Ăn Em Ăn Tới Nghiện
|
|
Chương 9 Lê Hương Hương khó có được cơ hội đến quán cà phê cao cấp, cho nên cầm hết một khối lại một khối bánh ngọt, giống như là hận không thể đem hết bánh bỏ vào miệng.
Hạ Diễm là hỗn đản, trứng thối! Lê Hương Hương ủy khuất nuốt bánh ngọt, nhớ lại cuộc đối thoại ở trong văn phòng.
Trầm Tâm Viện có đứa nhỏ của hắn, bảo cô làm sao bây giờ, chẳng lẽ muốn cô làm lớn, Trầm Tâm Viện làm nhỏ? Cô lấy dĩa ăn xiên vào bánh ngọt, hình tượng không hề thục nữ.
"Ô..." Lần đầu, cô cảm thấy bánh ngọt không hề ngon.
"Bẩn chết đi được" một giọng đàn ông đỉnh đầu cô hạ xuống.
Cô nghe được thanh âm quen thuộc kia, nâng lên một phen nước mắt, một phen nước mũi, khóe miệng còn dính bơ.
"Anh..." Lê Hương Hương hít hít cái mũi, nước mắt cứ như thế mà ra, chảy xuống hai bên má.
"Khóc cái gì?" Hạ Diễm ngồi ở bên cạnh cô, vì cô lau đi nước mắt ở hai bên má cùng với bơ dính trên mặt "Anh không phải đã nói buổi chiều ba giờ mới có thể ăn bánh ngọt sao? Hiện tại mới hơn một giờ, còn cơm thì sao?"
Cô thành thực lắc đầu một cái.
"Em thực đáng chết, đợi chút trở về anh sẽ trừng phạt em." Hắn tuy rằng lời nói có phần hung dữ, nhưng động tác lại thập phần mềm nhẹ.
"Anh làm sao tới tìm em? Anh không phải nên trở về tìm tình nhân của anh sao?" Cô nâng lên đôi mắt đẫm lệ "Anh đều gạt em..."
"Anh làm sao lừa em?" Hắn vì cô lau đi nước mặt bên cạnh hốc mắt "Chứng cớ nào nói anh có tình nhân?"
"Cô ấy rõ ràng nói mình mang thai, anh còn không muốn thừa nhận chuyện này a?" Cô hất đi bàn tay to của hắn, mất hứng trả lời "Anh vì sao muốn gạt em? Anh rõ ràng cùng cô ấy phát sinh quan hệ, nếu không cô ấy làm sao có thể mang thai? Làm sao có thể muốn em đem anh tặng cho cô ta?"
"Vậy em vì sao không gọi điện thoại hỏi anh? Vì sao em đối với anh một chút tin tưởng cũng không có?" Hắn thiếu chút nữa rống to ra tiếng.
"Anh... anh có tiền án!" Cô ngẩng đôi mắt tròn to ngần nước, hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn toàn là nước mắt.
Không biết vì sao, rõ ràng khi rời đi công ty hắn, cô còn rất tự nhiên, kiên quyết cho rằng cho dù không có Hạ Diễm cô vẫn có thể hồi phục lại cuộc sống như người bình thường.
Nhưng sau khi cô bước ra khỏi công ty, vừa nhớ tới Hạ Diễm có lẽ sẽ đem hôn sự hai người lui đi, ngược lại lựa trọn Trầm Tâm Viện, tâm cô liền đau , giống như có người đang dùng lực bóp chặt lại.
Sắc mặt của Hạ Diễm cũng không tốt lắm, hắn nhất định phải trừng phạt cô gái nhỏ không biết nghe lời này, cư nhiên một câu cũng không có hỏi, liền trực tiếp giáng hắn tội tử hình .
Với tính cách trước đây của hắn, hắn sớm đã quay đầu bước đi; cố tình, tâm hắn vẫn muốn thuyết phục cô.
Hắn không nghĩ nhượng bộ, vừa ý lý lại bởi vì sủng cô, yêu cô, trở nên không giống với chính mình.
"Lê Hương Hương, em nghe rõ ràng cho anh." Hạ Diễm phát hiện kỳ hạn nhẫn nại của mình sắp biến mất "Kể từ sau khi anh gặp gỡ em, anh chỉ yêu có mình em. Còn chuyện của anh cùng Trầm Tâm Viện anh có thể giải thích, anh thừa nhận cô ta là bạn gường trước đây của anh, nhưng vì em, anh đã tốn ba trăm vạn bồi thường nợ nần của cô ta, vì muốn chuyên tâm yêu một mình em, em còn có chỗ nào cảm thấy không công bằng?"
Ba trăm vạn? ! Lê Hương Hương không thể tin được nhìn Hạ Diễm, âm lượng nhỏ đi "Nhưng là cô ta nói có con của anh..."
"Em là ngu ngốc a!" Hắn thật muốn xé đầu cô ra, nhìn xem bên trong rốt cuộc là đựng cái gì "Trừ em ra, anh cùng người phụ nữ khác phát sinh quan hệ đều có mang bảo hộ!"
|
"Ách..." Lê Hương Hương nháy mắt há hốc mồm, không nghĩ tới hắn đối "Chuyện phòng the" thẳng thắn như vậy.
"Kia..." Bị khí thế của hắn làm kinh sợ, sự kiên trì vừa rồi của Lê Hương Hương dần dần tán loạn, cô chớp con ngươi thủy lượng đen "Trầm tiểu thư cùng anh..."
"Anh đã cùng cô ta chia tay một đoạn thời gian rồi!" Hắn trừng cô, giận cô một chút đều không tin hắn "Anh cũng đã cảnh cáo cô ta không cho phép cô ta lại tiếp cận anh, bằng không ta liền công khai chuyện cô ta mắc nợ."
Nước mắt Lê Hương Hương đã dừng lại, thay vào đó giống như đứa trẻ làm mắc lỗi, cúi đầu nghịch ngón tay, hoàn toàn không dám nhìn vẻ mặt của Hạ Diễm.
"Em tin tưởng lời nói của anh?" Hạ Diễm nhìn vẻ mặt vô tội của Lê Hương Hương.
Tuy rằng cô thực đáng yêu, nhưng là hắn vẫn không thể tha thứ cô!
Lê Hương Hương nhẹ nhàng gật đầu, cố lấy dũng khí nhìn con ngươi đen của Hạ Diễm "Vậy... Thật sự trong lòng anh chỉ có một mình em sao?"
"Em ngu ngốc a!" Hắn dùng lực nhéo hai má phấn nộn của cô "Nếu anh không thích, làm gì tới tìm em để giải thích một đống chuyện?"
"Ha ha." Lê Hương Hương ngây ngô cười vài tiếng, cuối cùng nịnh nọt lấy một khối bánh ngọt, hướng cái miệng của hắn "Ăn bánh ngọt được không?"
Hắn không nhận, dời tay nhỏ bé của cô "Kế tiếp, chúng ta nên tính sổ chuyện khi nãy."
"A?" Tính sổ?!
Cô trông thấy ánh mắt lợi hại của hắn, nhịn không được đánh một cái run lạnh.
Mi Lê Hương Hương như muốn đổ xuống!
"Anh nói rồi, thời gian có thể ăn điểm tâm là ba giờ, hơn nữa..."
Về nhà, Hạ Diễm đem cửa khóa chặt, lập tức giơ lên gương mặt quở trách Lê Hương Hương.
Lê Hương Hương hoàn toàn không dám lên tiếng, trong lòng thầm đếm thử vừa mới chính mình ăn mấy khối bánh ngọt... A, giống như chừng năm khối.
Hạ Diễm nhìn ba lô trên lưng Lê Hương Hương, thoạt nhìn so với bình thường còn to gấp đôi, vì thế bàn tay to chụp tới, đoạt lấy ba lô của cô, đem đồ bên trong toàn bộ đổ ra –
Một cái chìa khóa, một bao giấy, một cái điện thoại di động cùng một cái túi đựng tiền, không gian còn lại, đều bị đồ ăn vặt chiếm hết, có chocolate, khoai tây miếng, thịt heo khô, kẹo que... Cuối cùng lấy ra là một hộp chocolate theo dạng kẹo cây.
"Lê Hương Hương, em cư nhiên dám giấu giếm anh nhiều đồ ăn vặt như vậy?" Hắn con ngươi nheo lại nhìn cô.
"Em..." Cô nhếch cái miệng nhỏ nhắn "Không có biện pháp nha, ai bảo anh là trùm thực phẩm, đồ ăn vặt này đều là công ty anh làm, ai biểu anh làm ra đồ ăn ngon như vậy!"
Cô còn can đảm tranh luận? Trán Hạ Diễm lộ ra gân xanh, tiến lên đem Lê Hương Hương kéo hướng đến trong lòng hắn "Còn dám tìm lý do? Loại thức ăn này có gì ngon?"
Cô đoạt lấy cây chocolate trong tay hắn, tự nhiên như mở bìa sách đứng lên "Chính là ăn ngon nên mới có thể mua nha! Anh làm sao có thể nghi ngờ thức ăn do chính anh làm ra?" Cô tức giận rút ra một cây chocolate, hướng miệng nhét vào.
"Anh làm mấy thứ này, cũng không phải muốn em không ăn bữa ăn chính, mà lấy đồ ăn vặt thay thế." Hắn một phen cướp đi cây chocolate trong miệng cô.
"A..." Cô dẹt cái miệng nhỏ nhắn, muốn cướp lại cây kẹo chocolate trong tay hắn "Đưa em!"
"Trả lại cho em?!" Hắn nhíu mày, cuối cùng giở trò xấu, cười cô "Xem ra không làm cho em từ bỏ đồ ăn vặt này, em là sẽ không ngoan ngoãn nghe lời ."
Nói xong, hắn đem cô trực tiếp đưa đến trên sô pha, làm cho cô ngồi ở trên sô pha, bàn tay to trực tiếp tham tiến vào trong váy cô.
"A... Anh làm sao ?" Lê Hương Hương đỏ mặt kẹp chặt hai chân, lại bị hắn tách ra.
"Không..." Cô muốn che lấp chính mình lại, nhưng lại bị hắn áp chế thân mình, đưa lưng về phía hắn.
"Hôm nay anh nhất định phải giáo huấn em!" Hắn làm cho cô ghé vào ghế sô pha, đem váy cô đẩy đến thắt lưng.
"Diễm..." Cô cảm thấy thẹn thùng, bàn tay to của hắn di chuyển không yên phận.
"Hôm nay cấp cho em một cái trừng phạt đặc biệt, cho em về sau không dám lại ăn vụng đồ ăn vặt nữa!"
"Diễm, anh muốn làm cái gì?" Thân thể cô nhịn không được run rẩy, không rõ hắn muốn làm cái gì.
"Diễm..." Lê Hương Hương cảm thấy chính mình bị lăng nhục, nhưng là cảm giác lại như vậy kích thích cô, giống hàng trăm loại điện giật khác nhau chạy vào cơ thể cô
"Anh không thể như vậy, mau thả em ra..." Cô muốn ngăn cản hắn, bất quá cũng là uổng phí khí lực.
"Ô ô..."
"Em không vui sao? Xem em, đều đem kẹo que ăn đi..."
Cô căn bản không thể chống đỡ được, dồn dập thở gấp, trong tiếng rên rỉ, bí mật mang theo phóng dãng thanh âm, làm say mê thần trí "Diễm... Em... Cơ thể của em nóng quá..."
"Em tham ăn như vậy, một cây kẹo que này nhất định không thỏa mãn được em."
"Nhóc con tham ăn." Bản chất xấu xa từ trong xương cốt, Hạ Diễm làm cho cây chocolate cùng kẹo que trái phải đung đưa.
"Thoải mái sao?" Hạ Diễm khẽ cười một tiếng.
"Thoải mái... Thật thoải mái..." Lê Hương Hương bắt đầu mê loạn.
"Ăn vào đi!"
Nàng nhẹ cắn, cây chocolate cứ như vậy mà bị cô ăn vào trong miệng.
Hắn liếm một ngụm cây chocolate, lấy miệng đút cô ăn, hai người cùng nhau chia xẻ mùi thơm của cơ thể cô trên cây chocolate.
Tiếp theo, cô chủ động khẽ hôn môi hắn, lấy đầu lưỡi cạy môi hắn ra, cùng đầu lưỡi hắn giao triền .
"Em muốn cái gì? Nói rõ ràng một chút." Hắn rất xấu, cố ý tra tấn cô.
"Muốn, muốn anh giúp em..." Cô hút hấp cái mũi, khổ sở hốc mắt đỏ hoe "Người ta rất muốn..."
"Vậy em có phải hay không muốn trước giúp anh cởi quần áo?" Nhìn cô tự động dán lên người hắn, hắn vừa lòng nhìn mặt nhỏ nhắn thẹn thùng như quả táo.
Kích tình, mới đang bắt đầu.
|
Chương 10 Hạ Diễm giống mãnh nam cường tráng cùng cuồng bạo lấy thịt đao công kích hoa huyệt mềm mại, hơn nữa sức nặng toàn thân lặp đi lặp lại, mỗi một cái đụng, thân mình mềm mại của Lê Hương Hương liền xuống ghế sô pha, hai người thân hình liên tiếp, giống như một bức đông cung đồ.
Va chạm kịch liệt thủy triều dâng trào, tiểu huyệt dưới bụng cô cảm giác thỏa mãn.
"Em thật mềm, thật chặt..." Thắt lưng hắn ra sức một cái, "Hương Hương, em khiến cho anh cảm thấy điên cuồng..."
Cô không thể quay đầu nhìn bộ dáng hắn rong ruổi, chỉ có thể nhắm hai mắt, trong miệng đi theo sự luật động của hắn mà phát ra thanh âm nhu nhược yêu kiều, ở trong đầu tưởng tượng ra tư thế oai hùng của hắn.
Va chạm kịch liệt làm cho hắn áp chế thân thể mềm mại của cô, khiến cho cô cùng hắn cùng động luật.
Cơ bắp cường trắng trên người hắn phiếm lớp mồ hôi mỏng, cơ bắp trắng kiện rắn chắc cùng da thịt tuyết trắng của cô chiếu rọi với nhau
"Ừ.. a... Ừ..." Cô không ngừng thở gấp, thân mình vì hắn mà đung đưa.
Hắn một bên thưởng thức vẻ mặt đáng yêu của cô, một bên dùng đôi tay tráng kiện âu yếm miên nhũ lắc lư của cô, lấy ngón trỏ chà xát nhũ tiêm màu côi hồng.
(Trong tiếng trung, hoa mân côi có nghĩa là hoa hồng, vậy màu côi hồng tức là màu đỏ)
"... A..." Cường đại áp lực chen vào trong u huyệt cô, tựa hồ mau làm cô nứt vỡ ra.
" Ừ... em giỏi quá..." Vách tường hấp thụ nóng thiết của hắn, làm tốc độ hắn nhanh hơn, một lần lại một lần nhập vào, thật sâu bên trong...
Sau khi chấm dứt trừng phạt, Lê Hương Hương dán ở thân mình Hạ Diễm, cùng hắn ôm nhau ở trên sô pha.
"Lần sau không cho phép em lại vi phạm trong lời của anh, nghe được không?" Hắn khẽ hôn trán mồ hôi của cô, lấy đầu lưỡi ăn miệng cô.
Hai mắt cô căn bản mở ra không được, chỉ có thể nghe nhịp tim đập của hắn, qua vài phần phút sau, cô mới lại đột nhiên mở mắt ra.
" Anh..." Cô tức giận đến đấm vào ngực hắn "Anh làm sao có thể đối với em như vậy?"
Hành vi khi nãy của hắn cơ hồ là làm nhục cô, hại cô trở nên không giống chính mình, tựa như trời sinh tiểu dâm oa, phối hợp trò chơi của hắn.
"Đừng nói em không thích." Bàn tay to của hắn vuốt ve bộ ngực cô, còn lấy đầu lưỡi nếm hương vị cô "Em rõ ràng thực thích anh làm ngươi như vậy..."
"Anh..." Hai má cô đỏ bừng, chỉ cần mỗi lần cùng hắn hoan ái, hắn sẽ luôn nói ra một ít ngôn ngữ khó nghe lại dâm uế.
"Làm sao vậy?" Hắn giở trò xấu phóng điện với cô "Vừa mới không phải kêu lãng như vậy, còn nói cần anh tiến vào trong cơ thể..." Hắn liếm bụng dưới cô, ngón trỏ lại tham tiến qua hoa môi sưng đỏ của cô.
"Không cần..." Cao trào vừa qua khỏi, nhưng bị ngón tay hắn một sờ, toàn thân cô vẫn run rẩy không thôi.
"Em thật ẩm ướt..."
"Không thể..." Tuy rằng trong miệng cô kêu không thể, nhưng là tựa như ngón tay hắn có ma lực, phất một cái sẽ luôn châm lên sự nhiệt tình của cô.
"Ngồi lên trên." Thể lực hắn thật dọa người, rất nhanh lại khôi phục hùng dũng, nóng thiết lại dựng đứng lên.
"Không..." Cô lắc đầu muốn cự tuyệt, nhưng lại bị hắn ôm lấy, làm cho cô khóa ngồi ở trên đùi.
"Ngồi xuống!" Hắn nheo mắt "Chẳng lẽ em muốn anh lại tiếp tục trừng phạt em?"
Cô do dự nhìn hắn, cái miệng nhỏ ngập ngừng "Em... Em cảm thấy... Anh hẳn là nên mang bao cao su!"
Ô ô... Như thế nào hắn cùng nữ nhân khác làm tình đều mang bao cao su, cùng cô làm chính là không mang?
"Bởi vì anh muốn em gả cho anh, cho nên anh không cần mang mũ!" Hắn liếc mắt nhìn cô một cái "Mau! ..."
"A..."
|
Hai người đồng thời khẽ thở gấp, thoải mái mà hỗ ủng (hỗ trợ + ủng hộ) đối phương.
Hắn hôn lên môi cô, đầu lưỡi cũng với vào bên trong khiêu khích quấy làm, lửa nóng cuồng nhiệt hôn một đường tới xương quai xanh của cô, bàn tay to lớn như hỏa cầu lắm lấy bộ ngực no đủ của cô, đóa hoa màu hồng phấn ở da thịt tuyết trắng phụ trợ, tựa như hai đóa anh đào đang nở rộ.
♥
Sau ba tháng sự hiểu lầm của cô dâu mới biến mất, Lê Hương Hương mới nhìn thẳng vào tâm tình của mình.
Kỳ thật là cô yêu Hạ Diễm, bằng không cô sẽ không ăn dấm chua; mà cô cũng rõ ràng biết, Hạ Diễm có bao nhiêu yêu cô.
Lãng tử không muốn kết hôn, vì cô phá vỡ nguyên tắc, chẳng những nguyện ý cùng cô kết hôn, thậm chí còn cùng ba cô hợp tác, đẩy ra kết hợp tình thú thương phẩm thực phẩm.
Tuy rằng tổ hợp rất kỳ quái, nhưng sự thật chứng minh sau khi thị trường trải qua khai phá, đồ ăn cũng có thể đóng gói thành đồ dùng tình thú , phối hợp bao cao su cùng nhau tiêu thụ. (==’’)
Tựa như Hạ Diễm cùng Lê Hương Hương, nhìn như hai người không nói không rằng, một khi quấn quýt, mới phát hiện hai người là cỡ nào phù hợp một đôi với nhau. Hắn yêu chết cô !
Bất quá có đôi khi Lê Hương Hương lại hận chết hắn, bởi vì quy định bá đạo của hắn làm cô không thể ở trước bữa ăn chính ở ngoài ăn nhiều đồ ăn vặt, nghiêm khắc khống chế số lần ăn đồ ăn vặt của cô.
Hôm nay, Lê Hương Hương thừa dịp Hạ Diễm không ở công ty, lấy ra bánh quy tàng trữ của cô, trốn xuống bàn mà ăn.
Kakaka... Bánh bích quy ăn ngon nha! Cô thỏa mãn miệng cười không ngừng, không cho cô ăn đồ ngọt, quả thực là muốn lấy mạng cô, đơn giản liền đem lời nói của Hạ trở thành gió thổi bên tai.
Hơn nữa a, hắn hảo bá đạo! Vẫn muốn cô gả cho hắn, nhưng là cô cảm thấy chính mình còn trẻ, hơn nữa hắn lại quản đông quản tây, cô mới không cần dễ dàng gật đầu như vậy đâu!
Lê Hương Hương vừa ăn bánh bích quy, một bên hồi tưởng lại biểu tình cầu hôn thất bại của Hạ Diễm ở mấy tháng nay, nhịn không được phốc xích cười.
Bất quá có một câu tục ngữ nói hảo — vui quá hóa buồn.
"Lê Hương Hương." Thanh âm lạnh lùng theo trên mặt bàn truyền đến "Em lại ở sau lưng anh ăn vụng !"
Hạ Diễm thanh âm rơi xuống, thân mình kiều nhỏ (kiều mỹ +nhỏ nhắn) của Lê Hương Hương cũng bị kéo ra ngoài.
Cô vô tội chớp đôi mắt to, miệng còn cắn bằng chứng không kịp hủy diệt.
"Em..." Cô vội vàng nuốt bánh bích quy vào, nhưng trên tay lại không biết muốn hướng chỗ nào để giấu "Ôi trời, anh như thế nào nhanh trở lại như vậy a?" Cô nở lên tươi cười, hi vọng chờ một chút trừng phạt sẽ giảm nhẹ một chút.
Hạ Diễm ngoài cười nhưng trong không cười "Em liền không nghe lời như vậy? Lại ăn vụng..." Hắn nheo mâu, sau khi tịch thu đồ ăn vặt của cô, trong mắt uẩn khởi tà khí.
"Người ta đã đói bụng thôi!" Cô đáng thương hề hề nói: "Thật sự rất đói, rất đói..."
"Em vừa mới ăn xong không lâu, đói cái gì? Rõ ràng chính là muốn ăn!" Hắn phản bác cô.
"Thật sự !" Cô lôi kéo ống tay áo của hắn "Hơn nữa, em rất muốn ăn chua, cho nên ta mới có thể trộm đồ chua hương vị khoai tây miếng..."
Chua? Hạ Diễm nheo mâu nhìn dáng người Lê Hương Hương từ từ đẫy đà, cùng với da thịt càng lúc càng bóng loáng.
Cuối cùng, bàn tay to của hắn niết bộ ngực của cô –
Hử, gần như lớn hơn một chút...
"Anh làm sao?" Sắc lang! Lê Hương Hương che trước ngực.
"Đi, chúng ta đi gặp bác sĩ." Hắn kéo tay cô, nếu như hắn đoán đúng, hắn cùng cô rất nhanh có thể cử hành hôn lễ .
Cho dù là bất đắc dĩ, hắn cũng sẽ đem cô buộc đến hôn lễ !
"Vì sao muốn gặp bác sĩ ?" Lê Hương Hương khó hiểu hỏi.
"Em rất có thể đã mang thai." Thanh âm Hạ Diễm không nhanh không nóng, nhưng giọng nói đã có một tia run rẩy, lộ ra khẩn trương.
"Em không cần đi gặp bác sĩ!" Lê Hương Hương vừa nghe, sống chết kháng cự "Nếu như mang thai, em liền phải gả cho anh...."
Gả cho hắn, đại biểu cô 24 giờ đều bị hắn theo dõi, kia cô liền thật sự phải ăn kiêng.
"Bảo bối ngoan, gả cho anh sau, chúng ta có thể thỏa hiệp bất cứ chuyện gì, như... Vốn là em ba giờ mới có thể ăn điểm tâm, hiện tại giảm lại là hai giờ, lại nhiều điểm tâm hơn nữa buổi tối tám giờ sau khi ăn xong." Hắn dỗ cô.
"Thật vậy chăng?" Cô nhỏ giọng hỏi, tuy rằng cô thực không chí khí, nhưng là mỗi lần hắn vì cô chuẩn bị điểm tâm, đều là món điểm tâm ngọt rất cao cấp.
"Anh đã lừa gạt em sao?" Hắn quay đầu nhìn cô cười ôn nhu.
A... Tâm cô ấm áp , ngây ngốc bị hắn dắt đi "Không có..."
"Vậy... Chúng ta nên kết hôn." Hắn không biết từ nơi nào lấy ra nhẫn, rất nhanh đeo lên ngón áp út cô "Bằng không bụng nổi lên, em mặc lễ phục sẽ rất khó nhìn."
Lê Hương Hương căn bản không có đường sống để cự tuyệt, cũng không có năng lực quyết định, chỉ có thể một lần lại một lần bị Hạ Diễm đe dọa, cuối cùng quyền quyết định vẫn là trở lại trên tay của hắn.
Chính là, bàn tay to của hắn vẫn như cũ nắm tay cô, vô luận hắn đến chỗ nào, cô ở nơi nào, bọn họ đều dắt tay cùng nhau mà bước đi.
Cứ việc, cô bị hắn ăn sạch sẽ, cộng thêm gắt gao mà ăn, bọn họ vẫn như cũ sẽ ngọt ngào như vậy mà cãi nhau cả đời.
Hoàn
|