Võng Du Chi Tiểu Nương Tử, Thân Cá Chủy Tiên
|
|
CHƯƠNG 5/ Hai đứa mình là đồng tính luyến ái!
. Đánh một hồi lâu cũng có chút mệt, Vưu Khinh Vũ tuy lúc nào cũng vờ một bộ công tử phong lưu bảo là phải đợi nương tử, nhưng kỳ thực trong lòng cũng muốn trở về thành để nghỉ mệt một chút. Sau khi trở lại kinh thành, chờ cho rời khỏi tổ đội để trở về môn phái xong, anh liền điều khiển thong thả nhàn tản bước đến chỗ kho hàng. Kho hàng cùng với điểm truyền tống môn phái, bất luận là ở trò chơi nào cũng đều là nơi tập trung người nhiều nhất, mà trò chơi này còn cố tình an bài hai NPC của hai cái chức năng kia làm hàng xóm của nhau, cho nên không cần phải nói, người đông đến nghẹt thở. Người chơi trò này, cơ bản mà nói đều là quanh năm F9, thậm chí ngay cả danh hiệu tên tuổi của mình cũng ẩn đi luôn. Hơn nữa mấy lúc đến những nơi hoang vắng, nhìn xung quanh một mảnh vắng vẻ, rất có cái cảm giác của những trò game offline. [Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : hai người xong chưa a, tôi đi một mình không được [Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : ặc, mau mau a (≧▽≦)/ đợi xíu nữa thôi ha~ [Đội ngũ] Cá Mực Nướng : không sao, không sao, vợ yêu cứ từ từ thong thả, chồng đây sẽ chờ mà [Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : vợ nha, chồng là sợ hai người gấp rút nóng lòng thôi Nhìn trả lời, Vưu Khinh Vũ không khỏi bật cười. Người kia, rõ ràng lần nào cũng là giận tới mức chịu không nổi, vậy mà vẫn phải gồng mình giả vờ một bộ nói đến phát ngọt. Lúc nãy, rõ ràng là vẫn còn ngồi trước máy tính, ngay cả tự động cũng vô tình làm gián đoạn, vậy mà chỉ vì giả bộ như không có ở đó, ngay cả bắt bảo bảo cũng mặc kệ, ngay cả máu của bản thân gần cạn cũng không thèm thêm. Cái kiểu tính tình tới chết vẫn mạnh miệng này, có vẻ như rất giống với người nào đó… Nghĩ đến người nào đó, Vưu Khinh Vũ bất giác nhướng nhướng mày, nhấn Alt+F mở ra danh sách hảo hữu, bật qua mục cừu nhân, tên của Tiêu Tiêu Vũ Hề vẫn đang sáng. Tình cảnh này, thời điểm mà hai người đều đang online mà cả ngày vẫn an an ổn ổn sóng yên gió lặng, ngay cả kênh thế giới cũng không gây hấn với nhau như vầy, quả thật là chuyện hiếm có mà. Đối với Tiêu Tiêu Vũ Hề, thực mà nói thì Vưu Khinh Vũ cũng không cảm thấy đáng ghét lắm. Lúc mới bắt đầu thì cảm thấy hắn cố tình gây sự một bộ, chỉ là việc nhỏ cỏn con mà cũng hơn thua lâu như vậy, chẳng khác chi mấy nhỏ con gái. Nhưng về sau lại phát hiện ra, tên nhóc con kia có mắng tới mắng lui cũng chỉ có mấy câu lặp đi lặp lại, ngay lúc nói không lại người ta liền phát hỏa, một câu Hồng Kiều rồi tự mình chạy đến đó. Cái kiểu nổi hỏa của hắn, chọc ghẹo rất là vui. Hơn nữa nghe đám bạn bè của hắn đánh giá tính tình hắn không hề tệ chút nào, cho nên dần dần Vưu Khinh Vũ cũng không muốn hơn thua thật sự nữa. Mà nói chung, bất luận là võ mồm hay võ đấu thì Tiêu Tiêu Vũ Hề cũng chẳng chiếm được chút tiện nghi gì. Huống hồ, chơi game mà mãn cấp rồi thực sự là không còn ý nghĩa nữa, có đánh cũng chẳng có kinh nghiệm nữa, kết hôn thì không có hứng thú, lại chẳng có đam mê kéo người mới, hoạt động gì cũng làm ráo riết cạn kiện đến phát ngán rồi. Thế nên, ngày ngày đối mặt với khiêu chiến của Tiêu Tiêu Vũ Hề đối với Cá Mực Nướng mà nói, thực ra lại là món đồ chơi cân bằng không tệ. Giống như ngày hôm nay vậy, cả ngày không nháo không hô đánh dù chỉ là một trận, có chút kỳ lạ không quen. Danh sách hảo hữu vẫn đang mở, Vưu Khinh Vũ tiện tay bấm vào tên của Tiêu Tiêu Vũ Hề, mở ra phần thông tin. Chữ ký : “Không phải bản nhân, bản nhân bệnh thần kinh đột phát đang nằm viện, có việc gì xin bấm 110, ám hiệu nối máy : ta muốn xuất viện” Giới thiệu bản thân : “Đã muốn quá lứa tuổi yêu mộng mơ, oanh oanh liệt liệt sao bằng bình bình tĩnh tĩnh” Ể? Không phải bản nhân? Vưu Khinh Vũ bất giác nhíu mày. Hệ thống tán gẫu của Mộng Ảo Tru Tiên có đôi phần là bắt chước QQ, phần chữ ký kia cũng giống như trạng thái, hai ba ngày đổi một cái không có vấn đề gì, hơn nữa cũng có thể lập diễn đàn, đã vậy còn cái gì mà Mộng Tru Tú, bên trong đều là quần áo kiểu hiện đại, hoàn toàn chọi bôm bốp với không khí của trò chơi. Thật sự là chỉ vì kiếm tiền mà không từ thủ đoạn nào. Chữ ký của Tiêu Tiêu Vũ Hề, từ lúc quen biết với hắn tới giờ, hình như chưa từng thấy sửa, vĩnh viễn bất biến đều là hai cái câu đáng bị phỉ nhổ kia. Chữ ký : “Tiếp khách, 100 vạn một giờ, đề tài không hạn chế, nam nữ không câu nệ “ Giới thiệu bản thân : “Kỳ thật… nếu như là nữ sinh, có thể châm chước giảm phí dụng “ Vừa nhìn thoáng qua đã cảm giác được một kiểu tính tình lưu manh, thực sự rất tiếc cho cái tên nhân vật đặt được văn nhã như vậy. Hiện tại sửa tuy là không phải hay ho gì hơn cho cam, nhưng cũng tính ra là tàm tạm. Hơn nữa câu bên dưới, tuyệt đối không giống với khẩu khí mà Tiêu Tiêu Vũ Hề có thể thốt ra. Nhưng mà, không rõ bản nhân của tên quỷ con này chạy đi đâu nữa. Hôm qua lúc bị mình tống về môn phái, rõ ràng còn phát lên loa, bảo là hôm nay phải báo thù giết mình lại. [Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : vợ ơi, mơ mộng gì thế? Đi a! Bị mấy dòng chữ màu xanh của kênh tổ đội lôi kéo sự chú ý, Vưu Khinh Vũ mới phát giác không biết từ khi nào đã trở lại tổ đội. [Đội ngũ] Cá Mực Nướng : đúng a, sắp tối rồi, chồng đây đang nghĩ đến lời lúc nãy vợ nói nhất định phải tắm rửa lên giường chờ chồng nha ~(@^_^@)~ [Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : -_-||| các người đủ chưa hả! Lão tử gần chết!!! Vưu Khinh Vũ mang theo chạy thẳng đến bên cạnh sứ giả Hỗn độn thời không, truyền tống vào tầng một. Lúc ở chỗ bác sĩ sủng vật bán hết mớ trang bị đi, nhân tiện có mua một ít thảo dược cấp thấp, tiện thể vứt sang cho [Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : o(╯□╰)o làm chi a [Đội ngũ] Cá Mực Nướng : Y(^o^)Y kỹ năng hoa đào còn thấp, tự vợ thêm máu đi. [Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : vợ lo lắng thiệt chu đáo [Đội ngũ] Cá Mực Nướng : (@﹏@)~ vợ khách sáo quá. [Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : hai người các ngươi đủ chưa hả!! Mau cút trở về cho ta! Sự thực chứng minh, thỏ con một khi nổi hỏa, uy lực cũng mạnh hơn người, hai người ai đó nghe thấy liền mau mau câm miệng, nhanh chóng chạy đến truyền tống đi tầng ba. Lúc Nửa cánh hoa đào quay trở về tổ đội, tình trạng đã là hấp hối gần chết, ngay cả chữ cũng không có sức mà gõ. [Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : mau mau giao bảo bảo ra! Bằng không tôi liền biến bỉ cho mấy người xem [Đội ngũ] Cá Mực Nướng : Đánh xong một đám quái đầu tiên, Vưu Khinh Vũ liền dừng lại, đem bảo bảo vừa mới bắt lúc nãy vẫn còn nóng hổi hổi ra, giao dịch với Nửa cánh hoa đào. Đến trận tiếp theo thì, phía trước mặt Nửa cánh hoa đào, rồng nhỏ hoang dại buồn ngủ quả nhiên đã biến thành chồn bạc biến dị. Tên cũng đã được đổi lại, “Một trái hạnh nhân” Thực không hiểu nổi, rốt cuộc hạnh nhân với hồ ly có cái qué gì quan hệ với nhau a o(╯□╰)o. Mà Tiếu Trác Hy, nãy giờ vốn vẫn đang đứng bên cạnh xem hai sư đồ ai kia diễn trò, trong lòng cực độ bất bình cũng chỉ có thể trút lên con chuột. Đó, vốn dĩ là bảo bảo của lão tử, là của lão tử!!! Thật sự là tức ói máu, tức ói máu mà!!! Tóm lại, mặc kệ là cái sự gì, chỉ cần đụng vào tên Cá Mực này, bảo đảm không có gì tốt đẹp hết! Trong lòng sinh hờn dỗi, cũng chẳng còn tâm tư đâu mà đi khiêu khích ai kia, thế là Tiếu Trác Hy buồn bực kiêm chán muốn chết nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, đột nhiên phát giác xung quanh có vài người chơi lẻ loi đang tự luyện một mình. Lúc nãy cậu làm đội trưởng, rõ ràng có rất nhiều người xin vào đội mà ta? Bây giờ đổi đội trưởng là tên Thanh Vân Môn mãn cấp kia, sao chẳng ai xin vào hết? [Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : tại sao không có ai xin vào nha? [Đội ngũ] Cá Mực Nướng : có a, nhiều lắm, nhưng chồng từ chối hết rồi =_= [Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : từ chối !!!!???? Xem một đống dấu ! lẫn ? ở sau lưng cũng đủ biết, giờ phút này tâm tình Tiếu Trác Hy có bao nhiêu là kích động. Từ chối?? Lão tử lúc nãy tân tân khổ khổ kéo hai đứa nó theo, còn bây giờ nó lại từ chối hết tất cả những người xin vào? Bại não! Biến thái!! Tâm thần!!! [Đội ngũ] Cá Mực Nướng : phải a ~(≧▽≦)/~ Vợ hông muốn cùng chồng đây hưởng thụ thế giới hai người sao? [Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : thế giới hai người.. còn tôi đây là cái gì? [Đội ngũ] Cá Mực Nướng : ngọn đèn Hiện đại thì nên kêu là bóng đèn, nhưng trong trò chơi bối cảnh cổ trang, kêu ngọn đèn là đúng rồi còn gì [Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : ╭∩╮(︶︿︶)╭∩╮ khinh bỉ ông! Sư nương! Người vẫn là đừng đi theo tên này, đi kiếm phu quân khác đi [Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : là sư trượng!!!! Tâm tình Tiếu Trác Hy vẫn là chẳng thể nào bình tĩnh lại được. [Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : sư trượng, mau mau bỏ cái tên sư phụ này đi a! [Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : … Tại sao nhỏ này sửa xưng hô lại rồi, mà trong lòng cậu vẫn cảm thấy hình như không có gì khác biệt hết a? Tiếu Trác Hy thần tình hắc tuyến, nhìn chằm chằm vào ba thân ảnh nho nhỏ không ngừng đảo tới đảo lui, trong lòng cảm thấy phức tạp. Tiếp theo, liền phát hiện có thêm một người mới vào đội, một nhân vật Nữ Phần Hương, tên thực đáng yêu, o0 bọt bọt 0o Một chuỗi trước lẫn sau, quả thực giống bọt bọt -_-||| [Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : chào mọi người mình là người mới, xin chỉ giáo nhiều hơn [Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : chỉ giáo làm sao nè [Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : … [Đội ngũ] Cá Mực Nướng : vợ yêu, trước mặt chồng đây mà làm trò, là muốn hồng hạnh xuất tường sao [Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : … Phi, xuất tường! Lão tử từ khi nào vào nhà ngươi mà leo tường ra hả!!? Tiếu Trác Hy tuy là trong lòng nghĩ vậy, nhưng lời gõ ra vẫn một bộ công tử đa tình. [Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : vợ cứ ghen mãi a nha chồng đây thích nhất là vợ, những người khác đều là nhạc đệm thôi. [Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : Cá Mực là con gái sao? [Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : … [Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : ha ha, phải đó, là vợ cả của mình nha [Đội ngũ] Cá Mực Nướng : hai đứa mình đều là nam [Đội ngũ] Cá Mực Nướng : hai đứa mình là đồng tính luyến ái [Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : … [Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : thiệt hay giả a? Là nói giỡn thôi phải không… Duy nhất một mình Tiếu Trác Hy không có lên tiếng, chính là đang ngồi nhìn màn hình máy tính mà trợn mắt há mồm. Cái tên thần kinh này, quả nhiên là biến thái giai đoạn cuối rồi, lời như thế mà cũng có thể nói ra được. [Đội ngũ] Cá Mực Nướng : phải a, là giỡn thôi… vợ ơi, bị dọa rồi a? [Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : trái tim tôi rất là yếu đuối, chịu đựng hông có nổi, ông dừng có làm trò dọa người kiểu đó được không hả [Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : đúng a, bị vợ dọa nè, không nghĩ là vợ lại nhiệt tâm như vậy =_= đêm nay sửa soạn chút, chúng ta thú nhận với song thân đi. [Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : ha ha, mấy bạn vui tính thật a, mình trong trò này không có bạn, hay là chúng ta thêm hảo hữu đi. Tiếp theo, Tiếu Trác Hy liền nhận được thông báo xin thêm hảo hữu của bọt bọt. Lựa chọn đồng ý, thuận tay cũng gửi sang một tin xin thêm hảo hữu với đối phương, danh sách hảo hữu nhanh chóng hiện lên cái tên thứ hai. Sau đó, Cá Mực Nướng cũng xin thêm hảo hữu [Đội ngũ] Cá Mực Nướng : vợ yêu a, vợ chưa thêm hảo hữu chồng nha [Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi: {{{(>_<)}}} Lão tử vốn không nghĩ sẽ thêm hảo hữu ngươi. Nhưng mà, hình như hiện tại là không còn sự lựa chọn nào khác. Tiếu Trác Hy chấp nhận thêm hảo hữu ai kia, sau đó cố ý tạo thêm một nhóm mới, đặt tên nhóm là : Biến thái! Tiếp đó, kéo tên của con Cá Mực nào đó thả vào. Trước kia còn chơi acc Tiêu Tiêu Vũ Hề, tên của Cá Mực lúc nào cũng nằm trong danh sách cừu nhân, hiện tại nhìn thoáng qua, hình như so với cừu nhân, gọi hắn là biến thái có phần thuận mắt hơn chút. Tiếu Trác Hy hài lòng vui vẻ một trận, cũng không phát hiện ra, hành vi của mình có bao nhiêu là nhàm chán -_-||| Đột nhiên, thanh âm tin nhắn của QQ vang lên, Tiếu Trác Hy mở ra, là Tiền Mặc. “Nhóc con, acc nhỏ của mày tên là gì a? Lại đây bái sư phụ nè cưng, hiện tại tao đang rảnh không có gì làm đây!” ♣ ♣ ♣
|
CHƯƠNG 6/ Hoa đào là con trai?
. Bái sư? Tiếu Trác Hy hoảng hốt trong lòng, cự tuyệt ngay tắp lự “Mày nói thiệt hay ho, mới nãy gọi mày giúp tao báo thù, mày chết ở xó nào hả?” “Ai nha, làm người đừng có nhỏ mọn như vậy chứ (^o^)/ chuyện gì của hôm qua thì cho nó qua đi, lần sau mà đồ đệ còn bị giết nữa, vi sư báo thù cho đồ đệ ha ha!!” Tiếu Trác Hy nhìn mấy lời nói như muốn kiếm chuyện của anh em tốt, trong lòng càng hậm hực “Tao kháo (‵o′) 凸! Đi chết đi, chuyện kia mới phát sinh ngày hôm nay, trôi qua cái gì mà trôi qua! Còn nữa, đừng có nguyền rủa ông nội mày ác mồm như thế! Lần sau kẻ bị giết là mày đó!” Tiền Mặc gửi trả lại cái gương mặt cười ha hả “Xin lỗi a, ông nội đây mãn cấp nha, lâu lắm rồi chưa có nếm qua mùi vị bị người ta giết… Vậy chứ còn người nào đó, hôm qua thôi nha, bị Cá Mực huynh ép cho một trận sống dở chết dở đó nha?” Tiếp đó, còn không sợ chết mà ngâm một câu “Hồn đoạn Hồng Kiều, đáng thương muốn chết a “ “! ! ! ! !” Shit! Thật sự là tám đời xui xẻo mới quen biết với tên quỷ sứ Tiền Mặc này!! “Cá Mực huynh hình như vẫn đang chờ ai đó hôm nay báo thù đó nha ↖(^ω^)↗ ai đó có muốn dùng acc cùi báo thù không nha? Hô hô hô hô…” Tiền Mặc tiếp tục cười vui sướng khi thấy người gặp họa. “=_= Kệ tía tao, không mượn mày xen vào!” tên này thích nhất là đâm vào vết thương của cậu. Nếu không phải từ nhỏ đến lớn đã cùng chơi với nhau, thực sự Tiếu Trác Hy rất hoài nghi, không biết tên quỷ sứ Tiền Mặc này, có phải là gián điệp do tên Cá Mực kia phái tới không nữa. “Rồi rồi rồi, tao mặc kệ vậy mày có bái sư hay không a?” Tiền Mặc trở lại vấn đề chính. Tiếu Trác Hy ngay lập tức cự tuyệt một cách dứt khoát rõ ràng “Không bái!” “-_-||| Được rồi, thế ít nhất cũng thêm hảo hữu đi, anh đây ngày nào đó đột nhiên tâm tình thiệt là tốt, biết đâu chừng đi theo kéo cấp cho cưng cũng nên“ Tiếu Trác Hy lại không chút tiếc nuối mà lạnh lùng cự tuyệt “Tao thèm vào!” “-_-|||” “Kiếm chỗ nào mát ngồi chơi đi, đừng làm phiền tao luyện cấp!” gửi trả về những lời này xong, Tiếu Trác Hy đóng khung tán gẫu lại. Sẵn tay ẩn nick luôn với tên quỷ sứ Tiền Mặc kia. Tiếp đó bấm trở lại cửa sổ trò chơi bên này, bấy giờ Tiếu Trác Hy mới thở phào một cái nhẹ nhõm. Sau đó nhìn chằm chằm vào thân ảnh be bé của Cá Mực Nướng, ánh mắt lại thêm vài phần oán niệm. Nếu không phải hắn, nếu không phải vì hắn, mình làm sao mà đến nông nỗi này, ngay cả anh em tốt Bánh mì cũng không dám thêm hảo hữu!! Vậy mà còn dám kiêu ngạo phát loa? Cứ chờ đấy, sớm muộn gì cũng sẽ tìm ngươi mặt đối mặt PK!! Trong đội hiện tại lại có thêm người vào, tổ đội mới nãy vẫn còn loe hoe 3 mống cuối cùng cũng đầy. Kinh nghiệm nhận được so với nãy cũng nhiều hơn. Thời điểm Tiếu Trác Hy tán gẫu với Tiền Mặc thì cả đám tổ đội kia cũng trò chuyện với nhau. Bọt cô nương vừa mới vào đội ngũ hình như là một người khá thoải mái lại sôi nổi, trong kênh đội ngũ hầu như chỉ thấy cô nàng này nói. [Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : đội trưởng, kỹ năng của anh thật lợi hại a! [Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : mấy con mẫu đơn này dễ thương quá, tui cũng muốn thử tróc một con [Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : trò này lên cấp khó không? Tóm lại là bô lô ba la không ngừng. Lúc đầu thì đám Cá Mực cùng hoa đào cũng còn câu được câu không mà trả lời lại cô nhỏ, cuối cùng hình như bị một loạt lời vô nghĩa của cô nhỏ làm cho 囧 chịu không nổi, cuối cùng bắn ra đúng một câu “Bà nhỏ này nhất định là con gái nhỉ?” Lời này, là Cá Mực hỏi. [Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : ha, không giống gay sao? Làm sao ông biết?” [Đội ngũ] Cá Mực Nướng: nói nhiều. [Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : [Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào: … Thiết, còn dám nói người khác, sao không tự ngẫm lại bản thân lúc nãy có nói kém người ta không, sao không tự chê mình đi? Tiếu Trác Hy oán thầm. Bất quá, tiếp theo đó thì bọt cô nương thực là có im lặng một lúc, đến cuối cùng có thể là chịu hết nổi, lại tiếp tục gõ chữ lóc cóc. [Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : hỏi thêm một câu nữa thôi… Phiên Hương tăng như thế nào? Mình có hơi ngốc chút [Đội ngũ] Sói con gào khóc : ha ha, không có, không có ngốc đâu, tăng 5 nhanh nhẹn là được, còn không thì 4 nhanh nhẹn 1 thể chất. Sói con gào khóc này, là mới vừa thêm vào tổ đội sau bọt cô nương. [Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : [Đội ngũ] Sói con gào khóc : không cần khách sáo mỹ nữ, có người ấy chưa nha? [Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : Tiếu Trác Hy không nhịn được mà trở mình xem thường, đều tại những kẻ như vậy mà khiến cho đồng bào nam nhân trong game bị mai một thanh danh chứ đâu. [Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi: có a, người ấy tên là nha [Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : [Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào: … [Đội ngũ] Cá Mực Nướng: Vợ à -_-||| Ba vị ở đây tuy là biết chân tướng, nhưng còn con sói gào khóc kia thì không biết gì. Hơn nữa, thấy Cá Mực Nướng mở miệng gọi vợ à, còn tưởng là gọi bọt cô nương, tất nhiên tin ngay. [Đội ngũ] Sói con gào khóc : ông trời, vì cái gì mà luôn tàn nhẫn với ta như thế? [Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi: o(╯□╰)o nén bi thương Nhưng rất nhanh, sói con gào rú kia bắt đầu sôi nổi trở lại. [Đội ngũ] Sói con gào khóc : kia, Hoa đào muội muội, đã có người ấy chưa [Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào: [Đội ngũ] Cá Mực Nướng: phư phư, chưa có nha. [Đội ngũ] Sói con gào khóc : vậy muội xem huynh đây thế nào Sói con gào khóc này là Quỷ Vương 50 cấp, một thân đen thui. Hiện tại do hệ thống nhuộm màu vừa mới ra mắt cách đây không lâu, cho nên người đi nhuộm tẩy màu không ít, nhưng Quỷ Vương mà nhiễm một thân đen thui như vậy quả thực không có mấy ai. Chủ yếu do Quỷ Vương lúc đánh quái, tư thế có chút hèn mọn, mà toàn thân lại một màu đen thùi lùi như vậy, nhìn kiểu gì cũng cảm thấy có chút giống lưu manh. [Đội ngũ] Sói con gào khóc : gả cho huynh đi, nương tử, huynh sẽ dưỡng muội [Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào: tôi là con trai [Đội ngũ] Sói con gào khóc : …shit!! tại sao luôn là như vậy hiện tại gay nhiều như vậy sao??!!! Nhưng thực mà nói, chuyện này lại làm cho Tiếu Trác Hy thực sự khiếp sợ. [Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi: Con trai? Cậu..vốn cứ nghĩ là đã gặp được một nhỏ con gái tính cách dịu dàng như vậy, cư nhiên là con trai?? [Đội ngũ] Cá Mực Nướng : vợ à, bị dọa sợ rồi sao? [Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : xin lỗi, mình nói thêm một câu nữa… hoa đào là con trai? Vậy vậy vậy… [Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào: o(╯□╰)o thiệt có lỗi, làm cho mọi người sợ hãi như vậy [Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi: -_-||| thực là có chút sợ hãi. [Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào: sư nương, đồ nhi sai rồi [Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi: …!!! Ta là sư trượng của ngươi !!! Một đám ngươi một câu ta một câu mà lời qua tiếng lại, xem như náo nhiệt. Đại khái do chuyện Nửa cánh hoa đào là gay đem đến chấn động quá lớn, Tiếu Trác Hy cũng quên mất phải cùng tên Cá Mực kia đối đầu, cư nhiên an an ổn ổn mà luyện cấp mãi cho đến giờ cơm chiều. [Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : …mẹ mình gọi mình ăn cơm, out trước đây, tối nay lên lại, mọi người tổng chào [Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào: chào… [Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi: tối nay gặp [Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : tối nay gặp, vợ yêu Từ lúc Tiếu Trác Hy giải vây cho bọt cô nương thì, cô nhỏ này giống như muốn thân thiện hơn với cậu, lúc nãy cũng đã gọi to tên của cậu ra để mà trêu đùa một hồi. [Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi: o(╯□╰)o phải là mình gọi bạn mới đúng [Đội ngũ] Cá Mực Nướng : chỉ có ta mới được gọi!! [Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào: …một đám người cô đơn thiệt tội nghiệp a! [Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : ha ha, không nói nữa, thực sự phải out a, tổng chào! Gõ xong chữ, cảnh tượng chiến đấu đúng lúc hiện ra, bọt cô nương rất nhanh liền tạm ly tổ đội, sau đó rời đội, out. [Đội ngũ] Cá Mực Nướng : tôi cũng muốn ăn cơm, mọi người giải tán! [Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào: …tối kéo nữa nha [Đội ngũ] Cá Mực Nướng : đồ nhi muốn mệt chết vi sư sao? -_-|| nhìn vợ yêu của ta đi, thương tiếc không muốn ép uổng chồng mình, phải không vợ yêu? [Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi: đúng a vợ, tối cứ hảo hảo nghỉ ngơi đi, vợ mệt làm chồng rất là đau lòng XXX nó, rõ ràng không muốn kéo, còn lấy lão tử làm cái cớ! Lại nói tiếp, không kéo càng đỡ, mắt không thấy tâm không phiền o(╯□╰)o [Đội ngũ] Cá Mực Nướng: Vẫn là vợ yêu nhất, biết yêu chồng xót chồng [Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào: o(╯□╰)o [Đội ngũ] Cá Mực Nướng: trở lại kinh thành a, sói có về không? Không về thì rời đội. Cái người bị nhắc tới, tức Sói con gào khóc, lúc này mới hậu tri hậu giác mà hỏi [Đội ngũ] Sói con gào khóc : cái kia… vợ của Cá Mực rốt cuộc là ai? Tiếu Trác Hy thần tình hắc tuyến, không muốn xem cái đám này bịa chuyện tào lao nữa, ngay lập tức rời khỏi đội, tự mình dùng phi hành phù hồi kinh thành. Mới vừa bước đến chỗ Phối Phương Thương, định bụng đem mấy thứ nhặt được không dùng bán đi, bỗng dưng nhận được một cái tin nhắn. Biểu tượng đầu người màu xanh nói lên người kia là nam, mà danh sách bạn tốt của cậu, chỉ có duy nhất một tên là con trai, Cá Mực Nướng. Mở ra, quả nhiên là tên quỷ kia, Tiếu Trác Hy vừa mới liếc nhìn dòng chữ trong tin nhắn, suýt chút là hộc máu. “Vợ à, mắc cỡ sao? “ Thẹn thùng ngươi muội! Tiếu Trác Hy tắt tin nhắn đi, tiếp tục vờ như đi ra ngoài. Đem mấy trang bị bán xong, vừa mới kéo hai bước đi, nhất thời hóa đá. Cá Mực Nướng đang đứng cạnh Vợ yêu, nhìn cử động của Vợ yêu, ngay lập tức kênh phụ cận bật ra một dòng chữ [Phụ cận] Cá Mực Nướng : vợ yêu thật sự mắc cỡ a (≧▽≦)/ Chết tiệt, sao cậu lại quyên chứ! Mấy acc nhỏ của tên Cá Mực này đều là ngày ngày cắm ở đây mở quán, hiện tại giải tán không có gì làm, tám chín phần là tên quỷ này chạy đến đây ném trang bị cho acc nhỏ bán rồi. Thực con mẹ nó ngu a!!! [Phụ cận] Cá Mực Nướng : vợ à, vợ đáng yêu quá đi ~(≧▽≦)/~ Đáng yêu con khỉ mốc! Lão tử là không thèm để ý ngươi, hiểu hay không hả? Tiếu Trác Hy lại đè chặt bàn phím gõ rầm rầm mấy cái, mới khắc chế được xúc động muốn mắng người. [Phụ cận] Vợ yêu ơi, hun cái coi : lúc nãy chồng mới có việc ra ngoài, không phát hiện tin nhắn của vợ, vợ đây là cô đơn sao có cần chồng đây giúp vợ giải bầu tâm sự không? [Phụ cận] Cá Mực Nướng : hảo nha hảo nha ~(≧▽≦)/~ vợ muốn giúp chồng giải bầu tâm sự thế nào? Có cần chồng đây cời đồ không? -_-||| tên biến thái này! “Khâm Khâm, Trác Hy, ra ăn sủi cảo nè!” giọng nói của Thường Phương cách một lớp cửa truyền đến. Tiếu Trác Hy lần đầu tiên cảm thấy, một tràng Hà Đông sư tử hống của mẹ mình êm tai tới vậy. [Phụ cận] Vợ yêu ơi, hun cái coi : vợ cởi trước đi nha, chồng đây đi ăn cơm Nói xong, cũng chẳng thèm để ý coi tên kia trả lời lại thế này, chạy như trốn rời khỏi máy tính. ____________________
|
CHƯƠNG 7/ Ông là vợ yêu của hắn?
. Vừa ra khỏi phòng, đã thấy ba mẹ cùng Tiếu Khâm Khâm ngồi ăn rồi, nhất là con bé Tiếu Khâm Khâm, bỏ nguyên một cái sủi cảo vào miệng, hoàn toàn không có chút nào dáng vẻ của thục nữ. Thật không biết mẹ như thế nào mà cảm thấy nó dịu dàng đáng yêu o(╯□╰)o. Tiếu Trác Hy nhún vai xem thường một cái rồi ngồi xuống bên cạnh, hơi nóng trong bát tỏa ra khiến cho cái kính cậu đeo mờ hơi nước, nhưng cũng may hiện giờ là mùa hè, hơi nước rất nhanh liền biến mất. Nhân bánh sủi cảo chính tông Tiếu gia chính là thịt heo và rau hẹ, ngửi mùi vị, nhất định là vừa mới hấp xong. Bắt đầu ăn không bao lâu, Tiếu Khâm Khâm tiến đến ghé sát tai cậu hỏi: “Luyện đến cấp nhiêu rồi?” Nghe nhỏ nhắc tới, Tiếu Trác Hi đột nhiên sực nghĩ, đầu sỏ khiến mình luyện acc nhỏ đụng phải Cá Mực không đội trời chung kia chính là nhỏ cọp cái đang ngồi bên cạnh này mà, khẩu khí trong nháy mắt dâng lên: “Ba mươi chín!” Tuy là nói giữa trưa mới bắt đầu luyện, nhưng đến bây giờ bất quá cũng mới có bốn giờ thôi, luyện đến cấp bậc này đã là tốt lắm rồi, huống chi điểm kỹ năng cũng không ít. Tiếu Khâm Khâm vừa lòng gật đầu: “Ai dô, không tồi nha, cứ cái đà này, ba ngày là có thể chuộc thân a, ha ha!” Tiếu Trác Hy hung hăng liếc mắt trừng nhỏ một cái: “Nhanh như vậy? Vậy sao mày không tự mình luyện đi? Hôm nay nhanh như vậy còn không phải là vì…” Nghĩ đến là bởi vì cái gì, Tiếu Trác Hi tay gắp sủi cảo ngừng lại, không nói thêm gì nữa. “Hử? Bởi vì sao?” Tiếu Khâm Khâm vẻ mặt hiếu kỳ. “Không, không có việc gì!” Tiếu Trác Hi trầm mặc đáp, mặc cho Tiếu Khâm Khâm hỏi gì cũng không chịu mở miệng. Phải biết là, Tiếu Khâm Khâm tuy chưa từng chơi acc vip, nhưng acc nhỏ lập ra để tung tăng dạo chơi thì rất nhiều, hơn nữa với cái tên Bánh mì miệng rộng kia, chuyện giữa cậu cùng Cá Mực Nướng, Tiếu Khâm Khâm mặc dù không phải là biết mười phần, cũng là biết sơ sơ bảy tám phần. Nếu như để nó biết chuyện hồi xế chiều, vậy cậu không phải tự tìm tử lộ sao? Khẳng định không cần đến ngày mai, đêm nay toàn bộ thế giới đều biết ! Nghĩ đến đây, Tiếu Trác Hy lại oán niệm liếc Tiếu Khâm Khâm một cái. Nếu không phải vì nó, cậu sẽ không phải gặp tên Cá Mực chết tiệt kia, trêu hắn không đuợc, còn bị hắn lôi ra đùa giỡn lại. Tiếu Trác Hy ngay cả động tác ăn sủi cảo cũng trở nên hung tợn. Cá Mực chết tiệt! Lão tử sớm muộn gì cũng mặt đối mặt PK với ngươi! “Uy, rốt cuộc là có chuyện gì? Ông nếu không nói, buổi chiều tui phát loa lên toàn thế giới hỏi đó? Tui nhớ hình như trong tài khoản này có không ít kim nguyên bảo nha? A! Vừa đúng lúc, có thể mua mấy cái pháo hoa để phóng. . . . . .” “Tiếu! Khâm! Khâm!” Tiếu Trác Hy tay nắm chặt đôi đũa. “Hai đứa mày thì thầm cái gì đó?” Nhìn hai đứa con mình lén lút to nhỏ với nhau, các bậc phụ huynh của Tiếu gia nhịn không được bèn lên tiếng hỏi. “Không có!” “Không có!” Hai người cũng chỉ vào lúc này mới tỏ rõ sự ăn ý của một cặp sinh đôi. Đừng giỡn chứ, lén chơi game còn chưa tính, cho dù lớn mật, cũng không dám ở trên bàn cơm cùng ba mẹ thảo luận về vấn đề này. “Hai đứa suốt ngày cứ thì thì thào thào, chẳng có bộ dáng người lớn chút nào cả!” Năng lực càm ràm của Thường Phương nhất thời bị kích hoạt, hai người chỉ còn cách rụt cổ, ngồi nghe mẹ giáo huấn. Cũng may đã sớm luyện được kim cương bất hoại thân, thế nên cho dù bà có than thở nhiều hơn nữa, cũng chỉ là lọt vào tai này ra tai kia thôi. Tiếu Khâm Khâm rất nhanh đã ăn xong, rút cái khăn ăn trên bàn ra lau miệng, đặt đũa xuống liền hướng về phòng. Tiếu Trác Hy vừa hâm mộ vừa ghen tị nhìn theo bóng dáng của nhỏ, nha đầu chết tiệt kia, mỗi lần đều vứt — ai ai? Đó là phòng của cậu a, uy! Cửa phòng rất nhanh mở ra, rồi cũng rất nhanh đóng lại, Tiếu Trác Hy sắc mặt trắng nhợt, buông bát, đứng lên khỏi chỗ ngồi, hướng phòng mình mà chạy tới. “Ai, Trác Hy, con mới ăn có chút mà? Uy!” Tiếng lải nhải của Thường Phương cũng bị cậu bỏ lại ở sau đầu, phi nhanh tới giật cửa, Tiếu Khâm Khâm đã bình yên ngồi ở bên cạnh bàn máy tính, trên mặt lộ ra biểu tình —— đại khái chính là vẻ mặt trợn mắt há hốc mồm trong truyền thuyết? Tiếu Trác Hy cái mặt vừa rồi còn trắng bệch, liền trực tiếp chuyển sang đỏ bừng, đi qua một phen kéo nhỏ lên: “Ai cho mày vào?” Tiếu Khâm Khâm sau khi ngốc lăng, biểu tình cũng trở nên tựa tiếu phi tiếu, đứng lên: “Vợ yêu ơi, hun cái coi? Ông là “vợ yêu” mà cái tên cừu gia của ông kêu réo suốt nguyên buổi chiều, là ông? “Cái gì vợ yêu, mày đừng nói bậy!” Tiếu Trác Hy đẩy đẩy mắt kính, nhưng những người quen thuộc với cậu đều biết, hành động đẩy mắt kính từ trước đến nay đều là để cậu che dấu sự chột dạ, thẹn thùng. “Ai dô, không tồi nha, buổi trưa mới luyện một chút, đã câu được một con cá to.” Tiếu Khâm Khâm lấy bả vai huých huých cậu, cậu liền né đi. “Câu cái gì, mày đừng nói bậy!” “Được được, không phải câu, chẳng lẽ ông lừa hắn ông là con gái? Chiêu này cũng không tệ nha. . . . . . Lừa gạt tình cảm của hắn, cuối cùng sẽ nói với hắn ông kỳ thật là nam, ha ha ha, lợi hại, không hổ là ông anh đệ nhất biến thái của tôi!” Tiếu Khâm Khâm cười đến run rẩy hết cả người. Tiếu Trác Hy thần tình hắc tuyến: “Mày coi phim Hàn nhiều quá bị bại não hả?” “Tiếu Trác Hy, ông nói ai bại não?” Tiếu Khâm Khâm đối cậu huơ huơ nắm tay, lập tức lại bày ra cái vẻ mặt tươi cười, “Được rồi, cứ nói a, nói nữa đi, tui đây buổi chiều phát loa tuyên cáo cho toàn bộ server biết mới không còn áy náy. . . . . . Hắc hắc hắc, acc nhỏ của Tiêu Tiêu Vũ Hề lại là vợ yêu của Cá Mực Nướng, tin này tuyệt đối giựt gân a!” Khâm Khâm vừa nói xong, Tiếu Trác Hy lập tức luống cuống: “Tao, tao bại não, được chưa? Mày tránh ra, tao hôm nay sẽ đem tài khoản này đổi lại, tài khoản này tao không luyện nữa được không?” “Không được!” Tiếu Khâm Khâm đi đến chắn trước máy tính, “Tui thích tài khoản này, trừ bỏ cái này, cái khác tui cũng không thèm, có luyện đến cấp 100 cũng không thèm!” “Muốn luyện thì tự đi mà luyện, dù sao tao cũng sẽ đổi!” Tiếu Trác Hy không kiên nhẫn mà đẩy tay gạt nhỏ qua một bên, chính mình ngồi vào ghế. Tài khoản vẫn còn đang đứng tại Phối Phương Thương, acc nhỏ như trước vẫn là bên cạnh quầy hàng của Cá Mực Nướng, nhưng acc lớn của hắn đã sớm tiêu thất vô tung. Vừa định ấn vào dấu X phía trên bên phải cửa sổ game, thanh âm Tiếu Khâm Khâm lại ở sau người lành lạnh truyền tới: “Tui luyện? Cũng đúng a. . . . . . Tui đây buổi chiều liền chơi, dùng acc vip mang theo acc nhỏ, người khác có muốn hỏi vì sao Tiêu Tiêu Vũ Hề lại cùng vợ yêu của Cá Mực Nướng cùng một chỗ. . . . . .” “Uy! Tiếu Khâm Khâm, mày không được quá đáng nha!” Tiếu Trác Hy thanh âm bỗng dưng cất cao. Tiếu Khâm Khâm nhăn mặt nhăn mày nhìn cậu: “Tui làm gì quá đáng? Tui đây cho ông chọn, là ông luyện hay là tui luyện? Suy nghĩ đi a!” Tiếu Trác Hy nghiến răng ken két, một hồi lâu mới gầm lên một câu: “Biết rồi! Mày đi ra ngoài cho tao!” “Biết cái gì? Rốt cuộc là ông luyện hay là tui luyện a?” Tiếu Khâm Khâm tươi cười đến mức cực kỳ âm hiểm “Tao luyện! Được rồi chứ?” Tiếu Trác Hy đứng lên, đẩy Tiếu Khâm Khâm ra khỏi cửa, “Hai ngày này đừng để tao thấy mặt mày, tao sợ sẽ phạm tội đó!” “Không phải anh chứ! Đối với em gái yêu dấu cũng có ý đồ?” Tiếu Khâm Khâm khoa trương che ngực. Tiếu Trác Hy hung hăng đập nàng một cái: “Đi chết đi!” Nói xong cửa “rầm” một tiếng liền đóng lại, nhưng rất nhanh lại mở ra: “Việc này không được nói cho bất cứ kẻ nào hay!” Tiếu Khâm Khâm đối với mình làm động tác kéo khóa miệng: “Yên tâm, tui sẽ không ‘nói’!” “Mày tốt nhất nói phải giữ lời!” Tiếu Trác Hy đóng cửa lại một tiếng “rầm”. Tiếu Khâm Khâm đối mặt với cửa phòng mếu máo: “Tui có bảo tui sẽ không nói, nhưng tui lại không có bảo sẽ không đánh chữ gì gì đó a. . . . . .” Tiếu Trác Hy trở lại trước máy tính, nhìn thấy cái tên be bé trên đầu đã từng làm cho cậu dương dương tự đắc hồi lâu kia, đột nhiên cảm thấy lóa mắt. Đây không phải chính là tự làm bậy không thể sống trong truyền thuyết sao? Sửng sốt không bao lâu, đột nhiên thanh âm có người gửi tin nhắn vang lên. Lần này gởi tin chính là một acc nữ. Tiếu Trác Hy mở lên, là Bọt cô nương. “Vợ yêu, tôi ăn xong rồi! Các ngươi còn chơi cùng với nhau không? Có thể hay không thêm tôi với?” Lại cùng một chỗ, cậu muốn mổ bụng tự sát cho rồi. “Đi ăn cơm, mới trở về, không chung đội.” “Vậy tiếp theo chúng ta đi tầng 3 đánh đi?” Tiếu Trác Hy nghĩ nghĩ, giờ cũng là buổi tối rồi, quả thật cũng không có việc gì hay để làm, vừa lúc nhỏ đưa lời mời, liền nhấn đồng ý. Đội ngũ chỉ còn có một người, hiển thị đang đứng trơ ở Hỗn độn tầng ba . Tiếu Trác Hy điều khiển hai cái chân be bé chạy đến sứ giả Hỗn độn thời không, sau khi tới rồi tầng một, lại mua chút bình máu, lĩnh quá song, rồi mới tiếp tục đi. Vừa xong tầng 2, hệ thống liền bắn ra cái khung hội thoại thêm hảo hữu. Người xin thêm hảo hữu, chính là cái acc mà cậu một lòng muốn đòi lại — Tiêu Tiêu Vũ Hề. Phía trên còn viết một cái tin khẳng định: nếu không thêm, tự hiểu. . . . . . Hiểu cái đầu mày, không thêm thì sao? Dĩ nhiên, yếu điểm đều ở trong tay người ta, Tiếu Trác Hy cũng chỉ dám nghĩ, vẫn là ngoan ngoãn mà thêm người vào. Tiếp theo rất nhanh Tiếu Khâm Khâm gửi tới cái tin: “Có ở chung với Cá Mực Nướng không? Tui cũng chạy qua kéo ông nha!” Tiếu Trác Hy chỉ dùng cái đầu gối cũng có thể nghĩ ra vẻ mặt hiện tại của Tiếu Khâm Khâm, khẳng định là cười lăn bò càng. “Không có, không cần.” Trả lời cực kỳ ngắn gọn. Hiện tại, cậu không muốn khiến cho bất cứ người nào thấy cậu cùng Tiêu Tiêu Vũ Hề có quan hệ. Tuy rằng mọi người tám chín phần mười đều đã đem cái nội dung phát trên loa buổi chiều của Cá Mực Nướng kia quẳng tới chín tầng mây rồi. “Tiêu Tiêu Vũ Hề gia nhập đội ngũ” Thấy hệ thống thông báo, Tiếu Trác Hy lập tức nảy người. Con nha đầu kia hoàn toàn không coi lời của cậu ra gì a! “Muốn gì đây a!” Tuy cậu không cho rằng Cá Mực Nướng còn có lòng để tâm đến cậu, nhưng là trong đội còn có Bọt, ai biết tên kia có phải đột nhiên nổi sắc tâm mà muốn tán gái một phen a. “Muốn gì đâu a, mang acc nhỏ cho ông tích trữ RP đều không được?” Tiếu Khâm Khâm nói năng hùng hồn đầy lý lẽ. Tiếu Trác Hy trở mình xem thường, nói thực đường hoàng, kỳ thật còn không phải nghĩ đến xem náo nhiệt: “Mày nhanh nhanh xéo đi! Tên kia sẽ không đến đâu!” “Nếu không đến thì ông gấp gấp đuổi tui đi để làm chi? Mang ông cũng là hẳn nhiên thôi, đừng khách khí, Vợ yêu ơi “ Tiếu Trác Hy hoàn toàn không nói gì, cậu lấy cái tên này rốt cuộc là muốn đùa giỡn con nhà người ta, hay là bị người ta đùa giỡn ngược lại đây a? Bất quá, nếu đêm nay chơi, cũng không nhất định có thể gặp người biết acc nhỏ của cậu cùng Cá Mực Nướng, Tiếu Trác Hy rõ ràng cũng không quản nữa, rất nhanh cả đội đã tới tầng ba. Bọt đại khái đánh có chút trầy trật, vẫn nguyên tại một chỗ. Tiêu Tiêu Vũ Hề cũng theo sát cậu tới phía trước Bọt, về đội, Bọt liền không động, lại có hai người đòi thêm vào đội. Tiếu Trác Hy quét mắt góc trái phía dưới cửa sổ game, thân thể bỗng dưng cứng đờ. Ở khung tán gẫu, hiển thị hai hàng chữ rõ ràng với hai cái tên – “Nửa cánh hoa đào, gia nhập đội ngũ” “Cá Mực Nướng gia nhập đội ngũ” ♣ ♣ ♣
|
CHƯƠNG 8/ Yêu vợ là chính, mấy cái khác đều là nhạc nền thôi . . .
. Tiếu Trác Hy đại não còn chưa kịp phản ứng, đã phản xạ mở khung tán gẫu với Tiêu Tiêu Vũ Hề: “Mau mau mau, rời đội rời đội!” “Ha ha, tại sao nha?” “Tại sao cái gì? Mỗi lần tao đụng mặt hắn là rời đội không a! . . . Nếu không mày đem chửi chửi một hồi cho hắn rời đi!” Loại tình huống này cũng có khi phát sinh… “Có lầm hay không? Thục nữ như tui đây mà đi mắng chửi người?” Thục nữ? Tiếu Trác Hy lại hắc tuyến, cái từ này cùng con nhỏ đó thì có quan hệ gì chứ? Đúng lúc Tiếu Trác Hy hậm hực, Nửa cánh hoa đào cùng Cá Mực Nướng đã vào đội, Bọt cũng đem chức đội trưởng giao ra. Cá Mực Nướng vừa lên đội trưởng, liền bấm chuột vào một con mẫu đơn bên cạnh bắt đầu đánh. Sau khi tiến vào cảnh tượng chiến đấu, Nửa cánh hoa đào liền thành thành thật thật đến trước trưởng bối chào hỏi. [Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : sư nương hảo [Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : …. Thời điểm lúc không có Tiếu Khâm Khâm, cậu còn có thể hùng hồn đáp lại “Gọi ta sư trượng!”, nhưng đang phải coi chừng con em gái mình, có đánh chết cậu cũng đánh không kịp chữ với mấy người kia. [Đội ngũ] o0 Bọt Bọt 0o : [Đội ngũ] Tiêu Tiêu Vũ Hề : sư phụ là ai nha Xú nha đầu, biết rõ còn hỏi! Tiếu Trác Hy hận đến nghiến răng, nhưng đúng là không có biện pháp nào kêu nó im miệng. [Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : Cá Mực Nướng [Đội ngũ] Tiêu Tiêu Vũ Hề : Còn híp mắt, híp mắt cái đầu mày á! Nếu để bị người thấy Tiêu Tiêu Vũ Hề cùng Cá Mực Nướng ở chung một đội ngũ, còn thản nhiên nói chuyện phiếm. . . . . . Kháo, cậu nhất định phải đổi server! [Đội ngũ] Cá Mực Nướng: bản thân Tiêu Tiêu đâu? Suy nghĩ đang lướt gió phiêu phiêu, Tiếu Trác Hy bởi vì một câu nói kia, đại não nháy mắt lại đông cứng. Hắn hắn hắn. . . . . . Hắn nói Tiêu Tiêu kia, là chỉ ai? Tiêu Tiêu Vũ Hề rất nhanh gửi sang một cái tin: “Ha ha, hắn hỏi ông ở đâu kìa, có nên nói hắn biết Vợ yêu ơi chính là ông không, xem phản ứng thế nào?” Tiếu Trác Hy bật người luống cuống: “Đừng đừng đừng! Ngàn vạn lần đừng nói cho hắn! ! !” [Đội ngũ] Tiêu Tiêu Vũ Hề: ổng kêu tui không được nói cho ông biết Cái con nhỏ này, cái gì mà “Ổng nói” ? Thế này Cá Mực chết tiệt không phải sẽ có thể đoán được mình đang ở bên cạnh Khâm Khâm sao. [Đội ngũ] Tiêu Tiêu Vũ Hề: ông rất quan tâm ổng nha Tiếu Trác Hy hô hấp nháy mắt tạm dừng, lại lặng lẽ bắn qua Tiếu Khâm Khâm cái tin: “Mày ở không nói bậy bạ gì đó a!” Nhưng Tiếu Khâm Khâm không trả lời, mà câu đáp lại của Cá Mực Nướng càng làm Tiếu Trác Hy tức giận nổi trận lôi đình. [Đội ngũ] Cá Mực Nướng: nga. . . . . . Ngày hôm qua mới vừa ở Hồng Kiều bị tôi chém chết, hôm nay liền đổi người, làm tôi còn tưởng rằng hắn để hận ở trong lòng không chịu nổi nên đem tài khoản đi bán, cảm thấy rất là áy náy Ngươi mới để hận ở trong lòng á, cả nhà ngươi đều để hận ở trong lòng á! Tiếu Trác Hy dùng sức bóp con chuột. [Đội ngũ] Tiêu Tiêu Vũ Hề: không cần áy náy, tui đối với vợ yêu của ông có hảo cảm nên mới đến đây thôi Này một câu nói ra, Tiếu Trác Hy hô hấp lại nhất thời ngưng trọng, tim thực sự muốn nhảy ra ngoài luôn. Cái con Tiếu Khâm Khâm này, có phải muốn đem cậu hù chết hay không? [Đội ngũ] Cá Mực Nướng: vợ yêu? Vợ yêu quen biết Tiêu Tiêu sao? [Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi: không quen biết! Sợ Tiếu Khâm Khâm sau đó lại nói ra câu gì có thể khiến người chết khiếp, Tiếu Trác Hy cơ hồ là theo bản năng liền đem ba chữ kia đánh ra. [Đội ngũ] Cá Mực Nướng: rốt cục cũng thừa nhận là vợ yêu của chồng rồi sao? [Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : Cá Mực xấu xa -_-||| [Đội ngũ] o0 Bọt Bọt 0o: [Đội ngũ] Tiêu Tiêu Vũ Hề: vợ yêu à. . . . . . Chắc là không quen biết đâu, ý của tui là, ông có hảo cảm với vợ yêu như vậy, anh của tui mà trở lại chắc chắn sẽ cướp đoạt cho coi, nếu như mà bị cướp được, ông mất mặt lắm nha. . . . . . Ai, hết cách, tui từ trước đến nay đều là tâm tính thiện lương như vậy, ngay cả kẻ thù của lão ca mình cũng nhịn không được nhắc nhở! [Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi: . . . . . . Thiện lương. . . . . . từ này cùng nó có quan hệ sao? [Đội ngũ] Cá Mực Nướng: Tiêu Tiêu là anh cô? xin lỗi, vợ yêu chỉ thích tôi thôi, bảo Tiêu Tiêu cút sang một bên đứng đi! Đúng không vợ yêu Tiếu Trác Hy chán nản, nhưng vì Tiếu Khâm Khâm đang ở bên, cậu cũng không dại gì trêu chọc lại, chỉ có thể tiếp tục trầm mặc giả chết đến cùng. [Đội ngũ] Tiêu Tiêu Vũ Hề: vợ yêu của ông không thừa nhận kìa [Đội ngũ] Cá Mực Nướng: -_-||| vợ yêu, đừng làm chồng mất mặt…. [Đội ngũ] o0 Bọt Bọt 0o: Vợ yêu ơi, tướng công gọi kìa Thật sự chịu không nổi cái bọn ở trong đội ngũ nói chuyện không coi ai ra gì, Tiếu Trác Hy lại gửi qua cho Tiếu Khâm Khâm một cái tin: “Mày đừng ở chỗ này giả mù sa mưa nữa được không?” “Tui có giả mù sa mưa đâu . . . . . . Nếu tui tới trước so với hắn thì thật tốt rồi ” Khẩu khí Tiếu Khâm Khâm lúc này đích thực là chế giễu. Nhưng Tiếu Trác Hy biết, nhỏ ở đầu kia máy tính nhất định là đang cười nắc nẻ. “ xú nha đầu, còn nháo nữa tao trở mặt!” “Được rồi được rồi, tôi đi là được chứ gì chỉ biết khi dễ người ta hông hà!” Xem con nhỏ kia làm bộ dáng như thật, Tiếu Trác Hy thật sự muốn ngửa cổ hỏi ông trời. Này đến tột cùng là ai khi dễ ai a. Tiếp tục quay đầu lại xem đội ngũ, cậu dời lực chú ý này đi trong chốc lát, lại liếc mấy dòng đối thoại . [Đội ngũ] Cá Mực Nướng: vợ yêu, vợ lại rời chỗ sao? [Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : chắc là không. . . . . . Có lẽ không thèm để ý ông [Đội ngũ] Cá Mực Nướng: o(╯□╰)o đừng nói bậy, vợ yêu đối với mình không có vô tình tàn khốc tới như vậy đâu! ! ! ! [Đội ngũ] Tiêu Tiêu Vũ Hề: vậy “cô ấy” vì cái gì không để ý tới ông Cũng không biết nha đầu Tiếu Khâm Khâm kia lúc nói chuyện với cậu như thế nào còn có lòng thảnh thơi chú ý bên này o(╯□╰)o. [Đội ngũ] o0 Bọt Bọt 0o: Vợ yêu ơi, Cá Mực hỏi ông có ở đó hay không kìa [Đội ngũ] Cá Mực Nướng: vợ yêu là dành cho mình gọi….. Bạn không được gọi như vậy [Đội ngũ] o0 Bọt Bọt 0o: thế muốn tôi đây gọi kiểu gì? Hun cái coi? [Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : …. …. [Đội ngũ] Tiêu Tiêu Vũ Hề: …. Quác quác… Một đàn quạ đen bay bay. . . . . . [Đội ngũ] Cá Mực Nướng: …. [Đội ngũ] Cá Mực Nướng: vậy thì kêu chị dâu đi (^o^)/ [Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : …. [Đội ngũ] Tiêu Tiêu Vũ Hề: Phốc…. [Đội ngũ] o0 Bọt Bọt 0o: ….Chị, chị dâu hảo ORZ…. Lúc Tiếu Trác Hy nhìn qua, cái câu chị dâu hảo của Bọt cô nương vừa lúc gửi đến, thiếu điều cậu muốn thổ huyết luôn trên bàn phím. [Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi: toàn kêu bậy kỳ thật ta là anh rể mừ… [Đội ngũ] o0 Bọt Bọt 0o: o(╯□╰)o các ngươi rốt cuộc ai nam ai nữ? Định một lời chắc chắn coi? ? ? ! ! ! [Đội ngũ] Cá Mực Nướng: đến chị dâu cũng kêu rồi còn hỏi cái gì [Đội ngũ] Tiêu Tiêu Vũ Hề: phụt… Không được rồi, tui tuy là còn rất muốn chơi a… Nhưng anh tui không cho tui chơi với các người, mọi người bye bye [Đội ngũ] Cá Mực Nướng: cho đây gửi lời hỏi thăm anh cô, bất cứ lúc nào cũng chờ hắn trở về [Đội ngũ] Tiêu Tiêu Vũ Hề: ổng biết nha, nhớ kỹ a, ổng rất là có hảo cảm với Vợ yêu của ông đó. Ổng bảo một khi trở về, sẽ cướp đi Vợ yêu từ tay ông a! [Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi: … Bộ lúc mộng du cậu có nói câu đó sao? [Đội ngũ] Cá Mực Nướng: muốn cướp dâu cô khẳng định hắn cần là Vợ yêu chứ không phải ông chồng đây? [Đội ngũ] Tiêu Tiêu Vũ Hề: phỏng chừng ổng bị ông làm cho tức chết rồi… [Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi: …. Tiếu Trác Hy nãy giờ là một chuỗi im lặng tuyệt đối, nhưng trong lòng lại là cảm giác như thế này: “! ! ! ! ! ! !” Kháo! Ngươi mới cần chồng ấy! Cần một trăm một ngàn ông chồng! Cái tên tiểu tử này nhất định là vì không ai thèm ưng, nhu cầu sinh lý không được thỏa mãn dẫn đến tâm lý dị dạng, mới có thể đạt tới cảnh giới biến thái cao như vậy. Tiếu Trác Hy hung hăng trừng mắt nhìn nhân vật một thân bạch y Thanh Vân Môn trong màn hình, tiếng ấn chuột vang lên kẽo kẹt kẽo kẹt. Nếu trước mắt là cái acc Thanh Vân của cậu, Tiếu Trác Hy khẳng định sẽ lao đến mà xé xác hắn ra ngay ! Đáng tiếc, đây chỉ là trò chơi, ngay cả đối phương mặt mũi méo tròn ra sao cậu đều không thể nào biết được. Đánh quái đối diện xong, ra khỏi cảnh tượng chiến đấu, Tiêu Tiêu Vũ Hề liền lưu lại biểu tượng tiểu hầu tử phất khăn tay, rời khỏi đội ngũ. Cho dù còn đang bực tức trong lòng, Tiếu Trác Hy vẫn là nhẹ nhàng thở ra một cái. Có người quen nói chuyện chen vào, thật đúng là đau tim quá đi. Từ lúc Tiếu Khâm Khâm đến đây, cậu đều ở vào thế hạ phong, hoàn toàn không có cơ hội xoay chuyển. [Đội ngũ] Cá Mực Nướng: vợ yêu, vợ vừa rồi là thẹn thùng phải không o(╯□╰)o Chồng đây thực mất mặt a, có người ngoài ở đây mà vợ không nể mặt chồng chút nào hết [Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi: vợ à, tên đó đã đi rồi, vợ còn so đo gì nữa [Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : vợ? tên đó? [Đội ngũ] o0 Bọt Bọt 0o: suýt nữa là quên! [Đội ngũ] Cá Mực Nướng: vợ yêu không phải vợ nói vợ chỉ iu mình chồng thôi sao…. Nhìn câu đối đáp của hắn, Tiếu Trác Hy nhịn không được khóe miệng một trận run rẩy… Cái tên bệnh thần kinh này, mở miệng hỏi có thể nào bớt ngu xuẩn như vậy được không? [Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : ông có thể đừng buồn nôn như vậy được không? Quả nhiên, vẫn là hoa đào bình thường nhất. [Đội ngũ] Cá Mực Nướng: vợ yêu, vợ nói đi… Tiếu Khâm Khâm không dễ dàng gì mới chịu rời đi, Tiếu Trác Hy tự nhiên không cam lòng yếu thế. [Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi: vợ à, chồng không phải đã nói rồi sao, người ta chủ yếu là yêu vợ, mấy cái khác đều là nhạc đệm thôi [Đội ngũ] o0 Bọt Bọt 0o: vậy ông có nhiều nhạc đệm không? [Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : tôi cũng muốn biết… [Đội ngũ] Cá Mực Nướng: [Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi: không nhiều cũng không ít… [Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi: chắc cũng tầm tám mười người gì đó… [Đội ngũ] Cá Mực Nướng: o(>﹏<)o vợ yêu thực tàn nhẫn… Đối chiến lần đầu tự nhiên giành thắng lợi, Tiếu Trác Hy trên mặt rốt cục lộ ra ý cười. [Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi: vợ yêu đừng thương tâm, chồng sẽ luôn sủng hạnh vợ [Đội ngũ] Cá Mực Nướng: vợ sủng hạnh như thế nào? thoát y cho chồng đây xem đi!!! [Đội ngũ] o0 Bọt Bọt 0o: … [Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : … Quả nhiên, ông mới đúng là cái đồ đệ nhất không biết gì gọi là xấu hổ… ____________________
|
CHƯƠNG 9/ Vợ yêu mắc cỡ sao?
.
Làm mấy chuyện như vậy mà không biết mắc cỡ, đương nhiên có đứa nào bì được với hắn chứ?
Tiếu Trác Hy hừ một tiếng, tiếp tục không thừa nhận gõ a gõ.
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : vợ à, chồng đây thực muốn nhìn vợ thoát y a
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : đứng xem ké
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : ngại qua, tình thú giữa 2 chồng chồng người ta, người nhàn rỗi làm ơn tránh qua một bên
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : làm như đẹp lắm không bằng o(╯□╰)o
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : chẳng lẽ ngươi xem qua rồi? Vợ aa~~ vợ nỡ lòng nào mua nón xanh cho chồng đội chứ!!
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : vợ ngoan nè, người ta chỉ thích một mình vợ thôi hà , người ta *** cũng chỉ để mình vợ xem thôi a còn tên hoa đào đó… nó…nó nó nó… nó rình coi người ta a
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : mình không phải biến thái, cảm ơn!
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : vậy ông có nhạc đệm luôn hả?
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : khụ khụ… không có!
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : không tin
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : vị huynh đài này, thực ra đời trước ta và huynh có ân oán gì sao?
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : ngại ghê, người ta là nữ mờ
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng :
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : nguyên lai mình đây là lục vân tráo đính a…
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : phải đó, mau mau đi đổi vợ đi, cái người Tiêu Tiêu Vũ Hề kia thế nào
Tiếu Trác Hy hắc tuyến, bảo bản thân đi làm vợ cho bản thân? Hơn nữa người ngồi ở máy tính bên kia lại là con em gái của mình?
Lạnh a…
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : hoa đào từ hồi chiều sau khi giết hai đứa kia xong, mình quyết định là rửa tay gác kiếm, không muốn tiếp tục giết người nữa… Đừng có ép mình nha!
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : sư nương, đồ nhi cái gì cũng không có nói, sư nương cái gì cũng không thấy đúng hông nè
Sư nương, Tiếu Trác Hy dùng tay đẩy gọng kính, ánh mắt ẩn giấu sau hai tròng kính trắng bóng loáng cái mị lên.
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : phải a, ta đâu có thấy ngươi bảo ta đi kiếm Tiêu Tiêu Vũ Hề làm vợ đâu ha…
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : …
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : ha ha…
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : Hoa đào chết tiệt nha, cứ coi như vì giao tình giữa đôi ta, ta cho ngươi được phép lựa chọn cách chết
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào :…
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : được rồi, lỡ liều rồi tới cùng luôn, để sư nương xxoo mình cho tới chết đi
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o :
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : kháo, ngươi muốn lão tử xxoo ngươi như thế nào? Hoa cúc đã rửa chưa!
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : dưa leo rất sạch a
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : hừ—— dám cho vợ lão tử có cơ hội ngoại tình, lão tử tìm ngươi PK mặt đối mặt!
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : tiếp tục xem ké
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : vợ yêu cố lên!
Thế là, đồng chí Tiếu Trác Hy – lần đầu tiên cùng chiến tuyến với đồng chí Cá Mực!
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : sát, Cá Mực chết, lão tử hiện tại không có ở nhà, không được qua đây!
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : trời, đến thiệt kìa…
Tiếp theo, hai người họ quả nhiên không nói lời nào, sau khi ra khỏi cảnh tượng chiến đấu thì, acc của Cá Mực Nướng liền dắt theo mọi người đứng im tại chỗ.
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : hoa đào, mình cầu nguyện cho bạn
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi :
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : chị dâu thiệt là xấu xa quá mà
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : ta là anh rể…
Cùng bọt nói chuyện phiếm một hồi lâu, Nửa cánh hoa đào mới run rẩy mà bò đến bàn phím
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : sát… quả nhiên là cá mè một lứa, nồi nào vung nấy mà, cả hai đứa đều đầu óc đen tối như nhau lão tử bị phi lễ!!!!
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : phi lễ?
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi :
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : sư nương, người làm đồ nhi đau lòng quá…
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : kháo, Hoa đào thối, lão tử vừa mới về ngươi liền cảm thấy ngứa ngáy rồi phải không?
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : không dám không dám
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : sư nương là của mình ông
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : Cá Mực huynh, nghe đồn huynh vừa phi lễ hoa đào
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : bọt bọt xấu xa quá đi…
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : vợ yêu, vợ phải tin tưởng cặp mắt của chồng.
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : vợ cứ yên tâm, chồng đương nhiên tin tưởng vợ
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : x phu x phụ
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : ân?
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : Vợ yêu, người làm đồ nhi thất vọng quá sức, vốn cứ tưởng người là cùng phe với đồ nhi
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi :…
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : ha ha ha ha, ngươi ngốc a, vợ yêu của ta đương nhiên là theo phe ta rồi, đúng hông nè vợ yêu
Đúng cái đầu của ngươi!
Bây giờ Tiếu Trác Hy mới chợt giật mình kịp phản ứng, mới nãy, hình như cậu thật sự là đứng về phe tên Cá Mực Nướng kia.
Cá Mực thối tha đi đánh nhau với hoa đào, vậy mà cậu còn hô to hắn cố lên!
Cố cái con khỉ khô a! Cái loại thời điểm như vậy, đúng lý ra là cậu nên cầu nguyện hoa đào không cần phải tỏ lòng nhân đạo, ra sức đập hắn sao?
Quả nhiên, dạo này bị người khác chọc tức đến nỗi thần trí cũng không còn minh mẫn nữa rồi!! ~~~~(>_<)~~~~
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : vợ yêu của ông hình như không đồng ý quan điểm của ông a
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : vợ yêu
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : hay là vợ yêu đột ngột phát giác ra mình có lương tâm?
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : nương tử
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : vợ yêu, quả nhiên mình không nhìn lầm người biết sai có thể sửa, quay đầu là bờ, mau mau bỏ tà theo chính đi!
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : tới địa ngục đi! đó là vợ ta, ngươi phải gọi là sư nương!
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : chẳng lẽ là… đang mắc cỡ…
Nhìn thấy câu này xong, Tiếu Trác Hy rốt cuộc chịu hết nổi, quyết định dứt khoát bấm một cái vào cái nút hình dấu x trên góc trái.
Cái gì mà mắc cỡ! Lão tử đây căn bản là không có cái phẩm chất đó có được không?
Thật sự là xui xẻo tám đời mới có thể ngay ngày đầu luyện lại mà đụng phải cái tên Cá Mực chết kia!
Chờ lão tử lấy lại acc đi, nhất định đến Hồng Kiều ngược đãi chết ngươi luôn!
Tiếu Trác Hy hầm hừ hít sâu một hơi, cửa sổ trò chơi trên màn hình tiêu thất, mới phát giác hình như bây giờ chẳng có gì để làm.
Acc vip không vào chơi được, cũng không có tâm trạng ngồi coi phim, Tiếu Trác Hy quyết định tắt máy tính, tắm rửa chút liền lao lên giường ngã phịch xuống.
Vừa mới nằm xuống giường chưa bao lâu, chiếc di động cậu để quên trên bàn máy tính bắt đầu run run vang lên.
Vốn định không thèm bắt máy, nhưng tiếng di động cứ ong ong ong ong mà kêu làm người ta cũng phát phiền theo.
Tiếu Trác Hy bực dọc từ giường ngồi dậy trèo xuống, chả buồn xem tên là ai gọi, nhấn nút nghe rồi áp vào tai “Ai a!”
“Mày ăn thuốc súng hả?” bên kia điện thoại truyền đến thanh âm, đích thị là Tiền Mặc “Mày có phải là ẩn nick QQ với tao không?”
Tiếu Trác Hy lúc này mới chợt nhớ, hình như đúng là mình có làm chuyện như vậy “Tìm lão tử làm khỉ gì?”
Tiền Mặc hừ lạnh một tiếng “Nghe Khâm Khâm bảo…”
“Bảo cái gì?” Tiếu Trác Hy vừa nghe nhắc đến tên Tiếu Khâm Khâm, toàn thân cao thấp nháy mắt liền trở nên căng thẳng, không đợi Tiền Mặc nói xong, liền không nhịn được mà ngắt lời của cậu ta.
“Mày khẩn trương như vậy làm cái gì a?” Tiền Mặc nghi hoặc hỏi lại
“Cái gì chứ… tao khẩn trương hồi nào…” không biết là Tiếu Khâm Khâm rốt cuộc đã nói cái gì, Tiếu Trác Hy càng không dám để hở ra dấu vết nào, chỉ có thể nói quanh nói co cho qua chuyện.
Tiền Mặc cũng lười hỏi lại, tiếp tục nói “Nghe Khâm Khâm bảo, acc nhỏ của mày có vợ rồi hả? Lựa kỹ không? Có đẹp không? Có chị em gì hay không?”
Nghe trong lời cậu ta nói hình như không có đề cập đến tên của acc nhỏ mình, Tiếu Trác Hy trước hết thở phào một cái nhẹ nhõm, tiếp theo lại bắt đầu quýnh lên “Cái gì mà có vợ chứ! Mày đừng nghe nó nói bừa!”
“Xí, này còn gạt tao nữa?” Tiền Mặc hoàn toàn không tin lời cậu.
“Gạt cái đầu mày chứ gạt, chỉ vì cái này mà mày gọi điện hỏi tao, não mày bị rút gân rồi hả?” Tiếu Trác Hy sợ tên kia nắm bắt được sơ hở gì đó, mau mau nói sang chuyện khác.
Tiền Mặc lúc này mới bắt đầu nói năng đàng hoàng lại “À… Tất nhiên là không phải, lúc nãy Khúc Bình Bình có gọi lại đây…”
“Dừng! Đừng nói nữa! Mày còn dám bắt tao đi mặc cái mớ quần áo rắc rối nhảm ruồi kia nữa hả! Tao nói cho mày biết, không có cửa đâu!” Tiếu Trác Hy vừa nghe cái tên kia, da đầu liền nhịn không được bắt đầu run lên.
Lần trước cậu chả hiểu cái mô tê gì, bị dụ dỗ hai ba câu liền ngốc hồ hồ theo tên Tiền Mặc kia đi chụp cái gì mà ảnh cosplay.
Tới chỗ đó mới biết, tự dưng đám người kia lại bắt cậu mắc váy, còn đội một cái đầu tóc giả xanh xanh đỏ đỏ, còn bày ra mấy tư thế nhảm cực kỳ mà chụp a chụp.
Nếu không phải Tiền Mặc lần đó ôm chân kéo gấu quần cậu năn nỉ, cậu đã sớm quay đầu bỏ chạy.
Tiền Mặc tiếp tục dụ dỗ “Ai nha, quần áo lần này khẳng định là không rắc rối rườm rà! Là cổ trang, không phải manhua nữa!”
“Cút mau! Không cần nói xạo với tao! Lần trước mày cũng nói như vậy!” Tiếu Trác Hy hoàn toàn không hề tin cái tên quỷ sứ kia.
“Ai nha, Tiếu đại thiếu gia a, lần này thực sự không gạt mà, tiểu nhân lấy danh dự ra đảm bảo, tuyệt đối là đàng hoàng ngay thẳng mà!” Tiền Mặc đáng thương hề hề nói “Mày nỡ lòng nào mở to mắt nhìn anh em thất tín với người ta a?”
“Tự làm tự chịu, đáng đời mày!” Tiếu Trác Hy thần tình hắc tuyến “Mà nói tiếp, mày có danh dự hả? Tại sao tao lại không biết?”
Tên Tiền Mặc này, bộ dạng thực mà nói cũng rất là có dáng có tướng, nhưng không hiểu vì sao mà ánh mắt cứ như là sinh ra đã mọc trên người của đám con gái gỡ mãi không rớt ra được vậy.
Nếu dùng lời của mẹ Tiền Mặc đánh giá, thì cậu ta chính là mệnh số đào hoa một bộ, đa tình một cây.
Chỉ cần là con gái, bất luận là nhờ vả chuyện gì, mặc kệ là có làm được hay không làm được, không cần nói hai lời, ngay lập tức đáp ứng trước rồi có gì từ từ nói sau.
Tiếu Trác Hy cảm thấy, cả đời này làm ăn thất bại nhất chính là quen biết một cái tên quỷ đào hoa như cậu ta.
“Làm ơn đi mà, anh em tốt, cho dù là xạo, còn có tao đi cùng mày mà!!”
“Mày thực sự đúng là…” Tiếu Trác Hy thở dài “Nếu như mà biến tao giống như lần trước nữa, đến lúc đó mày có quỳ xuống van xin tao cũng đừng có mơ, tao bảo đảm tao sẽ không chụp!”
“Hảo hảo hảo!” liên thanh đáp ứng.
“Đừng có đồng ý mau lẹ như vậy, lần này tao nói thật!”
“Ân, biết mà biết mà!”
“Tao thật sự là thua mày luôn! Lần sau mà còn vô duyên vô cớ thay tao nhận lời mấy chuyện như vậy nữa, mày cứ trực tiếp đi tìm chỗ chết đi!”
“Hảo hảo hảo, trực tiếp đi tìm chết, đi tìm chết…”
“…Tiền Mặc, sao mày lại ti tiện như vậy hả!”
♣ ♣ ♣
|