết vũ
triết vũ bước ra cổng tử hàn nhìn anh :
--tôi tưởng cậu ko ra
-có gì không
-tôi muốn hỏi cậu điều cuối cùng
-hỏi gì
-cậu có yêu tôi không
triết vũ sững người tay đã nắm chặt lại :
-tại sao cô lại hỏi tôi như vậy khi tôi đang chuẩn bị làm lễ đính hôn chứ
-anh trả lời tôi đi
-tôi.....
triết vũ lúng túng tim anh thắt lại tại sao cô lại hỏi như vậy chứ anh phải trả lời làm sao đây khi anh có lỗi với nhã kỳ nếu anh nói yêu cô thì đc gì chứ cô và anh vẫn ko thể nào đến đc bên nhau triết vũ chùng mắt xuống tay xiếc lại :
-có lẽ nếu anh nói ko điều đó sẽ giúp em đc hạnh phúc
-tôi ko thích cô. cô còn gì để nói ko">
tử hàn cười :
-vậy sao ha biết ngay mà hì thôi thế tôi về đây ghẹo cậu tí ấy mà trong ngày vui phải có điều gì đó bất ngờ chứ thế thôi tôi đi đây xin lỗi đã làm phiền bye nha
tử hàn quay đi thật nhanh triết vũ quay đi phải chăng con đường của chúng ta ko cùng hướng về một phía
tử hàn bước khập khễnh trên xa lộ một nguyệt tử hàn ngang tàng bướng bixng một nguyệt tử hàng kiêu ngạo không bao giờ chịu thua trước bất kì ai nay lại hoàn toàn thất bại trong tình yêu
nước mắt không ngừng rơi cô mỉm cười nhìn chiếc xe tải đang lao tới :
-con biết rồi mẹ ơi có phải mẹ đang dang rộng bàn tay đón con ko con đến với mẹ đây như thế với con đã là quá đủ rồi con chào ba tạm biệt anh lâm triết vũ
RẦM......
-:-Nụ cười ngây ngô :
+++ Em đánh mất trong dòng đời hối hả... :-Nụ cười giả tạo :
+++ Em nhặt được từ xã hội bon chen...
+
+
-:- Em cười :)))))
+++ 1 nụ cười không thật !!!!
+++ 1 nụ cười không chất và vô hồn>!<
.....
-:-Và khi mà....
....Em cố gắng để cười....
-:-Xin anh đừng...
....Làm em rơi thêm nước mắt
Em xin lỗi.
- Nhưng thật sự rất muốn hỏi
Anh câu này .
- Tình cảm Anh dành cho E là
thật . . .
- Hay chỉ là phút ngộ nhận nhất
thời?
* Tại sao cứ đến lúc Em muốn từ
bỏ.
- Thì Anh lại tỏ ra yêu thương.
- Rồi đến khi Em hết lòng yêu
thương.
- Anh lại tỏ ra hờ hững?!
|
triết vũ ngồi xuống giữa đám đông tại sao anh lại có cảm giác bất an như vậy , nhã kỳ cười :
-triết vũ anh sao vậy
-ờ không sao
chủ tịch lâm hài lòng vui vẻ vui cười với chủ tịch triệu . giữa đám đông triết vũ tay chần chừ nhã kỳ nhíu mày :
-anh sao vậy trao nhẫn đi chứ
-à ừ
chiếc nhẫn vừa được chạm vào đầu ngón tay nhã kỳ bỗng tiếng chuông điện thoại reng lên ":
-triết vũ gì vậy
-ơ không
mạnh khương khẽ chau mày nghe điện thoại :
-alo tôi nghe đây
-xin hỏi đây có phải là người quen của bệnh nhân nguyệt tử hàn không ạ
-bệnh ..bệnh nhân
- bệnh nhân nguyệt tử hàn đang được cấp cứu tại bệnh viện chúng tôi hiện đang rất nguy cấp
chiếc điện thoại rơi xuống :
-tử hàn.......
tất cả ánh mắt đều dồn về anh mạnh khương lắp bắp nhìn triết vũ :
-triết vũ tử..tử hàn .... bị tai nạn giao thông rồi
chiếc nhẫn kêu leng keng triết vũ như không tin vào điều mình vừa nghe :
-sao..sao cơ
giữa lễ đính hôn triết vũ chạy đi anh chạy thật nhanh :
-tử hàn tại sao em lại ngốc đến như vậy tử hàn
chủ tịch hét lên :
|
-triết vũ mày ... mày làm gì vây
nhã kỳ mỉm cười :
-không sao đâu nhưng con thua rồi
mạnh khương cũng chạy theo tiếng bàn tán vang lên với chiếc váy trắng tinh khiết nhã kỳ lầm lũi bỏ vào trong nước mắt ko ngừng rơi :
-tử hàn cô giỏi lắm đừng làm sao nhé cô là tất cả của triết vũ đấy
Lúc tớ buồn nhất. . .
• Là giây phút tớ nhận ra. . .
• Trong cậu, tớ không hề tồn tại!
• Cũng là lúc tớ hiểu ra rằng...
• Không có tớ, cậu vẫn
hạnh phúc đấy
thôi!
. . .
• Buông tay - là điều tớ chọn để
tốt
cho tất cả.
• Người ta bảo kẻ ra đi là kẻ
mạnh. . .
• Vậy tớ là kẻ - chiến - thắng-
mang
đầy vết thương. . . !
-nhanh lên mất máu nhiều quá .
-không xong rồi tim đã ngừng đập rồi mau kích điện
triết vũ ngồi khuỵ xuống hai hàng nước mắt rơi phải nước mắt này chi dành tặng cho một con ngox một con nhỏ luôn làm phiền anh luôn làm anh khổ tâm nhưng anh chỉ khóc vì em thôi ngox ạ
_tử hàn hãy nói đi em se ko sao phải sao
các bác sĩ mệt mỏi bước ra triết vũ hỏi gấp :
-bác sĩ... bệnh nhân trong này..
-ơ anh là....
-tôi là bạn trai của bệnh nhân
-hơ
các bác sĩ nhíu mày rồi nói :
-chúng tôi đã cố gắng hết sức bệnh nhân đã qua khỏi nhưng phải sống thực vật
triết vũ như rơi xuống mười tám tầng địa ngục :
-lâm triết vũ anh muốn chết hả
-lâm triết vũ tôi nguyền rủa anh
-nhưng tôi khát nước thế thì làm sao mà học được cơ chứ
- nè bài văn này tôi đắc ý lắm nhé
Một chục chị bộ đội đội một chục hột vịt lộn bị một bọn lạ mặt chặn lại tại cột trụ điện, chục chị bộ đội sợ chạy lại gọi một chục cụ bộ đội, chục cụ bộ đội chạy lại định nện bọn lạ mặt một trận, bọn lạ mặt sợ chạy, chục cụ bộ đội rượt kịp, bọn lạ mặt bị đập nện, một bị xệ ruột, một bị xệ thận, một bị xệ mọi bộ phận. Một chuyện thật tội nghiệp.
|
-cô điên à
-tử hàn sao lại không...............
-ê cậu thanh niên hồi nãy là bạn trai bệnh nhân bị thực vật ấy hả
-ừ hìn cũng được sao mà quen một phụ nữ đã gần 60 tuổi chứ
-ai bít à
mạnh khương sững sờ nhìn triết vũ :
-cậu làm sao vậy sao lại đứng đây về thôi
-tôi không về tôi muốn ở lsji đây với cô ấy
-với bà già đó đó hả
triết vũ ngước mặt lên :
-hu hu bà ngoại ơi sao bà ra nông nỗi này hu hu hu
-mẹ ơi hu hu hu
lúc này triết vũ không biết khóc hay cười
tử hàn nhìn ra ngoài những đám mây bồng bềnh trôi :
-a lô ba con nghe đây
-con đi thật sao
-ừ con muốn nghỉ ngơi một thời gian đừng lo 3 năm nữa con sẽ quay về với ba mà
-đầu con không sao nữa
-ha ha ha không chỉ trầy sơ sơ thôi mà hình như mới nãy có một vụ tai nạn con vấp té làm mất cái điện thoại của con rồi
-cái con bé này
-hi hi thôi chào ba
-ừ chào con
Câu nói Mình chia tay
-e không hề muốn !!
- Nhưng để a được Hạnh Phúc. . .
-e sẽ là người buông
- Vì e ngốc...
- Nên giọt nước mắt e rơi chưa bh là đủ
- Hài lòng không a. . .
- Khi thấy trái tim e có những vết thương khôg thể lành...
nhã kỳ phì cười :
-con nhỏ đó thật là....
-anh xin lỗi..chúng ta...
triết vũ che miệng triết vũ lại :
-không cần nói nữa đâu anh không cần cưới em nữa
-nhưng...
nhã kỳ nhìn vào khoảng không rồi cười :
-thật ra chúng ta chưa hề có gì cả đâu
-sao
-chắc anh thù em lắm phải không
triết vũ im lặng nhã kỳ nói tiếp :
-em đã từng cho rằng chỉ cần ở gần nhau hơn em sẽ làm anh yêu em nhưng em đã lầm anh chưa hề thuộc về anh.....
-nhã kỳ anh..
-anh đi đi em không muốn gặp lại anh nữa nhưng em sẽ không buông tha cho anh đâu nếu có kiếp sau chắc chắn em sẽ tìm ra anh trước đấy
nhã kỳ bỏ chạy đi giọt nước mắt long lanh rơi xuống
triết vũ đi dạo quanh công viên :
-nếu có một điều ước anh ước rằng chỉ một lần thôi anh muốn gặp lại em tử hàn
3 NĂM SAU.....
ĐẠI HỌC HOWART
-trời ơi đẹp quá đi triết vũ em yêu anh...mạnh khương I LOVE YOU
mạnh khương nhún vai thở dài :
-hazzi đẹp trai thật là khổ
-thôi đi thật phiền phức
triết vũ mắt không rời cuốn sách :
-a..anh triết vũ.....
một cô gái vô cùng xinh đẹp gương mặt ửng hồng tay nắm chặt một lá thư :
-xinh anh hãy nhận lá thư này
-oa là hoa khôi năm nhất đó
mạnh khương cười gian nhìn anh :
-xin lỗi tôi đang bận
-nhưng em...
cô gái định lại gần anh thì triết vũ đẩy cô ra lạnh lùng :
-tôi ghét bọn con gái ko biết vô liêm sỉ
-thế anh thích loại con gái kiểu nào em thật lòng thích anh mà
-có cố đến mấy cô cũng không bằng được người con gái đó đâu
triết vũ bỏ đi để lại cô gái đáng thương đang ngồi khóc tức tưởi mạnh khương thở dài :
-nhóc à tên đầu gỗ đó là thế đấy dừng mơ hão nữa
mạnh khương lắc đầu thương hại bỏ đi . cô gái tên mỹ hương hoa khôi năm nhất đứng dậy :
-hứ làm gì chảnh vậy ỉ đẹp trai muốn làm gì thì làm sao chị đây đéo cần nhá ,
-vậy sao???
mỹ hương rùng mình quay lại một toán con gái đã ở sau cô tự lúc nào ai cũng sát khí hừng hực
_AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA....
tiếng hét thảm thiết của mỹ hương vang lên:
-cho chết dám nói xấu anh triết vũ với anh mạnh khương hả
mạnh khương nhìn ra ban công :
-tử hàn đã ba năm rồi đúng không .......
trên một sân bay một cô gái vô cùng xinh đẹp bước xuống mái tóc ngắn phất phơ theo làn gió :
-đã 3 năm rồi thì phải hình như vẫn chẳng có gì thay đổi chỉ có con người là thay đổi thôi....
tử hàn lôi chiếc điện thoại ra bấm số :
-apa con nghe đây
-con về chưa
-dạ rồi ạ
tử hàn phì cười chắc apa định tổ chức tiệc đón cô về đây :
-ờ thế con về mua thức ăn hộp đỡ đi ba bận đi công tác
-còn..còn..mấy bà giúp việc đâu....
-bà giúp việc xin nghỉ hôm nay chỉ có bà lâm với ông quản gia thôi nhưng con cũng biết rồi đó con tự kêu taxi nha thôi thế nha...chào con iu
mặt tử hàn đen lại đây là thái độ người cha đối với con sau nhiều năm xa cách ư
-chết tiệc
tử hàn dạo quanh công viên cô hét lớn :
-trời ơi tức quá đi à tiền mình ăn hết rồi còn đâu (con heo nguyệt tử hàn )
-làm sao đây..aaaaaaaaaa
trên gương mặc tử hàn hiện lên tia xảo hoạt và ý nghĩ điên rồ đó đã đc thi hành .....
-ê nhóc kia.....
tử hàn mặt mày hun tợn sấn tới một cậu bé gương mặt ác quỷ làm cậu bé sợ hãi :
-á ,,,,,
-câm có bao nhiêu tiền đưa hết cho ta
thằng bé chớp mắt rồi oà lên khóc :
-hu hu hu con ko có tiền sáng giờ chưa bán đc tờ vé số nào hết con chỉ có vé số thôi">
tử hàn chắp tay lên trán :
-trời ơi ta mang vé số về đốt nhà à đi giùm di trời ơi đã nghèo còn gặp phải thằng bán vé số mang vé số về bán chắc
bỗng cô thấy xa kia có ai đang ngồi một mình tuy ko nhìn rõ mặt vì ng đó đội nón nhưng có vẻ ko giống tên bán vé số :
-nè tên nón đen kia có bao nhiu tiền đưa hết đây ...
triết vũ nhíu mày trời chưa tối mà đã có lưu manh rồi sao triết vũ lạnh lùng quay người lại .
a mắt nhìn nhau ko gian như im bặt :
-tử tử hàn...
-triết vũ..........
Nếu thật sự chúng ta kết thúc bằng một câu hỏi?
Tôi sẽ hỏi em...
Xa tôi - em sẽ thật sự hạnh phúc đúng ko?
Tôi mong em nhìn vào mắt tôi để nói câu em muốn trả lời...
Thay vì quay đi chỗ khác mà buông lời tàn nhẫn...
Nếu hết yêu - xin một lần đối diện..
Đừng tránh né - để làm khổ nhau !
¤Nhạt nhòa...
Em khóc òa nơj ấy
¤Bối rối...
Em nất nhẹ từng cơn đau!
¤Xòe bàn tay...
... Thả yêu thương kia hòa vào gió...
Mong đau thương nhanh chóng hóa khói bay
Em trẻ con mà....!!!
Em rất cần một người quan tâm....!!!
...và...
Cần lắm một người không bỏ mặc em những lúc em đau...!!!
...và hơn hết...
Em không xinh...
Em ngang bướng...
Em cố chấp...
Em không bằng ai...
Em lại rất ngốc nghếch...
Nhưng............
A sẽ không tìm ra được người như em đâu!!
E đang nhớ A …
- Người từng chúc E ngủ ngon :"x
- Từng bắt E ngủ sớm- Từng chọc E vui mỗi ngày, mỉm cười với E
- Luôn dành cho E những điều tuyệt nhất
- Luôn đem cho E tiếng cười và nước mắt của hạnh phúc
Nhưnq ...
- Đó chỉ là A của ngày xưa … : )*
Ở nơi ấy xin bình yên ai nhé
- Hãy coi tôi như hạnh phúc thoáng
qua
- Mang nụ cười nước mắt lẫn xót xa.
- Quên tôi nhé
-Và xem là kỉ niệm
- Rồi cuối cùng người cũng hết yêu
tôi
- Kỷ niệm xưa buồn trôi theo gió
thoảng - Tôi ko giận
- Ko hờn
- Ko trách nữa
- Giữa cuộc đời tôi trở lại là tôi.
tử hàn nhìn anh chết lặng triết vũ cũng im lặng nhìn cô tử hàn cười :
-hey ko ngờ gặp nhau ở đây ha
-cô mới về
-sao tôi phải trả lời cậu chứ nhỉ
tử hàn lại cười lạnh :
-cô vẫn khoẻ chứ
-tất nhiên là khoẻ
-vậy là tốt rồi
-vậy sao
triết vũ nìn thái độ của tử hàn ko khỏi đau lòng dù trước đây cô cũng không ưa ì anh nhưng ko hờ hững lạnh lùng đến vậy cô vẫn còn hận anh đến vậy sao.
tử hàn thở dài :
-thôi gặp anh coi như tôi xui bye
-khoan đã
triết vũ nắm lấy tay cô :
-tôi muốn hỏi cô một điều ...
-gì
mặt tử hàn bỗng đỏ bừng người hơi run tim đập nhanh triết vũ mắt ko rời khỏi cô :
-cô đi thì được như có thể để cái ví tiền của tôi lại không
-chết tiệc sắp lấy đc rồi mà
triết vũ nhìn vẻ mặt hặm hực của tử hàn không khỏi buồn cười :
-ra đi du học 3 năm đây là thành quả sao.
-hey ý anh là sao hả
-thì hành động của cô cho tôi thấy
-anh.....hừ cái này gọi là bất đắc dĩ thôi
-thế đã bao lần cô bất đắc dĩ rồi hả
-anh....
BỐP tử hàn vun đấm triết vũ chụp lấy tay cô :
-này nhok kém quá đấy
BỐP tử hàn vun chân đá vào chính giữa của triết vũ nhân lúc anh sơ ý làm triêt vũ khóc hét lên :
-á cô làm gì vậy úi đauuuu....
tử hàn nhếch miệng :
-cẩn thận đấy
-tôi sẽ giết cô....
-hà anh biết chỗ này là đau ko hả
-gì
-là bờ sông đó
tử hàn vung chân đá triết vũ anh loạng choạng té xuống và tieejj tay kéo luôn cô :
-tên chó chết làm gì vậy hả biến thái bỏ tay tôi ra
-tôi bỏ ra tôi chết à
-ko bỏ ra là cả 2 cùng chết đó
NGUYỆT GIA
-tiểu thư người làm sao vậy ạ
-hắc xì.... ko có gì
tử hàn nằm dài trên giường :
-lâm triết vũ tôi đã muốn quên anh tại sao anh lại cứ xuất hiện vào cuộc đời tôi
tử hàn vươn vai khẽ bước xuống cầu thang :
-ba ba à có đồ ăn sáng chưa
-rồi con nhỏ này lẹ lên ko lại trể giờ đấy
-xì lo gì trễ thì leo rào
tử hàn ngồi xuống bàn bĩu môi thứ cô quan tâm nhất bây giờ chính là bữa sáng ngon lành này
-tử hàn ak
-dạ con đang ăn mà
-trời ơi nghỉ ăn chút đi
-ko đc đang ăn ngon mà
-thiệt là
-thì a pa cứ nói đi
-chừng nào con mới chịu học hành đàng hoàng hả
-thì con vẫn đàng hoàng đấy thôi
-thiệt tình con bé này cố mà noi gương kìa ng ta nghèo ko có điều kiện mà đã cố phấn đấu mà trở thành tỉ phú còn con
-dễ thôi thế thì con sẽ giúp nhà mình nghèo rồi phấn đấu
-cút....... cho ta biến đi học liền
á
tử hàn đứng ngoài cổng khó hỉu :
-mình chỉ nói sự thật thôi mà kì dị ka
|