Định Mệnh Hôn Nhân
|
|
Nó nằm trên giường ánh mắt xa xăm nhìn mọi thứ xung quanh,mắt nó nhòe đi vì nước,nó im lặng khóc từng giọt khẻ rơi xuống khuôn mặt nhu mì của nó,trái tim nó tan nát theo từng hồi....."tại sao lại là bạn em chứ??tại sao??"nó nắc nhẹ. Hắn đang về nhà,trái tim của hắn cũng đau chẳng thua gì nó,lúc nhìn thấy nó ở sân bay là hắn đã ko còn gì hết....căn nhà im bật ko một chút ánh sáng nào,hắn lo lắng chạy vào phòng nhưng chẳng thấy nó đâu....Ngôi nhà tràn ngập tiếng cười giờ chỉ còn mỗi hắn,ngồi xuống sofa hắn lôi điện thoại ra....có tin nhắn là của nó"Tui về nhà rồi!"chỉ mổi dòng tin nhắn vẽn vẹn mà sao hắn thấy đau lòng đến thế....Nó đã bỏ hắn sao?ko thể nào nó yêu hắn thế cơ mà!nhưng vì hạnh phúc của hắn nó sẽ ra đi và chấp nhận tất cả........ "Ngày mai phải tìm cô ta giải thích ko thôi mình chết mất"Hắn nằm dài trên giường suy nghĩ. "Mai đi chơi anh nhá!"là dòng tin nhắn của Nhi,hắn mệt mỏi mở ra xem và nhắm mắt lại thật sự trong hắn lúc này chỉ có mổi mình nó mà thôi...... Hai trái tim đang cùng hòa nhịp đập,đang hướng vào nhau nhưng sao cả hai ko cảm nhận được đều đó vì tình yêu này cần nhiều thời gian để chứng minh......... __________________SÂN BAY _________________________________ Nó ,papa nó ,dì và em nó đang đứng ôm nhau chào tạm biệt,nó ko khóc nước mắt nó ko thể nào rơi ra nữa....Nó mặt chiếc váy màu đen,vài viền trắng xung quanh,thêm cặp kính đen to che giấu đi đôi mắt đang sưng lên vì khóc quá nhiều...... - Hai đi qua đó nhớ ôm ông bà nội dùm em hai cái nha!!!_bé Trúc lắc tay nó - Ukm!chị biết rồi,em ở nhà ngoan đó!!!!_nó xoa xoa đầu Trúc - con đi nhớ giử gìn sức khỏe nha!_dì nó ôm nó dịu dàng - Con biết rồi!!dì cũng vậy nha! - Đi qua đó ăn uống đầy đủ nghe chưa??_Papa nó làm mặt nghiêm nói - Con biết mà!!cả nhà ở lại vui vẽ!!!! "Chuyến bay từ Việt Nam sang Pháp sẽ cất cánh.........." - Thôi con đi đây!!_Nó nói và ôm mọi người - Em nhớ những gì chị dặn đó!!!!!!_Nó đi quay lại nhìn Trúc Nó kéo valli vào trong ,nó nhìn quanh tìm kiếm dù biết hắn sẽ ko đến nhưng nó vẩn muốn nhìn hắn lần cuối trước khi rời xa .........Bổng nó bắt gặp hình dáng quen thuộc ngày nào đang chạy lại nhưng ko còn kịp nữa,cánh cửa đã đóng lại........ Hắn chạy tới mồ hôi ướt cả áo,khi hắn đến nhà tìm nó thì người giúp việc nói là nó đi xa nên hắn nhan h bỏ chạy nhưng ko kịp nữa,hắn chỉ nhìn thấy mọi người đang vẩy tay chào về một nơi rất xa........ - Con chào hai bác!Như...._Hắn cúi chào hỏi - Nó đi Pháp rồi_papa nó buồn nói - Vâng!!!_Hắn chùn xuống - mẹ và ba đi trước đi!!!con có chuyện nói_bé Trúc cười nói đợi bóng hai người đang khuất dần,Trúc mới lên tiếng nói......... - Chị hai gửi cho anh cái này!_Trúc nói đưa cho hắn lá thư - Chị em gửi anh??_Hắn nhìn Trúc - Vâng ạ!!!hôm qua chị khóc rất nhiều và còn gọi tên anh nữa??? - Thật sao?? - vâng!thôi em đi đây!ba kêu rồi!!_Bé Trúc nói và chạy đi - .........................._Hắn đứng đó trôn hai chân xuống đất Như người mất hôn ,hắn mở lá thư ra nhòe đi vì nước mắt,vết mực đã lem màu,mắt hắn cay cay và đọc nó........... "Gửi anh........ Khi anh đọc lá thư này có lẽ em đã đi một nơi rất xa...anh còn nhớ ngày đầu chúng ta gặp nhau chứ?thật bất ngờ nhưng đó chỉ là sự sắp đặt của hai gia đình thôi anh àk.....nhưng anh biết ko dần dần em đã phát hiện ra là em đã yêu anh mất rồi......nhưng thật ko ngờ anh lại là bạn trai của Nhi nên em xin lỗi em ra đi như thế này,có kẽ em trốn tránh nhưng xin anh hãy tốt với Nhi hãy yêu cô ấy nhiều.......Cười thật nhiều anh nhé!!! Em yêu anh!đồ ngốc àk......!" - Đồ ngốc àk....anh cũng yêu em mà!Đừng rời xa anh xin em đấy!em có nghe anh nói ko Như!anh sai rồi anh trốn tránh trái tim mình là anh sai rồi_Hắn khụy xuống khóc Trái đất xung quanh như ngừng lại giây phút này đây,giây phút mà hắn đã mất nó,chiếc máy bay cất cánh bay lên trên trời cao....Chuyến bay mang người con gái hắn yêu đi xa đi về một nơi ko có hắn......mãi mãi...... Nó đã ngồi yên vị trên máy bay,nó hướng mắt nhìn xuống nơi mà nó cho là sẽ gắn bó suốt đời nhưng ko ngờ lại có một ngày nó bỏ ra đi như thế này ra đi trong nước mắt..... Nó nhìn lại rồi quay đi nước mắt nó đã rơi từ bao giờ"Tạm biệt anh!hãy hạnh phúc".....Nó ko lau nước mắt,cứ để cho những giọt nước mắt vô tri kia cứ rơi xuống,nhanh chóng phủ đầy gương mặt nó...... Những kí ức lại chợt ùa về trong nó,kí ức về hắn về những ngày đã sống cùng nhau....... "Nó đang ngồi cấm cúi làm bài tập khó,mặt nó nhăn nhó trông mà phát cười..... - Làm gì mà nhăn nhó vậy??_Hắn bước ra hỏi nó - Bài tập khó quá_Nó ngước lên nhìn hắn tội tội Hắn cúi xuống cầm vở nó lên xem và nó đã được ăn một quả cốc thật đau.... - Ngốc nè!!!!!!! - Ui ya!!!sao cốc tui hả???_Nó xoa xoa đầu nói - Bài tập vậy mà khó hả??? - Tại tui....tui..... - Thôi thôi!tui giải cho mà xem nhá!!!!! Nó nhìn hắn chăm chú làm bài tập,môi nó khẽ mỉm cười nhìn hắn chẳng khác nào một thầy giáo khó tính,lâu lâu lại cốc nó vài cái..........trông mà yêu......." Đơn giản thế nó yêu hắn như thế đấy...một tình yêu bình yên ko quá lớn mà cũng ko quá nhỏ. Nó ko khóc nữa,nó ngổi im mắt nhìn ra xa ko hồn....Những kí ức làm nó đau nhói,nó muốn trách trái tim mình đã ko nghe lời khi đã yêu hắn_bạn trai của bạn thân.... Chuyến bay chở nó sau 13 tiếng,nó bước xuống sân bay cảm giác nó nhận được là cái lạnh thấu xương,trời lạnh lắm khiến trái tim nó cũng gần như đóng băng...... Hắn khụy xuống ở sân bay khóc ,giọt nước ngày càng rơi nhiều,hắn đau lắm khiến hắn ko còn đứng lên nổi hắn đã mất nó............ Tiếng nhạc mạnh,cùng với những con người đang nhảy lên điên cuồng khiến hắn mệt mỏi,hắn ngồi phía trên của quán bar,những chai rượu ngã nghiêng,hắn đã say rất nhiều nhưng trong cơn say hắn luôn nghĩ về nó... Điện thoại hắn reo nhưng hắn ko còn nghe thấy được gì nữa...hắn ko muốn làm gì hết,đau đau lắm.... - Alo...._Tiếng người phục vụ nhắc máy - Anh đang ở đâu vậy??sao ko đến!!_Tiếng Nhi - Anh Khang say rồi ạ!!!!! - Sao?????anh ấy đang ở đâu?? - Quán bar CRY......... "Tút....tút....tút...."Nhi cúp máykhi chưa nói được tiếng cảm ơn,Nhi ko phải thiếu lịch sự như thế đâu vì cô đang rất lo cho hắn vì cả hai đã hẹn đi chơi nhưng cô chờ mãi chẳng thấy hắn đâu........Nhi thấy hắn có những hành động lạ từ ngày hôm qua,từ ngày thấy Như,cô có cảm giác gì đó nhưng ko thể xác định được.... Chiếc taxi dừng hẳn tại quán bar Cry,Nhi bước xuống cô thật nổi bật với chiếc váy ngắn ôm sát người,từng bước đi như thu hút người khác..... Nhi bước vào cạnh hắn,hắn nằm đó ,mùi rượu nực nồng,cô nhìn hắn lo sợ chạy lại đở người hắn ngồi dậy.......Trong ánh mắt mờ mờ ảo ảo của mình hắn đã nhìn ra nó..... - Như....anh biết....anh biết mà.....em ko bỏ anh đâu....vợ ko bỏ chồng đâu....._Hắn ôm Nhi nói,nước mắt hắn lại rơi - ................................._Nhi im lặng,thật sự cô đang rất sock "Như vợ chồng sao??ko...ko....thể nào..."Nhi gào lên trong suy nghĩ - Đừng bỏ anh mà....xin em đó....anh yêu em rồi....yêu thật mà....._Hắn nói trong tiếng nấc - ....................._Nhi chỉ biết im lặng,người đang ôm cô là người mà cô đã từng yêu sao??ôm cô trong tay mà gọi tên người con gái khác,ngày cô bỏ đi Mĩ hắn chưa từng rơi một giọt nước mắt vậy mà bây giờ hắn đã khóc nhưng ko phải cho cô mà là Như........ Phải Nhi đau lắm và nước mắt cô cũng đã rơi,cô cũng ko biết nữa có gì động lại nới khóe mi của cô.....là tại cô cô đã sai khi bỏ rơi hắn.....
|
_________3 Năm trước________________ - Em sẽ đi Mĩ_Nhi ngồi cạnh hắn lạnh lùng nói - Sao???em đi Mĩ sao???_Hắn ngạc nhiên nhìn Nhi - Ukm!!!!! - Vậy bao lâu????? - 3 năm và có lẽ là mãi mãi..... - Vậy còn anh........._Hắn nhìn Nhi buồn - Em xin lỗi...... - Xin lỗi ư???xin lỗi anh sao??_Hắn nhếch mép cười - Em biết....em đi là có lỗi với anh.... - Em biết mà vẩn đi sao????? - Em............._Nhi ngập ngừng nhìn hắn - Anh biết!!có bao giờ em quan tâm anh ko hả??có bao giờ em hiểu cảm giác của anh ko??tại sao đến lúc em chuẩn bị đi xa câu cuối cùng nói là chỉ xin lỗi thôi sao??_Hắn cười nhạt - Em....... - Vậy là yêu anh đó sao?? - Em yêu anh nhưng em muốn qua Mĩ để sống một cuộc sống mới anh àk....chào anh!!!!!!_Nhi nói và bỏ đi Bàn tay hắn nắm chặt đôi tay nhỏ bé của cô lại......... - Em quyết định rồi sao?????? - Ukm!!mai em bay!!_Nhi nói và đẩy tay hắn ra lạnh lùng Hắn từ từ buông thõng tay xuống,nhìn Nhi bước đi,trái tim tan nát và nhờ nó mà hắn đã trở lại như xưa...... _______________Hiện tại____________________ Đúng Nhi đã rời bỏ hắn,cô đã bỏ tình yêu của mình lại và ra đi.Cô đã sai và ngay lúc này đây cô ko có quyền trách hắn.... Nhi bên cạnh chăm sóc hắn nhưng hắn cứ mãi gọi tên nó làm cô đau nhói,trái tim cô đang rỉ máu,ko còn gì đau hơn thế nữa..... Nó đang đứng trước một công viên rộng lớn của Pháp,nhẹ nháng hít thở thật sâu......ngằm nhìn mọi thứ xung quanh.Bổng có ai đó đến bên cạnh nó cười một nụ cười đẹp nhyu7 nắng ban mai,nụ cười làm nó mãi nhìn theo .......... - Sao buồn thế cô bạn........._Người con trai cười nói - Ko vui thì buồn chứ sao??_Nó chu môi lên nói - Trời àk.....hihi_Người con trai cười nhìn nó - Sao lại cười chứ?? - Cô thật thú vị..... - Là sao?? - Thì cô đặc biệt hơn những cô gái tui từng gặp! - Đặc biệt ư!!!!! - Thì cô ngốc hơn họ....._Người con trai quay sang nó cười Nó im lặng,ánh mắt buồn đến kì lạ"ngốc....hắn thường nói nó như thế..."nó chợt nhớ về hắn.... "Quái cô ấy sao vậy!chỉ nói ngốc thôi mà buồn thế sao??"Người con trai nhìn nó thắc mắc.. - Tui xin lỗi,...._Người con trai lên tiếng - Ơ!!sao lại xin lỗi chứ??? - Vì tui đã làm cô buồn.... - Ko,ko có đâu mà...._Nó lắc đầu cười - Vậy thì tốt!!!thôi tui có chuyện bận,gặp lại sao nhé cô bé!_Người con trai cười rồi bước đi nhanh - Cô bé...._Nó nhìn người con trai khuất dần rổi khẽ mĩm cười nụ cười thật lạ và người con trai đó đã làm thay đổi cuộc sống của nó........... Cái lạnh thấu xưong của mùa đông làm trái tim nó băng giá,ngắm nhìn lại rồi nó quay bước đi nhanh,bước chân lẻ loi và cô độc biết nhường nào.......... Ngôi biệt thự dần dần hiện ra trước mặt nó,bước nhanh chần vào nhà nó đã thấy ông nó đang ngồi uống trà cùng với một người con trai là người đã nói chuyện lúc nảy,nó bất ngờ nhìn ông.... - Con về rồi sao??? - Vâng ạ!!!!đây là,....._Nó nhìn qua người con trai hỏi - Àk....đây là An nhà kế bên nhà ta đó,sau này hai đứa sẽ là bạn màk........_Ông nó cười nói - Vâng ạ!!!chào An....._Nó bước lại cúi đầu - Hihi mình lại gặp nhau nữa rồi........._An nhìn nó cười - Hai đứa quen nhau sao???_Ông nó thắc mắc - Vâng ạ!!lúc sáng có gặp nói chuyện......_An nhìn nó nói - Vây là tốt rồi!!!àk....mà mai con có thể đứa Như đi tham quan được ko?_Ông nó nhìn An cười nói - Vâng ạ!!nếu Như ko ngại....._An nhìn nó - Vâng cũng được..._Nó cười buồn Cuộc nói chuyện của nó và An diển ra khá vui vẽ,An có nụ cười thật đẹp khiến nó phải ngước nhìn,cảm giác bình yên nào đó trong lòng......... Hắn nằm đó hai mắt nhắm nghiển,cảm nhân đôi tay nặng trĩu,mở mắt ra nhìn thấy Nhi đang nằm ngủ bên tay hắn dịu dàng....Khẽ đưa tay mình ra khỏi Nhi để cô ko thức giấc nhưng cô đã thức từ bao giờ....... - Anh thức rồi sao????_Nhi ngước lên hỏi - Ukm!!!em chăm sóc anh cả đêm sao??????? - Vâng!!!!em tìm anh nhưng người ta nói anh say nên.........._Nhi nói buồn - Cảm ơn em......._Hắn nói lí nhí - Ko có gì!!!!!thôi em đi đây,thức ăn em để ở bếp......_Nhi nói rồi nhanh chân bước ra - Anh xin lỗi......._Hắn cúi gầm mặt nói - Ko....là em.....em có lỗi....là em...._Nhi khựng bước lại nhìn hắn,hai mắt long lanh gần như khóc - Em........_Hắn ngước lên nhìn Nhi đau xót - Em biết em bỏ anh đi là em sai và em cũng biết anh ko còn yêu em nhưng em xin anh hãy bên cạnh em....đừng bỏ em...._Nước mắt Nhi đã rơi,chăm sóc hắn cả đêm nghe hắn gọi tên nó mà lòng cô đau xót khôn nguôi..... - Anh xin lỗi....anh yêu..... - Ko....ko....ko.....anh đứng nói nữa....._Nhi bịt hai tai lại và chạy đi Cô lao đi xuống nhà,cô sợ lắm,sợ ba từ "anh yêu Như",đối với cô như thế là quá đủ cô ko thể chịu nỗi thêm bất cứ sự tổn thương nào nữa,trái tim cô đau nhói...... Tại quán cafe ONE , Thy đang ngồi đợi Trường,sự ra đi của nó làm cả hai rất buồn,Trường đau khổ khi biết nó ra đi và lời yêu của cậu sẽ chỉ mãi là bí mật của trái tim mà thôi,nó mãi mãi sẽ ko biết có một tình yêu hiện diện từ rất lâu...... - Trường!!!!!_Thy vẩy tay khi thấy Trường - Hihi đợi tui lâu ko????_Trường ngồi xuống cười - Cũng lâu!tí ông tính tiền đó!!!! - Hihi biết mà!!!! - Như đi rồi ông biết chứ?? - Tui biết........_Trường nhẹ giọng buồn nói - Ông yêu Như àk......... - Sao....sao....bà biết!! - Tui mà....chuẩn ko cần chỉnh....... - Nhưng Như có biết đâu!!!Như đã yêu một người khác.....ko phải là tui..... - Cuộc sống của Như đã ko còn như trước nếu ra đi làm Như vui thì tui ủng hộ...... - Tui cũng thế!!Mong Như sẽ hạnh phúc!!!! Cả hai nhìn qua khung cửa kính,ánh mắt tràn đầy niềm hi vọng nó sẽ hạnh phúc,rồi cả hai khẽ mĩm cười hạnh phúc..........
|
Buổi sáng,se lạnh tại Pháp,nó nằm trong chiếc chăn,ánh nắng len lói qua phòng nó,cảm giác thật dể chịu khiến nó ko muốn rời khỏi chiếc chăn........ - Dậy đi nào!!dậy đi!!_An lay lay vai nó - Ngủ tí nữa mà........_Nó nói và lấy tay kéo chăn lại - Ko ngủ gì hết!!!_An kéo chăn ra khỏi người nó - Aaaaaaaaa_Nó giệt mình bật dậy "Cốp...."Đầu nó và đầu An đụng vào nhau,nó xoa xoa đầu than thở..... - Huhu đau quá!!!anh làm gì ở phòng tui vậy!!! - Thì qua dẩn cô đi chới nèk...... - Ak...ha....tui quên....hihi_Nó cười bỏ chạy vào trong Nó bước ra với trang phục nhẹ nhàng,kín người trời rất lạnh khiến tay nó rung lên bần bật... - Đi thôi_Nó bước xuống cười - Ăn sáng trước nha!!!!_An nhìn nó dò xét Rồi nó và An bước vào một nhà hàng nhỏ,trang trí khá thoáng mát,khung cảnh lung linh nhìn rất ấm áp....Nó cùng An ăn sáng,nó nhìn An cười...... - Hihi bây giờ thì đi chơi nha!!!!!no rồi!_Nó nói và xoa xoa bụng - Hihi ukm!mà sao này đừng nói chuyện cộc như thế nữa,xưng "anh ,em"nha!!!!!!_An nhìn nó cười - Sao phải xưng anh em chứ??chúng ta bằng tuổi mà_Nó chu môi lên cải - Thì tui xin trước cô 2 tháng mà...hihi_An cười - Ak...ha....vậy đi thôi anh...._Nó nói và bước ra đường An cùng nó đến khu vui chơi,nó thích thú la hét,chạy vòng quanh chơi hết trò này đến trò khác,như con nít.....Bên An nó cảm giác vui vẽ và bình yên lắm..... - Hơi!!!chơi mệt quá!_Nó ngồi phịch xuống ghế - Em chơi "ít" quá mà! - Hihi Tại lâu quá mới vui như thế mà........ - Hihi vậy ăn kem ko??_An nhìn thấy quầy kem và hỏi nó - Hihi ăm mà!anh mua em hai cây nhá!!!!socola và vani dau nhé!!!! - Ăn hai cây luôn hả??_An nhìn nó ngạc nhiên - Chuyện nhỏ!nhanh đi em đói rồi nek......._Nó xoa bụng nũng nịu An chạy mua kem cho nó ăn mà lòng vui đến lạ,Nó ngồi ăn kem hồn nhiên như con nít vậy,vô tư mà ăn,An thấy nó chỉ biết lắc đầu cười trừ.... - Ko ngờ nhìn em vậy mà giống thiệt ák... - Giống gì!!!_Nó xoay qua kem dính tùm lum - Thì....giống..."eo chang y"_An cười mỉm nhìn nó - "eo chang hy"..."eo chang hy"_Nó lẩm bẩm làm An cười - Aaaaa!!anh dám nói em là y chanh heo hả??_Nó hét lên nhìn An - Thì giống mà.... - Anh chết với em......_Nó nói và đuổi theo An - Haha Như heo!!_An cười chạy - Đứng lại!!!! - Ngu sao đứng!!!hihi - Huhuhuhu_Nó ngồi phịch xuống khóc - Có chuyện gì sao???_An lo lắng chạy lại - Haha_Nó nắm ao An lại - Em....em....gạt anh!!_An chau mài nhìn nó - Hihi ai bảo anh dể gạt làm chi?? - Quan tâm em mà em gạt anh!!!!!_An giận dổi - Hihi cõng em đi!_Nó nũng nịu - Sao cơ??cõng heo hả??? - Anh dám nói em là heo hả??_Nó lườm An - Thì em là heo rồi còn gì? - Em ko biết bây giờ cõng em.... - Ko cõng heo đâu??_An nhìn nó cười gian - Ko hả?? - Ukm!!!_An bụm miệng cười "Phụt...."nó nhảy lên lưng An ôm chầm lấy cổ An ko buông,An lắc đầu cười dưới sự tinh nghịch của nó.... - Bây giờ thì cõng đi!!!_Nó cười gian nói - Anh sợ em luôn rồi!!_An lắc đầu cười khổ cõng nó - Hihi_Nó cười đắc trí trên lưng An An cõng nó,đi dọc theo con đường,buổi chiều nhẹ chỉ thấy bóng dáng người con trai và người con gái khuất dần........
|
Nó tựa lên vai an âu yếm,cảm giác này khiến nó nhớ lại một điều gì đó nhưng nó ko thể nào nhớ ra nỗi,trái tim nó ấm áp đến lạ thường ngày con trai này luôn tạo cho nó cảm giác bình anh khi ở bên....... - Ngủ àk..._An hỏi khi thấy nó im lặng - Có đâu!!!!!_Nó lắc đầu đáp - Vậy sao ko nói gì??? - Tại mệt quá!!! - Hả???em được cõng mà cũng mệt nữa sao?anh cõng em mới là mệt nè_An giận dỗi - Được cõng em là sướng lắm đó!!!!! - Vậy anh ko dám nhận cái sướng này đâu???? - Hihi_Nó phì cười - Anh hỏi em điều này nha!!_An dịu giọng hỏi - vâng hỏi đi!!!! - Tại sao những lúc em cười nhìn trông gượng gượng làm sao ấy??Như lần đầu tiên anh gặp em vậy!!!!! - ......................._Nó im lặng nhớ về hắn - Như àk........_An hỏi khi thấy nó im lặng - Anh thả em xuống đi!!!!! - Ơ!!!!!_An ngơ ngác - Thả em xuống đi!!!!_Nó nhảy xuống khỏi người An - Anh xin lỗi!!!anh lại làm em buồn rồi!!!!!!_An cúi xuống nhìn nó buồn - Nếu người anh yêu là bạn gái của bạn thân anh thì sao hả anh????_Nó ngước lên An mắt rưng rưng - Sao cơ???? - Hức.....vậy mà....vậy mà em đã yêu bạn trai của bạn thân mình đó anh!!!!_Nước mắt nó lăn dài,nó tựa lên vai An khóc nức nở,kể mọi chuyện cho An nghe,từng nổi đau lại ùa về...... - Thôi!đừng khóc nữa!!Tình cảm đâu ai ngăn cản được!!!_An vổ vai nó - Hic....hic...._Nó mắt đầy nước nhìn An - Em hãy cứ vui vì em đã lựa chọn đúng!!ra đi là cách tốt nhất,giữ lại tình bạn kia!!! - Vâng!!!!cảm ơn anh!! - Cảm ơn vậy thôi sao??Ướt cả áo anh rồi nè!!Em khóc như mưa vậy,nảy giờ người qua lại cứ tưởng anh ăn hiếp em ko àk.._An kể tội nó - Hihi_Nó chịu hết nổi phì cười - Hihi cười gì chứ??_An làm mặt giận dỗi - Em biết lỗi rồi!!!em sẽ ko dám khóc nữa đâu!!! - Ukm....vậy thì tốt!!! - Từ nay em sẽ là PHẠM THÁI QUỲNH NHƯ vui vẽ!!_Nó đứng lên nói - Em nói đó nha!!mai giặt áo cho anh đó!!!!! - Xí!!!!ko giặt!!_Nó phồng má nói - Ơ!!!!!!huhu_An làm mặt khóc Nó nhìn An cười,nó đã vui cười trở lại ,An đã mang nụ cười nó trở về....Một cuộc sống mới chỉ có nụ cười và nó sẽ ko bao giờ nhớ về hắn nữa...... Hắn đau khổ từ ngày nó ra đi,Nhi lúc nào cũng đi theo hắn chăm sóc cho hắn, hắn biết nhưng trái tim hắn cứ gào lên tên nó đầy xót xa.......
|
___________Quán bar CRY______________ Như mọi ngày hắn luôn ở bar uồng rượu,uống đến khi nào say,đến ko còn biết gì nữa hắn mới trở về và dù cơn say làm hắn chẳng biết gì nữa nhưng sao nó vẫn còn trong hắn từng hình ảnh từng mảng kí ức cứ ùa về như một điều gì đó quen thuộc lắm.......Dù nhiều lần hắn đã hỏi tại sao hắn lại như thế thì câu trả lời vẫn là "hắn yêu nó" yêu nhiều lắm,thậm chí là nhiều hơn tình yêu của nó nữa kìa......... Hắn ngồi trên chiếc ghế dài,cầm ly rượu trên tay và uống như uống nước lã.....Bổng có bàn tay ai dịu dàng nắm lấy tay hắn,nhanh lắm và kéo hắn đi thật nhanh .....Phút chốc hắn đang ở trên sân thượng của quán,Gió mát khiến hắn dần tỉnh........ - Nhi......._Hắn gọi tên Nhi khi thấy cô đứng cạnh mình - Anh còn biết em nữa àk._Nhi nhìn hắn - Sao em lại đến đây!!!về đi!_Hắn nói lạnh lúng và bước đi - ĐỨNG LẠI_Nhi hét lên làm bàn chân hắn khựng lại "Bốp....."Một cái tát thật mạnh đã nằm trên mặt hắn,Hai mắt Nhi long lên sòng sọc làm người đối diện cảm thấy sợ hãi... - Anh nhìn lại mình đi!!coi anh ra gì nữa hả??Như ra đi để anh hạnh phúc mà giờ anh như thế này sao?tại sao chứ....lại cho tui và Như cùng yêu anh chứ?Anh là đồ tồi....Sao anh ko đi tìm Như hả?sao anh cứ dày vò tui mãi thế...sao anh làm tui đau thế này......_Nhi nắm áo hắn nói và khóc,từ từ phịch xuống dần - ...................._Hắn im lặng nghe Nhi oán trách trái tim của hắn cũng đau lắm chứ - Anh hãy tìm Như đi_Hai hàng nước mắt đầy trên má Nhi,trái tim cô đau lắm khi nói những lời đó nhưng thật sự cô ko thể chịu nỗi nhìn hắn như thế....Cô rất muốn hắn ở bên cạnh mình như thế là cô quá ít kỉ....cô ko thể. - Cảm ơn em!!!!_Hắn nói và chạy đi,hắn sẽ đi tìm nó tìm người con gái mình yêu Còn lại mình Nhi trên sân thượng,cô cứ khóc,khóc thật nhiều,cô đã từ bỏ hắn...ko phải cô đã từ bỏ hắn rất lâu rồi nhưng bây giờ đây cô cảm thất thực sự hạnh phúc...... - Chúc anh hạnh phúc cùng Như!!!_Nhi ngồi đó nhìn hắn chạy Lau vội những giọt nước mắt,cô đứng lên và bước đi,từng bước cô đơn..... Hắn chạy như bay về nhà,papa và mama hắn đang xem tivi bất ngờ thấy hắn chạy vào thở gấp.... - Con trai....có chuyện gì àk..._Mama hắn lên tiếng hỏi - Mẹ...mẹ cho con biết địa chỉ Như bên Pháp đi!_Hắn nói như van xin - Để làm gì?? - Con muốn gặp Như..... - Nhưng...._Mama hắn ấp úng nhìn nó - Đường XXY...._Papa hắn nói - Vâng!con cảm ơn ba!!_Hắn nói và chạy lên phòng - Anh vậy là...._Mama hắn quay sang papa nói - Nó lớn rồi hãy cho nó tự quyết định mọi chuyện....._Papa hắn nói và xem tivi Hắn dọn thật nhanh quần áo vào chiếc valli nhỏ,bước ra khỏi nhà cười với mọi người thật sự hắn đang rất vui......... Chiếc máy bay đang trở hắn trở tình yêu của hắn đang từ từ cất cánh trái tim hắn đang khao khát hình bóng của người con gái mang tên Như..... - Anh sẽ đến gặp em!!sẽ ko mất em nữa đâu..._Hắn mĩm cười nói Chuyến bay cuộc đời hắn,mang sự nhung nhớ của người đang yêu,hắn nhắm mắt tận hưởng cảm giác được gặp lại nó....... Hắn đứng giữa ko gian rộng lớn của sân bay,nhìn hắn rất thu hút mang một vẽ đẹp châu Á,mĩm cười bước lên taxi thật sự bây giờ hắn chỉ muốn chạy thật nhanh đến nó........ Ngôi biệt thự nằm ngay trước mắt hắn,nhanh tay nhấn chuông cửa........một người giúp việc bước ra nhìn hắn lạ lẫm.... - Anh tìm ai????? - Tui muốn gặp Như!!!! - Xin lỗi!!Ở đây ko ai tên Như hết!! - Sao cơ!!!!ko có ai hả?? - Vâng!!!!! - Đúng địa chỉ rồi mà!Như àk....ra đây đi...anh đến tìm em nèk.......Như!!_Hắn hét vào - Anh làm cái gì vậy!!!!ko có ai tên Như hết_Người giúp việc nói....thực sự chẳng ai biết nó tên gì chỉ gọi là cô chủ thôi mà..... "Rầm."cánh cổng đóng lại trái tim hắn cũng tan nát theo tiếng cổng....."sao vậy......em đang ở đâu hả Như...anh đến tìm em mà......."Hắn nói và ngồi trước cánh cổng......Nhìn hắn bây giờ chẳng khác gì một người bị bỏ rơi.. - Ắc....xì...._nó đang ngồi chơi với An - Hihi em ăn hiếp anh nên bị ắc xì đó!!!!!!!_An chọc và đứa khăn giấy cho nó - Có đâu..... - Ko phải sao? - Anh muốn chết hả????_Nó lườm An - Thôi....thôi....ko dám chọc em đâu....!_An lắc đầu cười - Vậy thì tốt!!!Mà nè em sẽ ở lại học cùng anh luôn đó,hôm qua ông nói rồi....hihi_Nó cười nói - Hả?vậy là anh tiêu rồi..._An than vãn - Hihi em sẽ chăm sóc anh tốt mà.. - Ko dám để đại tiểu thư đây chăm sóc.... - Hức....anh đáng ghét lắm........_Nó quay mặt đi giận dỗi - Thôi anh xin lỗi mà...._An năn nỉ - KO thèm_Nó phồng má - Ơ!!!!có người giận anh rồi....sôcla này anh ăn quá!!!_An cầm ây kẹo để trước mặt nó - Hihi em ko giận anh nữa đâu!!!_Nó nói và giật cây kẹo ăn An nhìn nó cười hiền,nó giống như một đứa con nít đôi khi có những cữ chỉ khiến An đở ko nỗi.....Nhưng bên nó anh có cảm giác thật vui vẽ cười nhiều hơn mà lúc trước anh ko bao giờ có....... Giữa tiết trời lạnh giá hắn cứ ngồi đó chờ đợi nó,chờ người con gái đó quay bước trở về nhưng có nào đâu cô gái hắn yêu chỉ thấy những bông tuyết rơi vô tình....và dù tuyết rất nhẹ nhưng sao hắn thấy nặng lắm nặng trĩu như trái tim hắn lúc này........ Nó đang cùng ngồi cạnh An trông ko gian của một quán cafe,nó cười hiền nhìn An mà nó đâu có biết rằng người nó"yêu"đang chờ đợi nó ngoài kia,ngoài trời đầy tuyết...... Định mệnh như lần nữa chia cắt cả hai...cứ ngỡ là sẽ bên nhau...sẽ cùng nhau đí đến hết đoạn đường nhưng cuộc sống ko bao giờ như mong muốn..... Nó và hắn đã cách xa khoảng cách địa lí và khoảng cách trái tim....hai trái tim cách xa nhau gần nữa vòng trái đất nhưng tại sao cả hai trái tim luôn hướng về nhau ko thể nào quên nhau....... Cuộc sống là một chuỗi ngày hạnh phúc và mỗi người sẽ có những hạnh phúc riêng của bản thân....tuy trái tim ko thể nào quên đi hắn nhưng bây giờ nó đã hạnh phúc khi có An chia sẽ........ HÃY ĐEM QUÁ KHỨ KHÓA CHẶT LẠI THỨ CÓ THỂ MỞ LÀ TƯƠNG LAI
|