Fanfic VKook | Người Làm Tôi Tức Điên Lên Chỉ Có Mình Em
|
|
[VKook] Người làm tôi tức điên lên chỉ có mình em Chap 14: Hôm nay, Jung Kook chuẩn bị rất nhanh và lao ra xe. Taehyung từ từ bước ra liền bị Jung Kook mắng: -Anh làm gì mà lâu vậy, nhanh lên muộn học bây giờ. Mất công tôi hôm nay chuẩn bị sớm. -Tôi vẫn ra đây đúng giờ.-Taehyung nói -Nhanh nhanh, tôi đang có việc bận. Taehyung leo lên xe và hỏi: -Bận việc gì mà khiến con sâu lề mề như cậu mất công dậy sớm vậy. -Anh không cần biết, nhiều lời. -Cậu... Nói rồi, chiếc xe lao thẳng đến trường. Vừa đến trường là Jung Kook chạy ngay lên bảng thông báo của trường. Ngó tên mình trong tờ giấy, cậu nhảy cẫng lên khi biết mình được 100 điểm, đứng nhất lớp. Taehyung đi đến nhìn thấy vậy, liền nói: -Thì ra vì muốn xem điểm, vậy mà làm như chuyện to tát lắm. Chắc được 30, 40 điểm , mà làm quá. -Anh nói ai đó!-Jung Kook nghênh mặt nói -Tôi nói cậu đó!-Taehyung chỉ vào người cậu mà nói -Anh nói tôi sao, anh nghĩ sao tôi được 30, 40 điểm, chắc anh được như vậy thì có, đừng suy bụng ta ra bụng người.-Jung Kook đanh đá nói -Cậu nói tôi 30, 40 điểm sao, hứ, chắc chỉ có trong mơ, chứ Kim Taehyung tôi đây không bao giờ được điểm đó. -Anh được bao nhiêu điểm? -100 điểm. -Thật sao? -Tất nhiên. Cậu chắc nửa số điểm của tôi phải không? -Anh nằm mơ đi, tôi đây cũng 100 điểm. Không thua gì anh đâu. Tôi không tin là anh có thể được 100 điểm. Tôi muốn thi đấu với anh được không? -Được. Ta đi đến nhờ thầy Yoon Gì ra đề. Những người thua sẽ phải chịu phạt là nghe theo lời người thắng trong vòng 1 tháng. Đồng ý không? -Được. Nói rồi, Jung Kook với Taehyung đến nhờ thầy Min Yoon Gi ra một đề có cấp độ khó.Lúc đó cũng có cả Eun Woo với Wooshin đến xem. Chỉ trong vòng 30p thì cả hai đều làm bài xong. Thầy Yoon Gi chấm bài và tuyên bố: -Cả hai đều làm đúng hết nhưng người chiến thắng là ....Kim Taehyung. -Nhưng tại sao?-Jung Kook hỏi -Em xem đi. Thầy đưa bài cho Jung Kook xem, khi xem xong Jung Kook nói: -Tôi nhận thua. -Sao vậy Jung Kook, sao cậu lại thua Taehyung-Wooshin chạy tới hỏi Jung Kook -Do anh ta làm bằng hai cách nên chiến thắng tôi-Jung Kook buồn rầu nói -Tất nhiên là cậu phải thua rồi sao có thể thắng được tôi-Taehyung nói -Jung Kook cậu đừng buồn, Taehyung từ khi bị sét đánh trúng thì trở nên thông minh hơn người vì thế đối với bài này đối với cậu ta là dễ dàng. -Vậy sao, vậy tôi đây không có gì buồn. Bởi anh khác người mà đâu phải người bình thường như tôi. Tôi nghĩ là do ông trời thấy anh ta đã xấu còn không được cái gì tốt nên ban cho anh ta sự thông minh hơn người, chứ không anh ta sẽ trở thành người tội nghiệp nhất thế giới này mất, phải không Eun Woo?-Jung Kook vui vẻ nói -Cậu nói đúng-Eun Woo cười nói -Cậu...còn cả cậu nữa Eun Woo, cậu là bạn tôi hay cậu ta vậy?-Taehyung tức giận nói khi thấy hai người kia đang trêu tức mình -Cả hai-Eun Woo nói Rồi cả lũ kéo xuống căn teen ăn trưa. Đang ăn thì Taehyung nói: -Jeon Jung Kook cậu từ giờ phải nghe theo lời tôi hết một tháng. -Tại sao?-Jung Kook hỏi -Cậu không nhớ điều kiện trước khi thi đấu là ai thua sẽ phải nghe theo lời của người thắng trong một tháng sao? -Tôi nhớ, nhớ rồi. -Vậy từ giờ chuẩn bị chịu cực hình đi. -Tôi chỉ nghe theo những việc làm đúng, còn những việc làm sai tôi sẽ không nghe theo đâu, tôi nói trước với anh đó. -Việc sai là việc gì, cậu nghĩ tôi là gì mà ra lệnh cho cậu làm những việc đó. -Ai đoán trước được, nếu vậy thì được thôi. Tôi Jeon Jung Kook đây không sợ. -Cậu cứ đợi đấy. Bữa ăn kết thúc, mọi người trở về lớp của mình ------------------------------------------------------------- Chap 14 đây, Cmt + Vote nào. Đáng lẽ là au đăng vào hôm qua nhưng do hôm qua au có việc bận, hôm nay thì au bị nhốt ở ngoài không ngồi đánh máy được vì thế nên bây giờ au mới đăng. Mong mọi người thông cảm và luôn ủng hộ truyện của au nha. Tặng tym cho mấy bạn đọc truyện của au nè!
|
[VKook] Người làm tôi tức điên lên chỉ có mình em Chap 15: Hôm nay là ngày đầu trong 30 ngày Jung Kook chịu sự hành hạ của Taehyung. Jung Kook đang yên giấc thì... -JEON JUNG KOOK... cậu dậy ngay cho tôi Jung Kook nghe vậy thì giật mình tỉnh dậy, đi ra mở cửa và chửi: -Là anh sao, anh bị dở hơi à, hôm nay là chủ nhật mà có phải đi học đâu mà anh gọi tôi dậy sớm vậy? -Tôi cho cậu 5p chuẩn bị rồi mau chóng có mặt dưới phòng khách. -Tôi không làm, hôm nay tôi mệt lắm chỉ muốn ngủ thôi -Hôm nay là ngày đầu tiên cậu nhận hình phạt, cậu không nhớ sao. Mau chóng xuống dưới nhà cho tôi. -Anh... -Không nhưng nhị gì hết, đúng 5p đồng hồ không có mặt dưới nhà thì không phải là nam tử hán. Tôi đi đây Nói rồi, anh bỏ xuống nhà. Jung Kook bực mình mắng: -Đúng là đồ chết tiệt, đồ dở hơi. Đêm qua ngủ không yên hay sao mà hôm nay nổi cơn khùng. Anh cứ đợi đấy, sau khi xong hình phạt này, tôi chắc chắn sẽ phải trả thù anh. Để xem Jeon Jung Kook tôi đây sẽ làm gì anh nha. Đóng cửa lại, Jung Kook làm vệ sinh cá nhân rồi nhanh chóng bước xuống nhà. Vừa xuống tới nơi là đã thấy bộ mặt đáng ghét của anh, cậu bực mình nói nhỏ: -Nhìn mặt là thấy đáng ghét rồi. -Cậu nói gì đấy?-Taehyung nói -Tôi nói gì chả được, từ khi nào mà Kim thiếu gia trở nên nhiều chuyện như vậy? Cảm thấy thật phiền phức. -Cậu... -Anh gọi tôi xuống đây làm gì?-Jung Kook nói, cắt ngang lời của Taehyung. -Hôm nay tôi muốn đi shopping, vì thế cậu sẽ đi với tôi. -Anh đi shopping, tôi đi theo làm gì? -Cầm đồ. -Tôi đâu phải ôsin của anh mà phải làm việc này. -Nhưng cậu đang phải nghe lời tôi, không nói nhiều nữa, mau đi thôi. Nói rồi, anh ta bỏ ra xe, cậu cũng bực mình đi lên xe. Anh chở Jung Kook đến một cửa hàng vô cùng lớn. Anh nói: -Ta vô thôi. Jung Kook nghe lời đi theo anh. Taehyung đi hết đến cửa hàng này đến cửa hàng nọ, mỗi nơi anh đều lấy vài bộ, không cần mặc thử. Nhìn vô một vài bộ có thể thấy nó có gía trên 10 triệu won một bộ. Anh ta mua nhiều đến nỗi mà hai tay Jung Kook không thể xách nổi. Đến cửa hàng cuối cùng, anh vô trong lựa chọn. Jung Kook lúc này mới có thời gian mà bỏ đống đồ đó xuống. Đang nghỉ ngơi thì anh gọi: -Cậu vô đây. -Vô đấy làm gì-Jung Kook vừa đi vừa hỏi -Tôi bảo cậu vô đây. -Anh muốn gì? Anh tay cầm một bộ quần áo hết sức đẹp, gồm một chiếc quần jeans xé gối, một cái áo đen có một vài họa tiết và một chiếc áo sơmi trắng khoác bên ngoài. Anh đưa cho cậu và nói: -Mặc thử đi. -Tôi mặc thử làm gì? -Tôi nói cậu mặc thì cứ mặc đi. -Anh tính mua cho tôi sao? -Cậu nghĩ gì, tôi chỉ bảo cậu mặc thử để tôi biết đường tôi mua thôi, tại vóc dáng người cậu cũng bằng tôi nên nếu cậu mặc vừa thì tôi cũng mặc vừa, nên nhờ cậu thử giùm, tôi sợ tôi không mặc được. -Nãy giờ anh mua đồ đâu có phải thử đâu, sao bây giờ lại phải thử đồ? -Tôi nói cậu thay thì cậu cứ thay đi, cậu nói nhiều làm chi vậy. Jung Kook bực mình cầm lấy bộ đồ, đi ngang qua liếc anh một cái rồi vào phòng thay đồ. Sau khi thay xong, cậu bước ra khỏi phòng. Cậu đẹp trai lắm nha, chiếc quần ôm lấy sát phần chân cậu, chiếc áo thun đen phần trên được đóng thùng, còn phần sau thì bỏ ngoài, chiếc áo sơmi trắng khoác ngoài trông rất bảnh trai. Nói thật, bộ này sinh ra đã là của Jung Kook rồi. Anh ngơ ngác nhìn cậu, cậu bực mình nói: -Vầy được chưa? -Được quá đẹp. -Vậy tôi vô thay ra. Nói rồi, Jung Kook đi vô và thay bộ đồ ra. Anh tính tiền rồi cả hai về nhà. ----------------------------------------------------------- Chap 15 đây nha, Cmt + Vote cho au đi, để au vui. Ủng hộ truyện của au nha. Au còn vài câu chuyện nữa, mọi người có gì qua đọc nha.
|
[VKook] Người làm tôi tức điên lên chỉ có mình em Chap 16: Sau 1 tuần bị Taehyung hành hạ.Cuối cùng thì cũng đến, hôm nay là ngày mà Jung Kook sinh ra đời. Sáng sớm Jung Kook tỉnh dậy và đi học như bình thường. Mọi người hôm nay nói chuyện với Jung Kook một cách rất kì lạ. Về đến nhà thì Jung Kook lên giường tắm rửa rồi xuống nhà. Gặp ông bà Kim đang ngồi phòng khách, còn có cả Taehyung nữa. Jung Kook đi xuống và ngồi, thấy Jung Kook nói bà Kim liền bảo: -Jung Kook con học bài xong chưa con? -Rồi ạ!-Jung Kook nói -Con thấy học ở trường tốt không? -Qúa tốt luôn ạ. -Vậy con cố gắng chăm chỉ nha! -Vâng. -Jung Kook, cậu rảnh không?-Taehyung hỏi Jung Kook -Anh muốn tôi làm gì? -Cậu đi ra ngoài mua cho tôi một ly cà phê được không? -Trong nhà có máy pha cà phê thây!-Jung Kook nói -Nhưng tôi muốn uống ở ngoài, cậu đi mua cho tôi đi. -Nhưng... -Chưa hết 1 tháng đâu-Không để cho Jung Kook nói, Taehyung liền nói như là muốn nhắc nhở Jung Kook về việc cậu vẫn đang làm người hầu cho anh. -Được, để tôi đi-Jung Kook như hiểu được câu nói của anh nên đồng ý. Cậu đi ra ngoài mua cà phê cho anh rồi về nhà. Vừa mở cửa nhà ra thì.... "Happy birthday to you, happy birthday to you, happy birthday, happy birthday, happy birthday to you" Mọi người hát chúc mừng sinh nhật cậu, anh thì tay cầm bánh sinh nhật đem đến chỗ cậu. Bà Kim nói: -Jung Kook, chúc con sinh nhật vui vẻ. -Ta chúc con sinh nhật vui vẻ- Ông Kim nói -Con mau thổi nến đi Jung Kook-Bà Kim nói -Vâng. Nói rồi Jung Kook thổi nến, cậu xúc động đi đến ôm lấy hai ông bà Kim. Mọi người kéo vô phòng khách nói chuyện vui vẻ. Anh thì không nói gì. Tối đến,sau khi bữa tiệc kết thúc Jung Kook đi lên phòng. Đang nằm trên giường thì... Cốc...cốc... Nghe vậy, Jung Kook nói -Ai đó, vào đi. Người đó nghe vậy mở cửa đi vào. -Là anh sao? Muộn thế này anh vô phòng tôi làm gì?-Jung Kook thấy Taehyung liền nói -Nè!-Taehyung ném 1 cái hộp cho Jung Kook -Gì vậy? -Qùa sinh nhật cho cậu đó, mở ra đi, sinh nhật vui vẻ. -Woa, anh tặng quà cho tôi sao, tin nổi không đây. Đừng có nói là anh tặng tôi một con chuột chết hay là một vật gì đó bắn ra từ hộp phải không? Tôi đây không sợ đâu. -Cậu nghĩ tôi sẽ làm vậy sao? Mau mở ra xem đi, đừng đoán mò. Jung Kook mở hộp quà ra, cậu rất ngạc nhiên vì đó là bộ đồ mà anh bảo cậu thay, cậu liền nói: -Đây không phải là bộ đồ anh bảo tôi thay hôm bữa sao? -Ukm -Đừng có nói là anh mặc không vừa nên tặng cho tôi nha! -Cậu nghĩ tôi rảnh không? Hôm đó là tôi cố tình bảo cậu thử xem có vừa không, để tặng cho cậu. -Thật không đó? -Tôi nói xạo cậu làm gì? -Vậy cảm ơn anh nhiều. -Cậu cũng biết cảm ơn sao, lần đầu tiên tôi nghe đó. -Chỉ tại anh nhìn khó ưa quá nên tôi mới vậy thôi. Chứ tôi rất là dễ thương nha! -Tự khen bản thân. -Anh không tin, tôi thực sự rất dễ thương, nhưng khi nhìn thấy anh thì tôi không dễ thương nổi, vì anh khó ưa quá đi mà! -Tôi khó ưa sao, lần đầu có người nói tôi vậy đó! -Anh không chỉ khó ưa đâu mà còn là một tên bệnh hoạn, đáng ghét! -Cậu... -Tôi nói không đúng sao? -Cậu..tôi về phòng đây. Nói rồi Taehyung về phòng. Anh là vì bị nói tức quá mà không chịu nổi nên phải về phòng để nghĩ cách mai trả thù Jung Kook. ----------------------------------------------------------------- Chap 16 đây, chậm 1 ngày, cho au xl nha! Ủng hộ truyện au nha, cho au xin cái cmt với Vote đi. Mấy ngày nay chap hơi ngắn, để từ từ au bù cho nha! Iu mấy bạn đọc truyện của au nhìu
|
[VKook] Người làm tôi tức điên lên chỉ có mình em Chap 17: Sáng hôm sau, sau khi tỉnh dậy Taehyung đã thay đồ nhanh chóng và chạy qua phòng Jung Kook. Anh gõ cửa " Cốc ...cốc..." và gọi: -JEON JUNG KOOK dậy mau lên. Jung Kook đang nằm ngon giấc thì liền tỉnh dậy, đi ra ngoài mở cửa, tay xoa đầu. bực mình nói: -Sao bữa nào anh cũng qua phòng tôi phá vậy hả? -Mau chóng xuống dưới nha! Đừng để tôi đợi lâu. Nói rồi, anh đi xuống nhà. -Anh...anh...-Jung Kook gọi, nhưng lúc đấy thì Taehyung đã đi rồi, cậu bực mình nói-Đúng là đồ thần kinh, bệnh hoạn, sáng sớm đi qua gọi người ta dậy rồi đi xuống dưới nhà. Bực mình, biết vậy hôm bữa đừng hứa có phải ngon không? Jeon Jung Kook sao mày ngu vậy hả trời! Jung Kook sau khi chửi thì đóng cửa một cái "Rầm", và chạy vô vệ sinh cá nhân. 5p sau, Jung Kook đi xuống dưới nhà đến chỗ Taehyung cậu nói: -Anh muốn làm gì nữa đây, đi xách đồ hay là mua đồ ăn cho anh hả! Nói đi để tôi làm. -Đi chơi với tôi -Tôi có nghe nhầm không vậy? Anh bảo tôi đi chơi với anh sao? -Ukm. Ta đi thôi.-Nói rồi, anh bước đi -Chúng ta đi đâu vậy?-Jung Kook chạy lên trước mặt anh làm anh đứng lại -Đi đi rồi biết!-Anh bình thản nói -Tôi muốn biết rồi mới đi. -Tôi không đem cậu bị bỏ ra ngoài hoang đảo hay sa mạc đâu mà cậu sợ. Cứ đi theo tôi rồi biết.-Nói rồi, anh bỏ ra ngoài xe -Ây, ây...-Jung Kook nói mà anh không nghe làm Jung Kook cũng phải ngoan ngoãn lên xe. Taehyung ngồi ghế đầu vì hôm nay anh lái xe, Jung Kook đi xuống ghế sau ngồi, anh thấy vậy liền nói: -Lên trên đây ngồi-Anh vừa nói tay vừa đập vào ghế bên cạnh. -Không muốn-Jung Kook bực mình nói -Tại sao? -Tôi không thích thì không ngồi thôi. Sao tôi thấy anh ngày càng lắm chuyện rồi đó. -Cậu... -Tôi nói không đúng hay sao? Jung Kook nói rồi, quay mặt sang nhìn cửa sổ, anh thấy vậy cũng không nói gì chỉ im lặng lái xe đi. Đến một công viên trò chơi nọ, rất đẹp nha. Anh dừng xe lại và nói: -Đến nơi rồi xuống xe đi. Jung Kook lúc này nhìn ra ngoài, rồi cậu mở cửa xe mà đi ra. Nhìn xung quanh một hồi rồi cậu hỏi: -Anh đưa tôi đến đây làm gì? -Cậu không thấy đây là công viên trò chơi sao, không đến đây chơi thì đến đây làm gì? -Uk nhỉ. Nói rồi, anh đi vô trong, cậu cũng từ từ lẽo đẽo theo sau. Đến con tàu lộn 360 độ kinh hoàng, anh nói cậu: -Chơi không? -Chơi. -Đừng có sợ nha! -Không biết ai sợ đâu. Dám cá cược không? -Cá gì? -Ai mà nhắm mắt lại khi đang chơi thì bị thua, và hình phạt là phải đi mua thức ăn cho người thắng 1 tuần dù là món gì đó rất khó tìm. Cá không? -Ok-Anh nói rất dứt khoát, nói thật đây cũng là lần đầu anh tới đây nên cũng hơi sợ. Nhưng anh nghĩ rằng cậu chắc chưa bao giờ đến đây và nhìn cậu yếu đuối vậy thì làm sao thắng anh được, nên anh đồng ý luôn -Vậy ta đi lên. Nói rồi, cả hai đi lên con tàu. Hai người họ ngồi chung với nhau. Khi con tàu chuẩn bị bắt đầu thì cậu nói: -Bắt đầu làm nhiệm vụ. Rồi con tàu từ từ đưa lên không và bắt đầu xoay vòng vòng 360 độ, thật khiến người ta sợ hãi. Cậu ở bên la hét dữ dội nhưng không phải vì sợ mà là vì cậu thích quá. Còn anh thì bắt la hét như sắp khóc đến nơi, bản thân anh cũng không ngờ là con tàu lại đáng sợ đến như vậy. Cậu quay sang thì thấy anh nhắm chặt mắt liền cười, miệng đang la như sắp chết đến nơi, nào là: -Mau dừng lại, Á......... Á..... cứu tôi với, mau dừng lại, dừng lại đi. Cậu ngồi cười gần chết, vì đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy mặt khác của người con trai mà cậu nghĩ là rất lạnh lùng không sợ trời, không sợ đất. Ai dè là một người nhát cáy. Khi con tàu dừng lại, anh từ từ đi xuống mà không nói lời nào, còn cậu thì cứ cười như vỡ cả bụng. Đi ra khỏi đó, cậu bắt đầu nói?: -Anh là đồ nhát cáy, hahaha, có vậy thôi mà cũng sợ, mắt nhắm tịt hết lại ế mà đòi thắng. Hahaha, anh thua rồi, lêu lêu anh thua rồi. Đồ nhát cáy. -Tôi thua, nhưng tôi không phải là đồ nhát cáy. -Không phải đổ nhát cáy mà: mau dừng lại, á....á.... cứu tôi với, mau dừng lại, mau dừng lại.Hahaha-Cậu diễn lại anh rồi cười lớn -Cậu...-Anh lúc này hết sức là quê. -Đồ nhát cáy, hahaha. Mau đi mua đồ ăn cho tôi mau lên.-Jung Kook nói -Ăn gì? -Coca, gà chiên, khoai tây chiên, xúc xích, kem -Ăn như heo -Tôi như heo kệ tôi. Mau đi mua đồ ăn đi đồ nhát cáy hahaha Nói rồi, cậu ra một cái bàn gần đó ngồi chờ còn anh thì đi mua đồ ăn. Sau 5p thì cuối cùng anh cũng cầm một đống đồ đặt lên bàn và nói: -Của cậu nè. -Cảm ơn anh đồ nhát cáy. Nói rồi, Jung Kook ngồi ăn ngon lành nhưng sau hồi hồi nhét hết đống thức ăn vào miệng thì cậu lại khát nước, thấy anh đang uống coca mà không mua cho cậu, cậu nói: -Sao anh lại không mua coca cho tôi, tôi nhớ là có bảo anh mua mà. -Đây có phải là coca không?-Anh giơ lon coca lên trước mặt cậu. -Đúng! -Vậy là tôi đã mua rồi chứ có phải là không mua đâu. -Nhưng anh không mua cho tôi. -Cậu bảo tôi mua như vậy chứ đâu có nói là mua tất cả chỉ để cho cậu đâu. Tôi làm đúng không sai nha.-Anh tươi cười nói, vì anh đã trêu được cậu. Thấy anh ngang ngược, Jung Kook bay lên lấy ngay lon coca của anh mà uống,anh hết sức ngạc nhiên nói: -Cậu làm gì vậy? -Tại anh không mua nước cho tôi nên tôi phải uống thôi. Mà anh sao vậy, sao mặt đỏ vậy ? Bị trúng gió hay sao? -Không. Phải nói là anh lúc này hết sức ngại vì cậu vừa hôn gián tiếp anh, vừa hôn gián tiếp anh đó, giờ anh phải làm sao đây. Còn cậu thì tỉnh bơ không biết gì vì cậu cứ nghĩ anh với cậu đều là con trai mà uống nước chung với nhau không sao, mà cậu cũng chả nghĩ sâu xa như anh. Sau khi ăn sạch hết đống thức ăn, cậu nói: -Woa, no quá đi thôi. -Ăn cho đấy vào rồi kêu no. -Tôi thích thì kêu no thôi, anh làm gì mà lắm chuyện vậy hả, thiếu gia Kim, à quên, đồ nhát cáy mới đúng chứ? Hahaha. Thôi tôi đi chơi đây. Nói rồi, cậu chạy đi chơi, anh thì chỉ biết lắc đầu và cái tính ngang ngược và con nít của cậu thôi -------------------------------------------------------------------------------------------- Lâu rồi au mới ra chap mới, vì thế nên au đã đánh hơi bị dài nha, mong mọi người ủng hộ mà Cmt + Vote cho au nha. Iu mấy bạn đọc truyện của au nhiều nha
|
[VKook] Người làm tôi tức điên lên chỉ có mình em Chap 18 Một lúc sau, thấy mãi mà Jung Kook chưa về, Taehyung liền lo lắng đi tìm. Đi đến gần cổng khu vui chơi thì anh thấy cậu đang ngồi dưới đất khóc. ( Au:Au xin lỗi vì đã để oppa phải ra dáng mít ướt. Jung Kook oppa: xin lỗi làm gì, biết rùi thì sửa luôn đi, ghi vô làm chi. Au: nhưng em phải ghi thì mới có người rước oppa về được chứ. Jung Kook oppa: Vậy sao, vậy thì oppa sẽ cố gắng gặng nước mắt khóc cho em ngày thôi nay. Au: cám ơn oppa, em sẽ cố gắng viết nhanh để có người rước oppa về nha. Jung Kook oppa: biết rồi thì làm luôn đi. Au: em xin tuân lệnh ạ).Anh lo lắng không biết xảy ra chuyện gì liền chạy đến chỗ cậu: -Cậu sao vậy, sao lại khóc? -Hic..hic...Lúc nãy... do tôi chạy ra cứu con mèo... nên bị gãy xương rồi hay sao ế. Đau quá không đi được...-Cậu vừa khóc vừa nói -Đau lắm sao?-Anh nói rồi đụng vô chân cậu -Á...-Cậu hét lên -Vậy là không được rồi, để tôi cõng cậu đi bệnh viện! Cậu không nói gì chỉ biết gật đầu, rồi anh đỡ người cậu lên lưng và cõng cậu ra ngoài xe. Anh chở cậu đến bệnh viện gần nhất. Trên đường đi cậu không ngừng mếu máo khóc, anh thấy vậy không khỏi lo lắng cho cậu. Đến bệnh viện bác sĩ khám cho Jung Kook, anh không ngừng lo lắng ở bên hỏi: -Bác sĩ, cậu ấy có làm sao không? -Cậu ấy chỉ bị trật chân nhẹ, một vài ngày là hết thôi. -Cậu ấy chỉ bị trật chân nhẹ thôi sao? -Ukm -Nhưng sao mà cậu ta khóc lóc kêu đau dữ vậy, bác sĩ có thể xem kĩ cho cậu ấy được không? -Tôi đã xem rất kĩ rồi, bây giờ chỉ cần băng bó và có thể xuất hiện. Tránh cho cậu ấy mấy ngày này đi lại nhiều sẽ làm cho nó thêm nặng. -Vâng tôi biết rồi thưa bác sĩ. Sau khi chân cậu được băng bó cẩn thận, anh đỡ cậu ra xe chở cậu về nhà. Đỡ cậu ngồi vào ghế phụ, còn anh thì lái xe. Trên xe: -Sao anh lại đưa tôi về rồi, chân tôi đang đau lắm. Chắc bị nứt xương hay sao á, vậy mà anh lại đưa tôi về, đừng nói là anh sợ tôi ở đó sẽ tốn tiền viện phí nha! -Đau lắm sao?-Anh vẫn ngồi im lái xe nói, không nhìn sang cậu -Tất nhiên. Bây giờ tôi đang đau gần chết. -Đau sao, chỉ bị trật chân nhẹ, nghỉ vài ngày có thể khỏe. -Làm sao có thể vậy được, tôi đang rất đau. Chắc bác sĩ không xem kĩ thôi. -Bác sĩ đã xem cho cậu rất nhiều lần rồi. -Vậy sao tôi lại cảm thấy đau vậy? -Chỉ là do cậu quá yếu đuối, bị trật chân có tí mà khóc sướt mướt, làm tôi phải lo lắng. -Ai mướn anh lo lắng?-Jung Kook nói -Nhưng tại vì cậu mà tôi lo lắng-Anh dừng xe gấp lại, quay sang tiến sát đến mặt cậu, cậu giật mình nên quay sang nhìn, thế là hai khuôn mặt sát nhau chỉ cách chừng 3cm, anh nói -Tại sao..tại sao là vì tôi?-Jung Kook quay mặt đi ấp úng nói, anh lại quay về tiếp tục lái xe -Vì cậu là vì cậu thôi, tôi không biết lí do -Đúng là cậu chủ, người không có lí do rõ ràng-Jung Kook bực mình, xị mặt xuống nói -Cậu nói gì? -Tôi nói gì chả được, không nghe thấy thì thôi,, chứ ai rảnh mà nhắc lại. -Cậu... -Tôi sao, tôi sao, anh muốn nói gì -Không có gì. -Đúng là thần kinh. -Cậu nói tôi thần kinh sao? -Tôi làm sao dám, chắc anh nghe nhầm thôi. Đến nhà rồi, anh mau đỡ tôi lên phòng. -Cậu giỏi thì tự đi. -Nếu tôi đi được thì nhờ anh làm gì, anh không muốn làm thì thôi, vậy để tôi nhờ cô Kim đỡ tôi vào. Không biết cô Kim sẽ thấy thế nào nữa ta, chắc lo lắng lắm. Với lại thế nào cũng có người bị chửi là không biết giúp đỡ người khác mà, tủi thân quá đau chân vậy mà cũng có người tiểu nhân muốn hãm hại lúc người khác bị bệnh nữa chứ. Haiz...buồn quá!-Cậu vừa nói vừa mở cửa xe -Để tôi đỡ cậu. -Phải vậy chứ! Nói rồi anh đỡ cậu vô nhà. Vừa vô nhà thì bắt gặp ngay cô Kim, thấy chân cậu bị thương bà liền lo lắng nói: -Uây Kookie của ta, chân con bị làm sao vậy? -Dạ không có gì đâu ạ, do con sơ ý nên bị trật chân nhẹ ạ!-Jung Kook nói -Taehyung, hôm nay con dẫn nó đi chơi mà làm sao để nó bị trật chân vậy hả?-Cô Kim quay sang trách móc Taehyung -Không phải lỗi của Taehyung đâu ạ! Tất cả là do con thôi, không phải lỗi của anh ấy! -Con đưa cậu ấy lên phòng!-Taehyung nói -Thưa cô con lên phòng ạ!-Jung Kook nói -Ukm, con lên phòng nghỉ ngơi đi, lần sau nhớ cẩn thận nha. -Vâng con biết rồi ạ! Nói rồi, Taehyung đỡ Jung Kook lên phòng. Anh đỡ cậu ngồi xuống giường, cậu nói: -Cảm ơn anh -Không có gì! -À mà... -Chuyện gì? -Anh có thể đỡ tôi vô nhà vệ sinh được không? -Không. -Giúp người thì giúp cho chót đi ,chứ đừng giúp nửa chừng vậy chứ -Kệ tôi -Ây da đau quá. Vậy sao vô nhà vệ sinh được, ây da, ây da. -Cậu thật là phiền phức-Nói rồi, anh đi đến đỡ cậu vô nhà vệ sinh. -Cám ơn anh.-Sau khi đi vệ sinh xong, Jung Kook đi ra và nói -Còn chuyện gì nữa không? -Không. -Vậy tôi đi -Để tôi tiễn anh-Nói rồi, cậu đưa anh ra khỏi phòng. -Lo mà nghỉ ngơi đi -Anh ngủ ngon, cám ơn vì anh đã lo lắng cho tôi. -Không có gì. Nói rồi, anh bỏ về phòng mình. ----------------------------------------------------------------------------------------------------- Chap 18 đây, lâu rùi ms đăng, chắc mọi người bơ truyện rùi huhu. Hãy cmt để cho tui bt m.n vẫn đang đọc truyện của tui ik. Vote cho tui nữa nha
|