Tội Tử
|
|
~ Chương thứ mười ~
Không biết có phải cùng nhọt độc quan hệ không, nó toàn thân cao thấp đều tản ra mùi vị tanh tưởi giống tử thi, tới gần nó một chút là có thể ngửi được.
Sợ bị người khác nhìn thấy nó, rời khỏi địa lao không xa, Thái Địch liền mang nó lặng lẽ đi vào mật đạo thông với tẩm cung A Đức Thái. Đối mật đạo hẹp dài hai bên có vài cây nến, Thái Địch rất quen thuộc, nó càng quen thuộc.
Cứ vài ngày Thái Địch liền sẽ mang nó đi một lần, cho nên nó quen thuộc đến mức biết đi bao nhiêu bước là có thể đến tẩm cung A Đức Thái, mọi thứ nó đều nhớ rõ rất rõ ràng. Giống như trong trí nhớ của nó, khi đi được ba ngàn bước, bọn họ tới một con đường rộng hơn có thể đồng thời năm người đi qua, đằng sau là cửa đá khắc hoa văn tinh mỹ.
Thái Địch di chuyển đầu thạch sư trên tường, cửa đá chậm rãi nâng lên, đằng sau cửa đá là một phòng tắm to lớn kỳ quái, bốn phía phòng tắm có đủ các loại hoa cỏ xinh đẹp hiếm thấy, làm cho cả phòng tắm mùi hoa quanh quẩn.
Mùi hoa nồng đậm tràn vào mũi, nó vẫn không cảm thấy thể xác và tinh thần thư sướng, A Đức Thái mỗi lần đều ở trong này triệu kiến nó, chính là bởi vì nơi này có rất nhiều hoa tươi, mùi hoa có thể che dấu tanh tưởi trên người nó, làm cho A Đức Thái không ngửi được mùi vị khiến hắn muốn phun.
Huyết mâu hướng chính giữa phòng tắm quét tới nơi có dục trì xa hoa, hết thảy vẫn không thay đổi, vẫn là hình ảnh quen thuộc kia, hồng phát nam nhân đang ngồi trong dục trì, trong lòng ôm hai cái thiếu niên cùng thiếu nữ thiên kiều bá mị, phong tình vạn chủng xinh đẹp. Chỉ là thiếu niên cùng thiếu nữ trong lòng nam nhân, cùng dĩ vãng mỗi lần giống nhau, đều không phải cùng một người!
“Thủ lĩnh, ta đem Lộ Á mang đến .” Thái Địch đối A Đức Thái ngồi trong dục trì uống rượu ăn nho do thiếu niên thiếu nữ dâng lên, hành lễ bẩm báo nói. Ngân mâu nhìn bàn tay to lớn rắn chắc hữu lực, tràn ngập lực lượng, thay nhau niết ngoạn bờ ngực thiếu nữ cùng đầu vú thiếu niên, nhanh chóng chợt lóe một tia ghen tị.
“Ta đã thấy được.” Tầm mắt A Đức Thái từ trên người hai tân sủng trong lòng dời ra, nâng mâu nhìn chăm chú thân ảnh xấu xí đứng trước dục trì.
Ánh mắt thiếu nữ cùng thiếu niên cũng theo A Đức Thái di động, nhìn đến Lộ Á giật nảy mình, thiếu chút nữa thét chói tai, lập tức sợ hãi khẩn trương thu hồi tầm mắt, sợ hãi khóc lóc trong lòng A Đức Thái.
“Hai tiểu bảo bối, đừng sợ !” A Đức Thái an ủi hai cái tân sủng lạnh run trước ngực, hai cái tân sủng này là thủ hạ vừa hiến cho hắn , hắn thật rất hứng thú, cho nên mới như thế ôn nhu.
Đối mặt A Đức Thái vẫn sắc bén lãnh liệt nhìn chăm chú, Lộ Á hơi hơi xoay người cúi mình vái chào, khẽ mở thú miệng giống dã lang phun ra một câu:“Tham kiến thủ lĩnh.”
Nó nói rất nhẹ rất thấp, nhưng bởi vì giọng nói so với người bình thường cao hơn rất nhiều, khiến thanh âm nó phi thường vang dội, thú âm bén nhọn quái dị khiến thiếu niên cùng thiếu nữ trong ngực A Đức Thái lần đầu nghe nó nói chuyện trong lòng chấn động, thiếu chút nữa nghĩ muốn che lỗ tai.
“Lộ Á, biết ta tìm ngươi đến làm gì không?” A Đức Thái đánh giá Lộ Á mình đầy thương tích, con ngươi giống nó đồng dạng hồng sắc, đều giống hồng ngọc lóe sáng chói mắt chợt lóe một đạo quỷ dị như là hưng phấn.
Nó nhẹ nhàng lắc đầu, kỳ thật nó rất rõ ràng, mỗi lần A Đức Thái triệu kiến nó đều là để tra tấn nó, xem nó thống khổ.
“Ta đây lập tức cho ngươi biết.” A Đức Thái sắc mặt có chút tức giận, hồng mâu hướng nó trừng, nó lập tức bị đánh bay đến bức điêu khắc có hoa văn hoa lệ trên tường, rồi mới té lăn trên đất, một cỗ máu đỏ theo khóe miệng chảy ra.
Đầy người là thương tích thân thể lại bị đánh vào trên tường đương nhiên rất đau đớn, những vết thương mới nhất trên người lập tức rách ra, nguyên bản miệng vết thương chỉ lưu lại máu đọng nay máu lại chảy ra không ngừng. Nhưng Lộ Á trên mặt lại bình tĩnh như thường, ngay cả mày đều không nhăn lại, nó vẫn còn sức lực đứng lên, nhưng lại không làm như thế, thậm chí không có lau máu trên khóe miệng, bởi vì vẫn còn có thể bị ngã nữa, còn có nhiều máu hơn nữa chảy ra.
“Phanh ──” Quả nhiên, nó rất nhanh lại bị một sức mạnh nhìn không thấy đánh bay vào tường, lần này so với vừa rồi càng đau, nội tạng nó như muốn vỡ ra, máu tươi thật nhiều từ thú miệng phun ra.
Tra tấn vẫn chưa có chấm dứt, không trung đột nhiên xuất hiện một đạo roi lửa bắt đầu quật nó, một roi, hai roi, ba roi……
Tiếng quật vang dội khiến thiếu niên cùng thiếu nữ trong lòng A Đức Thái nghe được không khỏi kinh khiếp, run rẩy lợi hại hơn , nhìn roi lửa đem Lộ Á đánh cho da tróc thịt bong, địa phương bị đánh trúng còn bị hỏa diễm trên roi lửa đốt tới, tản mát ra mùi thối khó ngửi, đều có chút không đành lòng. Nhưng không ai dám giúp Lộ Á cầu tình, bởi vì A Đức Thái khóe miệng mỉm cười đầy sung sướng, rõ ràng phi thường hưởng thụ việc tra tấn Lộ Á.
Bọn họ đều rất muốn biết tiểu quái vật xấu xí dữ tợn kêu Lộ Á này là ai, A Đức Thái vì cái gì tra tấn nó như vậy, nhưng là bọn họ không dám. Bọn họ là sủng vật của A Đức Thái, nhiệm vụ cùng ý nghĩa tồn tại của bọn họ chỉ có một, chính là khiến A Đức Thái cao hứng, những việc khác cùng bọn họ không quan hệ……
Thái Địch ở một bên nhìn sớm đã thành thói quen, thủ lĩnh thường xuyên như vậy tra tấn Lộ Á, mượn việc này trì hoãn oán hận trong lòng đối với tỷ đệ Ốc Lệ Ti. Thật hy vọng thủ lĩnh có thể giết tiểu quái vật Lộ Á này, miễn cho nó tiếp tục thương tổn ánh mắt, cái mũi cùng dạ dày đáng thương của chính mình, đáng tiếc nó đối với thủ lĩnh còn có chỗ được việc, thủ lĩnh tạm thời sẽ không giết nó.
Vẫn bị roi lửa quật, Lộ Á đau đến sắp ngất , nhưng nó nhưng không có hừ qua một tiếng, biểu tình trừ bỏ bình tĩnh vẫn là bình tĩnh, huyết mâu không có nửa điểm gợn sóng, giống như thân thể bị tra tấn không phải nó.
Kinh nghiệm thường xuyên bị tra tấn khiến nó rất rõ ràng, khi bị A Đức Thái tra tấn trăm ngàn không thể phát ra âm thanh, thậm chí vẻ mặt không thể lộ ra nửa điểm thống khổ, nếu không sẽ chỉ làm A Đức Thái càng hưng phấn, càng tàn bạo tra tấn nó.
Nhìn đến Lộ Á lại như trước giống nhau không có biểu tình, không có thanh âm, A Đức Thái rất nhanh liền cảm thấy mất mặt, ngón tay bắn ra khiến hỏa tiên biến mất. Giống tra tấn tử thi không có phản ứng, thật sự không có cái gì lạc thú, làm cho người ta thực dễ dàng chán ghét!
A Đức Thái không vui hơi nhíu mày, vừa mới bắt đầu như vậy tra tấn Lộ Á, Lộ Á còn đau đến khóc lớn, nhưng là theo Lộ Á dần dần lớn lên, không biết là có phải đã muốn thành thói quen bị tra tấn không, bắt đầu trở nên không có phản ứng, điều này làm cho hắn từng rất căm tức.
Hắn tra tấn Lộ Á chính là muốn nhìn đến vẻ mặt thống khổ của nó, muốn cho nó cầu xin hắn, như vậy sẽ khiến hắn có khoái cảm trả thù, hắn tuy rằng tạm thời chưa thể tra tấn Ốc Lệ Ti cùng Vưu Đông, nhưng có thể tra tấn nhi tử bọn họ tiết hận. Vì có thể nhìn thấy Lộ Á vẻ mặt thống khổ, hắn nghĩ tới rất nhiều phương thức tra tấn nó, để có thể khiến nó đau đớn thống khổ, nhưng giống như Lộ Á sớm thành thói quen chịu đau, vô luận thân thể nó bị tra tấn thương tổn đến thế nào, nó cũng sẽ không khóc kêu đau, phát ra một chút thanh âm.
Hắn từng nghĩ tới cưỡng gian, tính ngược Lộ Á, để cho những người to khỏe mỗi ngày luân bạo nó, đáng tiếc bộ dạng nó thật sự rất xấu xí ghê tởm , một chút đều không giống cha mẹ vô cùng xinh đẹp kia, khiến hắn cùng thủ hạ đều không thể sinh ra “thú tính”. Hắn từng thử qua để ma thú nhốt tại địa lao đi xâm phạm nó, nhưng nó xấu xí ghê tởm đến ma thú đều chịu không nổi, chỉ cần tới gần nó liền phun ra, càng miễn bàn cắm vào thân thể cưỡng gian nó. Trước sau thật sự không có cách nào, hắn chỉ có thể giống trước đây cách mấy ngày gọi Lộ Á đến tẩm cung hắn, để hắn hung tàn độc ác một chút giải hận……
Sinh mệnh lực Lộ Á phi thường mạnh, bị A Đức Thái tra tấn như thế đều không có chết, nó trên mặt đất nghỉ ngơi trong chốc lát, liền lảo đảo đứng lên, chống đỡ thân thể bị đánh cho vô cùng thê thảm miễn cưỡng đứng dậy. A Đức Thái sau khi tra tấn nó xong, liền giáo huấn nó!
“Ngươi biết rõ là ai khiến người phải chịu thống khổ thế này không?” Liền như Lộ Á sở liệu, A Đức Thái mở miệng hỏi nó, hắn mỗi lần tra tấn Lộ Á xong đều sẽ hỏi như thế.
“Biết, là Thần hậu Ốc Lệ Ti cùng Thần Vương Vưu Đông.” Thanh âm suy yếu trả lời, đáp án trước sau như một.
“Ốc Lệ Ti cùng Vưu Đông là ai?”
“Phụ mẫu ta, cũng là cừu nhân không đội trời chung của ta.” Lộ Á trả lời như đã học thuộc lòng.
“Đúng, ngươi là chịu tội thay cho Ốc Lệ Ti cùng Vưu Đông, ngươi phải nhớ kỹ sau này sẽ đem tất cả thống khổ mà ngươi phải chịu, toàn bộ trả cho bọn chúng.”
Lộ Á gật đầu, A Đức Thái lại hỏi:“Ngươi sống để làm gì?”
“Giết chết Ốc Lệ Ti cùng Vưu Đông, vì chính mình báo thù.” Đối vấn đề này đáp án của nó quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn, từ nhỏ A Đức Thái cùng thuộc hạ bên người hắn liền nói cho nó, nó sống ý nghĩa chính là báo thù, giết chết thân sinh cha mẹ Thần hậu Ốc Lệ Ti cùng Thần Vương Vưu Đông.
Thú mâu nhìn chằm chằm máu đỏ ô uế dơ bẩn chính mình lưu lại trên sàn đá cẩm thạch trắng bóng, thầm nghĩ không biết máu cha mẹ nó, màu sắc có phải hay không cùng nó giống nhau.
“Rất tốt !” A Đức Thái thực vừa lòng với câu trả lời của nó.“Ngươi sinh ra sứ mệnh chính là giết chết Ốc Lệ Ti cùng Vưu Đông, ngươi nhất định phải vì chính ngươi cùng ta cắt lấy đầu bọn họ, đào ra trái tim bọn họ.”
“Đúng, ta sẽ không tiếc cái giá phải trả, không tiếc bất cứ phương pháp gì, cũng phải giết chết bọn họ, cắt lấy đầu bọn họ, cắt lấy trái tim bọn họ, hiến cho ngươi.” Lộ Á gật đầu, tầm mắt ở trên mặt đất chuyển qua vết sẹo chí mạng trước ngực kia.
Nó lúc ấy tuy rằng còn rất nhỏ rất nhỏ, nhưng đã có trí nhớ nhất định, nó mơ hồ nhớ rõ nữ âm dễ nghe nhưng lãnh khốc vô tình nói:“Đem nó giết, rồi mới đem thi thể thiêu.”, còn có thống khổ khi bị lợi kiếm đâm trúng trái tim, lồng ngực bị đâm thủng đến nay còn ẩn ẩn đau. Không phải A Đức Thái thỉnh thoảng thường nhắc nhở nó, nó cũng sẽ chặt chẽ nhớ kỹ cha mẹ nó không cần nó, bọn họ muốn giết nó, nó nhất định phải làm cho bọn họ trả giá hết thảy!
“Ngươi lui xuống đi !” A Đức Thái đã tra tấn xong Lộ Á, cũng lại một lần đối nó giáo huấn cừu hận, không bao giờ nguyện ý nhìn đến thân ảnh xấu xí chán ghét của nó, nâng lên cánh tay rắn chắc hướng nó nhẹ nhàng vung lên.
Lộ Á lại nói “Dạ”, hành lễ liền cùng Thái Địch một lần nữa trở lại mật đạo, để lại A Đức Thái cùng hai cỗ ôn hương nhuyễn ngọc trong lòng trái ôm phải ấp tiếp tục dâm ngoạn, làm cho hai cái tân sủng phát ra tiếng rên rỉ gợi cảm làm người ta hưng phấn, phòng tắm rất nhanh liền dâm thanh từng trận, xuân sắc nồng đậm……
~Hết chương 10~
|
~ Chương mười một ~
Lại quay trở về lồng giam, Lộ Á không có thời gian bi ai, liền bởi vì trên người bị trọng thương mà ngã xuống cạnh thi thể ma thú, tất cả đều là máu đen, một mảnh dơ bẩn lộn xộn trên mặt đất, không trung vang lên tiếng thân thể ngã xuống đất cùng tiếng vang chói tai của xiềng xích va chạm với mặt đất.
Trên mặt xấu xí dữ tợn như cũ bình tĩnh chẳng khác nào bức tượng không có cảm xúc, thẳng đến khi nghe được tiếng bước chân rời đi của Thái Địch, hai con ngươi to lớn đỏ như máu mới chợt lóe một tia mệt mỏi, lại như cũ không có lộ ra nửa điểm vẻ mặt thống khổ, càng không chảy xuống nửa giọt nước mắt.
Cho dù ngoại thương nội thương rất nhiều, nhưng đối nó mà nói cũng không tính là gì, bắt đầu từ ngày đầu tiên nó được sinh ra, nó liền mỗi ngày đều có vết thương, không có một ngày không bị thương. Nó không có lúc nào là không không cảm thụ được đau đớn, có thể nói đau đớn đã muốn trở thành một bộ phận của thân thể nó!
Nó hình thành được thói quen đau đớn, thậm chí thích đau đớn, bởi vì đau đớn có thể khiến nó cảm giác chính mình đang sống . Cho dù bị nhốt tại địa lao, rất khó tiếp xúc với thế giới bên ngoài, nhưng mỗi ngày không ngừng cùng các loại ma thú chiến đấu, cách mấy ngày lại bị A Đức Thái tra tấn, tất cả có thể cho nó biết nó đang còn sống.
Nó thích đau đớn, là vì đau đớn không ngừng nhắc nhở chính mình không thể quên cừu hận đối cha mẹ Vưu Đông cùng Ốc Lệ Ti, nó muốn sống , nó muốn báo thù! Nếu không để trải qua những ngày tháng thế này thật sự rất khó khăn chịu đựng, thực dễ dàng khiến người ta nổi điên, muốn tự sát để giải thoát……
Mùi máu tươi nồng đậm tràn ngập trong mũi, khiến nó nâng lên huyết mâu nhìn gần trong gang tấc, gần đến giống như tùy thời đều có thể chạm vào nó, đã chết nhưng hai tròng mắt vẫn trừng lớn, con ngươi trên thú mặt dọa người tất cả đều là không cam lòng cùng oán hận.
Nó dùng hết khí lực móng trái ra khiến cặp thú mâu kia nhắm lại, rất nhiều người đều nghĩ rằng ma thú là loài không có suy nghĩ, không có cảm tình. Kỳ thật chúng nó cũng là có đầu óc, có cảm tình, cũng sẽ thống khổ bi thương, cũng sẽ muốn sống sợ chết !
“Ta không nghĩ giết ngươi, nhưng là ngươi không chết, ta sẽ chết.” Nó đối ma thú đã chết nhỏ giọng lầm bầm, vô luận như thế nào trước khi báo được thù nó không thể chết được, đây là sứ mệnh của nó, là ý nghĩa tồn tại của nó.
Nếu không thể báo thù, nó tồn tại vốn không có bất cứ ý nghĩa gì, nó chịu bao nhiêu khổ cực như thế liền không có bất cứ giá trị gì, đây là điều nó tối sợ hãi ! Nó có thể chịu đựng tất cả thống khổ cùng tra tấn này, đơn giản là vì có giá trị ……
Nó không có vì ma thú chết mà thương cảm lâu lắm, dù sao tình cảnh nó cũng không thể đi đồng tình đáng thương của người khác, móng trái còn lưu lại trên mặt ma thú đột nhiên di động xuống phía dưới, đến vị trí trước ngực ma thú hung hăng đâm vào, đem trái tim còn chút ấm áp trong cơ thể ma thú móc đi ra.
Nó hoàn toàn không nghĩ trái tim máu chảy đầm đìa kia thực ghê tởm, để trên miệng liền cắn một miếng lớn, giống như thói quen đau đớn, nó cũng sớm có thói quen uống máu ăn thịt.
Chưa bao giờ có người sẽ giúp nó trị thương, không muốn chết phải chính mình nghĩ biện pháp, ăn thú thi như thế nhiều năm khiến nó phát hiện trái tim ma thú chữa thương rất hiệu quả. Vô luận nó chịu bao nhiêu trọng thương, chỉ cần không thương đến chỗ hiểm, ăn một quả tim ma thú ngày hôm sau thương trên người liền sẽ tốt lên rất nhiều.
Những năm gần đây nó đều là dựa vào ăn trái tim ma thú bị nó giết chết, vì chính mình chữa thương , không thì mỗi ngày cùng ma thú chiến đấu, thường xuyên bị A Đức Thái tra tấn, nó sớm chết, sao có thể sống tới ngày hôm nay !
Ăn xong trái tim ma thú, nó quỳ rạp trên mặt đất ngốc lăng, khi nó không có việc gì làm liền thường xuyên ngẩn người, bởi vì cũng không có người cùng nó nói chuyện, thật sự nếu không nghĩ đến chuyện gì đó, nó sẽ nổi điên mất.
Nó cũng không có chuyện gì có thể nghĩ, chỉ có thể nghĩ tới cha mẹ vô tình kia, nó giống như trước đây sao cũng tưởng không rõ bọn họ vì cái gì đối chính mình như thế lãnh huyết tàn nhẫn. Liền tính nó bộ dạng xấu xí, thân thể dị dạng không trọn vẹn, cũng là hài tử chảy chung dòng máu với bọn họ, cũng là bọn họ tạo thành, bọn họ chẳng lẽ đối nó một chút cảm tình cũng không có, bọn họ quyết định không cần nó, khi muốn giết nó chẳng lẽ không có lấy một tia do dự?
Nếu đơn giản vì nó là một quái vật xấu xí dị dạng, liền không yêu nó, muốn giết nó, bọn họ không xứng làm phụ mẫu của nó. Bọn họ đối nó vô tình, nó cũng muốn đối bọn họ vô nghĩa, bọn họ có thể đối nó xuống tay, nó cũng có thể !
Huyết đồng chợt lóe một tia âm độc, nhất định có một ngày nó phải rời khỏi nơi này, đi Thiên Giới đem cha mẹ lòng dạ hiểm độc kia giết chết. Trước khi giết bọn họ, nó sẽ nói cho bọn họ biết nó chính là nhi tử của bọn họ, nó rất muốn xem bọn họ nghe được nó còn chưa chết, sẽ có cái dạng biểu tình gì? Là sợ hãi, chỉ có vậy? Hay là…… Áy náy!
Nó thật sự rất muốn biết bọn họ mấy năm nay có thể hay không ngẫu nhiên nhớ tới nó, nhớ tới lúc muốn giết nó không có một chút áy náy, nếu bọn họ có áy náy……
Nó lắc lắc đầu, liền tính bọn họ có áy náy, nó cũng sẽ không tha thứ bọn họ. Nếu không phải bọn họ vô tình vứt bỏ, nó sao lại rơi vào tay A Đức Thái, nó hiện tại chịu bao thống khổ tất cả đều là bọn họ làm hại, nó thật sự không có cách nào không hận bọn họ!
So với A Đức Thái, bọn họ càng đáng giận !
Không biết tới khi nào A Đức Thái mới thả nó ra ngoài, đi tìm bọn họ báo thù?
Thật hy vọng ngày đó sớm đến, nó cũng sắp đợi không nổi nữa, oán hận đối bọn họ đã chất đầy trái tim, đã muốn tràn ra ngoài……
~Hết chương 11~
|
~ Chương mười hai ~
Giống như Lộ Á, A Đức Thái cũng càng ngày càng đợi không kịp , nhìn Lộ Á từng ngày từng ngày lớn lên, khát vọng báo thù cũng càng ngày càng cường liệt, tùy thời đều có thể không kiềm chế được. Đối Ốc Lệ Ti cùng Vưu Đông cừu hận tựa như một ngọn lửa cháy bừng bừng, lúc nào cũng như muốn đốt cháy tâm can hắn, khiến hắn ăn không thấy ngon, ngủ không an ổn, bao gồm thời điểm làm tình cũng không thể chuyên tâm……
“Thủ lĩnh, ngài suy nghĩ cái gì?” Phát hiện nam nhân cường kiện mê người phía trên đột nhiên dừng lại ngốc lăng, Thái Địch nhăn lại ngân mi xinh đẹp, có chút mất hứng kêu lên.
“Ngượng ngùng, ta thất thần .” A Đức Thái lấy lại tinh thần, lộ ra một mạt mỉm cười xin lỗi.
“Thủ lĩnh, ngài có phải hay không đối ta không hài lòng, chê ta hầu hạ không tốt, muốn hai cái tân sủng ban ngày hầu hạ ngài kia?” Khuôn mặt tuấn tú nhiễm tình dục ửng hồng hiện lên một mạt không vui, ngữ khí có chút ghen tị. Đã nhiều ngày thủ lĩnh đều để hai cái tân sủng kia bên người, đêm nay thật vất vả tìm đến chính mình, kết quả lại nửa đường thất thần, rất đáng giận !
“Thái Địch, đừng nóng giận, hai vật nhỏ kia sao có thể cùng ngươi so. Bọn họ chỉ là hai cái đồ chơi, ngươi thế nhưng là tình nhân của ta, ái tướng của ta!” A Đức Thái biết hắn ghen tị, hôn xuống đôi môi mềm mại hồng nhuận của hắn, cười nói.
Hắn luôn luôn rất ít sủng nịnh với những người từng lên giường, nhưng Thái Địch là một ngoại lệ, y cùng tất cả sủng cơ thị thiếp đều không giống nhau. Y từ nhỏ liền đi theo hắn, đối hắn vẫn trung thành và tận tâm, chẳng những khi các tộc đại chiến vì Da Đề thần tộc lập vô số chiến công, sáu trăm năm trước chính mình bản thân bị trọng thương thiếu chút nữa chết, cũng là y chung quanh liều mạng tìm kiếm hắn, đem tứ phân ngũ liệt chính mình bị đánh nát mang về “Phí đan khảm” dưỡng thương.
“Kia thủ lĩnh vừa rồi suy nghĩ cái gì?” Thái Địch lộ ra miệng cười, ôm lấy A Đức Thái hỏi. Y liền biết thủ lĩnh tuy rằng thực phong lưu đa tình, nhưng y tại trong lòng thủ lĩnh vẫn có một vị trí nhỏ nhoi , có lẽ thủ lĩnh không thật thích y, nhưng là thủ lĩnh đối y có cảm tình !
“Ta suy nghĩ có phải hay không nên thả Lộ Á đi Thiên Giới giết Ốc Lệ Ti cùng Vưu Đông, ta đã muốn chờ không nổi nữa.” A Đức Thái thu lại tiếu dung, khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng, trong thanh âm tràn ngập sát khí.
“Nhưng là bằng pháp lực hiện tại của Lộ Á, căn bản không phải đối thủ của Ốc Lệ Ti cùng Vưu Đông.” Y cũng hy vọng thủ lĩnh có thể sớm ngày báo đại thù, khiến tiện nhân Ốc Lệ Ti kia trả giá gấp bội, nhưng là Lộ Á chỉ có ba trăm tuổi, ba trăm tuổi tại trong thần tộc mà nói chỉ là tiểu hài tử.
Cho dù Lộ Á là hài tử của Ốc Lệ Ti cùng Vưu Đông, lại bị bọn họ ngày ngày huấn luyện cùng ma thú chiến đấu, pháp lực so hài tử cùng tuổi tất nhiên mạnh hơn, nhưng là đối mặt Ốc Lệ Ti cùng Vưu Đông chỉ sợ còn không có cơ hội ra tay đã bị giết.
“Ta đương nhiên biết, nhưng ta thật sự không có cách nào chờ đợi , ta chuẩn bị đem cái kia cấp Lộ Á.” Trên đời không có việc gì thống khổ hơn so với việc phải chờ đợi!
“Ngài muốn đem cái kia cấp Lộ Á?” Thái Địch biểu tình phi thường giật mình,“Cái kia” rốt cuộc là cái gì?
“Đúng, có cái kia Lộ Á hẳn là có thể thành công giết chết Ốc Lệ Ti cùng Vưu Đông.”
“Nhưng Lộ Á là hắc ám chi tử, nếu nó có được cái kia, chỉ sợ sẽ làm thế giới đại loạn, tối trọng yếu là rất có khả năng nó sẽ không nghe lời chúng ta .” Thái Địch đầy mặt lo lắng.
“Chuyện này ta sớm nghĩ tới, ta đã có biện pháp khiến nó vẫn bị ta khống chế, không dám xằng bậy.” A Đức Thái gợi lên khóe môi cương nghị, lộ ra một mạt cười nhẹ tràn đầy tin tưởng.
“Ta đây ngày mai liền đi báo tin cho ‘Ba Lị’, để nàng chuẩn bị tốt tùy thời tiếp ứng Lộ Á, rồi mới dẫn Lộ Á tới gặp ngươi.”
“Ân, ngươi thật sự là thủ hạ đắc lực nhất của ta!” A Đức Thái gật đầu tán dương, cúi đầu dâm uế hôn xuống lồng ngực màu mật ong, cơ thịt vừa phải nhưng vô cùng đẹp mắt, đụng tới hai quả thù du đã muốn bị hắn hấp đến to lớn đỏ ửng.
Thái Địch yêu kiều kêu một tiếng, ngân mâu vẫn nhiễm xuân ý nồng đậm dụ hoặc khẽ liếc A Đức Thái.“Ta muốn phần thưởng!”
Kia bộ dáng phong tình vạn chủng, yêu mị mê người, nào còn giống Phong Thần bình thường nghiêm túc lạnh lùng, toàn thân tràn ngập khí tức cấm dục!
“Hảo, lập tức cho ngươi phần thưởng, ta liền thưởng ngươi đại nhục bổng của ta, để ngươi bị của ta đại nhục bổng làm đến dục tiên dục tử, như thế nào?” A Đức Thái tà nịnh cười, cự đại phía dưới chôn trong cơ thể Thái Địch dâng trào dùng sức đâm một phát.
“A úc…… Thích chết mất…… Ngô ân…… Úc a…… Đâm chết ta …… Thủ lĩnh hảo tài giỏi…… Nga nga nga……” Thái Địch lớn tiếng dâm kêu, nhanh chóng liền thần phục dưới thân A Đức Thái, bị A Đức Thái lần lượt va chạm thích đến lãng kêu liên tục……
~Hết chương 12~
|
~ Chương mười ba ~
Lộ Á sống ba trăm năm, lần đầu tiên nếm trải tư vị vui sướng, nghe được A Đức Thái nói muốn thả nó đi ra ngoài, đến Thiên Giới giết Ốc Lệ Ti cùng Vưu Đông báo thù, nó tâm kích động đến kinh hoàng, máu toàn thân đều sôi trào hừng hực.
“Thái Địch ngày mai sẽ đưa ngươi tới Thiên Giới, Thiên Giới có người của ta, nàng sẽ tiếp ứng ngươi, tìm cơ hội cho ngươi giết Ốc Lệ Ti cùng Vưu Đông. Ta chỉ cho ngươi thời gian hai tháng, ngươi nhất định trong hai tháng đó phải thành công giết Ốc Lệ Ti cùng Vưu Đông, tuyệt không thể thất bại !” A Đức Thái lần đầu tiên trong lòng không có ôm mỹ nhân tán tỉnh, quần áo chỉnh tề ngồi trên ghế hoa lệ chói mắt, chạm khắc Thần Thú tám sừng bằng vàng tượng trưng cho Da Đề thần tộc, bình thường dâm tà phóng đãng, nay đầy mặt nghiêm túc.
“Được, ta cam đoan nhất định trong hai tháng đó thành công giết chết Ốc Lệ Ti cùng Vưu Đông.” Lộ Á thề nói, lần này đi giết không được Ốc Lệ Ti cùng Vưu Đông, chính là nó chết. Nó rất rõ ràng nếu không ôm quyết tâm liều chết, nó giết không được Thần Vương cùng Thần hậu cường đại !
“Rất tốt, hy vọng ngươi có thể nói được làm được, sớm ngày để ta thấy đầu cùng trái tim Ốc Lệ Ti, Vưu Đông, đến lúc đó ta sẽ hảo hảo thưởng cho ngươi. Ngươi cầm lấy, ngươi hiện tại sức mạnh còn chưa đủ, nó có thể giúp ngươi thành công giết chết Ốc Lệ Ti cùng Vưu Đông.” A Đức Thái từ trong lòng xuất ra một viên đá lớn hình trứng màu đen ném cho Lộ Á, mặt trên có rất nhiều hình vẽ quỷ dị kỳ quái, còn tản ra cường liệt ma khí.
Lộ Á thân thủ tiếp được thạch đầu, lúc này mới thấy rõ trên hòn đá thế nhưng dường như có một khuôn mặt giống nhân loại, chỉ là ngũ quan vặn vẹo sai vị trí, ánh mắt nhắm chặt, nói không nên lời khủng bố.
Lộ Á nhìn vào chính giữa hắc thạch quỷ dị vô cùng, trái tim hung hăng chấn động, trước mắt đột nhiên xuất hiện cảnh tượng quái dị khủng bố, máu tanh khắp nơi. Thiên không một mảnh huyết hồng, trên mặt đất xác chết khắp nơi, nơi nơi đều là thi thể các tộc, kia thi thể nhiều đến giống như mọi người trên thế giới đều chết sạch. Đặc biệt là các loại ma thú hắc ám chưa bao giờ gặp qua giương nanh múa vuốt về phía nó đánh tới, đi đầu là một dị vật màu đen cự đại vô cùng cao sắp chạm trời, thấy không rõ mặt chỉ cảm thấy phi thường phi thường khủng bố. Tiếp theo lại là hai người mang mũ giáp bất đồng, bởi vì mang mũ giáp nên cũng không nhìn thấy mặt cùng hắc sắc dị vật vừa rồi giao chiến, đánh đến long trời lở đất, thiên địa đều bị hủy diệt……
“Ngươi xảy ra chuyện gì?”
Phía trước truyền đến nam âm trầm mạnh làm Lộ Á bừng tỉnh, Lộ Á khẩn trương đem ánh mắt từ quái thạch màu đen dời đi, lúc này mới phát hiện chính mình thế nhưng bị cảnh tượng quỷ dị vừa rồi làm sợ tới mức một thân mồ hôi lạnh, tim đập mau đến giống như sắp từ lồng ngực nhảy ra.
Lộ Á nhanh chóng áp chế sợ hãi trong lòng, đối A Đức Thái lắc lắc đầu, hỏi:“Đây là cái gì?”
“Nó kêu Dục vọng chi thạch, đem máu nhỏ trên mặt có thể thức tỉnh nó, nó có thể thỏa mãn hết thảy dục vọng của ngươi, ngươi muốn cái gì đều có thể. Chỉ là muốn càng nhiều, trả giá lại càng lớn !”
A Đức Thái vẫn chưa hoàn toàn nói cho Lộ Á chuyện có liên quan tới Dục vọng chi thạch, Dục vọng chi thạch còn có một tên gọi “Ma Vương chi trứng”, là Đại Ma Vương bị Sáng Thế Thần đánh bại phong ấn, là một luồng tàn hồn chạy trốn biến thành. Nó chung quanh tìm kiếm người có dục vọng cường liệt, cùng đối phương kí kết khế ước, rồi mới dần dần khống chế đối phương, khiến đối phương trở thành vật chứa giúp Đại Ma Vương sống lại, nhưng là chưa từng có thành công qua.
Đại Ma Vương sức mạnh có thể cùng Sáng Thế Thần so sánh, căn bản không có người có thể tiếp nhận sức mạnh quá cường đại của nó, cuối cùng đều sẽ vì sức mạnh quá lớn chống đỡ không nổi bạo phát mà chết, này cũng là nguyên nhân Cửu U Đại Ma Vương vì sao vẫn không thể thành công sống lại, cũng là nguyên nhân hắn có được Ma Vương chi trứng mà vẫn không thể sử dụng. Hắn sợ sau khi nói cho Lộ Á chuyện này, nó sẽ không muốn sử dụng Ma Vương chi trứng.
“Ta sẽ hảo hảo lợi dụng nó .” Lộ Á đem Dục vọng chi thạch cất đi, chỉ cần có thể giết cha mẹ nhẫn tâm vô tình kia, vô luận trả giá như thế nào nó đều nguyện ý, bao gồm sinh mệnh nó.
A Đức Thái câu thần cười, bỗng dưng vươn một ngón tay, một đạo ánh sáng lửa đỏ đâm vào trái tim Lộ Á, rồi mới nhanh chóng biến mất.
Lộ Á nghi hoặc nhìn hắn, A Đức Thái giải thích nói:“Ta tại trái tim ngươi hạ chú ngữ. Nếu đến thời gian ước định ngươi còn không có giết chết Ốc Lệ Ti cùng Vưu Đông, hoặc là ngươi giết bọn họ xong không trở lại, chú ngữ kia liền sẽ biến thành hỏa diễm vô tình, nháy mắt thiêu hủy trái tim của ngươi, linh hồn, thân thể, cho ngươi thành tro bụi, đầu thai chuyển thế đều không thể. Còn có nếu ngươi muốn giết ta, chú ngữ này cũng sẽ lập tức phát động.”
Hắn tra tấn Lộ Á nhiều năm như thế, hắn tin tưởng Lộ Á khẳng định rất hận hắn, Lộ Á có được Dục vọng chi thạch sau khi đạt được pháp lực cường đại, khẳng định sẽ muốn giết chính mình báo thù.
Lộ Á nghe xong đầy mặt bình tĩnh, A Đức Thái suy nghĩ thật sự là chu đáo, nó liền biết hắn sẽ không dễ dàng buông tha chính mình, liền tính sau khi giết Ốc Lệ Ti cùng Vưu Đông, hắn cũng sẽ không để chính mình tự do.
“Ngươi nhất định phải nhớ kỹ, ngươi vô luận đạt được pháp lực cường đại, trở nên có bao nhiêu cường, ngươi đều là một con chó A Đức Thái ta dưỡng, ta vĩnh viễn đều là chủ nhân của ngươi, ngươi một đời đều phải nghe lệnh ta, vĩnh viễn đừng nghĩ phản kháng, nếu không ta sẽ cho ngươi chết đến rất khó xem.” Khóe miệng cương nghị giơ lên một mạt tươi cười tàn nhẫn.
Kỳ thật liền tính Lộ Á ngoan ngoãn nghe hắn , đối hắn phi thường tận tâm, hắn cũng chuẩn bị đợi nó thành công giết chết đôi tỷ đệ đáng giận Ốc Lệ Ti cùng Vưu Đông kia trở về, sẽ giết nó. Hắn tuyệt không sẽ để dã chủng của Ốc Lệ Ti cùng Vưu Đông sống ở trên đời này, đối hắn tạo thành họa lớn !
Chỉ cần dòng máu vương tôn Áo Tư Thần tộc tuyệt diệt, Áo Tư Thần tộc liền không thể gây cho hắn sợ hãi, rất nhanh liền sẽ sụp đổ. Hắn muốn cho Áo Tư Thần tộc trở thành lịch sử, từ nay về sau chỉ có bọn họ Da Đề thần tộc là Thần tộc duy nhất, như vậy đại cừu của hắn mới tính đã triệt để báo !
Hắn phảng phất đã có thể nhìn thấy chính mình trở về Thiên Giới, đi lên Thần Vương vị, giương giọng cười to, hắn tin tưởng ngày này rất nhanh sẽ đến ……
Lộ Á lặng yên không nói, chỉ là nhẹ nhàng gật gật đầu, cho dù A Đức Thái che dấu rất tốt, nhưng vốn nhạy cảm vô cùng nó vẫn là chú ý tới trong mắt hắn chợt lóe ra sát ý. Bất quá nó không cho là đúng.Giết xong Ốc Lệ Ti cùng Vưu Đông, nó tự nhiên liền mất đi giá trị lợi dụng, A Đức Thái đương nhiên sẽ không lưu nó sống ở trên đời này.
Xem ra ngày chết của Ốc Lệ Ti cùng Vưu Đông đến, nó chính mình ngày chết cũng liền không xa, may mắn nó vốn liền tính toán sau khi giết Ốc Lệ Ti cùng Vưu Đông, nó cũng không muốn sống , chỉ là…… Nó quyết sẽ không chết trong tay A Đức Thái!
Huyết mâu chợt lóe kiên định chưa từng có, A Đức Thái đã muốn thao túng bài bố nó ba trăm năm, nó không nghĩ cả tử vong đều do hắn khống chế. Nó không thể lựa chọn chính mình sinh ra, cũng vô pháp nắm trong tay vận mệnh chính mình, nhưng ít nhất cuối cùng tử vong phải do nó chính mình làm chủ……
~Hết chương 13~
|
~ Chương mười bốn ~
Sau khi Lộ Á rời khỏi tẩm cung A Đức Thái, không có tiếp tục quay về địa lao, mà được Thái Địch dẫn tới một nơi cực hoang vu, có một tiểu cung điện vừa được sửa sang lại nên thật sự sạch sẽ.
“Đêm nay ngươi sẽ ngụ ở nơi này, sáng mai ta liền đến mang ngươi đi Thiên Giới.” Thái Địch lãnh đạm nói xong, liền khó chịu rời đi, để lại một mình Lộ Á.
Y đối A Đức Thái vì Lộ Á có thể hảo hảo nghỉ ngơi, dưỡng tốt tinh thần đi Thiên Giới giết tỷ đệ Ốc Lệ Ti, cho nên để y an bài Lộ Á đêm nay tại cung điện trụ một đêm phi thường có ý kiến. Y cảm thấy Lộ Á nào xứng ở tại cung điện, nhưng là lại không dám làm trái mệnh lệnh A Đức Thái, chỉ có thể không cam lòng mang Lộ Á đến tiểu cung điện bình thường không ai trụ.
Lộ Á không chút nào để ý tới thái độ của Thái Địch, nó biết Phong Thần lâu như thế, Phong Thần chưa bao giờ lộ ra gương mặt hòa nhã với nó.
Lộ Á tùy tiện rất nhanh nhìn lướt qua bốn phía, an vị đến ngồi trên chiếc giường nhỏ mềm mại tựa vào tường, nó không có vì không phải quay về địa lao tối tăm dơ bẩn, có thể ở lại căn phòng sạch sẽ xinh đẹp này ở mà cảm thấy cao hứng.
Đối nó mà nói đang ở nơi nào đều giống nhau, hơn nữa nơi này liền tính xinh đẹp thế nào, thoải mái thế nào, cũng chỉ có thể ở một đêm, có được hưởng thụ ngắn ngủi thà rằng chưa từng được hưởng thụ qua.
Lộ Á bức thiết muốn có được sức mạnh vô cùng cường đại để báo thù, lấy ra Dục vọng chi thạch có được từ chỗ A Đức Thái, tùy tiện lộng khai trên người một vết thương, đem chất lỏng hắc hồng sắc chảy ra bôi lên, hoàn toàn không biết đau……
Có được máu Dục vọng chi thạch lập tức xảy ra biến hóa, ma khí phóng xuất ra so với vừa rồi cường liệt hơn mấy trăm lần, trong nháy mắt khiến cho cả gian phòng đều bao phủ ma khí màu đen. Đồng thời máu Lộ Á dần dần nhiễm khắp Dục vọng chi thạch, ngũ quan sai vị trí trên Dục vọng chi thạch bắt đầu biến đổi, hai mắt vốn đang nhắm lập tức mở ra, Lộ Á vô luận gặp phải chuyện gì vẫn luôn luôn thực bình tĩnh lúc này không khỏi hoảng sợ……
Cặp mắt kia không có tròng mắt, mà chỉ là hai cái động đen, động đen phi thường sâu, sâu đến phảng phất muốn đem người hút vào. Có thể nhìn thấy trong hai mắt có vô số oan hồn ở bên trong kêu rên kêu thảm thiết, hô to cứu mạng, bọn họ chỉ sợ tất cả đều là những người trước đây triệu hồi Dục vọng chi thạch, cùng Dục vọng chi thạch ký kết khế ước.
Nhìn đến cảnh tượng như vậy, Lộ Á cũng cảm thấy kinh hãi, có chút do dự muốn hay không tiếp tục. Nếu tiếp tục nó kết cục khẳng định cũng sẽ cùng Qủy Hồn bị giam cầm trong Dục vọng chi thạch giống nhau, vĩnh viễn ở bên trong chịu tội……
Lộ Á rất nhanh liền đuổi đi sợ hãi cùng do dự trong lòng, không cái gì phải sợ, hai tháng sau thân thể nó, bao gồm linh hồn đều sẽ bị chú ngữ A Đức Thái đốt thành tro tàn, cái gì cũng sẽ không còn lại, Dục vọng chi thạch không thể giam cầm linh hồn nó.
“Là ngươi triệu hồi ta sao?” Ma Vương chi trứng theo Lộ Á gọi bay đến không trung, sau khi được máu Lộ Á nhiễm hồng môi mở ra nói chuyện , kia thanh âm thấp trầm khó nghe mang theo một loại tiếu ý khát máu ghê tởm.
“Phải.” Lộ Á khôi phục nhất quán bình tĩnh, nhẹ nhàng gật đầu.
“Đã thật lâu không ai gọi ta ra , không nghĩ tới vừa ra liền nhìn đến ngươi này cực phẩm vưu vật, dung mạo mĩ lệ cỡ này, hương vị thoải mái cỡ này, giới tính tuyệt vời cỡ này, ngươi thật sự là mỹ nhân đẹp nhất ta từng thấy! Có thể được siêu cấp đại mỹ nhân như ngươi triệu hồi ta đến, thật sự là vinh hạnh của ta !” Dục vọng chi thạch đối Lộ Á lộ ra biểu tình phi thường kinh diễm, cười ca ngợi nói, làm người ta không khỏi hoài nghi hắn ánh mắt có phải hay không có vấn đề.
Lộ Á khóe miệng run rẩy, nó dám khẳng định chính mình lỗ tai không có vấn đề, nghe được hẳn là chân thật. Đối phương cư nhiên khen ngợi nó ! Này vẫn là nó sống ba trăm năm lần đầu tiên được khen ngợi, bất quá nó tuyệt không cao hứng, nó vẫn cảm thấy kia không giống như là khen ngợi, mà như là nói móc, trào phúng nó. Bởi vì nó rất rõ ràng chính mình có bao nhiêu xấu, bao nhiêu thối, giới tính đặc thù càng là ghê tởm vô cùng, nó và từ mĩ lệ này vĩnh viễn đều không liên quan tới nhau!
“Ta chờ lâu như thế, cuối cùng đợi được ngươi , hắc ám chi tử tôn quý, ngươi so với hắc ám chi tử trước đây còn muốn mĩ lệ động nhân hơn!” Thanh âm trống rỗng tà ác như là theo chỗ sâu nhất trong địa ngục truyền đến, trong thanh âm hỗn loạn khó có thể che dấu vui sướng.
Lộ Á trong mắt chợt lóe một tia khó hiểu, nó không biết những người song tính đều là hắc ám chi tử, mà hắc ám chi tử đều có được ma tính siêu cường, vừa sinh ra đã có vận mệnh hủy diệt thế giới, là vật chứa tốt nhất cho Đại Ma Vương tà ác vô cùng sống lại. Lộ Á lại là hắc ám chi tử ưu tú nhất, nó là hài tử của Thần Vương cùng Thần hậu, trong cơ thể chảy dòng máu cường đại của Sáng Thế Thần, có thể hoàn toàn tiếp nhận sức mạnh của Đại Ma Vương!
“Ta muốn sức mạnh, cho ta sức mạnh.” Lộ Á tuy đầy bụng nghi hoặc, nhưng không có truy vấn Tô Đinh, nó chỉ đối báo thù có hứng thú, những chuyện khác toàn bộ cùng nó không quan hệ.
“Muốn sức mạnh tất yếu phải lấy gì đó cùng ta trao đổi, ngươi muốn dùng cái gì cùng ta trao đổi?” Dục vọng chi thạch tựa hồ thật cao hứng, cũng khó trách hắn lại cao hứng như thế, hắn chờ đợi lâu như vậy, cuối cùng đợi được người tuyệt đối có thể khiến hắn sống lại.
Lần trước gặp được hắc ám chi tử thời khắc mấu chốt lại thất bại, khiến hắn lại phải quay về Dục vọng chi thạch đợi thật lâu, hoàn hảo gặp được vương tử Thần tộc, con cháu trực hệ của Sáng Thế Thần tử lão nhân kia, có thể nói không ai có thể làm vật chứa giúp hắn sống lại thích hợp hơn vương tử Thần tộc trước mắt.
Dục vọng chi thạch lợi hại vừa thấy Lộ Á, liền biết thân thể Lộ Á chính là bắt đầu của hắn, chỉ là hắn giống như còn không có phát hiện cột vào trái tim Lộ Á là một hỏa diễm chú ngữ.
~Hết chương 14~
|