Ở Trước Mặt Boss Mạt Thế Xoát Thẻ 363 Ngày
|
|
Chương 10 Edit: Kuro
Beta: Ka
Trương Tri Âm nhẹ nhàng rơi xuống đất.
Đầu tiên là lưng chạm đất, hình ảnh cuối cùng hắn thấy là bầy tang thi dữ tợn xúm lại, mắt tối sầm lại, mất đi ý thức.
Đây cũng là lần cuối hắn nhìn thấy Lý Thủy Phong.
Hắn sẽ không bao giờ biết được, sau khi hắn ngất đi, xung quanh thân bỗng hiện lên một quầng đen, bao quanh bốn phía như bảo hộ.
Một giây sau, quầng đen bay lên trời, tan ra, khiến tất cả các tang thi trong nháy mắt hóa thành tro.
Nằm một mình trên đất như ngủ say.
Còn có một người yên lặng nhìn hắn.
Người kia xuất hiện tại đây, nhìn người nằm trên mặt đất, điềm tĩnh.
Cẩn thận bước lên phía trước, đứng trước Trương Tri Âm, bình tĩnh nhìn hắn. Qua một lúc, người kia khom lưng, duỗi ra một ngón tay chọc lên gò má hắn, liền lập tức thu hồi như bị điện giật.
Đem ngón tay vừa đụng vào giơ lên trước mặt, nhìn kỹ, có một suy nghĩ phảng phất, nhẹ nhàng quỳ gối xuống, mở hai tay ra ôm Trương Tri Âm vào trong lòng.
Ân Niệm lặng lẽ nhìn người trong nằm trong tay mình, ánh mắt ôn nhu.
Bây giờ không ai tin hắn chính là người đã tạo ra đại nạn như tận thế này.
Hắn dùng mũi mình cọ lên hai má Trương Tri Âm, sau đó tiếp tục dùng môi của mình ấn lên đôi môi mềm mại kia. Trong nháy mắt ánh mắt hắn trở nên mơ hồ xa xăm.
Có chút ngơ ngẩn, hắn ngẩng đầu lên, cắn một cái trên cổ Trương Tri Âm.
Hai người bên nhau đã lâu, Boss cũng khá cảm thấy hài lòng, cảm thấy nơi này không được đẹp cho lắm, vì vậy trực tiếp đem người trong tay chậm rãi đi về phía trước, chỉ sau ba bước, ba người cùng biến mất như chưa từng xuất hiện.
Trong (Minh Thiên), y sĩ tự đem chính mình ra thử nghiệm, từ đó có toàn hệ dị năng đẳng cấp.
Không gian cũng vậy.
Ân Niệm ôm Trương Tri Âm tới một thung lũng xanh tươi, trước kia, nơi này cũng có thể coi là thắng cảnh.
Nếu Trương Tri Âm tỉnh dậy sẽ nhận ra nơi này chính là Tuyệt Long Cốc trong game, luôn có nhiều quái, nhiều chủng loại, tinh hạch rơi xuống phong phú, luôn quét mới. Nhưng nơi này lại ít có người lui tới, bởi vì quái ở đây quá mạnh, càng đi sâu vào càng mạnh hơn nữa.
Hắn bước vào trong cốc như vào chỗ không người, sinh vật nhận biết được khí của hắn liền tự động lui lại nhường đường.
Ân Niệm đem Trương Tri Âm đến một sơn động an toàn, thu xếp đầy đủ. Hang núi này tang thi rất ít, hơn nữa chúng chưa bao giờ vào động này. Điều này cũng không phải kì lạ, bởi trong game động này chính là Tuyệt Long Cốc – điểm hồi sinh, trong vòng bán kính 50 mét là khu vực an toàn, nơi này cũng như vậy.
Hắn cúi đầu, từng bước dò xét cơ thể người đang hôn mê, lúc này chú ý tới cánh tay cùng trên đùi Tri Âm mang vết thương.
Hắn chưa bị thương bao giờ, đối với cái này cũng không có cảm giác gì, trong đầu chỉ nghĩ đến việc cứu người kia, cảm giác nhìn rất đau.
Tri Âm có phải rất đau? Nghĩ đến đây, cặp mắt trước kia không biểu lộ tia cảm xúc nào chợt đượm buồn.
Ân Niêm rút ra một viên ngọc bạch quang, hắn đưa tay đặt lên vết thương lớn trên đùi Trương Tri Âm, vết thương nhanh chóng lành lại, da thịt lại mịn màng như lúc ban đầu.
Lại lướt tay lên vết thương trên cánh tay Trương Tri Âm, đang định đặt xuống lại chợt do dự, viên ngọc trong nháy mắt đã biến mất.
Quần áo Trương tri Âm đã bị xé rách tả tơi, vết thương trên tay chảy máu hồng nhạt giống màu da.
So với vết thương trên đùi thì vết thương ở đây rất nhẹ.
Ân Niệm lại ngơ ngác, hắn cúi đầu, nhẹ nhàng liếm vết thương kia – thông tin đại khái cho biết, nếu thân nhau cũng sẽ dùng hình thức này mà chữa thương.
Loại phương pháp này nhân gian không ai biết, nhưng với Boss lại có hiệu quả – nơi đầu lưỡi lướt qua, vết thương nhanh chóng khép lại, Ân Niệm có thể tự do điều tiết dịch khiến cho việc chữa trị cũng không khó khắn.
Trương Tri Âm nhẹ nhàng động mi.
Ân Niệm nhìn hắn, lại cúi người xuống, hôn lên khóe môi hắn.
_____________________
Trương Tri Ẩm lúc tỉnh dậy liền phát hiện ra mình ở một sơn động xa lạ không một bóng người.
Vừa nãy lại có một giấc mơ kỳ quái… Mơ thấy Boss hôn mình?
Trương Tri Âm đứng lên, thấy cả người đau đớn thế nhưng vết thương đã khép lại, chỉ là trang phục rách nát thảm thương. Trang bị hư tổn rất nhiều.
Xem ra là hắn đã chết, đến điểm hồi sinh được sống lại.
Nhưng đây là chỗ nào của điểm hồi sinh?
Trương Tri Âm đi vòng quanh sơn động hai vòng, cảm thấy không ổn, ra ngoài đứng ở cửa động, ngắm nhìn phong cảnh xung quanh, xa xa có tiếng soàn soạt về hướng mình mang theo hào quang đủ loại dị năng, lệ rơi đầy mặt: Nơi đây là Tuyệt Long Cốc? Trong game level 50 đến 70 mới vào được nơi này, mình bây giờ cùng lắm là level 11 – 12, ở nơi này sẽ lại chết mất sao?
Còn có Lý Thủy Phong…
Trong mắt Trương Tri Âm lần đầu tiên có tia thù hận.
Hắn sống hơn hai mươi năm chưa bao giờ nghiêm túc thế, lần này chắc chắn hắn sẽ không tha thứ. Một ngày nào đó nhất định bắt hắn phải trả giá lớn.
Còn chưa biết chuyện gì, đột nhiên cơn buồn ngủ kéo tới, Trương Tri Âm roi vào mê man.
Lúc tỉnh lại nhìn thấy xung quanh giường chiếu quen thuộc, rõ ràng đã đến giờ hắn trở lại.
Giờ nghỉ trưa, Trương Tri Âm không kìm lòng được mà bật (Minh Thiên) xem xét, mở dữ liệu.
Vị trí của hắn hiện tại vẫn là trong nội dung game phần đầu, nửa năm sau phục hung, các đại căn cứ từ từ thành lập. Nhận lấy sức mạnh, nội bộ bắt đầu mâu thuẫn, hao tổn vũ khí nghiêm trọng, sức mạnh suy yếu. Cuối cùng đành hòa giải, thành lập liên minh thống nhất Vân Thiên. Thế nhưng tổ chức vẫn phân tán, tranh đấu ngầm. Cho đến khi tang thi sức mạnh nhân lên, công lực Boss tăng cường, áp lực to lướn, Vân Thiên mới dần dần trở nên đoàn kết chặt chẽ.
Có một hoạt động chính [ Bỏ phiếu đại tướng ngươi yêu thích nhất]
Trương Tri Âm nhanh chóng bỏ cho Boss một phiếu, kiểm tra bảng xếp hạng phát hiện Lý Thủy Phong xếp hạng cũng không thấp, đứng thứ tám.
Hắn nhất thời tức giận, nhanh chóng viết ý nghĩ rồi gửi lên diễn đàn.
Đề mục là (Vạch trần bộ mặt thật của NPC Lý Thủy Phong), bên trong ghi: trong nhiệm vụ, tiểu đội bị tiêu diệt, Lý Thủy Phong ham muốn hệ nhị dị năng hãm hại đồng đội, đem báu vật giấu cho riêng mình.
Bình luận rất nhiều, đầu tiên là nói lý luận rất tốt, không biết là việc gì, hay là đi làm nhiệm vụ? Còn có người hỏi làm sao nhận nhiệm vụ này, thưởng như thế nào…
Mọi người chơi trong (Minh Thiên) thấy bài viết khó mà tin nổi.
“Dữ liệu có sai sót? Làm sao nhiệm vụ này lại lộ rồi?” Tổ trưởng cảm thấy kỳ lạ “Nhanh tìm đội kỹ thuật hỏi xem sự tình thế nào”
Bọn họ đúng là có thiết kế một nhiệm vụ phụ ẩn giấu trong nhiệm vụ [Liên minh ngụy công tử ], người chơi sau khi hoàn thành nhiệm vụ vạch trần Lý Thủy Phong, liên minh cần người có triển vọng như vạy, hỏi người chơi có muốn ở lại nhậm chức. Bởi vậy người chơi có thể căn cứ vào công trạng đảm nhiệm chức vụ khác nhau, thậm chí trở thành thủ lĩnh, dẫn dắt quân đánh đỏ Boss, phục hưng nhân loại.
Bộ kỹ thuật đương nhiên không gặp sự cố, nhiệm vụ ngụy công tử chưa từng có ai làm qua.
Trương Tri Âm vẫn không biết gì, về nhà vẫn tiếp tục chơi game.
Trong game Y vẫn lạnh lùng, vẫn ở Phòng phẩm vật bỏ hoang.
Trương Tri Âm nghĩ đến giấc mơ ngọt ngào kia.
Hắn nở nụ cười, chỉ đạo nhân vật tiến lên, mãi đến khi cùng Boss đan vào nhau, dùng con chuột, liên tiếp dùng động tác “Ôm” cùng “Hôn môi”
Lần này điều chỉnh góc độ rất tốt, hôn lên mặt y.
Trương Tri Âm cười cười, đánh chữ nói: “Ngươi biết không, ta mơ thấy ngươi hôn ta”
|
Chương 11 Edit: Kuro
Beta: Ka
“Hôm nay ta gặp một gã khốn nạn, hắn đẩy ta vào chỗ chết, ta sẽ đích thân bắt hắn phải trả giá đắt”
“Trưa nay ta ăn mì sốt Zha Jiang Mian, không biết ngươi có thích ăn không…”
Như thường ngày, Trương Tri Âm bắt đầu cằn nhằn một mình xem như đó là cuộc sống của mình ở hiện thực, sau đó lại suy nghĩ kế hoạch sinh tồn.
Ở Tuyệt Long Cỗ, từ level 50 trở lên mới có thể ra ngoài. Mà với trình độ của hắn ở đó bây giờ dựa vào đánh quái thăng cấp không phải dễ, trong game trình độ và trang bị không đủ, Trương Tri Âm chỉ muốn mặc thần giáp mà tung hoành một trận.
Trong (Minh Thiên) có một đẳng cấp mà toàn bộ thuộc tính lẫn trang bị đều là thần, gọi là “Người cứu thế”
Mặc thần giáp là có thể thăng cấp, có thể tùy ý điều chỉnh thuộc tính nhân vật. Hiện nay trong game người có cấp cao nhất là đạt đến level 80, nếu muốn thăng cấp trang bị của level 80, không tính đến thất bại thì một lần ít nhất cũng phải mất 3 vạn đồng, nhưng lại được trang bị đẳng cấp cao nhất. Mà để thu thập đủ trang bị sơ cấp cũng phải mất hai ngàn đồng, giá trên thị trường là 1888 đồng.
Trương Tri Âm nhìn số tiến của mình, lại nạp thêm 3000 đồng.
Hắn ngày nào cũng cơm no áo ấm, không bao giờ đói bụng, cũng không có dự định mua nhà hay xe, lại càng chưa có ý định tìm bạn gái.
Đem tiền tiêu vào game cũng giống như tiêu vào bạn gái vậy. Nhìn Boss, Trương Tri Âm lặng lẽ suy nghĩ.
Trước khi đi ngủ, hắn mua một hộp sô cô la tặng cho y, không quên nói: “Đừng ăn vào buổi tối, sẽ bị sâu răng”
______________________
Sau khi tỉnh dậy ở Minh Thiên, việc đầu tiên Trương Tri Âm làm là mở thương thành, quả nhiên có thấy bán trang phục sơ cấp giá 1888 đồng.
Trang phục gồm có áo cánh, giày, áo choàng, dây chuyền, nhẫn, trang sức, mỗi một linh kiện đều có một tên đặc biệt. Bộ này nổi tiếng không chỉ vì sở hữu thuộc tính tốt, mà còn là vì thiết kế vô cùng tinh xảo, đẹp mắt.
Ví dụ như riêng phần trang sức có 13 mũi kim bạc, gọi là “Mặt nạ tận thế”, đồ trang sức của nam làm bằng da màu đen gọi là “Bảo vệ tận thế”, áo giáp bạc cùng áo choàng dài màu đen gọi là “Vinh quang”
Trang phục dùng màu đen làm chủ, trong game nếu có bộ sau còn có thể đeo thẻ bài bạc ánh quang.
Người bán hàng nhanh nhảu, vừa thấy người mua trả tiền luôn liền đem đồ gửi qua hệ thống đến tay khách hàng.
Trương Tri Âm thấy trang bị từ trên trời rơi xuống lạc cạch trên mặt đất.
Có một bản giới thiệu, đây đều là đồ độc nhất vô nhị mang ma lực bí ẩn, chỗ nào cũng phủ ánh kim, cầm lên còn có thể đập chết người. Hắn nhanh chóng trốn qua một bên, ngó xung quanh không thấy ai liền chạy ra thu hàng.
Người bán hàng nhận được tiền rất nhiệt tình, còn nhắc hắn: “Nếu ngươi cần vật liệu nâng cấp trang bị có thể tìm đến ta, ta sẽ cho ngươi giá ưu đãi ~”
Trương Tri Âm nhìn trang bị hiện lên ám khí như muốn giết người, im lặng một phút, cuối cùng thu trang bị, hắn vui vì trong bộ này không có “Vòng”.
Thực ra hắn cũng có chút sai lầm, trang phục có dây chuyền và vòng đều là chất liệu da màu đen, cũng không quá khoa trương. Nhưng hắn từ nhỏ đến lớn chỉ đeo đồng hồ cùng bùa hộ mệnh mà ông ngoại cho, chừng đó điều kiện đủ để hắn khó có thể chịu đựng – đặc biệt, trang phục bao gồm giày cao đến đầu gối, Trương Tri Âm thề rằng đời này không có ý định đi đôi giày dài như vậy!
Nhưng hắn vẫn vui mừng vì đã không chọn bộ “Tự do”. Trọn bộ trang phục tràn ngập ánh kim loại của giáp, trong game bộ trang phục này khá thịnh hành.
Nhưng hiệu suất lại cực thấp, chỉ là khác linh kiện bình thường nên cho dù có tiền cũng không mua được giấy chứng nhận. Sau đó người chơi cùng nhau kháng nghị, phía công ty mới đổi nó thành linh kiện đặc thù, không có nó cũng không ảnh hưởng đến thuộc tính trang phục, còn có thể khiến thuộc tính trang phục tăng lên hai bậc.
Sau khi mặc toàn bộ trang bị, Trương Tri Âm mới phát hiện “Quang minh” không biết đã rơi ở chỗ nào.
Hắn lọ mọ trong sơn động tối tăm, cuối cùng cũng thấy nó sáng lên trong hộp nhỏ màu bạc.
Là một người cẩu thả, Trương Tri Âm không để ý đến nhẫn nhìn như thế nào, chỉ biết là nó màu bạc, trạm khắc tinh xảo. Nên hắn cũng không biết chiếc nhẫn này không thuộc trang phục hắn mặc trên người mà là một chiếc nhẫn đơn giản, vòng trong có khắc một dòng chữ nhỏ – “Hãy đồng ý yêu ta, Y”
Mà chiếc nhẫn này có thuộc tính đặc biệt là có thể thay đổi hình dạng, phát huy thuộc tính một cách hiệu quả, một khi đã đeo vào thì không thể tháo ra.
|
Chương 12 Edit: Kuro
Beta: Ka
Trương Tri Âm hài lòng đeo nhẫn vào, cảm thấy sức mạnh tăng lên rõ rệt, trang phục này thật là thần kỳ, mặc vào sau một giây biến thành siêu nhân.
Chỉ có một điều không đúng.. Hiện tại mang bộ giáp bạc này quá dọa người rồi. Ở nơi khỉ ho cò gáy này còn được, còn nếu như quay lại doanh trạị? Một thân mang giáp giá 1888 đồng chẳng lẽ không gây sự chú ý?
Suy nghĩ một hồi, Trương Tri Âm thấy bảng đạo cụ hiện ra, hiện rồi hiện, bên trái cũng có, tám phía đều thấy…
Trương Tri Âm hồi hộp mở ra.
Bên trong sảnh buôn bán có khu “Vật phẩm hot”, bên trong có đủ loại quần áo thời trang.
Nếu là người đã từng chơi thì sẽ không thấy có gì lạ với mục “Thời trang”, nếu như mặc cái này vào là có thể ẩn giấu trang bị bên trong.
Trương Tri Âm không do dự chọn một bộ bình thường nhất là một thân áo trắng cùng giày vải. Đồ vật nhận lấy mới phát hiện kích cỡ vô cùng to, nhưng khi mặc vào lại tự động co lại vừa vặn trên người. Sau khi mặc không còn thấy được giáp bạc nữa.
Khôi phục bộ dạng bình thường xong Trương Tri Âm mới thở phào nhẹ nhõm, thấy ảo ảnh trên mặt nước, bây giờ thực sự kinh hãi
Trên áo của hắn có dòng chữ “Ta yêu Y mười ngàn năm” cùng hai cái mặt đỏ ửng! Mặt bên kia lại có dòng chữ “Y đồng ý yêu lâu dài”, như vậy là ý gì?!
Rõ ràng là đạo cụ theo hệ thống, tại sao lại có thể như vậy…
Công ty game cho ra loại thời trang này là theo ý kiến số đông, người chơi đa phần là thanh thiếu niên nên yêu thích nhân vật phản diện rất nhiều.
Trương Tri Âm cảm thấy nếu mặc bộ này ra ngoài đường sẽ bị người ta đánh chết, đi ra ngoài là hù chết người ta.
Nhưng hiện tại bốn bề vắng lặng, Trương Tri Âm cũng không muốn mua lại, bộ đồ này có hiệu lực trong vòng một tháng, mà trong thời gian này chưa chắn hắn đã thoát ra khỏi Tuyệt Long Cốc.
Trương Tri Âm bắt đầu kế hoạch đánh quái để thăng cấp.
Ở trong Minh Thiên, có thuận lợi là có thể tự chế bẫy, nhưng trong này quái lại tinh ranh hơn rất nhiều…
Có trang phục hậu thuẫn, Trương Tri Âm không phí sức để nâng một tảng đá lớn, tốc độ cũng tăng lên không ít. Hắn trốn ở khu an toàn, dùng tiểu cầu băng của mình đánh lén có thể dễ dàng đối phó với quái, canh chừng, đánh du kích, nếu như thấy khó đối phó thì nhanh chóng chạy vào khu an toàn.
Ỷ vào trang phục cao cấp có thể tăng HP, tăng lên lực phòng thủ, Trương Tri Âm thử sức với hai con quái – thỏ và chuột.
Nhưng chuột lại thuộc một quần thể, đánh chết một con thì cả một đàn kéo đến, Trương Tri Âm vội vàng chạy vào khu an toàn.
Thủy khắc hỏa, làm hệ “Băng” không phát huy tác dụng, trong Minh Thiên hệ “Kim” tăng thêm trọ giúp cho hệ “Băng”, muốn khống chế hệ “Hỏa” phải tăng thêm một bậc.
Chuột và thỏ đều là hệ lửa, trong Tuyệt Long Cốc là tiểu quái cấp thấp nhất, tỷ lệ vật phẩm rơi sẽ cao hơn, cho nên thỏ và chuột sau khi bị Trương Tri Âm giết chết liền rơi tinh hạch hệ “Hỏa”.
Khi hấp thu tinh hạch hệ “Băng” chỉ tăng thêm chút ít sức mạnh, nhưng có còn hơn không, sau khi lui về khu an toàn Trương Tri Âm đem hai viên tinh hạch thăng cấp hệ “Băng” dị năng. Hiện tại hắn rất cần tăng thêm sức mạnh, so với tinh chuẩn dị năng thật sự là quá vô bổ, cho nên việc này tạm thời bị gác lại.
Hắn ngồi nghỉ ngơi ở cửa sơn động, tiện tay nghịch cành cỏ bên cạnh, sau khi đứng lên phát hiện là dược thảo quý trong game – Tuyệt Long thảo. Tuyệt Long Cốc trong Minh Thiên có thể coi là một kho thảo dược, mà khi còn chơi game, chỗ này rất lũng loạn, Trương Tri Âm không có cơ hội đến chỗ này đánh quái hay hái thuốc.
Hiện tại có cơ hội tốt như thế, lại không có việc gì làm, Trương Tri Âm mở thương thành mua bộ quyển (Bách khoa toàn thư thảo dược), lại mua thêm một lò thuốc và thêm không gian trong túi.
Ở đây đã là ngày thứ ba, Trương Tri Âm ăn một bát mì mua ở trong thương thành phần đạo cụ tăng thuộc tính, sau khi ăn no liền ra ngoài săn quái.
Hệ “Băng” đã lên cấp một, ngoại trừ tiểu cầu băng ở ngoài vẫn làm giảm tốc độ, cho nên hắn quyết định khiêu chiến quái lớn hơn – một con thằn lằn mang hệ hỏa.
Độ công kích đều giống hai con trước, chỉ cần chú ý không đụng phải quả cầu lửa nó nhỏ ra, nhưng sức phòng thủ của nó rất tốt. Trương Tri Âm dùng tiểu băng cầu đánh cùng nó đến giữa trưa cuối cùng đánh nó sống dở chết dở. Thấy chiến thắng trong tầm tay, Trương Tri Âm lao lên, nhanh chóng đánh phủ đầu.
Ngay lúc này, ánh sáng lóe lên, con thằn lằn biến mất.
Một nam tử thân áo đen xuấ hiện, tay hơi động, con thằn lằn đã không thấy đâu, có lẽ đã bị bắt mất.
Suy nghĩ đầu tiên của Trương Tri Âm là: “Cướp quái!!!”. Miệng cũng hét ra như thế.
Nam nhân kia nghe thấy quay lại, lạnh lùng nhìn hắn.
Trương Tri Âm cứng người, hắn biết người này.
Nhưng đối phương lại không biết hắn.
Dưới chướng boss có ba người, Úc Hỏa hệ “Hỏa”, Raton hệ “Lôi” cùng một người nữa vẫn chưa biết.
Trong nội dung game, người chơi trong liên minh Vân Thiên đang chiến với Úc Hỏa, mỗi lần vượt qua sẽ đạt được ưu thế, nếu Úc Hỏa bị đánh thua, Raton sẽ tiếp viện, im lặng thả sấm sét, đánh bại liên minh Vân Thiên.
Trước mắt Trương Tri Âm bây giờ chính là Raton, ít nói, không giảng đạo lý. Không thuộc về thế lực phản diện, nhưng khi thuộc liên minh Vân Thiên cảm thấy mình không hợp.
Raton nhìn Trương Tri Âm, mắt lóe lên lãnh ý, vừa định giơ tay lên gọi sấm sét đột nhiên nhìn thấy y phục trên người hắn.
[Ta yêu Y mười ngàn năm]
Là bằng hữu.
Raton thu lại sát ý.
Trương Tri Âm thấy tay Raton giơ lên, biết đó là chiêu thức mở đầu.
Đang chuẩn bị ngửa cổ lên xem, đột nhiên thấy Raton hạ tay xuống, nhanh chóng tiến về phía mình, nắm lấy tay mình mà lắc lắc, nghiêm túc nói: “Xin chào, ta là Raton, cần sự trợ giúp sao?”
Trương Tri Âm sợ đến choáng váng, vội vàng lắc đầu.
Raton nhíu mày.
Trước mắt thấy vị đại ca có chút tức giận, não Trương Tri Âm lập tức phân tích xong, lập tức la lớn: “Có có có, làm phiền huynh nói với Boss là ta yêu ngài ấy”
Raton liếc Trương Tri Âm, rồi liếc xuống y phục liền đáp ứng: “Được, ngươi tên gì?”
Trương Tri Âm cảm giác như mình sắp chết, Raton không giết hắn thì hắn nên nhanh chóng.
Nuốt lệ trong lòng, Trương Tri Âm khí phách nói: “Ta tên là Trương Tri Âm”
|
Chương 13 Edit: Kuro
Beta: Ka
Raton gật đầu, nhanh chóng biến mất trước mặt Trương Tri Âm.
Boss trang bị cho tay sai đạo cụ không gian, khiến họ có thể di chuyển nhanh chóng từ nơi này đến nơi khác.
Chỉ cần nghĩ đến việc trong thế giới này Boss là một người sống sờ sờ mà không phải hình ảnh 3d trong game suốt ngày đứng yên, Trương Tri Âm chỉ muốn đập đầu tự vẫn.
Hắn cảm thấy mình không thể sống trong thế giới này lâu hơn được nữa
Trương Tri Âm lững thững đi về hang núi, ngồi cuộn lại trong yên lặng, suy nghĩ, vừa mới tới thế giới này, lại chỉ là một người bình thường liền tỏ tình với Boss, có phải là…không nên đúng không?
Trương Tri Âm không nghĩ đến việc khi mình trở về thế giới thực. Vẫn là ăn sáng, đi làm, ăn trưa, tiếp tục công việc, tan làm, về nhà.
Nhận được điện thoại của Đại Giáp
“Này Tri Âm, buổi tối tớ và mấy người bạn ăn cơm, cậu có muốn tham gia không? Tớ còn có mấy người bạn học là nữ”
Trương Tri Âm dừng một giây, suy nghĩ một chút, lập tức nói: “Không, dạo này tớ khá bận”
Đi ra ngoài ăn cơm rồi nói chuyện ít nhất cũng phải đến mười giờ mới có thể về nhà, dọn dẹp xong liền ngủ, không có thời gian thỉnh an Boss.
“Cậu thì bận cái gì?!” Đại Giáp ngạc nhiên, nói to “Công việc của cậu có thể bận được sao, tớ nói cho cậu nghe Trương Tri Âm, cậu đừng có mà hiền lành để người khác lo cho cậu, cậu không ra ngoài, vậy còn muốn tìm bạn gái để kết hôn không?! Cậu nghĩ mình mới mười tám tuổi hả?!”
Đại Giáp tính khí nóng nảy, Trương Tri Âm biết hắn sốt ruột thay mình, nhưng vẫn không chịu được để điện thoại cách tai 30 cm, năm giây sau để lại gần, bình tĩnh nói: “Không, tớ phải về nhà thăm Boss”
Lý do vô cùng đầy đủ, giọng nói vô cùng dõng dạc và có vẻ rất chính đáng.
Đại Giáp đầu bên kia muốn thổ huyết mà chết.
Trương Tri Âm về nhà, tiện mua một túi bánh bao coi như bữa tối, mang bát đũa đến cạnh máy tính bắt đầu ăn.
Phòng thực nghiệm mờ tối, nam nhân trong truyền thuyết đã tạo ra cơn đại nạn cho nhân loại trong mắt Trương Tri Âm vẫn vô cùng điềm tĩnh và tốt đẹp.
Ăn một cái bánh bao, bắt đầu gõ chữ.
“Thuộc hạ của ngươi thật đáng sợ, ta còn tưởng là hắn muốn giết ta. Hắn còn cướp con thằn lằn ta chuẩn bị giết. Chính là Raton”
“Ta lỡ nhờ Raton chuyển lời đến rằng ta thích ngươi…Ngươi đừng tức giận, cũng đừng đánh ta”
“Ta có thể tặng quà bồi thường, ngươi thích cái gì?”
Trương Tri Âm mở cửa hàng đạp cụ phần quà tặng, bởi trong game thường là nhân vật nam tặng cho nhân vật nữ cho nên vật phẩm cũng mang hình dáng mà phái nữ yêu thích, ví dụ như là hoa hồng có buộc ruy băng, hộp sô cô la hình trái tim màu hồng nhạt, nhẫn thủy tinh,…
Việc Trương Tri Âm muốn lấy lòng Ân Niệm với việc theo đuổi một cô gái cũng không khác nhau. Hắn tặng hoa và sô cô la, không ngại mà đứng trước mặt tỏ tình, ôm, thậm chí hôn, nhưng chỉ vì nghĩ rằng mình làm cái gì đối phương cũng không biết. Chỉ cần nghĩ đến trong thế giới kia Y là một người sống sờ sờ, hắn lo lắng sợ muốn chết, ăn ngủ không yên, chỉ có thể khi trở về thế giới thực dùng hành động ảo trong game tìm đến Y để an ủi.
Mỗi ngày đều tặng hoa và sô cô la, lần này cũng tặng như vậy sẽ giống như là không có thành ý.
Cuối cùng Trương Tri Âm chọn một con gấu bông.
Hắn cũng không biết Y thích gì, hoặc là thân là một Boss phản diện Y không thích những thứ có vẻ ngoài ngọt ngào.
Nhưng Trương Tri Âm thấy nét mặt của con gấu kia khá giống mình, đem tặng cho Boss chắc chắn là thể hiện đủ thành ý đi?
Mang theo suy nghĩ miên man, Trương Tri Âm đi vào mộng đẹp. Dựa theo cốt truyện của (Minh Thiên) với thực lực của hắn hiện tại, chắc chắn sẽ không dễ dàng gặp được Boss nên cũng không cần cân nhắc đến hậu quả.
_______________
Thế giới bên trong Minh Thiên, Ân Niệm chậm rãi vuốt ve con hổ nhỏ trong tay, sau đó nâng lên, đem nó lại gần má, nhắm mắt lại, để lộ ra một nụ cười.
Không ai biết, cặp mắt kia trong nháy mắt lại trở nên đầy sát khí như địa ngục.
Hắn muốn ngay lập tức được gặp Tri Âm.
Muốn nắm tay, ôm vào trong ngực.
Raton là một người có năng lực mạnh nhưng vẫn khá bận, đương nhiên cũng không rảnh chạy đến cạnh Boss nói có người tên Trương Tri Âm nhờ chuyển lời rằng hắn yêu ngài.
Kết quả hai ngày sau bị Boss gọi đến.
Y như thường lệ giao cho hắn nhiệm vụ, nhưng vẫn chưa bảo hắn lui.
Raton chỉ có thể đứng ở một bên chờ, xem Boss còn suy tính gì, cũng không dám lên tiếng làm phiền.
Cuối cùng, Ân Niệm lên tiếng trước.
Hắn lạnh lùng nói: “Ngươi không có gì muốn nói với ta sao?”
Raton: “…” Hắn thực sự là không có gì muốn nói với Boss..?
Ân Niệm liếc mắt nhìn hắn, nói rõ hơn: “Có người nào nhờ ngươi chuyển lời cho ta?”
Raton nhanh chóng nhớ lại, đúng mấy ngày trước có một người dáng vẻ kỳ quái nhờ chuyển lời thổ lộ với Boss.
Câu nói này làm sao mà chuyển…
Raton mông lung, đột nhiên nhớ mình còn có việc phải làm.
Hắn suy nghĩ một chút, nói thẳng: “Một người xưng Trương Tri Âm nhờ thần nói rằng hắn yêu ngài”
Ân Niệm không giấu được, khóe miệng nhếch lên “Nói chi tiết một chút”
Raton khựng lại, nhớ lại một cách chi tiết:
“Thần nói ‘Chào, ta là Raton, cần trợ giúp sao?’
Hắn nói ‘Có, làm phiền huynh chuyển lời tới đại Boss, ta yêu ngài’ ”
“Không phải”, Ân Niệm lại một lần nữa yêu cầu, “Từ chỗ ngươi gặp cậu ta, tỉ mỉ chút”
Raton ức muốn chết, nhưng trước mặt là đại Boss, không thể không tuân theo, chỉ có thể bắt đầu kể từng chút một:
“Thần đi Tuyệt Long Cốc kiếm tinh hạch con thằn lằn hệ hỏa để chữa thương cho Úc Hỏa, sau khi đánh chết phát hiện ra Trương Tri Âm ở đó. Thần vốn định đánh hắn, nhưng phát hiện y phục của hắn có dòng chữ ‘Ta yêu Y mười ngàn năm’…”
Y hơi cười, thế nhưng nụ cười nhanh chóng biến mất, nhìn Raton hoài nghi.
Ân Niệm nghiêm mặt nói: “Không được làm hại cậu ta, cũng không được cướp đồ của cậu ấy”
Mệnh lệnh của Boss, không cần biết nguyên nhân là gì, chỉ cần nhớ rõ.
Raton nhận lệnh, cũng không nói ra suy nghĩ gì, lại càng không hỏi Trương Tri Âm là ai.
Cùng lắm âm thầm suy nghĩ thôi, hắn cũng không đem suy nghĩ trong lòng mình nói ra.
Ân Niệm nhìn hắn, ra hiệu cho hắn tiếp tục kể.
“Thần nhìn qua y phục hắn đoán là bằng hữu, liền tiến đến bắt tay…”
Ân Niệm bổ sung “Không được chạm vào cậu ta”
Raton: “…”
__________________
Trương Tri Âm tỉnh lại trong Minh Thiên, phát hiện nơi cửa động có nhiều xác thằn lằn.
Chẳng lẽ thằn lằn cảm thấy vô vọng lại muốn dâng mình tạo phúc cho nhân loại nên tự sát tập thể?
Trương Tri Âm khó hiểu, nhưng hắn rất vui vẻ lấy tinh hạch ra, thằn lằn có thể dùng làm vật liệu.
|
Chương 14 Edit: Kuro
Beta: Ka
Ngày mai có hoạt động nhận thưởng, chỉ cần tiêu vào thương thành ít nhất 100 đồng là có thể tham dự. Một tuần Trương Tri Âm tiêu tiền đương nhiên là hơn 100.
Vừa thu dọn xong thi thể ba con thằn lằn, một bên tạo lò để luyện thuốc.
Trương Tri Âm rảnh rỗi, mở thương thành ra nhận thưởng.
Hoạt động này trước đây Trương Tri Âm cũng từng tham gia trong game, nhà sản xuất nói rằng sẽ có tỷ lệ nhận được thần thú có dị năng thần bí, nhưng hầu hết người chơi đều nhận được đạo cụ hoặc dược phẩm.
Lần này cũng chưa có ai nhận được cực phẩm, hẵn cũng chỉ nhận được một thú sơ cấp.
Trong (Minh Thiên) cũng có thú nuôi, đồng thời cũng có phương pháp bắt thú.
Thú nuôi bao gồm năm loại [thú sơ cấp], [thú trung cấp], [thú cao cấp], [thú đặc biệt] và [thần thú], cấp sủng vật không giống nhau nên tang thi cũng không dễ bị bắt. Một số loại thú không chỉ có sức mạnh cao mà còn có thể trở thành thú cưỡi. Thậm chí còn có thể lai tạo. Nhưng mà thú sơ cấp chỉ là một con thỏ có dị năng sơ đẳng.
Phương pháp sử dụng rất đơn giản, người chơi chỉ cần ở một nơi nào đó bật đạo cụ lên, trong vòng năm phút là có hệ thống thông báo “Bắt giữu thành công” hoặc “Bắt giữu thất bại”, cũng có thể kiểm tra xem mình bắt được con gì.
Nếu như ở Tuyệt Long Cốc tiến hành bắt thú, đương nhiên thú bắt được cũng là quái của Tuyệt Long Cốc. Trương Tri Âm ở nơi toàn thú cao cấp này cơ bản là không thể bắt được, cũng không hi vọng gì, đem chức năng thú nuôi này nghiên cứu nửa ngày – đây không phải ở trong game, sử dụng cái này không đơn giản như vậy.
Kết quả không biết đụng phải cái gì, bộ chọn thú đột nhiên bay ra.
Bay ra ngoài…
Trương Tri Âm ngơ ngác nhìn, thầm nghĩ không hổ là cực phẩm đạo cụ thương thành, thật không bình thường.
Sau năm phút, bộ chọn thú gắp được một con mèo nhỏ.
Mặc dù là “gắp” nhưng xem như con mèo không đau, cũng giống như được mèo mẹ ngậm vào mang đi, hai mắt mở to, bất an nhìn xung quanh, kêu không ngừng. Nó còn nhỏ, sẽ không kêu tiếng meo meo, chỉ có thể ngơ ngác phát ra tiếng gầm gừ.
Con mèo đặt trên đùi Trương Tri Âm, lông màu trắng, chân ngắn ngủn, không ngồi im mà đi tới đi lui, liên tục gầm gừ, không lâu sau nằm úp trên y phục có đề chữ “Ta yêu Boss mười ngàn năm”
Trương Tri Âm nhanh chóng nhấc nó lên, nhìn vào đôi mắt màu lam của của nó.
Con mèo nhỏ cảm thấy không thoải mái, bất mãn “Gào gừ”, còn không có răng nanh, một chút đáng sợ cũng không có.
Trương Tri Âm ôm trọn nó trong lòng bàn tay mình, thực sự thấy nó còn không to bằng bàn tay.
Hắn không phải là người yêu động vật, nhưng ông ngoại ngày trước đều cưu mang những con vật nhỏ như chó mèo. Có thể nói là mưa dầm thấm đất, chỉ cần nghĩ đến ông ngoại là hắn liền không còn cách nào khác mà nhận con mèo nhỏ đáng thương không có chút năng lực nào.
Con mèo nhìn qua rất đẹp, long trắng muốt, chỉ có một túm long màu xanh xám trên trán. Nó nằm trên tay Trương Tri Âm, an phận mà co người vào ngủ ngon lành.
Chỉ có vẻ bề ngoài đáng yêu đẹp đẽ còn chả có gì, tại thời thế này chắc chắn là sống không lâu.
Boss cũng rất đẹp, nhưng lại nắm giữ, ép buộc năng lực mọi người.
Trương Tri Âm thở dài, quyết định nuôi nó. Trước hết phải đặt cho nó một cái tên.
Hiện tại không có gợi ý đặt tên, Trương Tri Âm quyết định đi từ góc độ khoa học, chọn cho mèo nhỏ một cái tên có thể dọa lui quân địch.
“Vân Liệt Thiên?” Trương Tri Âm lắc đầu, Vân liệt Thiên là thủ lĩnh đầu tiên của liên minh Vân Thiên, sau đó truyền cho con Trai là Vân Sở. Vân Liệt Thiên có dị năng hệ lôi rất lợi hại, nhưng lại khó điều chỉnh tốc độ, cái này cũng không phải điều tốt đẹp gì.
Thử qua mấy cái tên Trương Tri Âm đều không hài lòng, cuối cùng hắn vỗ đùi, nói: “Ngươi nên tên là ‘Con trai của Y’ đi, quá tốt, bất kể là tang thi hay mọi người đều không dám động vào”
Con mèo bị hắn làm giật mình, quay đầu nhìn hắn: “Ngao?”
Vừa mới nói xong câu đó Trương Tri Âm đã tỉnh lại ở trên giường.
Điện thoại bên tai nhấp nháy, giọng nữ ca sĩ khan khan tràn ngập khắp phòng.
Hắn bị tiếng điện thoại đánh thức, Trương Tri Âm vò đầu cầm lấy điện thoại, tiện mắt nhìn thời gian – mới mười một giờ rưỡi, hắn còn chưa ngủ được nửa tiếng.
Người gọi là sếp của hắn, nói rằng ngày thứ hai có cuộc họp.
Hiện nay ban đêm nhiều trò giải trí khác nhau, Video games đều đễ như ăn cháo; ngoài ra còn có nhiều người ngày đêm học hành hoặc làm việc, người trẻ tuổi tự sắp xếp thời gian làm việc và nghỉ ngơi hợp ý như Trương Tri Âm thật hiếm thấy.
Trương Tri Âm cúp điện thoại, không ngủ được nữa, lại lên chơi game.
Vừa nhìn thấy mặt Ân Niệm, sự hào hứng đặt tên cho mèo nhỏ lập tức biến mất. Hắn nghĩ lại, có phải việc mình làm là không đúng?
Vì vậy Trương Tri Âm lập tức thú tội: “Y, xin lỗi ta không xin phép ngươi liền gán cho ngươi một đứa con trai. Không phải, là ta đặt tên cho thú nuôi của ta là ‘Con trai Y’ …”
“Có thể ngươi không thích, nhưng ta không có ý nói ngươi là cha của mèo nhỏ, nếu ngươi không đồng ý ta lập tức đổi thành ‘Con trai Trương Tri Âm’, ta không ngại đổi lại tên”
Suy nghĩ một chút, Trương Tri Âm thấy như vậy là mất đi ý nghĩ ban đầu “Vừa nói tên là không ai dám đụng vào”, dù sao hắn cũng chỉ là vô danh tiểu tốt, chưa nói đến “Con trai Trương Tri Âm”, bản thân Trương Tri Âm đã là vô dụng.
Vì vậy hắn liền ỷ vào việc đối phương không có phản ứng, ngượng ngùng thương lượng: “Nếu không…, ta vẫn muốn mượn tên ngươi, ta không có ác ý nên sẽ đặt là ‘Con trai Y và Trương Tri Âm’?”
“Ngươi không phản đối là đồng ý?”
Trương Tri Âm này thật xấu tính, bạn bè và đồng nghiệp còn thấy hắn là một người đàng hoàng đáng tin cậy. Hắn nói thầm tên mèo nhỏ chợt thấy ý nghĩa khác, cười ngây ngô trước máy tính, cũng không biết nguyên nhân gì mua một hộp sô cô la đặt trước mặt Boss.
Thứ cảm xúc này thật khó diễn tả bằng lời, một chút gì nhỏ bé liên quan đến người kia cũng đủ khiến hắn vui vẻ.
Tự cho rằng Ân Niệm cũng như vậy, Trương Tri Âm hài lòng tắt máy tính tiếp tục ngủ.
Mở mắt ra thấy mèo nhỏ nằm úp trên tay
Trương Tri Âm trịnh trọng tuyên bố: “Ngươi sẽ đổi tên, đổi thành ‘Con trai Y và Trương Tri Âm’ ”
Nhưng cái tên này có chút dài, Trương Tri Âm liền đặt cho mèo nhỏ cái tên viết tắ – Ân Tiểu Tưởng.
Bởi trong thế giới này còn có một từ, gọi là “Tưởng niệm”.
|