Siêu Sao
|
|
Đệ thập ngũ chương
Ngày không cần đi làm có nghĩa là sáng sớm hôm sau có thể ngủ thẳng tự nhiên tỉnh, Đường Phong mơ mơ hồ hồ nhớ lại lúc tám giờ sáng Charles từ bên người cậu thức dậy, đối phương nói một ít gì đó cậu không nghe rõ, trở mình một thân ôm chăn tiếp tục ngủ.
Chờ đến lúc Đường Phong lần thứ hai tỉnh táo lại đã là chuyện hai tiếng sau, cậu từ trên giường gian nan trèo xuống lại bán mộng du tiến vào phòng tắm, nửa giờ sau, lần thứ hai đi ra cậu cũng đã triệt để thanh tỉnh.
Đường Phong ngồi ở bên giường một bên mặc quần một bên đọc tờ giấy Charles lưu lại cho cậu:
【 Đường thân ái, lúc cậu tỉnh lại thì người đại diện mới của cậu hẳn là đã chờ cậu ở phòng khách, giới hạn của thẻ tín dụng là khoảng bốn mươi triệu, nhàn rỗi không có việc gì thì đi ra ngoài mua chút đồ, nhớ đừng dùng hết luôn đấy — tình nhân hoàn mỹ của cậu, Charles 】
“Thật là.
. .” Dự định bao dưỡng cậu thật sao? Tùy tiện thay một bộ quần áo trắng, Đường Phong cầm lấy thẻ tín dụng nhét vào trong túi áo đi xuống lầu, cậu hiện nay là có chút cần tiền, chỉ là không muốn thực sự để Charles giúp cậu trả tiền biên lai, đành nhớ tiền nợ trước, sau đó trả lại cho Charles vậy.
Thời gian là buổi sáng 10h45′, lúc Đường Phong xuống lầu thấy được người đại diện mới của cậu, một cô gái thoạt nhìn như mới hơn hai mươi vừa tốt nghiệp đại học xong, trên mặt còn đeo một cái mắt kính to gọng đen.
“Xin chào! Anh là Đường Phong đúng không? Tôi là người đại diện mới của anh Trương Vũ, anh có thể gọi tôi là tiểu Vũ.” Cô gái đang ngồi ở phòng khách uống trà chán đến chết vừa nhìn thấy người kia xuống thì lập tức đứng lên, con mắt dưới chiếc kính cận nhìn chằm chằm vào người đàn ông từng bước đi tới trước mặt cô, cái miệng khẽ nhếch.
“Làm sao vậy, tôi nhìn giống quái thú lắm sao?” Tên khốn Lục Thiên Thần quả nhiên không nỡ phân cho cậu một người đại diện tốt, nhưng dù sao một cô gái nghiêm túc công tác cũng tốt hơn một kẻ nịnh hót trung niên mập mạp, Đường Phong thân thiện mỉm cười, tiến lên chủ động vươn tay, “Chúng ta đây coi như là chính thức gặp mặt, Đường Phong.”
“Ặc, xin chào.” Tiểu Vũ vội vàng nắm lại, có chút xấu hổ nói, “Xin lỗi, vừa rồi nhìn chằm chằm vào anh, tôi chỉ là nghĩ anh trong tưởng tượng của tôi không giống. . .”
“Ha hả, không giống thế nào?” Đường Phong nhìn chén trà trên bàn, cẩn thận tỉ mỉ nói, “Tôi còn chưa ăn bữa sáng, cùng ăn đi, không thể cự tuyệt đấy.”
“Vâng, cảm ơn anh.” Tiểu Vũ vừa cười vừa nói, “Anh so với trên ảnh quyến rũ hơn.”
Cô nói chính là lời nói thật, chí ít trước ngày hôm nay gặp Đường Phong cô vẫn cho rằng Đường Phong là một bình hoa chỉ có bề ngoài, lúc cô bị phân phối cho Đường Phong đồng sự trong công ty còn đều đang tiếc hận cho cô, nhưng hiện tại cô biết, xem ra cô là đụng tới vận lớn rồi.
“Cô có một đôi mắt đẹp, ha hả, cảm ơn đã khích lệ.” Đường Phong thản nhiên cười, mười phần lực tương tác.
Đường Phong mỗi tiếng nói cử động không hề tương xứng với bề ngoài, tiểu Vũ nhìn bóng lưng cao ngất của người kia có chút nhịn không được tâm động, đến tột cùng trước đó là ai nói cho cô, Đường Phong là một nghệ nhân tính tình tồi tệ, không dễ hầu hạ lại thêm vụng về?
Hiện tại trước mặt cô rõ ràng là một ngôi sao mới ôn nhu săn sóc, lại tràn đầy quyến rũ trong tương lai!
Tiểu Vũ có một loại dự cảm mạnh mẽ, khi người đàn ông này lần thứ hai xuất hiện trước mặt công chúng sẽ khiến cho mọi người kinh ngạc.
|
Hay wa... Co ma co toi 3 anh cong, lam sao ma tieu Duong co the chiu noi chu??? Roi 3 anh cong kia lam sao chung song voi nhau dc nhi???
|
Đệ thập lục chương
“Tôi sẽ nói về tình huống của mình trước một chút, trước đó không lâu vừa xuất viện có một số việc đã quên, cho nên giữa hai người chúng ta hẳn là có rất nhiều chỗ cần trao đổi.” Ngồi ở trước bàn ăn, Đường Phong uống một ngụm cà phê, cầm lấy giấy bút ở một bên, “Đầu tiên là, lúc trước tôi nằm viện còn có công tác nào chưa hoàn thành?”
Cũng may tiểu Vũ tuy là một người đại diện mới, nhưng chuyện cần làm tuyệt đối không ít.
Cô ngồi thẳng lưng, từ trong cặp cầm ra một đống tư liệu: “Việc thì cũng không nhiều, công tác chủ yếu là bộ phim 《Quý ngài thời thượng 》đóng cùng với Ca Trần còn chưa hoàn thành, công ty hai bên đã tiến hành trao đổi, bởi phần quay chụp hầu hết đã hoàn thành, anh chỉ cần đơn độc tiến hành quay bù là được.”
“Vậy giúp tôi sắp xếp nhanh một chút.”
“Được.” Tiểu Vũ nhanh chóng nhớ kỹ, cô tiếp tục nói: “Cái khác có một chút tiết mục thông cáo, chủ yếu là.
. .” “Tiết mục thông cáo tạm thời từ chối.” Đường Phong nhíu nhíu mày, cậu không thích mấy tiết mục chỉnh người này.
Tiểu Vũ do dự một chút, ngẩng đầu nói rằng: “Những tiết mục này bên trong cũng có mấy cái không tệ, anh có muốn cân nhắc một chút không? Trong đó có một tiết mục là 《tình nhân trong mộng 》, từ ngày phát sóng tới nay có tiếng vọng rất lớn ở trong nước, kỳ mới nhất của 《tình nhân trong mộng 》sẽ tiến hành thay đổi, không ít khán giả và truyền thông đều đang quan tâm, tôi nghĩ nó có trợ giúp rất lớn để anh làm việc lại.
“Vậy phiền cô sắp xếp một phần tư liệu tiết mục cho tôi.”
“Được!” Đường Phong đồng ý khiến tiểu Vũ hết sức vui vẻ, cô thực sự là cực kỳ sợ minh tinh không phân rõ phải trái.
“Còn có một tiết mục thuộc về loại minh tinh trò chuyện, anh gần đây đều là thành viên cơ bản cố định của tiết mục kia, bảo trì độ tiếp xúc nhất định đối với anh mà nói hẳn là cũng không phải chuyện xấu, ưm, chỉ là tôi muốn nhắc nhở anh trước, anh và người chủ trì tiết mục kia hình như có chút mâu thuẫn.”
Tiểu Vũ phân tích, “Tùy tiện từ chối tiết mục, có thể sẽ khiến đài truyền hình không vừa lòng, sẽ có ảnh hưởng đến 《 tình nhân trong mộng 》 anh tham gia. Hai tiết mục này xem ra là cùng một đài truyền hình, Đường Phong trầm ngâm trong chốc lát, nói: “Được rồi, cái này cũng bảo lưu.” Dù sao nếu như không thích hợp cậu sẽ nghĩ biện pháp từ chối, thực sự không được nữa thì đành nhờ Charles vậy.
“Chuyện cuối cùng là, người đại diện trước giúp anh nhận một vai phụ trong một bộ phim truyền hình, tuy rằng chỉ là vai phụ, nhưng tôi đã xem qua kịch bản, hình tượng của nhân vật kia cũng không có gì không tốt.”
“Là dạng phim truyền hình gì?” Đường Phong cuối cùng cũng có hứng thú, còn hơn lên tiết mục cậu càng muốn đi đóng phim.
Đóng phim giống như là linh kiện không thể thiếu trong sinh mệnh của cậu, thiếu một linh kiện như vậy cậu vẫn có thể sống sót, nhưng sẽ không ung dung tự tại như thế.
“Là một bộ phim cổ trang xuyên qua, người chế tác hiện nay ở trong nước đang bị chỉ trích, phim truyền hình của ông ta tuy rằng bị người mắng rất gay gắt thế nhưng tỉ lệ người xem thu được luôn luôn tốt, ở phương diện này nói chính là một cô gái không cẩn thận xuyên qua đến một thế giới hoàn toàn không tưởng, chủ yếu là lấy phần diễn cung đình, ở bên trong anh đóng vai một nhạc công cung đình, xem như là thầm yêu nữ diễn viên, cuối cùng để bảo vệ nữ diễn viên mà chết.” Tiểu Vũ lật lật tư liệu.
Nhân vật chính diện bi tình, nếu như diễn tốt thì sẽ cực kỳ bắt mắt, có thể khiến cho khán giả đồng cảm.
Đường Phong gật đầu, bây giờ còn không phải lúc cậu được chọn phim, cậu hiện nay cũng không có tư cách này, vai diễn như vậy tuy rằng không có ý nghĩa đặc biệt gì nhưng cũng rất cần thiết, chí ít cũng có thể có chút thu nhập.
“Lúc nào tôi vào tổ phim?” Đường Phong hỏi.
“Nửa tháng sau sẽ quay phim truyền hình, tôi sẽ đem kịch bản và một ít tư liệu đưa cho anh.”
“Tốt lắm, cuối tuần tôi có một buổi phỏng vấn, cô đến lúc đó cũng tới đi.” Đường Phong đứng lên, nở nụ cười, “Buổi chiều có rảnh không?”
“A? Cái này, không có việc đặc biệt gì.” Tiểu Vũ cũng nhanh đứng lên, “Chủ tịch Lục nói, tôi hiện tại đi theo ngài, một người nghệ nhân.”
“Vậy buổi chiều chúng ta đi mua một ít quần áo, thuận tiện cũng thay đổi tạo hình.” Đường Phong nhíu nhíu mày, cậu phải đi cắt tóc một chút, sợi dài sợi ngắn không đẹp mắt.
|
Đệ thập thất chương
Thân là một nghệ nhân, trước khi còn chưa triệt để nổi tiếng thì trang phục quần áo mình mặc, kiểu tóc trang điểm, toàn bộ tất cả đều có thể trở thành danh thiếp bên ngoài, ăn mặc khéo léo không chỉ có thể tăng thêm thiện cảm của một bộ phận khán giả đối với bản thân, cũng có thể chiếm được tôn trọng nhất định từ đồng nghiệp.
Quần áo không nhất định phải nhiều, nhưng nhất định phải tinh, nhất là đối với nam nghệ nhân mà nói, bọn họ thường thường không cần giống nữ minh tinh mua quần áo và trang sức đắt tiền, nhưng mỗi một chiếc quần áo mặc trên người nhất định phải có khuynh hướng cảm xúc.
Tiểu Vũ không phải chưa từng tới cửa hàng tổng hợp, nhưng cả đời cô thì đây vẫn là lần đầu tiến bước mạnh mẽ vào cửa hàng trang phục xa hoa như Armani, mắt mở trừng trừng nhìn Đường Phong giống như một người khách quen, thuần thục trao đổi với nhân viên cửa hàng, tinh chuẩn chọn Âu phục, mặc thử, sau lấy thẻ tín dụng ra trả tiền, tiểu Vũ đột nhiên có một loại lỗi giác bước vào một đẳng cấp khác.
Cô trước kia từng tra xem tin tức về Đường Phong, trước khi cô gặp Đường Phong bản thân cô vẫn cho rằng Đường Phong đi theo chính là tinh phẩm Hàn thức nam, nhưng hiện tại xem ra Đường Phong dự định thay đổi hình tượng? Rõ ràng là đi theo con đường ôn văn nho nhã, nhưng cô không thể không thừa nhận, Đường Phong mặc vào Âu phục cộng thêm khuôn mặt cổ điển, thực sự là. . . Đẹp trai muốn chết!
“Các cô ấy đều đang nhìn anh.” Đi bên cạnh một người siêu cấp đẹp trai, tiểu Vũ khó tránh khỏi có chút kích động, bên người không ít nam nữ đều nhìn bọn họ với ánh mắt cực kỳ hâm mộ, được rồi, có thể phần lớn là đang hâm mộ cô.
“Cô cũng rất đẹp.” Đường Phong dừng lại bước chân, đưa tay đẩy đẩy tiểu Vũ cùng nhau đi vào một cửa hiệu cắt tóc, vừa cười vừa nói, “Làm người đại diện của tôi có thể đeo khung đen, nhưng cô đại biểu cho phát ngôn và quan hệ xã hội của tôi, vậy nên thân ái, ngày hôm nay tôi sẽ giúp cô trang hoàng một chút.”
“A?” Tiểu Vũ há to miệng.
“Muốn biết phụ nữ có tiền ở nước Mỹ mọi người ăn mặc thế nào không?
“Thế nhưng, tôi. . .”
“Một quý cô ưu nhã là không thể từ chối quà tặng từ một quý ông, coi như là vì ngày đầu tiên cho chúng ta nhận thức, ngày hôm nay tôi trả tiền.”
Tiểu Vũ cuối cùng chỉ có thể bị kéo vào cửa hiệu cắt tóc.
Sáng sớm ngày hôm sau, khi tiểu Vũ bị Đường Phong mệnh lệnh phải ăn mặc quần áo ngày hôm qua cậu mua cho cô, giày cao gót cùng với kiểu tóc mới đi vào ngành giải trí của tập đoàn Thiên Thần, vô số ánh mắt tức khắc ào ào nhìn lên trên người cô.
“Trời ạ, đây là mỹ nữ từ đâu tới?”
“Tiểu Vũ, cậu có phải đi nhầm chỗ không? Cậu quả thực hẳn là đi đến công ty luật tốt nhất ở New York, quần áo này đều là hàng hiệu đó, cậu cuối cùng cũng chịu bỏ tiền đi trang điểm? Thật nhìn không ra, phẩm vị của cậu tốt như vậy.”
“Tóc là làm chỗ nào?”
“Giầy là đi đâu mua?”
Tiểu Vũ thực sự là thụ sủng nhược kinh, chỉ có thể lần lượt trả lời đồng sự, khi cô cuối cùng nói mấy thứ này toàn bộ đều là Đường Phong phối trí cho, tất cả mọi người lộ ra biểu tình không thể tin được.
“Đường Phong? Mình nhớ là anh ta rất keo kiệt mà.”
“Cậu khẳng định Đường Phong cậu nói chính là Đường đại thiếu gia mà chúng ta biết kia? Anh ta có phẩm vị tốt như vậy? !” Một người nữ đồng sự thiếu chút nữa hét lên.
“Trước kia mình cũng giống các cậu chỉ nghe một ít tin đồn, cứ như vậy mà nghĩ anh ấy là một nghệ nhân không hiểu chuyện, nhưng qua ngày hôm qua thật là. . . Anh ấy thật đẹp trai, tính tình lại hoà nhã, dù sao sau đó các cậu thấy Đường Phong sẽ biết, anh ấy tuyệt đối tuyệt đối là tương lai rộng mở!” Tiểu Vũ có chút ít tự hào, mấy động tác nhỏ của Đường Phong đã hoàn toàn thu phục được cô bé này.
Những người khác mặc dù có chút hiếu kỳ nhưng cũng không để ở trong lòng mấy, thậm chí có người còn đang chờ xem kịch vui, một tiểu minh tinh tuột dốc dùng tiền đi lấy lòng một người đại diện cũng không phải là chuyện lạ, có thể qua không lâu sau Đường Phong sẽ lộ nguyên hình.
Hơn nữa ngày đó Charles mang theo Đường Phong đến công ty cũng có rất nhiều người thấy, tiền của Đường Phong từ đâu ra? Mọi người hiểu trong lòng không nói, trong giới giải trí này minh tinh bị người bao dưỡng có nhiều lắm, nói một câu không dễ nghe, Ca Trần tuy rằng là một đại minh tinh, nhưng lúc đó chẳng phải bị Tô Khải Trình dùng tiền nâng đỡ lên sao.
Chỉ là vòng tròn này hiện thực lại thế lực, bọn họ chỉ biết nghĩ tiểu minh tinh như Đường Phong đang bán thân thể đổi tiền, mà cho tới bây giờ cũng không ai nghĩ Ca Trần có chỗ nào không đúng.
|
Đệ thập bát chương
Đường Phong lúc trước cũng chưa thực sự đặt chân vào giới giải trí trong nước, cũng may cậu quen biết một ít bạn bè điện ảnh và truyền hình trong nước, lúc tụ họp cũng sẽ thường xuyên nghe bạn nói chuyện một ít tin đồn thú vị của giới giải trí trong nước, còn hơn nước Mỹ thương nghiệp hóa, ở chỗ này nếu như không phải có loại xuất thân như là hãng phim Bắc Kinh, rạp chiếu phim, nhạc kịch chính quy thì thực ra rất khó ngóc đầu lên.
Nguyên nhân cuối cùng, năng lực tiếp thu diễn viên có xuất thân chính quy của nội địa càng mạnh, giống như là học sinh cùng một trường học đi ra xã hội cùng vào trong một công ty, thường thường sẽ bởi vì có quan hệ bạn học cũ mà tự nhiên đi lại gần hơn, một tiếng đàn anh đàn chị càng có thể kéo gần cự ly giữa hai bên. Ngoại trừ điện ảnh và truyền hình bản thân coi trọng chính quy ra, còn có chính là diễn viên xuất từ các trường đại học trường cao đẳng thường thường cũng có được tài nguyên những người khác không có, nó gọi là tài nguyên trường học cũ.
Nhưng những thứ này chồng cùng một chỗ cũng không nhất định có thể lót thành con đường thênh thang cho tương lai, chỉ cần mở ra cánh cửa đầu tiên của giới giải trí, nếu như bản thân diễn viên có phẩm chất ưu tú, chỉ số cảm xúc EQ và chỉ số thông minh IQ cũng không tệ, như vậy thành danh cũng chỉ là vấn đề sớm muộn.
Nhưng xét đến cùng, nếu như không khiến người ta kính nể được bao nhiêu, nếu như không phải đột nhiên trong lúc vô tình nổi tiếng, không ai nâng đỡ, vậy cũng rất khó nổi tiếng, đây là cái gọi là quan hệ giữa người và người.
Đường Phong khi còn sống đã là một phú ông hàng tỉ, đáng tiếc chính là sau đó cậu đã sớm đem toàn bộ tài sản quyên tặng, con đường hiện tại ở trước mặt cậu rất đơn giản, hoặc là thỏa hiệp với tiềm quy tắc, hoặc là đi theo con đường của mình.
May là, Đường Phong cũng không cảm thấy lấy tài năng của mình cần đi con đường tiềm quy tắc.
Về phần hiện nay Charles ở chung với cậu, xét thấy Charles lời nói cử chỉ không tệ cùng với nhu cầu bình thường, Đường Phong không ngại kiên nhẫn ở cùng với đối phương trong thời gian ngắn.
Buổi tối Charles về đến nhà bị người nào đó vừa tắm rửa xong quả thực là làm kinh diễm một trận, tay anh gõ lên cạnh cửa huýt sáo về phía Đường Phong đang ngồi ở trên giường đọc sách.
Ưu điểm ngoại hình của Đường Phong là ở chỗ phong cách hơi cổ điển, cùng với khuôn mặt có thể nói là như vẽ đi ra, kiểu tóc thần tượng lúc trước không hề tăng thêm sức hấp dẫn, trái lại phản tác dụng, ngũ quan tinh tế chân chính thường thường là tóc ngắn lưu loát mới có thể thể hiện, huống chi bản thân Đường Phong cũng không phải rất thích loại hình Hàn thức, loại hình này tối đa là cho thần tượng có thể xen vào trong phim truyền hình, bước vào trong điện ảnh sẽ có vẻ rất yếu.
Cho tới bây giờ, cũng không có một người nam tính siêu sao nào nhờ vào bề ngoài ôn nhu mà thành công, trái lại một ít nam minh tinh vì có tướng mạo quá ôn nhu mà phá huỷ con đường trở thành hình nam chân chính.
“Xem ra tôi không cần tìm chuyên gia tạo hình cho cậu nữa, Đường Phong, cậu không đi làm nhà thiết kế có cảm thấy hơi lãng phí nhân tài không?” Charles đi nhanh tới, anh ngồi ở bên giường hướng bên người người kia ngửi ngửi, thoang thoảng mùi thơm nhàn nhạt sau khi tắm rửa.
Đem quyển sách đặt lên trên tủ ở một bên, Đường Phong dịch dịch vị trí sang bên cạnh, cậu hiện tại vẫn như cũ ở trong khách phòng, Charles thỉnh thoảng sẽ qua đêm ở đây, ngẫu nhiên bọn họ cũng sẽ qua đêm trong phòng ngủ của Charles, hai người đều thông minh không nói chuyện cảm tình, hai bên hiểu trong lòng không nói.
“Anh uống rượu?” Đường Phong thản nhiên cười, Charles tiếp cận rất gần, cậu có thể nghe thấy mùi rượu trên người đối phương, “Tôi giúp anh rót chén nước.”
“Không cần, chỉ là uống một chút, cậu có thể quan tâm tôi như thế, tôi thực sự là hài lòng.” Charles ôm Đường Phong nhẹ nhàng hôn lên cổ cậu, “Ngày kia có một bữa tiệc rượu, đến lúc đó cậu đi với tôi, đạo diễn Lý Nguy và phu nhân cũng sẽ đến dự, cậu có thể tâm sự một chút với bọn họ, điều này sẽ giúp đỡ cậu trong buổi diễn thử vào cuối tuần.”
“Tôi sẽ không để anh mất mặt.” Đường Phong nhẹ nhàng cười, cậu biết Charles đang lo lắng cái gì, thể diện của đàn ông xã hội thượng lưu.
“Cậu có đôi khi thực sự là thông minh thẳng thắn. . . Khiến tôi yêu thích.” Charles cúi người đem người kia áp xuống.
|