Ông Xã Ngốc Nghếch Rất Điên Cuồng
|
|
Chương 20: Trở về "Cô gái, tôi đưa cô về nhà." Quan Hùng Phách bình thản nói.
Quan Vũ Hạm nghĩ thầm: đây là tên lão đại kia, tiếng nói của anh ta tràn đầy từ tính, rất đặc biệt. Không phải anh ta muốn giết cô chứ. Một loại sợ hãi trào lên trong lòng.
"Các anh, thật sự muốn đưa tôi về nhà?" Quan Vũ Hạm cẩn thận nói.
Quan Hùng Phách nhìn vẻ mặt sợ sệt trước mắt, thật sự không nhịn được ôm cô vào trong ngực, cho cô sự an toàn.
"Đừng sợ, cô có thể trở về nhà." Quan Hùng Phách cố gắng làm giảm giọng nói dịu dàng chút, sợ sẽ hù dọa cô. Anh ta lấy ra một bộ quần áo phụ nữ, đều là đồ mới, hơn nữa đều là hàng hiệu, kỳ quái hơn là số đo đúng với số đo của Quan Vũ Hạm.
"Thay nó đi, quần áo của cô đã bẩn, tôi đi ra xe chờ cô." Quan Hùng Phách rời đi.
Quan Vũ Hạm cảm thấy nghi hoặc, nhưng mà, vừa nghĩ tới mình phải về nhà, liền mau chóng thay lấy bộ quần áo sạch sẽ, vì quần áo trên người cô thật sự là quá bẩn.
Đi ra khỏi phòng tối, một chiếc xe dừng lại phía trước, thấy cô ra ngoài, cửa xe mở ra, cô ngoan ngoãn lên xe. Trong xe chỉ có hai người bọn họ, xe chạy đi. Quan Vũ Hạm không dám nhìn người đàn ông trước mắt này, cô sợ bị diệt khẩu, bởi vì cô có thể cảm thấy khí chất trên người này, mọi người ở trước mặt anh ta, chỉ có phục tùng. Cứ như vậy, hai người đều không nói chuyện. Sau khi đổi quần áo, Quan Vũ Hạm xinh đẹp hơn nhiều, vì sắc đẹp trời sinh luôn luôn bộc lộ ra ngoài, mà quần áo trên người lại rất thích hợp với cô. ๖ۣۜTiểuMèoHoang๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn
"Đại ca, lão đại làm sao vậy? Đối phương còn chưa chuyển tiền qua, mà đã đưa người đi? Hơn nữa cảnh sát cũng đã nhúng tay vào chuyện này, cứ trở về như vậy rất thì rất nguy hiểm!" Một tên côn đồ không hiểu nói.
"Mẹ kiếp, ai biết được, trước kia chưa từng có loại tình huống này, !@#$%$@, mày cũng đừng quan tâm."
Thật ra thì Quan Hùng Phách có thể xử lý được đám cảnh sát, chỉ là bọn họ đã mất công toi, bởi vì anh ta đã tự mình thả người, đối phương cũng không trả tiền, nhưng nguyên nhân là gì mà khiến anh ta làm như vậy?
Bao nhiêu năm oai phong một cõi, đã trở thành một người có danh tiếng nham hiểm, nhưng không hiểu sao lần này lại như vậy? Chẳng lẽ là. . . . . . . . . . . .
"A Trí, con ăn chút đi? Tiếp tục như vậy thì thân thể sẽ ốm mất." Mẹ cậu cũng đau lòng dụ dỗ con trai ăn một chút.
"Mẹ, Mẹ nghĩ cô ấy sẽ đi đâu?" Lâm Trí thật sự hết hi vọng, rất khổ sở mà nói.
"A Trí, Vũ Hạm sẽ trở lại, con yên tâm, mẹ bảo đảm, nào con trai, mau ăn một chút đi?"
"Mẹ, con không ăn nổi." Đinh đinh đinh. . . . . . Điện thoại vang lên. Lâm Trí nhanh chóng chạy tới.
"A lô, đã tìm được chưa?"
"A Trí, ta đang muốn nói cho con biết, Hạm Hạm đã trở lại, đang ở bên cạnh ta." Mẹ Vũ Hạm hưng phấn nói.
"Bác gái, con biết rồi, con sẽ nhanh chóng qua đó." Cúp điện thoại xong liền bỏ chạy, vừa chạy vừa nói: "Mẹ, Vũ Hạm đã trở lại, con đi đây." Không đợi mẹ cậu nói chuyện, người ๖ۣۜTiểuMèoHoang๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn đã sớm chạy không còn bóng dáng.
"Vũ Hạm, Vũ Hạm, người còn chưa có vào thì đã gọi to."
"Tôi ở đây." Quan Vũ Hạm đi ra từ trong nhà. Lâm Trí ôm cổ cô, cha mẹ Vũ Hạm cười cười trở về phòng ngủ.
"Em đã đi đâu? Em đã đi đâu? Nếu em không về tôi sẽ phát điên." Cậu ôm cô thật chặt, chỉ sợ cô chạy nữa, Vũ Hạm không có nói chuyện cô bị bắt cóc, cô không muốn làm chuyện lớn hơn, cũng không muốn đưa người đại ca kia vào ngục.
Quan Vũ Hạm bị Lâm Trí ôm lấy, trong lòng cũng không chịu nổi liền ô ô. . . . . . khóc, hận không thể khóc hết sự sợ hãi mấy ngày nay.
Nhìn thấy Vũ Hạm khóc, đáy lòng Lâm Trí cũng đau nhói. Quan Vũ Hạm thật sự vất vả mới dừng được khóc. Cô phải mượn cớ vì sao mất tích? Kết quả là:
"Tôi đụng phải một thầy tướng số, ông ấy tính ra tôi muốn kết hôn, cảm thấy chính xác, liền trò chuyện vài câu, không ngờ ông ấy nói: chú rể không thương cô dâu, không tin thì tôi phải thử cậu, cho nên đã mất tích mấy ngày, xem cậu có thật lòng hay không, cho nên muốn giữ bí mật, cũng không nói với ai. Vì vậy, đêm hôm đó, tôi liền ngồi xe ra vùng ngoại ô, tìm phòng vắng vẻ để ở, sau đó thấy trên ti vi thông báo tìm người, tôi liền trở lại." Thật ra thì Vũ Hạm cũng không biết cái thông báo tìm người này, những thứ này đều là nghe mẹ cô nói.
|
Chương 21: Hùng Phách phát uy Mấy ngày nay Quan Vũ Hạm mất tích, thì Lâm Đông cũng không có nhàn rỗi, ông đã vận dụng tất cả các mối quan hệ, hắc đạo bạch đạo đều có. Đừng thấy sở cảnh sát không có tin tức gì, thật ra thì thông qua thế lực của Hắc bang, cũng đã thu thập được vài dấu vết, cũng không biết vì sao Quan Vũ Hạm mất tích, hơn nữa còn có liên quan tới Quan Hùng Phách, nghe nói anh ta là kẻ hung ác, có thể nói là muốn gió có gió muốn mưa có mưa, nên ✻Diễn❇đàn❈lê❉quý❊đôn✽ biết tính nghiêm trọng của chuyện này, Lâm Đông cũng không có nói cho ai biết, một là sợ mọi người lo lắng hơn, hai là sợ đối phương sẽ có bất lợi với Quan Vũ Hạm.
Hôm nay Vũ Hạm bình an trở về, mặc dù không có nói chuyện bị bắt cóc, có lẽ là sợ hù dọa mọi người, nhưng chắc chắn Lâm Đông sẽ không dừng lại việc điều tra nguyên nhân. Ông đã lấy ra một khoản tiền lớn nhờ vào Hắc bang, nên tuyệt Tiểu♂Mèo♀Hoang đối không cho phép cuộc sống của con mình có nguy hiểm. Nhưng ông vẫn không thể nào hiểu nổi vì sao Quan Vũ Hạm lại thoát được khỏi đó?
"Anh Quan, tại sao anh lại thả con nhỏ đó? Chúng ta đã có thỏa thuận?" Mạnh Tuệ Nhàn đè ép nội tâm phẫn nộ, nói chuyện với Quan Hùng Phách, vì cô cũng sợ Quan Hùng Phách phát uy.
"Tôi làm việc không tới phiên người khác quơ tay múa chân, về phần số tiền gửi lúc trước, tôi sẽ trả lại đủ, nên thỏa thuận lần này đến đây chấm dứt." Quan Hùng Phách như đinh đóng cột nói.
"Anh Quan, tiền là chuyện nhỏ, chủ yếu là tôi không muốn con nhỏ đó sống dễ chịu, coi như lần này cô ta may mắn, ✻Diễn❇đàn❈lê❉quý❊đôn✽ lần sau nhất định tôi sẽ không cho cô ta được tốt như vậy." Mạnh Tuệ Nhàn nói ra ý nghĩ của mình.
"Đủ rồi, cuộc nói chuyện của chúng ta đến đây là kết thúc." Quan Hùng Phách cúp điện thoại, trong lòng không hiểu vì sao lo lắng.
Mạnh Tuệ Nhàn không hiểu nổi Quan Hùng Phách lại cáu giận như vậy, có lẽ làm lão đại đều như vậy!
Thời gian trôi qua rất nhanh, hôn lễ của Lâm Trí và Quan Vũ Hạm đã tới, tất cả mọi Tiểu♂Mèo♀Hoang người đều đang đắm chìm trong vui sướng, chỉ có Hàn Vinh Hi và Mạnh Tuệ Nhàn là không có chút vui sướng nào, lần trước thất bại, cũng không có thay đổi ý nghĩ độc ác của bọn họ, cũng không có dừng lại việc trả thù, mà nó mới thật sự bắt đầu.
Kể từ lần Quan Vũ Hạm trở về bình an, trong lòng lại xuất hiện một cảm giác khó hiểu, lúc nào cũng không tập chung. Lâm Trí cũng không biết có chuyện gì xảy ra, nhưng cậu lại có cảm giác, có việc gì đó? Có lúc cậu sẽ nghĩ: nếu như Vũ Hạm biết bọn họ không có xảy ra quan hệ, thì còn có thể gả cho cậu hay không? Vì lấy được Quan Vũ Hạm, cậu liền bất đắc dĩ nói dối.
Mà nếu như muốn từ từ theo đuổi cô, thì không biết đến ngày tháng năm nào? Cô gái này nhìn thì yếu đuối, nhưng thật ra đối với tình cảm rất coi trọng, Lâm Trí cũng không muốn lúc này lại nảy sinh sự cố, liền ra tay trước thì chiếm được lợi thế, tình cảm có thể từ từ bồi dưỡng, cũng không tin là không thể giải quyết được cô.
Lâm Trí biết Quan Vũ Hạm có tâm sự, nhưng cậu không biết phải làm thế nào. . . . . . Chẳng lẽ là cô không có tình cảm với cậu cho nên khổ sở sao? Không -- tuyệt đối không -- tuyệt đối không thể buông cô ra, cô là người phụ nữ của ✻Diễn❇đàn❈lê❉quý❊đôn✽ cậu, coi như bây giờ không phải, thì cũng sẽ nhanh thôi. Tôi -- Lâm Trí, không thể nào không có Quan Vũ Hạm bên cạnh, một loại tham muốn giữ lấy khống chế Lâm Trí.
Yêu là ích kỷ, yêu là bá đạo, yêu là không có cách nào chia sẻ .
"Chào: A Trí, tôi là Mạnh Tuệ Nhàn, có thời gian rảnh không? Ăn chung một bữa cơm nhé? Nghe nói anh sắp kết hôn, chúc mừng, chúc mừng."
Lâm Trí vùa tiếp điện thoại, liền sững sờ, ai là Mạnh Tuệ Nhàn? Chẳng lẽ là?
"Oh, Xin chào, xin chào, có thể chứ, lần trước thật sự rất xin lỗi, tôi sẽ mời khách, coi như là nhận lỗi đi." Lâm Trí Tiểu♂Mèo♀Hoang cúp điện thoại, nếu như không phải bởi vì bác Mạnh và cha của cậu là bạn tốt, thì cậu cũng không để ý tới! Ghét nhất là những cô gái õng ẹo.
|
Chương 22: Tiểu thư ngực lớn Quả nhiên là đại tiểu thư của nhà họ Mạnh, tìm chỗ cũng không tệ, rất sang trọng và tao nhã.
Chính là một nhà hàng đồ ăn Nhật, mà Lâm Trí phiền nhất là ngồi dưới đất ăn, ✢Tiểu✣Mèo ✤Hoang nhưng không còn cách nào khác vì người ta đã chọn nơi này!
"A Trí, anh đã đến rồi, chúng ta vào thôi." Mạnh Tuệ Nhàn thật sự cao hứng khi mời được vị soái ca này, cô cư xử giống như rất thân quen, mà Lâm Trí thấy bộ dạng tự cho là đúng của cô ta như vậy, thì rất ghét, thế nhưng đành nhịn.
Lâm Trí vừa dùng đồ ăn vừa ứng phó với vị tiểu thư ngực lớn này, nó có thể khiến đàn ông chảy máu mũi, nhưng hôm nay, cô ta đụng phải cậu thì chẳng có ích, vì ngoài Quan Vũ ✻Diễn❇đàn❈lê❉quý❊đôn✽ Hạm ra, thì cậu đều miễn dịch với người phụ nữ khác, nói thật hôm nay Mạnh Tuệ Nhàn ăn mặc cực kì quyến rũ, hơn nữa lại cực kỳ hấp dẫn, chẳng qua tất cả đều vô dụng, coi như có cởi hết toàn bộ ra, thì người này chưa chắc đã cắn câu.
"A Trí, anh cứ dùng từ từ, tôi đi rửa tay một chút."
"Được, đi đi." Cuối cùng Lâm Trí thở dài một hơi: mẹ kiếp, A Trí với cả A Trí, khiến cậu nổi cả da gà, ở chung một chỗ với loại phụ nữ này thật sự rất mệt mỏi.
Mạnh Tuệ Nhàn ở trong phòng vệ sinh gọi điện thoại ✢Tiểu✣Mèo ✤Hoang cho Hàn Vinh Hi.
"Mấy người tới đây đi!" Nói xong cúp máy.
Thật ra thì bây giờ Hàn Vinh Hi đang ở chung một chỗ với Quan Vũ Hạm.
"Vũ Hạm, thời gian không còn sớm, không bằng chúng ta đi ăn cơm đi, rồi trở lại công ty sau?" Hàn Vinh Hi cố làm ra vẻ bình tĩnh nói.
"Được, tôi thật sự cũng đói bụng, nhưng đi đâu ăn đây?"
"Tôi biết một nhà hàng Nhật rất ngon, cách chỗ này rất gần, chúng ta đến đấy đi?"
"Nghe anh vậy." Hai người rất vui vẻ cùng đi.
Mạnh Tuệ Nhàn đi ra khỏi phòng vệ sinh, trở lại phòng ăn, ✻Diễn❇đàn❈lê❉quý❊đôn✽ cố ý không đóng cửa, Lâm Trí cũng không nói gì, cậu chỉ muốn mau chóng ăn xong bữa cơm này.
Gian phòng này thông với đường đi bên ngoài, cho nên Quan Vũ Hạm và Hàn Vinh Hi đều phải đi qua. Lúc này điện thoại của Mạnh Tuệ Nhàn rung lên, cô ta liền hiểu. Bởi vì di động đã tắt chuông, cho nên Lâm Trí không nghe thấy.
"A Trí, tôi ăn no rồi, anh ăn no chưa?" Mạnh Tuệ Nhàn ân cần hỏi.
"Ờ, đã ăn no, không bằng chúng ta trở về đi!" Hai người đều đứng dậy. Hôm nay Mạnh Tuệ Nhàn lại đi đôi giày rất cao, liền cố ý vấp một cái.
"A! Chân của tôi." Lâm Trí vội vàng tiến lên đỡ, Mạnh Tuệ Nhàn thừa dịp nằm ở trong lòng Lâm Trí. Một màn trước mắt vừa lúc khiến Quan Vũ Hạm đi vào nhìn thấy.
"Lâm Trí, cậu ở đây làm gì vậy?" Quan Vũ Hạm lớn tiếng.
Hàn Vinh Hi tỏ vẻ xem kịch nói.
"Lâm Trí, cậu thật là quá đáng? Cậu là người sắp kết hôn, lại vẫn không kiềm chế như thế, thì Vũ Hạm phải làm sao?" Hàn Vinh Hi tỏ vẻ người tốt nói.
"Vũ Hạm, không phải như em thấy đâu." Lâm Trí lập tức buông Mạnh Tuệ Nhàn ra, vừa kinh ngạc vì sao Vũ Hạm ở đây.
Quan Vũ Hạm nhìn người phụ nữ quyến rũ trước mắt, dường như đã hiểu rõ mọi chuyện. Cô chỉ vào Lâm Trí kêu to:
"Cậu thật vô liêm sỉ, đi tới đâu cũng giở trò lưu manh." Quan Vũ Hạm tức giận đến nỗi tìm hết những lời khó nghe để nói thì mới hả giận. Mặc dù Lâm Trí bị oan uổng, nhưng nghe thấy chữ lưu manh, tính tình càng nóng nảy, đi tới trước mặt Vũ Hạm nói: "Đừng tranh cãi nữa, cùng tôi trở về."
"Đừng có dùng bàn tay bẩn thỉu của cậu chạm vào tôi, cậu thật sự là ghê tởm." Lâm Trí mạnh mẽ lôi kéo Quan Vũ Hạm đi. Trái lại Mạnh Tuệ Nhàn và Hàn Vinh Hi tươi cười.
Quan Vũ Hạm bị Lâm Trí nhét vào trong xe. Lâm Trí rất buồn lòng, cậu đã liều mạng mới có được cô, chẳng lẽ. . . . . . ✢Tiểu✣Mèo ✤Hoang Cô không có nhận ra. Cô nàng ngốc nghếch, nhất định tôi sẽ khiến em yêu tôi, bất luận người nào cũng đừng muốn cướp em khỏi tay tôi.
Qua mấy ngày liên tiếp, Quan Vũ Hạm cũng không để ý tới Lâm Trí, mà Lâm Trí cũng không giải thích, vì cậu cho là không có cần thiết. Dù sao cô cũng sẽ là vợ của cậu, là người phụ nữ của Lâm Trí cậu.
|
Chương 23: Hôn lễ không ngờ? Mặc dù Lâm Trí không có giải thích với Quan Vũ Hạm, nhưng ngày kết hôn cũng đã đến, nên chỉ có thể thuận nước đẩy thuyền mà kết hôn.
"Hạm Hạm, đã chuẩn bị xong chưa?" Mẹ Vũ Hạm vội vàng hỏi con gái.
Từ hai giờ sáng đã bắt đầu bận rộn, thợ trang điểm, người chụp ảnh, áo cưới của cô dâu, lễ phục, còn có lễ phục của ba mẹ mình, đều do Lâm Trí chuẩn bị đầy đủ hết. Cả nhà không ngừng bận túi ⓛDiễnđànⓞLêquýⓥĐônⓔbụi. Cha Vũ Hạm nhìn thời gian nói:
"Mưa Hạm, xe hoa đã đến, con đã chuẩn bị xong chưa?"
"Cha, đã chuẩn bị xong rồi." ❦Tiểu❦Mèo❦Hoang❦
Lâm Trí cầm hoa cô dâu, tác phong nhanh nhẹn đi tới của nhà Quan Vũ Hạm, thật sự là trai tài gái sắc, khiến người khác phải ghen tị. Lâm Trí ôm lấy Vũ Hạm vào trong xe, nghĩ thầm: Bé con, cuối cùng thì em cũng là của tôi.
Lâm Đông đã đặt khách sạn sang trọng nhất, tất cả đã sẵn sàng. Người điều khiển chương trình lên tiếng:
"Xin mời mọi người ngồi vào bàn" tất cả khách quý cũng đưa tới những lời chúc phúc. . . . . .
Sau khi nghi thức cử hành xong, trong đại sảnh đưa tới rất nhiều hoa tươi, còn có rất nhiều khách lạ đến, giới chính trị, giới văn nghệ, và cả nghệ thuật gia. . . . . . . . . Tóm lại là rất nhiều, cũng là nhân vật có máu mặt. Bọn họ đều nói là bạn bè của Quan Vũ Hạm. Lâm Trí thấy vậy đi về phía cha cậu nói: "Cha, là cha mời người ta tới sao?" ⓛDiễnđànⓞLêquýⓥĐônⓔ
"Không phải là cha" Lâm Đông cảm thấy kì lạ. Ông cũng không quen biết gì nhiều với những người này, dù sao thì ông cũng làm trên thương trường, đều biết là người trong giới làm ăn.
"Vũ Hạm, em biết những người này sao? Bọn họ đều nói là bạn của em?" Lâm Trí hỏi.
"Tôi không biết, chuyện này là sao? Những người có tiếng đó làm sao là bạn của tôi được chứ, tôi chỉ mới nhìn thấy trong TV thôi?" Mặc dù hai người đang nói chuyện, nhưng vẫn giữ vững nụ cười. Đang mải nói, những người có tiếng này đi tới, bọn họ đều tới chúc phúc.
"Quan tiểu thư: chúc hai người hạnh phúc."
"Cám ơn. . . . . . . . . . . ."
Cả hai không biết chuyện gì, chỉ có thể nói cám ơn.
Lâm Đông bận rộn cả ngày, khách khứa cũng đã đi, ông đi tới trước cửa sổ, đốt điếu thuốc, đây cũng là thói quen nhiều năm, trong lòng có chuyện liền muốn hút một điếu.
Gần đây có nhiều chuyện kì quặc xảy ra. Vũ Hạm tự nhiên bị bắt cóc, đối phương không có đòi tiền, kì lạ hơn là vì sao Vũ Hạm có thể chạy thoát. Còn có việc hôm nay, trong hôn lễ lại có rất nhiều nhân vật lớn tới? Mà Lâm Đông ở trong giới thương trường cũng là một công ty nhất nhì, thế nhưng ông cũng rất khó mà tiếp xúc được với họ. Nhưng tại sao? Những người này lại tự xưng là bạn bè của Quan Vũ Hạm? ❦Tiểu❦Mèo❦Hoang❦
Lâm Trí cầm theo danh mục quà tặng đi tới.
"Cha, những người này ra tay thật hào phóng, làm cho con phải hoảng sợ." Có thể thấy được số lượng không nhỏ, Lâm Trí là người không thiếu tiền, trên phương diện làm ăn thì cha cậu cũng kiếm rất nhiều, nên cậu cũng đã thấy qua. Nhưng những người danh tiếng hôm nay đến đây, cũng đã khiến hôn lễ trở nên long trọng vẻ vang hơn, không ngờ mỗi người còn tặng bao lì xì lớn như vậy. ⓛDiễnđànⓞLêquýⓥĐônⓔ
Cha của cậu không nói gì, có lẽ là không biết nói gì. Lâm Trí cũng im lặng nhìn ra ngoài cửa sổ, nét mặt hai cha con đều giống nhau.
"Cha, có một số việc nhìn bề ngoài rất yên lặng, nhưng chưa chắc đã thế. Lần này Vũ Hạm mất tích, khẳng định là có liên quan tới chuyện hôm nay, người tới đều nói là bạn bè của cô ấy, nhưng tại sao? Hơn nữa còn ra tay hào phóng như vậy."
"A Trí, con nghĩ quá nhiều, không còn sớm nữa, mau đưa Vũ Hạm trở về nghỉ ngơi đi! Ngày mai còn có nhiều việc." Lâm Đông an ủi con trai.
"Cha, con biết rồi, cha cũng về sớm một chút."
Lâm Trí và Vũ Hạm đi tiễn tất cả bạn bè và người thân xong, cậu liền đưa Vũ Hàm về nhà trước.
Vũ Hạm đi tới nhà mới có chút không quen, Lâm Trí liền dắt tay cô.
"Vũ Hạm, anh dẫn em đi xem tổ ấm của cúng ta một chút." Bọn họ liền đi lên lầu hai.
"Nhìn xem, thích không?" Lâm Trí dịu dàng nói.
"Ừ, rất thích." Nhìn nét mặt Vũ Hạm cũng biết là cô rất hài lòng. Vĩ cái phòng tân hôn này là Lâm Trí đã tốn rất nhiều tâm tư, chính là vì muốn cô vui vẻ, cuối cùng cũng không có phí công sức. Cậu kéo Vũ Hạm ngồi xuống, mình thì đứng ở trước mặt cô nói:
"Cám ơn em đã gả cho anh...anh sẽ dùng cả đời yêu em."
Quan Vũ Hạm nhìn người đàn ông trước mắt, đã từng ngang ngược vô lễ, thì lúc này lại thâm tình bao nhiêu, khiến cô đã bị rung động. Bọn họ bốn mắt nhìn nhau, trong mắt chỉ có đối phương.
|
Chương 24: Máu xử nữ Lâm Trí đã đợi giây phút này rất lâu, cậu liền đè ngã Quan Vũ Hạm lên giường, dịu dàng hôn cô dâu. Tay cậu cũng bắt đầu không thành thật, liền nhẹ nhàng cởi xuống lễ phục của Quan Vũ Hạm, cả tay, cả miệng đều sử dụng. Trời ơi: vóc người nhỏ nhắn mà lại có thể che dấu bộ ngực to lớn, lần trước mới chỉ nhìn đã mắt, lần này nhất định phải sờ xem cảm giác như thế nào.
"Không tệ" Lâm Trí dừng lại nụ hôn, kìm lòng không được nói.
"Cái gì không tệ?" Vũ Hạm ngây thơ hỏi.
"Rất mềm mại, còn có rất dãn." Lâm Trí trêu đùa nói. Quan Vũ Hạm đỏ hết cả mặt.
"Cậu, thật là ghét." Lâm Trí không chịu nổi dục vọng của thân thể, liền muốn.
"Lần trước, có cảm giác gì? Vì sao tôi lại không có ấn tượng gì nhỉ?" Vũ Hạm hỏi.
"Bé con, để anh dùng hành động thực tế nói cho em biết." Lâm Trí nói xong liền giữ lấy cô.
"A -- thật là đau." Vũ Hạm đột nhiên bị công kích, nước mắt liền rơi xuống. Cô dùng sức đánh lên bả vai Lâm Trí. ⓛDiễnđànⓞLêquýⓥĐônⓔ
"A..., a..., thật xin lỗi." Lâm Trí hoàn toàn rõ ràng, cô thật sự là xử nữ.
"Khá hơn chút nào không?" Lâm Trí dịu dàng hơn rất nhiều.
"Tại sao lần trước tôi không có cảm thấy đau?" Ngay lúc quan trọng, Vũ Hạm còn có thời gian nghĩ đến chuyện khác. . . . . ..
"Làm ơn, tập trung tinh lực được không?" Lâm Trí nhẹ nhàng dùng miệng cắn lên môi Quan Vũ Hạm, hy vọng có thể nhắc nhở cô phải làm gì.
Được ăn no, Lâm Trí càng yêu Quan Vũ Hạm hơn, bởi vì cô không chỉ xinh đẹp ở vẻ bên ngoài, mà không ngờ bên trong càng nguy hiểm hơn, xong rồi, Lâm Trí thật sự bị đánh bại bởi Quan Vũ Hạm, thật sự là anh hùng không qua ải mĩ nhân.
"Tôi đi tắm rửa đây." Quan Vũ Hạm nói xong, nhưng Lâm Trí còn đang say mê, cho nên không nghe thấy.
Quan Vũ Hạm không để ý đến cậu, liền đi tắm rửa, qua một lúc lâu, Lâm Trí mới phát hiện trong phòng chỉ còn mình cậu, lại nghe thấy có tiếng nước chảy, thì ra là. . . . . . . . . Cậu liền chạy tới.
"Cô vợ thân yêu: có cần giúp một tay không?" Lâm Trí ghé đầu vào hỏi.
"Không, không cần, câu làm tôi sợ đấy." Vũ Hạm nhanh chóng đưa tay ra che ngực nói, mặc dù hai người mới vừa xảy ra quan hệ, nhưng vẫn có chút ngượng ngùng.
Lâm Tí huýt sáo một tiếng, dùng mắt nói với Vũ Hạm là phía trên che kín, nhưng phía dưới. . . . . . . . .
"Cậu mau đi ra." Vũ Hạm đi tới đóng cửa lại. ❦Tiểu❦Mèo❦Hoang❦
Mặt mày Lâm Trí nóng lên, mặc dù mới vừa được ăn no, nhưng khi nhìn thấy một màn vừa rồi. . . . . .
"Ôi! Không nên nghĩ nữa, nếu không sẽ thèm muốn hơn." Vừa nói, cậu vừa mặc quần áo tử tế rồi đi xuống lầu.
"Thằng nhóc này, thật là gấp. Thế nào rồi?" Mẹ cậu vui vẻ nói. Vẫn không quên hỏi thăm chuyện riêng tư của con trai.
Lâm Trí không trả lời, chỉ nghịch ngợm đưa ra ngón tay cái. Bỗng nhiên lại quay đầu lại, đi tới trước mặt mẹ cậu nói:"Mẹ, trên giường bị dính máu, thật xin lỗi, phải nhờ mẹ thu dọn rồi." ⓛDiễnđànⓞLêquýⓥĐônⓔ
"Sướng cho con" mẹ cậu cũng nói đùa với con trai.
"Mẹ, cha đâu rồi?"
"Nói là tối nay muốn mời một ít bạn bè ăn cơm, muốn con và Vũ Hạm cùng đi."
"Vâng, con đi chuẩn bị rồi xuống, chúng ta lập tức đi." Lâm Trí chạy ngay lên lầu. Vũ Hạm đã tắm rửa xong đi ra, thấy vết máu trên giường, đang tò mò.
"Lâm Trí, vì sao lại có máu?" ❦Tiểu❦Mèo❦Hoang❦
Vũ Hạm chất vấn.
"Bé con, đó là máu xử nữ của em." Lâm Trí ở bên thay quần áo vừa nói, không cẩn thận nói ra lời nói thật.
"Như vậy, một đêm kia, chúng ta không có. . . . . ." Vũ Hạm bừng tỉnh hiểu ra.
"Em cho là thật à? Lâm Trí anh còn chưa có hèn hạ như vậy." Lâm Trí hả hê nói.
"Cậu vì cái gì mà luôn nói dối thế?" ⓛDiễnđànⓞLêquýⓥĐônⓔ
"Vợ à, anh đâu có lừa em, là em cho là chúng ta đã như vậy, mà anh cũng chỉ từ ý nghĩ của em mà nói đùa một chút." Ai ngờ nói đùa lại khiến cậu kiếm được một người vợ.
|