Tình Nhân Của Ta Có Gì Đó Không Đúng
|
|
CHƯƠNG 19:
A, tôi hơi nhức đầu, giống như có người lấy búa nện lên đầu của tôi. Bất quá tôi nhìn kỹ một chút, bên cạnh tôi chỉ có một khuôn mặt rất mơ hồ của người nào đó.
“Trước muốn tắm sao?” Người kia hỏi.
Tôi cũng không biết hắn có phải là đang hỏi tôi hay không ngược lại mẹ tôi từng nói , gặp phải người lạ phải tỏ ra lịch sự, mặc kệ mọi việc cứ nở nụ cười.
Thế là tôi đối với hắn nở một nụ cười.
Người kia vốn là đang cầm quần áo trong tay, bỗng nhiên liền rơi xuống đất, hơn nữa hắn còn không đem quần áo nhặt lên, chỉ là liên tục nhìn chằm chằm vào tôi.
Tôi vẫn đối với hắn nở nụ cười.
Sau đó hắn liền đem tôi lột sạch ném vào trong bồn tắm , hắn giúp tôi tắm rửa, tắm tắm liền nói với tôi: “An An, lại cười một cái đi.”
Tôi liến đối hắn cười đến rất xán lạn.
Trong chớp mắt, tôi cảm thấy được người này thật giống như có cái gì đó không được bình thường, nói chung, giống như quái thú, có chút đáng sợ.
Tôi an tĩnh mà cười với hắn, nghĩ nếu như tôi đã nghe lời như thế, hắn hẳn là sẽ không lại đây ăn tôi.
Kết quả tôi sai rồi.
Tắm xong, sau khi trở lại trên giường, hắn liền hôn tôi.
Tôi không biết hắn tại sao muốn hôn tôi, mẹ ta trước đây cũng rất là thích hôn tôi, nhưng hắn hôn lại dùng quá sức , cảm giác là lạ, cùng cảm giác khi mẹ hôn tôi không có chút nào giống nhau Tôi có chút sợ sệt, kéo y phục của hắn hỏi: “Anh có thể hay không đừng dùng sức như vậy mà hôn tôi?”
Hắn không nói lời nào, lại nhìn tôi một lúc, hôn nhẹ lên mắt của tôi nói: “Em cười một lần nữa đi.”
Âm thanh trầm trầm, thật là dọa người.
Tôi thành thành thật thật liền nở nụ cười, sau đó liền cảm thấy có cái gì đó tiến vào, đặc biệt không thoải mái.
Tôi sợ hết hồn, lập tức liền muốn bò xuống giường mà bỏ chạy.
Người kia khí lực rất lớn, lập tức liền tóm lấy tôi.
“Anh không được đè tôi nữa, tôi rất không thoải mái a.” Bị hắn ôm chặt lấy, tôi nhỏ giọng oán giận. Người kia liền nói với tôi: “Anh đi tắm, em đợi anh ở chỗ đây nga.”
Tôi liền cao hứng gật gật đầu, nha đúng rồi, còn muốn cười.
Hắn thân thủ nhu nhu đầu của tôi, tìm quần áo liền đi.
Đợi đến khi hắn tắm xong chui lại vào trong chăn, tôi kỳ thực đã nửa mê nửa tỉnh , mí mắt cảm giác rất nặng, liên tục sụp xuống, bất quá bởi vì hắn tiến vào, có chút lạnh. Tôi liền tỉnh lại.
Hắn liền ôm tôi, hỏi tôi: “Đầu có còn đau hay không?”
Bây giờ âm thanh êm tai hơn rất nhiều.
Tôi lắc đầu một cái.
Hắn liền nhìn chằm chằm vào tôi, tôi cũng liền nhìn chằm chằm vào hắn.
Hắn duỗi tay ra che mắt của tôi lại.
“Đừng nhìn anh, nếu em cứ nhìn anh, anh liền không nhịn được .”
Tôi không hiểu lắm hắn là đang nói cái gì, ngược lại là mơ hồ cảm nhận được một chút nguy hiểm, liền rất nghe lời mà nhắm mắt lại.
“Em nhận ra anh sao? Anh là ai?” Hắn hỏi.
Tôi suy nghĩ một chút: “Thật giống như… không nhận ra, gương mặt lớn lên có chút quen thuộc.” Trực giác liền cảm giác được người kia có chút không cao hứng, tôi lập tức nói: “Tôi cũng không nhớ rõ mình là ai.”
Đối phương trầm ngâm: “Cũng đúng, em nếu như nhớ kỷ, khẳng định đến chết cũng muốn giữ gìn quy tắc tổng tài của em.”
Quy tắc tổng tài? Nghe thật có chút quen thuộc.
“Quy tắc tổng tài là cái gì?” Tôi hỏi.
Hắn một lát sau mới ôn hòa nói: “Chính là chỉ đối với anh cười, còn có nghe lời của anh.” (anh đê tiện quá đê ~ chỉ lợi dụng người ta khi say xỉn thôi =)))))
Tôi mở mắt, liến đối với hắn nở nụ cười, lập tức liền nhắm mắt lại.
“Vậy anh là ai a?” Tôi có chút buồn ngủ.
“Anh là ngươì mà em thích nhất, cũng là người thích em nhất.” Hắn trả lời như vậy.
Người thích nhất?
Người tôi thích nhất nên là ba mẹ của tôi chứ.
Tôi thật sự rất buồn ngủ, vẫn liên tục ngáp, không có chút khí lực để nói chuyện.
Thời điểm mơ mơ màng màng, tôi nghe được bên cạnh có người nói: “Vẫn không thể nói cho em biết anh là ai, nếu nói ra chắc là em sẽ vô cùng tức giận.” —————————————–
Lão Thụ: Ta đang mài mò edit thì máy tắt cái pụp T^T ôi mẹ ơi ta máu lên tới não vì nguyên 1 đoạn chưa có save lại ak T^T oa oa oa. Hy vọng có ngược nhẹ ^^
|
CHƯƠNG 20:
Tôi mơ một giấc mơ.
Tôi mơ tới một khách sạn rất sang trọng, bên trong đâu đâu cũng có người, ngồi một bàn lại một bàn, chiếm cả một cái đại sảnh.
“Trần tiên sinh uống nhiều một chút a, bằng không thì thật là không nể mặt mũi rồi!” Một nam nhận không thấy rõ mặt vận âu phục, cười hì hì lấy rượu giúp tôi rót đến tràn đầy.
Trong lòng tôi có một chút chống cự, bất quá vẫn là khách khí mà nâng chén cạn sạch .
Có một thì có hai, những người khác dồn dập đi tới kính rượu, đại khái chính là dựa vào việc này mà tìm cách tạo quan hệ.
Trong lĩnh vực kinh doanh, rượu cũng là một thứ trợ hứng, tuy rằng tửu lượng của tôi cũng không tốt, tôi vẫn là uống rất nhiều rượu.
Mãi đến tận khi trong bụng tôi uống vào một lượng lớn rượu, tiệc rượu này mới coi như đã kết thúc.
Tôi và vài người bạn đối tác làm ăn lúc đi thang máy xuống, thời điểm đi ra vừa vặn trước mặt đụng phải một người nam nhân có vóc người cao gầy.
Hắn mặc một chiếc áo liền mũ, mang một cặp kính mát, không biết sự việc thế nào, chính là khiến cho người ta cảm thấy được đặc biệt không giống nhau.
Tôi quỷ thần xui khiến quay đầu lại nhìn vài lần, nhìn thấy đường nét chiếc cằm duyên dáng của hắn.
Hắn tựa hồ phát hiện được tầm mắt của tôi, trước khi cửa thang máy đóng lại đối với tôi mỉm cười. Tôi cả người đều có chút tỉnh táo lại.
Nam nhân bụng phệ bên cạnh hỏi tôi: “Trần tiên sinh có muốn hay không đi massage a?”
Tôi mới vào thương trường, nghe nam nhân bụng phệ nói thế cũng không cảm thấy có cái gì không đúng, chỉ cảm thấy cổ có chút đau, liền thuận miệng đáp ứng, tôi liền cảm giác được mấy tên nam nhân cùng đi cười đến mức quá quái lạ.
Đi đến một gian phòng xa hoa được người khác an bài vô cùng tốt, tôi miễn cưỡng chống đỡ cho tới lúc tắm xong, đi ra liền thấy một nam nhân mặc áo sơ mi đứng ở cửa.
Tôi suy nghĩ một chút, nghĩ là hắn là tới massage cho tôi.
“Cổ của tôi có chút đau, anh biêt làm thế nào để giảm bớt không?” Tôi tự mình đi tới trên giường nằm sấp xuống.
Nam nhân ánh mắt có điểm lạ, hắn lúc này không đội mũ, lộ ra một khuôn mặt rất dễ nhìn.
“Không biết sao?” Tôi lạnh lùng hỏi.
“Biết.” Nam nhân đột nhiên nở nụ cười, nụ cười qua tỏa sáng , tôi làm bộ lơ đãng quay đầu đi không nhìn đến hắn.
Tôi chưa từng bị người massage qua, bất quá tôi cảm thấy bộ dáng thủ pháp của hắn cũng không tệ lắm, làm cho tôi rất thoải mái, trong lòng mơ hồ có ý nghĩ muốn hắn massage cho tôi lâu dài. Đại khái là do uống rượu, nên tôi cũng nói nhiều hơn.
“Anh vì cái gì mà làm nghề này ?” Tôi hỏi.
Giọng nam nhân nhu hòa trả lời: “Tôi không làm nghề này. Tôi là người mẫu.”
“Người mẫu?” Tôi kinh ngạc hỏi ngược lại: “Anh không phải là nhân viên massage, thế nào lại ở trong phòng của tôi?”
Nam nhân động tác ngừng một chút, cười nói: “Không biết, người quản lý của tôi dẫn tôi đến đây, tôi liền tới nhìn một chút, vốn là chuẩn bị đi, bất quá vừa vặn tôi sẽ massage cho cậu.”
“Ồ.” Tôi thất lạc hỏi: “Anh sau này sẽ làm nghề này sao? Tôi cảm thấy được thủ pháp massage của anh tốt vô cùng.”
Hắn trả lời cái gì tôi cũng nghe không rõ, sau đó sự tình cũng lung ta lung tung, càng xoa bóp càng nóng, trong lúc vô tình, liền có một nam nhân chẳng biết tại sao đè ở trên người của tôi.
Ngày hôm sau tỉnh lại, trên giường chỉ có một mình tôi, cái mông còn đau, tôi suy nghĩ kỹ một chút liền nhớ đến hành vi đêm qua.
Phải nghĩ biện pháp làm cho người mẫu tiên sinh câm miệng, bằng không tôi liền sẽ biến thành một tổng tài có cuộc sống riêng tư không hề đứng đắn, như vậy đối với tôi cùng công ty không có bất kỳ chỗ tốt nào.
Tôi nghĩ rất lâu, cảm thấy giết người là chuyện không thể làm, liền chuẩn bị một tờ chi phiếu để trống, tôi lần trước nghe mấy vị tiểu thư ký nói tổng tài sau khi lên giường cùng nữ nhân đều là lạnh lùng mà bỏ lại một tờ chi phiếu để trống.
(Chi phiếu để trống hình như là tờ chi phiếu đã có chữ ký của người chủ chi phiếu nhưng chưa có số tiền. Khi bạn có được nó bạn chỉ cần ghi vào số tiền tùy thích bao nhiêu số 0 cũng được và ra ngân hang rút tiền. Nôm na là vậy ^^)
Đáng tiếc người mẫu tiên sinh đã đi rồi, tôi không thể làm gì khác hơn là nhẫn nhịn chịu đựng cái mông đau, sai người tra xét hành trình của hắn, chờ ở bên ngoài rất lâu, cuối cùng cũng đợi được hắn đến.
“Chuyện tối ngày hôm qua không cần nói cho bất luận người nào.” Tôi nói sau đó đem chi phiếu nhét vào trong tay hắn.
Chi phiếu có thể ném nó đi như thế nào đây? Nếu như mà nó bị gió cuốn đi thì làm sao đây? Tôi mới nhậm chức tổng tài, vốn là bởi vì người mẫu tiên sinh massage khiến tôi đặc biệt hài lòng nên mới nguyện ý mà hào phóng như thế, tôi cũng không muốn lại mở một tấm chi phiếu để trống thứ hai a. (tại sao 1 chương sẽ có 1 đoạn làm khó người thế T^T)
Người mẫu tiên sinh tự tiếu phi tiếu nhìn tôi, một đôi mắt cong cong.
“Tổng tài nếu như có thể bạo tay như thế, không bằng bao dưỡng tôi đi?” Hắn đem đầu lại gần, hơi thở nóng bỏng làm cho tôi rất không quen.
“Bao dưỡng?”
“Đúng.” Người mẫu tiên sinh đem chi phiếu đặt ở trong túi: “Tôi chỉ cần tấm chi phiếu để trống này, cậu sẽ bao dưỡng tôi đến khi cậu không muốn tiếp tục nữa, tôi sẽ massage cho cậu, tôi cũng biết nấu ăn nữa.”
Tôi nghiêm túc mà tính toán một chốc: Bất luận bao dưỡng hay không bao dưỡng tôi đều phải trả giá như nhau, huống chi người mẫu tiên sinh vừa biết massage vừa biết nấu ăn, như vậy tôi còn bớt đi một khoản tiền tìm nhân viên massage nga.
Tôi đáp ứng.
Người mẫu tiên sinh nở nụ cười: “Xin được chiếu cố a.”
Tôi lập tức từ trong mộng tỉnh lại.
“Em tỉnh rồi?” Người mẫu tiên sinh đứng ở bên giường: “Trước tiên em ăn điểm tâm đi.” Vừa nói vừa hôn tôi một cái.
Tôi thật sự cảm thấy được bao dưỡng người mẫu tiên sinh là một vụ làm ăn có lời a.
|
CHƯƠNG 21:
Cuối năm, người mẫu tiên sinh kết thúc kỳ nghĩ trước thời hạn.
Nghe nói một nhà thiết kế thời trang nổi tiếng muốn tổ chức một buổi biểu diễn thời trang, hi vọng người mẫu tiên sinh có thể tham gia.
Tôi cho rằng đối với công việc nhất định phải nghiêm túc và có trách nhiệm, cũng không có lợi dụng thân phận của kim chủ mà bắt người mẫu tiên sinh từ chối.
“Muốn cùng đi với anh sao?”
Trước khi đi một ngày, người mẫu tiên sinh trở nên đặc biệt dính người.
Tôi xem phim, hắn muốn ôm tôi cùng xem, tôi ăn cơm, hắn cũng phải nhìn tôi chằm chằm, giống như hạt mè mà gắt gao dính trên người của tôi.
Đến buổi tối, tôi đang vui vẻ xem tin tức cuối ngày, người mẫu tiên sinh đột nhiên nói với tôi: “Cùng đi với anh đi.”
Không phải câu hỏi nhẹ nhàng ôn hòa, mà là loại ngữ khí thông báo.
Tôi mơ hồ cảm thấy được khẩu khí này có gì đó không phù hợp, ngẫm lại thì người mẫu tiên sinh đích xác là rất ít khi tách ra khỏi tôi lâu như thế, có thể là trong lòng cảm thấy bất an đi.
Suy nghĩ một chút tôi gần đây không có chuyện gì, công việc trong thời gian ngắn cũng không có, không bằng cùng người mẫu tiên sinh đi một chuyến.
Ta nghĩ như thế, liền dứt khoát đáp ứng hắn, ngày hôm sau liền theo hắn lên máy bay.
Sau khi trải qua chuyến bay dài dằng dặc, tôi đã đặt chân lên đất Paris, bất quá cả người đều không có tinh thần.
Chúng tôi cùng đi đến khách sạn, người mẫu tiên sinh phụ trách lấy hành lý cùng các loại giấy tờ liên quan, tôi dù buồn ngủ nhưng vẫn như cũ mà bảo trì hình tượng tổng tài hoàn mĩ.
Cuối cùng, tôi thanh thản nằm dài ở trên giường mà ngủ, người mẫu tiên sinh còn phải ra ngoài cùng đại sư gặp mặt, thảo luận một ít vấn đề lung ta lung tung.
Chờ tôi chân chính tỉnh lại, theo giờ địa phương thì đã muộn lắm rồi.
“Muốn ăn một chút gì sao?” Người mẫu tiên sinh đang xem sách, thấy tôi tỉnh lại liền xoay đầu lại nhìn tôi hỏi.
Vẻ mặt của người mẫu tiên sinh dưới ánh đèn đặc biệt xinh đẹp, nhất là thời điểm hắn kêu người đưa thức ăn lên, siêu cấp soái.
“Ngày mai anh phải chụp hình cho poster quảng cáo, em cũng cùng đi với anh sao?” Người mẫu tiên sinh có thể là ăn rồi, liền chống cằm nhìn tôi ăn.
Tôi vừa ăn vừa hàm hồ hỏi: “Anh đứng ở nơi đó chụp ảnh sao?”
Trên thực tế tôi không quá muốn đi, giống như không có gì thú vị cả, so sánh với đó, tôi tình nguyện một mình chờ tại khách sạn để ngủ.
“Không muốn xem bộ dạng khi làm việc của anh sao?” Người mẫu tiên sinh nhếch miệng.
Tôi nghĩ tới trước đây đã xem qua poster quảng cáo, người mẫu tiên sinh trong đó cùng với lúc bình thường xác thực rất không giống nhau, tôi bắt đầu do dự.
“Bên kia cũng sẽ cung cấp thức ăn gì đó.” Người mẫu tiên sinh cười nói.
Tôi một mặt không hề bị lay động, suy tư một chút, tĩnh táo đáp ứng.
“Anh phải làm việc trong bao lâu?” Ngày đó tôi đáp ứng với hắn rất vội vàng, cũng không hỏi hắn rõ ràng hơn.
Người mẫu tiên sinh mở TV: “Có thể là một tuần hoặc lâu hơn. Sẽ không quá lâu.” Người mẫu tiên sinh lại gần.
Tôi đã hoàn toàn quen với cái thói táy máy tay chân của hắn.
“Tốt.” Tôi nói: “Không sai biệt lắm vừa vặn đi.”
Người mẫu tiên sinh liền hôn tôi: “Vậy thì tốt.”
|
CHƯƠNG 22:
Khi người mẫu tiên sinh làm việc nghiêm túc thật sự rất khác.
Người mẫu tiên sinh mặc một chiếc áo khoác màu nâu nhạt, tóc mái toàn bộ đều được chải lên trên, trên mặt còn trang điểm, biến thành bộ dạng mà tôi hoàn toàn nhận không ra.
“Trần tiên sinh cũng tới a?”
Người mẫu tiên sinh số 2 đột nhiên xuất hiện ở trước mặt tôi, hắn cũng trang điểm, càng thêm yêu mị.
Tôi nhàn nhạt đáp một tiếng, nhìn tư thế đứng chụp ảnh của người mẫu tiên sinh, tôi tiếp tục bảo trì tốc độ không nhanh không chậm mà ăn đồ ăn vặt trước mặt.
Người mẫu tiên sinh số 2 đưa tay ra cầm đi một khối bánh qui, cười híp mắt hỏi tôi: “Không ngại tôi lấy một khối đi?” Sau đó ung dung thong thả nhét vào trong miệng, cắn a cắn, cuối cùng còn chưa đã mà liếm liếm miệng.
Ngại! A!
Đặc! Biệt! Ngại! A!
Tôi dùng sức cắn bánh qui, đem lời nói thật lòng đồng thời cắn nát mà nuốt xuống.
“Cái này thoạt nhìn cũng không tồi.” người mẫu tiên sinh số 2 cười đến cả mặt đều là cảnh “xuân”, đưa tay liền lấy đi một bao khoai tây miếng.
Ai có thể nhịn! Ai không thể nhẫn! Tôi đang chuẩn bị mở miệng, người mẫu tiên sinh số 2 nhẹ nhàng nói với tôi: “Trần tiên sinh biết chuyện trong nhà của Lý Thiệu Niên không?”
Tôi chần chờ một chút.
“Thoạt nhìn còn không biết.” người mẫu tiên sinh số 2 cười vô cùng yêu nghiệt: “Có muốn hay không thu nhận tôi?”
Tôi tiếp tục chần chờ.
“Tôi biết rất nhiều chuyện đây.” người mẫu tiên sinh số 2 cười híp mắt nói với tôi, chú ý tới tầm mắt của người mẫu tiên sinh đang nhìn sang, hắn mặt không đổi sắc mà đưa tay vẫy vẫy.
Tôi nhanh chóng ở trong lòng tính toán: Người mẫu tiên sinh cả người đều là của tôi, tôi nếu như thông qua việc thu nhận người mẫu tiên sinh số 2 để mà tìm hiểu tin tức, cảm giác thật không lý trí. Nhưng là người mẫu tiên sinh thật sự giống như không thích nói về chuyện trong nhà, tôi liền mang lòng nghi ngờ.
Đầu óc chuyển một vòng, tôi quyết định, tôi không thu nhận, tôi, lời nói khách sáo.
“Tôi có thể hỏi hắn.” Tôi rất lãnh khốc trả lời, âm thanh đạt tới trình độ khiến người cảm thấy lạnh lẻo.
Người mẫu tiên sinh số 2 nhíu mày: “Tôi cá là hắn sẽ không nói cho cậu.”
Người mẫu tiên sinh số 2 nhíu mày không hề soái như khi người mẫu tiên sinh nhíu mày.
Tôi trầm mặc, lại hỏi: “Tại sao?”
“Bởi vì hắn lừa cậu.” người mẫu tiên sinh số 2 tới gần tôi, nhỏ giọng nói: “Hoặc là, nói hắn che giấu cậu càng thêm thỏa đáng.”
Tôi nội tâm đấu tranh rất kịch liệt, đứng lên, đối với hắn nói: “Chờ một chút lại nói.”
Sau đó tôi lấy điện thoại di động tiến vào nhà vệ sinh, khóa kỹ cửa, liền gọi điện thoại cho tiểu thư ký.
“Này?” Tiểu thư ký hình như đang ngủ, thanh âm êm dịu, cùng bình thường hoàn toàn khác nhau.
Từ lần trước sau khi tên bác sĩ đại náo một hồi, tiểu thư ký cuối cùng biết tôi và người mẫu tiên sinh có quan hệ, hơn nữa còn thành công cùng tên bác sĩ đối với quan hệ trên dưới đạt thành hiểu lầm giống nhau.
“Có người nói, Lý Thiệu Niên lừa tôi.” Tôi bình tĩnh nói, trong lòng là một trận kinh sợ, tôi cư nhiên nhớ kỹ tên của người mẫu tiên sinh! Cư nhiên nhớ kỹ!
Tiểu thư ký bị hù chết: “Tổng tổng tổng tài?”
“Ừm.” Tôi đáp một tiếng, lòng còn đắm chìm trong dư vị của việc tôi nhớ kỹ tên của người mẫu tiên sinh.
“Ngài ngài ngài nói Lý Thiệu Niên lừa ngài?” Tiểu thư ký hét lên một tiếng: “Tổng tài ngài chờ một chút, tôi nhớ tới tôi từng thấy qua nội dung câu chuyện như thế, chờ tôi tìm một chút.”
Sau đó chính là âm thanh click chuột.
“Sát thủ tình nhân của tổng tài? Nha không đúng, cái này là dẫn bóng chạy… Lão bà không cho chạy? Không đúng không đúng, cái này là thế thân…” Tiểu thư ký niệm một đống lớn, quát to một tiếng: “Tìm được!”
“Tôi xem một chút… A! Tổng tài, dưới tình huống này, bình thường là ba mẹ của đối phương là bị ba mẹ của ngài giết chết, cho nên chuẩn bị tới tìm ngài báo thù, kết quả đã yêu ngài, sau đó cứ như vậy như vậy!”
“Ba tôi là một công dân tuân thủ luật pháp…”Tôi thực sự không nên hỏi tiểu thư ký loại vấn đề này, tôi hối hận rồi a.
Tiểu thư ký liền cách cách đánh máy, sau đó nói với tôi: “Đó chính là đối phương che giấu thân phận để tiếp cận ngài, muốn đạt được cái gì đó v..v..! Bất quá không liên quan, tổng tài , dựa theo phát triển của tiểu thuyết, hắn sẽ yêu ngài!” Tiểu thư ký nghiêm trang nói: “Sau đó ngài biết chân tướng sẽ rất tức giận, bất quá hắn vẫn đi theo ngài nhận sai. Sau đó các người liền…”
Nghe không nổi nữa.
Tôi trầm mặc cúp điện thoại.
|
CHƯƠNG 23:
Tôi vốn còn muốn tìm người mẫu tiên sinh số 2 thăm dò một chút, kết quả vừa mở cửa liền thấy người mẫu tiên sinh.
“Anh chụp xong rồi?” Ánh mắt của tôi yên lặng vòng qua người mẫu tiên sinh tìm kiếm người mẫu tiên sinh số 2, kết quả phát hiện hắn đang đứng dưới ánh đèn, vài người đang giúp hắn chỉnh sửa lại quần áo.
Hình như là hắn phát hiện tầm mắt của tôi, người mẫu tiên sinh số 2 hướng tôi tặng một nụ hôn gió.
Tôi nghĩ muốn đáp trả lại.
“Em có có nghe anh nói không?”
Tôi hoàn hồn, nhìn thấy thần sắc không quá sáng sủa của người mẫu tiên sinh.
“Anh nói cái gì ?” Tôi nhỏ giọng hỏi.
Người mẫu tiên sinh nheo mắt lại, nhìn tôi chằm chằm, nhìn rất lâu, tôi cảm thấy được mặt của tôi đều cứng lại rồi, hắn mới thu hồi tầm mắt.
“Em và Anthony nói chuyện? Nói cái gì?” Người mẫu tiên sinh âm thanh thả lỏng, mang theo vị đạo mạn bất kinh tâm.
Tôi bình tĩnh lại lãnh khốc trả lời: “Hắn bắt tôi ăn.”
Người mẫu tiên sinh không nói gì thêm, cùng những người kia lên tiếng chào hỏi liền lôi kéo tôi đi.
Trong lòng tôi lại có dự cảm xấu.
Người mẫu tiên sinh không có lập tức mang tôi quay về khách sạn, rất kỳ quái chính là, hắn trước tiên mang tôi đi nhà sách.
“Đi tìm mấy quyển sách em thích.” Người mẫu tiên sinh bề ngoài tựa hồ đã khôi phục lại bộ dáng ôn hòa vô hại.
Vào lúc này mà đưa ra nghi vấn cũng không quá thỏa đáng, tôi liền thành thành thật thật cầm một quyển kiệt tác thế giới cùng một quyển quản lý đầu tư. Nhìn người mẫu tiên sinh trả tiền, đột nhiên lại có một loại cảm giác hắn mới là kim chủ.
Sau đó, người mẫu tiên sinh mang tôi đi siêu thị!
Là siêu thị!
Có rất nhiều rất nhiều đồ ăn vặt ở siêu thị!
Tâm tình của tôi rất phức tạp, tôi rất thích đồ ăn vặt, thế nhưng người mẫu tiên sinh rất không thích đồ ăn vặt, hắn bình thường liền hạn chế đồ ăn vặt của tôi, hiện tại cư nhiên chủ động mang tôi đến đây, còn nói với tôi: “Mua nhiều một chút.”
Tôi quyết định, mua xong đồ ăn vặt lát nữa lại suy nghĩ về cử chỉ khác thường của người mẫu tiên sinh.
Cuối cùng, tôi mang theo một túi to đồ ăn vặt trở về.
Người mẫu tiên sinh lại mang tôi đi ăn một bữa cơm tối đặc biệt phong phú, tôi hiện tại rất có cảm giác nguy hiểm, cảm thấy như tôi đang được vỗ béo a.
Sau cơm tối, trở lại khách sạn, người mẫu tiên sinh tắm xong, sau đó bắt tôi đi tắm.
Tôi có chút sợ sệt, dự cảm trở thành sự thật, liền từ chối nói: “Không chảy mồ hôi, không tắm.”
“Đồ ăn vặt còn muốn sao?” Người mẫu tiên sinh nở nụ cười, âm u, đáng sợ.
Tôi không thể làm gì khác hơn là cầm quần lót cùng áo tắm đi vào.
Tôi ở trong phòng tắm đi hai vòng, người mẫu tiên sinh ngày hôm nay quá kỳ quái, làm tôi cảm giác được một loại đè nén lửa giận.
Tại sao lại sinh khí?
Tôi hoàn toàn không làm rõ được, tôi chỉ biết là, thời điểm người mẫu tiên sinh sinh khí sẽ biến thành người mẫu tiên sinh tàn khốc, sau đó cái mông của tôi sẽ rất đau. Nghĩ tới nghĩ lui, tôi lựa chọn ngâm mình trong bồn tắm, nghĩ thầm ngâm mình cần thời gian thật lâu, thời điểm đó người mẫu tiên sinh bớt giận, tôi liền an toàn.
Nghĩ rất tốt, bất quá tôi quên khóa cửa , cho nên thời điểm nhìn thấy người mẫu tiên sinh tôi sợ đến suýt chút nữa tuột xuống bị nước làm cho sặc chết.
“Tôi… Muốn tắm…”
Hắn thật là đáng sợ, tôi nghe được thanh âm của mình đều sắp run lên.
Người mẫu tiên sinh nhíu mày, ung dung thong thả cởi áo tắm của mình, vừa nói: “Xem ra em muốn ở chỗ này làm một lần?”
Không có muốn hay không, không có nghĩ chút nào a.
Tôi lập tức muốn đứng lên.
Người mẫu tiên sinh bắt được tôi, âm thanh hết sức ôn nhu: “Anh ngày hôm nay rất không cao hứng, còn muốn làm cho anh không cao hứng một chút nữa sao?”
Lắc đầu lắc đầu, nhanh chóng lắc đầu.
Một hồi phát tình đáng sợ bắt đầu.
Hoàn toàn không nghĩ nhắc lại tư vị làm ở trong phòng tắm, so với rạp chiếu phim đẳng cấp cao hơn khủng bố hơn.
“Ngày mai em cũng không cần theo anh ra ngoài , cũng đừng đi chỗ khác, liền ở trong phòng đợi đi.” Người mẫu tiên sinh hôn nhẹ trán của tôi.
Tôi cuối cùng rõ ràng tại sao người mẫu tiên sinh mua nhiều đồ vật cho tôi như vậy.
Tôi cảm thấy được mấy ngày kế tiếp tôi đều không thể đi ra ngoài, cảm giác là lạ, như bị kim ốc tàng kiều.
|