Nam Thiếp
|
|
CHƯƠNG 21
“…” Thiếu gia… thật sự nguyện ý vì một người nam nhân, đắc tội với nhiều thương gia phú hào sao?
Đoàn Thăng thật sự kinh ngạc, điều này quả thực có điểm không giống với Đoàn thiếu gia vẫn bình tĩnh thường ngày, chuyển biến ghê gớm thật… hơn nữa khó có thể lý giải.
” Trữ Ngự Diệp đã đi trấn an các thương gia thiếu gia.” Thanh âm nho nhỏ quay về, hắn biết thiếu gia hiện tại căn bản không thèm để ý loại sự tình này. Quả nhiên, thiếu gia một câu đều không có nói.
” Nghe nói phu nhân đang muốn từ Giang Nam gấp gáp trở về… xem mặt vợ ngài.” Vẫn là giọng nói thanh thanh, Đoàn Thăng kiên trì, đem chuyện đáng sợ nhất nói cho Đoàn Thần Phi biết, đây cũng là nguyên nhân hắn” quấy rầy” thiếu gia.
Trong con ngươi Đoàn Thần Phi, rốt cuộc bắt đầu xuất hiện thần sắc không đồng dạng.” Tiểu thư thì sao?”
” Hai vị tiểu thư cũng theo trở về, hiện tại hẳn là đã đi được nửa đường rồi.” Đoàn Thăng cẩn thận khiển từ dùng tự, Đoàn Thần Phi ninh nhanh mi.
Nương của Đoàn Thần Phi sau khi Đoàn lão gia qua đời, liền mang theo Đoàn gia hai vị thiên kim, cũng chính là hai muội muội của Đoàn Thần Phi, xuất môn du sơn ngoạn thủy.
Vốn các nàng trở về, Đoàn phủ hẳn là cao hứng mới đúng, nhất là Đoàn Thần Phi. Một nhà rốt cục đoàn viên.
Bất quá…
Điều này quả thật vô cùng phiền phức. Đại tiểu thư cá tính ngang ngược, kiêu ngạo vô lý; nhị tiểu thư tính cách tinh quái, thường có cử chỉ kinh người, còn phu nhân thì… ai… đừng nói nữa.
Nếu như các nàng phát hiện thê thiếp của thiếu gia là một nam nhi, chẳng phải gà bay chó sủa mới là lạ… Nghĩ đến đây, Đoàn Thăng khó nhịn đánh cái rùng mình.
Sự tình thật sự rất khủng bố. Đại tiểu thư, hắn miễn cưỡng còn có thể ứng phó, sợ là sợ nhị tiểu thư…
” Thiếu gia… nếu phu nhân phát hiện , việc này… cũng không phải là đùa giỡn đâu.”
” Làm tốt chuyện chính mình.” Đoàn Thần Phi bình tĩnh nói. Ngụ ý chính là, bảo hắn đừng xen vào việc của người khác.” Kêu Trữ Ngự Diệp đến.”
Bảo bối muội muội kia, cũng chỉ có Trữ Ngự Diệp có thể ứng phó thôi.
Chờ lúc Trữ Ngự Diệp bước chân vào cửa, đã qua một canh giờ.
” Thật chậm!?” Đoàn Thần Phi định thần ngồi ở vị trí thượng.
Trữ Ngự Diệp kinh ngạc thiếu gia còn có thể trấn định như thế.” Không có biện pháp, bọn khách quý này nan hầu hạ được ngay…” Chuyện vừa nãy, hắn đã nghe Đoàn Thăng ở ngoài cửa nói.” Thiếu gia, nghe nói phu nhân cùng các tiểu thư sắp về đến!? Vậy nên làm sao bây giờ? Nếu các nàng phát hiện thân phận Mạc thiếu gia, kia không phải xong rồi sao? Còn có phu nhân, nhất định sẽ nghĩ ra các loại biện pháp, để đối phó Mạc Ngôn a… Thiếu gia ngài mau ngẫm cách đối phó đi thôi…”
Người này đối Mạc Ngôn thật đúng là quan tâm a.” Như cũ.” Trước mắt, cũng chỉ có biện pháp này.
” Thiếu gia, ngài thật trấn định a.” Trữ Ngự Diệp cười khổ.” Đoàn tổng quản vừa rồi còn thật lo lắng theo ta nói…”
Nhắc tới tên Đoàn Thăng, thoáng khơi mào một chút lòng hiếu kỳ của Đoàn Thần Phi.” Các ngươi tốt lắm?” Tên kia ngàn năm băng sơn…
Trữ Ngự Diệp hơi hơi nở nụ cười.” Sao có thể…? Đoàn tổng quản dường như rất chán ghét ta.” Dường như là đúng như vậy.
” Hắn có ý trung nhân không?” Tình huống đã muốn khẩn cấp như vậy, vậy mà Đoàn Thần Phi vẫn còn tâm trí nói chuyện phiếm.
” Kia hắn chính là đặc biệt chán ghét ta a.”
|
CHƯƠNG 22
Buổi tối hôm nay, Trữ Ngự Diệp lại vỗ cửa phòng Đoàn Thăng.
” Sao lại là ngươi!?” Cảm giác vừa mới từ án thư đứng dậy, gương mặt mỏi mệt không chịu nổi, giấu không được kinh ngạc.
Này… Người này thật sự không chút nào lo lắng sao? Hiện tại đã là lúc nào rồi… Y còn…
” Ta tới tìm ngươi uống rượu.” Vẫn là tươi cười không thay đổi kia, giống như vĩnh viễn cảm thụ không đến ưu sầu, vô tư đối Đoàn Thăng cười. Y biết Đoàn Thăng gần nhất thực vất vả, mới đến tìm hắn uống rượu giải buồn. Y thân thủ kéo hắn đi ra.
“Làm gì vậy!? Ta còn bề bộn nhiều việc a…” Đoàn Thăng hoảng sợ, đây là lần đầu tiên, hắn được người khác mời nhiệt tình như vậy. Từ nhỏ đến lớn, hắn đã được lão gia thu dưỡng, nuôi dạy thành một người hữu dụng đối với Đoàn gia. Chưa từng cùng người khác đùa giỡn qua, thơ ấu… Phảng phất chỉ là một trang giấy trắng.
Thế này… với hắn vẫn là lần đầu tiên…
Cái này có thể xem như bằng hữu không?
” Ha ha ha, ngươi xem ~ ánh trăng hôm nay thật sáng a ~” Cứ như vậy ngồi ở trên tay vịn, Trữ Ngự Diệp bắt lấy một hồ lô rượu, vui vẻ vỗ tay.
” Không cần lớn tiếng như vậy, giống như tên ngốc…” Hắn thật không biết vì cái gì lại cùng tên ngu ngốc này đi ra ngoài, thật đúng là không giống hắn. Một chút cũng không giống.
Nhưng chuyện càng nói không nên lời chính là, hắn còn cảm thấy thích như vậy.
Yên lặng uống rượu Trữ Ngự Diệp đưa cho hắn, hắn đột nhiên cảm thấy, buổi tối hôm nay sao trời, tựa hồ so với bình thường còn chói mắt một chút…
Ngay lúc hai người kia đang hưởng thụ sao trời xinh đẹp, Đoàn Thần Phi đang ở trong thư phòng chính mình bộc phát tính tình.
Ba!
Lại một vật bị ném xuống nền nhà vỡ tan.
” Sao lại mau như vậy!?” Không phải vừa rồi nói mới đi đến nửa đường sao? Sao chưa chi đã sắp đến rồi?
” Ân… thiếu gia…” hạ nhân ấp úng, tựa hồ thật sợ hãi.” Phu nhân… phu nhân… huỷ bỏ…… hành trình…phía trước”
” Đi xuống!”
Cảm thấy thật phiền, ánh mắt muốn giết người kia của Đoàn Thần Phi thuyết minh hết thảy. Nương cùng hai tiểu muội sáng mai sẽ đến Đoàn phủ… Thật mau!
Cá tính của nương, y còn chưa đủ rõ ràng sao? Nếu cứ còn như vậy, không biết có thể xảy ra sự gì đây…
Phiền toái…
” Có thể tiến vào không?” Khinh xao song môn, một thanh âm non mịn từ từ truyền vào. Không đợi có tiếng đáp lại liền đẩy cửa mà vào, nàng biết thiếu gia nhà nàng căn bản là lười nói chuyện.
” Thiếu gia… suy nghĩ cái gì?” Không cần ngẩng đầu, cũng biết là ai. Y, Đoàn Thăng, cùng Du Hương, ba người là từ nhỏ cùng nhau lớn lên. Không tính là là bằng hữu thật tốt. Ít nhất, người kia suy nghĩ cái gì đều biết.
Lúc Đoàn Thần Phi đang tức giận, người dám vào quấy rầy, ngoại trừ Trữ Ngự Diệp không sợ chết kia, cũng chỉ có hai người bọn họ.
” Không có việc gì.” Đây là lời nói thật, dù sao việc gì nên đến cũng sẽ đến, chính là cảm thấy thật phiền mà thôi.
” Mạc Ngôn… ngươi tính toán như thế nào?” Du Hương ngồi xuống ở bên cạnh y. Nàng tối hiểu… mặc kệ là thiếu gia hay là Đoàn Thăng, đều là người sống rất nội tâm.
Người như thế, rất dễ bị tổn thương…
Liếc mắt nhìn nàng một cái, Đoàn Thần Phi chậm rãi mở miệng.” Không thể gạt được.” Đúng hơn, là không có khả năng giấu diếm được cả đời, một ngày nào đó, chuyện Mạc Ngôn là nam nhân, sẽ phơi bày ra ánh sáng…
Một khi đã như vậy, còn không bằng ngay từ đầu nói cho rõ ràng.
Y là thiếu gia Đoàn phủ, chỉ cần chuyện này không để cho tất cả mọi người biết, hẳn là không có ảnh hưởng gì lớn…
Bất tri bất giác, y đối với người tên Mạc Ngôn này… khó có thể dứt bỏ tình cảm.
|
CHƯƠNG 23
” Thiếu… thiếu gia… phu nhân đã về rồi…” Thanh âm khẩn trương của hạ nhân từ sáng sớm đã sang sảng truyền qua hoa viên, đến tai Đoàn Thần Phi.
Cũng không có đánh thức y, bởi vì y căn bản là không ngủ.
Vội vàng thay quần áo, Đoàn Thần Phi đẩy ra cửa phòng. Không hề nghĩ ngợi, hướng đại sảnh đi đến.
” Ngươi tỉnh chưa?” Mạc Ngôn ngủ không sâu, nên một chút thanh âm mỏng manh liền lập tức thanh tỉnh. Thật kinh ngạc vì vào canh giờ này có người tới chơi, nhưng Mạc Ngôn vẫn tới mở cửa.
Là ai…? A…
Đoàn Thăng vẻ mặt tiều tụy đứng ở ngoài cửa, phía sau theo một nữ tử đang tủm tỉm cười, Du Hương cô nương.” Quấy rầy.”
Vừa vào cửa, Đoàn Thăng lời hay không nói nhiều, đệ nhị câu khí thế nói: ” Phu nhân đã trở lại, hiện tại đang đợi gặp ngươi.” Mạc Ngôn thật kinh ngạc, cho dù người này đang mỏi mệt cũng cho người ta cảm giác rất có lực đạo.
Quả nhiên tổng quản rất có khí thế.
Bất quá hiện tại không phải là thời điểm nịnh thán người ta.
” Gặp phu nhân?” Sự tình… bất tri bất giác trở nên phức tạp.
Đôi mi thanh tú của Mạc Ngôn nhăn lại, hắn làm sao gặp phu nhân đây? Đi gặp nương của thiếu gia …Trước đây hắn xem cũng chưa xem qua, hiện tại đột nhiên có thêm một phu nhân? Hắn cứ nghĩ hiện tại Đoàn gia chỉ còn mỗi một người là Đoàn Thần Phi!
” Là thế này, phu nhân trước kia đi Giang Nam du ngoạn, hiện tại nàng trở về là để nhìn ngươi… Nàng còn không biết ngươi là một nam nhân…” Du Hương nắm chặt thỏi son, ôn nhu nói.
Ngụ ý này, Mạc Ngôn trong lòng hiểu được.
Như vậy… cho dù Đoàn thiếu gia không đau lòng, nàng cũng rất đỗi đau lòng rồi.
” Phu nhân sẽ không phát hiện ra. Bất quá ngươi phải cẩn thận với các tiểu thư là được…” Đoàn Thăng nói nhỏ, hạ nhân đưa tới, phủng thượng nhất kiện xiêm y màu đỏ nhạt.
” Tiểu thư!?” Mạc Ngôn không khỏi thì thào, Đoàn Thần Phi có tỷ muội?
” Là muội muội của thiếu gia, Đại tiểu thư khuê danh Linh Vân, nhị tiểu thư kêu Thanh Tú. Ngươi không cần sợ các nàng…Nếu Đại tiểu thư khởi xướng tính tình thì đến tìm Đoàn tổng quản…” Liếc Đoàn Thăng một cái, thấy hắn không phản đối lại tiếp tục nói: ” Nếu nhị tiểu thư bám theo ngươi hỏi đông hỏi tây, trốn được phía sau Trữ Ngự Diệp là được rồi. Chỉ có bọn họ chế được tiểu thư.”
Có đôi khi, Du Hương cảm thấy, Đoàn Thần Phi chán ghét nữ nhân như thế, tuyệt đại bộ phận là do các muội muội làm hại……
“…” Mạc Ngôn trầm mặc không nói. Tóm lại, vẫn là ít cùng các nàng đối mặt thì hảo hảo hơn.
Trong lòng, luôn luôn có cảm giác không tốt …
Du Hương im lặng mà nhanh chóng giúp hắn thay hảo quần áo, lại cẩn thận mạt thượng một tầng đồ trang sức trang nhã.
” Được rồi… cẩn thận một chút, đừng ở trước mặt phu nhân làm sai sự gì.” Đi lên, Du Hương lại dặn dò.” Ngươi như vậy thật khá… cứ tự tin lên nga.”
Nếu nàng không từng xem qua Mạc Ngôn hoá trang diễm lệ, nàng chỉ sợ cũng sẽ kinh vi thiên nhân đi.
Mỹ mạo như vậy, thật sự là hại thảm hắn.
|
CHƯƠNG 24
Mới ngắn ngủn một chút lộ trình, Mạc Ngôn lại cảm thấy như đã lâu… đã lâu lắm…
Ngón tay sớm cương ma cầm chặt khay mâm trở nên trắng, đã muốn vô dư hạ cố làm cho bát trà lay động một cách nguy hiểm. Một đường đi lên đại sảnh, đầu óc là một mảnh trống rỗng .
Người kia… chính là phu nhân sao?
Thật đáng sợ!
Mạc Ngôn từ một góc đại sảnh nhìn lại, một phụ nhân nghiêm cẩn đoan chính ngồi ngay ngắn, bộ dáng rất có uy nghiêm … dựa vào phục sức quý báu trên người nàng, cùng ngũ quan sắc sảo kia, có thể nhìn ra khi còn trẻ cũng là một mỹ nhân khiến bao người say mê.
Còn hai nữ tử ở phía sau kia …có lẽ chính là tiểu cô tương lai của mình…
Phu nhân đang cùng Đoàn Thần Phi nói chuyện gì đó, mà y… thoạt nhìn bộ dáng dường như không mấy bình tĩnh …
Ở trong này nhìn thấy Đoàn Thần Phi, Mạc Ngôn không khỏi không thừa nhận, cảm thấy an tâm một chút…
Tò mò quái…
” Thiếu phu nhân… ngài còn đứng đây làm gì? Mau đi ra…” Du Hương nóng nảy, thấp giọng ghé vào lỗ tai hắn nói.
Từ nay về sau, mặc kệ ai nhìn đến hắn, cũng không có thể gọi hắn là Mạc Ngôn nữa … Phải làm bộ như hắn chính là Thiếu phu nhân chân chính của Đoàn phủ này, đây là bọn họ lẫn nhau ăn ý.
Bị nhẹ nhàng đẩy ra ngoài, dường như thân thể không còn là của chính mình, tất cả gian nan miễn cưỡng di động đến trước mặt phụ nhân, cẩn thận phủng quá bát trà.
” Phu… phu nhân… thỉnh dùng trà…” Ánh mắt mọi người đều tập trung ở trên người hắn, chói mắt khổ sở.
Phu nhân đột nhiên đình chỉ, giống như là do phát hiện ra bộ dáng của hắn, đột ngột ngưng hẳn nói chuyện. Đoàn Thần Phi kinh ngạc giật giật mi, đoán không ra tâm tư hiện tại của y.
” Ân…” Thanh tú tiếp nhận bát trà.” Ngẩng đầu lên… Ngươi tên là gì?” Thanh âm của phu nhân lộ ra một cảm giác ác liệt.
Mạc Ngôn chậm rãi ngẩng đầu lên.” Mạc… Mạc Ngôn…”
Đột nhiên, trên mặt nóng rát khi trúng một cái tát, phòng bị không kịp Mạc Ngôn thất thủ hạ xuống khay mâm. Cuối cùng hắn chỉ nghe thấy thanh âm của bát trà trên khay mâm rơi xuống vỡ tan.
Sao lại thế này…?
Mọi người khác ở đại sảnh nhìn lén, sợ ngây người, nhất là Trữ Ngự Diệp, hắn căn bản không nghĩ tới phu nhân cư nhiên lại trực tiếp làm như vậy… Mạc Ngôn không làm chuyện gì sai a…!?
Du Hương cùng Đoàn Thăng lại tỏ ra vô cùng trấn tĩnh, đại khái là đã sớm biết cá tính của phu nhân.
” Ngươi làm cái gì?” Đoàn Thần Phi chụp lấy cánh tay nương của y đang giơ lên cao, ngăn cản hành động tiếp theo. Thanh âm bình tĩnh ẩn hàm lửa giận.
” Tiểu nha đầu này có hiểu quy củ hay không a? Đã nhập nhà của chúng ta còn tưởng rằng có thể tùy tùy tiện tiện ư?! Nên tìm người giáo giáo nàng, ngay cả buổi sáng còn muốn ba thúc giục bốn thỉnh…” Nói một thôi một hồi.
Cô gái phía sau vui sướng khi người gặp họa mở miệng: ” Đúng…đúng vậy, loại dã nha đầu này chính là không quy củ, hẳn là kêu tẩu tẩu đi…” Thanh âm lanh lảnh, xem ra nàng chính là Đại tiểu thư Đoàn Linh Vân .
“……” Ánh mắt Đoàn Thần Phi quét về phía muội muội, nháy mắt làm cho nàng thức thời ngậm miệng lại.” Tử lão thái bà, ngươi định không để yên a?” Đoàn Thần Phi liếc mắt đưa tình nhìn thấy Mạc Ngôn hơi giật mình bị khi dễ, hoả liền từ một chỗ đi lên.
Tử lão thái bà…? Này…
Mạc Ngôn ngốc lăng xem thế cục hỗn loạn trước mắt.
” Oa a a a… ta hảo mệnh khổ a… mười bảy tuổi đã nhập gia này… thật vất vả nuôi nấng ba đứa nhỏ đến lớn… tân tân khổ khổ chống đỡ nơi này… không nghĩ tới chủ nhà mệnh khổ…” Phu nhân đột nhiên lớn tiếng khóc lên.” Hiện tại chỉ vì muốn giáo giáo người làm vợ kia… đã bị đứa con nói là lão thái bà a…”
Lại tới nữa… Phu nhân trăm dùng vạn vô nhất thất tuyệt chiêu ── khóc cho y xem.
“……” Ghét nhất khi nữ nhân…… khóc…
Bình thường, Đoàn Thần Phi mà gặp phải loại sự tình này, sẽ tự động đầu hàng.
” Sách! Tùy tiện ngươi.” Đoàn Thần Phi biểu tình rất khó xem.
Mọi người ở đây cơ hồ nhẫn cười đến nổi bụng một trận bạo liệt, Đoàn Thần Phi nhanh chóng đem Mạc Ngôn rời khỏi hiện trường. Nói khó nghe một chút, căn bản là nhanh chóng thoát khỏi nơi đầy tạp âm của nhiễu nhân kia.
Đám người Trữ Ngự Diệp cũng nhanh chóng lui ra, bọn họ cũng không muốn nghe phu nhân ở trong này khóc lớn.
Chính là… Đoàn Thăng có một chút kinh ngạc, bình thường nghe được phu nhân đại náo, thiếu gia sẽ thoả hiệp … giờ bất tri bất giác… bỗng chốc thay đổi…
|
CHƯƠNG 25
” Chỉ như vậy… mà cũng nháo đến mức phát hỏa…” Đoàn Thần Phi đem Mạc Ngôn trở lại thư phòng, sau đó không phát ra một câu nào ngồi ở trên ghế; Mạc Ngôn vẫn còn đang trong cơn khiếp sợ, nhất thời tinh thần còn không quay về.
” Phu nhân cũng quá ~ quá phận đi!?” Trữ Ngự Diệp tức giận bất bình nổi lên đầu, mắt thấy thời gian kế tiếp hắn sẽ bị mất đi một giang xuân thủy, dọn đến hướng đông rất nhanh trong bụng nói thầm, Đoàn Thăng hợp thời lên tiếng.
” Rõ ràng là ra oai phủ đầu…” Có thâm ý khác nhìn Mạc Ngôn liếc mắt một cái.” Mọi người phải cẩn thận.”
” Kế tiếp, ta còn có điều lo lắng tiểu thư, sẽ đối… Mạc Ngôn, có cái gì đó bất lợi.” Du Hương vừa cẩn thận giúp Mạc Ngôn thu dọn đồ trang sức trang nhã, vừa nói.
Mọi người…” Không có quan hệ, ta có thể ứng phó…” Mạc Ngôn mỉm cười, tựa như để chứng minh hắn không có việc gì.
Bọn họ… là quan tâm ta… nhưng mà, không thể làm cho mọi người thêm phiền toái…
” Ngươi có thể?” Đoàn Thần Phi dư hoả chưa tiêu, thoạt nhìn vẫn là rất không thích. Người này có biết hắn đang nói cái gì hay không? Hắn có thể cùng tử lão thái bà kia đấu sao? Tỉnh tỉnh đi!
Hơn nữa còn có bọn muội muội điêu ngoa kia… nàng chỉ cần một tay cũng có thể đùa chết hắn …còn nói mạnh miệng!
” Tóm lại, mọi người cẩn thận làm việc.”
” Cái người mới tới kia… thật đúng là kiêu ngạo a ~” Đại tiểu thư Đoàn Linh Vân vừa vào đến trong phòng, mà bắt đầu bão nổi.
” Cái gì mà người mới tới? Nàng là tẩu tẩu a.” Đoàn Thanh Tú thực không quen nhìn loại cá tính điêu ngoa này của tỷ tỷ … bất quá, nàng đối với người chị dâu mới này, thật là có vài phần hứng thú. Vừa mới nhìn còn không rõ ràng lắm, bất quá y hi cảm giác là một mỹ nhân!
” Hừ! Bằng bộ dáng vừa gầy nhược vừa không lễ phép như vậy của nàng … xứng với đại ca ta sao?” Đoàn Linh Vân bắt đầu chụp bàn mắng to.
Lại tới nữa… tỷ tỷ căn bản là luyến huynh quá mức thôi…
Chỉ cần mỗi lần ca ca mang nữ hài tử về nhà, lần nào mà không bị tỷ tỷ chỉnh cho một trận, sợ hãi mà thối lui? Tỷ tỷ chính là như vậy.
Đoàn Thanh Tú đều thấy rõ nhưng không thể trách .
” Kia lần này tỷ sẽ làm gì đây a?” Nói một cách chính xác, là làm sao để chỉnh nàng.
Đoàn Linh Vân ghé miệng vào tai muội muội, nhẹ giọng thì thầm.
” Ta nói tỷ tỷ a… như vậy không khỏi quá ngoan độc đi!?” Muội muội mặt nhăn nhíu mày, chuyện thiếu đạo đức như vậy, nàng không có khả năng làm.
” Hừ, ta cũng biết là muội không dám, bất quá… muội đừng cản trở ta a!” Đoàn Linh Vân nhìn chằm chằm Đoàn Thanh Tú. Nàng biết, muội muội này, trình độ tinh quái cũng không ai so kịp.
Chỉ cần nàng nhúng tay mặc kệ, liền vạn vô nhất thất …
A… Còn phải lo lắng cái tên tổng quản kia…
” Ai ai ai, ta bây giờ còn không có hứng thú đâu!” Chính là hiện tại…
Đoàn Linh Vân nhẹ giọng cười, nàng sẽ làm cho vị tẩu tử này… thật là khoái trá!
|