Lựa Chọn Của Mỗi Người
Không có Hứa Dịch Hề ở cùng, chính là mỗi ngày đều bình an, không có người chơi đùa đến sợ hãi. Nhưng là, cũng chính vì cuộc sống như vậy, Kỳ Sa cơ hồ cảm thấy không vui vẻ. Thân thể nàng bởi vì không bị Hứa Dịch Hề đụng vào cũng dần hồi phục như cũ, buổi sáng rời giường, Kỳ Sa cùng tiểu Trương đi đến phòng rửa mặt. Đợi đến khi đi ra thao trường chuẩn bị tập hợp, ánh mắt của nàng lần nữa nhìn về phía thân ảnh Hứa Dịch Hề đứng cách đó không xa.
Giờ phút này Hứa Dịch Hề cùng một cô gái tóc dài đứng cùng một chỗ,hai người dáng vẻ hôn thân mật, cô gái nói gì với Hứa Dịch Hề rồi sau đó nàng liền nở nụ cười, nhéo lỗ mũi cô gái, dường như hai người ở chung rất vui vẻ.Không biết sao trong lòng nàng cảm thấy khó chịu. Kỳ Sa nhìn các nàng, không tự chủ dược suy nghĩ Hứa Dịch Hề có phải hay không cũng sẽ làm chuyện đó với cô bé kia, nếu như có chuyện đó, cô bé kia có phải không không đón nhận.Hứa Dịch Hề có phải hay không cũng sẽ hỏi có thích nàng ôm hay không? Hơn nữa sẽ trả lời như thế nào ?
“Kỳ Sa, ngươi làm sao vậy? ta xem ngươi mấy ngày nay, tinh thần hoảng hốt, có phải hay không phát sinh chuyện gì a?” Vương tỷ theo ánh mắt nàng nhìn lại, đại biểu hiểu ra cái gì, lôi nàng qua một bên mà hỏi “ngươi có phải hay không cùng tiểu Trương có dụng chạm a?còn có nàng đối với ngươi như thế nào? Nếu không các ngươi như thế nào lại xin trưởng ngục đổi phòng đây?”.
“Không có, ta cùng nàng không có đụng chạm cái gì, nàng cũng không có làm gì ta” Kỳ Sa mím môi cười một tiếng, quay đầu lại tìm kiếm hình bóng Hứa Dịch Hề. Xác định nàng không còn ở thao trường, Kỳ Sa thở dài, cùng lại chỗ mát bên tường ngồi “Vương tỷ, ngươi thích một người có cảm giác như thế nào? Thế nào mới coi là thích?”
“Hả? ngươi như thế nào lại hỏi vấn đề này? Muốn ta nói a, thích chính là thích, không nhìn thấy ngươi kia người liền muốn tìm, nhìn thấy trong lòng liền đặc biệt vui vẻ. Thế nào? Ngươi đột nhiên hỏi ta vấn đề này không phải là có gì với tiểu Hứa…” Vương tỷ thấy Kỳ Sa đột nhiên dừng lại một chút, lập tức nở nụ cười “không có chuyện gì nha, ngươi thật coi Vương tỷ ta là một người cổ hữu sao? Chúng ta đều là con gái lại ở trong này . Ngươi nếu như thích nàng thì nên cùng nàng ở chung. ở đây mọi người đều là nữ, cũng không ai nói ngươi cái gì. Nhưng khi các ngươi ra tù rồi.nếu như không đảm bảo sau khi ra ngoài vẫn ở cùng nhau, vậy không bằng ở trong này chơi đùa một chút, đối với mọi người đều tốt”.
“Thích chính là không nhìn thấy sẽ đi tìm, nhìn thấy tim liền đập liên hoài sao? Vương tỷ, nếu như sau khi ra ngục làm sao bây giờ? Nếu như người nhà không chịu thừa nhận, ép buộc kết hôn, vậy ta nên làm gì bây giờ?”.
“Ngươi như thế nào muốn biết kết quả như thế? Ngươi nếu không thích nàng, ngươi có thế tách ra khỏi nàng, ngươi nói ta nói đúng không?” Vương tỷ nở nụ cười, có lúc trải qua nhiều chuyện, đối với mọi chuyện đều không quá mới mẻ, cái này không phải là chuyện không tốt.
“Thật có thể không?”Kỳ Sa nhìn nơi Hứa Dịch Hề đứng đến ngây ngốc. Theo lý thuyết đáng lẽ nàng nên hận nàng như thế đối đãi mình, nên cách xa nàng ra mới đúng, nhưng là chính nàng không kìm hãm được suy nghĩ, cơ hồ mỗi lần đều chú ý đến nhất cử nhất động của nàng.Người ta đều nói thành thói quen thật đáng sợ, nàng có thói quen cùng Hứa Dịch Hề ở chung, mấy ngày nay không có nàng ở cùng mình cảm giác thật khó chịu.
Khi Kỳ Sa ngẩn người, Hứa Dịch Hề đã ở trong phòng thăm. Đối diện nàng là nữ nhân lần trước, nữ nhân không nói gì, chẳng qua là từ trong túi sách lấy ra phong thư đưa cho Hứa Dịch Hề. Phong thư này là bức di thư của mẹ Hứa Dịch Hề, chữ viết bên trên đối với Hứa Dịch Hề rất quen mắt. Khi đọc di thư, thân thể Hứa Dịch Hề không tự chủ được mà run rẩy.Trong thư, mẫu thân nàng đem mọi chuyện hoàn toàn viết ra, đồng thời cũng hy vọng Hứa Dịch Hề không hận mình. Nội dung trong phong thư rất dài, Hứa Dịch Hề đọc qua, nước mắt không tự chủ rơi xuống.
“Thì ra là, là thật…” Hứa Dịch Hề ngẩng đầu nhìn nữ nhân đối diện, thì ra hết thảy mỗi lỗi lầm là của mẫu thân nàng, mà nàng lại đem tất cả lỗi này đẩy lên người nữ nhân đối diện, thậm chỉ còn ngoan tâm đâm nàng. Nhưng là, cho dù là như thế các nàng cũng không thể trở lại được,hận quá nhiều, liền cũng không có biện pháp nào trở lại như trước kia. Mẫu thân nàng có lỗi cũng đã không còn trên đời, nàng như thế nào còn oán hận nàng đây?
“Thật xin lỗi, lúc trước là ta làm sai. Phong thư này ngươi trả lại cho cha ta đi, thay ta nói hắn tiếng xin lỗi. Chúng ta, ta hy vọng ngươi sẽ tìm được hạnh phúc thuộc về ngươi, ta chúc phúc ngươi” môi Hứa Dịch Hề run rẩy, muốn lập tức đi về phòng mà khóc lớn.
“Chúng ta thật không thể trở lại sao? Dịch Hề, ta vẫn luôn yêu ngươi” nữ nhân trước mặt lại khóc, từ trong túi xách lấy ra vé máy bay “ngươi nếu như trước mặt ta nói yêu ta, ta liền trước mặt ngươi xé đi vé máy bay. Bây giờ? Người nói cho ta biết, nói cho ta biết ngươi còn yêu ta không? Ta sẽ xé nó, giữa chúng ta sẽ không có chuyện gì phát sinh.”
“Không thể trở lại, ta có yêu ngươi” Hứa Dịch Hề nhìn nàng gật đầu, đứng dậy đi khỏi căn phòng lại lần nữa dừng bước lại “ không cần trở lại nhìn ta, ta không đáng giá như vậy. Tìm một người thật sự tốt với ngươi rồi cùng nàng ở chung một chỗ”
Nhìn Hứa Dịch Hề lần nữa đi ra khỏi phòng, nữ nhân trầm mặt thu hồi vé máy bay, sau đó đi ra khỏi trại giam nữ. Nàng xem thời gian ghi trên vé cũng sắp tới, liền trở về thu thập hành lý, nữ nhân trên phi cơ tìm kiếm chỗ ngồi của mình, nữ nhân nhìn người bên cảnh nhìn mình có chút ngây ngốc. Là một nữ nhân, mặc áo sơ mi màu trắng, an tĩnh ngồi đọc sách, một kiểu tóc ngắn, dáng dấp nữ nhân có anh khí mười phần, nếu như không xác định Hứa Dịch Hề không có tỷ muội sinh đôi,thì nàng liền nghĩ nữ nhân trước mặt này thực là tỷ muội với Hứa Dịch Hề, bởi vì nàng nhìn rất giống Hứa Dịch Hề.
“Ngươi…. Là khỏi nước du lịch sao?”
“Không có,ta làm sao có thể thanh nhàn đi du lịch đây? Ta mới quyết định chuyển nhà” nữ nhân đưa tay ra chủ động cùng nàng kia bắt tay, trên mặt nở nụ cười : “Rất hân hạnh được biết ngươi, ta hy vọng chúng ta có thể cùng nhau có chuyến đi tuyệt vời”.
|
Hạnh Phúc Giản Đơn
Trở lại căn phòng trong ngục giam, Hứa Dịch Hề nằm lỳ trên giường khóc rống lên không dứt. Chờ nàng khóc mệt mỏi rồi,nàng thật sự muốn ngủ một giấc để không nghe bắt cứ thanh âm nào. Nàng bây giờ, cũng nên quên những chuyện trong quá khứ đi. Có lẽ nàng sẽ gặp người so với mình tốt hơn, có lẽ…. có lẽ đều là lỗi của nàng.
“Dịch Hề, ngươi như thế nào hôm nay lại ngủ sớm như vậy?” cô gái ở cùng phòng Hứa Dịch Hề ngồi bên giường của nàng, thấy Hứa Dịch Hề không nhúc nhích thân thể chỉ nằm ở đó, trong lòng nàng rất tò mò. Nhưng nàng cũng không dám chọc giận nàng kia, lần trước chỉ đùa bỡn, hôn nàng một cái, kết quả nàng kia cứng rắn đem nàng đẩy mạnh ra, sau lưng đụng lên tường còn rất đau a.
“Cảm thấy mệt mỏi, liền ngủ. Ngươi cũng ngủ sớm một chút đi” Hứa Dịch Hề nói qua loa, thanh âm buồn bực cơ hồ không có tia tình cảm. Cô gái mơ hồ hiểu được ý nàng, không tái nói gì nữa, đắp lên chăn nhắm mắt lại ngủ. Chờ nàng ngủ rồi, Hứa Dịch Hề vén lên chăn mở ra hai mắt nhìn chằm chằm cửa sắt căn bản không nhìn thấy.Buổi sáng, cảnh ngục mở cửa ra, nàng đánh thức cô gái nằm trên giường, bưng dụng cụ rửa mặt thuộc về mình đi ra ngoài.
Mắt nàng có chút nặng, mi mắt sưng lên. Hứa Dịch Hề cúi đầu đứng trước rãnh nước, nhìn về thân ảnh Kỳ Sa lại phát hiện nàng cũng đang nhìn mình, lập tức thu hồi ánh mắt đi ra ngoài. Thao trường vẫn như cũ rất huyên náo, Hứa Dịch Hề ngồi bên góc, nhìn mọi người vui vẻ tán gẫu với nhau.
“Em làm sao vậy? là ngủ không ngon sao?” Kỳ Sa không biết lúc nào đã đứng bên người Hứa Dịch Hề, nàng ngồi chồm hổm xuống trước mặt Hứa Dịch Hề,đưa tay muốn sờ mặt của nàng, nhàn nhạt hỏi “ có chuyện gì sao? Đã không còn ở chung, chị còn tìm tôi có việc gì không? Không sợ bị tôi làm cái gì sao?”
“Chị, chị chính là muốn hỏi em… em đem hôm đó hỏi chị vấn đề đó, vậy em… em có thích chị hay không? Kỳ Sa gian nan hướng nàng hỏi liên tục các vấn đề, nàng cần biết câu trả lời Hứa Dịch Hề, mới có thể trả lời câu hỏi Hứa Dịch Hề,mới có thể nhận định lòng mình, nếu không, nàng không có dũng khí.
“Thích thì thế nào? Không thích thì thế nào? Bây giờ còn quan trọng sao?
“Có, có. Em nói cho chị biết được không?”
“Tôi thích chị, bất quá không phải là tình cảm bằng hữu. Tôi muốn chị làm người yêu của tôi, chính là như vậy…ai bảo tôi là người biến thái đây! Trời sinh liền thích nữ nhân. Chị nếu cảm thấy ghê tởm, liền cách xa tôi ra chút.Chuyện gì cũng đừng nghĩ, nếu chị nghi muốn báo thù mà có thể chọc tôi” Hứa Dịch Hề quay đầu lại nhìn nàng, bắt lấy tay nàng “Chị biết không? Chị quá hèn yếu, hèn yếu đến bắt cứ ai cũng có thể khi dễ chị, chèn ép chị.Tôi nghĩ không muốn cùng chị ở chung một chỗ, bởi vì tính tình chị như vậy… ra khỏi tù có thể bị người ta ảnh hưởng hoặc do hoàn cảnh mà có thể bỏ rơi tôi”
“Chị sẽ không, em nói đúng chị quá hèn yêu, chị biết tính tình mình quá mềm yếu nhưng là chị sẽ từ từ thay đổi” Kỳ Sa không có tránh khỏi tay của nàng, nàng hít hơi thật sâu, cắn môi dưới lại gần gò má Hứa Dịch Hề “Chị, chị không trách em làm những việc kia, chị cũng không ghét em… Hứa Dịch Hề, chúng ta có thể ở cùng nhau không không? Có được hay không?”
“Thế nào? Chị không phải rất sợ tôi làm những chuyện kia sao?chị không quên trước kia nói sợ tôi sao! Nếu như chị sợ tôi, còn tới đây làm gì? Chị đi đi, cũng những người kia mà ở chung một chỗ”
“Chị không sợ, chị không có sợ, chị không muốn em cùng cô bé kia ở cùng nhau, Hứa Dịch Hề, chị nghĩ chị thích em” nước mắt trong hốc mắt Kỳ Sa cũng đã đong đầy, nàng thử hô hấp thật sâu không cho lệ rơi xuống, cũng không biết chính mình lại không khống chế được. Giống như nàng mỗi lần dính vào chuyện liên quan đến Hứa Dịch Hề, nàng sẽ khóc, chỉ biết khóc mà thôi.
“Chị nói cái gì? Chị nói chị thích tôi?” Hứa Dich Hề nghe nàng nói câu sau sửng sốt một chút, ngay sau đó liền nở nụ cười, nâng lên cằm của nàng lại gần mình “ chị nói lại lần nữa, chị thích tôi? Là … cùng thích của tôi giống nhau không?”
“Ừ, chị không có lừa gạt em Hứa Dịch Hề. Em ở cùng chị, đổi lại phòng được không? Chị , chị thích được em ôm ngủ, chỉ cần… chỉ cần em sau này nhẹ một chút, chị sẽ không sợ nữa”.
“Đầy là chị lựa chọn, cũng đừng hối hận. Kỳ Sa, chị xác định lựa chọn của mình chưa? Nếu như sau này đổi ý coi như không có cơ hội. Bởi vì khi đó, tôi sẽ dùng dao đâm chị chết cũng sẽ không để chị ở cùng người khác. Cho nên, chị tốt nhất nên hiểu rõ, tôi không phải là người tốt lành gì, tôi cũng không giống như khác cao thượng một cách ngu ngốc” Hứa Dịch Hề kéo nàng ôm vào trong ngực, ngửi mùi hương trên tóc nàng, an tĩnh đợi nàng trả lời.
“Chị không hối hận, vậy em… có thay đổi không? Nếu như chị không rời đi em, em có thể hay không cũng sẽ không rời đi chị? Có thể hay không sẽ đối xử tốt với chị?”
“Tôi đáp ứng chị, yên tâm đi, tôi sẽ không rời đi chị, có chuyện gì cũng sẽ không. Đã bỏ ra một lần,sẽ không buông lần thứ hai” Hứa Dịch Hề rốt cục nở nụ cười, nụ cười này không giống như lúc trước, trong nụ cười mang theo tia thỏa mãn, trong mắt Kỳ Sa nụ cười kia thật quá đẹp mắt.
Buổi tối, Hứa Dịch Hề cùng tiểu Trương đổi lại, mặc dù bị trưởng ngục chủi mắng một chút nhưng cuối cùng vẫn đổi cho các nàng. Nói về điểm này, trưởng ngục thật là một trưởng ngục tốt. Lần nữa trở về căn phòng đợi trời tối, Hứa Dịch Hề ôm lấy Kỳ Sa nắm trên giường một lúc. Lần này, nàng không có cự tuyệt, ngược lại đem toàn lực nghênh hợp nàng. Lần đầu tiên, Kỳ Sa cảm thấy chuyện này không có giống như trước kia đau, ngược lại rất thoải mái. Nàng có thể cảm giác được Hứa Dịch Hề đích thị rất ôn nhu, cho dù là bá đạo có mang theo chiếm hữu cao, nàng cũng có thể cảm giác được tim nàng đập nhanh, cùng muốn giống nhau…
“Sau này, chúng ta sẽ ở cùng nhau” Hứa Dịch Hề nở nụ cười “ chờ chị ra ngục, tôi với chị cùng nhau rời đi. Tôi sẽ không để người khác khi dễ chị, mà chị… cũng phải mạnh mẽ lên, hiểu không?”
“Chị sẽ thay đổi” Kỳ Sa gật đầu đáp ứng nàng, nhìn ánh đèn lờ mờ trong phòng, đột nhiên ngây ngốc nở nụ cười. Cuộc sống sau này, còn rất dài, các nàng….có đủ thời gian để cùng nhau trai qua mọi chuyện.
Hạnh phúc nhiều khi rất đơn giản, chỉ cần hai người ở cùng nhau.
----------------Hoàn----------------
|