Ta Yêu Nô Lệ Của Lão Đại
|
|
Ta yêu nô lệ của lão đại Tác giả : Thiên Nhai Khách Thể loại : hiện đại đô thị, nhất thụ nhất công, cường thụ, ngược luyến, ngược thân, SM, HE
Giới thiệu:
Quang – vốn là nô lệ của lão đại tôi, hắn vốn rất được sủng nhưng không hiểu tại sao lại chạy trốn để cuối cùng bị bắt lại, bị hành hạ lăng ngược thê thảm.
Nhìn Quang như thế, không hiểu sao trong lòng tôi nổi lên ý muốn độc chiếm, tôi muốn con người xinh đẹp đang bị hành hạ đau khổ kia chỉ thuộc về tôi, thuộc về một mình ta mà thôi.
Điều tôi sợ nhất cuối cùng cũng xảy ra, vì hắn, tôi phản bội lại lão đại, phản bội lại anh em, để rồi đổi lấy một sự thật phũ phàng: “Quang vốn là gián điệp của cảnh sát” .
|
CHƯƠNG 1
Khi tôi đi đến bãi đỗ xe, huynh đệ trong bang đã tới vây quanh như thủy tiết bất thông[1].
Quang trong vòng vây đứng thẳng, mặc dù bị vô số khẩu súng uy hiếp, nhưng lại không một chút bối rối sợ hãi.
Tôi hứng thú đánh giá cậu ta vài lần, quả thật lớn lên tuấn tú mê người. Khó trách Lão Đại bố trí trận thế lớn như vậy để bắt cậu.
Luôn ở nước ngoài dốc sức làm ăn, gần đây mới được điều trở về tổng bộ, tôi cho tới giờ chưa từng thấy cậu, chỉ nghe nói cậu là nô lệ mà Lão Đại sủng ái nhất. Đáng tiếc nửa năm trước cư nhiên không biết tốt xấu chạy trốn, Lão Đại tốn rất nhiều công sức mới tìm ra hành tung của cậu ta, phái các huynh đệ tới bãi đỗ xe này bắt cậu.
Nhìn cậu thân hình gầy gò yếu đuối, tôi không khỏi âm thầm cảm thấy tội nghiệp thay cậu. Lão Đại hận nhất người khác phản bội y, lát nữa không biết sẽ dùng hình phạt tàn khốc nào để trừng phạt.
Một lúc sau, Lão Đại ngồi trong chiếc xe màu đen vội vã đi tới.
Toàn thân tây phục phẳng phiu, trắng nõn cao gầy, kính mắt mạ vàng, Lão Đại nhìn thế nào cũng giống một thư sinh nho nhã. Nhưng tôi biết rõ phía dưới bề ngoài ôn hòa nho nhã kia cất giấu lòng dạ độc ác như thế nào.
Mà lúc này, nhìn vẻ ngoài Lão Đại trầm ổn một cách lạ thường, theo tôi đoán một hồi bão táp lập tức sẽ tới.
“Tại sao lại muốn chạy trốn?” Lão Đại đi tới trước mặt Quang, lạnh lùng hỏi.
Quang rất bình tĩnh, thong dong cười cười, đáp: “Chỉ là muốn nếm thử mùi vị làm người…”
Lão Đại cũng cười, nhưng dáng vẻ tươi cười này lại tỏa ra vẻ mặt âm u, “Cậu muốn làm người phải không? Ta càng muốn cho cậu thành quỷ!”
Rất nhanh, Lão Đại phân phó, hai gã huynh đệ có tiếng hung ác trong bang bổ nhào tới, đem quần áo Quang xé sạch.
Một khối thân thể trẻ khỏe kiện mỹ[2] bất ngờ bại lộ trước mặt mọi người. Luôn luôn đối với nam sắc không có hứng thú, tôi lại không kìm lòng được nuốt nước miếng.
Tôi tin trằng, cho dù Đại vệ[3] của Mễ Khai Lãng Cơ La[4] sống lại cũng so ra kém xa thân thể cân xứng rất có mị lực trước mắt này. Tôi cơ hồ lập tức bị kích thích, nghĩ muốn phát tiết, nhưng kế tiếp phát sinh chuyện lại làm cho tôi càng phấn khởi.
Lão Đại chỉ huy, hai gã huynh đệ trong bang đem Quang đang xích lõa trói lại hình chữ đại (大)rồi cột vào trên mặt chiếc xe màu đen, ngay sau đó tách hai chân cậu ra, đè ngực xuống cố định, khiến cho cậu bày ra một tư thế khuất nhục mà lại mê người.
Quen nhìn trăng gió, tôi đương nhiên biết đây là chính là tư thế điều giáo, nhưng một nam nhân bị trói buộc lại có thể gợi cảm như vậy khiến một người phong tình như tôi cũng phải quay đầu lại nhìn.
“Thế nào Quang, trước mặt bao người bị trói thành như vậy, cảm thụ ra sao?” Lão Đại thích ý tiêu sái đến bên người cậu, mỉm cười hỏi.
Quang khó khăn cười cười nói: “Lâu không làm động tác đòi hỏi kĩ thuật cao như vậy. . . Thật có điểm không thấy quen. . .”
Tôi không khỏi có chút kinh ngạc, vào lúc này vẫn có thể cười được, xem ra nô lệ tên Quang này quả thật không đơn giản chút nào.
“Giờ vẫn chưa quen sao?” Lão Đại vẫn duy trì phong độ tuyệt hảo, tiếp tục mỉm cười nói: “Chờ đó một lát nữa cậu sẽ càng không thể quen!”
Quang không chút sợ hãi quay mặt đi chỗ khác, bày ra dáng vẻ không sao cả.
Lão Đại hừ lạnh một tiếng, xoay người đi đến chỗ bác sĩ Lý đi cùng phân phó: “Bắt đầu kiểm tra cậu ta!”
Bác sĩ Lý lập tức tuân mệnh tiến lên, lấy ra từ hòm thuốc mang theo người một dụng cụ y khoa tinh xảo không bị rỉ.
Tôi nhận ra đó là khoách giang khí[5] chuyên dùng để mở rộng hậu môn. Màu ánh bạc lóe lên, nhìn qua có chút sầm người.
Khi bác sĩ Lý rất chuyên nghiệp đem cái thứ quỷ dị kia chậm rãi dò xét tiến vào hậu đình Quang, Quang vẫn lạnh nhạt trấn tĩnh khẽ nhăn mày.
Lão Đại đắc ý cười nói: “Quang, có chút không chịu nổi rồi phải không?”
Quang cũng không phản kích Lão Đại, chỉ mím chặt môi.
Tôi nghĩ cậu ta có lẽ đang tập trung toàn bộ khí lực để chuyên tâm đối phó với cơn đau đớn bị mở rộng hậu môn, căn bản không rảnh để ý tới Lão Đại.
Khoách giang khí chậm rãi mở ra, trên trán Quang bắt đầu chảy càng nhiều mồ hôi.
Khi bác sĩ Lý bắt đầu tiến hành kiểm tra, mồ hôi cậu như mưa rơi, làm khuôn mặt vặn vẹo thay đổi hình dạng.
Tôi nuốt rồi lại nuốt nước miếng, một bức tranh mỹ nam chịu ngược đãi như vậy thật sự rất kích thích, rất *** ô.
Nhất là hậu đình Quang, nơi ấy thịt phấn hồng nộn, đối với tôi mà nói thì đó giống như lời mời thành khẩn nhất, dường như đang chờ đợi thời khắc cùng tôi quang lâm[6], xâm chiếm. . .
Tôi dùng sức nắm chặt tay, tim đập nhanh hơn. . . Quang đang chịu hành hạ cố nhiên[7]thống khổ, nhưng chịu đựng dục vọng hấp dẫn như tôi đây kỳ thật không dễ chịu hơn cậu ta chút nào. . .
|
Bác sĩ Lý sau khi kiểm tra hết rồi báo cáo với Lão Đại: “Lão Đại, hậu đình cậu hết thảy bình thường, gần nửa năm qua chưa từng có bất cứ hành vi giới tính. . .”
“Oh. . .” Lão Đại có chút ngoài ý muốn nhíu mày, “Cậu vẫn cố gắng khiết thân tự hảo[8] sao. . .”
Bác sĩ Lý phụ hợp cười khan rồi hai tiếng, lại ấp a ấp úng nói: “Chỉ là. . . Chỉ là. . .”
“Chỉ là cái gì?” Lão Đại nghe thấy khác thường, trầm giọng hỏi.
Bác sĩ Lý cẩn cẩn dực dực [9] nói: “Chỉ là hoa văn hình chữ ‘nô’ tại hậu đình cậu đã không còn . .”
Lão Đại lập tức thay đổi sắc mặt, bước nhanh đi tới trước mặt Quang lớn tiếng hỏi: “Cậu làm nó biến mất bằng cách nào?”
Đã chật vật không chịu nổi, Quang vẫn cố gắng nặn ra vẻ mặt cười chiến tcậug hời hợt nói: “Ta dùng lưu toan[10]đốt nó đi. . .”
Tôi có chút khiếp sợ. Khắc chữ nơi hậu đình vốn đã rất tàn nhẫn rồi, nhưng nam tử này cư nhiên có dũng khí lại dùng lưu toan đốt bỏ, điều này người bình thường không thể làm được.
Lần nữa quan sát Quang đang bị trói trên xe, tôi không khỏi nhìn gia hỏa bề ngoài có vẻ như tú hoa chẩm đầu[11] này với cặp mắt khác.
“Quang, cậu thật dũng cảm a!” Lão Đại lấy loại ngữ khí than thở nói: “Ta cũng không thể không kính nể cậu rồi. . .”
Quang rất bình tĩnh nhìn y, trên mặt vẫn thản nhiên, tựa hồ đã quên đi tình cảnh hiện tại của mình vốn là một kẻ như cá thịt với một tên đồ tể.[12]
“Nhưng ta rất muốn thử xem dũng khí của cậu. . .” Lão Đại tiếp tục hòa ái nói: “Xem xem nó rốt cuộc lớn bao nhiêu, rốt cuộc có thể chịu đựng tới mức nào. . .”
Quang vẫn duy trì vẻ bình tĩnh, trên mặt không chút sợ hãi.
Lão Đại lạnh lùng cười, xoay người lại cao giọng nói với tất cả huynh đệ trong bãi đỗ xe: “Hôm nay tiện nô này là phần thưởng cho các cậu, chỉ cần không giết chết, các cậu nghĩ muốn chơi đùa với tiện nhân như thế nào thì cứ việc chơi đùa!”
Trong bãi đỗ xe lập tức tiếng hô vang lên như sấm, lúc trước màn SM người thật này đã kích thích dục vọng của mọi người, giờ phút này cư nhiên có thể chính thức nhấm nháp tuyệt sắc vưu vật[13]này, có thể nào không khiến người ta mừng rỡ như điên được chứ!
Kế tiếp là tình cảnh hỗn loạn, vô số bàn tay vô số *** chen lấn bổ nhào về phía chiếc xe màu đen đang trói một khối trần truồng. Cảnh *** loạn cuồng hoan rít gào mở màn.
Không giống các huynh đệ dáng vẻ điên cuồng, kích thích dâng lên lúc trước trong tôi cuối cùng có chút tiêu biến.
Không phải tôi lương thiện, cũng không phải tôi lương tâm không đành lòng, mà là tôi khiết phích[14].
Tôi không thể chịu đựng được cùng nhiều người như vậy hưởng thụ Quang quyến rũ, điều này làm cho tôi cảm giác rất dơ bẩn, cảm giác chán ghét buồn nôn!
Tôi nếu muốn hưởng dụng cậu, nhất định phải một mình, không bị quấy nhiễu, hoàn toàn phải do bản thân tùy ý chi phối.
Cho nên tôi không chút do dự xoay người, yên lặng rời đi bãi đỗ xe đã biến thành chỗ vui chơi tiết dục.
Sau tôi nghe nói ngày đó cũng không phải tất cả các huynh đệ hưởng thụ được mỹ vị.
Bởi vì cuối cùng, Quang bị giày vò không thành dạng người, nếu tiếp tục nữa sẽ mất mạng, cho nên Lão Đại không thể làm gì khác hơn là kêu dừng.
Vẫn còn một số huynh đệ chưa đến phiên oán than dậy đất, mà các huynh đệ đã hưởng thụ qua thì cảm thấy mỹ mãn khen ngợi không thôi.
Nghe bọn cậu miêu tả sinh động như thật, trong đầu tôi ý niệm một mình giữ lấy Quang ngày càng mãnh liệt. . .
Hơn mười ngày sau, tôi rốt cục có cơ hội tiếp xúc Quang lần nữa.
Lão Đại đem một kịch bản tên là 《 Phòng tắm cuồng hoan 》ném tới trước mặt tôi, nói với tôi nói: “Lão Tiếu dự định chụp một bộ nam nam a phiến[15], muốn mời Quang đi diễn. Cậu phụ trách đưa cậu ta đi rồi trở về.”
[1] Thủy tiết bất thông: chật như nêm cối; con kiến chui không lọt; nước không ngấm qua được
[2] Kiện mỹ: khỏe đẹp
[3] Đại vệ: tức David, một trong những bức tượng điêu khắc của Michelangelo.
[4] Mễ Khai Lãng Cơ La: Michelangelo Buonarroti (1475-1564) – họa sĩ, nhà điêu khắc thời kỳ Phục Hưng.
[5] Khoách giang khí: Khoách: mở rộng; giang: hậu môn; khí: dụng cụ. -> dụng cụ mở rộng hậu môn. Thật đáng sợ =.=”
[6] Quang lâm: đến dự, hạ cố đến chơi. Chắc ý ở đây là giao hoan. Thực sư thì mình không hiểu đoạn này lắm, đành tự bịa ra dựa vào QT =.=”
[7] Cố nhiên: dĩ nhiên.
[8] Khiết thân tự hảo: giữ mình trong sạch
[9] Cẩn cẩn dực dực: cẩn thận từng li từng tí; dè dặt.
[10] Lưu toan: Axit sunfuric
[11] Tú hoa chẩm đầu: gối thêu hoa (ví với những người chỉ có hình dáng bên ngoài không có học thức tài năng)
[12] Câu này mình edit theo những gì mình hiểu, dịch bừa ở đây ý Quang giờ như cá nằm trên thớt.
[13] Vưu vật: báu vật; tuyệt diệu; ưu tú (chỉ người hoặc vật phẩm, thường chỉ phụ nữ đẹp)
[14] Khiết phích: sạch sẽ, ý là bệnh sạch sẽ đó.
[15] Nam nam a phiến: là GV đó .
_____
Bảo là beta lại mà chỉ sửa mỗi lỗi chính tả + xưng hô + cấu trúc câu 1 tí =)), còn cái chú giải lười sửa quá =))))
Hôm nay khai giảng trường cũ mà ứ đi được, hôm qua mặt vênh lên trời nên đạp phải cái gì đó hình như là gạch, xước 1 vết rõ to =v=
|
CHƯƠNG 2
Lão Tiếu là bạn thân của Lão Đại, chuyên môn bí mật quay a phiến, cũng là một thằng cha tán tận lương tâm.
Lần trước Lão Đại giúp lão bắt cóc một học sinh cao trung để lão quay hình, lão tìm đến hơn mười một tráng nam cưỡng *** tiểu hài nhi kia, nói muốn quay đêm đầu tiên của xử nam gì đó, kết quả dám đem tiểu hài nhi nọ dằn vặt đến chết.
Lần này lão tìm Quang quay a phiến, khẳng định cũng không có hảo tâm gì. Nhưng tôi nghĩ Lão Đại sở dĩ đáp ứng như vậy đại khái là muốn mượn cơ hội trừng phạt Quang.
Cầm chìa khóa Lão Đại đưa cho, tôi theo chỉ dẫn của kẻ làm thuê đi xuống tới tổng bộ tầng hầm.
Lão Đại sau khi trở về nhốt Quang vào trong tầng hầm, nghe nói hàng đêm câu chưa từng được dễ chịu.
Tôi nhẹ nhàng mở cánh cửa tầng hầm, liếc mắt một cái liền nhìn thấy Quang cả người trần truồng bị trói trên xà ngang, mũi chân miễn cưỡng chạm đất.
Nhìn cậu nhắm chặt hai mắt, vẻ mặt giật giật thống khổ, tôi đoán cậu nhất định đang chịu hình phạt nào đó. Quả nhiên, khi tôi đến gần thì bất ngờ phát hiện một chiếc án ma bổng[1] chạy bằng điện vô cùng lớn đang gắt gao cắm vào trong hậu đình cậu, không ngừng rung động.
Tôi lắc đầu, tắt án ma bổng, cởi dây trói thả cậu xuống đất. Cậu nhẹ kêu lên một tiếng, chậm rãi mở mắt ra.
Tôi hỏi: “Cậu còn có thể đi được không?”
Cậu vô lực gật đầu, ách một tiếng hỏi: “Anh muốn mang tôi đi đâu?”
Tôi đáp: “Lão Tiếu mượn cậu để quay a phiến, Lão Đại sai tôi đưa cậu đi.”
Cậu cúi đầu “nga” một chút, rồi không nói gì nữa.
“Quần áo của cậu đâu?” Tôi đưa mắt nhìn quanh tìm quần áo của cậu.
“Tôi không có quần áo.” Cậu cúi đầu nói.
Tôi giật mình một chút, lập tức cởi phong y[2] trên người khoác cho cậu.
Cậu cười khổ nói: “Mặc cũng vô ích, dù sao khi đến chỗ lão Tiếu nọ cũng phải cởi ra.”
Sau khi ngồi lên xe, tôi đem lão kịch bản Đại đưa tôi ném cho cậu, “Đây là kịch bản, cậu xem thử đi.”
Cậu cũng không thèm nhìn tiện tay ném sang một bên, “Có gì đáng xem đâu, không phải cưỡng *** thì cũng là ngược đãi!”
Tôi quay đầu nhìn lại, chỉ thấy cậu vẻ mặt hờ hững. Trong lòng không khỏi có chút bội phục cậu: đúng là chẳng quan tâm cái gì cả!
Cuối cùng cũng đến chỗ lão Tiếu, tôi đem Quang đưa tới chỗ quay phim, xoay người liền muốn rời đi.
Lão Tiếu cười nịnh nói: “Thiên Nhai, không lưu lại xem một chút sao, rất kích thích đó.”
Tôi vốn không muốn giao thiệp với lão, nhưng nhớ tới cảnh Quang bị ngược đãi tại bãi đỗ xe, cảm thấy động tâm nên ở lại.
Lúc này chỗ quay phim đã bố trí giống phòng tắm, có bồn rửa tay, bồn cầu, bồn tắm v.v…
Bốn kẻ cường tráng không mặc gì có lẽ là diễn viên, hoặc ngồi hoặc đứng ở một bên, đám người khố hạ cao vút, đôi mắt sắc mị không ngừng ngắm nghĩa cơ thể của Quang.
Một nhân viên lột quần áo Quang, nắm lấy cánh tay cậu, lấy ra ống tiêm rồi bắt đầu tiêm.
Lão Tiếu đến gần cười nói với tôi: “Đây là thuốc kích dục mới nhất do Mỹ nghiên cứu chế tạo, cho dù cậu có kiên nhẫn kiềm chế như thế nào đi chăng nữa cũng trở thành nô lệ chìm đắm trong ham muốn.”
Trong lòng tôi chấn động, quay đầu nhìn về phía Quang, chỉ thấy cậu thần sắc hờ hững như trước, giống như ống tiêm kia vốn châm vào cánh tay người khác chứ không phải của cậu.
Sau khi tất cả công việc chuẩn bị đã hoàn thành, quay phim chính thức bắt đầu.
A phiến Lão Tiếu quay đa số có khuynh hướng bạo lực, cho nên bốn diễn công cường tráng vừa bắt đầu đã trói nược hai tay của Quang lên tường phòng tắm, sau đó một người trong số đó khua roi da hung hăng quất tới, hơn nữa chuyên chọn bộ vị mẫn cảm yếu ớt mà quất.
Quang tựa đầu hướng một bên, cắn chặt môi dưới cố gắng không rên một tiếng.
Roi da giống như được đặc chế, không khiến người bị quất chảy huyết nhục, chỉ để lại trên người những vết sưng đỏ.
Khi đã quất thỏa mãn, tráng nam huy roi ngừng tay, một tráng nam khác lấy ra một lọ giống như dầu gội đầu, lấy ra một đống bọt lớn xoa lên vết thương của Quang, bắt đầu xoa nắn từ trên xuống dưới.
Thứ kia tựa hồ kích thích vết thương, Quang không nhịn được rên rỉ.
|
Tôi cẩn thận nghe, nhưng không ai có thể nogwf rằng nó chỉ giống như tiếng rên rỉ thống khổ, mà là hỗn hợp của niềm vui và sự phấn khích.
Tôi sửng sốt, lập tức hiểu được, thứ mà tráng nam xoa lên vết thương của Quang vốn có cả thành kích dục, hơn nữa lúc trước Quang bị tiêm tình dược, bây giờ dục vọng của Quang đã bị khiêu khích đứng lên.
Tráng nam trên người Quang càng chà xát càng tàn nhẫn. Tiếng Quang rên rỉ cũng càng lúc càng lớn, đồng thời thân thể tựa như xà vặn vẹo, giống như rơi vào tình trạng đói khát không chịu nổi.
Tôi không khỏi giật mình, thuốc này không ngờ lại lợi hại như thế, ngay cả Quang tranh tranh thiết cốt như vậy cũng hoàn toàn thất thố.
Tráng nam mạnh mẽ chà xát, rồi mở ra vòi tắm hoa sen, rửa sạch bọt xà phòng cho Quang. Vừa tẩy trừ vừa dùng tay không ngừng trêu đùa đầu nhũ Quang cùng hạ thân mẫn cảm.
Trên mặt Quang từ từ hiện lên sắc dục ửng hồng, thân thể cũng biến thành phấn hồng kiều diễm. Đợi tráng nam nọ tẩy trừ hết, khi cởi trói cho hai cánh tay bị treo lên, cậu bỗng chốc mềm nhũn trượt vào trong lòng tráng nam, không cách nào đứng thẳng lên được.
Tráng nam nọ nhịn không được cười *** đãng nói: “Tiểu tiện hóa, không nhịn được nữa phải không? Trong chốc lát sẽ khiến cậu sảng ngất trời!”
Nói xong liền kéo Quang tới trước bồn rửa tay, khiến cậu nửa người trên nằm sấp trên bệ đá cẩm thạch, sau đó dùng đầu gối mở hai chân cậu ra, không chút khách khí đâm vào.
Quang nức nở một tiếng, thân trên muốn nhổm dậy. Tráng nam một tay đè cậu lại, tay kia cầm hai tay cậu kéo ngược ra sau, dùng sợi dây một tráng nam khác đưa trói chặt cậu lại, sau đó gắt gao áp trụ nửa thân trên của cậu, từ phía sau điên cuồng lao tới.
Bị ép nằm trên bồn rửa tay, Quang bắt đầu giãy dụa, sau lại có lẽ là do dục hỏa xung đầu, mà vặn vẹo mông chủ động phối hợp với tráng nam trìu sáp.
Tráng nam mừng rỡ, nắm chặt tóc Quang bắt cậu ngẩng đầu lên nhìn vào tấm gương trên bồn rửa tay.
“Nhìn xem bộ dạng ti tiện của cậu đi!” Tráng nam dữ tợn cười nói, phảng phất giống như dã thú.
Trong tấm gương sáng bóng phản chiếu gương mặt Quang *** loạn cực kì, giờ phút này cậu căn bản đã không còn cảm thấy nhục nhã cùng tôn nghiêm nữa rồi. Sa vào bể dục vọng cậu chỉ biết mặc sức kêu lên vui sướng, mặc sức phát tiết.
Người chụp ảnh cũng vội vàng đi tới tiếp cận, chụp gương mặt cậu rất nhiều tấm, từ các góc độ khác nhau chụp rồi lại chụp nơi hai người mập hợp.
Tôi không khỏi có chút đau lòng, một người kiên cường bị làm nhục đến nước này, quả nhiên là sống không bằng chết.
Diễn viên chụp a phiến trước đó đều uống thuốc tráng dương, bởi vậy tráng nam trìu sáp một hồi lâu mới phát tiết ra.
Mà Quang mặc dù không có người an ủi cậu nhưng cũng bị kích thích đến cao trào, trên bệ cẩm thạch chỗ nào cũng đều là dịch trắng đặc sệt bắn được ra.
Tráng nam từ trong cơ thể cậu rút ra rồi thối lui sang một bên, người chụp ảnh vội vàng lại gần quay chụp điên cuồng nơi hậu đình cậu.
Sau khi quay xong, ba tráng nam khác chờ bên cạnh cùng đi lên, đem thân thể Quang đang nằm sấp trên bồn rửa tay lật lại, khiến cậu dựa lưng vào gương ngồi trên bồn rửa tay, sau đó mở hai chân cậu ra, chuẩn bị tiến vào cậu từ chính diện.
Người chụp ảnh chỉ huy nói: “Lúc này thong thả tiến vào một chút, tôi muốn cẩn thận chụp lại.”
Tráng nam thứ hai làm theo lời chậm rãi đâm vào, nỗ lực phối hợp giúp người chụp quay lại. Sau khi đợi chụp ảnh đặc tả xong, tên kia không thể kiềm được, bắt đầu cầm lấy bắp đùi Quang hung mãnh tiến công.
Quang vốn đã vô cùng mệt mỏi, mềm nhuyễn tựa vào gương thở dốc, nhưng phía dưới cậu bị kích thích, một lần nữa bị khơi mào dục hỏa, lại lâm vào cuồng loạn.
Tôi không nhịn được trong lòng thầm than, a phiến này quay xong, chỉ sợ Quang sẽ bị cưỡng *** đến hấp hối giống như ngày ấy tại bãi đỗ xe.
Kế tiếp quá trình quay chụp, quả thật như như lời Quang nói, không phải cưỡng *** thì chính là ngược đãi.
Đã là “Phòng tắm cuồng hoan” đương nhiên yêu cầu tận dụng tất cả đồ vật đến mức tối đa.
Tráng nam thứ hai làm xong, tráng nam thứ ba đổi thành ngồi trên bồn cầu mà làm, hắn để khiến Quang ngồi cưỡi trên đùi hắn rồi tư mình đong đưa. Quang không khí lực di chuyển, hai tráng nam khác liền tới gần hỗ trợ, một người cầm lấy một cánh tay Quang buộc cậu đong đưa qua lại.
Tráng nam thứ tư đơn giản đem Quang ôm vào bồn tắm lớn, vặn nước đầy trong bốn tắm, vừa giúp Quang tẩy trừ thân thể vừa xâm phạm Quang ở trong nước.
Đợi bốn tráng nam này nhất nhất làm xong, lại bắt đầu diễn đại hỗn chiến. Hoặc một trước một sau, hay một trên một dưới, rồi hoặc hai người đồng thời cắm vào. Trong phòng tắm nhỏ không ngừng biến hóa đủ mọi thể dạng dữ dội.
Chờ bốn tráng nam cuối cùng có chút mệt mọi, liền bắt đầu chơi SM, dùng ngọn nến nhỏ từng giọt lên người Quang, rồi còn nhét mấy quả bóng plastic vào hậu đình Quang, cưỡng ép cậu tự bài xuất ra.
Quang căn bản không còn khí lực bài xuất, bọn họ liền đè ép bụng cậu, muốn ép cậu bài xuất những thứ đó ra.
Suốt bảy tám giờ, Quang cứ như vậy bị bọn họ giày vò rồi lại giày vò, đợi khi được đạo diễn rốt cục hô chấm dứt, cậu không nhúc nhích gì cả tựa như đã chết.
Tôi tiến tới, nhẹ nhàng nâng cậu dậy thấp giọng hỏi nói: “Cậu thế nào rồi?”
Cậu cố hết sức mở mắt ra nhìn tôi một cái, căn bản nói không ra lời.
Tôi thở dài, nhìn hạ thân cậu vô cùng thê thảm, lấy phong y khoác lên cậu sau đó bế cậu lên.
Lão Tiếu đi tới nói với tôi: “Thiên Nhai, đừng vội đi chứ, ăn cơm xong rồi hẵng đi. . .”
Tôi không để ý đến lão, ôm Quang trực tiếp đi ra ngoài.
[1] án ma bổng: Án ma: xoa bóp; đấm bóp; tẩm quất; chà xát; mát-xa. Bổng: gậy, thỏi. -> tự hiểu.
[2] Phong y: Áo gió, áo khoác ngoài
Hoàn đệ nhị chương.
|