Fanfic VKook | Hầu Gia Đợi Đã
|
|
26- Cùng nhau ăn[EXTRACT]Tuấn Chung Quốc đi theo nha hoàn đến Thuỷ các, cảm thấy có gì đó không ổn. Lúc ở yến tiệc, cậu đột nhiên bị dội cho toàn thân đều là nước trà, rồi có nha hoàn mời cậu ra ngoài nói đi thay xiêm y. Tuấn Chung Quốc vốn không nghĩ ngợi nhiều, nhưng khi đi đến đây liền cảm thấy hồ nghi. Bọn họ đi đến một nơi bốn bề vắng lặng, nếu như ở đây có phát sinh chuyện gì hẳn là gọi trời không thấy gọi đất không nghe rồi. Cậu dừng trước Thuỷ các, nói: -" Đi lâu như vậy rồi, váy ướt cũng đã khô mất, thôi không cần thay nữa, trở về đi. " -" Phu nhân! " - Nha hoàn kia vội vàng ngăn cậu. -" Tuy rằng đã khô nhưng vẫn có thể nhìn thấy vết bẩn, mặc như vậy tham gia yến tiệc rất bất nhã... " Tuấn Chung Quốc đang định cự tuyệt, chợt thấy trong Thuỷ các có bóng người xuất hiện, y phục kia là... Cậu không khỏi bước chân về phía Thuỷ Các. Thấy cậu vào Thuỷ Các, nha hoàn nhẹ nhàng thở ra, vội vàng xoay người rời khỏi. Thấy bóng người kia, trong lòng Tuấn Chung Quốc nhói lên. Kim Tại Hưởng! Đó là Kim Tại Hưởng! Hắn mặc y phục do chính cậu chuẩn bị, không thể sai được! Hắn ở chỗ này làm cái gì? Ở một nơi vắng vẻ như Thuỷ Các này... Tuấn Chung Quốc dường như không suy nghĩ nhiều, cứ thế đi vào. Chính cậu cũng không phát hiện, mình bị sự tức giận làm chủ, quên mất lý trí. Cậu thậm chí còn chưa nghĩ đến chuyện nếu như hắn đang làm đúng chuyện cậu đoán trong đầu, cậu sẽ phản ứng làm sao. Tuấn Chung Quốc vén màn lụa lên, từng bước đi vào trong. Thoang thoảng hương thơm lạ lùng, màn lụa mỏng tung bay, tạo nên bầu không khí triền miên. Nhưng ở trong bầu không khí này, Tuấn Chung Quốc lại cảm thấy như có một ngọn lửa thiêu đốt cậu. Tên Kim Tại Hưởng khốn kiếp này ở trước mặt cậu giả bộ đàng hoàng, nhưng ra cửa lại làm xằng làm bậy. Tấm màn cuối cùng được kéo lên, thân ảnh quen thuộc hiện ra. Chỉ có một người? Lửa giận trong lòng Tuấn Chung Quốc đột nhiên bị một chậu nước lạnh dập tắt, không biết phải làm sao. Chuyện này là thế nào? Sao chỉ có một mình Kim Tại Hưởng? Kim Tại Hưởng đang dựa trên giường tự rót rượu uống, dáng vẻ như tự mình hưởng thụ, nhìn thấy cậu đến thì giả vờ kinh ngạc nhíu mày: -" Sao em lại đến đây? " -" Thiếp... " - Tuấn Chung Quốc run lên vì sợ, Tuấn Chung Quốc vừa thấy bóng dáng của Kim Tại Hưởng, liền cho rằng hắn và Khang Bình công chúa lén lút hẹn hò ở đây, chưa kịp suy xét kỹ đã bước vào. Không đợi Tuấn Chung Quốc trả lời, Kim Tại Hưởng vươn tay kéo cậu lại gần, hít lấy mùi thơm ngọt ở trong Thuỷ các, hắn đã có chút động tình. -" Phu nhân tới rất đúng lúc. " - Không đợi Tuấn Chung Quốc trả lời, Kim Tại Hưởng khẽ vươn tay lôi cậu tới gần hơn. -" Bản Hầu đang cảm thấy một mình không thú vị chút nào đây. " Ngửi mùi thơm ngọt ở nơi này khiến Kim Tại Hưởng đã sớm động tình. Hôm nay Tuấn Chung Quốc rất xinh đẹp, hơn nữa gương mặt giận dữ của cậu lúc vừa xuất hiện khiến tâm tình Kim Tại Hưởng ngứa ngáy khó chịu. Rõ ràng là một gương mặt sinh động như thế, cần gì lúc nào cũng phải đeo mặt nạ. -" Hầu gia, chàng, ưm... " Lời còn chưa nói hết, Tuấn Chung Quốc đã bị Kim Tại Hưởng ép uống cạn một ly rượu lớn, khiến cậu suýt chút nữa bị sặc. -" Uống với bản Hầu một chén đi. " -" Khụ khụ... " - Tuấn Chung Quốc rất ít khi uống rượu, đột nhiên bị rót vào miệng một lượng lớn như vậy, gương mặt cậu lập tức đỏ bừng. -" Chàng... " Hắn ngẩng cổ lên uống tất cả chỗ rượu kia, sau đó kéo đầu Tuấn Chung Quốc qua mớm hết vào trong miệng cậu. -" Rượu ngon không? " -" Kim Tại Hưởng rút lại ly rượu. -" Bản Hầu đút em uống. " Tuấn Chung Quốc còn chưa nói được câu nào, bụng đã bị hắn rót đầy rượu, dược tính của rượu phát tán cực nhanh. Ngay lập tức, hai mắt cậu trở nên mông lung. Đút xong rượu rồi, Kim Tại Hưởng gặm một đường cổ cậu, cánh tay cứng cáp bóp chặt eo của cậu, chặt chẽ ép sát vào người, một bàn tay khác lần mò trên ngọc thể của cậu xoa nắn. -" Xoẹt!" Bộ ngực của Tuấn Chung Quốc bị lộ ra phân nửa vì ai kia xé mở vạt áo. Hắn lấy dây lưng trói hai tay cậu ra phía sau. Tư thế này khiến cậu phải ưỡn cao ngực. -" Hầu gia, nơi này là... không được..." Lý trí còn sót lại của Tuấn Chung Quốc phát ra những tiếng yếu ớt. Cậu không hiểu chuyện rốt cuộc là thế nào nữa. Vốn định đến đây để bắt gian, cuối cùng còn chưa kịp làm gì đã bị bắt lên giường là sao? Còn nữa, sao đầu óc cậu mơ mơ màng màng thế này? Trong cơ thể lại nóng lên từng cơn, cảm giác quen thuộc này khiến cho cậu nhớ lại đến đêm vào cung hôm đó... -" Quốc Quốc, nơi này của em rất đẹp. " - Kim Tại Hưởng lưu lại một chuỗi dấu hôn từ cổ xuống ngực cậu. Hắn ôm cậu trước ngực, ngồi mặt đối mặt với hắn. Vạt áo trước ngực bị xé mở, áo yếm cũng bị kéo xuống, nhưng không tháo hẳn ra, ngược lại trở thành đồ nâng ngực, đỡ bầu ngực lớn của cậu căng tròn đứng thẳng. Một tay Kim Tại Hưởng xoa xoa một bên anh đào ro tròn, bên còn lại được hắn cúi đầu há miệng ngậm lấy. Nụ hoa đỏ bừng bị hắn cắn cắn, đầu lưỡi thô ráp nóng ẩm cẩn thận liếm láp đỉnh điểm nhô cao, gặm gặm mút mút. -" Ahhh... " - Tuấn Chung Quốc không nhịn được kêu lên. Qua hai tháng dạy dỗ, cậu đã có phản xạ có điều kiện với sự âu yếm của Kim Tại Hưởng, từng cơn khoái cảm truyền đến qua sự cắn mút của Kim Tại Hưởng, lan khắp toàn thân, khiến cậu lập tức ưỡn cong thân thể, giống như chủ động dâng cặp đào hồng vào trong miệng Kim Tại Hưởng vậy. Mà giữa hai chân cậu cũng bắt đầu có cảm giác tê dại, lập tức ướt át, Kim Tại Hưởng còn cố tình nói lời trêu chọc: -" Nhìn xem, bóp một cái là hiện dấu đỏ liền, non đến mức có thể nặn ra nước... ưm.. còn cứng nữa. " Hai nụ mai hồng đã cứng rắn như đá, màu sắc cũng biến từ đỏ hồng sang đỏ thẫm, Kim Tại Hưởng bóp đến hai gò bồng đào của cậu biến dạng, hai đỉnh hồng xẫm nhô ra từ những khe hở của các ngón tay, chĩa thẳng ra ngoài, giống như đang cầu xin được yêu thương. -" Hầu gia, chàng đừng... " Tuấn Chung Quốc thở hồng hộc, cậu cảm thấy chuyện này không ổn. Nơi này không phải là Hầu phủ, bọn họ đến đây làm khách, sao có thể ở trong Thuỷ các nhà người ta mà... -" Gọi ta là gì? " - Kim Tại Hưởng ngẩng đầu, liếm liếm vành tai của cậu. Toàn thân Tuấn Chung Quốc giật bắn, đầu óc càng mơ hồ. -" Tại, Tại Hưởng... " Kim Tại Hưởng hài lòng cười một tiếng, ngẩng đầu liếc mắt nhìn xà nhà, thò tay đến eo kéo thắt lưng ra. Quần áo hắn rơi lộn xộn xuống, cơ thể nam tính cường tráng xuất hiện. Khuôn ngực vạm vỡ, bắp thịt cuồn cuộn, nhấp nhô căng phồng. Hắn đẩy ngã Tuấn Chung Quốc ra giường, quỳ gối giữa hai chân cậu. Không có cởi váy của cậu, mà chỉ cởi tiểu khố bên trong của cậu ra, để lộ hai cái chân dài trắng muốt. Kim Tại Hưởng ôm chân của cậu, liếm liếm hôn hôn từ dưới lên. Cảm giác tê liệt từ bắp chân truyền đến, Tuấn Chung Quốc hừ nhẹ ra tiếng. Rượu hỗ trợ dược tính, thần trí của cậu đã mơ hồ. Từng điểm Kim Tại Hưởng hôn lên lưu lại bằng chuỗi vết ướt. Da cậu non như đậu phụ, giống như có thể mút nước vào trong miệng. Từ bắp chân một đường hôn đi lên, lần vào bắp đùi trong, để lại những vết tích ái muội của nụ hôn. Cuối cùng, Kim Tại Hưởng chạm đến chỗ kín giữa hai chân cậu, thổi vào một luồng khí. Cảm giác chỗ kín của mình man mát, Tuấn Chung Quốc rên một tiếng, run rẩy tiết thuỷ dịch. Kim Tại Hưởng cười nhẹ, hôn lên hoa cốc giữa hai chân cậu. -" Aaaaaa, Tại Hưởng... đừng... " Không phải lần đầu tiên cậu bị hắn hôn nơi này, nhưng đây là lần đầu tiên hắn hôn cuồng dã và càn rỡ đến như thế. Kim Tại Hưởng xem hoa huyệt của cậu như cái miệng nhỏ phía trên, liếm hôn cắn mút. Đầu lưỡi hắn tiến vào chỗ sâu trong cánh hoa, mỗi một vị trí trong hoa huyệt đều được hắn liếm qua. Chiếc lưỡi thô ráp lướt qua nhuỵ hoa mềm mại, răng cắn nhè nhẹ, khiến Tuấn Chung Quốc vừa đau vừa tê dại. Hoa dịch chảy đầm đìa, giữa hai chân cậu là một mảng lầy lội. -" Mới không đụng đến em vài ngày đã mẫn cảm như vậy rồi sao? " - Kim Tại Hưởng cười nhẹ một tiếng, cắn cắn nhụy hoa nói. Tuấn Chung Quốc đâu còn nghe được hắn đang nói cái gì, đã sớm không còn biết mình đang ở chỗ nào. Nhìn cửa huyệt ko ngừng mấp máy khép mở, Kim Tại Hưởng tách hai chân cậu căng ra, dùng sức kéo mở cánh hoa thật rộng, khiến u hoa giữa hai chân không còn chỗ ẩn nấp. Kim Tại Hưởng thưởng thức một hồi, hai tay bóp chặt chân cậu, ngón cái thăm dò vào cửa huyệt, dùng sức tách ra. Tuấn Chung Quốc kêu lên một tiếng ngắn ngủi, dâm dịch chảy càng dữ dội hơn. Hoa huyệt đón nhận kích thích, giống cái miệng nhỏ, đóng đóng mở mở giống như đang rất muốn ngậm chặt cái gì đó. Kim Tại Hưởng thoả mãn cậu, cúi đầu, đầu lưỡi dùng sức đỉnh đầu chen vào. -" Á... " - Tuấn Chung Quốc uốn éo, đón nhận khoái cảm liên tục ập đến. Đầu lưỡi mềm mại dán vào hoa huyệt khiến cậu có cảm giác khác hoàn toàn so với côn thịt. Nó giống như một con rắn nhỏ linh hoạt, chui qua chui lại trong huyệt cậu, gây sóng gió. Ngay sau đó, xuân thuỷ mở cổng, Tuấn Chung Quốc tiết thân ướt đẫm phần nệm bên dưới. -" Như vậy không được. Vi phu còn chưa được thoả mãn mà! " Kim Tại Hưởng ôm cậu dậy, cởi trói cho cậu, đổi hướng của cậu đưa lưng về phía mình. -" Lại đây, cùng nhau ăn đi. " Hơi thở gấp gáp của Tuấn Chung Quốc còn không kịp ổn định, đột nhiên đổi tư thế, ghé sát vào người hắn, đầu bị đè xuống, một cây gậy thịt chỉa thẳng vào mặt cậu. Đầu nó ngẩng cao lên, lỗ nhỏ vì hưng phấn mà chảy nước, trông ác liệt vô cùng. Cậu sợ hãi né nó. Nhưng đầu lại bị Kim Tại Hưởng ấn xuống, miệng đối diện với thứ hung tợn kia. -" Ngoan, há miệng" - Kim Tại Hưởng một tay đè đầu cậu, một tay xoa bóp ngực cậu. - " Quốc Quốc, ta rất khó chịu, giúp ta ngậm một chút thôi. " Giọng nói của hắn dịu dàng, dụ dỗ bên tai cậu. Ý chí Tuấn Chung Quốc vốn đâu có mạnh mẽ, hơn nữa mị hương mà rượu phát huy tác dụng trong cơ thể cậu, khiến đầu óc cậu giờ chỉ còn lại màn sương dày. Cậu bất tri bất giác làm theo lời hắn, há miệng ngậm chặt vật kia. -" Ngoan lắm, từ từ ăn vào trong... " Gậy thịt bị miệng nhỏ của cậu từ từ muốt vào, đáy mắt Kim Tại Hưởng ngày càng sâu, trong mắt dấy lên dục hoả đã mấy ngày không đụng vào cậu, hắn thật sự cũng muốn lắm rồi. Đến khi cậu nuốt được hơn phân nửa, Kim Tại Hưởng mới nằm xuống, nâng bờ mông của cậu lên, để hai chân cậu sang hai bên mình, rồi hôn lên u hoa đang ướt dầm dề giữa hai chân kia. -----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
|
27- Yêu và dục[EXTRACT]Trên xà nhà, Khang Bình công chúa cắn chặt môi đến mức gần như ra máu. Trong Thuỷ các đầy mị hương, mà trước đó nàng đã uống chút rượu, hai hỗn hợp hoà quyện khiến nàng ham muốn mãnh liệt đến mức toàn thân run rẩy. Vậy mà bây giờ nàng lại bị điểm huyệt, toàn thân không có thể cử động, cho nên không thể tự an ủi bản thân được. Vách ngăn trên xà nhà không điêu khắc gì nhiều, giường ở ngay bên dưới, nhìn xuống là thấy không sót một thứ gì. Người nàng yêu nhất và người nàng hận nhất đang lật mây đổ mưa bên dưới. Nàng thấy Kim Tại Hưởng kéo Tuấn Chung Quốc đến giường, nhìn hắn mớm rượu cho cậu ta, họ hôn nhau, rồi hắn xé rách đồ của Tuấn Chung Quốc, cắn cắn bóp bầu ngực của cậu ta, lại chui vào giữa hai chân cậu ta, liếm liếm hôn hôn hoa huyệt giữa hai chân, khiến cho cậu ta co giật đến cao trào. Và bây giờ, nhìn bọn họ chồng lên nhau, dùng môi lưỡi mình mà thoả mãn cho nhau... một màn dâm đãng này khiến Khang Bình cảm thấy lửa dục cháy bừng bừng, hận đến tận xương tuỷ. Kim Tại Hưởng sao có thể đối xử với nàng như vậy? Hắn cự tuyệt tình cảm của nàng đã đành, còn điểm huyệt muốn nàng trơ mắt ra nhìn hắn và Tuấn Chung Quốc giao hoan dâm đãng với nhau. Nàng hận vô cùng, lại bị điểm huyệt không thể cử động, không muốn nhìn cũng không được. Kim Tại Hưởng nửa nằm nửa ngồi, khoe thân thể chắc khoẻ, vai rộng eo hẹp, bắp thịt cuồn cuộn. Đầu Tuấn Chung Quốc hướng xuống, nằm trên người hắn, váy đã bị cởi sạch, trên người không một mảnh vải. Cậu chống tay trên đùi Kim Tại Hưởng, vùi đầu giữa hai chân hắn, miệng nhỏ bị dục long nhét tràn đầy, khó khăn phun ra nuốt vào. Hạ thân cậu bị Kim Tại Hưởng tách ra, hoàn toàn lộ diện trước mắt hắn. Hắn vừa dùng tay đùa bỡn hoa châu của cậu, vừa dùng lưỡi khuấy đảo hoa huyệt cậu, khiến tiếng nước va chạm vang lên không ngừng. Tiếng thở dốc, tiếng nuốt nước bọt, tiếng dâm thuỷ, hoà quyện như một khúc nhạc dâm mị. Nơi giữa hai chân từng đợt ùa đến những khoái cảm, Tuấn Chung Quốc nào có thể chịu được? Nhưng chỉ cần cậu chậm lại, Kim Tại Hưởng sẽ vỗ mông cậu một tiếng: -" Đừng có biếng nhác!!!" - Cái vỗ của Kim Tại Hưởng khiến Tuấn Chung Quốc càng mẫn cảm hơn, bị làm đến đầu óc trống rỗng. Lý trí đã sớm bay đến nơi nào, bây giờ cậu giống như con búp bê tình dục, Kim Tại Hưởng nói làm cái gì thì làm cái đó. Lúc Kim Tại Hưởng cắn cắn hoa châu ẩn sâu bên trong của cậu, khoái cảm đạt tới cực hạn, rốt cuộc Tuấn Chung Quốc không chịu nổi, trong cổ họng phát ra âm thanh " ực ực", cậu khống chế không được nuốt mạnh một cái, co quắp đạt tới cực khoái. -" Yêu tinh!" Kim Tại Hưởng nghiến răng nghiến lợi, phía trên mặt hắn dính đầy dâm dịch của cậu, phía dưới gậy thịt lại bị cổ họng cậu buộc chặt, kích thích đến run lên, nào có thể khắc chế được nữa? Hắn buông lỏng tinh quan, dương tinh phun trào, bắn thẳng vào thực quản của cậu. Kim Tại Hưởng ôm Tuấn Chung Quốc nhuyễn thành cọng bún tựa vào trong ngực mình, rót chén rượu cho cậu súc miệng, sau đó triền miên hôn hít đút rượu cho cậu. Hôn sâu, dục niệm lại trỗi dậy. Hắn lại tách hai chân Tuấn Chung Quốc ra, gậy thịt tìm được cửa huyệt, thúc vào trong. Vừa mới bị hắn chơi đến cao trào, tiểu huyệt đã mềm nhuyễn ra, làm gì còn chống cự được, vì thế hắn dễ dàng sáp nhập. Huyệt mềm vốn chặt chẽ, dục long vừa tiến vào đã bị nó giữ chặt, sống chết mút vào trong. Kim Tại Hưởng sảng khoái vô cùng, hai tay nâng cặp mông tròn của cậu dùng sức ép xuống. - " Áaaaa". Tuấn Chung Quốc hét lên một tiếng, không ngờ hắn lại hung hăng đến thế, đâm thẳng vào trong. Hoa tâm non mềm của cậu bị long đầu cứng rắn của hắn đâm ngay chóc, thốn đến co siết lại, mà hắn còn thừa cơ chọc mở hoa tâm. Kim Tại Hưởng sao có thể bỏ qua cơ hội này, hắn cầm lấy mông mềm của cậu, trên dưới điên cuồng cắm chọc. -" Tại Hưởng, đừng, đừng... " Toàn thân Tuấn Chung Quốc hư nhuyễn, vừa mới qua hai lần cao trào, cậu không chịu được hắn chơi đùa cậu ác liệt như thế. Tư thế này vào vô cùng sâu, huyệt thịt căng cực hạn, bụng cũng đều trương cứng. Nhưng cậu càng cầu xin, Kim Tại Hưởng lại càng hưng phấn. Hắn đúng là đang trong độ tuổi nhu cầu cường thịnh, lại có thêm mị hương và rượu kích thích, hắn có muốn dừng cũng không dừng được. " Phì, phì, hộc, hộc. " " Chụt chụt chụt " -" Chơi chết em... ". -" A! A! Aaa... " Hắn thúc vào càng lúc càng nhanh, hỗn hợp tiếng dâm dịch kêu càng lúc càng vang. Mà mỗi lần cắm xuống như vậy, Tuấn Chung Quốc đều kêu một tiếng, lọt vào tai Kim Tại Hưởng có công dụng không khác nào xuân dược. Hắn bất chấp tất cả đâm sâu vào trong, mỗi lần cắm vào đều dùng toàn bộ sức lực, giống như muốn nhét luôn hai quả cầu thịt vào trong huyệt cậu. Dục căn thô ráp phá vỡ huyệt mềm chặt chẽ, chọc mở nơi sâu nhất trong hoa tâm, nhắm vào nơi yếu ớt nhất, dùng sức nghiền nát. Những lúc như vậy, hoa tâm đón nhận kích thích, đột nhiên co siết lại, gắt gao mút chặt long đầu của hắn, cọ sát đầu nấm của hắn, khiến hắn sảng khoái như bị điện giật. Còn Tuấn Chung Quốc bị đâm đến vừa tê dại vừa đau, dâm dịch không ngừng chảy ra, khiến hạ bộ hai người sáng bóng.
Cậu không rõ là đau hay là sung sướng, rõ ràng bị hắn cắm mạnh như vậy, khiến hoa huyệt nhỏ bé của cậu bị mài đến sưng đỏ, hoa tâm cũng bị đâm đến đau thốn. Nhưng loại cảm giác này lại đem đến cho cậu một trận khoái cảm cuồng nhiệt, bụng cậu vừa ê ẩm, lại vừa chồng chất khoái cảm.
Không được... cậu sẽ bị hắn làm đến chết khô mất... -" Tại Hưởng... huhu... cầu chàng, không được... đừng mà... huhu, muốn hư... aa.. aa " Tuấn Chung Quốc kêu lung tung, không biết mình đang nói cái gì. Thân thể bị hắn cắm điên cuồng, chỉ còn cách gắt gao ôm cổ của hắn, duy trì thăng bằng. -" Em kêu ta là gì? " Trong mắt Kim Tại Hưởng đỏ ngầu, các bắp thịt căng cứng, hắn cắn răng dùng hết sức chọc cắm nàng. -" Tại, Tại Hưởng... " - Tuấn Chung Quốc không biết mình nói sai ở đâu. -" Kêu phu quân. Mau!!! " Tuấn Chung Quốc khóc ròng, gương mặt đỏ bừng, lý trí đâu còn nữa, hắn bảo gì thì làm đó. -" Phu... phu quân. " -" Ngoan." Nhìn hai hàng nước mắt của Tuấn Chung Quốc, tâm tình Kim Tại Hưởng xúc động, vừa đẩy mạnh dục long của mình, hung hăng đâm vào người này, vừa buộc miệng nói: -" Ta yêu em... " Tuấn Chung Quốc không hề phát hiện, thân thể cậu đang ôm chặt cứng ngắc một chút, sau đó cậu bị đặt xuống giường. Kim Tại Hưởng cúi người, phủ trên thân thể cậu, hất phần tóc dính mồ hôi trên mặt cậu ra. Hắn hồi tưởng lại quá khứ. Hai tháng trước, gương mặt này vẫn còn là hình ảnh mơ hồ trong mắt hắn. Nhưng bây giờ, cho dù là có không nhìn cậu, hắn vẫn có thể nhớ như in từng chi tiết. Gương mặt cười tươi của cậu, bộ dạng tức giận, dáng vẻ hờn dỗi, cả hình dáng lúc cậu và hắn cùng nhau mây mưa... Thì ra là vì yêu đúng không? Cho nên dù biết rõ hỗn hợp mị hương và rượu có hiệu quả gây nghiện, nhưng hắn không chút do dự tóm lấy cậu ở đây điên loan đảo phượng. Nghiện thân thể cậu cũng không phải là chuyện gì to tát, bởi vì lòng hắn thật sự đã nghiện cậu rồi. Kim Tại Hưởng cúi đầu xuống, hôn cậu. -" Ưm... " - Sự dịu dàng hiếm thấy khiến cho Tuấn Chung Quốc mềm nhũn, hừ một tiếng. Kim Tại Hưởng bị âm thanh này giật bắn người, đốt sống lưng tê rần, hành động nhanh hơn lý trí, hạ thân cực kỳ nhanh chóng thúc vào trong người Tuấn Chung Quốc , phun tinh hoa của mình vào trong người cậu, tạo thành một mảnh bọt mép xung quanh nơi hai người giao hợp. *** Trên xà nhà, Khang Bình công chúa trơ mắt nhìn nam nhân nàng thích ôm một người không phải là nàng mà điên cuồng giao hoan, hưởng thụ sự khoái lạc của tình dục. Phẫn nộ! Căm hận! Nhưng nàng không biết làm sao. Cho đến lúc Kim Tại Hưởng nói ra câu " Ta yêu em", tuy Tuấn Chung Quốc không nghe được, nhưng Khang Bình lại nghe rất rõ ràng. Nàng trừng mắt thật to, giống như muốn rớt hai tròng mắt ra ngoài luôn vậy. Kim Tại Hưởng nói cái gì? Sao hắn lại nói thế? Tiện nam Tuấn Chung Quốc kia có cái gì tốt? Sao hắn có thể yêu cậu ta? Gạt người, nhất định là gạt người!!! -----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
|
28- Chỉ có em!!![EXTRACT]Lúc Tuấn Chung Quốc tỉnh lại đã phát hiện mình đang ngủ trên giường của mình ở Hầu phủ. Cậu mơ hồ ngồi dậy, từ từ hồi tưởng lại. Kì lạ, không phải cậu đang tham dự yến tiệc ở Tĩnh viên sao? Sau đó thì thế nào? Làm sao lại... Từng dòng kí ức ùa về khiến Tuấn Chung Quốc hít sâu một hơi, bất giác lấy tay che mặt. Trời ạ, cậu làm sao có thể cùng Kim Tại Hưởng tại Tĩnh viên làm chuyện... Không đúng, tình huống lúc đó không đúng, là bị hạ dược sao? Tuấn Chung Quốc hồi tường lại tình hình lúc đó, cảm thấy rất kì lạ. Theo lý mà nói, lúc ấy người bị hạ dược hẳn là Kim Tại Hưởng mới đúng. Cậu biết Khang Bình công chúa đối với Kim Tại Hưởng nhớ mãi không quên, làm ra loại chuyện này tuyệt không có gì là lạ. Nhưng tại sao, cậu bị nha hoàn dẫn tới Thuỷ các, lại chỉ thấy một mình Kim Tại Hưởng? Rèm châu bị vén lên, Kim Tại Hưởng bước vào. -" Tỉnh rồi?? " Tuấn Chung Quốc há miệng thở dốc: -" Hầu gia... " - Lại phát hiện giọng nói của mình nghe ồ ồ kinh khủng, nhớ đến bộ dáng phóng đãng của mình trong Thuỷ các, mặt cậu đỏ bừng lên. Vẻ mặt Kim Tại Hưởng lại tỉnh bơ như mọi ngày: -" Dược hiệu của thuốc kia khá nặng, em đã ngủ hơn một ngày. " Tuấn Chung Quốc kinh hãi: -" Hạ dược? Chàng có bị hay không? Là Khang Bình công chúa làm sao? " -" Ta có bị hạ dược hay không, không phải em cũng đến đúng lúc rồi sao? " - Kim Tại Hưởng mỉm cười. Nói đến đây, Tuấn Chung Quốc có phần hồ đồ: -" Chuyện là thế nào? Nếu là bị hạ dược, tại sao ở đó chỉ có mình Hầu gia? Khang Bình công chúa... " Kim Tại Hưởng nhìn nàng, ánh mắt thâm trầm: -" Trong lòng em, ta là loại người nữ nhân hay nam nhân nào cũng có thể lên giường ư? " Ngữ khí của hắn rất bình thản, nhưng Tuấn Chung Quốc lại cảm thấy hắn đang tức giận. Kì quặc, hắn giận cái gì chứ? -" Đồ đạc đều đã chuẩn bị xong, ba ngày sau bản Hầu lên đường." - Vẻ mặt Kim Tại Hưởng nhàn nhạt. Tuấn Chung Quốc sửng sốt hồi lâu: - " Dạ... " -" Việc của Khang Bình công chúa em không cần quản, ta đã xử lý xong" - Nói hết câu, Kim Tại Hưởng đứng dậy ra ngoài Tuấn Chung Quốc ngơ ngác nhìn hắn rời đi, đứng tiễn hơn nửa ngày, tâm tình phức tạp ngồi xuống. Ngày hắn rời khỏi cuối cùng đã đến. Hai tháng vừa qua giống như một giấc mộng. Sau khi hắn đi, cậu vẫn là một Chiêu Ninh Hầu "phu nhân" tôn quý không được phu quân sủng ái. Tất cả đều trở về với nguyên trạng mà nó vốn có. Chẳng phải đây là điều cậu mong chờ sao? Kim Tại Hưởng đi biên thành, cậu ở lại kinh thành tự do tự tại, muốn tiền có tiền, muốn người có người, muốn ăn cái gì thì ăn cái đó, muốn làm cái gì thì làm cái đó... " Tách" Một giọt nước mắt rơi trên mu bàn tay của Tuấn Chung Quốc , cậu sửng sốt một hồi vẫn chưa lấy lại tinh thần. Cậu đưa tay nhìn giọt nước rơi trên đó, bỗng nhiên nở nụ cười, tự nhủ: -" Đồ ngốc, chuyện vui như thế có gì phải khóc? Hắn đi không phải rất tốt sao? Không còn ai quấy rầy cuộc sống yên tĩnh của ngươi, ngươi có thể bình yên chờ ngày trở thành lão thái Hầu phủ... " " Tách! Tách! " Tuấn Chung Quốc nhắm mắt lại, nước mắt càng không ngừng chảy xuống. Bức rèm châu thoáng lay động, giống như có ai đó vừa rời đi. Thời gian ba ngày nhanh chóng trôi qua. Dưới sự chỉ thị của Tuấn Chung Quốc, hạ nhân Hầu phủ khiêng từng tấm rương đồ lên xe. Những thứ này đều là do cậu dụng tâm chuẩn bị, nào là dược liệu, vải vóc, trà tươi... đều là những thứ khó kiếm ở biên thành. Quay đầu nhìn lại, cậu thấy Thanh La và Tử Đằng cũng đang khuân đồ đạc lên xe ngựa. -" Các ngươi mang thứ này ra làm gì? " - Tuấn Chung Quốc cảm thấy kì lạ, sao đồ đạc nhiều đến mức phải chất vài xe thế này. -" Thưa phu nhân. " - Thanh La cúi người hành lễ. -" Đây là đồ Hầu gia dặn dò." -" Ừ... biết rồi. " Trong lòng Tuấn Chung Quốc nhói lên từng cái. Thứ mà Thanh La và Tử Đằng mang lên xe đều là hương liệu và gấm vóc thượng hạng. Kim Tại Hưởng đem những thứ này ra đó cho các thị thiếp sao? Lúc trước cậu cũng thường chuẩn bị một ít cho họ, chỉ là năm nay không có tâm trạng, không ngờ rằng Kim Tại Hưởng lại tự mình lo việc này. Toàn bộ hành lý mang lên xe, nhiều hơn gấp đôi so với năm ngoái. Kim Tại Hưởng mặc áo giáp mỏng đi đến, đám binh sĩ cũng leo lên ngựa. -" Hầu gia, đi thuận buồm xuôi gió." - Tuấn Chung Quốc che giấu suy nghĩ hỗn loạn trong lòng, cúi đầu hành lễ. -" Ừm" - Kim Tại Hưởng lãnh đạm đáp một tiếng, cầm dây cương nhảy lên ngựa. Tuấn Chung Quốc không có ngẩng đầu, gắt gao nhìn chằm chằm mũi chân của mình. Cậu không muốn tại thời khắc cuối cùng, phải nhìn nhìn ra đi. -" Còn chờ cái gì nữa? Đỡ phu nhân lên xe đi. " -" Dạ." - Thanh La và Tử Đằng thưa một tiếng, vội vàng đỡ Tuấn Chung Quốc lên xe ngựa. Tuấn Chung Quốc ngây người ra, đột nhiên ngẩng đầu, lập tức đón lấy ánh mắt Kim Tại Hưởng từ trên cao nhìn cậu, có chút ý cười: -" Hoàng Thượng đã đáp ứng thỉnh cầu bản Hầu, đồng ý cho phu nhân theo ta ra biên thành." Cái, cái gì? Tuấn Chung Quốc trợn mắt há mồm, bị Thanh La, Tử Đằng thúc giục đỡ cậu lập tức lên xe. *** Hai tháng sau, tại biên thành. Trong Hầu phủ ở biên thành có xây một đài quan sát riêng cho Chiêu Ninh Hầu, chuyên dùng để quan sát bốn phía xung quanh, giống như lỗ châu mai. (*) (*) Một lỗ châu mai ( thường được gọi là một mũi tên vòng, kẽ hở hoặc lỗ vòng lặp) là một khẩu độ dọc mỏng trong một pháo đài mà qua đó một cung thủ có thể khởi chạy các mũi tên. Lúc này, trong liễu vọng vang ra âm thanh bất xứng với khí thế uy nghiêm của nó. -" Phu quân, không được... Aaaa, quá sâu rồi... " - Tiếng nam nhân trầm thấp khẽ ngâm. Nam tử cười khẽ: -" Một thế đã không chịu được? Phu nhân, bản Hầu còn chưa ăn no đâu! " -" Aaaa... ưm... đừng... " - Tiếng nam nhân rên rỉ bỗng nhiên dồn dập hẳn, còn có tiếng nước chậc chậc vang lên. Tuấn Chung Quốc tựa người vào ô cửa liễu vọng trên bệ cửa sổ, cửa sổ mở rộng ra, cách lỗ châu mai chỉ khoảng một thước, quang cảnh nơi biên thành ập vào trong đáy mắt. Từ bên ngoài nhìn vào, cậu vẫn ăn mặc chỉnh tề, chỉ là sắc mặt có chút ửng hồng, thân thể không ngừng dao động, khiến hoa trâm trên tóc cũng lung lay theo. Từ bên trong nhìn ra thì khung cảnh lại hoàn toàn khác. Thắt lưng bị cởi bỏ, tuỳ tiện ném trên mặt đất, vạt áo bị mở rộng ra, áo yếm bị kéo xuống để lộ bầu ngực căng đầy. Theo động tác thúc vào, bầu ngực nẩy lên một cái, dao động lên xuống. Còn hạ thân cậu đã không còn một mảnh vải, váy bị dẫm nát dưới chân, khiến đôi chân thon dài trắng ngần lộ hẳn ra ngoài không khí. Kim Tại Hưởng đứng ở phía sau cậu, quần áo trên người hoàn chỉnh, chỉ có thắt lưng bị cởi bỏ, hung vật nào đó nhô ra ngoài. Bàn tay hắn đè hông của Tuấn Chung Quốc, khiến mông cậu nhô cao, nghênh hợp với vật to lớn đang cắm rút ra ra vào vào. Tay còn lại quấn lấy một bên ngực cậu, tận tình xoa bóp quả đào lớn. "Bốp! " Kim Tại Hưởng đánh vào mông cậu một cái, Tuấn Chung Quốc bị đánh run bắn lên. -"Phu nhân, vi phu còn lâu lắm, có còn sức hút nữa không? " Tuấn Chung Quốc cắn môi, chịu đựng sự thẹn thùng, hoa huyệt mấp máy siết chặt dục long của hắn. Kim Tại Hưởng hít sâu một hơi, cắn răng: -"Yêu tinh, còn có thể mút chặt đến thế!!! " Hắn nâng cao một chân của cậu, sau đó thẳng lưng, không khách khí chút nào đút toàn bộ dục long vào giữa hai chân cậu. -" Aa..." Tuấn Chung Quốc cắn chặt tay áo của mình, nuốt từng tiếng rên vào trong. Tuy rằng không ai dám đến gần đài quan sát, nhưng tiếng kêu của cậu chưa chắc sẽ không bị người khác nghe được... Nếu thế cậu không còn mặt mũi nào nữa. -" Ưm! Ưm! Ưm! " Miệng cắn chặt, mũi lại không thể ngăn được âm thanh phát ra. Kim Tại Hưởng đi vào quá sâu, cắm đến cuồng dã, Tuấn Chung Quốc không khống chế được, cứ kêu a a không ngừng. Hai tháng trước, đến phút cuối cùng cậu mới biết được Kim Tại Hưởng quyết định mang cậu đi biên thành chung với hắn. Trong lòng cậu vừa vui vừa buồn, buồn là vì ở ngoài biên thành kia, hắn có đến năm thị thiếp hầu hạ, vui là vì... cậu thừa nhận mình có một chút tình cảm khác lạ với Kim Tại Hưởng. Một đường tâm sự nặng nề, đến biên thành, quả nhiên cậu gặp được những mỹ nhân kia. Ca cơ vùng Giang Nam, giai lệ phương Bắc, mỹ nam ngoại tộc... mỗi người mỗi vẻ, hương sắc đa dạng. Vốn tưởng rằng cậu phải chịu đựng cảnh hắn trái ôm phải ấp sống qua ngày, nhưng không ngờ Kim Tại Hưởng nhìn ra ghen tuông trong lòng cậu. Hắn nói: -" Muốn ta đưa những mỹ nhân kia rời khỏi đây cũng được. Nhưng từ nay về sau, em phải chịu trách nhiệm đút ta ăn no." Tuấn Chung Quốc âm thầm kêu khổ. Dục vọng của Kim Tại Hưởng mãnh liệt như vậy, bất cứ lúc nào, bất cứ chỗ nào cũng có thể động dục. Những mỹ nhân kia đi rồi, trừ khi hắn ra quân doanh, nếu không cậu hầu như lúc nào cũng bị trói chặt bên người hắn. Cho dù là ban ngày hay ban đêm, chỉ cần hắn hưng phấn, liền sẽ đè cậu xuống ân ái một lần. Giống như bây giờ, hắn chỉ đi nhìn qua quân tình theo thường lệ. Sau khi xem xong, liền trở về đặt cậu lên bệ cửa sổ làm. Được rồi, trải qua nhiều ngày điều dưỡng, thân thể và thể lực của Tuấn Chung Quốc đã khá lên rất nhiều, không đến nỗi là không chịu được hắn giày vò. Mà làm chuyện này thường xuyên khiến thân thể Tuấn Chung Quốc càng lúc càng mẫn cảm, chỉ cần hắn chạm nhẹ cũng khiến cậu " xuân thuỷ chảy róc rách" rồi. -" A... Aaaa... ưm..." Một đợt tấn công cuồng dã ập đến, Tuấn Chung Quốc bị đưa đến cao trào, " xèo" một tiếng hoa dịch bắn văng đầy trên đất, cậu hôn mê bất tỉnh. -" Thật vô dụng." - Kim Tại Hưởng cười nhẹ, gia tăng tốc độ tiến công, làm cho hoa tâm của cậu càng tiết. Kim Tại Hưởng vừa nhìn nam nhân dưới thân bằng ánh mắt dịu dàng, vừa sảng khoái bắn tinh hoa vào bụng cậu. Hắn chưa từng nghĩ tới, nam nhân cứng ngắc quy củ này lại có thể trở thành người mà lòng hắn yêu thương. Hắn càng không ngờ rằng, mình yêu nam nhân này còn nhiều hơn cả cậu yêu hắn. Đúng vậy, hắn rất xác định, Tuấn Chung Quốc không yêu hắn nhiều như hắn yêu cậu. Nam nhân này, ngoài mặt thì ngoan ngoãn thuận theo, nhưng nội tâm lại rất kiên cường. Tình cảm cậu dành cho hắn xen lẫn lý trí rất nhiều. Nhưng Kim Tại Hưởng không có ý định để bụng vấn đề này. Dù sao nam nhân này cả đời cũng đừng hòng rời khỏi hắn. Cho dù là cậu giả vờ yêu hắn, hay đối với hắn chỉ là thói quen, rồi sẽ có một ngày hắn nhất định khiến cho cậu từ việc không hiểu rõ nội tâm mình, trở thành toàn tâm toàn ý yêu hắn. Hắn thật sự rất mong chờ ngày đó. À phải, bọn họ sinh hoạt thường xuyên như vậy mà cậu vẫn chưa mang thai, khiến cho dạo gần đây cậu lo lắng bản thân có phải vô sinh hay không? Hắn có nên nói cho cậu biết không phải là do cậu vô sinh, mà là do hắn sau khi hành phòng đều dùng nội công tống hết tinh thuỷ trong bụng cậu ra ngoài hay không đây? Thôi, để cho cậu lo lắng một chút cũng được, cậu sẽ vì thế là cố gắng ăn hết dương tinh của hắn, khi hoan ái cũng sẽ chủ động hơn. Vài năm nữa khi cậu hành khí thành thạo rồi, đến lúc đó có cũng chưa muộn. Hiện tại hai người họ đang trong giai đoạn nồng nhiệt, hắn không muốn có một đứa nhóc lòi ra quấy rầy chuyện tốt của bọn họ đâu!. ----------------- HOÀN TOÀN VĂN -----------------
|