Bà Xã, Sói Đến
|
|
Chương 2.1
Xe chạy như bay trên đường, Quý Như Phong đang yên đang lành lại hắt hơi một cái thật to, hơi nhíu mày lại: “Lina, tôi đưa em đến đây thôi, tôi còn có việc phải xử lý.”
“Ừ, Phong, thật vui vì hôm nay anh có thể đưa em đi gặp ba mẹ anh, cũng chứng tỏ quan hệ của chúng ta.”
Giờ phút này tâm tình Lina thật kích động, cô không thể tin được là Quý Như Phong sẽ làm như vậy, chẳng lẽ trong lòng anh ta cô có vị trí đặc biệt như vậy sao?
Suy nghĩ đến đây làm Lina càng vui vẻ thêm, ánh mắt nhìn Quý Như Phong càng thêm nhu tình.
“Lina, em suy nghĩ quá nhiều rồi, tôi đưa em đi gặp bọn họ, chỉ là để giảm bớt phiền phức, tôi nghĩ em là một người thông minh, sẽ không để tôi rước lấy phiền phức.” Quý Như Phong nở nụ cười khinh bỉ, nhìn vẻ mặt Lina tự cho mình là đúng, thật là cảm thấy buồn cười, anh hôn nhẹ vào môi cô, rồi mới buông cô ra, ý bảo cô có thể xuống xe rồi.
Cho tới bây giờ Lina chưa từng được đối xử như vậy, nhìn Quý Như Phong, không có người phụ nữ nào có thể nắm giữ được anh ta, cực kỳ hoa tâm, nhưng cũng là một người đàn ông cực kỳ giữ tâm, lòng của cô bắt đầu đập loạn, cô gật gật đầu, rất ra dáng một cô gái rồi bước xuống xe.
Cô tin rằng, hôm nay Quý Như Phong đưa cô đi như vậy, điều này chứng tỏ cô vẫn có vị trí trong lòng của anh ta.
…………………..
Trước quảng trường Thời Đại, Hướng Khả Tinh mặc chiếc đầm màu xanh nhạt, nhìn ánh đèn xe chói mắt dừng lại trước mặt mình, sắc mặt ngày càng khó coi.
Mở cửa xe bên ghế lại phụ ra, Hướng Khả Tinh ngồi bên cạnh Quý Như Phong, luôn bĩu môi, tên công từ này, tiểu bạch kiểm chỉ biết khoe của. “Đại tiểu thư, sao có thời gian rảnh tìm tôi thế?” Tất nhiên là Quý Như Phong biết cô bé này nhìn anh rất khó chịu, nhưng mà anh thật không rõ, tất cả mọi chuyện đều đã giải quyết xong, cô còn bất mãn chỗ nào?
“Quý Như Phong, anh có ý gì, đưa một người phụ nữ đến nhà tôi, để cho tôi cảm thấy khó chịu sao? Đáng chết! Chỗ đó là nhà của tôi, anh cũng không cho tôi một chút mặt mũi nào!” Hướng Khả Tinh nhớ đến chuyện này tức giận, lập tức đem một bụng tức giận của mình phát tiết ra ngoài.
Nhìn Quý Như Phong ngồi bên cạnh vừa đưa tay cài dây an toàn lại vừa cười lắc đầu, giống như Hướng Khả Tinh là một cô gái ngốc, hành động này làm Hướng Khả Tinh tức tức muốn xịt khói.
“Quý Như Phong, anh có thể nói rõ thái độ của anh không, tôi muốn anh “giải thích” Hướng Khả Tinh nhấn mạnh hai chữ “giải thích”, cô nhìn Quý Như Phong, rất muốn xé gương mặt này của anh ta ra, xem anh ta còn có thể đi trêu hoa ghẹo nguyệt nữa hay không.
“Giải thích? Cô đang nói giỡn sao? Tôi không làm gì có lỗi, nếu không phải nhờ tôi nói, hiện tại cô đang chuẩn bị làm cô dâu rồi.” Quý Như Phong rất bình tĩnh nhắc nhở.
Chuyện cười, muốn anh giải thích, trừ phi trời sập xuống, Quý Như Phong anh cho dù có lỗi, cũng sẽ không giải thích, Hướng Khả Tinh này thật sự đề cao chính mình rồi.
Quý Như Phong đưa hai tay ra, bày ra bộ dáng muốn giúp nhưng không thể làm gì được, mình mặt Hướng Khả Tinh lúc trắng lúc xanh, anh cảm thấy đùa giỡn cô thật vui, cô bé này lại thú vị như thế.
“Quý Như Phong!” Hướng Khả Tinh nghiến răng nghiến lợi gào lên, cô cố gắng áp chế tính tình của mình, nhìn bộ dạng đắc ý của anh, Hướng Khả Tinh thật không cam lòng, bỗng nhiên có chút hối hận, để cho anh ta giải quyết chuyện này dễ dàng như vậy, mặc dù cô cũng rất muốn giải quyết chuyện này dứt khoát, nhưng mà nhìn người đàn ông trước mặt nào đang huyên náo, đắc ý như vậy, trong lòng cô cảm thấy không thoải mái.
Nghĩ đến đây, Hướng Khả Tinh nở nụ cười xán lạn, ý cười làm Quý Như Phong cảm thấy hơi quỷ dị: “Anh xác định là anh giải quyết chuyện này rồi sao?”
Quý Như Phong đang cười tiên liền cứng ngắc, nhíu mày, nhìn Hướng Khả Tinh trước mặt, thấp giọng hỏi: “Cô nói lời này là có ý gì?”
“Không có ý gì, chỉ là hy vọng Quý đại thiếu gia ngủ ngon mà không ưu phiền, như vậy đi, tôi đi trước đây.” Nói xong, Hướng Khả Tinh lập tức bước xuống xe, vui vẻ cất bước rời đi.
Nhìn theo bóng dáng của Hướng Khả Tinh, trong lòng Quý Như Phong cảm thấy không ổn, không biết vì sao lại cảm thấy không thoải mái, nhưng mà không biết cảm thấy không thoải mái ở chỗ nào.
Cuối cùng, mãi cho đến khi Hướng Khả Tinh hoàn toàn biến mất trong đám người, anh còn ngây ngốc nhìn vào hướng cô rời đi, mãi cho đến khi ở phía sau vang lên tiếng còi xe hơi in ỏi, anh mới nhanh chóng hoàn hồn lại.
………………………………….
Mấy ngày nay, Hướng Khả Tinh cảm thấy rất không thoải mái, mỗi ngày nhìn dòng người qua lại nơi đây, không cần phải đoán, cô biết rằng họ chắc chắn nói về ngày hôm đó một người phụ nữ đến đây với Quý Như Phong, không mong muốn chuyện kết hôn của anh ta.
Mẹ Hướng nhìn thấy Hướng Khả Tinh không vui, liền thở dài đi đến trước mặt cô: “Khả Tinh, những ngày này không bằng con ra ngoài đi giải sầu đi.”
“Mẹ, con cũng có suy nghĩ này.” Hướng Khả Tinh gật gật đầu, đồng ý với ý kiến của mẹ Hướng.
Những này này ở trong nhà, hoàn toàn không nghĩ ra rốt cuộc phải làm như thế nào để dạy cho Quý Như Phong một bài học, để cho anh ta đừng đắc ý, vừa nghĩ đến vẻ mặt tươi cười của anh ta, cô liền một bụng tức giận.
“Vậy con đến miền Nam nghỉ phép đi, dù sao bên kia cũng có nhà của chúng ta mà!” Mẹ Hướng không ngờ cô đồng ý dễ dàng như vậy, vui vẻ nói thêm.
Vài ngày không ra ngoài, Hướng Khả Tinh từ chối tài xế đưa cô đi, một mình đi đến miền Nam, đem tất cả đồ đạc để trong nhà, đi ra ngoài đi dạo.
Nhưng mà, Hướng Khả Tinh không ngờ lại oan gia ngõ hẹp như thế, nhìn người phụ nữ ở trước mặt, một bộ dáng cao ngạo, dường như cô ta cũng nhận ra Hướng Khả Tinh.
“Hướng tiểu thư, đến đây một mình sao? Không ai đi cùng à?”
“Xin chào, Lina tiểu thư, tôi đến đây nghỉ phép một mình.” Hướng Khả Tinh cười cứng ngắc, cảm thấy mình hôm nay ra cửa lại không coi ngày, mới gặp phải một người mình không muốn gặp.
“A…, thì ra là như vậy, tôi đến đây cùng Phong, anh ấy theo tôi đến đây chụp ảnh, tôi có một bộ ảnh chụp lấy phong cảnh ở đây.” Lúc Lina nói chuyện, ánh mắt vẫn đánh giá Hướng Khả Tinh, muốn nhìn xem, cô đối với Quý Như Phong là loại cảm giác gì.
‘Phải không, vậy thì không dám quấy rối, tôi còn muốn đi dạo tiếp.” Nói xong, Hướng Khả Tinh cười cười, tiếp tục đi dạo phố một mình, nhưng vẻ mặt như vậy, làm cho Lina vẫn không tìm được manh mối nào.
Hướng Khả Tinh tiếp tục đi dạo, cô đi qua đường mua một bao cốm, hai bàn tay xoa nắn thật chặt, tưởng tượng bao cốm này như hình dạng Lina, nghĩ thầm trong lòng, vì sao bọn họ lại xuất hiện ở đây.
“Hành động như vậy, chỉ sợ người qua đường không ai dám đến gần cô đâu, đại tiểu thư.” Đúng lúc này, một giọng nói quen thuộc vang lên làm Hướng Khả Tinh hoảng hốt ngây ngẩn cả người.
Hướng Khả Tinh quay đầu nhìn gương mặt quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn, nhất thời càng thêm tức giận: “Đúng là âm hồn không tan mà!”
‘Làm ơn đi, cô tưởng tôi muốn xuất hiện trước mặt cô sao?” Quý Như Phong cũng rất bất đắc dĩ, ở trong nhà nghe ba mẹ nói mãi, anh thừa dịp Lina chụp bộ ảnh nên cũng đến đây, cũng thận lợi tránh khỏi ba mẹ, nhưng không ngờ lại gặp được Hướng Khả Tinh ở đây.
Nhìn cô đối xử với bao cốm thô bạo như vậy, còn làm cho anh cảm thấy bất ngờ.
“Thật là, vậy xin mời anh đi trước đi.” Hướng Khả Tinh trợn to hai mắt, nhìn vẻ mặt của Quý Như Phong, giống như cho cô không đúng, Hướng Khả Hinh tức giận lướt qua người anh, không muốn để ý đến.
Nhưng mà Quý Như Phong lại đi theo cô, hai người đi gần nhau, Hướng Khả Tinh tức giận liếc anh một cái: “Này, đại thiếu gia, anh làm gì vậy? Anh đi theo tôi làm gì?”
“Cô muốn đi đâu đó, đúng lúc tôi cũng không có nơi nào để đi, mà ở đây cũng không có quen ai, dứt khoát đi theo cô đi.” Quý Như Phong bày ra bộ dáng như bị vứt bỏ, bước chân cũng không dừng lại, đi theo Hướng Khả Tinh.
Lời trêu ghẹo của anh làm Hướng Khả Tinh cười to: “Ha ha, làm ơn, tôi không cần anh đi cùng, tôi có người đi cùng rồi.” Nói xong, Hướng Khả Tinh bắt một chiếc tắc xi rồi rời đi.
“Sẽ không chứ!” Quý Như Phong không thể tin vào tai mình được, không ngờ Hướng Khả Tinh lại có người đi cùng, không phải là đàn ông chứ?
Trong đầu Quý Như Phong đều nghi ngờ, nhưng mà sau khi chiếc tắc xi kia đi khuất nghi ngờ này vẫn không có giảm, mà càng tăng thêm.
|
Chương 2.2
Ngồi trên xe, Hướng Khả Tinh không biết mình muốn đi đâu, liền bảo tài xế chạy đến bờ biển, còn cô thì im lặng ngồi bên bờ biển.
Nhìn biển khơi mênh mông bát ngát, Hướng Khả Tinh lại nhớ đến Quý Như Phong và Lina đến đây leo núi tắm biển, lòng cô càng cảm thấy khó chịu.
Cô không muốn trở thành trò cười cho người khác, tất cả đều là nhờ bọn họ, mà bọn họ lại thoải mái như thế, dường như chỉ hơi xin lỗi cô thôi.
“Quý Như Phong! Tôi nhất định sẽ dạy dỗ anh thật tốt.”
Vừa nghĩ đến đây, điện thoại Hướng Khả Tinh liền vang lên, vừa nhìn vào là thấy Quý Như Phong gọi đến, anh ta thật quá nhàm chán mà.
“Có chuyện gì?”Hướng Khả Tinh không vui khi nhận điện thoại.
“Đại tiểu thư, bây giờ cô đang ở đâu vậy?” Quý Như Phong nghe giọng cô như vậy, thật ra trong giờ phút này, anh thật muốn đập cái điện thoại xuống đất cho rồi, vừa nghĩ đến cô có người đi chung, mà anh lại hoàn toàn không đoán được người đó là ai, mà tình huống như vậy làm cho anh cảm thấy rất áp lực.
“Liên quan gì đến anh?” Hướng Khả Tinh nhíu mày, trong lòng cô rất khó chịu, người này có dám quản lý như thế, anh ta tưởng anh ta là ai chứ?
“Hướng Khả Tinh, đừng có thái độ như thế, tôi cũng là một người bạn lâu năm của mối quan hệ của chúng ta, tôi quan tâm cô, nếu để cho ba mẹ cô biết cô đi cùng với người lạ, bọn họ sẽ rất lo lắng.” Quý Như Phong tức giận giậm chân, hắn nhịn không được muốn biết cô đang ở đâu, nhưng thái độ của cô lại như vậy.
“Nếu ba mẹ tôi biết anh quan tâm như thế, bọn họ sẽ……càng thêm lo lắng, anh không có chuyện gì làm sao, hiện tại tâm tình tôi rất xấu, như vậy đi.” Nói xong, Hướng Khả Tinh liền cúp điện thoại, nhìn ra biển khơi mênh mông.
Mà Quý Như Phong đang đứng trên đường lớn, không thể tin được mà nhìn vào điện thoại, thật sự không biết mình phải nói cái gì cho tốt, cô bé này lại dám cúp điện thoại của anh, mà còn nói những lời khó nghe như thế.
Nhìn điện thoại, Quý Như Phong tức giận đá vào cạnh lan can một cái, cảm thấy ở chỗ này thật thối nát như vậy, nhưng vì sao anh lại đến đây, tùy tiện đi đâu đó còn tốt hơn so với ở đây.
Quý Như Phong vì đàn bà mà lại như vậy, không phải anh không thích nam hoan nữ ái sao? Vì sao còn bày ra bộ dáng như vậy?
Lina thật không hiểu, cho đến bây giờ cô chưa từng nhìn thấy Quý Như Phong quan tâm phụ nữ như vậy, xem ra cần phải đề phòng Hướng Khả Tinh kia một chút mới được.
Nghĩ đến đây, Lina hít một hơi thật sâu, đi đến sau lưng Quý Như Phong, rồi kéo cánh tay anh: “Thân ái, anh đi đâu vậy? Làm em tìm thật lâu………”
“Không có gì! Không phải em muốn chụp ảnh sao?” Thu hồi lại biểu tình không đáng của mình, Quý Như Phong xoay người lại nhìn Lina, một người phụ nữ hoàn mỹ đang đứng trước mặt như vậy, anh thật sự bị điên mới nghĩ đến Hướng Khả Tinh kia, nghĩ đến cô cùng ai ở chung một chỗ.
“Ừm, một lúc nữa sẽ đến bờ biển, anh có đi cùng không?” Lina vẫn ôn nhu, nhưng trong đáy lòng lại nghi hoặc, cô tuyệt đối sẽ không lên tiếng đòi hỏi gì, có một số việc, cô muốn tự mình tìm hiểu xem.
“Được rồi.” Nhìn Lina, Quý Như Phong một chút cũng không muốn đi, nhìn xung quanh, bờ biển gió thổi cũng tốt, có thể làm tâm tình anh tỉnh táo một chút.
Hướng Khả Tinh, đừng để tôi gặp mặt cô! Người phụ nữ chết tiệt! Lá gan thật là lớn, dám nói chuyện với anh như thế, còn dám cúp điện thoại của anh, không biết đây là lần thứ mấy rồi.
……………………………..
Trên bờ biển, gió thổi nhẹ nhàng, Hướng Khả Tinh nhìn xung quanh, ở đây hoàng hôn sắp buông xuống rồi, cô đứng lên, phủi bụi trên người, chuẩn bị rời đi, lại nhìn thấy một đoàn người đi về hướng này.
Nhìn bọn họ như muốn chụp ảnh ở đây, Hướng Khả Tinh cũng không muốn nhìn nhiều, liền xoay người lại muốn rời đi.
Ai biết được, một giọng nói quen thuộc vang lên làm bước chân của cô cứng ngắc tại chỗ.
“Hướng Khả Tinh!”
Hướng Khả Tinh không thể hình dung được giờ phút này tâm tình của mình là thế nào, quay đầu lại nhìn thấy Quý Như Phong, nụ cười trên mặt anh thật mê người, nhưng không có nghĩa là cô cũng mê hoặc.
"Thực sự là không có sự trùng hợp như vậy."Cười cứng ngắc chào hỏi, nói xong Hướng Khả Tinh xoay người muốn rời đi.
Như Quý Như Phong lại không muốn để cô đi như vậy, liền bước nhanh về phía trước, bắt lấy cánh tay cô, rồi nhìn lại xung quanh, cảm thấy rất khó hiểu: “Người đó đâu?”
“Người nào?” Hướng Khả Tinh nhíu mày, lại cảm thấy khó hiểu.
“Thì người đi cùng với cô đó!” Thật bực mình, chẳng lẽ anh đã đến chậm một bước, nếu biết bọn họ đến đây sớm hơn, anh đã đến đây rồi.
“Đi rồi.” Cô liền hiểu ra anh muốn hỏi cái gì, lại nhìn thấy Lina đứng phía sau anh ta, Hướng Khả Tinh nói không chút suy nghĩ, trên mặt nở nụ cười thật tươi.
Quý Như Phong phát cáu, nhìn cô cười tươi như thế, rồi lại nhìn xung quanh một chút: “Người đó là ai, ở đâu, tên gì?”
“Quý Như Phong! Anh làm cái gì? Anh có thấy anh rất kỳ lạ không?Anh……… hơi giống bà quản gian rồi đó!” Hướng Khả Tinh vô lực lắc đầu, sao người đàn ông này làm những chuyện khiến người khác hiểu lầm như thế? Cô hơi bực bội vung tay thoát khỏi bàn tay anh ta ra, bóp bóp lại cổ tay, rất bất mãn nhìn anh.
“Hướng Khả Tinh! Cô……..” Quý Như Phong còn muốn nói thêm gì nữa, nhưng khi nhìn đến Hướng Khả Tinh ở trước mặt, anh cảm thấy mình thật sự không nên nói với cô như thế, sao lại rảnh rỗi đi quản việc này chứ?
Quý Như Phong nhìn cô thật lâu, cũng không biết nói cái gì nữa.
Đúng lúc này, Lina đi tới, cô ta nhìn thấy bọn họ, trong lòng cảm thất rất khó chịu, lập tức ôm lấy cánh tay Quý Như Phong: “Phong đi chụp hình chung với em đi.” Lúc nói chuyện, Lina còn bày ra bộ dáng chiếm hữu cao ngạo đối với Hướng Khả Tinh, tay cô ta lại quấn chặt vào tay Quý Như Phong.
Hướng Khả Tinh miệng không ngừng lẩm bẩm, cảm thấy không thú vị chút nào, nghĩ không muốn tiếp tục ở lại nữa liền quay đầu rời đi.
Ai biết được Quý Như Phong nhanh chóng bắt lấy cánh tay cô: “Phải đi về sao? Cô không có lái xe đến, để tôi đưa cô về.”
“Làm cái gì?” Càng ngày càng cảm thấy anh ta không được bình thường, Hướng Khả Tinh liền vung tay anh ta ra, nhíu chặt chân mày.
Giờ phút này Lina cũng cảm thấy rất lạ, Quý Như Phong hoàn toàn không để ý đến sự tồn tại của cô, chỉ nói chuyện với Hướng Khả Tinh, làm đi như vậy làm cô cảm thấy bất an.
‘Tất nhiên là đưa cô trở về, hai nhà chúng ta thân nhau như thế, cũng phải nên đưa cô trở về chứ.” Quý Như Phong vừa nói chuyện, vừa kéo tay Hướng Khả Tinh, nhanh chóng rời khỏi đây.
Lina đứng phía sau, không ngừng gọi tên anh, đúng là anh hoàn toàn không để ý đến cô.
|
Chương 2.3
Bên trong xe, Hướng Khả Tinh ngồi bên ghế lái phụ nhìn Quý Như Phong lái xe, anh hoàn toàn không hỏi cô muốn đi đâu, càng thêm khó chịu: “Quý Như Phong, chúng ta không thân nhau như thế, anh có thể đưa tôi về nhà tôi ở phía Nam là được rồi.”
“Đã tối rồi, muốn ăn cái gì?” Quý Như Phong vẫn lái xe theo ý của mình, không bận tâm gì đến lời nói của Hướng Khả Tinh, vẫn tiếp tục lái về phía trước.
“Anh cơm với anh, tôi sợ tiêu hóa không tốt, anh có thể đưa tôi trở về, bạn gái anh còn chờ anh kìa.”
Cô vô lực lắc đầu, nhìn Quý Như Phong bày ra bộ dáng như không có chuyện gì xảy ra, Hướng Khả Tinh cảm thấy rất buồn cười, chẳng lẽ anh ta đã quên anh ta chỉ mang lại sĩ nhục cho cô rồi sao?
Thật là, nếu không phải anh ta đưa Lina đến nhà cô, hại cô ở nhà của mình đều không cảm thấy thoải mái, giờ phút này Hướng Khả Tinh sẽ không xuất hiện ở đây đâu.
“Nhưng mà bụng tôi đói rồi, nếu không ăn gì, sẽ chịu không nổi, vậy đi ăn cơm Tây đi.” Lúc nói chuyện, Quý Như Phong đã dừng xe lại bên lề đường.
Xuống xe, Quý Như Phong kéo tay Hướng Khả Tinh đi vào quán cơm Tây.
Hai người ngồi đó, Hướng Khả Tinh không ngừng lắc đầu, nhíu mày nhì Quý Như Phong gọi đồ ăn: “Quý đại thiếu gia, hôm nay anh làm sao vậy, ăn trúng cái gì à?”
“Cái gì?” Nâng mắt liên nhìn Hướng Khả Tinh, lại thấy cô phồng má lên vì đang nhịn cười.
“Ghen nha, nếu không phải tôi và anh quen biết nhau lâu rồi, tôi thật sự còn tưởng anh đang ghen, vẻ mặt như vậy, sẽ làm người khác dễ bị hiểu lầm.”
Hướng Khả Tinh nói làm Qúy Như Phong lập tức ngây ngẩn cả người, khó tin nhìn cô, một lúc lâu sau mới tiêu hóa được hai từ cuối của cô, không khỏi ngượng ngùng cười lạnh: “ha ha ha……..”
Hướng Khả Tinh cũng cười cười theo anh.
“Cô không biết trước đó vài ngày đã xảy ra chuyện gì sao?” Quý Như Phong có lòng nhắc nhở cô một chút, nếu anh ghen thật sự, làm sao có thể buông tay như thế, còn muốn đi phá hoại.
“Vậy anh làm gì quản tôi nhiều vậy?” Hướng Khả Tinh biết việc này không có khả năng, nhưng cô chỉ không rõ, Quý Như Phong này rốt cuộc thế nào, vì sao lại muốn quản nhiều như vậy, nhìn bộ dạng của anh ta, hình như rất để ý đến việc này, mặc dù Hướng Khả Tinh không đi ra ngoài với một ai cả.
“Đó là…..Đó là tôi sợ cô quá ngốc, sẽ bị người khác lừa gạt.” Lúc nói chuyện, Quý Như Phong không ngừng nhắc nhở lòng mình.
Quý Như Phong cười gượng, giọng nói từ từ thả lỏng, nhưng nhìn vẻ mặt của Hướng Khả Tinh có gì đó không đúng, anh lại càng bực mình gõ bàn một cái: “Tôi nói là sự thật, gia đình cô thế nào nói cho cũng cũng quen thân với gia đình tôi, tôi tự nhiên muốn chiếu cố cô thật tốt.”
“A…….” Cô bĩu mặt, nhìn anh kích động như vậy. Hướng Khả Tinh gật gật đầu, cầm chung trà uống một ngụm, đúng lúc này, món bò bít tết đã được bưng lên.
Hướng Khả Tinh bình tĩnh cầm lấy dao nữa, từ từ cắt từng miếng thịt bò ra ăn.
Nhưng tâm tình Quý Như Phong lại hơn lộn xộn, nhìn cô, chẳng lẽ sự việc này cho qua như thế sao? Cô hình như chưa nói cho anh biết, rốt cuộc cô đã đi với ai.
“Hướng Khả Tinh, rốt cuộc cô đã di cùng với ai?”
“Quý Như Phong, anh có thế im lặng ăn cơm được không?” Hướng Khả Tinh lắc lắc đầu, đối với Quý Như Phong chấp nhất như thế, cô thật sự không có cách nào chấp nhận được, nhưng mà cô thật sự không vôi cho anh ta biết đáp án sự thật.
Hướng Khả Tinh tiếp tục ăn, thỉnh thoảng lại nhìn Quý Như Phong muốn nói rồi lại thôi, còn trút giận lên miếng thịt bò, làm cô cảm thấy rất buồn cười.
Lúc ăn được một nửa, Hướng Khã Tinh buông dao nĩa xuống, hành động này cũng làm Quý Như Phong buông dao nĩa theo: “Ăn xong rồi à, vậy cô có thể nói, rốt cuộc cô đã đi chung với ai?”
“Tôi muốn đi rửa tay, xin lỗi vì không thể tiếp tục được nữa.” Nói xong, Hướng Khả Tinh đứng lên, cười thật tươi rồi đi vào phòng rửa tay.
Quý Như Phong nhìn tất cả trước mặt, không biết bản thân mình nên nói thế nào, rốt cuộc là vì sao, vì sao mình phải biết?
Hướng Khả Tinh này, trước kia không nghe cô nói cô có bạn bè thân, chẳng lẽ có người theo đuổi cô sao?
Nghĩ đến đây, tâm tình Quý Như Phong càng thêm khó chịu.
|
Chương 3.1
Trong phòng rửa tay, Hướng Khả Tinh mở vòi nước ra, đang chuẩn bị rửa tay, đột nhiên cửa phòng bị mở ra, Hướng Khả Tinh cũng không để ý nhiều, lại thấy bước chân của người đó dừng ở trước mặt cô.
“Lina!”
"Hướng Khả Tinh, rốt cuộc trong lòng cô không cảm thấy nhục nhã sao?”
Lina cất tiếng lên đều chế giễu, lời nói của cô ta làm Hướng Khả Tinh cảm thấy hơi khó hiểu liền khóa vòi nước lại.
“Lina, cô có ý gì?” Hướng Khả Tinh thật không hiểu, nhưng mà nhìn vẻ mặt của Lina, cô cũng đoán được một chút, nhất định là có liên quan đến Quý Như Phong đang ngồi bên ngoài rồi, cô thật không biết rốt cuộc là Quý Như Phong có cái gì tốt chứ.
“Phong đã dẫn tôi đến nhà cô, đã nói rõ ràng cho cô biết, Phong sẽ không muốn cô, tự cô hiểu lấy, cô phải biết rời khỏi sớm hơn, rời khỏi Phong vĩnh viễn.” Lina bực bội nói.
Lina vừa mới bắt đầu đã vứt bỏ nhóm nhiếp ảnh, đi theo phía sau bọn họ đến phòng ăn.
Nhìn thấy ánh mắt Lina đố kỵ như muốn ăn tươi nuốt sống cô, Hướng Khả Tinh chỉ lắc đầu liên tục, nhún nhún vai, cô cảm thấy chuyện này không liên quan gì đến mình, trái lại muốn vòng qua bên cạnh cô ta rời khỏi nơi này.
Ai biết được Lina nhanh tay bắt lấy cánh tay cô: “Tôi đang nói chuyện với cô, thế nào, lại tỏ ra tính tình đại tiểu thư à!”
“Xin lỗi, tôi không hiểu rốt cuộc cô đang nói cái gì, có thể giải thích một chút gì.” Cô hất tay Lina ra, Hướng Khả Tinh không để ý đến cô ta, xoay người đi ra ngoài.
Hướng Khả Tinh sẽ không quên, Lina là một trong nổi nhục nhã lớn của cô.
“Cô…………Hướng Khả Tinh, cô kiêu ngạo gì chứ, bất quá cô cũng chỉ là một người phụ nữ bị đàn ông bỏ rơi thôi.” Lina bị cô không thèm để ý đến liền tức giận, tiến lên hung hăng nắm lấy bả vai cô, nghiến răng nghiến lợi, nói chuyện cũng không thương người nữa.
Hướng Khả Tinh bị cô ta chọc giận, vung tay lên hất tay cô ta ra: “Cho cô biết, tôi không phải là loại người ai muốn xem thường đều cũng được, nếu tôi muốn, kể cả cơ hội nhúng tay vào cô cũng không có đâu.”
“Hừ.” Lina hự lạnh một tiếng, không biết Hướng Khả Tinh tự tin ở chỗ nào, cô ta cười lạnh nói: “Chẳng lẽ cô không biết, người xuất hiện ở nhà cô là tôi và Phong sao, chẳng lẽ cô……………..”
“Đủ rồi! Tôi đều biết, nhưng mà cô xác định là Quý Như Phong đối với cô nghiêm túc sao? Người đàn ông như vậy, cô xác định cô nắm bắt được sao?”
Hướng Khả Tinh không còn kiên nhẫn gì nữa, lời nói của cô đều lạnh lùng, bước từng bước đến gần, gằn từng chữ, khiến Lina không thể không lui về phía sau lưng đều dựa vào vách tường.
Lina không thể tin nhìn Hướng Khả Tinh, vốn tưởng rằng người phụ nữ này chỉ bị ức hiếp thôi, không nghĩ rằng cô ấy có thể là rất hùng hồn thế này.
“Nhớ lấy, người đàn ông như Quý Như Phong, thời gian tôi quen biết anh ta nhiều hơn cô, cái tên đó, không có tâm, càng không thích bị tình yêu trói buộc, anh ta sẽ không nhiệt tình với bất cứ ai.” Sau khi nói xong, Hướng Khả Tinh liếc mắt nhìn sắc mặt tái nhợt của Lina, rồi xoay người rời khỏi phòng rửa tay.
Lúc này Quý Như Phong ngồi trên bàn cơm nhìn Hướng Khả Tinh đang thong thả đi về phía này, anh đang chuẩn bị đứng lên đi tìm cô, lại thấy cô tươi cười đi về phía anh, tâm tình tốt hơn so với lúc đi vào phòng rửa tay nhiều.
Quý Như Phong cũng hơi bị cuốn hút, thấy cô đang đi về phía mình, anh chỉ im lặng nhìn cô.
“Thế nào, hình như anh không ăn à?” Hướng Khả Tinh ngồi xuống, cố ý xem nhẹ gương mặt chứa ý cười của Quý Như Phong, nhìn vào miếng thịt bò của anh chưa động qua miếng nào, nhàn nhạt hỏi một câu.
“Chờ cô cho tôi câu trả lời, cô cũng biết, tôi không thích bản thân mình vui mừng khi không biết câu trả lời.” Ánh mắt Quý Như Phong nhìn chăm chú vào Hướng Khả Tinh, hôm nay anh nhất định phải biết được rốt cuộc Hướng Khả Tinh đang ở với ai, bọn họ đã phát triển đến giai đoạn nào rồi, hoặc là nói giữa bọn họ là quan hệ gì?
“Quý Như Phong, anh thật sự rất kỳ quái, chẳng lẽ sau này tôi kết hôn, chuyện giữa tôi và ông xã, phải đến báo cáo với anh từng chút một sao?” Hướng Khả Tinh lắc đầu, hỏi ngược lại.
“Đương………….” Vốn định trả lời đương nhiên, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt của Hướng Khả Tinh, vừa nghĩ đến chuyện này, Quý Như Phong nhanh chóng nuốt lại những chữ phía sau, lầy chung trà lên uống một ngụm, hít thở thật sâu.
“Đó là chuyện sau này, sau này hãy nói! Hiện tại cô còn chưa kết hôn đúng không? Có thể nói cho tôi nghe một chút, rốt cuộc người đó là ai không?”
Lý trí sắp sụp đổ, Quý Như Phong nhìn Hướng Khả Tinh, nếu cô không muốn trả lời anh, anh sẽ đi theo cô 24 giờ, như vậy nhất định sẽ biết được người đàn ông kia là ai.
“Còn ăn không? Nếu không ăn, chúng ta rời khỏi đây đi.” Hướng Khả Tinh đứng lên trước, cố ý xem nhẹ vẻ mặt Quý Như phong, bỏ đi ra ngoài.
Đúng lúc này Lina cũng từ phòng rửa tay đi ra, vừa nhìn thấy Hướng Khả Tinh muốn rời đi, mà Quý Như Phong còn đang đứng chỗ quầy thu ngân tính tiền, cô lập tức bước đi đến trước mặt Hướng Khả Tinh: “Tôi cho cô biết, Quý Như Phong là của tôi.”
Lina đến trước mặt cô nói những lời này, khiến Hướng Khả Tinh ngây ngẩn cả người, nhưng mà rất nhanh, cô cười nói: “Phải không? Vậy cô nhớ giữ anh ta thật tốt, Quý Như Phong không phải là món ăn của tôi, anh ta là một người đàn ông, lại rất ghét chuyện yêu đương.”
Hướng Khả Tinh nói xong, trả lại nụ cười tươi rói cho Lina, lại không nhìn đến ánh mắt Lina đang đắc ý, cô lướt qua đỉnh đầu cô ta nhìn về chỗ xa hơn, phong cảnh nơi đó lại hấp dẫn ánh mắt cô.
Hướng Khả Tinh không nói gì đi vòng qua người Lina, chuẩn bị ra bên ngoài chờ xe Quý Như Phong.
Ai biết được Lina lại lên tiếng nói một câu: “Quý Như Phong là người đàn ông có cái gì không tốt, vì sao cô nói không phải là món ăn của cô?”
Lời nói của cô ta khiến Hướng Khả Tinh dừng bước lại, cũng làm cho Hướng Khả Tinh cười nhạo: “Có lẽ những phụ nữ khác đều giống như cô xem anh ta là tốt, vì sao cũng không phải là công tử bột, tiểu bạch kiểm, ký sinh trùng, tôi thật sự không rõ anh ta tốt ở điểm nào.” Lúc nói chuyện, Hướng Khả Tinh chậm rãi xoay người lại nhìn Lina, lại thấy sau lưng cô ta một bóng dáng đang đi ra, chợt cứng người lại.
“Quý Như Phong………….” Cô hơi run rẩy gọi tên anh, Hướng Khả Tinh nhìn thấy Quý Như Phong, nhưng anh ta còn chưa nhìn thấy qua, làm cô phải lui về phía sau vài bước.
Lina lập tức tiến lên ôm lấy cánh tay anh, cười nói: “Phong, em……………”
“Em về trước đi, sau này tôi sẽ tìm em.” Hất tay cô ta ra, Quý Như Phong nhanh chóng đi ra xe, mở cửa bên ghế lái phụ ra, mời Hướng Khả Tinh lên xe.
Hướng Khả Tinh nuốt một ngụm nước bọt, cười rất miễn cưỡng: “Thật ra tôi ở gần đây, tôi tự mình đi là được rồi, anh đưa bạn gái anh đi đi.” Lúc nói chuyện, Hướng Khả Tinh hoảng hốt xoay người bỏ chạy.
Quý Như Phong cũng không ngăn cản cô, mà chăm chú nhìn vào bóng dáng cô, mãi đến khi cô biến mất trong dòng người, nụ cười trên gương mặt anh hơi quỷ dị.
Lina đến bên cạnh, vừa muốn mở miệng nói gì đó, Quý Như Phong lại đó cửa xe bên ghế lái phụ lại, liếc nhìn Lina: “Tự mình gọi xe về đi, tôi còn có việc muốn xử lý.”
Nói xong, Quý Như Phong cũng không ngó ngàng gì đến Lina, lái xe về hướng Hướng Khả Tinh vừa biến mất.
|
Chương 3.2
Hướng Khả Tinh nhanh chóng chạy về nhà đóng cửa lại, liên tục vỗ vỗ lồng ngực mình, lúc nãy nhìn thấy vẻ mặt của Quý Như Phong càng khiến cô sợ hãi.
Quen biết anh ta đã lâu, cho tới bây giờ cô chưa từng nhìn thấy vẻ mặt lúc nãy của Quý Như Phong, lại đáng sợ, thâm trầm như thế.
Tâm tình của chưa kịp bình phục, lúc này điện thoại lại vang lên, khiến cho Hướng Khả Tinh vừa mới ngồi lên ghế sô pha cố gắng ổn định lại tâm tình đang sợ hãi của mình lại nhảy dựng lên.
Vừa nghĩ đến Quý Như Phong gào thét, cô không khỏi hít một ngụm khí lạnh, đang lúc tính xem có nên nhận điện thoại hay không, tiếng gõ cửa liên tục vang lên.
“Hướng Khả Tinh, cô thật đáng chết, mở cửa ra cho tôi!”
Hướng Khả Tinh nghe giọng nói của anh ta, lập tức thấy một màu đen trước mắt, nhanh chóng chạy đến bên cửa, hơi run rẩy hỏi: “Quý Như Phong, có chuyện gì sao?”
“Mở cửa!” Chỉ một mệnh lệnh, Quý Như Phong không thích nói chuyện với cánh cửa.
“Ha ha, tôi muốn đi ngủ, nếu có chuyện gì, ngày mai hãy nói.” Mặc dù lúc nảy Hướng Khả Tinh không có lỗi gì với Lina, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt của Quý Như Phong, cô vẫn cảm thấy sợ hãi, tâm lý hoang mang.
Nếu bây giờ mở cửa, Hướng Khả Tinh cũng không thể tưởng tượng được, rốt cuộc sẽ xảy ra chuyện gì.
“Mở cửa! Nếu cô còn để tôi lặp lại hai chữ này nữa, tôi sẽ tìm thợ mở khóa đến đây giúp tôi.” Trong đầu Quý Như Phong không ngừng lặp lại những lời nói mà Hướng Khả Tinh đã nói với Lina.
Thật đáng chết! Người phụ nữ này lại có can đảm lớn thật! Dám nói anh bằng những lời đó!
Anh thật sự khác biệt như thế sao? Thật sự không biết thưởng thức phụ nữ, chẳng lẽ không nhìn ra được, anh là người đàn ông độc thân hoàng kim nóng bỏng tay sao? Hôm nay anh nhất định phải nói rõ ràng với người phụ nữ này.
“Anh……….” Cô rất tin những lời nói này của anh, tên này nói được thì sẽ làm được, cô bực bội mở cửa ra, nhìn Quý Như Phong tức giận tiêu soái đi vào.
Cô lẩm bẩm trong miệng, tâm tình cũng không được thoải mái, nhưng vẫn hơi sợ một chút: “Quý đại thiếu gia, không biết anh muốn gì làm?”
“Hướng Khả Tinh, cái người phụ nữ này, cô nói lại xem, tôi là người đàn ông thế nào, sao lại không xứng với cô hả?”
Mặc dù Quý Như Phong không muốn kết hôn với Hướng Khả Tinh, nhưng bị người phụ nữ này miêu tả mình như vậy, làm tâm tình Quý Như Phong càng thêm không thoải mái, anh không nói cô cái gì, mà cô lại nói anh rất nhiều chuyện như vậy.
“Ha ha, thật ra tôi đánh giá anh thế nào, cũng không phải là chuyện quan trọng đúng không?” Nhìn anh tức giận như thế, cô cố gắng chọn những lời bày tỏ ra làm cho anh không cần để ý đến.
Lúc nói chuyện, Hướng Khả Tính rót một ly nước ấm đưa cho anh, để anh uống hạ hỏa.
“Nói lời thừa, tôi để cho cô nói, mặc dù cô nói rất tốt.” Nhận lấy ly nước từ tay cô, Quý Như Phong uống một hơi cạn sạch, ánh mắt nhìn chăm chú vào Hướng Khả Tinh so với cười còn khó hơn khóc.
Trong lòng Quý Như Phong càng thêm đắc ý, nha đầu này đã hối hận, biết mình có lỗi, Quý Như Phong suy nghĩ như vậy thì thấy tâm tình tốt hơn nhiều.
Ai biết được Hướng Khả Tinh hít sâu một hơi, rồi nghiêm túc nhìn anh nói: “Là anh để tôi nói, vậy anh có đảm bảo sau khi tôi nói xong, anh tuyệt đối sẽ không phát hỏa.”
“Đương nhiên!”
“Được, vậy tôi nói cho anh biết, anh hiểu anh không xứng với tôi ở điểm nào không?” Hướng Khả Tinh ngồi xuống đối diện với anh, thản nhiên hỏi, khi cô nói, lại nhìn xung quanh, không khí xung quanh lập tức đông lại một chỗ.
Quý Như Phong thật sự không ngờ người phụ nữ này lại tự luyến như thế, thậm chí nói những lời này ra, cô không biết bản thân mình có giá gì sao?
“Hướng Khả Tinh, cô nói giỡn sao?” Quý Như Phong cố gắng làm cho mình không quá để ý, muốn tỉnh táo lại một chút.
“Tất nhiên là không phải, mặc dù tôi không phải rất hoàn mỹ, nhưng ít nhất……. cá tính, diện mạo đều xem là tốt, chẳng lẽ anh không cảm thấy điều đó, chính anh cũng không xứng với tôi sao?” Hướng Khả Tinh tiếp tục nói.
Lời nói của cô, làm Quý Như Phong hơi mỏ ra, hoàn toàn quên mất phản ứng, thật lâu sau đó: “ha ha ha…………”
Xung quanh đều là tiếng cười của Quý Như Phong, anh cười đến mứt nước mắt cũng muốn chảy ra.
Nhìn người phụ nữ trước mặt, anh không biết cô có một mặt như thế: “Hướng Khả Tinh, cô………Cô thật biết………Biết nói đùa rồi.”
“Gì chứ? tôi nói là sự thật, anh và tôi, không phải là cùng một loại người, anh chia rẽ khoảng cách của tôi và ông xã hoàn mỹ như vậy thật là quá xấu rồi.” Hướng Khả Tinh tiếp tục nói, nhìn Quý Như Phong vừa cười vừa lắc đầu qua lại, chẳng lẽ những lời cô nói rất buồn cười lắm sao?
“Ông xã hoàn mỹ?” Ngưng cười, Quý Như Phong hơi sửng sờ nhìn cô.
“Đúng nha, anh hoàn toàn không có một chút nào trong đó.” Hướng Khả Tinh nói rất chắc chắn, hơi khinh thường đánh giá anh, không khỏi lắc đầu.
“Hướng Khả Tinh!” Ánh mắt như vậy, anh thật sự khác biệt như thế sao?
“Tôi nói đều là thật, là anh để cho tôi nói thật mà.”
“Lời thật?” Người phụ nữ này nói anh nhiều lời thật lòng như vậy, đến bây giờ Quý Như Phong còn chưa nghe ra được lý do trong đó.
“Đúng nha, anh không biết khuyết điểm của bản thân mình, sau khi anh đi du học ở nước ngoài về, cái gì cũng không làm, không làm việc gì, hoàn toàn chỉ là……..một tên ăn bám!” Chữ cuối cùng, Hướng Khả Tinh không dám nói ra, nhưng nhìn vẻ mặt của Quý Như Phong sau khi nghe xong không cho mình là đúng, vẫn không nhịn được nói tiếp, cũng trong chớp mắt liền thấy vẻ mặt cứng đờ của anh.
“Tên ăn bám?” Ai lại nghĩ đến điều này.
“Đúng vậy, nghe tôi nói một chút, bởi vì anh xuất thân thật tốt, nếu không anh sẽ bị chết đói từ lâu rồi.” Hướng Khả Tinh nói rất đắc ý, hoàn toàn quên mất giờ phút này vẻ mặt Quý Như Phong rất khó coi, hai tay nắm chặt thành quyền như muốn đánh vỡ xúc động của cô.
“Hướng Khả Tinh!” Quý Như Phong nghiến răng nghiến lợi, hiện tại anh cô gắng kiềm chế bản thân mình.
“Thế nào, làm gì tức giận vậy?” Hướng Khả Tinh mạnh mẽ nói, cười nhìn Quý Như Phong, hoàn toàn quên mất giờ phút này anh rất nguy hiểm.
“Cô là người phụ nữ như vậy, nếu gả ra ngoài, tôi bội phục người đàn ông nào có can đảm dám lấy cô.”
“Anh là người đàn ông như vậy, nếu có thể cưới, tôi thật thương tiếc cho cuộc đời của vợ anh rồi.” Hướng Khả Tinh bĩu môi, rất bất mãn phản bác, dám nói cô không gả được!
“Cô………Được lắm, được lắm, vậy cô hãy tiếc thương cho cuộc đời bắt đầu bi ai của cô đi.” Quý Như Phong rất tức giận, suy nghĩ thật lâu vẫn không nghĩ ra lời nào, nhìn lại Hướng Khả Tinh đang đắc ý hả hê, anh giận quá hóa cười.
Anh đột nhiên nói ra, làm Hướng Khả Tinh ngây ngốc tại chỗ.
“Tiếc thương cho cuộc đời bắt đầu bi ai của cô đi.” Anh lặp lại những từ này.
Làm Hướng Khả Tinh lập tức hiểu rõ, đây không phải là ác mộng: “Anh……….Anh muốn làm gì? Không phải anh nghĩ muốn cưới tôi chứ?”
“Vốn là nghĩ như thế, nhưng mà nhìn thấy vẻ mặt này của cô, đột nhiên tôi cảm thấy, cưới cô có lẽ là một quyết định không tệ.” Quý Như Phong nhẹ nhàng cầm lấy lọn tóc của cô lên, nhìn vẻ mặt không thể tượng tượng được của cô.
“Anh thật sự rất nhàm chán! Tôi cho anh biết, tôi tuyệt đối sẽ không gả cho anh, còn nữa, ba mẹ tôi cũng sẽ không đồng ý.” Hất tay anh ra, Hướng Khả Tinh bực bội rời khỏi sô pha, đứng đối diện với anh cách một khoảng xa.
Anh biết được Quý Như Phong cũng đứng lên, đi đến trước mặt cô: “Hướng Khả Tinh, cô…………..”
“Tôi chưa từng thấy qua người đàn ông nào nhàm chán như anh, hỗn đãn như thế, không có việc làm như thế, anh thật sự là một………………”
“Tên ăn bám?” Trực tiếp cắt lời nói của cô, không để ý đến vẻ mặt cô đang hoảng hốt, Quý Như Phong nắm lấy bả vai cô, không ngờ trong mắt cô anh lại khó chịu như thế.
“Đương nhiên, từ lúc du học về đến giờ, hầu như đang chơi đùa, bác trai bác gái gọi anh đến công ty làm thế nào, anh cũng không đồng ý, chẳng lẽ không phải là ăn bám hay sao?” Hướng Khả Tinh nhíu nhíu mày, nhìn sắc mặt Quý Như Phong ngày càng khó coi, cô vừa vui vẻ, vừa cảm thấy hơi sợ.
“Cô……..” Đáng chết, anh chỉ muốn thừa dịp năm năm này ăn chơi cho đã, sau này chỉ sợ công việc bận rộn, không ngờ lại bị người này biết nhiều như thế.
“Buông tay, Quý Như Phong, tôi chỉ muốn nói ra câu trả lời thôi, chính anh phải lắng nghe.” Hướng Khả Tinh vùng vẫy liên tục, tư thế mập mờ như vậy khiến cô không thể chấp nhận được.
Nhìn sắc mặt Quý Như Phong ngày càng khó coi, Hướng Khả Tinh bắt đầu hối hận, vì sao lại nói nhiều như thế.
“Không sao, Khả Tinh, ngày mai chúng ta cùng trở về đi.” Lúc nói chuyện, Quý Như Phong không quên hôm trộn vào cánh môi cô, rồi nhanh chóng rời khỏi, rồi đi vào trong phòng ngủ, hoàn toàn không để ý đến Hướng Khả Tinh còn đang đứng ngây ngốc tại chỗ.
Thật lâu sau đó, khi Quý Như Phong đã vào phòng tắm để tắm, bên ngoài mới vang lên âm thanh gào thét của Hướng Khả Tinh: “A…………. Quý Như Phong!”
Bên trong phòng tắm, Quý Như Phong giật giật khóe môi, rất vui nở nụ cười.
“Phản ứng ngây ngốc như thế, trách không được bị tôi chọc giận cũng không biết.”
|