Yêu Hay Không Yêu?
|
|
Tên truyện: Yêu hay không yêu?
Tác giả: HP
Thể loại: Đam mỹ.
Tình trạng: Đang hoàn thành.
Lịch đăng truyện: 18h00' chủ nhật hàng tuần.
Khi Kính Vũ đã thấy tôi, cậu ta liền hô to: "Trương Tiểu Phàm, tớ thật sự thích cậu rất rất lâu rồi, có thể hay không cho tớ một cơ hội được làm người yêu của cậu? Hãy làm người yêu tớ nhé!"
Tôi chính thức hoá đá.
[...] Nương theo ánh trăng và ánh sáng mấy ngọn nến dưới góc sân kia, tôi có thể thấy rõ khuôn mặt Kính Vũ lúc này. Khuôn mặt y dường như không để lộ ra một tia giả dối nào. Chỉ thấy y cầm trên tay một bó hoa hồng, tư thế nghiêm chỉnh, hướng ánh mắt sáng như sao lên người tôi.
Nhẹ nhàng đi đến gần Kính Vũ, dừng lại trước mặt y, nhìn nhìn vài cái, tôi nói: "Thật đẹp nha!"
Kính Vũ dường như có hơi ngượng ngùng. Nhưng rất nhanh khôi phục, nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh hướng tôi nói: "Tớ... đẹp thế này mà lỡ bị người ta từ chối thì thật uổng phí nha. Có tin hay không cả đời này tớ sẽ chỉ yêu mình cậu, tớ... tớ nguyện đem gương mặt siêu cấp đẹp trai này dâng cho cậu, còn khuyến mãi thêm combo nấu ăn, rửa chén, quét nhà, tưới cây. Tớ sẽ phục vụ cậu từ trên giường cho tới khi rời giường. Cả mẹ cậu nữa, tớ sẽ hiếu thảo với bà như mẹ tớ vậy. Khuyến mãi lớn như thế bỏ qua uổng lắm đó." Nói xong y lại dùng đôi mắt cún con nhìn nhìn tôi.
[...] Tôi nhẹ nhàng đặt hai tay tôi lên vai Kính Vũ, lúc này rất chi là ám muội nha. Tôi đưa mặt lại gần mặt cậu ta, đến khi hai cái mũi gần chạm nhau, tôi nhếch mép lên nặng ra một nụ cười đểu nhất có thể, nói: "Rất cảm ơn ý tốt muốn phục vụ tớ từ lúc trên giường cho tới lúc rời giường của cậu. Nhưng mà tự nhiên lúc này tớ lại muốn phục vụ cậu, biết phải làm sao đây?” Tôi cố ý nhấn mạnh hai chữ “phục vụ” trong lời nói của mình.
Nói rồi hai tay tôi dùng lực đẩy Kính Vũ ngã xuống đất, rất nhanh chóng, cậu ta ngã nhào xuống.
“Cậu con mẹ nó, sao lại có thể nói ra mấy lời sến sẩm đó chứ. Lâu rồi ông đây chưa hoạt động gân cốt, hôm nay vừa hay có cậu ở đây, chịu khó một chút, làm bao cát đi nha.”
|
CHAP 1 “Khi chúng ta từ một đứa trẻ hồn nhiên, ngây thơ trở thành một thiếu niên, cũng là lúc tâm sinh lý của chúng ta bắt đầu có những thay đổi. Đây cũng chính là khoảng thời gian đẹp đẽ nhất của cuộc đời, vì lúc này, con người ta bắt đầu phát sinh những cảm xúc đặc biệt, tình cảm lứa đôi cũng nằm trong số những cảm xúc ấy.
Một thiếu niên sống bình lặng như mặt nước không một gợn sóng bỗng một ngày bị quấy nhiễu bởi câu nói của ai kia. Rằng từ rất lâu rồi, tớ đã bắt đầu có những cảm giác rất lạ với cậu. Rằng tớ gần đây nhận ra mình thích cậu rất nhiều, cậu có thể đáp lại tình cảm này của tớ không? Trong phút chốc bối rối, thiếu niên này không biết làm gì ngoài việc tỏ ra kinh ngạc, rồi không nhìn người ta lấy một cái, ngoe nguẩy lắc lắc mông lượn đi.
Ở cái tuổi còn có chút trẻ con này, liệu có cái tình yêu nào chân thành không khi đây là lúc tâm sinh lý con người ta bất ổn, sớm nắng chiều mưa? Nghĩ vậy, thiếu niên nào đó vừa mới được tỏ tình liền không có chút tình người, ném cái tình huống lúc nãy đến tận thiên hà xa xôi nào đó, tiếp tục sống cuộc đời bình lặng của mình…”
Tôi bực dọc nhấn một cái tắt radio đi, đem truyện ngắn ngôn tình sến súa tắt đi, quay lại đặt mông phịch một cái ngồi trở lại giường, mắng: “Ông đây muốn còn không có người tỏ tình đây này, ở đó mà bầy đặt làm giá. Tưởng mình là thiếu nữ mười tám ngại ngùng, e thẹn khi lần đầu được trai tỏ tình sao? Thật đúng là ngu xuẩn, có mà không biết hưởng.”
Mắng thêm vài câu, tôi ngáp ngáp vài cái, từ ngồi biến thành nằm, xoay người ôm gấu bông định ngủ.
Thật trùng hợp, vừa định nhắm mắt lại thì điện thoại di động bên cạnh vi diệu reo lên, kéo theo khuôn mặt đã bắt đầu đen lại của tôi.
“Khỉ thật! Ai lựa đúng giờ vậy không biết!?” Cầm điện thoại lên, nhấn một cái đưa lên tai: “Alo, ai vậy?”
“Mở rèm cửa ra đi, tớ có cái này cho cậu xem nè.”
Theo lời nói trong điện thoại, tôi một tay cầm điện thoại, một tay mở rèm cửa ra.
Lúc này trời đã bắt đầu tối, vừa mở cửa sổ ra liền có thể phi thường cảm nhận được mùi vị nhẹ nhàng mà lành lạnh do một cơn gió không tên nào đó thổi vào. Trên cao lại có ánh trăng tròn tròn, phát ra ánh sáng màu vàng vàng, in hình bóng xuống mặt hồ bên cạnh. Thật dễ chịu! Khung cảnh này cũng thực lãng mạn nha.
Tôi lưu luyến chuyển tầm mắt của mình xuống dưới sân. Sau vài dây ngắn ngủi, tôi phi thường từ một người đang vui vẻ chiêm ngưỡng cảnh đẹp thiên nhiên thành một tảng băng hình người, kinh ngạc đến đơ cả người.
“What the hell? Chuyện gì đang xảy ra thế này?” Hết chap 1|HP
|
CHAP 2 "Mầy đó Trương Tiểu Phàm! Nhìn xem! Kính Vũ nhà kế bên kia kìa. Con nhà người ta ăn nói thì lễ phép, học hành thì toàn đứng đầu khối, lại chăm việc nhà... Còn mầy thì ngược lại, ăn nói thì ngông cuồng, chẳng xem ai ra gì, học hành thì tệ mà lại còn làm biếng... Phải chi mầy được một phần như Kính Vũ thì mẹ mầy đâu phải phí lời như bây giờ.”
Đấy! Cứ mỗi lần tôi bị điểm kém là lại lôi cái gọi là "con nhà người ta" ra để so sánh các kiểu. Người ngoài thì khen lấy khen để, thiếu điều muốn đem người ta thả lên tận chín tầng mây, còn con cái trong nhà thì suốt ngày chỉ biết sai như ô sin, mà nếu không sai thì lại mắng chửi, trách móc rồi đem con nhà hàng xóm để so sánh này nọ. Lâu dần cứ tưởng mình là cô Tấm đang sống cùng với mụ dì ghẻ ác độc ấy chứ.
“Mẹ cảm thấy tên đó giỏi giang như thế thì trực tiếp qua xin cô Nhược Thủy đem người về nuôi đi. Nói với con cũng chả ích lợi gì.”
Mẹ tôi một tay rán trứng một tay khuấy khuấy nồi canh, không quay đầu lại, không nhanh không chậm nói: “Mầy nói đúng lắm. Có điều, cha mầy mất sớm, tao vì thế mà không có được cái diễm phúc sinh ra một đứa con gái. Nếu mà tao sinh được một đứa con gái thì tao nhất định sẽ gã nó cho Kính Vũ, thế thì mẹ mầy về sau sẽ vui vui vẻ vẻ vừa cắn hột dưa vừa nhìn lũ cháu chạy lanh quanh nhà rồi.”
Không biết ma xui quỷ khiến gì, tôi đột nhiên nói: “Tên đó không thích con gái đâu. Mấy ngày trước lúc mẹ đi mua sắm với dì Nhược Thủy tên đó đã tỏ tình với con đấy. Thật nực cười.”
“Hửm? Mầy đang nói cái gì mẹ nghe không rõ? Ai tỏ tình ai?” Mẹ tôi lúc này đột nhiên quay đầu lại, nhìn tôi đầy thắc mắc.
“À… À thôi con vào phòng đây.” Tôi lúng túng xách mông phi như bay vào phòng. Hết chap 2|HP
|
CHAP 3 Vài ngày trước.
Tôi bực dọc cầm điện thoại lên để lên tai: “Alo, ai vậy?”
“Mở rèm cửa ra đi, tớ có cái này cho cậu xem nè.”
Theo lời nói trong điện thoại, tôi một tay cầm điện thoại, một tay mở rèm cửa ra.
Nhìn xuống phía dưới sân, tôi kinh ngạc, cả người đơ như một tảng băng di động.
Chỉ thấy phía dưới sân, những cây nến nho nhỏ đang cháy phát ra màu vàng nhạt, lâu lâu lại đung đưa khi cơn gió đêm nhè nhẹ lướt qua. Tất cả những cây nến ấy được một người nào đó khéo tay xếp thành hình trái tim thật to, thật hoàn hảo, giữa màn đêm chiếu sáng cả một góc sân. Giữa trái tim lại có một thân hình cao lớn của một chàng trai nào đó, đang cầm trên tay một đoá hoa, miệng cười tươi lộ ra hàm răng trắng muốt, nhìn về phía tôi.
“Kính Vũ!?” Tôi nhanh chóng nhận ra thiếu niên cao lớn phía dưới chính là bạn thân từ nhỏ đến lớn của mình.
Khi Kính Vũ đã thấy tôi, cậu ta liền hô to: “Trương Tiểu Phàm, tớ thật sự thích cậu rất rất lâu rồi, có thể hay không cho tớ một cơ hội được làm người yêu của cậu? Hãy làm người yêu tớ nhé!”
Tôi chính thức hoá đá.
Trong lúc này, tôi lại nghĩ mình thật bị quả báo rồi. Lúc nãy còn chửi nhân vật nam trong truyện được kể bằng radio nào là có phúc mà không biết hưởng, nào là như gái mười tám ngượng ngượng ngùng ngùng, mà bây giờ chính mình lại gặp ngay tình huống như thế. Không biết tôi nên khóc hay nên cười đây.
Cũng không biết qua bao lâu, mà cũng có thể là do ánh mắt như cún con của ai kia bên dưới, kìm lòng không đậu tôi vẫn đi xuống.
Nương theo ánh trăng và ánh sáng mấy ngọn nến dưới góc sân kia, tôi có thể thấy rõ khuôn mặt Kính Vũ lúc này. Khuôn mặt y dường như không để lộ ra một tia giả dối nào. Chỉ thấy y cầm trên tay một bó hoa hồng, tư thế nghiêm chỉnh, hướng ánh mắt sáng như sao lên người tôi.
Nhẹ nhàng đi đến gần Kính Vũ, dừng lại trước mặt y, nhìn nhìn vài cái, tôi nói: “Thật đẹp nha!”
Kính Vũ dường như có hơi ngượng ngùng. Nhưng rất nhanh khôi phục, nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh hướng tôi nói: “Tớ… đẹp thế này mà lỡ bị người ta từ chối thì thật uổng phí nha. Có tin hay không cả đời này tớ sẽ chỉ yêu mình cậu, tớ… tớ nguyện đem gương mặt siêu cấp đẹp trai này dâng cho cậu, còn khuyến mãi thêm combo nấu ăn, rửa chén, quét nhà, tưới cây. Tớ sẽ phục vụ cậu từ trên giường cho tới khi rời giường. Cả mẹ cậu nữa, tớ sẽ hiếu thảo với bà như mẹ tớ vậy. Khuyến mãi lớn như thế bỏ qua uổng lắm đó.” Nói xong y lại dùng đôi mắt cún con nhìn nhìn tôi.
Ở… ở đâu ra một con người tự tin một cách mù quáng vào nhan sắc của bản thân như thế chứ. Tình huống này đúng là khó để người nghe có thể tiếp nhận mà.
Ho ho vài cái, tôi nói: “Tớ đang nói phong cảnh đêm nay chứ không phải nói cậu. Còn nữa, làm ơn đừng bày những cái trò sến súa này nữa, nghe cậu nói xong da gà của tớ nổi cục cục đây này.”
Kính Vũ sau khi nghe tôi nói xong như vậy, vẻ mặt như bầu trời đầy sao của cậu ta bỗng chốc hoá thành một đám mây đen kịt, tôi có thể tưởng tượng ra được, chỉ vài giây sau thôi, bảo táp sẽ thật sự xuất hiện.
Tôi nhẹ nhàng đặt hai tay tôi lên vai Kính Vũ, lúc này rất chi là ám muội nha. Tôi đưa mặt lại gần mặt cậu ta, đến khi hai cái mũi gần chạm nhau, tôi nhếch mép lên nặng ra một nụ cười đểu nhất có thể, nói: “Rất cảm ơn ý tốt muốn phục vụ tớ từ lúc trên giường cho tới lúc rời giường của cậu. Nhưng mà tự nhiên lúc này tớ lại muốn phục vụ cậu, biết phải làm sao đây?” Tôi cố ý nhấn mạnh hai chữ “phục vụ” trong lời nói của mình.
Nói rồi hai tay tôi dùng lực đẩy Kính Vũ ngã xuống đất, rất nhanh chóng, cậu ta ngã nhào xuống.
“Cậu con mẹ nó, sao lại có thể nói ra mấy lời sến sẩm đó chứ. Lâu rồi ông đây chưa hoạt động gân cốt, hôm nay vừa hay có cậu ở đây, chịu khó một chút, làm bao cát đi nha.” Nói xong tôi ngồi lên bụng Kính Vũ, hai tay túm lấy cổ áo cậu ta.
“Cậu… Cậu..” Kính Vũ lúc này hình như có chút không được tự nhiên lại thêm đôi chút kinh ngạc khi cậu ta đang bị người khác đè lên người.
“Cậu cậu cái con khỉ, hôm nay tớ sẽ biến cái vòng trái tim này của cậu thành cái sàn đấm bốc, khiến đêm “trăng thanh gió mát” này thành đêm sôi động ngất ngây nhất hành tinh luôn nhé.”
Và chuyện sau đó thì các bạn chắc cũng đã biết... Hết chap 3|HP
|
May quá tui xem thứ 300 ^^
|