Tổng Giám Đốc Yêu Thủy Tinh
|
|
Kể từ khi mẹ phản bội ba, hồng hạnh xuất tường, cùng người đàn ông khác song túc song phi (như hình với bóng) sau, ba giống như thất bại hoàn toàn, bị bệnh không khỏi, kéo dài mấy năm, rốt cuộc buồn bực mà mất, khi đó, Giang Lăng liền thề, sẽ không bao giờ để cho mình có cái loại cảm giác này!
Vậy mà tối nay, khi biết bệnh tình của bà nội sau, loại cảm giác vô dụng này lại tới!
Dù rằng hiện tại anh có tất cả, hô mưa gọi gió, lại không đổi được bình an khỏe mạnh người quan trọng nhất bên cạnh . Ghê tởm!
“Anh không sao chứ, tôi có thể giúp gì cho anh không?”
Đột nhiên, một thanh âm dịu dàng ở bên tai anh vang lên, giống như một dòng suối, leng keng rung động, an ủi lòng người.
Giang Lăng mở mắt ra, liếc mắt liền thấy Nghê Thủy Tinh đứng ở trước mặt.
Hoàng hôn bao phủ ở bên trong, khuôn mặt cô tựa như bức họa, vóc người mảnh khảnh, hai mắt lấp lánh lóe lên, giống như bầu trời rực rỡ ánh sao. Trong khoảnh khắc , trái tim của anh đập thình thịch.
Đợi không thấy trả lời, sự trầm mặc của người đàn ông biểu thị rõ ràng không thích cô đột nhiên quấy rầy, biết điều đó Nghê Thủy Tinh tính toán tránh ra.
“Chờ một chút!”
Nghe được thanh âm của Giang Lăng cô chợt dừng bước, quay đầu, ánh mắt không hiểu nhìn anh.
“Pằng!” một tiếng, Giang Lăng thắp sáng đèn của phòng khách, toàn bộ không gian phút chốc sáng lên.
Anh đứng lên, đi tới trước mặt cô, tròng mắt tối tăm sắc bén như kiếm, rồi lại thâm thúy tựa như biển, làm cho không người khác không thể nắm bắt.
“Cùng tôi kết hôn!”
“À?” Nghê Thủy Tinh cả người ngây ngẩn!
“Cùng, tôi, kết, hôn!”
Giang Lăng lần nữa lặp lại từng chữ, để cho cô xác nhận, cô không có nghe nhầm, không phải là cảnh mộng, càng không phải là cô trượt chân bước vào một thời không khác sau sinh ra hỗn loạn.
“Tại sao. . . . . .” Nghê Thủy Tinh gần như nói không ra lời, cô trợn to hai mắt, không thể tin nhìn người đàn ông trước mắt.
Anh không phải rất chán ghét cô sao? Tại sao đột nhiên lại nói ra những lời này?
“Bà nội bệnh nặng, tâm nguyện duy nhất hiện nay của bà, chính là nghĩ sớm ngày nhìn thấy tôi lập gia đình.”
Giang Lăng giọng nói trầm ổn, tròng mắt càng thêm trầm tĩnh đến mức khiến không có người nào không tin những lời anh vừa nói.
“Chính là vì nguyên nhân này. . . . . . Anh sẽ phải cùng tôi. . . . . . Kết, kết hôn?” Nghê Thủy Tinh vẫn không dám tin sững sờ nhìn anh.
Quá hoang đường!
“Cái này chẳng lẽ còn chưa đủ sao?” Giang Lăng thẳng tắp nhìn Nghê Thủy Tinh.
Cô khó khăn tránh khỏi tầm mắt của anh, anh trong mắt áp lực khiến cho cô thật sự khó thở. . . . . . Người đàn ông này rấtnghiêm túc!
Anh bị điên rồi! Tất cả đều điên rồi!
Đêm này thật là hoang đường chí cực, Nghê Thủy Tinh đại não một mảnh hỗn loạn, “Giữa chúng ta cũng không có yêu.”
“Tôi biết .” Giang Lăng nhàn nhạt nói.
Giữa anh và cô dĩ nhiên không có yêu, cũng không thể sẽ có yêu.
“Vậy tại sao chọn tôi?” Nghê Thủy Tinh nghi ngờ nhìn Giang Lăng.
Tại sao chọn cô? Cô tin tưởng, bên cạnh anh vừa nghe đến anh cầu hôn người phụ nào cũng mừng rỡ như điên.
“Bà nội rất thích cô, cùng cô kết hôn sẽ khiến bà nội vui vẻ.”
Nghê Thủy Tinh rốt cục cũng hiểu tình thế trước mắt vì sao cô là người duy nhất được chọn, nếu như anh tùy tiện mang một người phụ nữ , chỉ sợ bệnh tình bà nội sẽ tăng thêm.
“Anh muốn một cái cọc hôn nhân không có tình cảm, đây đối với tôi không công bằng, đối với anh cũng thế, đối với bà nội lại càng không tốt!” Nghê Thủy Tinh cắn chặt môi dưới, cánh môi mềm mại truyền đến cảm giác đau đớn.
“Tôi sẽ làm cho cô cảm thấy công bằng.” Giang Lăng nhàn nhạt nói ra.
“Có ý tứ gì?” Cô không hiểu lời anh nói.
|
“Theo như lời cô thì chẳng qua , đây chỉ là một hiệp nghị,cô chỉ cần làm vợ trên danh nghĩa của tôi, dụ dỗ bà nội vui vẻ là được. Kết hôn ngày đó, tôi sẽ lập tức chuyển một trăm ngàn đến tài khoản của cô. Một khi bà nội thật sự có cái gì bất trắc. . . . . .” Giang Lăng hít sâu một hơi, trong con ngươi vượt qua đau đớn, “Hiệp nghị giữa chúng ta lập tức kết thúc.”
Nghê Thủy Tinh không khỏi hít một ngụm khí lạnh. Một trăm ngàn? Cuộc hôn nhân này trị giá một trăm ngàn?
Đối với cô mà nói, đây gần như là con số không tưởng tượng nổi, là giá trị mà chị sợ cả đời này cô cũng không kiếm nổi.
Người đàn ông này, thật cho là tiền có thể mua tất cả? ! Đề nghị của anh làm cho cô cảm thấy nhục nhã.
“Tổng tài, tôi xác thực một trăm ngàn có thể mua được rất nhiều thứ, nhưng cũng không bao gồm tôi.” Nghê Thủy Tinh nâng lên mí mắt, nhàn nhạt nói một câu, xoay người rời đi.
Giang LăngNhất nắm được tay của cô, kéo cô vào trong ngực, “Coi như là vì bà nội, cô cũng không đồng ý?” Không nghĩ tới cô sẽ quả quyết cự tuyệt, khiến anh một phen hoảng hốt.
Người đàn ông đẹp trai lãnh ngạo khuôn mặt gần trong gang tấc, hơi thở đàn ông đặc biệt của anh phất qua gương mặt của cô, làm cho cô tâm hoảng ý loạn.
“Cô thật nhẫn tâm cứ như vậy trơ mắt nhìn bà nội bệnh tình nặng thêm sao?” Giang Lăng nắm chặt cánh tay Nghê Thủy Tinh.
Nghê Thủy Tinh chần chừ . . . . . .
Vậy mà càng làm cô chần chừ , ở sâu trong tròng mắt người đàn ông vội vàng cùng tuyệt vọng. Anh che giấu vô cùng tốt, nhưng vẫn làm cho trái tim tinh tế của cô cảm nhận được.
Ánh mắt lo lắng tìm kiếm cuả anh nhìn chằm chằm trên khuôn mặt cô,cô biết anh đang đợi câu trả lời khẳng định của cộ, câu trả lời này, đối với anh vô cùng quan trọng ?
Bà nội là người thân của anh, anh khẩn trương vì bà nội như vậy, nếu như mất đi bà nội, anh nhất định sẽ đau đến không muốn sống mất?
Huống chi, ba tháng sớm chiều chung sống, bà nội đối với cô , chẳng khác gì với người thân của mình, cô cũng không muốn khiến bà nội chịu kích thích nữa.
Nếu như bà nội như vậy hi vọng cô cùng Giang Lăng ở chung một chỗ, như vậy vì bà nội khỏe mạnh, vì để cho người đàn ông trước mắt này không hề nhíu chặt mi tâm rối rắm như vậy nữa, đè nén vẻ mặt không hề khó chịu như vậy, cô nguyện ý vì bọn họ, chấp nhận cái khế ước lạnh băng này!
“Được. . . . . .”
Chăm chú nhìn vào tròng mắt tối tăm của người đàn ông này, Nghê Thủy Tinh cánh môi giống như đột ngột sốt cao, không ngừng run rẩy, phát ra thanh âm nho nhỏ nghe không rõ.
Cái này giống như một đạo ma chú, mà chú này sẽ làm cô đau khổ cả đời, nhưng vẫn không cách nào thoát khỏi ma chú này!
Cô biết mình không khác nào cùng ma quỷ lập thành khế ước; biết mình nếu nhảy tới trước một bước, chính là núi đao biển lửa; biết rõ tình cảm sâu sắc của mình, ở trong mắt người đàn ông chỉ như rác rưởi tồn tại. . . . . .
Cô cái gì cũng biết, bên cạnh anh nhiều như vậy cô gái xinh đẹp vây quanh, họ so với cô xinh đẹp hơn, so với cô đáng yêu và quyến rũ hơn, anh chắc chắn sẽ không vì cô mà bỏ qua những cô nàng đó, thậm chí ngay từ đầu đến cuối anh vừa nhìn thấy cố đã chán ghét rồi. . . . . .
Nếu như cô đủ thông minh, giờ phút này nên nhấc chân mà đi,cách xa người đàn ông này, cũng là thoát khỏi đủ loại thương tâm; nhưng là, cô không đi được!
Chỉ là nhìn anh cô đơn ngồi trong bong tối, bước chân của cô, giống như bị đinh ghìm lại, một bước cũng không đi được. Đây chính là sức mạnh của tình yêu sao?
Đây chính là sức mạnh của tình yêu sao!
Nghê Thủy Tinh nội tâm giống như gặp phải song to gió lớn, buồn vui lẫn lộn.
Tất cả đều không sao, cô thương anh, lòng của cô đã không cách nào khống chế bị anh chiếm đóng, như vậy, lại bị anh thương tổn lần nữa, có ngại gì?
“Được, tôi đáp ứng anh!”
Mi cong khẽ chớp, đè xuống nội tâm chua xót, khóe mắt không nhịn được hiện lên một tầng mỏng nước mắt, Nghê Thủy Tinh tự nói với mình đừng khóc, phải kiên cường. . . . . .
Sau đó, cô cong cánh môi mềm mại nhạt màu lên , nhẹ nhàng, tựa như giờ phút này dưới đêm trăng hoa hồng, nhếch lên một đường cong vô cùng mê người.
Trong nháy mắt Giang Lăng cảm thấy hoa mắt, hoàn toàn bị sắc đẹp của cô làm cho kinh hoàng, gần như không cách nào khống chế,giống như sẽ phải cúi đầu hôn đóa hoa mê người xinh đẹp trước mắt này . . . . . .
Một giây kế tiếp, anh lập tức tỉnh táo lại, cô đang gần ở gang tấc liền đẩy ra.
“Vậy thì tốt, chúng ta lập tức bắt tay vào làm nghi thức chuẩn bị kết hôn, tiền tôi cho cô sẽ không thiếu một xu, nhưng chuyện này, tuyệt không thể để bà nội biết.” Giang Lăng lạnh lùng dứt lời, trực tiếp tự đi lên lầu hai.
Nghê Thủy Tinh nhìn bóng lưng anh biến mất, đứng lặng hồi lâu tại chỗ, đón gió, thật lâu, thật lâu cũng không có nhúc nhích đi khỏi chỗ đó. . . . . .
*******
Cùng anh ở chung một chỗ
Cho dù có biết rõ vu bà đang tính toán
Lệ đầy mặt cũng cam lòng để đổi lấy sự dìu dàng của anh. . .
|
Chương 4 Tin tức tốt đúng là làm cho người ta vui mừng không kịp, Trương Ngân Phượng biết được Giăng Lăng đã hướng Nghê Thủy Tinh cầu hôn, hôn lễ sắp tới, vốn là mệt mỏi không vui vẻ mặt thoáng chốc vui mừng, thậm chí ngay cả bệnh tình cũng tốt lên vài phần.
Giăng Lăng nhìn ở trong mắt, càng cảm giác mình quyết định rất đúng.
Một tuần lễ sau, đợi bệnh tình bà nội chuyển biến tốt, có thể đi ra gặp khách sau, nghi lễ kết hôn sẽ được tổ chức ở bên trong vườn của biệt thự.
Đây là một ngày tốt không khí trong lành, trời xanh mây trắng , sân khấu là nên cỏ xanh biếc, Nghê Thủy Tinh mặc áo cưới màu trắng , đứng ở bên cạnh Giăng Lăng cao lớn .
Hai người bọn họ thật nhìn rất xứng đôi, nữ xinh đẹp, giống như chim nhỏ nép vào người; nam đẹp trai anh tuấn, khí chất trầm ổn.
Đường Gia Bình ngồi bên cạnh Trương Ngân Phượng, mỉm cười nhìn một đôi trước mắt , thầm nghĩ bà nội ánh mắt thật không tệ.
Ở dưới sự chỉ dẫn Mục Sư , hai người cùng nhau nói thề nguyền ước hẹn, cùng trao đổi nhẫn cưới sau, Giăng Lăng lại gần Nghê Thủy Tinh, nâng cằm của cô lên, muốn hôn cô để hoàn thành nghi thức cuối cùng.
Lần đầu tiên cách cô gần như thế, nhìn khuôn mặt thanh lệ trước mắt, Giăng Lăng không khỏi hơi ngẩn ra, trong mắt không tự chủ tràn đầy kinh ngạc vẻ.
Cô vốn là thanh tú, sau khi tỉ mỉ ăn mặc, càng hiện ra ngũ quan thanh lệ, mắt ngọc mày ngài, giống như như thủy tinh óng ánh trong suốt, tản ra phong thái mê người, một bộ áo cưới màu trắng vừa người , càng làm tôn lên vóc người mỹ lệ cân xứng của cô .
Phục hồi tinh thần lại, Giăng Lăng nhẹ nhàng ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của cô, cúi đầu xuống, hôn lên cánh môi hơi nhiễm lạnh của cô.
Môi của cô tựa như một đóa hoa hồng nguyên thủy, tản ra nhàn nhạt mùi thơm, đầu lưỡi nho nhỏ của cô nhẹ nhàng run rẩy, như vậy càng khiến cho người ta thêm yêu thương.
Hương vị trên người cô, cùng với tất cả những người phụ nữ anh qua lại quả thật rất khác biệt, khiến cho anh lần nữa tim đập thình thịch.
Bên tai không ngừng truyền đến âm thanh mọi người vỗ tay, thời điểm khi Giăng Lăng buông cô ra, phát hiện mình có chút lưu luyến. . . . . .
Nghi thức qua đi, chính là ăn mừng, Giang gia vẫn cực kỳ náo nhiệt, cho đến đêm khuya, chờ tất cả mọi người ra về hết sau, mới yên tĩnh lại.
Nghê Thủy Tinh tháo hết trang sức, sau khi tắm xong, ngồi một mình ở mép giường.
Hiện tại cô đang ở trong phòng ngủ Giăng Lăng, Giăng Lăng vẫn còn ở lầu dưới bận rộn, chẳng lẽ tối nay muốn cô với anh cùng ngủ ở trên một cái giường?
Nghê Thủy Tinh nhẹ nhàng níu chặt áo ngủ, trái tim cuồng loạn đến gần như muốn nhảy ra.
Cô thật là muốn trốn! Hiện tại muốn chay nhanh về phòng của mình phía bên kia hành lang, nhưng này tất cả đều là cô tự nguyện, sao lại có không biết xấu hổ muốn chạy trốn?
Nhớ lại nụ hôn ở trong nghi lễ kết hôn kia, càng khiến hai gò mà của cô thêm ửng đỏ.
Đó là nụ hôn đầu của cô, có vẻ như anh cũng không chán ghét.
Mặc dù chỉ là vội vã hôn, nhưng anh khẽ hôn môi cô động tác dịu dàng như vậy, ánh mắt anh nhìn cô khiến trái tim cô đập loạn không thôi, anh vòng tay ôm cô bàn tay ấy mới ấm áp làm sao. . . . . .
Chỉ là một chút dịu dàng như vậy , cũng khiến cho cô thật cảm động.
Đột nhiên, tiếng mở cửa nhẹ nhàng vang lên, bị người đẩy ra. Nghê Thủy Tinh giống như chú thò trắng nhỏ nhắn bị kinh hãi, bả vai khẽ run lên, chỉ thấy đứng ở cửa, người đàn ông sâu đến khó dò.
“Em đang đợi tôi?” Giăng Lăng đóng cửa phòng, đi tới mini bar phía bên trái phòng ngủ, tự rót cho mình chút rượu.
Khẽ lắc ly rượu, anh đi tới bên giường cúi người ngồi xuống giường ngay bên cạnh cô. . . . . .
Tối nay bà nội khí sắc nhìn rất tốt, theo đó , tâm tình của anh cũng tốt .
Đưa tay nâng cắm của cô lên, cô ấy lông mi không ngừng run rẩy,bộ dáng tựa như bươm buớm bị hoảng sợ,anh đáng sợ như vậy sao?
“Em. . . . . . Có thể hay không. . . . . . trở về phòng ngủ của mình?” Nghê Thủy Tinh đáng thương nhìn Giang Lăng trước mặt.
“Chúng ta đã là vợ chồng, vợ chồng nên ngủ cùng nhau.” Giăng Lăng khẽ hừ một tiếng, kiên quyết bác bỏ đề nghị của cô.
“Nhưng là. . . . . . Nhưng là. . . . . .” Nghê Thủy Tinh bất an nắm ngón tay, nhưng là bọn họ cũng không phải vợ chồng thật a!
Giăng Lăng nâng tay của cô lên, vuốt ve chiếc nhẫn kim cương trên ngón tay thon dài của cô, nhàn nhạt nói : “Em đã gả cho tôi, là vợ của tôi,là nữ chủ nhân Giang gia . Giữa chúng ta là hiệp nghị không sai, nhưng chúng ta là vợ chồng, đây cũng là sự thực.”
|
Tay của anh khẽ xoa gò má mềm mại của cô, sau đó, nhẹ nhàng đè cô ngã xuống giường.
Nghê Thủy Tinh sợ hết hồn, đẩy lồng ngực của anh, cách một tầng áo sơ mi thật mỏng,cơ thể đàn ông nhiệt độ cao đến kinh người, khiến cho cô cảm giác gần như thiêu đốt.
“Buông em ra. . . . . .”
Cô gầy còm sức lực căn bản không cách nào chống đỡ được với người đàn ông cao to mạnh mẽ, bị anh chặt chẽ khóa trụ, không cách nào nhúc nhích.
“Tôi không có ý định buông em ra.” Giăng Lăng nhìn ánh mắt của cô, “Em cho rằng bà nội một người trải qua sự đời, nếu như chúng ta chẳng qua giống như hai con cá chết nằm ở trên giường, bình thường ở trước mặt bà nội diễn diễn cảnh tình cảm, là có thể lừa gạt bà sao?”
Anh lại gần cô,môi của anh cách cô rất gần.”Tối nay, tôi nhất định phải cùng em ân ái, em phải trở thành người của tôi!”
Nghê Thủy Tinh bỗng dưng mở to hai mắt, trên mặt hiện tất cả hoảng hốt, mà loại hoàng hốt này không phải giả vờ.
Giăng Lăng nội tâm vừa động, “Em là lần đầu tiên?” Nhìn cô biểu tình không lưu loát, không sai nhất định là lần đầu tiên . Anh mềm giọng, “Tôi sẽ tận lực dịu dàng, sẽ không để cho em khó chịu.”
“Không cần. . . . . .” Nghê Thủy Tinh tay vẫn như cũ ngăn ở trước ngực người đàn ông, khóe mắt lộ ngấn nước, muốn rơi mà không thể rơi, điều đó càng khiến cô thêm động lòng người.
“Cô đã không có lựa chọn nào khác.” Giăng Lăng giận tái mặt , “Một trăm ngàn, mua cô một đêm đầu, chẳng lẽ còn không đủ? Lại nói, tôi muốn ôm cô, chẳng lẽ cô muốn cự tuyệt? !”
Giọng điệu của anh tràn đầy bá đạo khiến người khác không thể nào phản bác , còn có thỏa mãn, tự tin chắc chắc thiên hạ không có một người phụ nữ nào có thể cự tuyệt .
Anh thật sự có đủ sự tự tin này, bởi vì quả thật anh khiến cho người ta khó có thể cự tuyệt.
Bị lồng ngực nở nang thật chặt ôm ấp lấy như vậy, bị ánh mắt nóng bỏng thật sâu nhìn chăm chú vào như vậy, bị giọng nói đầy tự tin của anh tuyên bố”Tôi muốn ôm cô, chẳng lẽ cô muốn cự tuyệt?” , người đàn ông như vậy, chính xác làm cho người ta nói không ra lời từ chối !
Hay là bởi vì cô thương anh, đã yêu đã tới không còn tôn nghiêm, tới mức vô điều kiện? Nghê Thủy Tinh quay đầu, che giấu ở trong con ngươi thần sắc bị thương.
Cô thương anh, cho nên không cách nào nói”Không” , vô luận người đàn ông này yêu cầu vô lý như thế nào, đều chỉ có thể mặc anh đối với cô ta cần ta cứ lấy.
Giăng Lăng đơn giản chỉ quay mặt cô lại, trên dưới vuốt ve gương mặt của cô, cúi đầu nhìn cô cánh mũi thẳng nhỏ nhắn,long mi dày và cong, thủy mâu trong veo. . . . . . Đẹp đẽ động lòng người khiến ánh mắt anh nhìn không dứt, rốt cuộc, ánh mắt của anh dừng lại ở trên cánh môi mềm mại màu nhạt của cô. . . . . .
Sau đó, anh giống như bị đầu độc cúi đầu xuống, nhẹ nhàng ngậm cánh môi của cô.
Lần thứ hai thưởng thức đôi môi, so với lần đầu tiên càng thêm mềm mại, càng thêm hương vị ngọt ngào, cũng càng làm cho người ta khó có thể kháng cự.
Giăng Lăng không khỏi cảm thấy kỳ quái, bên cạnh lui tới qua lại với rất nhiều phụ nữ, không ít người đều là mỹ nữ, không thì cũng là minh tinh, những người này đều có vóc người như ma quỷ , nhưng để cho anh thỉnh thoảng tim đập thình thịch , cũng chỉ có cô một cô gái bình thường trước mắt này mới làm ra.
Cô rõ ràng nhạt nhẽo tựa như một ly nước lọc, nên không hề có mùi vị, nhưng vì cái gì bây giờ tản ra hấp dẫn và mị lực làm cho người ta khó có thể chống cự ?
Anh rốt cuộc là gặp cái ma quỷ gì? Hay là cô đối với anh dùng pháp thuật gì?
Anh không khách khí gia tăng lực đạo, tách môi của cô, thật sâu thăm dò vào trong miệng của cô, tận tình hấp thu mật dịch của cô.
Nghê Thủy Tinh khó khăn ngăn cản Giăng Lăng nhiệt tình, không khỏi khẽ phát ra một tiếng rên rỉ, đầu lưỡi của anh vì vậy thăm dò càng sâu . . . . . .
Mới vừa rồi ở nơi đông người chỉ là nụ hôn thoáng qua, nhưng bây giờ nụ hôn say mê gấn như muốn hút cạn khí lực, cô hoàn toàn không biết, tư vị trên người cô như vậy làm cho người ta càng thêm mê loạn. . . . . .
Đầu lưỡi anh nóng bỏng mạnh mẽ cùng lưỡi đinh hương của cô liều chết triền miên, trên dưới mút liếm, trêu , trêu chọc bên trong hàm răng của cô.
Đầu lưỡi của hai người thật sâu quấn quít, mỗi một lần hôn sâu hơn , giống như có dòng diện chạy qua, chạy khắp toàn thân cô, khiến cho cả người cô .nhanh chóng tê dại
“Ừ. . . . . .” Nghê Thủy Tinh không khỏi từ trong mũi phát ra than nhẹ mê người , gương mặt cũng hiện một tầng nhàn nhạt đỏ ửng.
Hôn sâu loại hít thở không thông , để cho cô sắp thở không nổi, thật vất vả anh mới buông cô ra, cô vội vã há to miệng để hô hấp, khuôn mặt nhỏ nhắn đã kìm nén đến đỏ bừng.
Cô bộ dáng vụng về không khỏi khiến anh mỉm cười, “Cô ngốc này, em không biết khi đang hôn nên hô hấp như thế nào sao?” Anh cười ngắt lỗ mũi cô.
Anh rõ ràng đã nở nụ cười?
Lúc anh không cười nhìn lạnh như băng, nhưng cười một tiếng , lại như ánh mặt trời làm tan chảy lớp băng, chói mắt đến cực điểm, hấp dẫn đến khiến người ta hít thở không thông.
“Em làm sao sẽ biết. . . . . .” Nghê Thủy Tinh thu hồi tầm mắt, đỏ mặt quay đầu đi, yếu ớt như muỗi nói một câu,
Cô cũng không phải là anh, đổi bạn gái giống như thay quần áo , tự nhiên kinh nghiệm chu đáo, kỷ xảo thành thạo.
“Không hiểu cũng không sao, dù sao anh sẽ dạy cho em .” Giăng Lăng lần nữa cười nhẹ nói, trong nháy mắt tâm tình thật tốt.
Nhìn qua cô bộ dáng thẹn thùng, hô hấp rối loạn, vốn là tròng mắt trong suốt như nước , đã trở nên hơi nước mờ mịt, khiến hai mắt càng lộ vẻ hứng thú động lòng người, phong tình vạn chủng.
Một luồng nhiệt lưu nhỏ từ bụng vọt bay lên, Giăng Lăng phát hiện chỗ kín mình đã kiên cường như sắt.
Có lẽ anh nhìn nhầm rồi, chỉ là một cái nho nhỏ hôn, lại có thể khơi dậy”Tính” thú của mình, xem ra cô gái này quả thực mị lực khác người.
|
Không chần chờ nữa, một bên anh tiếp tục hôn cô, bàn tay vừa từ cổ thon dài cô , di chuyển đến mềm mại trên núm vú, cách một tầng áo ngủ thật mỏng, nhẹ nhàng xoa nắn .
“A. . . . . . Nơi đó. . . . . . Không cần. . . . . .” Tấm thân xử nữ trắng noãn như tờ giấy ,sao chịu được trần truồng trêu đùa như thế? Nghê Thủy Tinh không khỏi la hoảng lên, thân thể mềm mại chấn động mạnh, đôi mắt cũng mở thật to .
“Đừng sợ, tôi sẽ dạy em, dạy em như thế nào trở thành người phụ nữ đạt tiêu chuẩn!” Giăng Lăng ở bên tai Nghê Thủy Tinh nói nhỏ, cắn cắn vành tai khéo léo đáng yêu của cô .
Nghê Thủy Tinh chỉ cảm thấy bên tai một hồi khí nóng phun qua, thân thể đã mềm nhũn một nửa.
Bàn tay của anh dịu dàng có lực, từ từ gây kích thích. . . . . . Dần dần, hai tay ngăn cản của cô mềm nhũn xuống, hơi thở trong cánh mũi xinh đẹp càng ngày càng nặng, càng ngày càng gấp rút.
Hai gò má vốn đã ửng đỏ, càng thêm đỏ bừng , xinh đẹp đỏ bừng ngọc thủ không hề nữa liều mạng bãi động, từ từ mà trở nên ôn thuần .
Cảm thấy thân thể mình bắt đầu biến hóa khác thường, một luồng sóng khoái cảm, làm cho đầu óc cô dần dần điên cuồng.
Đã không thể khống chế trên thân thể mình những thứ phản ứng sinh lý mắc cỡ kia , Nghê Thủy Tinh ở trong lòng không khỏi vừa xấu hổ lại sợ, run rẩy không ngừng. . . . . .
Đột nhiên, cô cảm thấy ngực cả kinh, chẳng biết lúc nào Giăng Lăng đã cởi xuống nút áo ngủ của cô, cởi hết quần áo của cô, cũng cởi xuống áo ngực màu lam nhạt .
Nhất thời, cô giống như một tấm giấy trắng, lộ ra hết toàn bộ với người đàn ông trước mặt.
“A. . . . . . Không nên nhìn. . . . . .” Nghê Thủy Tinh tinh tế kêu một tiếng, vội vàng che chính mình cảnh xuân tiết ra ngoài , lại bị người đàn nhanh chóng bắt được, áp đến đỉnh đầu.
“Tại sao không thể nhìn? Nhìn xem đứng lên rất đẹp, da rất trơn.” Giăng Lăng cơ hồ là than thở nhìn tới trước thân thể mềm mại mềm mại mà nằm ở dưới người mình , tâm cảm giác có chút giao động.
Cô thân thể trần truồng tựa như một khối trắng noãn mỹ ngọc, thân hình thon thả mềm mại, da dẻ óng oánh thuần khiết như xuyên thấu, khi thì như sương với tuyết.
Một đôi miên nhũ đầy đặn kiêu ngạo đứng thẳng , nơi mềm mại cao ngất trắng noãn khiến anh không thể dời mắt, còn có hai đóa kiều diễm ướt át, đỏ thẫm mượt mà run run , tựa như nụ hoa sơ khai , dưới ánh mắt thật sâu nóng bỏng của người đàn ông, khẽ rung động , xấu hổ . . . . . .
“Em thật là đẹp. . . . . .”
Anh trần truồng ánh mắt cùng tiếng than thở, để cho cô đỏ bừng cả mặt, chỉ có thể nghiêng đầu, liều mạng nhắm mắt lại, không dám nhìn bản thân phản chiếu trong ánh mắt người đàn ông.
Đột nhiên, vú nhỏ tựa bị một thứ gì đó mềm mại bao phủ, dùng sức mút, nhất thời như có một dòng điện chạy qua trong đầu cô ──
“A. . . . . .” Cô không khỏi thét ra tiếng chói tai, bỗng dưng mở hai mắt ra.”A. . . . . . Không cần. . . . . . Nơi đó không cần. . . . . .”
Người đàn ông cư nhiên cúi đầu xuống, ngậm vào hai vú no đủ đỏ ửng của cô, giống như thưởng thức một món ăn ngon, dùng sức mút vào liếm hôn .
Anh liếm hết bên trái, chuyển tiếp đến phía bên phải, một cái tay khác cũng không nhàn rỗi lặng lẽ xuống phía dưới, thăm dò vào quần lót thật mỏng của cô , cũng một tay lấy nó kéo xuống, sau đó tận tình vuốt ve bắp đùi thon dài của cô. . . . . .
Da thịt của cô là mềm mại như thế, trắng nõn sáng long lanh, óng ánh như tuyết, thật chặt hấp thụ ngón tay của anh, để cho anh càng sờ càng mê mẫn.
“A. . . . . . Tổng. . . . . . Tổng tài. . . . . .”
“Gọi tên anh!” Giăng Lăng ra lệnh.
“Giang. . . . . . Giang Lăng. . . . . . Không cần. . . . . . Xin anh đấy. . . . . .” Bị anh liếm láp như vậy , một đợt so với một đợt khoái cảm mãnh liệt hơn, tự đầu vú chạy thẳng vào trong óc, Nghê Thủy Tinh kêu gào , đã không chịu nổi mãnh liệt kích thích như thế .
“Đây chỉ là vừa mới bắt đầu, em cũng đã không chịu nổi?”
Giăng Lăng cười khổ, cô không lưu loát phản ứng ngây ngô, khiến cho anh có cảm giác như con sói lớn rình bắt chú thỏ trắng nhỏ bé đáng yêu, chẳng qua là, loại cảm giác này cũng không tệ.
|