Vợ Trước Của Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng
|
|
Vợ Trước Của Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng Tác giả: Thiển Khuynh Thành Editor: Diệp Lạc Hoa Nguồn cv: ss NgocQuynh
Giới thiệu: Lần đầu tiên gặp mặt, anh 26, cô 17.Anh là con cưng của một gia đình giàu có bậc nhất, được sự yêu chiều sủng ái của tất cả mọi người. Cô là cô gái nhỏ đeo kính gọng đen, răng đeo liềm , tự ti, hướng nội . Cô tặng hoa cho anh, lại bị anh lạnh lùng cự tuyệt.
Cô vì trả thù cho cha, ở câu lạc bộ xa hoa, cô gặp lại anh lần nữa, khi đó trong bóng tối ai cũng không biết người nào.
Lần thứ hai gặp mặt, là một tháng sau. Anh đeo chiếc kính gọng vàng, mạc áo cưới màu trắng, đeo găng tay trắng, nhận lấy tay cô trong tay cha cô. Cho dù là kết hôn, cô vẫn mặc trang phục đó , mang mắt kính đó , luôn tự ti rụt rè không hề thay đổi. Một nửa tháng sau, bọn họ ly hôn. Cô có thai, đem tấm chi phiếu ngàn vạn ném thẳng vào gương mặt đẹp trai cua anh, sau đó nghênh ngang rời đi, từ đó biến mất khỏi thế giới của anh.
Lần thứ ba gặp mặt, đã là bốn năm sau. Bọn họ đứng đối diện với nhau nhưng không ai nhận ra ai. Anh không nhận ra cô, là bởi vì giờ đây cô thay đổi quá lớn. Mà cô không nhận ra anh là bởi vì. . . . .
|
Chương 1
Trên chiếc ghế da to lớn có một người đàn ông trẻ tuổi đang nằm nghiêng , mắt nhắm lại, hai cái chân dài để lên trên mặt bàn làm việc.
Nghe được lời nói của trợ lý, anh khẽ mở mắt, quay bút máy trong tay, rồi liếc qua tấm hình trên bàn một chút. Đó là một cô gái mười bảy mười tám tuổi mặc váy đen mang mắt kính, đeo liềm răng,vẻ mặt cực kỳ khô khan, vài tấm hình hầu như đều là một vẻ mặt.
Nói đùa sao!Anh dùng lực trực tiếp ném cái bút văng đi xa,rồi mới ngồi xuống ghế tức giận quát “Đi, anh đi về hỏi ông cụ có phải nhìn nhầm rồi! Loại người này cũng có thể bảo tôi lấy về sao?”
“Ông chủ đúng là nói không sai. Ông ấy biết cậu sẽ hoài nghi cho nên đã phải dặn dò tôi trước. Cô gái này chính là con giá lớn của Lâm gia :Lâm Thi Ngữ. Hiện nay đang là sinh viên năm nhất của trương đại học âm nhạc ở trong nước, năm nay 17 tuổi. Vớ vẩn! Anh chợt đứng lên, lông mày nhăn chặt lại “ông cụ đang ở nơi nào?
“Ông chủ bây giờ đang đi tới Nhật Bản ,điện thoại không liên lạc được. Ông ấy có nhắn lại là đã sắp xếp hôn lễ xong xuôi, chờ cậu kết hôn thì ông chủ sẽ xuất hiện!
“Vậy nếu tôi không kết?”
Trợ lý liền đem một túi tài liệu cho anh “Ông chủ nói chỉ cần cậu xem vật này nhất định sẽ kết hôn!”
Anh nhận lấy, vừa thấy thì đó là một lời nhắn nhủ hãy bảo vệ tập đoàn Trác thị không bị phá sản!
Hiện giờ chỉ có Lâm gia mới có thể cứu Minh Liệt của chúng ta. Nếu không nửa đời cơ nghiệp của cha anh, toàn bộ sẽ bị phá sản. Lâm lão gia đã đồng ý chỉ cần anh cưới con gái ông ta ,ông ta sẽ lấy 20% cổ phần của Lâm thị làm quà cưới khi đó chúng ta sẽ có một thời gian để vượt qua khó khăn này.
“Đáng ghét! ! Thật không nhờ Lâm gia lại lợi dụng lúc chúng ta gặp khó khăn để ép tôi cưới đứa con gái của ông ta! Tốt tôi cưới! Để xem tôi sẽ cưới cô ta, rồi ngày sau tôi sẽ để cho cô cút ra ngoài!” Tiếng la hét phẫn nộ gây sợ hãi cho rất nhiều người, họ không biết vị tổng giám đốc trẻ tuổi này rốt cục là đã xảy ra chuyện gì.
Người đàn ông trẻ tuổi này chính là Trác Minh Liệt, tổng giám đốc trẻ tuổi nhất của Trác thị trong số những người thừa kế trước của gia tộc. Năm nay anh hai mươi bốn tuổi chưa lập gia đình, mới từ đại học Havard trở về, vừa trở về là anh phải tiếp quản công ty ngay nhưng lại đúng vào lúc công ty gặp khó khăn, đó là cả ba hạng mục lớn nhất đều bị thiếu tiền vốn . Vấn đề khó khăn này cha anh không chiu trách nhiệm mà lại đẩy lên đầu anh , còn mình thì ung dung tự tại đi vui chơi để lại cho anh một phương pháp giả quyết không thể tệ hại hơn nữa.
Lâm gia.
“Tiểu thư Thi Ngữ hôm nay cô không phải đi học đâu. Đổng sự trưởng nói chờ ông ấy tan việc sẽ tìm cô để nói chuyện!” Người giúp việc A Cúc nhỏ giọng nói.
“Nhưng hôm nay bạn học của em muốn tổ chức cho em một buổi sinh nhật thật vui vẻ vì thế chị Cúc em sẽ cố gắng về sớm một chút !” Lâm Thi Ngữ nhẹ giọng trả lời.
Hôm nay là sinh nhật lần thứ mười bảy của cô đáng tiếc trừ người bạn thân không một ai thèm nhớ ngày sinh nhật của cô cả
“Lâm Thi Ngữ!” Từ phía sau lưng Tử Quân vỗ vai cô một cái.
“Tử Quân đừng tớ giật mình”. Bình thường cô cũng không hay đi chơi với mọi người làm sao có chuyện họ sẽ tham gia sinh nhật của cô? Lặng lẽ trầm mặc, ở trường học Lâm Thi Ngữ rất ít bạn bè ,nên lần này cả lớp đều muốn đến dự sinh nhất của cô thật là một điều bất ngờ.
“Đương nhiên đó là công của tớ nhé!” Tử Quân vỗ cô nói “Cậu là người tốt sau này nhất định sẽ cưới được đại gia nha! Được rồi, được rồi nhiều người không phải rất náo nhiệt sao!”
|
Chương 2 Thất thân “Tổng giám đốc, nhà hàng bên kia đã chuẩn bị rất tốt cho ngày vào hôm 19 , ngày có muốn hẹn gặp tiểu thư Thi Ngữ không?”
Trác Minh Liệt khoát áo, nhanh chóng chui vào chiếc kia Maybach 62 đi mất.
Ngày Chín là một quán bar sang trọng nhất trong cả thành phố tụ tập đầy đủ tinh hoa của mọi quán bar và đó cúng chính là nơi mà Trác Minh Liệt thích nhất.Hầu hết tất cả mọi người đi đến nơi này không phải là quan chức thị cũng thuộc giới thượng lưu.
“Lâm Thi Ngữ, tối nay chúng ta sẽ đi quầy rượu Ngày Chín. Đợi lát nữa tớ sẽ giúp cậu hóa trang thành một người trưởng thành thực thụ không phải là dáng vẻ trẻ con 17 tuổi hàng ngày của cậu nữa“Tử Quân nói xong liền đem mái tóc dài của Lâm Thi Ngữ buộc, lên sau đó cho cô cài lên những lọn tóc xoăn màu phớt.
Quán bar Ngày Chín? ”Tử Quân , tớ không muốn đi nơi đó đâu ,ngộ nhỡ làm sao thì sao “Lâm Thi Ngữ thấp thỏm.
“Yên tâm đi tất cả có ta đây!”
Ba giờ sau tại quán bar Ngày Chín , trong đại sảnh xuất hiện một cô gái rất xinh đẹp làm mê hoặc tất cả mọi người . Mái tóc quăn màu rám nắng quyến rũ nở rộ trên bả vai, áo đầm màu đỏ như lửa bao lấy vóc dáng linh lung mỹ lệ. Vớ lưới cá màu đen phối với giày cao gót màu đỏ quyến rũ, chỉ là gương mặt trong sạch như hoa bách hợp mang theo vài phần thấp thỏm mê mang.
“Lâm Thi Ngữ cậu vào phòng lớn trước đi , tớ ở đây đợi các bạn khác”. Tử Quân khích lệ vỗ vỗ lưng ngọc của Lâm Thi Ngữ .
“Tử Quân!” Trời ạ, lần đầu tiên cô mới tới nơi này làm sao mà biết được phòng lớn ở chỗ nào ,mặc dù như thế cô vẫn cố đi về phía trước , chỉ chốc lát những chiếc đèn lóe đã làm cho cô hoa hết cả mắt. Cô đi từ bên trái sang phải khi đếm đến người thứ ba liền đẩy cửa đi vào.
“Nguy rồi đi nhầm phòng!” Lâm Thi Ngữ kinh hô! Đây cũng là một bữa tiệc sang trọng nhưng không phải là bữa tiệc của cô.
Cô nhấc chân, muốn chạy đi nhưng lại bị người khác gọi lại “Vị này chính vị hôn thê của Minh Liệt Hàn Ti Nhã tiểu thư ! Quả nhiên danh bất hư truyền! “ Một người đàn ông mặc tây trang nói lớn.
”Minh Liệt chưa bao giờ dẫn Ti Nhã tiểu thư đi cùng vây hôm nay cô có thể cùng chúng tôi uống một chén!P
Tất cả mọi người trong phòng lớn vừa nghe là Hàn Ti Nhã tới lập tức tập chung lại.
“ Thật sự xin lỗi nhưng mà tôi đi nhầm phòng” Nhưng những người đó đều không nghe cô giải thích ép cho cô uống rượu. Lâm Thi Ngữ lại bị ép uống một ly rượu chỉ chốc lát sau đầu óc cô liền choáng váng . Cô cố gắng hết sức để thoát khỏi những người đó , nhưng bọn họ lại cố vây quanh cô đẩy cô vào một gian phong xa lạ, Lâm Thi Ngữ vừa thấy giường là lập tức nằm xuống ngay .
Thật mềm, thật thoải mái còn có chút ấm áp Lâm Thi Ngữ mơ mơ màng màng vuốt ve thứ gì đó ở phía dưới.
“Đủ chưa? “Giọng nam hùng hậu khiến Lâm Thi Ngữ say rượu chợt tỉnh một chút nhưng đã đã quá muộn. Người nọ lật người đè lên người cô ,không nói lời gì đã gỡ bỏ quần áo của cô.
“Chờ một chút” cô mơ hồ kêu lên nhưng đầuóc đã hoàn toàn ngưng trệ.
! ! Cảm giác đau đớn giữa hai chân truyền đến làm cho Lâm Thi Ngữ không chịu được liền há mồm cắn cánh tay của người kia. Người nọ còn chưa chú ý đến hành động của Lâm Thi Ngữ, cô vừa đau lại sợ không nói được mạch lạc để kêu.
Cho đến thỏa mãn người đàn ông kia mới dùng tay bật đền ở đầu giường. Lâm Thi Ngữ hét lên một tiếng rồi lăn một vòng xuống giường chạy ra ngoài, người đó vội quàng khăn tắm đuổi ra ngoài nhưng chỉ kịp nhìn thấy chiếc giầy cao got màu đỏ tươi trong không khí tràn ngập mùi thơm nhàn nhạt.
|
Chương 3: Kết hôn
“Đại tiểu thư cô đã vài ngày không ra cửa rồi có phải là đã xảy ra chuyện gì hay không?”A Cúc đứng ngoài cửa phòng hỏi. Nhưng bên trong một chút âm thanh cũng không có.
“Khi Đổng sự trưởng trở lại ông ấy tìm cô có chuyện!:” Mười phút sau Lâm Thi Ngữ từ trên lầu đi xuống, khuôn mặt gầy gò nhỏ nhắn càng tái nhợt. “Lâm Thi Ngữ ba có chuyện muốn thương lượng với con. Hôn sự của con ba đã chuẩn bị cho con tốt lắm rôi, buổi lẽ sẽ tổ chức vào tuần sau.
Cái gì gọi là thương lượng chắc đã quyết định hết tất cả rồi còn thương lượng gì nữa đúng là chuyện cười!
Tùy đi! Chuyện ngoài ý muốn hôm sinh nhật ngày đó đã để cho cô trải qua tai hoạ như vậy dù sao cũng đã không chỗ nào để đi nữa việc gì đến thì cũng chẳng làm sao!
“Tốt vậy ba chuẩn bị đi!”
Bảy ngày sau, “Các vị hôm nay là ngày vui của đại thiếu gia của tập đoàn Trác thị và thiên kim Lâm thị ,ngày hôm nay hai công ty lớn bắt tay nhau có lẽ về sau trên thương trường sợ rằng sẽ không có đối thủ. Chỉ là tại sao vị Đại Thiếu Gia Trác gia tuổi còn trẻ đã kết hôn điều này thật sự làm cho người ta không hiểu. Chẳng lẽ tiểu thư nhà họ Lâm có cái gì đặc biệt sao mời quý vị xem thêm!” Các công ty giải trí Đài Truyền Hình đều muốn nhờ tin tức này mà lập quan hệ với các thương nhân. Mọi người đối với đại tiểu thư Lâm gia vị tiểu thư chưa từng ra mặt ngày càng tràn ngập tò mò.
Ống kính chuyển qua Lâm Thi Ngữ ,khuôn mặt ngây ngô với gọng kính đen của cô nhanh chóng xuất hiện trước mặt người xem trên cả nước, áo cưới màu trắng xinh đẹp, giày thủy tinh được quấn ruy băng lên hòa chung cùng bầu không khí của hội trường hôn lễ nhìn thật giống như trong truyện cổ tích. Nhưng không ai chú ý những thứ này tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đờ đẫn của Lâm Thi Ngữ.
Mặc áo cưới màu trắng khuôn mặt lanh lùng của Trác Minh Liệt không hề thay đổi từ giáo đường bước xuống anh nư một hoàng tử bước ra từ câu truyện xưa lạnh lùng mà quý phái.
Trong bài hát mừng đám cưới anh nhận lấy này tay của cô dâu cả người cô thoát ra một mùi hương thoang thoảng.
“Trác Minh bất kể nghèo khó, tật bệnh, khó khăn, khổ sở ,giàu có, khỏe mạnh, vui vẻ, hạnh phúc anh đều nguyện ý đối với Lâm Thi Ngữ không xa không rời một đời một kiếp mến yêu cô ấy?”
“Tôi đồng ý!” âm thanh của Trác Minh Liệt lạnh lẽo làm cho không khí ở cả hội trường trở nên khác thường quỷ dị.
“Lâm Thi Ngữ bất kể nghèo khó, tật bệnh, khổ sở, giàu có, khỏe mạnh, vui vẻ, hạnh phúc cô đều nguyện ý đối với Trác Minh Liệt không xa không rời một đời một kiếp mến yêu anh ấy?”
“Tôi đồng ý!” Giống nói của Lâm Thi Ngữ nhẹ nhẹ giống như không hề nói.
“ Chúa trời chứng giám tôi tuyên bố các con chính thức trở thành vợ chồng ngươi. Bây giờ các con có thể trao đổi nhẫn.”
Hai người trao đổi nhẫn cho nhau.Rội nhanh chóng bị mọi người đưa lên xe hoa để đi hưởng tuần trăng mật.
“Minh liệt em mới phải là vị hôn thê của anh!” Bên ngoài tất cả nhân viên nhân viên đang cố gắng ngăn cản cô gái xinh đẹp trước mặt ,” Làm sao anh có thể đối với em như vậy!”
“Tiểu thư Ti Nhã có chuyện gì xảy ra?” truyền thông nhạy cảm lập tức nghầm hiểu có chuyện không ổn liền vây quanh Hàn Ti Nhã.
“Cô gái kia là giả tôi mới là vợ chưa cưới của Trác Minh Liệt.”
Một viên đá làm gợn ngàn tầng sóng phóng viên phục hồi tinh thần muốn tìm Trác Minh Liệt để hỏi nhưng xe hoa của bọn họ đã sớm rời đi rồi.
|
Chương 4: ly hôn Không khí trong xe trầm mặc làm mọi người hít thở khó khăn,sự lạnh lùng của Trác Minh Liệt dường như làm cho không gian bị thu hẹp lại.
Cũng không biết trải qua bao lâu sự trầm mặc bị tiếng chuông điện thoại di động đột ngột đánh vỡ.
Trác Minh Liệt nhận điện thoại xong , thái độ buông lỏng một cách rõ ràng. Anh lái xe sang một bên vỉa hè rồi dừng lại mở cửa xe làm ra một tư thế xin mời.
“Thật ngại tiểu thư đường tiếp theo chúng tôi không cùng đường mời cô xuống xe!”
Lâm Thi Ngữ không tin vào tôii mình dù có chuyện gì đi nữa thì hôm nay cũng là ngày bọn họ kết hôn . Anh tôi sao có thể nói như vậy.
“ Anh có ý tứ gì?” Mặt Lâm Thi Ngữ không đổi sắc hỏi ” Anh muốn đem tôi bỏ ở chỗ này?”
“Là như vậy tiểu thư. Tôi có nhận được tin tức là gia đình cô đã phá sản. Hôn ước của chúng ta cũng sẽ lập tức được hủy, chúng ta phải ly hôn!” Trác Minh Liệt không hề để ý đến khuôn mặt Lâm Thi Ngữ đã trắng bệch khởi động xe đi mất.
Nhà phá sản? Lâm Thi Ngữ như từ trong mộng mới tỉnh lập tức lấy điện thoại di động gọi cho ba cô nhưng không ai tiếp , cô lại gọ điện thoại cho công ty cũng không thông , tất cả mọi người cứ như bốc hơi.
Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? ! ! Lâm Thi Ngữ lòng như lửa đốt nhưng nơi này là cái cầu rất cao nên không có cái xe nào đến.
Cô xách áo cưới cồng kênh lên từ trên cầu chạy xuống như bay, cô hận cái thế giới vô tình này.
“Kia có phải là cô dâu của Trác gia”.
"Sao lại ở đây một mình! Có tin tức có tin tức!"
Bởi vì nghe Hàn Ti Nhã nói chuyện nên một đám phóng viên đã đuổi theo xe của Trác Minh Liệt.
"tiểu thư Lâm Thi Ngữ xin chờ một chút!"
Lâm Thi Ngữ vừa nghe thấy tiếng của rất nhiều người từ phía sau cô cứ nghĩ là có thể nhờ cứu giúp nhưng lại không ngờ gặp được một đám chó săn.
Đèn flash nháy liên tục làm cho Lâm Thi Ngữ hoảng sợ né tránh không kịp "Các ngươi muốn làm gì!"
"Xin hỏi tại sao cô lại bị chú rễ bỏ lại ở trên đường , các cô có phải có chuyện gì xảy ra hay không?"
"Vừa rồi có thông báo tập đoàn Lâm thị đã phá sản đối với vấn đề này cô có ý kiến gì không?"
"Xin hỏi trước đây cô có biết tiểu thư Hàn Ti Nhã sao?"
Những câu hỏi ùn ùn kéo đến khiến đầu Lâm Thi Ngữ thật đau "Cầu xin các anh tôi không biết cái gì hết xin đừng hỏi tôi!"
Lâm Thi Ngữ khổ khổ cầu khẩn thế nhưng những người này không hề buông tha cô. Cô dùng sức tách ra khỏ đám người bỏ chạy. Cô nghĩ tới muốn chạy đến đường cái đối diện cô muốn thoát khỏi những người này. Nhưng tai hoạ đột nhiên xuất hiện. Chiếc Bugatti Veyron giống tia chớp đâm thẳng vào cô.
Áo cưới màu trắng tinh khiết như một con bươm buớm trắng tung bay giữa không trung Lâm Thi Ngữ chợt nghĩ đến những chuyện cũ lời của mẹ trước khi qua đời sau, âm thanh lạnh lùng của người đàn ông Trác Minh Liệt, chuyến đi chơi ở Hoa Kỳ..... tất cả cứ như một cuộn băng tua chậm nhưng rồi đột nhiên lại biến mất.
Mùi máu tanh thức tỉnh mọi người, đám chó săn đang cố ghi chép lại tất cả. Máu nhuộm vải trắng giống như là hoa hồng héo úa ,sinh mạng như đang từ từ bị rút cạn.
"Đáng chết!" Trong chiếc xe thể thao người đàn ông đeo kính mát vội vàng ôm lấy Lâm Thi Ngữ đang năm trên đất khẩn cấp chạy tới bệnh viện.
|