Sếp Thiệt Quá Đáng À
|
|
Cậu lật từng tờ,từng tờ,đọc cho tới chiều thì thấy đói bụng,liền chui xuống ăn. _Em đọc sách cho cố rồi giờ mới xuống ăn,muốn đói chết phải không?_Thiên Bảo từ trên lầu trên đi xuống. _Thế Hai ăn cơm chưa?Nhìn bộ dạng là biết chưa ăn rồi,ha ha.Mà hai đi từ lầu trên xuống….ghé vào phòng anh Hai hả?_Cậu cười nham nhở. _Anh Hai?Hai cũng là anh,rồi Jullian cũng là anh Hai,vậy rốt cuộc là sao? _Thì phải đổi Hai thành chị Hai thôi,hay quá cơ *Cười lăn lộn. _Chị này,này là chị này._Thiên Bảo kí vào đầu cậu 2 kí. _Đau lắm Hai ơi…vậy không gọi là chị,thế em phải gọi anh Jullian là thế nào đây?_Cậu ngồi bệch xuống đất,lấy hai tay xoa đầu. _Gọi thế nào nhỉ?Gọi là anh được rồi._Từ khi quen Jullian,cậu thấy anh Hai nhí nhảnh hẳn ra. _Được roài,gọi anh thì gọi anh,em đi ăn đây.Bài Bái Bai._Cậu nói xong xoa bụng ra ý rồi đi xuống lầu. _Đợi Hai,Hai chưa ăn cơm._Thiên Bảo chạy nhanh xuống lầu,túm vai Hoàng. _Sao lại chưa ăn cơm,giờ này 8h gần 9h rồi còn gì. _Thật ra…_Thiên Bảo đỏ mặt ấp a ấp úng. _Hiểu rồi,bận làm đồ ăn để cho người ta ăn chứ gì,chả nói em cũng biết._Cậu chán nản ra mặt. _Đầu óc ngây thơ của em,Hai cũng chả để ý.Lo nghỉ tới người ấy đi. _Người ấy nào?_Cậu ngây thơ hỏi lại. _Cái người đang ngồi trên sô fa coi film kia kìa._Thiên Bảo nói rồi trưng bộ mặt mệt mỏi vì có đứa em ngây thơ.Thích người ta mà không lo chú ý xem người ta ở đâu để tìm cơ hội tăng thêm tình cảm chứ. Cậu nhìn theo hướng cái đầu gật gật của anh Hai,nhìn ra Phong đang ngồi coi thời sự.(Tác giả : Sặc *cười sặc sụa* công nhận Phong đây cũng coi thời sự.) _Anh Phong…._Cậu định kêu Phong thì có một sự kiện ập đến bất ngờ đó là… _Chào mọi người chị đã về._Anni từ ngoài bay vô. Tình hình là Anni đã đi du lịch và hôm nay là ngày về.Thiệt là xui cho Hoàng mà. _Không muốn gọi nữa._Cậu bực mình chui vào bếp. Tối đó,ngủ không yên,ngoài trời cứ mưa rồi sấm chớp miết.Còn anh cậu thì đi lên phòng một người mà trăm người đều biết.Một mình cậu chui vô cái căn phòng này.Bất chợt cúp điện,cũng một mình cậu trong phòng (Y chang tình huống của Thiên Bảo ta đây),cậu không sợ dữ dội như anh Hai mà chỉ là…một mình cậu trong bóng tối thiệt là lạc lõng mà. _Thiên Hoàng à,em có đó không?_Một giọng nói nhưng không thấy hình phát ra từ cánh cửa. _Hai hả?Sao anh lại đi xuống đây?_Cậu định đứng dậy mở cửa nhưng tối qua làm cậu sợ,cậu lại ngồi xuống tiếp. _Không phải,là anh đây,Phong. _Anh Phong,anh sao lại tới đây,cúp điện mà đi lòng vòng ma bắt bây giờ._Trời ơi còn tâm trí giỡn cơ. _Anh nhớ là em sợ bóng tối mà giờ thì Thiên Bảo đã lên phòng Jullian ngủ rồi,anh nghỉ em sẽ rất sợ nếu ở một mình. Phong lấy điện thoại bất chế độ đèn pin soi đường đi.Soi tới giường của cậu thì thấy cậu ngồi co ro trong góc. _Không sao chứ ?_Anh kéo mền qua một góc. _Không sao,em đâu phải là anh Hai._Cậu phì cười nhưng trong lòng rất sợ.Con trai mà,lòng tự trọng cao chứ bộ.(Tuy tác giả là con gái :D) _Hai anh em thì khác nhau chỗ nào đây ?Hay là em ngủ đi,cũng…_Anh giơ điện thoại coi đồng hồ._...2h sáng rồi.Anh canh cho,chừng nào có điện anh sẽ về.Mà tình hình là ngày mai anh không làm việc,có thể ngủ bù,em ngủ đi. _Vậy phiền anh._Cậu ngoan ngoãn nằm xuống ngủ.Ngày mai phải làm việc.Nếu không làm việc cậu cũng thức lâu rồi. Nhưng mà tình hình không khả quan cho lắm là khi gần 4h giờ,Phong bắt đầu buồn ngủ nhưng lại không dám ngủ vì giờ còn cúp điện.Nằm xuống cho đỡ mỏi ai dè…ngủ luôn.
|
Sáng 7h mấy có điện.Thiên Bảo từ trên lầu đi xuống,vừa mở cửa,thấy một cảnh tượng mà lát sẽ bật mí.Thiên Bảo phì cười,đi vào lấy bộ đồ và khăn.Định đi tắm mà thấy cảnh tượng này đành lên lầu mượn phòng tắm Jullian vậy.Bảo đi ra,khép cửa lại. _Không nên vào,không nên vào,sáng mai sẽ có chuyện hay cho coi. Đúng như lời dự đoán của Bảo.Lúc 8h,cậu thức dậy thấy một cảnh tượng hãi hùng là…đêm qua không biết đứa nào lăn nhưng hai khuôn mặt sát nhau thế này không đỏ mặt mới lạ. _Dậy đi làm thôi._Cậu đỏ mặt giật người dậy đi vào nhà vệ sinh. Làm VSCN xong,cậu đi xuống.Hôm nay không tắt máy lạnh,để cho ngủ đã rồi dậy,xong tự tắt cũng không muộn. Cậu đi xuống lầu,ăn sáng một chút rồi đi theo Thiên Bảo đi làm.Ngồi trong xe nhớ chuyện hồi sáng,*lắc đầu lắc đầu* không được nghỉ tới nữa. _Sáng dậy thế nào,có ngạc nhiên không._Thiên Bảo cười nghịch ngợm,hôm nay trong Thiên Bảo có vẻ nghịch ngợm thiệt đằng sau cái kính nobita không tròng ấy. _Có phải Hai đã thấy rồi không?_Cậu chau mày. _Phải,có thấy đôi chút.Nhưng mà Hai muốn tăng tình cảm cho em thôi. _Thiệt tình,Hai thấy không kêu em dậy…ghét Hai lắm cơ._Cậu bực bội và cả ngày hôm đó,cậu không thèm nói chuyện với Thiên Bảo. Vài hôm sau,chú của Jullian về nước,và nơi chú ở là nhà của Jullian.Tất nhiên,cậu cháu mà chẵng lẽ không cho ở. _Chào chú,cháu là Thiên Bảo,b…._Thiên Bảo chưa nói hết câu…. _Là bồ của Jullian chứ gì,con bé Anni nói hết cho ta nghe rồi._....đã bị chen ngang. _Chào chú,cháu là Thiên Hoàng,em của Thiên Bảo ạ!_Cậu lễ phép cuối đầu,ông chú nhìn cậu một lát rồi quay sang nhìn Phong đắc ý.Cái nhìn của ông chú làm Phong cuối đầu chào lần hai. _Chú à!!!_Anni từ trên lầu bay xuống. _Anni~_Ông chú ôm Anni như lâu ngày không gặp.Cũng phải thôi,mẹ mất cha mất,sống nhờ chú,không nhớ mới lạ._Có phải con nói thằng bé có tình cảm với thằng Phong không ?Ta nhìn 2 đứa hợp phết.Có gì ta sẽ hợp sức với con làm cho 2 đứa đến với nhau._Ông chú khẽ thì thầm. _Phải,dạo này cháu đang theo dõi tình hình ạ !_Anni thì thầm lại _Theo dõi ?Cháu mới đi du lịch về mà theo dõi cái gì._Ông chú thì thầm rồi kí đầu Anni 2 kí. Còn 4 người ngoài và các cô giúp việc + bác quản gia đang tròn hai con mắt khó hiểu xem 2 người diễn kịch. Và tất nhiên nếu nói là hợp sức,thì ông chú phải có kế hoạch rồi.Để coi kế hoạch là như thế nào nhé. _Phong à,chú có 2 vé phim,con đi coi với chú nhé ?_Ông chú ngọt ngào hai con mắt nhìn Phong. _Dạ được chừng nào đi ạ ? _Khoảng 3h chiều này.Cháu đi trước khi đi mua đồ về ta sẽ đi theo sau. _Vâng được ạ. 3h chiều như hẹn,Phong đang ngồi ngay ghế chờ ông chú tới nhưng đợi mãi ổng chả tới.Anh ngồi đợi thêm lát nữa. _Tại sao lại đi với anh Phong chứ,ngượng chết được mà._Một bóng dáng mảnh khảnh đang đi tìm người,không ai khác ngoài Thiên Hoàng *tèn ta ten*. _Ủa Thiên Hoàng,em đi đâu vậy ?_Phong thấy vậy đứng lên. _Chú bảo em đi coi với anh,chú ấy đau bụng đang ở nhà._Cậu ngây thơ chìa tấm vé mà không biết kế hoạch đang được thực hành. _Vậy sao ?..._Phong ngẩm nghỉ một hồi cũng hiểu ra cái đó._...vậy đi thôi._Thế là hai người đi coi phim với nhau. Đằng góc tường có cô gái xì tin đang dựa quan sát hai người.Ai mọi người cũng biết có cần nói không ?Nếu không biết thì phần sau sẽ biết. _Chú à,kế hoạch thành công rồi,con sẽ làm tiếp phần sau.
|
Phim chiếu được 1h30 thì hết.Hai người đi ra ngoài trong đám đông nỗi loạn.Có 2 hướng mà chen ra khách chen ra cả hai thì làm sao mà không gọi là nỗi loạn cho được. Cô gái từ xa xa,thấy hai người vội đứng dậy,đi thực hiện kế hoạch.Cô gái vờ chạy vội như đang có việc gấp,vô tình đâm trúng Thiên Hoàng. Bị đâm trúng,cậu nghiêng ngả sắp té,lo giữ thăng bằng thì chợt có một bàn tay kéo cậu lên lại. Nãy giờ lo nhắm mắt không biết ai là ân nhân,mở mắt ra nhìn ân nhân một cái đáp lễ. _Em có sao không?Mở mắt ra đi,được cứu rồi._Giọng nói này là… _A,em không sao._Tình huống là Phong đưa tay vòng eo sang đỡ lấy người Hoàng cho nên nhiều cô gái là hũ nử cũng ngoái lại nhìn. Cậu lo ngại ngùng thì Phong nhìn theo hướng cô gái chạy đi lúc nãy…”Có cái gì đó rất lạ,cô gái dáng người rất quen…” – Phong nghĩ. Đi về nhà,đã thấy Anni đứng ăn táo ngay cầu thang,Phong đi lại sát khẽ thì thầm. _Em có chuyện muốn nói với chị,lát nhé?_Rồi cười nụ cười tươi nhất. _Được thôi,đợi chị ăn táo xong đã._Anni nói xong bước vào bếp,để chén dĩa xong đi lên lầu. Đi lên lầu,bước vào phòng khác,Phong đang ngồi trên ghế,lật sách đọc. _Giống như đi nhận nhiệm vụ bất khả thi vậy?_Anni ngồi xuống,lấy ấm trà rót một ly. _Chị không đi nhận nhưng chị đang làm rồi còn gì?_Phong ngước lên nhìn Anni. _Làm gì cơ?Chả hiểu em nói gì?_Anni đưa trà lên uống,lòng thầm cười vì có một người cũng mắc câu,để coi chị đây làm cho em nói thật ra như thế nào này. _Có phải người con gái lúc ở rạp chiếu phim là chị không?_Phong thôi nhìn,chúi đầu vào sách. _Làm sao em nhận ra chị? _Làm sao ư?Cái làm em nhận ra chị đầu tiên chính là cách xì tin chị dựa vào tường,nhưng có thể không chắc.Còn cái thứ hai là…chiếc túi LV màu sắc em cá chỉ có một mình chị có kìa kìa. _Sặc…_Anni ho sặc sụa._Chị thật ngốc khi đem túi theo lúc làm nhiệm vụ,em nhỉ? _Phải rất ngốc._Phong cười. Không khí lại im lặng,tới giờ cho cá nó cắn cậu rồi. _Em thấy cậu nhóc thế nào?_Anni đứng dậy đi lật những cuốn sách _Nhóc nào cơ? _Thiên Hoàng đấy?Cậu bé đáng yêu như anh nó._Anni đi lại thấy cuốn sách Nơi cuối cầu vòng. _Khá đáng yêu.Nhưng sao chị lại hỏi thế?Có phải ra mắt người yêu hay là mới đi xem mắt về đâu. _Không phải…em nói đi,chị thấy thằng bé mới thích một cô gái thì phải,dạo này nhóc cũng yêu đời lắm._Chị bắt đầu thả mồi. _...sao cơ ạ?_Cá bắt đầu di chuyển,sắp tới cần câu.”Cắn câu đi em.”_Cậu nhóc thích thì làm sao tới em ạ?_Cá quay đầu bỏ đi. _..._Vậy thả mồi khác nhé._Thằng nhóc có vẻ rất thích,rất thích cô gái đó,em không có thấy gì lạ sao?_Mồi này không biết có hiệu quả. _Được rồi,chị lại dụ em chứ gì.Được em nói ra hết,em thích thằng bé,ok rồi chứ,đừng thả mồi nữa. _Bingo!!!Rốt cuộc cá cũng cắn câu,được rồi,hay lắm Phong.Em làm chị sốt ruộc nãy giờ. Thế là rốt cuộc,con cá cũng bỏ cuộc và cắn câu vì mồi quá ngon.Còn câu chuyện tình cảm của Thiên Hoàng có thiệt hay không,phần sau hẵn tính.
|
_Phong à,em có muốn thổ lộ tình cảm với nhóc không?_ Anni sau khi biết được cả hai đều có tình cảm với nhau,liền hứng thú. _Có chứ,mà chuyện cậu nhóc thích cô gái khác,có thật không?_Bật mí rồi đây. _Đã là thả mồi để nhử cá thì làm sao là thật được hả chú em…em thật ngốc mà,ngày mai,chị sẽ xem coi có gì để tạo cơ hội cho em không,ngốc._Anni đưa tay dí vào trán Phong. _Được thôi,tin tưởng vào chị. Thế là cô gái Anni đã tìm mọi thông tin và biết được,tuần sau là sinh nhật bé Hoàng.Chết rồi,bé Hoàng bị đem ra làm mục tiêu mà không biết (Tác giả : Bướng mà ngây thơ quá nó vậy.) _Được rồi,chúng ta chọn ngày sinh nhật vậy._Anni dùng bút đỏ khoanh tròn rồi cất cuốn lịch vào tủ. Tuần sau trôi đi rất nhanh,tới Phong còn không biết kế hoạch nằm trong kì sinh nhật của Thiên Hoàng.Thiệt là chán cô quá Anni ạ,lên kế hoạch thì cũng phải nói cho người ta biết chứ. _Hôm nay là sinh nhật Hoàng Hoàng đấy,chúng ta có nên tổ chức tiệc không nhỉ?_Thiên Bảo ngồi trong phòng Jullian trong khi anh đang làm công việc. _Được nếu em muốn,nhưng nếu anh tổ chức,em có thưởng cái gì không đây?_Jullian bỏ bút xuống đi vòng qua sau lưng Thiên Bảo. _Thưởng cái gì đây?Chẵng lẽ sinh nhật em của em mà cũng phải thưởng cho anh? _Vậy không thưởng cũng được,bây giờ đi? _Bây giờ làm gì…ưm…_Chưa nói gì hết thì 2 họ đã hôn nhau rồi. Tác giả : Sinh nhật thằng nhỏ không lo đi 2 cha còn ngồi đó làm với chả làm. Thiên Bảo : Mời đi ra giùm cho *đẩy tác giả ra,đóng cửa sẵn khoá luôn* Tác giả : Nhớ nhé,thù này ta quyết trả *khóc than* Jullian : Im đi tác giả,lo viết tiếp đi.Ta đang bận mần rồi. Chiều hôm đó,Thiên Hoàng đi làm về.Thiệt tình,Hai đi làm về sớm chi ấy,về em biết chắc cũng chỉ anh với em với người ta thôi. Đèn bỗng tắt phụt,giờ này ngoài trời tối,cúp đèn thì chỉ có nước chết thôi. _Anh Phong…_Cậu bỗng nhắc tên người đó._....mày im đi,giờ này người ta bận rồi,can đãm lên đi tìm đường. Cậu định rút điện thoại lên,bật đèn tìm đượng đi thì… _Happy birthday to you,happy birthday to you,happy birthday happy birthday,happy birthday to you…~_Đền bật lên lại,cả một giàn đứng ngày sô fa làm cậu giật mình muốn té xỉu.Ra hồi nào nhanh vậy trời,mới nãy vô có thấy đâu,ninja sao? _Tặng em này…_Phong đi ra,tay rút sau lưng một bó bông… _Em á?Hoa này em thích nhất này,làm sao anh biết._Cậu đưa hoa lên ngửi,thơm lắm nha~ _Tất nhiên anh biết rồi…_Anh đi sau ra sau lưng cậu,choàng tay lên ôm vai._...vì anh yêu em. _Ôi trời họ yêu nhau rồi,ngày này tháng này năm sau tổ chức kỉ niệm yêu nhau nghe chưa?_Ông chú lấy khăn lên lau nước mắt. _Chú à,chúng ta…đi lên lầu đi. _Ờ ờ,mọi người lên lầu đi ta cho ăn bánh kem._Ông chú và Anni lôi mọi người lên lầu,nhưng tới lầu một lại chúi đầu xuống. Ở phía dưới có hai người…cảnh tượng lãng mạn làm sao. _Ơ…chuyện gì vậy ?_Tới giờ cậu còn ngây thơ được sao,Thiên Hoàng. _Chuyện là vầy…_Phong xoay người cậu lại và…họ kiss nhau (Tác giả : Ta ngượng quá,ta chứng kiến hết rồi nha,chúc hai con ngày này tháng này năm sau còn yêu nhau để…còn mời ta đi tiệc nghe chưa ?) _Đừng chen,đừng chen coi._Bỗng trên lầu có tiếng ồn,làm cho họ ngừng việc. _Úi cha,_Một tên vệ sĩ rớt cầu thang xuống.Tên ấy đứng dậy thấy mình vô duyên quá,thầm rủa thầm mấy nhỏ giúp việc._Dạ em xin lỗi,hai anh cứ làm tiếp đi ạ. _Hí hí,thằng cha có duyên dễ sợ._Một cô giúp việc cười. _Anh yêu em…_Phong khẽ thơm vào má Hoàng. _Em cũng yêu anh này. Và từ đó,họ sống hạnh phúc bên nhau…End. Tác giả có đôi lời muốn nói : Câu chuyện tới đây là hết.Tuy chuyện chỉ có 6-7 trang nhưng tác giả vẫn rất vui vì câu truyện đầu tiên mình viết lại có nhiều người thích,tác giả rất biết ơn,Có thể có nhiều người thấy kết thúc không được ăn ý cho lắm nhưng đừng lo.Tác giả sắp ra một truyện mới…ý tưởng gì lên hết rồi,chỉ có viết thôi.Có thể ngày mai tức là ngày 17/7,tác giả sẽ viết rồi đăng lên luôn,cảm ơn các bạn đã ủng hộ truyện này.
|