Người Yêu Ngây Thơ Của Tôi
|
|
Chương 9.1
“Ừ... A...”
Kỳ Trăn bởi vì cao trào mà đỏ mặt lên, cái miệng nhỏ nhắn không ngừng phát ra tiếng ngâm nga mê người.
Ngồi ở eo đàn ông, dục vọng nam tính nhồi vào dũng đạo chặt chẽ của cô, ở bên trong tình triều kích động, thân thể yểu điệu của cô làm cho lửa dục ở đáy mắt Từ Trọng Hi càng tràn đầy.
Bưng lấy mông đẹp của cô, anh đem cương mãnh kiên quyết đưa vào u huyệt đến cùng, khi người yêu đối mặt mang tất cả dục vọng đến, thân thể hò hét...
Bởi vì dục vọng nhuộm đỏ mặt người yêu đang run rẩy...
Hai đầu gối cô cong lên, hai tay khoát lên trên bờ vai đầy đặn của anh, không ngừng vặn eo lắc mông, muốn từ kích thích tìm được vui thích tuyệt hơn, nhưng người yêu giống như biết rõ dụng ý của cô, hai tay cầm vú lắc lư không thôi của cô, lúc nhẹ lúc nặng xoa nắn... Cũng không cho thỏa mãn sâu hơn.
“Từ Trọng Hi, em còn muốn!” Cô cầu xin người yêu cô nhồi vào hư không thật lớn trong cơ thể.
“Nếu như quá kịch liệt... Ngày mai không thể rời giường, em sẽ trách anh...” Ôm cổ của cô, dinh dính ẩm ướt hôn dọc theo đường cong xương quai xanh rõ ràng của cô đi vào trước tuyết trắng đẫy đà, nghe tiếng cười dễ nghe bởi vì ngứa mà phát ra của cô, nhanh chóng phong bế môi của cô.
“Ô... Anh xấu lắm...” Lại hỏi cô vấn đề này? Cô trả lời như thế nào? Mặc kệ tốt hoặc không tốt, cô thảm a!
“Đàn ông không xấu, con gái không thương!” Nhẹ nhàng gặm cắn xương quai xanh của cô, nửa người dưới tại trong cơ thể cô thong thả di động tới, thật sự xâu đủ khẩu vị của cô.
Mật đạo không ngừng tuôn chất lỏng, dọc theo kiên quyết của anh trợt xuống, làm cho anh ra vào càng thêm thông thuận, nhưng tốc độ luật động của anh lại càng ngày càng chậm...
“Phiền chết! Muốn làm liền làm tận hứng... Nào có cái gì xấu không xấu? Anh lề mà lề mề, như đàn ông gì?”
Kỳ Trăn giận tới cực điểm, không khỏi vận dụng đôi bàn tay trắng như phấn công kích, ngay cả đối thoại của hai người cũng bắt đầu nghi vấn năng lực nam tính của anh...
“Ôi, em! Người con gái này càng ngày càng độc rồi, dám nói anh không giống đàn ông?” Cứng rắn nóng thẳng trực tiếp nhảy vào dũng đạo đến cùng, hưởng thụ cảm giác thư thích bị cô bao chặt lấy.
“Nha... A...” Ngưng mắt nhìn hai mắt người yêu có chút sương mù, hai tay vòng ở đầu vai của anh.
Chẳng biết tại sao vật to lớn, tại trong cơ thể Kỳ Trăn qua lại đút vào, lại chậm chạp không đến cao trào, là vì bố trí quá dài lúc trước.
Hoa huyệt của Kỳ Trăn thủy chung cực kỳ thỏa đáng bao bọc dục vọng của anh, căng chật hấp dẫn, vừa vặn lấy lòng đàn ông nằm ở dưới người cô.
Hai tay của anh cũng không nhàn rỗi, xuyên qua dưới nách của cô, chiếm lấy bầu ngực lắc lư không thôi, lại theo luật động lao nhanh xoa nắn.
“Ừ a... Nhanh, mau chút...” Kỳ Trăn nhẹ giọng thúc giục, trong cơ thể buồn bực đốt ngọn lửa, đến không được cao trào, lại làm cho nóng chảy dưới bụng cô khát vọng tiết ra...
Kỳ Trăn chỉ có thể không ngừng thúc giục anh, muốn anh nhanh hơn, cô đã bị tình dục tra tấn đến đánh mất lý trí.
Bộ vị hai người gi¬ao hợp không ngừng truyền ra tiếng vang, cửa huyệt lúc nào cũng tràn ra chất lỏng trắng.
“A a...”
Ngồi ở trên người người yêu, tiết tấu luật động làm cho thân thể Kỳ Trăn càng ngày càng nóng. Tóc dài đen nhánh đến eo, mồ hôi từ trên trán cô nhỏ xưống, sợi tóc dán da thịt thấm ướt, hình thành một bộ hình ảnh dâm mỹ duy mỹ.
Từ Trọng Hi rốt cuộc không khống chế nổi lực đạo, càng đẩy càng nhanh, tại lửa dục lan tràn trề, anh đem toàn bộ ái dịch bắn vào trong cơ thể Kỳ Trăn.
Đến cao trào thì vưu vật nhỏ bé cũng trong nháy mắt yếu đuối tại lồng ngực to lớn của người đàn ông, trong miệng chỉ còn nhẹ giọng thở dốc.
Không biết trải qua thời gi¬an bao lâu, Từ Trọng Hi mới cảm giác được người trong ngực nhúc nhích rất nhỏ... Cô không có mệt đến trực tiếp mê man?
Tư thế nữ trên nam dưới tuy làm cho tầm mắt của anh rất tốt, nhưng đối với Kỳ Trăn mà nói, vẫn kích thích chút...
“Em có khỏe không?” Từ Trọng Hi vỗ vỗ mông đẹp, nhỏ giọng hỏi.
“Em... Có phải là mắt rất cẩn thận?”
Vây quanh vai người yêu, đầu Kỳ Trăn tựa ở trên lồng ngực đầy đặn của anh, nghe thanh âm tim đập của anh, đột nhiên toát ra vấn đề một mực nấn ná tại trong đầu.
“Ừ?” Sao đột nhiên lại nói câu kia?
Trong phòng truyền phát nhạc nhẹ, vừa mới trải qua một hồi kịch liệt hoan ái, hai người ôm chặt nhau, cảm giác hẳn là rất lãng mạn a, Từ Trọng Hi nháy mắt mấy cái, không hiểu nhiều lắm nhìn người con gái nhỏ bé kia.
“Em đang nói chuyện anh và Thiên Khởi...” Kỳ Trăn đối với chuyện mình thừa nhận không vui khi người yêu và học muội quá độ vui vẻ, có điểm khốn quẫn.
So với hình tượng tiêu sái bình thường cô cho người khác thấy không mấy phù hợp!
“Tỏ vẻ em yêu anh a! Em không cần phải nghĩ như vậy, anh rất vui vẻ.” Từ Trọng Hi ôm chặt lấy cánh tay người yêu, nói nhỏ bên tai cô.
“Khiến anh luống cuống, em không mấy vui vẻ.” Kỳ Trăn nặng nề thở dài.
Cô hình như không có vì bất kỳ một người đàn ông nào buồn bực thành như vậy, còn muốn giả biểu lộ chẳng hề để ý? Ngay cả với Kì Hi cũng chưa từng như vậy... Cảm giác có điểm tệ...
Lòng của cô tại chút bất tri bất giác vì Từ Trọng Hi rơi vào tay giặc. Như vậy rốt cuộc là tốt, hay là xấu a? Ai!
Mắt to đen láy có một tia mờ mịt.
“Vì cái gì? Anh không đáng em yêu sao?” Từ Trọng Hi ôm bả vai người con gái thật chặc, ánh mắt sắc bén lưu luyến tại trên người cô.
“Đương nhiên không phải như vậy!” Hỏi vấn đề quỷ gì a? Đầu có vấn đề sao?
“Vì cái gì biết rõ em yêu anh, không vui?” Đàn ông cạn tào ráo mán, không ngừng ép hỏi, chính là muốn hỏi thăm ra manh mối.
“Như vậy so với em đây trước kia, hình như không giống với lúc trước!” Kỳ Trăn có điểm bài xích thay đổi của mình vì người yêu.
Nghiêm khắc nói, phải nói cô bài xích thay đổi vì bất luận kẻ nào... Nghĩ đến mình cũng biến thành người con gái vì yêu mất cốt khí, cảm thấy có điểm thật đáng buồn.
Người con gái, tất cả vì tình yêu biến thành một người chính mình không biết.
Khi mẹ cô vì chuyện yêu quỷ khóc thần sầu trong nhà thì cô oán hận ba ba, cô chửi bới tình yêu, chửi bới người yêu thay lòng đổi dạ...
Chỉ là, chưa từng nghĩ tới cô sẽ gia nhập hàng ngũ như vậy.
Mặc dù đang trong ngực của đàn ông, cô còn không đến mức thay đổi chán ghét như vậy, nhưng cũng không thể yêu cảm giác thân bất do kỷ được.
“Khác nhau ở đâu?” Đáy mắt Từ Trọng Hi có ánh sáng buồn cười, không ngừng nhìn cô.
“Sẽ vì anh và những người con gái khác nói nhiều một câu mà mất đi lý trí, thì có rất lớn khác nhau rồi! Sao em biến thành như vậy? Anh phải chịu trách nhiệm!” Nói đến cuối cùng, Kỳ Trăn ghé vào trên người người yêu chẳng những đỏ mặt, nước mắt cũng không tự chủ mà rơi xuống...
“Ai, ai, ai... Tốt tốt, em làm gì khóc? Cũng không phải chỉ có em như vậy. Em cho rằng chỉ có em vì yêu choáng đầu sao?”
Chứng kiến bạn gái từ trước đến nay kiên cường khóc, Từ Trọng Hi không khỏi đau lòng ôm lấy cô, “Xin em xem những người vì yêu choáng đầu có một phần của anh được không?”
Thật là như vầy phải không? Kỳ Trăn ngừng rơi nước mắt, ngơ ngác ngưng mắt nhìn đàn ông trước mặt.
“Thích em, thích đến qua đầu, khiến cho anh cảm thấy thừa nhận chuyện này rất mất mặt! Nhưng anh lại nhịn không được ảo tưởng cuộc sống cùng em sau này... Cho nên...”
“Như thế nào?” Lời nói càng ngày càng suy yếu, thật sự thật là làm cho người ta hiếu kỳ.
“Anh tiếp một đống công việc, bận muốn điên! Nhưng muốn khiến cho công ty của mình càng thêm nổi tiếng, càng có tiền...”
Nói đến động lực mình cố gắng làm việc, thật sự có chút thẹn thùng a!
“Nha?” Đây chính là nguyên nhân chủ yếu gần đây anh thần long thấy đầu không thấy đuôi sao? Kỳ Trăn nhìn người yêu, lệ lại nhanh nhanh chóng tràn đầy hốc mắt.
Trời ạ! Vì cái gì lời của anh sẽ làm cô cảm động như vậy?
Tuy trên sách một mực nói đàn ông trong luyến ái, dỗ ngon dỗ ngọt không thể tin, nhưng cô vẫn muốn tin tưởng anh! Nên làm cái gì bây giờ?
“Anh liền có thể lấy em về nhà! Mỗi ngày gặp lại em...”
Từ Trọng Hi bất cứ giá nào rồi! Đem nguyện vọng chồng chất đã lâu trong lòng nói ra lần đầu.
Mặc kệ hiện tại nói lời ngu xuẩn ra có thể bị Kỳ Trăn chế nhạo hay không, anh đều muốn nói!
“Em... trung học phổ thông còn chưa có tốt nghiệp a!” Nghe được nguyện vọng thiên trường địa cửu của đàn ông, Kỳ Trăn tuy thật cao hứng, lại nhịn không được cùng anh chỉ ra sự thật.
“Anh chịu khổ duy trì làm công trình sư máy vi tính, cũng không thể một đêm làm giàu...” Muốn nói thực tế thì như thế nào, anh so với ai khác đều rõ.
“A!” Sững sờ ngưng mắt nhìn người đàn ông ôm lấy cô, Kỳ Trăn đột nhiên cảm thấy anh so với bất luận kẻ nào đều đẹp trai hơn.
Người yêu của cô – Từ Trọng Hi – đại suất ca đệ nhất thiên hạ sét đánh vô địch!
★★★
Kỳ Trăn đạp bước chân thoải mái, vui sướng đi vào vườn trường.
Trên thực tế, cô ở trong ký túc xá trường học, đường đến phòng học chỉ cần vài phút, đến trường đối với cô mà nói không có cảm giác dư thừa gì.
Nhưng, khi quen Từ Trọng Hi, xác định cùng anh kết gi¬ao, cô lại cảm thấy đến trường rất vui vẻ, bởi vì có thời gi¬an anh dạy thế...
Bởi vì cô là sinh viên trợ giảng của anh, chỉ cần anh tới trường học, nhất định sẽ gặp anh.
Cũng bởi vì như vậy, cho nên cô thích tới trường học thích đi học.
“Kỳ Trăn!” Tổ trưởng tổ phụ đạo Uông Truyền Đạo xa xa đã thấy cô, liền kêu to tên của cô, mãnh lực phất tay cùng cô.
“Chuyện gì?” Kỳ Trăn rất nhanh vọt tới trước mặt tổ trưởng tổ phụ đạo.
Uông Truyền Đạo mỉm cười, rõ ràng nói với cô chuyện chức vụ sinh viên trợ giảng của mình được giải trừ, muốn cô sau khi học xong không cần phải đến phòng làm việc của thầy giáo dạy thế, bởi vì gi¬an phòng đó đã khoá, cũng không còn do Từ Trọng Hi sử dụng.
“Ừ?” Tin tức tới đột nhiên, Kỳ Trăn ngốc tại nguyên chỗ, không biết nên nói cái gì. “Anh ta vừa mới bàn gi¬ao xong xuôi không bao lâu... nếu cô có vấn đề gì, hiện tại đến bãi đỗ xe, hẳn còn tìm được anh ta...”
Không biết là cố ý hay là vô tâm, Uông Truyền Đạo tùy ý vạch phương hướng của Từ Trọng Hi.
Nghe được tin tức, Kỳ Trăn không nói hai lời, xoay người liền chạy.
“Này! Tôi còn chưa có nói xong đã đi, người trẻ tuổi thật sự rất nhiệt tình.” Uông Truyền Đạo nhìn bóng lưng Kỳ Trăn, gãi gãi đầu, không ngừng lắc đầu nói.
Nhưng bộ dáng đã đi xa kia căn bản nghe không được trêu chọc của anh...
|
Chương 9.2
Không tiếp tục dạy thế nữa?
Nghe được tổ trưởng tổ phụ đạo đề cập Từ Trọng Hi chấm dứt dạy thế trước thời gi¬an, không còn đến Thánh Tâm, Kỳ Trăn liền vứt túi sách xuống, đuổi theo bước chân người yêu đang có mấy phút đồng hồ xử lý giấy tờ trước khi rời đi.
Vì cái gì? Sao chưa từng nghe anh nhắc tới?
“Học tỷ! Chạy nhanh như vậy...” Có việc gì gấp? Học muội chứng kiến Kỳ Trăn chạy như điên trên đường đi, đều quan tâm hỏi thăm cô.
“Nói chuyện với các em sau!” Hiện tại cô không rảnh giải thích! Chạy mau, chạy mau...
Chạy đến bãi đỗ xe nhân viên nhà trường thuê cho giáo viên trong trường sử dụng, quả nhiên thấy chiếc Fiat màu trắng của anh, Kỳ Trăn bước dài một bước, hai tay dang ra, ngăn trở cỗ xe ra cửa.
“Làm sao vậy?” Quay cửa kính xe xuống, Từ Trọng Hi mỉm cười nhìn Kỳ Trăn chăm chú.
Không ngờ tới bạn gái lại linh thông tin tức như vậy, anh mới xử lý bàn giao xong, cô đã đuổi theo sát.
“Anh đang bận rộn cái gì? Vì cái gì nói đi là đi, cũng không thông báo trước thời gian?” Chạy thở hồng hộc, Kỳ Trăn đi đến bên cạnh xe hơi, ngay cả khí lực tức giận cũng bị mất.
“Cái gì nói đi là đi? Thầy giáo chính quy đã trở lại, anh là người nên đi mà!” Từ Trọng Hi mở cửa xe, để cho Kỳ Trăn ngồi vào ghế lái phụ.
Nhìn bộ dáng đương nhiên của anh, Kỳ Trăn đột nhiên cảm giác mình đuổi theo có chút ngu xuẩn.
Nhưng, cô không có ngờ tới anh sẽ đi dứt khoát như vậy...
Hẳn là còn có một tia lưu luyến... Ít nhất phải nói với cô, nói tạm biệt với cô chút! Nhìn xem thái độ điềm nhiên như không của anh, trong lòng Kỳ Trăn có chút tức giận.
“Quên đi! Em phải quay lại học.” Phiết quá mức, Kỳ Trăn cố gắng mở cửa xe.
“Em đang tức giận đúng hay không? Vì cái gì không nói? Em nói, anh biết rõ vấn đề ở nơi nào, mới có cơ hội có thể cải biến nha! Em hờn dỗi, đối với tình yêu của chúng ta có ích sao?” Từ Trọng Hi giữ chặt tay bạn gái, cố gắng phân rõ phải trái với cô.
Trầm mặc nửa ngày, Kỳ Trăn mới mở miệng, “Em nghĩ rằng anh sẽ nói cho em biết trước, để cho em biết rõ hành tung của anh... Mà không phải người khác nói cho em biết bước tiếp theo của anh...” Có lẽ, cô không có quan trọng như vậy a?
Khi cô từ trong miệng người khác biết được hành tung của bạn trai thì cô chỉ nghĩ... cô không phải người thứ nhất, cũng không phải người đặc biệt nhất...
Sự thật, hình như chính là như vậy; cảm giác anh cho cô, cũng là như vậy.
“Không phải! Anh chỉ là không có nghĩ đến...” Đi vội vã, đương nhiên là bởi vì việc trên tay làm không hết, anh không rảnh lãng phí thời gi¬an dư thừa...
Bởi vì thời gi¬an ký kết sắp đến rồi!
Trình tự ở trong máy vi tính chạy vài ngày, anh tìm được được đáp án rồi, chỉ cần thêm chút thời gian nữa... Anh có thể cho đối phương đáp án... Anh có thể thuận lợi hoàn thành case lớn xuyên quốc gia, chẳng những sẽ thu vào nhiều, cũng có thể thay phòng làm việc của mình, khai hỏa thuốc nổ đầu tiên ra hải ngoại...
Vô số “có thể”, làm cho anh đối công việc dạy học không chút nào ngựa nhớ chuồng, bàn giao xong liền đi.
Đương nhiên, anh cũng chưa thương lượng với Kỳ Trăn...
Cái này không có gì hay để thương lượng, bởi vì xác định phương hướng rất rõ, anh chỉ cần xông về phía trước là đủ rồi, tiến đến mục tiêu, đánh trận, đạt được thắng lợi.
Sau khi thành công, anh có thể cùng người con gái yêu mến chung hưởng...
Kế hoạch của anh chuyển một vòng trong đầu, tới lúc muốn mở miệng chia xẻ với Kỳ Trăn thì mới phát hiện người ngồi ở ghế lái phụ đã biến mất.
Chỉ chừa một hồi không khí rét lạnh, làm bạn với anh.
★★★
Chu Thiểu Phân một miếng cắn bánh mì, một tay cầm cà phê, con chuột điểm điểm đi ở trang web, thuận thế va chạm vài cái trạm kiểm soát, phá mật mã bức tường lửa, đem đầy đủ trình tự bên trong chém đứt hơn phân nửa, lại paste ký hiệu củ hành tây được hoan nghênh.
Ô ô, ký hiệu biểu lộ thật đáng yêu đó, nếu có người giải đến cửa ải này, chứng kiến củ hành tây, khẳng định tâm tình sẽ rất tốt. Vui vẻ nha...
“Ở đâu ác liệt? Em xem biểu lộ của chị rất vui vẻ nha!” Một câu nói toạc ra sung sướng của chị họ. Mặt xinh đẹp của Chu Thiên Khởi có hiện tượng rút gân rất nhỏ.
“Sao nói như vậy? Chị đang giúp mọi người gia tăng lượng hoạt động của não bộ!” Khuôn mặt cười đến cực kỳ tà ác.
Ha ha, phá hư hệ thống cơ mật của người ta, gọi cô là người thích đùa giỡn thì đúng rồi!
Thứ quan trọng cô không hiểu a... Bất quá làm theo có thể khiến đối thủ “la thua gọi mẹ”, đây là bản lãnh của cô a! Ha ha ha...
Bởi vì một năm bốn mùa đều ở trên mạng, những chuyện khác không cần biết...
Nhưng đồ ngổn ngang trên in¬ter¬net cô tuyệt đối biết một xe lớn, tối thiểu nhất, cô và virus máy vi tính làm bạn rất tốt...
Lần này vì giúp em họ, cô đều mang đến tất cả mã virus tiềm trang trong USB đến.
Web¬sites gì gi¬ao cho cô, cũng có thể khiến cho cô làm quên mất trời đất.
“Đúng a! Huống chi chị đang giúp học tỷ em hiểu rõ, làm cho học tỷ biết rõ đàn ông đều rất vô dụng, ngàn vạn đừng tin lời của anh ta. Từ nay về sau học tỷ nhất định sẽ cám ơn chị.”
Chu Thiên Khởi cười thật ngọt ngào, tự động thay chị họ rót cà phê vào cái ly sắp trống không.
“Bớt lời đi! Đừng nói thân thiết như vậy...” Chu Thiểu Phân khoát khoát tay, không ăn dỗ ngon dỗ ngọt, “Đó là học tỷ em, không phải học tỷ chị. Nhà của chị không có tiền như vậy, đem chị đưa đến chỗ chết người không đền mạng, cả ngày niệm Amen để học.”
Trường học công lập bình thường cũng đã đủ cho cô học.
Tiết kiệm học phí còn lại có thể lấy ra chơi in¬ter¬net, lên mạng đánh quái, đùa giỡn Tiểu Bạch, thế giới này có rất nhiều địa phương thú vị, không thể muốn làm kẻ có tiền! Ha.
“Nhưng em thường thường sinh bệnh, chỉ sợ tiền của ba ba em bị em tiêu hết...” Nói đến tiền, Thiên Khởi cũng quíu quíu miệng, thoáng u buồn xuống.
“Ha ha! Em không cần phải nghĩ lung tung nha!” Thiệt là, cô không mở bình thì ai mà biết trong bình có gì a?
Làm gì nhắc tới tiền với mỹ nhân bệnh này?
Cô nghe nói công ty bác có chút vấn đề a, nhưng đó là chuyện người lớn xử lý, không quan hệ tới con nít như cô, nghĩ lung tung cũng vô dụng... Vẫn là dưỡng tốt thân thể như Lâm Đại Ngọc của cô, không cần thường thường sinh bệnh thì tương đối quan trọng hơn.
Sự nghiệp nhà cô bé có vấn đề, liên quan gì đến cô?
“Lần trước không phải em nói muốn giúp chị lưu ý cơ hội vừa làm vừa học sao? Hiện tại có tin tức chưa?” Tranh thủ thời gi¬an nói sang chuyện khác, không cần phải thảo luận thứ vô dụng nữa!
Mắt lanh tay nhanh, Chu Thiểu Phân thuộc giới người nghèo rất biết nhìn sắc mặt người, nhanh chóng đưa ra chủ đề khác.
“Có a! Từ Trọng Hi có nói thiếu một sinh viên hiểu biết máy vi tính làm việc công.” Thiên Khởi tranh thủ thời gi¬an nói cho chị họ tình báo cô nghe tới.
“Em... Em bảo ta phá hư website của bạn tốt anh ta, lại bảo chị đi công ty của anh ta làm công... Bây giờ là như thế nào đây?” Muốn đưa dê vào miệng cọp sao? Từ biệt rồi a! Thiểu Phân gian gian khiển trách, cùng em họ mắt to trừng đôi mắt nhỏ.
Vạn nhất bị anh ta bắt được, cô coi như là mèo yêu chín mệnh cũng không đủ bồi.
“Không phải, nghe nói cơ hội đụng máy vi tính không nhiều đâu...” Thiên Khởi tựa vào bên cạnh Thiểu Phân, lầm nhầm bắt đầu nói lên mưu kế của mình. Cô làm sao có thể hại chị họ nhà mình? Từ Trọng Hi nói giúp anh lưu ý.
“Tiểu Khởi, em như vậy tính hại hai người yêu bọn họ cãi nhau sao!” Thiểu Phân càng nghe càng kỳ quái, tranh thủ thời gi¬an đưa ra cái nhìn của mình.
“Học tỷ em là người con gái giống như chị! Người rất tốt. Chị đi giúp chị ấy xem xét xem sao! Nếu anh ta xằng bậy với chị, tỏ vẻ Từ Trọng Hi không chuyên tình, làm cho học tỷ chứng kiến thì thế nào? Giúp học tỷ mở to mắt nha!” Thiên Khởi tựa vào bên cạnh chị họ nói không ngừng.
Thật sự rất lộ liễu! Nhưng cô làm in¬ter¬net hack¬er, sự việc làm bại lộ cũng không được.
“Aizzz! E, chỉ nghĩ đến học tỷ của em, đều không nghĩ đến chị...” Chu Thiểu Phân nhìn em họ, biểu lộ có chút bị thương.
“Nói thật với chị không có vấn đề gì, cái gọi là hiểu máy vi tính, hiểu được khởi động máy tắt máy, nhận thư, lưu trữ... Loại cơ bản này, trọng điểm là giúp anh chạy chân, làm chút ít việc vặt vãnh...” Sợ Thiểu Phân quá độ lo lắng, Thiên Khởi tận lực nói rõ ràng nội dung công việc với cô.
Trừ phi chính cô ta đầu heo, nói quá nhiều với Từ Trọng Hi, bằng không căn bản sẽ không lộ ra chân ngựa.
A! Có rồi, có rồi...
Nếu như Từ Trọng Hi thật sự bị cô sắc dụ thành công, xằng bậy đối với cô, vừa mới bắt đầu cô sẽ bị học tỷ oán hận a! Cứ như vậy mà thôi.
“Em còn muốn chị làm xấu nữ vai phụ, sắc dụ Từ Trọng Hi a?” Thiểu Phân đối với loại vai phụ làm người thứ ba như trong tiểu thuyết ngôn tình rất không vui.
Nhưng cũng cực kỳ thách thức nha, cũng chuyên môn ghi một bản cho cô, cô làm nữ diễn viên, muốn cô diễn hình ảnh mười tám cấm [H], cô nguyện ý!
Bây giờ lại bảo cô đi làm xấu nữ vai phụ, khảo thí tình cảm của người khác sao?
Đó... là chuyện rất buồn đó! Cô dĩ nhiên là vai phụ xấu nữ... cô không thuận theo a! Lấy khăn tay ra cắn một cái, Chu Thiểu Phân khóc thét cực kỳ tận hứng.
“Chu Thiểu Phân...” Diễn đủ chưa?
Chứng kiến ngồi chị họ ở một bên đại diễn tiết mục Quỳnh Dao [tiểu thuyết Quỳnh Dao hay có cảnh khóc sướt mướt], Thiên Khởi mãnh liệt trợn trắng mắt, khóe miệng có chút co rúm, chính cô ta nói muốn cộng tác a.
“Được rồi, diễn xong rồi.” Thu hồi khăn tay, Thiểu Phân đình chỉ động tác người ngu tự tiêu khiển.
“Dù sao trọng điểm của chị là làm công kiếm tiền, trọng điểm của em...” Thiên Khởi muốn tiếp tục tỏ rõ ý nghĩa chính, nói rõ ràng với chị họ.
“Trọng điểm của em là giúp học tỷ em, khảo thí thực tâm của bạn trai cô!” Thiểu Phân chặn đứng lời của cô, rất nhanh giúp cô nói xong.
“Chị giúp hay không?” Thiên Khởi trợn to cặp mắt đáng thương kia, nhìn chị họ đại nhân thân yêu.
“Được rồi! Có nói không giúp sao?” Buồn bực thở dài, trong lòng hô to ba tiếng bất đắc dĩ, hiện tại vai phụ không phải người là được rồi.
Nữ vai phụ không có nhân quyền a!
Thiên Khởi tuyệt không quan tâm cảm thụ trong lòng của chị họ, cằn nhằn niệm niệm đều là học tỷ đại nhân uy phong, cô Chu Thiểu Phân rốt cuộc tính là cái rễ hành gì...
“Vạn tuế! Vạn tuế! Chị họ đối với em tốt nhất! Em thích chị họ nhất.” Thiên Khởi ở một bên giơ hai tay lên, vui vẻ hoan hô.
Chờ Kỳ Trăn vẻ mặt cầu xin phàn nàn với cô thì cô chỉ có thể nói với cô đàn ông đều là đồ xấu!
Hạnh phúc của chị để cho em gái đi bảo vệ a!
Thiên Khởi nghĩ tới tương lai có hình ảnh mỹ diệu như vậy, nói không chừng Kỳ Trăn sẽ nhận cô làm em gái, sắp nổ mạnh.
“Không phải đâu? Em thích nhất học tỷ của em...” Chu Thiểu Phân nhàn nhạt nói.
“Đừng như vậy!” Dính tại bên cạnh chị họ không ngừng làm nũng.
“Hừ!” Thiểu Phân chu chu miệng, trong lòng rất không bình ổn. Tiểu hài tử vô tâm không có gan không có phổi đáng chết này, đối với ngươi tốt nhất... ngươi báo đáp ta như vậy?
Tuy trong lòng rất không cam nguyện, nhưng chứng kiến Thiên Khởi cười đến vui vẻ như vậy, tâm Thiểu Phân vẫn mềm nhũn. Mặc kệ như thế nào, sẽ vì cô bé ra ngựa một lần!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
[1]Fiat: chiếc này hiện nay có giá khoảng 19.500 USD, nói thật là trông nó chẳng hợp với Hi ca =.="
|
Chương 10
“A...” Từ Trọng Hi ngáp một cái thật to.
Đã ba mươi sáu tiếng đồng hồ anh không ngủ, đầu đã có chút hôn mê rồi, có thể trước thời gi¬an gi¬ao kết quả lại không biết chỗ đó có vấn đề gì không, khi thử nghiệm phát hiện không ổn, anh lại lấy ra kiểm tra một lần nữa, cho nên mới khiến mấy ngày nay đều ngủ ở văn phòng...
Aizzz, bàn làm việc thật khó ngủ, anh ngủ đau lưng quá!
Đã vượt qua một tuần lễ không có liên lạc với Kỳ Trăn, không biết gần đây cô như thế nào, anh gọi điện thoại cho cô, cô cũng không tiếp... Chẳng lẽ, bọn họ cứ như vậy sao?
Không có khả năng! Bọn họ tuyệt đối không có khả năng cứ như vậy!
Chờ anh đuổi án xong, chắc chắn anh phải đi tìm cô, nếu cô không để ý tới anh, anh sẽ canh cô ở cửa trường học, dù sao hiện tại anh và Thánh Tâm một chút quan hệ đều không có, nếu gặp không may cũng tuyệt đối rơi đến trên người anh thôi...
Hừ hừ, chờ coi tốt lắm!
Cô cho rằng thoát khỏi một người đàn ông đơn giản như vậy sao?
Không tiếp điện thoại, có thể bỏ qua anh? Nghĩ cũng đừng nghĩ, anh tuyệt đối phải khua chiêng gõ trống làm cho mọi người biết rõ cô bội tình bạc nghĩa đối với anh...
Người đàn ông này đã vượt qua công việc thì bây giờ lại dùng não quá độ, đầu bắt đầu định ra kế hoạch phản công tuyệt thế cho tình yêu.
Nếu như không liên quan đến mình mà nghe được, đại khái sẽ cảm thấy có chút điên cuồng, lại rất ngây thơ... Nhưng đàn ông hãm sâu trong bể tình đã không trông nom được nhiều như vậy...
Anh chính là rất ngây thơ! Dù sao Kỳ Trăn cũng phải thuộc về anh, tuyệt đối không có biện pháp đá anh.
“Ông chủ, ông chủ... Anh còn chưa ngủ, hay là vừa tỉnh lại?” Chu Thiểu Phân mang đến Hamburger ăn ngon và trà sữa nóng hổi.
“Ha? Sớm như vậy cô đã đến làm việc?” Không nghĩ tới sinh viên mướn này lại làm việc tri kỷ như vậy? Nhưng không có phí tăng ca đó.
“Trường học của tôi ở gần văn phòng, mua bữa sáng... nghĩ không chừng anh còn đang bận rộn, liền thuận đường đưa tới.”
Thiên Khởi hi vọng cô sắc dụ Từ Trọng Hi, nhưng cái người cuồng công việc cả ngày này đều chằm chằm vào máy vi tính, bằng không liền ghé vào bên cạnh ngủ, làm việc ngày đêm...
Như vậy muốn dụ như thế nào?
Ngẫm lại, sợ Từ Trọng Hi làm mệt chết, cô còn chưa lấy được tiền làm công, đưa ít đồ cho anh ăn thực tế hơn.
“Thật sự là cảm kích cô! Tôi sợ tôi ở văn phòng, biến thành một cái xác ướp khô héo, trên tay còn đang nắm con chuột...”
Đàn ông bận đến choáng đầu bắt đầu nói xằng nói bậy...
“Ông chủ, anh cẩn thận một chút...” Đưa trà sữa nóng đến trước mặt anh. Lại sẽ bị anh vung ngược lại, hiện tại anh hoàn hảo sao?
“Bị phỏng...” Trung khu thần kinh có chút khống chế không được, làm đổ trà sữa nóng.
“Thực không xong!” Chu Thiểu Phân nhanh tay nhanh chân, cầm lấy khăn lau để ở một bên, lau bộ phận quan trọng nhất của đàn ông.
“Đáng chết...” Sao tay hỏng như vậy?
Vừa vặn đổ hết nửa người, nếu từ nay về sau anh không thể sinh con, không thể trách người khác! Từ Trọng Hi cũng cầm lấy giấy đặt trước mặt trước mặt, làm công việc bổ cứu.
“Oh à...” Giống như nghe được tiếng mở cửa, Từ Trọng Hi luống cuống tay chân ngẩng đầu hướng cửa nhìn lại...
A! Kỳ Trăn đến đây.
Chu Thiểu Phân cũng chứng kiến Kỳ Trăn mặc đồng phục Thánh Tâm rồi! Là cô ta à? Trong truyền thuyết, học tỷ đại nhân vĩ đại?
Nhưng, Kỳ Trăn đột nhiên xuất hiện ở phòng làm việc người yêu, chứng kiến anh cùng một cô gái mặc đồ của trường học gần đây đang thân mật dính cùng một chỗ, sắc mặt rất khó nhìn.
“Thực xin lỗi! Hình như quấy rầy các người.” Kỳ Trăn đông cứng chào hỏi với hai người phát hiện cô, lại nhanh chóng quay đầu, rời đi.
“A...” Làm sao tới rồi, lại đi? Đầu Từ Trọng Hi trì độn một nửa chưa làm rõ tình huống.
“Ông chủ! Mau đuổi theo bạn gái của anh! Cô ấy hiểu lầm chúng ta!” Chu Thiểu Phân ngược lại cực kỳ linh động nâng cuống họng kêu la.
Ai! Cô không có gan làm tròn vai diễn người xấu, thực tế đối mặt Từ Trọng Hi chăm chỉ làm việc, liều chết làm việc, cảm thấy bày trò xếp đặt anh rất không đúng... Cho nên, cô vụng trộm giúp anh đem web¬sites mình sửa chữa qua lại sửa chữa trở về trả lại cho anh.
Em họ muốn nhìn anh chuyên tình hay không, có thể đối tốt với học tỷ cô bé hay không, nhưng theo cô thấy, người đàn ông này toàn bộ thời gian đều triển khai công việc làm điên cuồng căn bản không có giờ rỗi hoa tâm, cho nên em họ lo lắng căn bản chính là dư thừa!
“Hiểu lầm chúng ta?” Còn chưa kịp phản ứng.
“Mau đuổi theo đi! Đuổi tới nói sau, anh đuổi không kịp người ta, cũng không cần trở lại.” Thiểu Phân chứng kiến bộ dạng ngơ ngác của Từ Trọng Hi. Trong lòng nhóm một mồi lửa, thiếu chút nữa duỗi ra chân đem anh đá ra văn phòng, dùng cả tay chân, đem anh đẩy ra cửa.
Từ Trọng Hi còn sót lại bản năng phản ứng chạy ra cửa, bên tai chỉ lưu lại tiếng cố gắng của sinh viên làm thêm...
Nhanh chóng đuổi! Đuổi tới nói sau, nói sau...
★★★
“Hô! Em làm gì chạy nhanh thế?”
Chạy trốn thở hồng hộc, Từ Trọng Hi thật vất vả đuổi đến công viên nhỏ gần đó mới bắt được eo của bạn gái đại nhân, ngã vào trên thảm cỏ ở công viên.
Dám dính chặt với cô gái khác như vậy, đuổi theo làm gì vậy?
Anh cùng các cô ấy nói chuyện là được rồi! Còn mang bữa sáng! Cô sẽ không tri kỷ như vậy... Hừ! Chứng kiến Ham¬burger và đồ uống, tâm Kỳ Trăn đã ngâm trong thùng dấm chua.
“... Anh đuổi theo tôi làm gì?” Khuôn mặt tái nhợt, giọng điệu của cô lạnh như băng, “Tiết đầu giờ học sắp đến rồi, tôi sẽ bị muộn.”
Hả, người nọ là như thế nào? Không hề cảm giác...
Người đàn ông ôm người con gái nhỏ đang tức giận vào lòng, hai tay vòng quanh càng chặt hơn, nhưng hề buông lỏng, “Muộn là chuyện của em! Ai bảo em muốn tới thăm anh, còn bị em bắt được!”
“A...” Một tuần lễ không gặp, giọng điệu vẫn đồng dạng ngây thơ!
“A cái gì a, tức giận cái gì? Anh đắc tội gì với em, em cũng không tiếp điện thoại của anh, không phải thừa dịp anh bận muốn chết đá anh sao...” Từ Trọng Hi tâm tình không sảng khoái ở trong công viên.
Hả, vợ chồng son cãi nhau nha!
Người chạy bộ ngang qua công viên lúc sáng sớm, nghe được Từ Trọng Hi khóc thét, nhịn không được nhìn hai người, khóe miệng nhịn không được vui vẻ.
“Aizzz! Anh đang nói xằng nói bậy cái gì!” Mặt đỏ lên, trừng người yêu.
“Anh nói thật! Anh đẩy nhanh tốc độ làm việc là muốn mang em đi chơi, đã ba mươi mấy tiếng đồng hồ không ngủ... Sau đó còn...” Không nói không ủy khuất, Từ Trọng Hi càng nói càng cảm giác mình rất đáng thương.
Ngưng mắt nhìn người đàn ông phản ứng có điểm trì độn, cái cằm dài ra, con mắt còn trừng được đặc biệt lớn, trong nháy mắt cô tin tưởng giờ anh làm việc vượt qua cả nói.
“Em lại không muốn anh dẫn em đi chơi...” Cô thì thào đáp lại.
Vốn đang giận anh làm chuyện gì cũng không thương lượng cùng mình, chứng kiến người yêu đem bản thân biến thành như vậy, tâm lại trong nháy mắt mềm xuống.
“Nhưng anh muốn! Sinh nhật em sắp đến rồi! Anh muốn mang em đi chơi!” Từ Trọng Hi trăm phần trăm là người yêu tốt, tuyệt đối sẽ không quên sinh nhật người yêu.
“Miệng tựa như dính mật đường.” Khóe miệng của cô dạng độ cong hoàn mỹ.
Mặc kệ trong khoảng thời gi¬an này, trong lòng anh có nhiều chuyện bực mình đến như thế nào, sau khi nghe người yêu nói? Tất cả đều ném đến chín từng mây.
Trên thực tế, hôm nay cô tới phòng làm việc của anh, cũng chỉ là muốn tới xem tình huống anh như thế nào.
Bởi vì tối hôm qua cô gọi điện thoại đến chỗ ở của anh, Từ Bị Thần nghe điện thoại, ngoại trừ giọng điệu không tốt ra, còn nói với cô anh trai đã xem phòng làm việc là nhà, đã vài ngày chưa trở về... Không biết bạn gái anh trai phá sản thế nào, lại có thể khiến anh biến thành một người làm việc điên cuồng từ đầu đến đuôi.
Cô không biết Từ Bị Thần có biết cô chính là bạn gái Từ Trọng Hi hay không, nhưng vì Bị Thần phàn nàn, cô quyết định vào hôm nay trước khi đi học đến phòng làm việc một chuyến.
Cô muốn tận mắt thấy Từ Trọng Hi rốt cuộc đang bận rộn cái gì, còn hơn ở trường học đoán mò!
“Thật mà! Anh đã có kế hoạch tốt lắm.” Nằm ở trong ngực bạn gái nhiều ngày không thấy, Từ Trọng Hi đột nhiên cảm thấy cố gắng mấy ngày liên tiếp qua là có giá trị, ngực của cô quả nhiên vẫn ấm áp, làm cho anh rất nhớ! Anh không muốn đứng dậy...
“Vậy anh cũng phải xem em có nghỉ hay không!” Vuốt mái tóc hỗn loạn của anh, Kỳ Trăn nhìn người đàn ông bề ngoài anh tuấn, nhưng tâm tính lại mang tính trẻ con thập phần thuận mắt.
“Sẽ chờ em có... Anh không vội…” Ý thức có chút tan rã, rốt cuộc tập trung không nổi.
Mắt của anh thật sự nặng nề...
Từ Trọng Hi vốn chống chết trước máy vi tính, kiên trì không đi ngủ, sau khi nhìn đến bạn gái yêu mến, tựa như uống thuốc ngủ, mí mắt càng ngày càng không nghe trí não sai kiến. Muốn ngủ quá! Bằng không anh miễn cưỡng chút là được...
“Anh không vội, em cũng không vội!” Chú ý tới hô hấp càng ngày càng an ổn của người đàn ông, cô biết rõ trạng thái mệt mỏi của anh đã đến đạt cực điểm.
Kỳ Trăn nhẹ vỗ về mái tóc rối bời của anh, để cho anh ngủ ở trong ngực của mình, ở công viên nhỏ, an toàn ngủ một giấc.
Mặc kệ anh có kế hoạch gì còn chưa nói cho cô biết, cũng chờ anh ngủ đủ rồi nói sau...
Cô sẽ rất vui vẻ lắng nghe kế hoạch của anh, cũng cố gắng nói cho anh biết, trước khi lập kế hoạch, hãy học tập chia xẻ với cô trước, mặc kệ vui vẻ hay bi thương...
Chỉ cần thuộc về anh, cô muốn là người thứ nhất được biết.
Xin tuyệt đối nhớ kỹ đó!
|
Kết thúc
“Học tỷ, hôm nay chị không chơi bóng sao?”
Nữ sinh bên ngoài túc xá, một đống lớp mười quấn quít chặt lấy, chính là ngăn chặn không cho Kỳ Trăn đeo túi sách đang muốn rời đi, không cho cô rời đi.
Đã lâu không thấy được Kỳ Trăn luyện bóng rồi, lại đến kỳ nghỉ phép, cơ hội được gặp cô càng ít, thừa dịp hiện tại... Xem có thể ngăn chặn cô hay không, được nói chuyện phiếm với cô thêm vài câu cũng tốt!
Uông Truyền Đạo tổ trưởng tổ phụ đạo đi qua, chứng kiến hình ảnh quen thuộc này cũng nhịn không được lắc đầu, nếu như bí mật tình cảm lưu luyến của cô tiết ra ngoài, không biết bạn tốt của anh có thể bị bọn tiểu nữ sinh này lột da hay không?
“Ai da! Chị có việc a! Phải đi sớm chút...” Kỳ Trăn mặc áo sơmi quần jean liền thân [chắc bỏ áo trong quần], đeo ba lô lớn, thần sắc vội vàng, bộ dạng đang vội.
“Học tỷ...” Giản Bội Bội ôm chặt cô không tha sắp khóc lên.
“Xin thương xót, chị đang đuổi máy bay! Sắp không kịp rồi, các em ngoan ngoãn ở trường học chờ chị trở lại nha!” Kỳ Trăn vội vàng rời đi vỗ vỗ vài học muội bắt lấy cô, muốn các cô buông tay, chờ cô trở lại, muốn cô nuốt kiếm, nhảy vòng lửa, cô đều chịu.
“Ách?” Không ngờ tới sẽ nghe được chuyện Kỳ Trăn phải ra khỏi nước, Giản Bội Bội không cẩn thận buông tay, Kỳ Trăn phất phất tay với các cô, liền chạy xa không còn thấy bóng dáng.
★★★
Nhanh chóng chạy đến cửa trường học, từ xa đã thấy một chiếc xe đứng đợi ở cách đó không xa, Kỳ Trăn vội vàng xông đến.
“Tiểu thư, em chậm quá?” Người đàn ông đã đợi đến nổi giận trong bụng, thấy bạn gái lúc này mới xuất hiện, sắc mặt tự nhiên khó coi.
“Không có cố ý nha, lúc nãy bị vài học muội bám lấy...”
Kỳ Trăn ngồi trên ghế lái phụ, buộc chặt dây an toàn, mới đem ba lô ném đến ghế sau.
“Em rất được nữ sinh hoan nghênh sao!” Giọng điệu của anh rất chua.
Trước khi đến Thánh Tâm dạy thế, anh vẫn cho là chỉ có đàn ông mới có thể bị con gái vây quanh, không nghĩ tới Kỳ Trăn... lại cũng có bản lĩnh này?
“Ha! Các cô ấy cũng thích vận động.” Kỳ Trăn chỉ có thể giải thích như vậy.
“Vậy hẳn nên cùng chạy quanh sân thể dục với em chứ? Làm gì chỉ đứng bên ngoài xem? Làm gì mang máy cam¬eras?” Anh ngắm người con gái làm thần kinh mình không ổn định.
“Ha... Luyện tập chụp ảnh? Ha ha...” Kỳ Trăn tự cho là nói một câu nói đùa cực mắc cười, không nghĩ tới lại lạnh vô cùng.
Từ Trọng Hi lái xe, mặt nhìn như thần kinh bị thương, khóe miệng không động đậy, chỉ để cho cô ngồi đó tự nói giỡn một mình.
A, thật sự quá lạnh...
“Anh làm gì ghi hận như vậy? Rất ngây thơ! Cũng không phải em cố ý đến trễ, một mực tìm em phiền toái cái gì?”
“A! Anh chính là ngây thơ như vậy a! Như thế nào? Em lại thành thục bao nhiêu? Anh đây ngây thơ, em muốn vứt bỏ anh... Dám một tuần lễ không để ý tới anh? Không để ý tới anh thì thôi! Anh làm việc đến chết...” Người đàn ông đang ghi hận này không ngừng ồn ào phàn nàn.
Kỳ Trăn ngồi ở vị trí kế bên chỗ tài xế thừa nhận ồn ào của anh công kích, vẻ mặt vô tội.
Từ sau khi bọn họ hòa hảo, cô phát hiện khí thế giương cao nữ vương của mình bị điệu bộ giả làm chó nhỏ của anh áp đảo, hai người chỉ cần cãi nhau, anh khẳng định lấy ra chuyện cũ cô bỏ anh... Bắt đầu lải nhải, nói mình thật đáng thương, bị con gái bội tình bạc nghĩa...
Một mực công kích cô, phải nghe được cô nói xin lỗi, hơn nữa thâm tình chân thành nói thương anh, phàn nàn của anh mới có thể đình chỉ.
“Từ Trọng Hi, em thật sự rất yêu anh!” Đã muốn đáng ghét như vậy, vậy đến đây đi! Trực tiếp cắt bỏ quá trình, nhảy đến một cái trạm kiểm soát cuối cùng...
Kỳ Trăn dùng vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc, chăm chú nhìn chằm chằm vào bạn trai.
Đôi mắt thâm thuý của cô ý đồ phóng điện năm trăm vạn Volt, ngay cả chim sẻ bay ngang qua đều bị điện của cô nướng thành Aba [Aba là 1 vùng đất của người da đen]... Chiêu này lợi hại không!
“Thật vậy chăng?” Từ Trọng Hi mở cờ trong bụng, hô hấp bắt đầu không xong.
“Bạn trai thân yêu, anh chưa nói với em anh có yêu em hay không?”
Kỳ Trăn rất tốt tính nhắc nhở, bởi vì nếu như cô không hỏi, anh cũng sẽ nói.
Hiện tại xe đang chạy trên đường cao tốc, vì cái mạng nhỏ của cô mà suy nghĩ, thật sự phải chăm chỉ chấp hành trình tự tình yêu tiếp tục...
“Yêu! Anh đương nhiên yêu em.” Từ Trọng Hi thật sự thật là vui, bạn gái của anh tôn trọng ý kiến của anh như vậy!
A, vì cô, anh về nước từ nay về sau sẽ càng chăm chỉ làm việc ! [#Ami: hix sập bẫy =]]]
“Yêu em? Vậy em là ai? Anh chưa nói tên của em.” Kỳ Trăn thật sự cảm giác từ lúc yêu mình trở nên rất nhẫn nại.
“Kỳ Trăn, anh đương nhiên yêu em nhất!” Đáp lại lời của người yêu, Từ Trọng Hi vui vẻ vô cùng.
“Thật tốt quá! Hi vọng anh một mực yêu em như vậy đó...”
Lời nói ngọt chết người như vậy còn chê ít, người đàn ông này đã thích bỏ đường như vậy.
Cô cũng sẵn lòng bỏ thêm một chút.
Hi vọng tất cả mọi người không bị sâu răng!
Hết trọn bộ
|