Cha , Cục Cưng !
|
|
Chương 16 : Ôn Tồn Ngắn Ngủi.
Khoảng thời gian gần đây , Hiên Viên Tuyệt tích cực làm việc , diệt trừ dị kỷ , đã kích những thế lực riêng biệt , xác định địa vị tối cao vô thượng của mình . Thủ đoạn tàn nhẫn , ác độc , có thể dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào , làm cho mọi người nghe thấy thiên tài hai mươi mốt tuổi này đều sợ mất mật . Nguyên lai là muốn mượn cơ hội Hiên Viên gia đang hỗn loạn kiếm chác phúc lợi cho công ty .
Toàn bộ thương trường có thể nói là gió nổi mây phun , hay thay đổi !
Đến nổi Bạch thị cùng với một số người ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo , chẳng những không có một phần lợi nhuận ngược lại còn bị Hiên Viên Tuyệt nắm trong tay không ít cổ phần của công ty . Xí nghiệp Bạch thị đã hoàn toàn nhập vào tập đoàn Hiên Viên . Đến cả vị tổng tài phu nhân là ---- Bạch Uyển Trinh cũng bị tống cổ ra khỏi Hiên Viên gia , thậm chí bị khởi tố , chờ đợi bà ta là cuộc sống lao ngục lâu dài a .
Đến người đương nhiệm của Hiên Viên gia ---- Hiên Viên Hàn , bởi vì lúc trước trúng độc , thân thể liền không còn được như lúc trước . Vì cuộc sống phát triển lâu dài , hắn (HVH ) sáng suốt lựa chọn trước tiên nhường lại vị trí tổng tài , chuẩn bị nghỉ dưỡng sức khỏe .Kỷ thân năm nay Hiên Viên Hàn vừa hơn bốn mươi mà thôi , hơn nữa là do bảo dưỡng tốt , nên không già chút nào . Điểm ấy sau này mọi người sẽ có thể cảm giác , gia nhân của Hiên Viên gia , dường như chịu nhiều tháng ngày ưu ái , thời gian tựa hồ không để lại dấu vết trên mặt .
Ở bên ngoài thế giới thay đổi bất ngờ , đại trạch Hiên Viên bởi vì Hiên Viên Tuyệt đặc biệt chiếu cố , chưa từng có một chút ảnh hưởng gì .
Ban ngày tiểu Sa nhi hiếu động ở đại trạch ( nhà lớn ) của Hiên Viên gia chơi đùa đến quên hết tất cả .
Còn Vũ Văn tiểu soái ca của chúng ta , thừa dịp này mà tấn công , thừa cơ mà lên , thành công ở trong lòng của tiểu Sa nhi chiếm một vị trí nho nhỏ . Nhưng mà địa vị của Cha ở trong lòng của tiểu Sa nhi vĩnh viễn là cao nhất . Mỗi ngày bé con đều đợi đến trời khuya , để được cùng cha đồng giường cộng chẩm ( ngủ chung giường ) mới thôi .
Kỳ thật mỗi đêm Hiên Viên Tuyệt trở về là để đem chim cánh cụt tiểu Sa nhi ôm trở về phòng ngủ , ngày hôm sau ở lúc tiểu Sa nhi còn chưa rời giường liền hôn một cái chào buổi sáng a , rồi mới tiếp tục một ngày chiến đấu . Công việc trong khoảng thời gian này hắn ( HVT) nhất định sẽ đem thời gian bù lại tổn thất của cục cưng , bé con trong lòng hắn vĩnh viễn là quan trọng nhất , là động lực để hắn phấn đấu a . Hắn yêu nàng ! ( Thật sự chỗ này không biết xưng hô là gì luôn ) .Cho nên hắn muốn đem những thứ tốt nhất trên đời này cho cục cưng , hắn muốn cục cưng là người hạnh phúc nhất trên đời !.
Hôm nay , tiểu Sa nhi cùng Vũ Văn Thiên Tường đi dạo một ngày ở chùa , tha một thân hình mệt mỏi về nhà , lúc này đã là buổi tối . Trong nhà nữ phó(?) lập tức tiến lên : '' Tiểu thư nhỏ , người đã trở lại ! Ông chủ vừa về nhà không tìm thấy người , phát ra rất nhiều lửa giận !'' .
'' Ngươi nói cha đã trở về ?'' Tiểu Sa nhi nghe nói cha về ,lập tức lấy lại tinh thần, hai mắt tỏa sáng , đã nhiều ngày không thấy cha a .
'' Đúng vậy , ôm chủ hiện tại đang làm việc ở thư phòng '' Từ ngày Hiên Viên Tuyệt trở thành chủ của Hiên Viên gia , mọi người liền tôn kính hắn . Trừ bỏ lão quản gia vẫn còn kêu hắn là thiếu gia , Đêm và một một số vệ sĩ tiếp tục xưng hô là chủ nhân . '' Thật vậy sao ? Hiện tại ta muốn đi tìm Cha ! '' tiểu Sa nhi bỏ lại một câu , liền nhanh chóng hướng đến thư phòng .
'' Cha !'' Tiểu Sa nhi nhìn thấy người mình tưởng niệm đã lâu , nhanh chóng chui vào lòng của Hiên Viên Tuyệt '' Cha , cục cưng thật nhớ người ! Thật nhớ , thật nhớ ...'' Tiểu Sa nhi ở trong lòng của Hiên Viên Tuyệt thật buồn , dùng sức ngửi hơi thở của Hiên Viên Tuyệt .
'' Cục cưng !'' Ôm lấy thân thể mềm mại của cục cưng , Hiên Viên Tuyệt tâm tình nhộn nhạo . Nâng mặt bé con lên , cúi đầu thật mạnh hôn lên . Đã lâu không được hưởng qua hương vị ngọt ngào , làm cho Hiên Viên Tuyệt càng thêm điên cuồng , cơ hồ muốn mút hết mật nước trong miệng cục cưng .
Hai người ở trong thư phòng hôn thật sâu , đem hết những nhớ nhung của mình toàn bộ đều truyền đến đối phương . Hận không thể đem cục cưng ôn nhu tiến vào thân thể của chính mình , như hình với bóng .
'' ân ... Cha , sao người bây giờ mới về ?'' Vừa chấm dứt tiểu Sa nhi liền ngồi lên đùi của Hiên Viên Tuyệt , chỉ thấy cổ của Hiên Viên Tuyệt , nhẹ giọng thầm oán.
'' Nga? Vật nhỏ sao không chịu ngồi yên ở nhà , đến tận bây giờ mới về nhà , hại cha chờ thật khổ sở ? '' Hiên Viên Tuyệt nhíu mày . Muốn có thật nhiều thời gian cùng cục cưng thân thiết , kết quả là không được , cư nhiên đi chơi cùng tên xú tiểu tử Vũ Văn gia đến bây giờ mới chịu về .
'' Cha !'' Tiểu Sa nhi le lưỡi , già mồm át lẽ phải nói '' Người ta là lần đầu tiên đi chùa a , cho nên mới có thể chơi đến trễ như vậy ! Ai kêu cha không để ý đến người ta , quăng cục cưng ở nhà , cục cưng rất khổ sở ....'' Tiểu Sa nhi càng nghỉ càng thấy mình ủy khuất .
'' Nga ? Thật sự ? Cha sao lại nghe được là cục cưng cùng tên xú tiểu tử Vũ Văn chơi đến rất vui a? '' Hiên Viên Tuyệt ê ẩm . Chính hắn không có thời gian bồi cục cưng , nhưng cũng không có không quan tâm bé con , cục cưng làm thứ gì hắn cũng biết ! Nếu không cục cưng ở nhà một mình tĩnh mịch , hắn nhất định sẽ đem cái tên Vũ Văn gia kia đuổi đi !
'' Cha , người ta cũng Tường là bạn tốt . Hơn nữa Tường đối với cục cưng tốt lắm , cho nên cục cưng mới thích cùng với Tường chơi đùa !'' .
Tiểu Sa nhi ngoan ngoãn thẳng thắn thành thật nói .
'' Thích ?'' Hiên Viên Tuyệt không duyệt , mới có mấy ngày cục cưng thế nhưng lại thích người khác ! '' Thích bao nhiêu ? So với Cha nhiều hơn sao ?'' Hiên Viên Tuyệt có chút hối hận , không nên nhất thời mềm lòng , để lại tình địch bên người .
'' Đương nhiên là không có a ! Người ta thích nhất là cha ! '' Tiểu Sa nhi còn thật sự trả lời '' Cha , cục cưng là của người , mà người cũng của cục cưng , ai cũng không thể ! Cha , cụ cưng yêu người !'' Giống như cảm nhận được nỗi bất an của Hiên Viên Tuyệt , tiểu Sa nhi thành thực cam đoan .
'' Cục cưng !'' Nghe được cục cưng nói yêu mình , cho dù biết được là cục cưng còn nhỏ tuổi khả năng không biết yêu là gì , nhưng Hiên Viên Tuyệt vẫn là kích động không thôi , kìm lòng không được hôn lên . Khó có thời gian được cùng cục cưng thân thiết , tạm thời không suy nghĩ đến chuyện phiền lòng ...
|
Pyy Lê À nói cho các bạn luôn là một ngày mình sẽ post 2 chương nha .
Sẽ không thiếu một ngày , một chương nào . Truyện này có tới 100 mấy chục chương lận a . càng về sau độ H càng nhiều ạ .
|
Chương 17 Nhận người thân .
'' Ân ---- '' Tiểu Sa nhi từ trên giường tỉnh lại , chậm rãi mở hai mắt , quả nhiên , cha lại đi mất ! Tiểu Sa nhi khổ sở mím mím môi , đem chăn trùm lên người , ngã xuống tiếp tục ngủ ! .
Ở trên giường lăn qua lộn lại mấy giờ liền , tiểu Sa nhi dụi mắt chậm rì từ trên giường đứng lên . Thay quần áo , rửa mặt xong liền chạy tới nhà ăn , ăn bữa sáng , kỳ thật trời đã không còn sớm nữa rồi . Ăn bữa sáng xong , hôm nay không có việc gì tiểu Sa nhi liền quyết định ở hoa viên phơi nắng .
Hiên Viên Tuyệt cố ý ở hoa viên chuẩn bị ghế nằm cho tiểu Sa nhi siêu cấp thoải mái , bình thường thì chỉ có tiểu Sa nhi hoặc là Hiên Viên Tuyệt ôm tiểu Sa nhi nằm trên ghế , hôm nay lại có một người khác chiếm lấy a , người này cư nhiên còn biểu lộ ra bộ dáng thật hưởng thụ ! Tức chết người mà ! Tiểu Sa nhi thật tức giận nắm đấm nhỏ liền đánh tới , quyết định cho cái người dám xâm nhập lãnh địa của bé con một trận .
'' Nha , ngươi là ai ? Vì sao lại ở chỗ này ? Đây là chỗ của ta !'' Tiểu Sa nhi trợn mắt lên , biểu tình thật hung tợn , chất vấn người trước mắt .
'' Nga ? điạ phương của ngươi ?'' Người đàn ông đang nhắm mắt dưỡng thần chậm rãi mở hai mắt.
'' Ách....'' Tiểu sa nhi nhìn rõ người đàn ông trước mặt , hoàn toàn ngây dại . Người đàn ông này thật soái (đẹp) , bạc môi nhếch lên, anh tuấn bức người.
Người bình thường sẽ không thể làm cho tiểu Sa nhi giật mình a , dù sao cha của bé con cũng là một Mỹ Nam , lại có Đêm thúc thúc , cùng Vũ Văn bá bá , tiểu Sa nhi tuổi còn nhỏ nhưng đã nhiều lần xem các loại mỹ nam a , hoàn toàn đã miễn dịch với mỹ nam . Chân chính làm cho nàng kinh ngạc là người đàn ông này mười phần tương tự Hiên Viên Tuyệt, khí chất lạnh lùng . Nhưng hai người hoàn toàn bất đồng a , Hiên Viên Tuyệt đối với tiểu Sa nhi là người đàn ông ôn nhu đa tình , người đàn ông này thật không giống với Hiên Viên Tuyệt .
Bất quá lúc Hiên Viên Tuyệt ở thương trường bộ mặt lãnh khốc , vô tình tiểu Sa nhi căn bản còn chưa thấy qua mà thôi , nếu không hài người nhất định là thật sự , thật sự giống nhau a !.
'' Sao không nói nữa ? Sợ hãi ?'' Người đàn ông nhíu mày , buồn cười nhìn bé con trước mắt , vừa rồi còn là con mèo nhỏ giương nanh múa vuốt , sao lại mau ủ rũ như vậy ?
'' Ai , ai sợ ?'' Vừa thấy người đàn ông cười nhạo mình , bộ lông của tiểu Sa nhi lập tức dựng thẳng lên , nắm tay giơ lên bắt đầu diễu võ dương oai .
'' Ông rốt cuộc là ai ?''.
'' Ngươi không biết ta là ai ? '' Người đàn ông bất động nói , toàn bộ người trong Hiên Viên gia ai không biết hắn , có ý tứ !.
'' Tôi vì cái gì phải biết ông a ! Ông rất danh sao ?'' Tiểu Sa nhi cảm thấy mạc danh kỳ diệu .
''Cho dù không biết! '' Người đàn ông nhắm mắt , tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần .
'' Uy! Ông ...''Tiểu Sa nhi tức giận , người đàn ông này cư nhiên không nhìn bé ! Ty rằng ông ta cùng Cha bộ dáng giống nhau , không đúng , Ông ta căn bản là không giống cha ! Ông ta so với cha kém hơn nhiều ! .
'' Tiểu thư nhỏ , sao người lại ở đây ?'' Lão quản gia đưa trà đến nhìn thấy tiểu Sa nhi đang tức giận , nhịn không được quan tâm nói .
'' Quản gia gia gia ----- '' Nhìn đến quản gia gia gia quan tâm mình , tiểu Sa nhi liền vui vẻ , nghênh ngang tiến lên .
'' Ha ha , tiểu thư nhỏ đến thăm ông chủ sao ? Tiểu thư nhỏ thực ngoan .''
'' Ông chủ ? Ai a ? '' Tiểu Sa nhi thực không hiểu lão quản gia đang nói gì .
'' Tiểu thư nhỏ thực biết đùa giỡn , ông chủ không phải đang trước mặt người sao ?'' Lão quản gia chỉ vào người đàn ông đang nằm trên ghế .
'' Ông ta ---'' Vẻ mặt của tiểu Sa nhi hoảng sợ chỉ vào người đàn ông trước mắt.
'' Quản gia ! '' Người đàn ông đánh gãy lời nói của hai người ,'' Cái gì tiểu thư nhỏ ?''
'' Ông chủ ngài không biết sao ?'' Lão quản gia nghi hoặc , vừa rồi không phải ông chủ cùng với tiểu thư nhỏ nói chuyện phiếm sao ? Tại sao hai người lại không biết đối phương ?.
'' Trả lời ! '' Người đàn ông có chút không kiên nhẫn .
'' Lão gia , cô bé này là tiểu thư nhỏ , con gái của Tuyệt thiếu gia , cũng chính là cháu gái của ngài . Năm năm trước ngài hẳn là đã gặp qua . Lúc trước tiểu thư nhỏ cùng với thiếu gia ra nước ngoài , lần này cũng cùng thiếu gia trở về . Tiểu thư nhỏ , người này là Cha của Tuyệt thiếu gia , cũng chính là ông nội của người '' Quản gia kiên nhẫn giải thích quan hệ của hai người .
'' Ông ấy là cha của Cha ?'' Vẻ mặt của tiểu Sa nhi thật khó tin .
'' Nga? Là đứa nhỏ năm đó sao ?'' Hiên Viên Hàn nhớ lại năm năm trước có người phụ nữ không biết sống chết mà mang thai đứa nhỏ của Hiên Viên gia , hơn nữa còn sinh ra , người phụ nữ kia đã được xử lý tốt , không nghĩ đến đứa nhỏ đã lớn như vậy . Hơn nữa con của hắn ( HVH) tựa hồ rất coi trọng đứa nhỏ này , xuất ngoại còn mang theo bên người .
Hiên Viên Hàn tinh tế đánh giá tiểu Sa nhi , không thể phủ nhận , thực sự rất được , không làm cho Hiên Viên gia mất mặt . Bất quá , cảm xúc điều viết thành chữ lên mặt , một chút cũng không che giấu chính mình . Nhưng không hề làm cho người khác chán ghét , ngẫm lại đã lâu chính mình không gặp qua người đơn giản thuần thiết như vậy ! Từ khi sinh ra , hắn liền làm người thừa kế của Hiên Viên gia mà được bồi dưỡng , tình thân , tình bạn , tình yêu đối với hắn đều là xa lạ , cho nên hắn khinh bỉ hết thảy . Lúc bắt đầu thế giới của hắn đã không có yêu , không có bạn , chỉ có tàn nhẫn , người lừa ta gạt ! Đúng vậy , hắn thật mệt mỏi , thầm nghĩ có thể nghỉ dưỡng thật tốt , thử nghiệm một chút cái gì gọi là tình cảm , nhưng đứa con duy nhất cả hắn cũng cùng với hắn xem như người xa lạ a ! .
'' Nha , người thật là cha của Cha sao ?'' Tiểu Sa nhi nhìn người đàn ông trước mắt đang lâm vào trầm tư , cảm thấy sầu bi cùng cô đơn tràn ngập xung quanh người ông ấy , không biết vì sao có một chút đau lòng a , có lẽ vì khuôn mặt của người này có vài phần tương tự Cha đi !.
'' Rất muốn sao ?'' Hiên Viên Hàn hỏi ngược lại ,, không biết vì cái gì nhìn thấy vật nhỏ trước mắt này không còn tâm sự a.
'' Kia , ân !'' Giống nhau hạ quyết tâm , tiểu Sa nhi gật gật đầu , lộ ra khuôn mặt tươi cười , ngọt ngào hô '' Gia gia '' .
'' Gia , gia gia ?'' Khóe miệng Hiên Viên Hàn có chút cứng ngắc . Tuy rằng hắn sự là gia gia của cô bé đáng yêu này , nhưng từ miệng của vật nhỏ này hô lên , chính là cảm thấy không được tự nhiên a. Dù sao hắn chỉ mới hơn bốn mươi tuổi thôi !.
'' Rống !'' Nhìn thấy gia gia không để ý đến mình , tiểu Sa nhi tức giận '' Gia gia ! ôm một cái !'' .
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của tiểu Sa nhi , Hiên Viên Hàn không nhịn được nhéo nhéo , ôm lấy vật nhỏ trước mắt .
Thân thể trong ngực thơm thơm , mềm mềm rất thoải mái ! Đây là lần đầu tiên ông ôm trẻ con a , ngay cả Hiên Viên Tuyệt ông còn chưa ôm qua .
( Mình Kêu Hiên Viên Hàn = Ông nha , tại Hiên Viên Tuyệt cũng kêu = hắn , Hiên Viên Hàn mà cũng thế thì các bạn sẽ khó hiểu a ! ).
'' Ha ha ! Gia gia -----'' Tiểu Sa nhi vui vẻ hôn Hiên Viên Hàn một cái .
'' Vật nhỏ đáng yêu !'' Nhéo nhéo cái mũi của tiểu Sa nhi , Hiên Viên Hàn cũng hôn một cái . Huyết thống cũng thật kỳ diệu a ! Hiên Viên Hàn lần đầu tiên đối với tương lai bắt đầu có chút mong đợi , tin tưởng có vật nhỏ này bên người , nhất định sẽ không nhàm chán nha .
|
đây là thể loại gì z tg? cha-con là kiểu qh nào đây???
|
Chương 18 Nhập Học .
Tháng chín năm nay có cái đại sự gì a ? Đó chính là từ hôm nay trở đi tiểu Sa nhi của chúng ta chính thức trở thành học sinh tiểu học ! Cũng chính thức chấm dứt cuộc sống suốt ngày chơi đùa ở đại trạch Hiên Viên gia , nghịch ngợm gây sự sinh hoạt!.
'' Sa nhi bảo bối sao không xuống ăn cơm ?'' Vũ Văn Tà sáng tinh mơ liền đến Hiên Viên gia , tràn ngập quan tâm tình yêu đến lần đầu tiên mà Sa nhi bảo bối đến trường .
'' Tôi nói Hiên Viên lão gia ngài đừng nhàm chán xem báo nữa , nhìn nữa cũng sẽ không mọc ra hoa , lại nhìn không đẹp mắt bằng tiểu bảo bối ''.Vũ Văn Tà ở nhà ăn nói tới nói lui , thấy Hiên Viên Hàn bắt chéo chân , nhàn nhã uống trà , đọc báo , nhất thời tức giận .
Từ sau khi đánh hạ được tiểu Sa nhi , không phải , là trở thành người nhà a , toàn bộ Hiên Viên gia hiện lên một loại quỷ dị . Hiên Viên Tuyệt là người giám hộ của tiểu Sa nhi , tự nhiên đối với người mơ ước cục cưng của hắn (HVT) liền trưng ra bộ mặt không mấy hòa nhã a .
Nhưng tiểu Sa nhi lại ở chung với bọn họ tốt lắm , cho nên chỉ có thể ăn dấm chua . Hiên Viên Hàn tuy rằng không phản đối con mình loạn luân , nhưng điều kiện là vật nhỏ đồng ý ở cùng một chỗ với hắn (HVT) .
Cho dù hai người là lưỡng tình tương duyệt , ai quy định là hắn không thể tiến đến ? Cho nên cha con nhà Vũ Văn tự nhiên trăm phương ngàn kế tiếp cận tiểu Sa nhi .Sở dĩ Vũ Văn Tà dám cùng với Hiên Viên Hàn nói chuyện như vậy chủ yếu là bởi vì lợi ích . Tục ngữ có câu , kẻ thù của kẻ thù chính là bạn ! Hai người họ cùng chung ý tưởng là cản trở tiểu Sa nhi thân cận Hiên Viên Tuyệt , cho nên , đồng mình kết thành ! Mọi người thường xuyên ngầm cùng nhau phân cao thấp a , đương nhiên là không để cho tiểu Sa nhi biết , ở trước mắt tiểu Sa nhi đều bày ra bộ mặt bạn tốt , anh em tốt , cùng hình ảnh cha con tốt, muốn bao nhiêu quỷ dị liền có bấy nhiêu !.
'' Cha , người thật phiền !'' Vũ Văn Thiên Tường thật sự không chịu nổi lão cha nhà mình a , lạnh lùng mở miệng . Lúc này hắn , mặc đồng phục của trường, tây trang sạch sẽ , quần áo ở trong là màu trắng , giày da được lau tỏa sáng , rõ ràng chỉ mới sáu tuổi nhưng đã là một soái ca nho nhỏ !.
'' Con nói cái gì ?'' Vũ Văn Tà nghe được con mình nói như vậy , rất tức giận , lo lắng muốn hay không hảo hảo giáo dục hắn a , làm cho hắn phải biết tôn trọng Cha mình a.
'' Sa nhi em xuống rồi ! '' Vũ Văn Thiên Tường nhìn thấy người mà mình mong đợi rốt cuộc xuất hiện , lập tức thay thành bộ dáng chân thành .
Tiểu Sa nhi thật xinh đẹp đứng trước mặt mọi người . Đường viền hoa áo trong màu trắng , phía trước là một cái caravat thật xinh xắn , váy màu lam , lộ ra tiểu nộn nộn đáng yêu . Lúc này một thân giáo dục của Hiên Viên Tuyệt thiếu chút quăng đi vào thùng rác , hay nói giỡn , ăn mặc dụ hoặc như thế , đi đến trường , hay là đi câu dẫn người khác a ! Bất quá ở thời điểm tiểu Sa nhi nhõng nhẽo , Hiên Viên Tuyệt mới miễn cưỡng cho bé con thay một bộ đồ này .
'' Ân ! Mọi người buổi sáng tốt lành ! '' Tiểu Sa nhi rất lễ phép hướng mọi người chào hỏi .
'' Ha ha , vật nhỏ , tới đây gia gia ôm một cái !'' Hiên Viên Hàn cuối cùng cũng đem ánh mắt từ trên báo đời tới , chuyển đến trên người vật nhỏ đáng yêu a .
'' ân !'' Tiểu Sa nhi vui vẻ nhào vào lòng của Hiên Viên Hàn , một chút cũng không đễ ý vẻ mặt của HIên Viên Tuyệt đã tràn ngập sát khí .
'' Ha ha , gia gia , cục cưng từ hôm nay trở đi sẽ được đi học , sẽ không thể ở bên người bồi gia gia a , người phải nhớ đến con nga !'' .
'' Đúng vậy ! Vật nhỏ của chúng ta muốn đi trường học , thực luyến tiếc a ! ''Hiên VIên Hàn đem tiểu Sa nhi đặt lên đùi , ngón tay thon dài điểm nhẹ lên chóp mũi của của tiểu Sa nhi . Tiếp đến liền hôn lên khuôn mặt bóng loáng của bé con .
'' Ăn cơm !'' Một đạo lãnh âm đánh gãy hai người đang thân thiết ! Hiên Viên Tuyệt dẫn đầu ngồi xuống '' cục cưng nhanh một chút ăn cơm , con vừa mới không phải ồn ào đói bụng sao ?''
'' Đã biết ! '' Tiểu Sa nhi ngoan ngoãn gật đầu , liền tiến quân tới bữa sáng '' Tường , anh cũng ăn một chút đi a ! muốn hay không cùng nhau ăn ?.''Tiểu Sa nhi không quên người bạn tốt của mình .
'' Được '' Vũ Văn Thiên Tường không khách khí ngồi xuống , có thể cùng ăn cơm với tiểu Sa nhi , hắn cầu còn cầu không được . Bất quá sau này hắn có thể học cùng trường với tiểu Sa nhi , có thể cùng học bài nữa , hai người có rất nhiều cơ hội ở chung a . Cha con của Hiên Viên gia cũng được , mà tự mình lão cha cũng thế , cũng không thể ngăn cách hắn cùng tiểu Sa nhi ! Này cũng là một nguyên nhân hắn có thể không cần lo lắng , còn nhiều thời gian , hắn cùng Sa nhi còn rất nhiều thời gian ở cùng một chỗ !.
'' Sa nhi bảo bối nhớ rõ ở trường học nhất định phải cẩn thận , không cần cùng với người lạ nói chuyện , không được ăn những thứ người xa lạ cho , nếu như có người có mưu đồ gây rối nhất định phải gọi điện thoại cho thúc thúc , nhất định thúc thúc sẽ đi đến giúp con a!''.
Vũ Văn Tà bắt đầu tiến hành giáo dục tư tưởng cho tiểu Sa nhi .
'' Ách , đây là tình huống gì ?'' Xong bữa sáng , tiểu Sa nhi chuẩn bị đi lên xe xuất phát đến trường học , vừa vào toa xe , hiền phát hiện trừ bé con còn có gia gia , cha , Vũ Văn bá bá , thậm chí còn có Đêm thúc thúc đều có .
'' Bảo bối , thúc thúc còn lo lắng cho con a !'' Vũ Văn Tà trưng ra bộ mặt lo lắng , ''Làm cho thúc thúc muốn tiễn con một đoạn , có tốt hay không ?'' Uy , ngươi là cho rằng bé con tới pháp trường a ?.
'' Vật nhỏ , gia gia còn chưa thấy qua trường học của con như thế nào đâu ? Cho nên , làm cho gia gia mở rộng tầm mắt được không ?'' Hiên Viên Hàn vẻ mặt từ ái . Kỳ thực ông đã đã biết rõ ràng ở đó hiệu trưởng , tam cô lục bà , toilet lớn nhỏ , có bao nhiêu người bảo mẫu , lao công đều nắm trong lòng bàn tay.
'' Lái xe !'' Hiên Viên Tuyệt lãnh khốc đem tiểu Sa nhi ôm vào trong lòng , trực tiếp hướng lái xe hạ lệnh . Sau này thời gian cùng cục cưng càng ít đi , hiện tại muốn nắm bắt thời gian a .!
Cửa trường học , tiểu Sa nhi đứng vẫy tay hướng đến Cha soái ca , từ ái gia gia , Vũ Văn bá bá đang cắn khăn tay còn có Đêm thúc thúc chào tạm biệt . Rồi mới ở lúc ánh mắt của mọi người mong chờ , lo lắng , quan tâm , cổ vũ tiểu Sa nhi mới bắt đầu đi vào .
|