Tình Khúc Vàng
|
|
Chương 11:
Phúc kể Hạ âu nghe mà xót xa
-anh nè.cuối tuần ba đi lên tỉnh em và anh về nhà thăm mẹ nhé -ko đc đâu nếu lão gia biết đc sẽ lại đánh em nữa thì sao -anh đừng lo.em sẽ có cách bịt miệng họ lại mà Phúc cảm động đã ôm cô vào lòng như đc an ủi Họ như đã hiểu 1 phần của nhau và thấy yêu nhau hơn nụ hôn thay cho tất cả họ đã trao nhau nụ hôn vs bt bao yêu thương -anh nè trước đây anh đã thương ai bao giờ chưa
Phúc lắc đầu
-em là người đầu tiên giữ lấy trái tim anh đó -vậy còn cô bạn đó anh ko có tình cảm sao -ko bọn anh chỉ là bạn thôi. -vậy em thì sao trc đây đã yêu ai chưa -em thì rất nhiều nhưng chỉ a là người đầu tiên đc em yêu Họ nhìn nhau cười và họ mong mối tình đầu vĩnh cửu ko phai
Phúc đưa hạ âu về thấy mẹ đang loay hoay trong bếp cảnh nhà đơn chiếc giờ lại càng đơn chiếc hơn khi chỉ còn mỗi mình mẹ lòng anh chợt xót thấy xót xa
-mẹ ơi.............
bà hoa quay lại thấy phúc bà liền ôm chầm lấy những giọt nước mắt bà lại rơi khi nỗi nhớ con đong đầy trong bà
-gia phúc có thật là con về thăm mẹ ko.mẹ ko nằm mơ phải ko con
Phúc cười
-dạ con về thăm mẹ đây
bà hoa giờ mới để ý cô gái xinh đẹp đi bên phúc
-dạ cháu chào bác -chào cháu.phúc cô gái này là.........
Hạ âu định trả lời thì trúc tử liền nói
-đây là giang tiểu thư đó mẹ.
Bà hoa hốt hoảng vội cúi chào hạ âu
-dạ tôi thật thất lễ mời giang tiểu thư ngồi -bác đừng đa lễ cứ xem cháu là người trong nhà đc rồi.bác cứ gọi cháu là hạ âu
Bà hoa nhìn hạ âu một cô gái dịu dàng hiền lành.ko giống như ông giang tàn ác đến ko còn nhân tính.thấy phúc đang tay trong tay cùng hạ âu khuôn mặt con bà rạng ngời hạnh phúc bà cũng hiểu một phần tình cảm của cả hai.bà biết rồi đây sóng gió sẽ đến ko biết rồi mọi chuyện sẽ như thế nào
-anh sao lại giới thiệu em như thế.phải giới thiệu em là bạn gái anh mới phải
Phúc gãi đầu cười
-thì trc giới thiệu cho mẹ biết sau là giới thiệu con dâu tương lai mà
Bà hoa cười nhìn bọn trẻ.có lẽ cũng vì đc giang tiểu thư chiếu cố nên con bà mới có thể về thăm bà đc nếu ko thì phải 2 năm bà mới có thể gặp lại con
-hai con nghỉ ngơi đi mẹ ra chợ mua ít đồ về nấu đãi giang ............ah đãi hạ âu một bữa -bác ơi cho con đi theo với đc ko? -con đi ra ngoài lỡ người nhà con biết thì sao.con ngồi chơi là đc rồi
Hạ âu đành ở nhà.khi còn lại cả hai hạ âu quay sang phúc
-anh cầm cái này mà đưa cho bác nha -ko cần đâu anh có thể lo cho mẹ đc mà -sao mà lo đc khi mà còn 2 năm nữa anh mới về.vã lại bác tuổi già đau ốm cần có tiền mà trang trãi.xem như em cho anh mượn sau này anh có thì trả em -nhưng............ -anh ko nhận em sẽ đi về ko nói chuyện với anh nữa đó
Phúc miễn cưỡng nhận lấy trong lòng áy náy vô cùng chái này a mượn e sau này khi đc tự do a sẽ trả e mà e phải nhận đó nha -cười
-em sẽ ko nhận vì em chỉ muốn anh nợ e cả đời phải bên em trả thôi
-nếu đc trả em suốt đời anh cũng sẽ cam lòng mà trả
Họ lại trao nhau nụ hôn vs bao hạnh phúc còn đọng lại bà hoa đi 1 lúc cũng về
-bác để con cầm giúp cho -con cứ ngồi đó bác làm đc rồi -con cũng biết làm vài món để con giúp bác cho nhanh
Bà hoa nhìn hạ âu cười.ở con bé bà thấy mến sau đó ko giống như người ta hay đồn thổi con ông giang mà một người kiêu căng cha nào con đó nhưng sự thật trái ngược lại hạ âu dịu dàng nết na.lại hiền lành có lẽ ông trời đã ưu ái ban hạ âu cho ông giang thì phải
-em có biết làm ko đó.để anh làm cho -em làm đc rồi anh chỉ đứng đó nhìn em đc rồi -đứng nhìn em ko cầm lòng đc thì sao nên phải làm để ko phải bị em quyến rũ Cười
-phúc ơi phúc........................
Phúc ra thì yên nhi đã ôm chầm lấy
-mọi người nói cậu về mà tớ ko tin.ko ngờ cậu về thật tớ nhớ cậu lắm
Phúc bối rôi nhìn hạ âu nhưng chỉ thấy cô cười.phúc thấy nhẹ nhõm cứ tưởng hạ âu sẽ giận thì ko bt phải làm sao
-cậu muốn tớ nghẹt thở hay sao mà ôm tớ chặt vậy
Yên nhi cười buông ra
-gặp đc cậu tớ mừng quá đó mà -yên nhi chút con ở lại ăn cơm luôn nha -dạ tức nhiên rồi má.hôm nay phúc về con sẽ quậy một bữa -ui da..........
Phúc quay lại thấy hạ âu đứt tay thì lo lắng.ko quan tâm đến những người xung quanh.anh bước đến đưa tay hạ âu vào miệng hút đến khi nào ko còn ra máu nữa.yên nhi bây giờ mới thấy sự của hạ âuvaf cô bt cũng là người quan trọng với phúc lắm mới thấy anh lo lắng như vậy -em có đau lắm ko? -em ko sao -em đó sao lại sơ ý để đứt tay như vậy làm anh lo lắm biết ko? -em sẽ ko để sơ ý nữa.anh tiếp bạn đi em làm đc rồi -thôi em lên nghĩ ngơi ở đây anh làm cho
Quay sang yên nhi phúc nói
-yên nhi đây là hạ âu bạn tớ.hai người làm quen nha -yên nhi cười nhưng có ai biết nụ cười với bao nỗi đau xé nát tim cô -chào hạ âu -chào yên nhi
Hạ âu thật xinh đẹp hèn gì phúc ko phải lòng mới là lạ đó
-em lên nhà chơi nha anh sẽ làm nhanh thôi
Yên nhi cùng hạ âu lên trên.cả hai nói chuyện cũng cởi mở hơn.yên nhi ko ngờ hạ âu lại là giang tiểu thư người mà bao lâu nay ai cũng muốn biết ko ngờ lại đẹp người đẹp nết đến vậy.và yên nhi cũng hiểu cô sẽ mãi ko bao giờ có đc phúc
|
Chương 12:
anh để em làm cho
hạ âu cùng yên nhi bưng thức ăn ra bàn bà hoa hôm nay thấy vui trong lòng vì đã lâu gđ bà ko đông vui thế này
-bây giờ các con cứ ăn tự nhiên. -dạ bác ăn cái này nha
Hậ âu gấp một miếng cá bỏ cho bà hoa.
-má cũng ăn này nha
yên nhi cũng gấp cho bà
-ơ sao ko ai gấp cho anh vậy -của anh nè
Cả hai đồng thanh rồi bỏ hai trái ớt vào chén cho phúc
-xem ra hai đứa thương con quá đó
Phúcnhăn mặt
-cái này là ám sát con đó mẹ
Mọi người đều người cười bửa ăn diễn ra thật vui.phúc chăm sóc hạ âu thì khỏi chê yên nhi ngồi ăn ko nổi nhưng cũng ráng ăn rồi gượng cười để ko ai biết đc nỗi đau đang tan nát trái tim như thế nào.cả 2 chơi 1 lúc cũng tranh thủ về lại giang gia.nếu ông giang về mà ko thấy cả hai thì lại nguy to.vì thế ăn xong phúc đưa mẹ ít tiền tạm biệt yên nhi rồi cả hai nhanh chóng về nhà.nhưng đến cửa thì thấy cái tên ôn dịch đáng ghét khiết thiếu gia đang ngồi trên ghế.vừa thấy cả hai hắn vỗ tay tiến lại
-khá khen cho đôi trai tài gái sắc
Bụp…………
Sau câu nói hắn đấm vào bụng phúc
-anh làm gì vậy sau lại đánh anh ấy
Hắn tức giận nắm cánh tay hạ âu
-cô đau lòng sao hả.cô nên nhớ là vợ sắp cưới của tôi vì thế tôi ko cho phép cô đi với ai ngoại trừ tôi -vợ sắp cười tôi có nói sẽ đồng ý lấy anh sao.tôi đi với ai yêu ai là chuyện của tôi ko cần anh quan tâm -cô…………..
Hắn giơ tay định tát hạ âu nhưng đã kịp dừng lại
-mau gọi tiểu thư ra đây -dạ ba gọi con
Rầm
-hôm nay con đã đi đâu vs nó nói mau -dạ con chỉ đi tham quan vài nơi -khiết thiếu gia ko hài lòng khi con đi vs nó con bt rồi chứ -con chỉ làm gì con thích cũng ko đc sao ba -con....con....
ông giang tức giận bỏ đi
-lão gia người cho gọi con
Bốp……bốp
-khốn nạn sao mày lại năm lần bảy lượt phá hỏng mọi thứ của tao thế hả
Phúc nén đau mà đứng dậy.
-dạ con nào dám -mày còn ở đó biện minh hôm nay mày đã đưa tiểu thư đi đâu -dạ con……con…… -người đâu đưa cái roi cho ta
Ông giang bắt đầu dùng nhục hình đánh phúc đến ko nương tay.đến khi hạ âu chạy đến ôm phúc thì ông mới dừng tay
-ai đã thả tiểu thư nói mau
bọn nô tỳ cúi mặt xuống ko ai dám lên tiếng
-là con dọa sẽ chết nếu ko thả con ra -con….. -ba vì lời nói của hắn mà đánh đập bọn con vậy ba có nghỉ lại hắn định làm gì con ko? -ta ko cần biết nó là chồng sắp cưới của con thì muốn gì ko đc
Hậ âu cười chua chát còn nổi đau nào hơn khi ba cô nói vậy
-làm gì cũng đc kể cả muốn làm nhục con ba cũng chấp nhận
Ông giang có chút bối rối nhưng rồi vẫn lấy lại vẽ uy nghi ngày nào
-trc sau gì khiết thiếu gia cũng là chồngcon,vì thế chuyện đó có xãy ra cũng là lẽ thường tình thôi mà -dù con có chết thì con cũng sẽ ko giờ lấy hắn ta đâu -con ko muốn thì cũng phải lấy hắn.con nên ngoan ngoãn nghe lời ba.mọi chuyện con làm ba sẽ bỏ qua tất cả nếu ko đừng trách ba sẽ ko nương tay -ba sẽ giết chết con sao.con yêu anh phúc và con sẽ ko bao giờ lấy ai ngoài anh ấy
Bốp………..
-sao con dám ba sẽ ko chấp nhận Hạ âu ôm má nhìn ông nước mắt lưng tròng -con dù có thế nào con cũng chấp nhận còn hơn con lấy hắn Con......con.... Ông giang tức giận vung tay ra ngoài hạ âu nhìn phúc mà nước mắt lăn dài họ như sẽ bt đều gì sẽ xảy ra hạ âu đã gạt bỏ tất cả cô đã ra đi cùng phúc xây đắp 1 hạnh phúc cho mình còn hơn ở nơi đây mà thấy cảnh chia ly
|
Chương 13:
Phúc đã đưa hạ âu về nhà.bà hoa nghe kể mọi chuyện thì thương cho họ.
-bây giờ hai con tính thế nào. -con cũng ko biết nữa nhưng nếu ở đây thì e là sẽ ko đc sẽ liên lụy mẹ
Bà hoa thở dài sao chúng nó lại khổ thế này
-bây giờ hai con đến nhà bác hai ở tạm khi nào mọi chuyện ổn thì hãy quay về -còn mẹ thì sao -mẹ ko sao con đừng lo.mẹ chỉ cần hai con đc bình an là mẹ đã yên tâm rồi
Hạ âu cùng phúc lạy tạ mẹ rồi ra đi nơi họ đến là một vùng quê hẻo lánh. Phúc đc bác hai cho một bãi đất trống phía sau.cả hai dựng lên một cái liều đó là tổ ấm của họ.căn nhà tuy đơn sơ nhưng lại chất đứa bao yêu thương
-em mệt rồi em nghỉ ngơi đi anh ra sau vườn hái ít rau về rồi chúng ta ăn cơm -em đi với anh nha.dù sao em cũng muốn hòa vào cuộc sống mới. -nhưng trời nắng lắm sẽ làm xạm da em đó -thì cho xạm một chút ko sao mà anh cho em đi nha
Hạ âu nắm cánh tay phúc lay lay.tức nhiên anh ko thể từ chối.cả hai nắm tay nhau ra vườn.
-hai đứa cứ tự nhiên mà hái -dạ cảm ơn bác hai -chút nữa con qua bác cho 1 con gà làm cho con bé nó ăn -dạ thôi bác cứ để cho mấy em đi ah -mày cứ khách sáo với bác chẳng lẽ lâu ngày bác cháu gặp nhau bác ko đãi nỗi con gà sao hả -dạ con cảm ơn bác hai -mà nè con tìm đâu cô vợ đẹp thế hả
Bác hai thì thầm vào tai phúc Cười -thôi bác ko phiền hai đứa nữa.bác đi đây có chút chuyên -dạ bác đi cẩn thận
Hạ âu nãy giờ thích thú hái những lá rau đến mồ hôi lẫm đẫm trên trán.phúc bước đến ân cần lau đi những giọt mồ hôi đó
-anh nói gì với bác hai vậy -bác nói anh tìm đâu ra một cô vợ đẹp quá vậy -bác vậy rồi a nói sao -anh nói số con may nên đc vậy đó bác Hạ âu nghe thế đỏ mặt -vậy em có chịu làm vợ ko? ganh biết câu trả lời rồi mà -nhưng anh muốn nghe em nói thôi -làm khó em phải ko?
Phúc cười ôm hạ âu thật chặt có nằm mơ anh cũng ko thể ngờ có một ngày đc sống bên hạ âu thế này Ngày wa ngày họ vẫn sống vui vẽ bên nhau như ko vó gì nhưng 1 tiểu thư cành vàng mà sao sống cảnh này đc chỉ cô ko nói nhưng vẽ xanh xao của cô đã cho phúc bt và a hiểu mình nên làm gì
-anh hôm nay mua gì nhiều vậy -ờ…thì lâu lâu mua cho em ăn đó mà -mà tiền đâu anh mua em ăn gì cũng đc mà -em đừng lo chuyện tiền nông anh lo đc mà em chỉ cần ăn thật ngon là đc rồi phúc chỉ muốn làm tất cả để có những bữa ăn ngon tẩm bổ cho hạ âu để ko phải đau lòng khi thấy người yêu vì mình nà chịu khổ -vậy a mua gì vậy -hnay a nấu vài món e thích thôi -sao a làm mấy món đó đắc vậy -lâu lâu mà vk e lên trc chờ a nấu cho nhé Hạ âu cười ôm cánh tay phúc
-anh khai mau hôm nay sao lại làm nhiều món em thích có phải làm điều gì có lỗi với em pk?
Phúc bối rối vội lãng sang nơi khác
-anh ko làm gì có lỗi với em mà chỉ muốn là cho vợ anh một bữa thật ngon thôi Cười -vậy em mà còn tưởng a đã làm gì có lỗi vs em Phúc cốc lên trán hạ âu đầy yêu thương
-em đó suy nghĩ lung tung
Hạ âu cười hôn lên má phúc.nhìn hạ âu vui vẽ mà lòng phúc quặn đau.”chỉ còn hôm nay nữa thôi em và anh sẽ rời xa nhau.em phải sống thật tốt và vẫn cứ vui vẽ như thế này em nhé”phúc tránh đi giọt nước mắt vừa rơi.cả hai cùng vui đùa cùng nấu những món họ thích.một bữa tiệc nhỏ diễn ra thật ám áp.với ly rượu mặn đắng bờ môi.
|
Chương 14:
anh ko đc uống nhiều đâu đó -anh biết rồi phải còn tỉnh táo để ru em ngủ nữa mà
Hạ âu đỏ mặt quay đi nơi khác Phúc sao cầm lòng đc anh vòng tay ôm lấy cô.họ lại trao nhau nụ hôn nồng nàn như đang phá tan tất cả anh đã đưa hạ âu đến 1 thiên đường hạnh phúc mà chỉ có họ cảm nhận đc đến khi ngủ mà trên môi hạ âu vẫn vương vấn nụ cười hạnh phúc.khi cô đã ngủ phúc vén những sợi tóc cô sang một bên ngắm nhìn khuôn mặt thanh tú của người con gái mình yêu mà anh rơi nước mắt.đợi cô đã ngủ say phúc viết vài dòng để lên bàn.anh lại nhìn ngắm nhìn cô hôn lên bờ môi hạ âu thật nhẹ nhàng rồi bước đi.mỗi bước đi như ngàn nỗi đau phúc phải gánh chịu nát tan
-anh ơi…………….
Hạ âu thức dậy ko thấy phúcđâu.gọi cũng ko trả lời.
-anh phúc……anh đang ở đâu vậy
hạ âu tìm khắp nhà cũng ko thấy ra đồng cũng ko thấy đâu.nỗi lo sợ mơ hồ làm hạ âu càng thêm hoang mang.cô vào nhà thì mới để ý thấy một phong thư trên bàn.tôi tay run run hạ âu mở ra và mong rằng sự thật ko như cô đang nghĩ
“Hạ âu xin lỗi em.anh ko thể sống bên em mãi thế này đc.anh còn tương lai của mình.anh cần một cuộc sống khá hơn chứ ko phải một bát cơm trắng mãi như thế này đc.ngày ngày phải làm vất vã lo cho em để đc gì khi mà gánh nặng trên đôi vai anh cứ tăng dần.anh ko thể sống bên cạnh em đc nó làm anh thấy mệt mõi lắm rồi.anh cần tìm cho mình một cuộc sống tốt hơn.anh ko muốn đời anh lãng phí vs em mà đánh mất cả 1 tương lai của mình anh đã tìm đc người đã cho anh tất cả đó là yên nhi cô bạn sẽ vì a làm tất cả a mong em hiểu xin lỗi em xem như chúng ta chưa bt nhau a đã yêu yên nhi mong e hiểu đừng tìm a
Hạ âu buông rơi lá thư lấy tay chặn ngực nỗi đau xé nát tim cô.cô ko tin đó là sự thật phúc ko phải là người như vậy.chẳng lẽ lòng người mau thay đổi vậy sau.có phải vì cô ko làm đc gì mà a đã thay lòng như thế.hạ âu ko tin nên vẫn chạy khắp nơi tìm kiếm
- em ko tin anh bỏ lại em như vậy.anh đang đùa với em mà phải ko?anh mau ra đi có đc ko
Hạ âu cứ gọi nhưng bóng dáng phúc vẫn ko xuất hiện vậy là a đã đi thật rồi cô chỉ rồi mặc cho nước mắt tuôn rơi chan hòa niềm đau cô phải chịu nhưng có aibt phúc làm tất cả cũng chỉ muốn tốt cho cô khi đã đc ông giang chỉ định
”hạ âu xin lỗi em anh ko muốn em đau khổ như vậy anh muốn em ko phải khổ như thế e hãy về là tiểu thư giang nơi đó mới dành cho e a dù có làm gì anh vẫn mãi yêu em. Phúc bước đi vs bao nước mắt vây quanh
Yên nhi đã bt tất cả chính cô còn xót xa cho cuộc tình vs bao cay đắng họ gánh chịu ông trời ơi nếu họ có duyên gặp nhau thì xin ông hãy định mối lương duyên tiền định cho họ đừng bắt họ phải chịu đau đớn cay đắng như thế này”
yên nhi ngước lên trời cao cậu nguyện cho cả hai một mối tình đẹp mà bt bao cay đắng
|
Chương 14:
anh ko đc uống nhiều đâu đó -anh biết rồi phải còn tỉnh táo để ru em ngủ nữa mà
Hạ âu đỏ mặt quay đi nơi khác Phúc sao cầm lòng đc anh vòng tay ôm lấy cô.họ lại trao nhau nụ hôn nồng nàn như đang phá tan tất cả anh đã đưa hạ âu đến 1 thiên đường hạnh phúc mà chỉ có họ cảm nhận đc đến khi ngủ mà trên môi hạ âu vẫn vương vấn nụ cười hạnh phúc.khi cô đã ngủ phúc vén những sợi tóc cô sang một bên ngắm nhìn khuôn mặt thanh tú của người con gái mình yêu mà anh rơi nước mắt.đợi cô đã ngủ say phúc viết vài dòng để lên bàn.anh lại nhìn ngắm nhìn cô hôn lên bờ môi hạ âu thật nhẹ nhàng rồi bước đi.mỗi bước đi như ngàn nỗi đau phúc phải gánh chịu nát tan
-anh ơi…………….
Hạ âu thức dậy ko thấy phúcđâu.gọi cũng ko trả lời.
-anh phúc……anh đang ở đâu vậy
hạ âu tìm khắp nhà cũng ko thấy ra đồng cũng ko thấy đâu.nỗi lo sợ mơ hồ làm hạ âu càng thêm hoang mang.cô vào nhà thì mới để ý thấy một phong thư trên bàn.tôi tay run run hạ âu mở ra và mong rằng sự thật ko như cô đang nghĩ
“Hạ âu xin lỗi em.anh ko thể sống bên em mãi thế này đc.anh còn tương lai của mình.anh cần một cuộc sống khá hơn chứ ko phải một bát cơm trắng mãi như thế này đc.ngày ngày phải làm vất vã lo cho em để đc gì khi mà gánh nặng trên đôi vai anh cứ tăng dần.anh ko thể sống bên cạnh em đc nó làm anh thấy mệt mõi lắm rồi.anh cần tìm cho mình một cuộc sống tốt hơn.anh ko muốn đời anh lãng phí vs em mà đánh mất cả 1 tương lai của mình anh đã tìm đc người đã cho anh tất cả đó là yên nhi cô bạn sẽ vì a làm tất cả a mong em hiểu xin lỗi em xem như chúng ta chưa bt nhau a đã yêu yên nhi mong e hiểu đừng tìm a
Hạ âu buông rơi lá thư lấy tay chặn ngực nỗi đau xé nát tim cô.cô ko tin đó là sự thật phúc ko phải là người như vậy.chẳng lẽ lòng người mau thay đổi vậy sau.có phải vì cô ko làm đc gì mà a đã thay lòng như thế.hạ âu ko tin nên vẫn chạy khắp nơi tìm kiếm
- em ko tin anh bỏ lại em như vậy.anh đang đùa với em mà phải ko?anh mau ra đi có đc ko
Hạ âu cứ gọi nhưng bóng dáng phúc vẫn ko xuất hiện vậy là a đã đi thật rồi cô chỉ rồi mặc cho nước mắt tuôn rơi chan hòa niềm đau cô phải chịu nhưng có aibt phúc làm tất cả cũng chỉ muốn tốt cho cô khi đã đc ông giang chỉ định
”hạ âu xin lỗi em anh ko muốn em đau khổ như vậy anh muốn em ko phải khổ như thế e hãy về là tiểu thư giang nơi đó mới dành cho e a dù có làm gì anh vẫn mãi yêu em. Phúc bước đi vs bao nước mắt vây quanh
Yên nhi đã bt tất cả chính cô còn xót xa cho cuộc tình vs bao cay đắng họ gánh chịu ông trời ơi nếu họ có duyên gặp nhau thì xin ông hãy định mối lương duyên tiền định cho họ đừng bắt họ phải chịu đau đớn cay đắng như thế này”
yên nhi ngước lên trời cao cậu nguyện cho cả hai một mối tình đẹp mà bt bao cay đắng
|