Từ khi quan hệ của tôi và Cúc Tịnh Y phơi bày ra ánh sáng, Cúc Tịnh Y tất nhiên không hề kiêng kỵ, thế nhưng phiền phức gây ra cũng thật nhiều...
Mỗi lần tôi ngồi xe Cúc Tịnh Y tới trường học, lúc tới cửa bãi đậu xe vẫn luôn có người chờ sau đó chụp trộm chúng tôi? Do Cúc Tịnh Y mỗi ngày đều sẽ dậy sớm, vì lẽ đó tôi cũng ung dung rất nhiều, mỗi ngày theo Cúc Tịnh Y tới trường học không cần phải rời giường sớm nữa, còn có xe ngồi, bài tập thì Cúc Tịnh Y trực tiếp mang cho tôi nhân tiện mang tới phòng làm việc làm luôn, hoặc là ở bãi đậu xe gặp phải Lý Nghệ Đồng bọn họ cũng trực tiếp giao cho là tốt rồi.
Còn có thời điểm mỗi lần tôi và Cúc Tịnh Y đồng thời tiến vào trong lớp thì có vô số ánh mắt hèn mọn bát quái quăng tới.
Còn có khi đọc xong văn bản Cúc Tịnh Y sẽ chạy tới vỗ vỗ đầu tôi, lúc này, Từ Tử Hiên sẽ không biết xấu hổ sáp tới nói : "Ai u, mù con mắt . " mỗi lần vào lúc này tôi sẽ cho cậu ta một cái liếc mắt.
Thời điểm ăn cơm trưa tôi cũng không cần đi tới cái chỗ vừa phải chen chúc lại phải giành giật cơm, mỗi ngày theo Cúc Tịnh Y đi căng tin lão sư ăn cơm, nơi đó đồ ăn tốt hơn rất nhiều so với đồ ăn trong căng tin của chúng tôi, có lúc tôi còn có thể lòng tốt giúp Từ Tử Hiên mang một phần ăn vô cùng hấp dẫn về cho cậu ta.
Còn nữa buổi tối mỗi ngày tôi lại có nhiều việc để giải trí, tỷ như xem group trường học hay tieuba trường học..
Đặc biệt trên tieuba trường học, có thật nhiều ảnh tôi và Cúc Tịnh, tôi thật sự rất tò mò bọn họ làm sao mà chụp được, sau đó tôi vậy mà lại phát hiện còn có "bạn đồng nghiệp" ? ? Bạn học có phải là quá rảnh rỗi rồi không?
Tháng ngày cứ như vậy mà trôi qua một ngày lại một ngày, từ lúc mới bắt đầu những bạn học kia rảnh rỗi cuống cuồng theo dõi đến hiện tại đã không có nhiều người xem náo nhiệt như vậy nữa, lúc tôi và Cúc Tịnh Y cùng bước vào cửa lớp cũng không có nhiều ánh mắt như vậy, Từ Tử Hiên nói với tôi bọn họ đã xem thường ăn loại thức ăn cho chó phổ thông này, ngay cả lúc đọc xong văn bản Cúc Tịnh Y vỗ vỗ đầu tôi Từ Tử Hiên cũng không sát lại mà nói mù con mắt, mà đổi giọng nói : "Buổi trưa mình yêu cầu bảo bối độc ác của mình mang cái gì tiệm cái gì đường cái gì phố điểm tâm ngọt với bánh kem " vân....vân.
Mãi cho đến lúc trường học lại tổ chức giải top 10 ca sĩ.
Lý Nghệ Đồng, Từ Tử Hiên và tôi không hẹn mà cùng tụ họp lại với nhau.
Top 10 ca sĩ của trường học chúng tôi phân ra nhóm dành cho lão sư và nhóm học sinh, ngay lập tức Lý Nghệ Đồng nói muốn hát cho Đình Đình nghe một bài hát, tôi và Từ Tử Hiên kinh ngạc hỏi cô ta muốn hát bài gì.
Ngay sau đó...
Lý Nghệ Đồng nói : "Cầu phật. "
Từ Tử Hiên, tôi: ? ? ?
Lý Nghệ Đồng có phải cùng Hoàng Đình Đình chờ nhau quá lâu, trở thành trai thẳng rồi không, tôi hoài nghi nghiêm trọng bọn họ thê thê sinh hoạt có khả năng không hề có một chút tình thú và lãng mạn nào hết.
Sau đó tôi và Từ Tử Hiên lại nghĩ kế cho Lý Nghệ Đồng, cuối cùng Lý Nghệ Đồng vẫn kiên trì muốn hát 'Cầu phật.'
Tôi, Từ Tử Hiên: Được thôi... Tùy cô thôi...
Tôi và Từ Tử Hiên là cùng lên hát một bài hát, không nghĩ tới trên đường còn đụng phải Dịch Gia Ái, chúng tôi hỏi Dịch Gia Ái, Dịch Gia Ái nói em ấy cũng báo danh, em ấy muốn hát ca khúc tự mình sáng tác cho Cung Thi Kỳ, chúng tôi vô cùng ước ao Cung Thi Kỳ có một bạn gái tài hoa hơn người như thế, thực sự thèm muốn... Thật sự ước ao... Thật sự!
Cuối cùng tôi và Từ Tử Hiên quyết định hát "bảo bối", Từ Tử Hiên nói nàng muốn đánh đàn, tôi vừa nghe, vậy không được, để mình... để mình gảy đàn ghita được rồi.
Ngay sau đó tôi và Từ Tử Hiên còn có Lý Nghệ Đồng mỗi lần đều lén lút đi tới tòa nhà cũ của trường học nơi đó là phòng học luyện tập âm nhạc.
Tôi và Từ Tử Hiên cũng còn tốt... Thế nhưng Lý Nghệ Đồng -cầu phật... Chúng tôi thật sự không cách nào khen tặng mà... Là thật sự...
Ngày đó chúng tôi còn nhìn thấy Dịch Gia Ái, Dịch Gia Ái hát thật sự là siêu ngọt giọng, Dịch Gia Ái nói bài hát có tên là "cho em".
Được rồi... Chúng tôi biết đại khái lần này tổ học sinh top 1 là ai rồi.
Trước lúc thi đấu top 10 ca sĩ một ngày, chúng tôi cùng diễn tập một lần phát hiện hiệu quả vô cùng tốt, Cúc Tịnh Y nhất định sẽ cảm động, vâng, nhất định sẽ cảm động.
Khi về nhà Cúc Tịnh Y còn hỏi tôi hát bài gì, tôi nói hát "hai con hổ", nàng xem thường tôi một lát sau nói : "Đừng cho chị là cái động vật gì nha, đừng làm mất thể diện. "
Tôi oan ức mếu máo: "Động vật gì! Em không có nhàm chán như vậy, em với Từ Tử Hiên cùng hát có thể làm cái động vật gì. "
Cúc Tịnh Y nhướng cao lông mày: "Vậy các em hát cái gì? "
Tôi mặt không đỏ tim không đập thuận miệng nói : "Từ Tử Hiên cậu ta muốn hát cái gì quan niệm về vận mệnh, em còn học đã lâu. "
"Như vậy à... " Cúc Tịnh Y nói.
Tôi nhìn vẻ mặt Cúc Tịnh Y... Thật giống như có vẻ thất vọng nha, hừ, Cúc Tịnh Y người này nói một đằng làm một nẻo, rõ ràng là rất chờ mong.
Tôi đường hoàng trịnh trọng gật đầu.
Cúc Tịnh Y cũng không hỏi tôi nữa, tự mình đi chuẩn bị giáo án ngày mai.
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Trong sự chờ đợi mòn mỏi, giải top 10 ca sĩ cuối cùng cũng coi như sắp bắt đầu.
Thời điểm trong giờ học Cúc Tịnh Y đem Triệu Gia Mẫn và Từ Tử Hiên cho gọi đi nói có việc.
Đến văn phòng.
Cúc Tịnh Y từ ngăn kéo cầm lịch trình đưa cho Triệu Gia Mẫn : "A, lịch trình diễn, chị và Từ Tử Hiên đã biết. " Triệu Gia Mẫn nhận lấy nhìn một chút.
Dịch Gia Ái là hát phần mở màn, Lý Nghệ Đồng - cầu phật cũng là gần chót, bất ngờ phát hiện vẫn còn có Hoàng Đình Đình, Hoàng Đình Đình xếp trước hai người Lý Nghệ Đồng .
Hai người kia nha... Thực sự cũng không biết muốn làm gì lẫn nhau nữa đây.
Triệu Gia Mẫn thu hồi lịch trình diễn cùng với Từ Tử Hiên trở lại phòng học.
Tôi vô cùng không chú ý trên lớp học xong buổi sáng, lại vội vội vàng vàng cùng Từ Tử Hiên chen chúc đi căng tin học sinh ăn cơm trưa, sau đó lập tức đi tới hậu trường tập luyện.
Hội trường trường học có hai tầng, giám khảo ngồi trước sân khấu ở một hàng ghế trên, hàng thứ nhất chỗ ngồi ban giám khảo, hàng thứ hai là ghế lão sư, còn sót lại chính là một ít ghế cán bộ học sinh, những người còn lại cũng chỉ có thể lên tầng hai ngồi.
Triệu Gia Mẫn ở hàng thứ hai tìm tới sát vị trí có tên Cúc Tịnh Y, thật là muốn cảm tạ người sắp xếp chỗ ngồi mà, chỗ của Cúc Tịnh Y lại ở sau chỗ của Triệu Gia Mẫn, mà chỗ của Hoàng Đình Đình và Lý Nghệ Đồng hai người dựa vào nhau, Từ Tử Hiên cũng đã sớm sai người tìm cái chỗ khá cao cho Vạn Lệ Na không cho cậu ta lên tầng hai ngồi, nếu không lúc mình hát không tìm được cậu ta không phải rất lúng túng sao? Cho tới Cung Thi Kỳ, Cung Thi Kỳ công tác bên trong hội học sinh vì lẽ đó cũng ngồi ở vị trí tầng một.
Tập luyện xong, Triệu Gia Mẫn và Từ Tử Hiên một nhóm thí sinh dự thi bị bắt đứng xếp hàng tới phòng thay đồ đổi trang phục biểu diễn.
"Đình Đình ? " lúc đang xếp hàng Lý Nghệ Đồng nhìn thấy Hoàng Đình Đình, trong lúc nhất thời không khỏi kinh ngạc.
Hoàng Đình Đình nghe được âm thanh Lý Nghệ Đồng cũng nghi hoặc ngẩng đầu :"Lý Kẹp Tóc? Em làm sao... "
Lý Nghệ Đồng lúc này mới phản ứng lại, ra vẻ thật ngại ngùng cười cười nói : "Hóa ra Đình Đình cũng muốn chuẩn bị cho em một niêm vui bất ngờ ? "
Hoàng Đình Đình đỏ mặt quay đầu qua : "Tôi chỉ là muốn hát mà thôi, em đừng quên, tôi vốn là muốn... "
"Muốn học thanh nhạc, đúng không? " Lý Nghệ Đồng cướp trước trả lời.
"Hừm. " Hoàng Đình Đình nói không lại Lý Nghệ Đồng, tự mình cầm quần áo lập tức tiến vào phòng thử quần áo.
Sau khi đổi xong trang phục, các bạn học bắt đầu vào sân, Triệu Gia Mẫn và Từ Tử Hiên tẻ nhạt ngồi tại chỗ ngắm nhìn trang phục những người kia như thế nào.
"Hi! " Lý Nghệ Đồng lôi kéo Hoàng Đình Đình đi tới chỗ Triệu Gia Mẫn.
Triệu Gia Mẫn liếc nhìn trang phục Lý Nghệ Đồng và Hoàng Đình Đình suýt chút nữa cười phun nước bọt.
Lý Nghệ Đồng một thân trang phục không biết nên hình dung như thế nào, đặc biệt là cặp kính mát của Lý lão sư, lại còn đeo kính râm? ? Cô là người mù hay là thế nào đây? Hoàng Đình Đình cũng còn tốt, một thân váy màu trắng .
Gia Ái đã ở phía sau đài ôm ghita của mình chờ đợi lên sân khấu.
Triệu Gia Mẫn và Từ Tử Hiên một thân áo sơ-mi quần đen, Từ Tử Hiên lại khẳng định thêm: "Mình chân dài như vậy, mặt mũi anh tuần như thế không mặc áo sơ-mi trắng thì quá lãng phí. "
Không biết qua bao lâu.
Triệu Gia Mẫn cảm giác phía sau có một ánh mắt nóng bỏng.
Quay đầu lại nhìn.
Cúc Tịnh Y đang cười híp mắt nhìn nàng, Triệu Gia Mẫn không để ý hình tượng xoay người nằm nhoài trên ghế dựa vào Cúc Tịnh Y : "Chị đến lúc nào vậy? Có phải đặc biệt đến cổ vũ tiếp sức cho em ? "
Cúc Tịnh Y cười nói : "Vâng vâng vâng, vậy em phải cố gắng biểu hiện đó, không được làm chị mất mặt . "
Triệu Gia Mẫn gật đầu : "Làm sao có khả năng mất mặt, em chỉ có mà làm tăng thể diện cho chị thôi. "
Cúc Tịnh Y lườm một cái :"Thế sao? Hi vọng như vậy nha. "
Triệu Gia Mẫn đang chuẩn bị mở miệng phản bác nữa, đèn sân khấu đã tắt đi, Cúc Tịnh Y bóp eo Triệu Gia Mẫn ra hiệu nàng ngồi yên.
Triệu Gia Mẫn bĩu môi ngồi trở lại vị trí.
Nhàm chán nghe xong người MC một đống lời thừa, sau đó Dịch Gia Ái lên sân khấu.
Dịch Gia Ái mặc váy ngắn ngồi trên ghế giữa sân khấu, điều chỉnh tốt vị trí Dịch Gia Ái mở miệng nói : "Bài hát này là bài hát mình tự viết đã lâu, tên là... Cho em. " Dịch Gia Ái ánh mắt trôi về Cung Thi Kỳ dưới sân khấu.
Dưới sân khấu tiếng vỗ tay vang lên một lúc thật lâu, tiếp đó Dịch Gia Ái hắng giọng một cái, ngón tay lưu loát trên dây đàn biến hóa hợp âm.
"Nếu như thế gian này không như vậy không công bằng, kết quả sẽ như thế nào ai có thể trả lời rõ ràng ... " Dịch Gia Ái vừa mở miệng âm thanh tán thưởng dưới sân khấu vang lên không ngớt, ban giám khảo cũng gật đầu với nhau.
"Phải cho em dựa vào không chỉ là một lời nói tùy tiện, tin tưởng lẫn nhau là hồi ức tốt đẹp nhất , đường dưới bàn chân nhấp nhô gập ghềnh, cần em và tôi dắt tay cùng nhau bước đến... " Dịch Gia Ái cười nhìn nơi có Cung Thi Kỳ dưới sân khấu.
Triệu Gia Mẫn quay đầu lại bát quái xem phản ứng của Cung Thi Kỳ, đột nhiên phát hiện, Cung Thi Kỳ khóc? A a a a Cung Thi Kỳ vậy mà lại cảm động mà khóc.
"Phải cho em mỉm cười không chỉ là lời nói thuận miệng vô tâm, dụng hết toàn lực vẽ lên bức tranh tươi đẹp, không cần phải lo lắng nữa, đã có tôi bên em, may mắn không gì sánh được khi có em bên tôi, trái tim nho nhỏ luôn chứa đầy hình bóng em. " Dịch Gia Ái cười nói tiếng cảm ơn mới khom người cúi chào, dưới sân khấu tiếng vỗ tay vang lên không ngớt.
Nhìn kiểu này top 1 khẳng định là của Dịch Gia Ái.
Cũng không chú ý tới người biểu diễn tiếp theo, Triệu Gia Mẫn và Từ Tử Hiên hai người nhìn Dịch Gia Ái từ phía sau đài chạy đến chỗ Cung Thi Kỳ, nhận lấy chính là, đúng vậy tiếp theo chính là một đoạn phim lớn, xem động tác Dịch Gia Ái mò trên người Cung Thi Kỳ, cái vẻ mặt đó có thể tưởng tượng Dịch Gia Ái đã nói gì đó rồi.
Đột nhiên, Triệu Gia Mẫn cảm giác trên đầu tê rần.
"Bát quái như vậy làm gì, lát nữa đến em, em con không về sau sân khấu chuẩn bị. " Cúc Tịnh Y nói.
Triệu Gia Mẫn lấy lại tinh thần, lôi kéo Từ Tử Hiên di đến hậu trường.
"Mình căng thẳng. " Triệu Gia Mẫn nhìn Từ Tử Hiên nói.
"Mình cũng căng thẳng. " Từ Tử Hiên vừa nói vừa hít sâu : "Không liên quan, không phải sợ hãi, cứ thế mà làm ! " vừa nói còn tự tạo cho mình thêm động lực.
Trên sân khấu MC gọi tên Triệu Gia Mẫn và Từ Tử Hiên.
Triệu Gia Mẫn tới cạnh Dịch Gia Ái mượn đàn ghita, Từ Tử Hiên cũng lên sân khấu ngồi trước đàn piano.
"Chúng tôi biểu diễn bài hát, tên gọi: Bảo Bối. " Triệu Gia Mẫn cười nhìn về phía Cúc Tịnh Y nói.
Cúc Tịnh Y sững sờ, mới phát hiện mình bị Triệu Gia Mẫn lừa,
Tiếng đàn ghita cùng tiếng piano đồng thời vang lên, ngầm phối hợp, mấy ngày nay không phải là luyện suông:
"Đi đa đi đa đi, hỡi bảo bối này bảo bối này, cho em một chút sự ngọt ngào, để em nồng giấc say ngủ ngon" Triệu Gia Mẫn dùng âm thanh thiếu niên của mình hát lên.
"Tiểu quỷ bé nhỏ, bé nhỏ, khẽ vuốt chân mày của em, để em càng yêu thêm thế gian " Từ Tử Hiên cũng hát nối theo.
Hai người đồng thời hát:
"Wua la la la la la bảo bối của tôi, trọn đời tôi nguyện mãi ở bên em, Ai ya ya ya ya ya bảo bối của tôi, để em biết em xinh đẹp nhất thế gian. ""Hỡi bảo bối này, bảo bối nàyCho em chút sự ngọt ngào
Để em nồng giấc say ngủ ngon
Tiểu quỷ bé nhỏ, bé nhỏ
Khẽ vuốt chân mày của em
Để em càng yêu thêm thế gian
Wua la la la la la bảo bối của tôi
Trọn đời tôi nguyện mãi ở bên em
Ai ya ya ya ya ya bảo bối của anh
Để em biết em xinh đẹp nhất thế gian
Wua la la la la la bảo bối của tôi
Trọn đời tôi nguyện mãi ở bên em
Ai ya ya ya ya ya bảo bối của tôi
Để em biết em xinh đẹp nhất thế gian
Wua la la la la la bảo bối của tôi
Trọn đời tôi nguyện mãi ở bên em
Ai ya ya ya ya ya bảo bối của tôi
Để em biết em xinh đẹp nhất thế gian
Để em biết mình đẹp nhất trên đời "
Toàn trường ánh mắt đều tìm đến Cúc Tịnh Y, còn có các loại thanh âm tung hô của mọi người.
Sau khi biểu diễn kết thúc Triệu Gia Mẫn ngồi lại bên cạnh Cúc Tịnh Y, ánh mắt xung quanh toàn bộ tập trung trên người Triệu Gia Mẫn và Cúc Tịnh Y .
"Như thế nào? Không có để chị mất mặt phải không. " Triệu Gia Mẫn cười nói.
Cúc Tịnh Y quay đầu qua không nhìn Triệu Gia Mẫn cũng không nói lời nào, đúng vậy là trầm mặc.
"Chị có phải là... " Triệu Gia Mẫn ghé sát vào chút hỏi Cúc Tịnh Y.
"Không có! " lời còn chưa nói hết Cúc Tịnh Y lập tức quay đầu phản bác.
Triệu Gia Mẫn cười quay đầu xem biểu diễn không nói lời nào.
"Chính là không có! " Cúc Tịnh Y thấy Triệu Gia Mẫn không lên tiếng trên mặt còn cười tiếp tục phản bác.
Triệu Gia Mẫn vẫn không để ý tới.
"Thật chính là không có! " Cúc Tịnh Y nói tiếp.
"Không có cái gì? Em vốn là muốn hỏi chị có phải là có chút cảm động thế nhưng... Nhìn biểu tình của chị dường như không có chút nào cảm động mà? Thực là đau khổ. " Triệu Gia Mẫn đầy bộ dạng ủy khuất.
"... "
"Không... Chị không phải... Chị cho rằng em nói... Được rồi được rồi! Em đó, đứa nhỏ xấu xa này làm sao nói nhiều như vậy. " Cúc Tịnh Y hừ một tiếng sau đó tiếp tục xem biểu diễn.
Triệu Gia Mẫn cười liếc nhìn Cúc Tịnh Y rồi không tiếp tục nói nữa.
Xem biểu diễn không có tiết mục nào nổi bật.
Mãi cho đến khi Hoàng Đình Đình lên mới có chút thú vị.
Hoàng Đình Đình hát chính là bài " Thất Lý Hương", nhưng nàng vừa mở miệng... Thật rõ ràng cái gì gọi là "quỳ gối cúi đầu".
Thế nhưng điều này cũng không phải trọng điểm, trọng điểm là lúc nàng xuống sân khấu còn té ngã, Lý Nghệ Đồng nhìn thấy Hoàng Đình Đình ngã suýt chút nữa đã nhào vào hậu trường xông lên dìu nàng, may mà Hoàng Đình Đình đúng lúc dùng ánh mắt ngăn lại Lý Nghệ Đồng.
Còn có, là haha Lý Nghệ Đồng cuối cùng với " Cầu phật".
Vốn còn tưởng Lý lão sư biểu diễn có thể khá một chút .....
Ai dè.....
Vâng...
Đúng vậy...
Dường như...
Đây là hát cái quỷ gì!
Triệu Gia Mẫn nhìn trên sân khấu Lý Nghệ Đồng đang quỳ một chân trên đất tình cảm dạt dào hát :
"Khi ánh trăng chiếu lên mặt tôi Tôi nghĩ hình dạng của tôi sắp biến đổi Có một loại thang thuốc gọi là xé lòng tan phổi Uống rồi nó có khả năng thần kì Nhắm mắt lại nhìn thấy thiên đường Đó là nơi lưu trữ nụ cười của em Tôi tránh né vô số súng của người thợ săn Đuổi đi những nỗi buồn của phần mộ bò ra Đã vì em, tôi đã biến thành hình dạng của người sói Đã vì em, đã nhiễm tính điên cuồng Đã vì em, khoác vào vẽ ngụy trang dày cộm Đã vì em, thay đổi lòng dạ Chúng ta còn có thể được gặp lại mặt không? Tôi ở trước Phật đã khổ cầu mấy ngàn năm " hơn nữa cái kia cặp kính mát kia thật sự là rất chịu chơi đó.
Cô là mô phỏng theo soái tỷ Nhạc Tân sao?
bonus ảnh nè