Thiên thiên không phải là một cô gái vĩ đại gì cho cam. Thế nhưng cô vẫn dạy được cho người khác một bài học quý. Chính là, một khi đang ở trong nhà ai, tốt nhất là đừng chọc giận chủ nhà.
Ngao ngán đứng trước cổng biệt thự đen, Thiên thiên đột nhiên lại cảm thấy hối hận. cô vẫn chưa quên cái cảm giác sợ hãi đến kinh tởm mà con quái vật kia mang lại. Thế nhưng cái tên… tên gì ấy nhỉ? cô nhóc đáng ghét kia. Mặc dù cậu cứu cô một mạng 2 lần, nhưng cũng không thể cứ làm người khác bực mình thế được.
Hạo Nhiên sau khi tống cổ cô nhóc Thiên Thiên ra ngoài, lập tức phủi tay an phận. Cậu bị Vy vy mẫu thân bắt vào phong tập đã đủ chán ghét rồi, trốn ra đươc lại gặp con nhóc này. Chưa nói đến chuyện cậu cứu cô ta. Cô ta được ở trong nhà của cậu là đã phải cảm thấy vinh dự lắm rồi. Vậy mà cô ta…
Chương 3 : VY VY GIÁ LÂM. Hạo Nhiên sau mấy ngày ăn chơi ** đởn ở vũ trường heaven đã hoàn toàn quên sạch cô nhóc kia. Mặc dù cũng có chút lăn tăn vì bỏ mặc cô ta như thế, nhưng biết sao được chứ? Là do cô ta xấc láo thôi. Vấn đề bây giờ mà cậu cần quan tâm chính là…
-Nhóc con. Mi chết chắc rồi.
-Vy… Vy Vy mẫu thân. Mẫu thân tìm con?
Hạo Nhiên lắp bắp, cười kinh điển trước khuôn mặt đầy sát khí của mẹ mình.
-Không đến tìm mi, chẵng nhẽ đến tìm Moon?
-Mẫu … Mẫu thân. Nghe con nói đã. Con chỉ là định lên dương gian mấy ngày thôi?
-Vậy nên trốn ra khỏi phòng tập, không nghe ý chỉ của ta?
Trong họng Hạo Nhiên phát ra một tiếng ực. Thảm rồi. Lần này chết chắc. Cậu rõ ràng là đã che giấu vết tích rất kĩ rồi mà. Sao lại…?
Vy Vy nuốt nộ khí vào trong bụng, thong thả nói.
-Bỏ đi. Hôm nay ta đến đây vì chuyện khác.
Hạo Nhiên nghe được câu nói của mẹ như nghe quý tòa phán trắng án. Cậu mừng rơn, xun xoe.
-Chuyện gì ạ?
-Hưm… Mẹ có một người bạn. Cô My My ngày xưa hay đến nhà mình ấy…
-Vâng? Con còn nhớ cô ấy rất xinh. Là vợ của Đại Thiên sứ AVi.
-Đúng rồi, Là cô ấy. Gần đây, cô ấy có chút rắc rối riêng. Cô ấy không muốn mẹ nhúng tay vào giúp. Có điều… Trước đây bọn mẹ từng nói, sau này sẽ cho 2 đứa con của mình kết hôn…
-Khoan đã. Con của cô ấy… là trai hay gái?
-Là… một cô gái rất xinh đẹp.
-Vậy…
-Đúng rồi. Hạo Nhiên. Con sắp lập gia đình!
Chương 4 : HÔN ƯỚC GIỮA TRỜI! Sét đánh ngang tai!
Hạo Nhiên đúng là không thể tin vào tai mình nữa. Mẹ cậu nói… cậu sắp kết hôn?
-Có một chút rắc rối.Nên cô ấy đã đẩy con của cô ấy xuống hạ giới. Cũng cho con gái cô ấy nuốt Thạch Hắc Đơn. Thạch Hắc đơn này trước đây là do mẹ tặng cô ấy. Để đề phòng khi cô ấy buồn chán, muốn xuống thăm mẹ nhưng không muốn ai biết. Thạch Hắc đơn sẽ giúp cô ấy giấu kín dấu vết của mình. Chỉ có mẹ mới có thể tìm ra được cô ấy. Nhưng mà… cô ấy đã cho con gái cô ấy nuốt Thạch Hắc đơn.
-…
Hạo Nhiên choáng trước những câu chữ mà mẹ cậu vừa thốt ra. Khoan đã. Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Cậu phải kết hôn? Không thể nào. Cậu còn rất trẻ. Còn muốn ăn chơi dài dài. Đâu thể nói kết hôn là kết hôn được?
-Mẹ đã tìm được con gái của My My. Hiện cô ấy đang ở chỗ chúng ta.
-Khoan đã. Mẹ! Con chưa muốn lấy vợ. Nhất là cái kiểu hôn nhân cổ lỗ sĩ này.
-Chuyện này… mẹ biết con không muốn. Nhưng dù sao cũng là lời hứa. Làm người không thể bội tín được con ạ.
-Thứ nhất. thưa mẹ. Chúng ta là Quỷ. Không phải là người. Thứ hai. Con đâu phải là người hứa cơ chứ?
-… Đến lượt Vy Vy im lặng, không nói gì mà chỉ lẳng lặng buông một câu buồn thiu
-Tùy con vậy.
Sau đó cất bước ra khỏi biệt thự.
Hạo Nhiên sững sờ trước hành động của mẹ. Mẹ cậu chưa bao giờ như thế cả. Lần này, tại sao lại…?
Hạo Nhiên cầm tách trà nóng lên nhấp một ngụm. Kì lạ. Quả thật rất kì lạ
Thắc Mắc của Hạo Nhiên không phải chờ đợi lâu mới biết.Chỉ tối hôm đó thôi, cậu đã hiểu rõ ngọn nhành cái câu tùy con thôi của Vy Vy mẫu thân.
-CÁI GÌ THẾ NÀY??????
|
|
Chuyen j xay raaaaaa mau tiep nhanh di nhóc
|
|
CÁI GÌ THẾ NÀY??????
Hạo Nhiên hét ầm ĩ, mắt đăm đăm nhìn vào chiếc ví trống không. Thẻ… thẻ của cậu không cánh mà bay, biến đi đâu hết rồi?
Không cần nói, Hạo Nhiên cũng biết việc này là do ai gây ra. Đúng là… câu nói của Vy Vy mẫu thân đúng là không thể xem thường. Ác quỷ có luật lệ của ác quỷ, Tiền bạc là 1 trong 5 thứ vật chất mà ác quỷ không thể hô biến ra. Vậy nên mất hết thẻ tín dụng,Hạo Nhiên coi như trở thành người vô sản.
Nhưng mà…
Hạo Nhiên không thể chịu thua được. Nếu cậu chịu thua, cuộc đời tươi sáng của cậu sẽ bị một chữ vợ xâm chiếm. Như thế còn gì là đời trai trẻ nữa chứ?
Hừ lạnh một cái, Hạo Nhiên vẩy tay kéo chiếc áo từ trên móc áo xuống, khóa thẻ? Cậu sẽ tự mình làm ra tiền bằng mánh khóe pháp thuật của cậu.
Nhưng mà…
Lại nhưng mà, cái vẩy tay của Hạo Nhiên tuyệt nhiên không khiến cho cái áo di chuyển. Kì lạ. bình thường thì chỉ cần vẩy nhẹ cũng đủ để chiếc áo từ xa tít tắp nằm gọn trong tay cậu mà. Chẳng nhẽ…
Hạo Nhiên gạt ngay ý nghĩ đáng sợ trong đầu đi. Không thể. Mẹ cậu không thể đối xử với con trai như thế được.
Cố gắng dùng hết những pháp thuật mà mình biết, Hạo Nhiên ngày càng trở nên hoảng loạn hơn bao giờ hết. Tất cả mọi thứ không xảy ra như nó đáng nhẽ phải xảy ra. Hạo Nhiên ngồi bệt xuống chiếc ghế da êm ái, khuôn mặt thẫn thờ. Vy Vy mẫu thân hẳn đã sử dụng đến nó. Đoạn Thuật đơn…
Chương 5 : GẶP GỠ HÔN THÊ. Vy Vy đang điềm nhiên giúp Ice xem xét một số bản tấu của một số đại ác quỷ. Công việc này của cô âu cũng gần giống như một hoàng hậu vậy. Quỷ Hậu của Quỷ giới quả thật nếu không có đầu óc e rằng sẽ sớm bị loại trừ ra khỏi Quỷ giới tàn khốc này.
Rầm!!!
Tiếng đạp cửa đinh tai nhức óc, bám theo đó là một đống bụi mù mịt phát ra từ cánh cửa tội nghiệp cũ kĩ. Vy Vy chẳng buồn ngước lên, cất cao giọng.
-** Ala. Gọi người đến thay cửa hộ tôi. -Dạ, Quỷ Mẫu.
** Ala đưa đôi mắt lấm lét nhìn công chúa Quỷ giới, không quên nhanh chân bước qua cái vị trí đang phừng phừng lửa hận kia. Quả là đáng sợ, rất đáng sợ. Cái vật thể đứng trước mặt bà đây, không hiểu là quỷ hay là một đống căm hờn đang bốc cháy phừng phừng đây. Mặc kệ là thứ gì, bà trước tiên vẫn là nên tránh nạn. Nếu không, chỉ e rằng xác cũng chẳng còn nguyên.
-MẸ!!!
Hạo Nhiên gào lên ngay sau khi ** ala khuất bóng.
-gì thế con gái- Đáp lại giọng gào thét đầy tức tối là một giọng nữ nhẹ nhàng du dương.
-Rốt cuộc tại sao mẹ đối xử với con như thế?
-Chuyện này còn phải hỏi hay sao?
-Chuyện này… con không thể chấp nhận hôn nhân này.
-Tùy con thôi.
-Nhưng… nhưng mẹ cũng không thể để con gái mẹ thế này được chứ? Ít nhất cũng phải cho con một sự lựa chọn dễ thở chứ?
Vy Vy rời mắt khỏi bản tấu, ngước đôi mắt mệt mỏi nhìn vào đứa con gái vừa tròn 20 tuổi, chậm rãi lên tiếng.
-Mẹ có thể cho con thời gian để thích nghi với con bé.
-1 tháng!
-6 tháng.
-6… 6 tháng???
Hạo Nhiên há hốc mồm. 6 tháng? Tuổi xuân của cậu còn lại gì sau 6 tháng đây?
-Nếu con không đồng ý, con có thể từ chối và chấp nhận cả đời không thể dùng pháp thuật và thẻ.
Đáp lại câu nói thong thả của Vy Vy là tiếng nghiến răng kèn kẹt của Hạo Nhiên. Đành vậy. Không còn cách nào hơn.
-Bao giờ mẹ đưa thuốc giải cho con?
-Thế mới ngoan chứ. Sau 6 tháng mẹ sẽ đưa thuốc giaỉ cho con. 6 tháng nữa My My sẽ quay lại đón con bé. Nếu con không đồng ý nữa, chuyện này xem như chấm dứt.
-Được. Móc ngoéo!
Vy Vy đưa ngón tay út ra móc ngoéo với đứa con ham chơi của mình, trên môi nở một nụ cười giản xảo vô cùng, khiến cho Hạo Nhiên đừng không được, rùng mình mà cảm thấy như mình vừa bị lừa vậy.
Thiên thiên buồn chán nằm một mình trong căn phòng rộng thênh. Cô vẫn chưa tài nào quen được với cái không khí ẩm mốc thiếu ánh mặt trời và cảm giác chăn ấm đệm êm này. Thực ra thì Quỷ mẫu đối với cô cứ như mẹ của cô vậy. Thế nhưng dù sao vẫn là có chút không thoải mái trong lòng.
Thiên Thiên vẫn nhớ như in cái khoảnh khắc mà Quỷ Mẫu tìm thấy mình, cũng chính là lúc thân hình cô đột ngột tỏa ra những vầng hào quang xen kẽ những sắc đen. Lúc đó cũng là lúc cô cận kề với cái chết, khi mà một con quỷ gớm ghiếc đang chuẩn bị xơi tái cô.
Thở dài đánh sượt, Thiên Thiên không khỏi cám ơn ông trời. Bởi số phận của cô cứ như có quý nhân phù trợ vậy.
Nói không ngoa. Thiên Thiên lần nào gặp nạn nhất định sẽ có người giúp. Lúc gần chết đói thì tự nhiên có bánh mì. Lần trước gặp nạn được tên đáng ghét cứu. Lần này gặp nạn lại được Quỷ mẫu cứu. Mặc dù cô có chút sợ hãi đối với cái giới quỷ này, thế nhưng…
Haiz!!! Cô đâu còn chỗ nào để dung thân nữa. Quỷ mẫu đã nói với cô bà là bạn của mẹ cô. Nhưng lại không chịu nói tung tích của mẹ cô. Chỉ đưa cho cô một mặt dây chuyền giống hệt của cô ra. Thiên Thiên thoạt đầu có chút nghi ngờ. Sợi dây chuyền này đâu chứng minh được gì. Dù cho nó giống của cô, nhưng không thể không nghi ngờ về độ độc của nó, tức là có ai có nữa hay không cô cũng làm sao biết?
-2 sợi dây chuyền này là độc nhất vô nhị. –Thiên Thiên nhớ lúc đó cô đã giật bắn mình khi Quỷ mẫu đoán được suy nghĩ trong lòng cô mà giải thích cho cô. –nó là của ta tặng cho mẹ cháu. Là vật chứng minh tình bạn của bọn ta. Nhờ có nó và phép thuật mà nó mang bên trong, cháu mới có thể có những thứ cháu ao ước. Thực ra thì ta làm nó lúc mới bước chân lên làm Quỷ mẫu. Đó là một phép màu cổ xưa thú vị, cho phép tạo ra thứ dây chuyền thiêng liêng gắn liền.
Quỷ mẫu đưa sợi dây chuyền lại sát với của cô, 2 mặt dây chuyền liền sáng rực lên, rồi hút nhau lại, tạo thành hình một giọt nước.
Thiên thiên bất giác đưa tay lên sờ vào sợi dây mình đang đeo ở cổ. Thật không ngờ người cứu cô nhiều nhất vẫn là Quỷ mẫu. Thật kì lạ. Cô từ lúc tỉnh dậy đã chẳng còn biết sợ hãi là gì, Thế nhưng…
Ý nghĩ xa xăm của Thiên Thiên không ngừng đem đến cho cô những thắc mắc mà cô không nghĩ đến. cho dù cô không sợ hãi, cho dù cô chỉ muốn tìm ra bố mẹ mình, nhưng mà…
Bố mẹ của cô là bạn của Quỷ mẫu.Nếu vậy thì không phải cũng chỉ là quỷ hay sao? Vậy tại sao lại không cho cô biết? sao phải giấu cô? Cô thật sự suy nghĩ đến nát óc cũng không tìm ra được lý do, bèn thu dọn quần áo chuẩn bị đi tắm…
|