Tình Nhân Kỵ Sĩ Bá Đạo
|
|
20: Tiến vào con đường hàng len dạ
Ngay khi Ngự Thượng Tuyền nghĩ Sát Nặc muốn dẫn y trực tiếp đi về hướng đám người kia, Sát Nặc lại mang y hướng đến con đường nhỏ bên cạnh.
Lúc này Ngự Thượng Tuyền mới phát hiện, trên con đường nhỏ này, cửa nhà ai cũng hướng ra ngoài, nhưng không có đông đúc, hơn nữa……
“Sát Nặc a, nơi này người như thế nào…… Ít như vậy……”
Sát Nặc nhìn Ngự Thượng Tuyền, nói: “Nơi này là phố hàng len dạ, đến đây đều là Đổ thạch ma pháp sư, bình thường Kỵ sĩ bởi vì nguyên nhân thể chất, rất ít khi tiến vào”.
Ngự Thượng Tuyền gật gật đầu, nguyên lai là như vậy.
Sát Nặc từng cùng y nói qua, bởi vì trên mặt hàng len dạ có một tầng bảo hộ, tầng này đối với Ma pháp sư mà nói thì không sao, nhưng Kỵ sĩ, tuy rằng không có nguy hiểm gì, nhưng lại làm cho bọn họ cảm thấy không thoải mái.
Hơn nữa loại không thoải mái này là từ trong người truyền ra, còn có thể phải chịu liên tục mấy ngày mới tốt hơn, cho nên, thời điểm chọn lựa hàng len dạ, cơ hồ không có Kỵ sĩ nào nguyện ý đến gần hàng len dạ.
Hai người vừa nói xong, Sát Nặc liền mang theo Ngự Thượng Tuyền đi vào bên trong, đến một tiểu điếm trên cửa có hình đầu sói màu đỏ thì ngừng lại.
Ngự Thượng Tuyền nhìn thấy được liền hiểu.
Nguyên lai, là thương hội Lang Hồn, quả nhiên không chỗ nào là không có……
“Thương hội Lang Hồn chưa bao giờ buông tha cho bất kỳ nơi nào có thể buôn bán, cho dù là một thành trấn nhỏ không có chút danh tiếng”. Đổ thạch ma pháp sư ở bên cạnh nói, hắn rõ ràng thấy được thần sắc ngạc nhiên của Ngự Thượng Tuyền khi nhìn thấy dấu hiệu Lang Hồn.
Nga…… Ngự Thượng Tuyền thụ giáo gật gật đầu, giật nhẹ cánh tay Sát Nặc, nói: “Kia, Sát Nặc, ngươi muốn đi theo ta vào sao?”
Sát Nặc gật gật đầu, nói: “Bây giờ ta trước đi theo ngươi, về sau ngươi tự mình đến”.
Ngự Thượng Tuyền nhãn tình cong cong nói: “Vậy, thời điểm ngươi khó chịu, liền đi ra nha……”
Sát Nặc cũng từng nói qua, không phải vừa tiếp xúc với hàng len dạ nháy mắt liền khó chịu, mà còn căn cứ theo thực lực của Kỵ sĩ mạnh hay yếu.
Cũng không phải Kỵ sĩ càng mạnh thì ảnh hưởng càng ít, mà ngược lại, càng là Kỵ sĩ cường hãn thì ảnh hưởng càng lớn, cơ hồ là vừa tiếp xúc với hàng len dạ đã chịu không nổi.
Sát Nặc nói, điều này là bởi vì, thời điểm vừa mới tu luyện, Kỵ sĩ và Đổ thạch ma pháp sư không có khác biệt gì lớn, cho nên, ảnh hưởng cũng tương đối nhỏ, nhưng, sau này, giới hạn phân biệt càng ngày càng rõ ràng, thì tự nhiên khả năng bị ảnh hưởng cũng lớn lên.
Hai người đi vào trong điếm, bởi vì bây giờ là sáng sớm, cho nên ở nơi chọn hàng len dạ người vẫn còn ít, ở trong điếm có thể thấy được tốp năm tốp ba đang chọn hàng len dạ.
Một bên phục vụ thấy hai người đi đến, lập tức liền nghênh đón: “Hai vị tiên sinh, xin hỏi ngài cần hàng len dạ dạng gì?”
Ngự Thượng Tuyền ngượng ngùng nói: “Ân, chúng ta là lần đầu tiên đến……”
Ngụ ý, chính là bọn họ không hiểu câu hỏi của ngươi .
Phục vụ lão luyện liền hiểu ý trong lời nói của Ngự Thượng Tuyền: “Như vậy, hai vị tiên sinh nếu không có nhiều tài chính thì có thể lựa hàng len dạ bên trong, đây là toàn đổ hàng len dạ*, còn bên này là bán đổ hàng len dạ*. Nếu tiên sinh có tài chính đủ nhiều, hơn nữa lại cần gấp phỉ thúy thì có thể lựa chọn bên trái này là minh liêu, hoặc có thể mua trực tiếp phỉ thúy”.
*Cái này nếu bạn yêu thích đổ thạch thì sẽ biết ha. Toàn đổ hàng len dạ là khối đá nguyên không biết bên trong có phỉ thúy hay không, khả năng đổ sụp (bên trong không có phỉ thúy) là rất lớn. Còn bán đổ hàng len dạ thì khối đá sẽ được gọt một góc, có thể thấy một chút xanh của phỉ thúy, khả năng đổ trướng (bên trong có phỉ thúy) sẽ lớn hơn. (Mình giải thích sơ sơ vậy thôi nha ^ ^)
Ngự Thượng Tuyền gật đầu, nói: “Ân, chúng ta đi xem toàn đổ hàng len dạ”.
Phục vụ đánh giá hai người chắc tài chính không đủ, vì thế nói: “Hai vị tiên sinh thỉnh đi thong thả, toàn đổ hàng len dạ ở phía trước, ngài cứ đi thẳng”.
Ngự Thượng Tuyền gật đầu, lôi kéo Sát Nặc đi về hướng phục vụ vừa chỉ.
Ngô…… Nơi này hàng len dạ thật đúng là nhiều nha……
Lúc vừa mới vào trong điếm, thấy mặt tiền rất nhỏ, y còn nghĩ rằng điếm này cũng nhỏ thôi, không nghĩ tới, càng đi vào lại càng lớn……
Không vội vã xem toàn đổ hàng len dạ, ngược lại chậm rãi tiêu sái so sánh hàng len dạ này cùng trước kia có giống nhau không.
Đi tới đi lui, Ngự Thượng Tuyền dần dần thở phào nhẹ nhõm một hơi, xem ra len dạ vô luận là ở đâu, đều cùng một dạng.
Nói như vậy, năng lực của mình, hẳn là vẫn có thể dùng rồi……
Bất an không yên tới gần nơi bày toàn đổ hàng len dạ, chậm rãi quan sát một hồi, phát hiện thật sự giống hệt trước kia, vừa vươn tay chuẩn bị xem hàng len dạ.
Còn chưa vươn tới, Sát Nặc ở một bên đã nói: “Ngươi không mang bao tay cách ly sao?”
Nếu cứ trực tiếp dùng tay chạm vào thì cho dù là Đổ thạch ma pháp sư cũng sẽ không thoải mái.
Kéo hài tử vẫn đang ngồi ở dưới đất lên, liền đi về phía quầy chuẩn bị mua bao tay, cho dù không có bao tay chạm vào một hai lần đối với Đổ thạch ma pháp sư cũng không sao, nhưng ai biết có thật sự không sao không.
Nhìn tiểu hài tử thân thể gầy yếu, hắn cảm thấy, nếu thật sự cho tiểu hài tử chạm tay trực tiếp vào hàng len dạ thì sẽ bị khó chịu một trận.
Ngự Thượng Tuyền kéo lại tay Sát Nặc, nói: “Không cần bao tay, ta vẫn đều trực tiếp chạm, không có ảnh hưởng”.
Nhìn Sát Nặc vẫn đi tiếp về phía trước, nói: “Thật sự không có ảnh hưởng, ta đã xem xét nhiều năm rồi……”
Nhăn nhăn cái mũi, thật là không có ảnh hưởng mà……
Sát Nặc ngừng lại: “Thật sự không có?”
Ngự Thượng Tuyền dùng sức gật đầu, nói: “Ta trước kia thời điểm xem xét hàng len dạ, đều không có mang thứ gì”.
Vừa nãy y cũng thấy được giá của bao tay, ôi tiểu tâm can của y a……
Bọn họ bán thiệt mắc, theo điếm trưởng Simon nói ma hạch phẩm chất tốt bán mới mấy ngàn tử tinh tệ cùng kim tệ, nơi này một đôi bao tay, mất năm ngàn kim tệ.
Nhăn nhăn cái mũi, thật là mắc chết người mà……
Sát Nặc bán tín bán nghi, buông tay Ngự Thượng Tuyền ra, nói: “Khó chịu thì nhớ nói”.
Hắn cũng không phải không biết có một số Đổ thạch ma pháp sư thực lực đạt đến một trình độ nào đó, sẽ không sợ tầng bảo hộ của hàng len dạ ăn mòn, nhưng thiếu niên này hôm nay mới xem xét thuộc tính, thậm chí còn chưa có tu luyện qua pháp thuật, liền trực tiếp xem xét hàng len dạ, hắn thật đúng là lo lắng tầng bảo hộ đối với thân thể thiếu niên sẽ có ảnh hưởng không tốt.
Ngự Thượng Tuyền ân ân gật đầu, sau đó ngồi xổm xuống, nói: “Sát Nặc ngươi ra đó ngồi đi, nơi này có chút bẩn nha……”
Toàn đổ hàng len dạ chính là sau khi khai thác về, trải qua xem xét, chưa có qua xử lý gì liền trực tiếp bày ở nơi này, tự nhiên có chút bẩn, không giống như bán đổ hàng len dạ, sau khi trải qua xem xét, còn được lau rửa sạch sẽ, mới được bày ở đây.
Toàn đổ hàng len dạ, thật sự còn rất nhiều bùn nha……
Nhìn xem tay đã bẩn, buông tha cho ý định đi rửa tay.
Trong lòng không khỏi cảm thấy may mắn, hoàn hảo là vừa rồi trước khi tiến vào xem xét hàng len dạ đã thay quần áo đưa cho Sát Nặc cầm, bằng không, một hồi phỏng chừng toàn thân đều dơ bẩn……
Ngự Thượng Tuyền tính mình trong thẻ Tử Kinh còn tiền, ngô, không biết Sát Nặc mua nhẫn mất bao nhiêu, nhưng, xem ra tiền không có giảm bớt.
Phỏng chừng, Sát Nặc dùng tiền của chính mình đi……
Nói cách khác, trong thẻ của mình còn khá nhiều tiền.
Nghĩ như vậy, Ngự Thượng Tuyền quyết định xem xét một khối phỉ thúy thật tốt đưa cho Sát Nặc.
Không phải nói, phẩm chất hàng len dạ tốt, đối với Kỵ sĩ thăng cấp giúp ích rất lớn sao?
Hỏi Sát Nặc đang đứng bên cạnh mình: “Sát Nặc, nội thương của ngươi như thế nào rồi……?”
Như thế nào không thấy hắn trị liệu a……
Sát Nặc đầu đầy vạch đen, thật chờ y nhớ tới, chắc hắn đều đã sắp chết rồi.
Sờ sờ đầu thiếu niên, nói: “Đã muốn tốt lắm”.
Ngự Thượng Tuyền yên tâm gật gật đầu, dùng khủy tay chọc vô bụng Sát Nặc, nói: “Ngươi đến bên kia ngồi đi, ở trong này sẽ khó chịu……”
Như thế nào vẫn không nghe lời chứ, vẫn là Nhuyễn ngoan nhất, đã sớm nằm ở trên ghế bên kia ngủ.
Sát Nặc lắc đầu, nói: “Thuộc tính nguyên tố của ngươi là thuộc tính mộc, ta ở bên cạnh ngươi, ngược lại sẽ thoải mái hơn”.
Những lời này là sự thật, thời điểm đi vào điếm, hắn cũng đã có một chút không khoẻ, nhưng mỗi lần thiếu niên tới gần, loại cảm giác không khỏe này sẽ giảm đi rất nhiều.
Sát Nặc tự động giải thích nguyên nhân chuyện này là bởi vì trên người thiếu niên có hơi thở của nguyên tố mộc.
Ngự Thượng Tuyền nghe thấy thế, buông hàng len dạ trong tay ngẩng đầu nói: “Thật sự không khó chịu?”
Thấy Sát Nặc gật đầu, Ngự Thượng Tuyền mới lộ ra nụ cười an tâm.
Sau đó nói: “Vậy ngươi giúp ta đi lấy một cái ghế nha, ngồi thời gian dài như vậy, chân sẽ mỏi……”
Sát Nặc: “……”
Nhìn thiếu niên cười ánh mắt cũng cong lên, vẫn là đi lấy một chiếc ghế không cao tới.
Ngự Thượng Tuyền ngồi ở trên ghế, thay đổi chỗ khác, vừa rồi nhìn bên này đều không có một cái có phỉ thúy, toàn bộ đều là đá.
Đến nơi tiếp theo, lần này không có vội vã dùng tay xem xét, lấy mu bàn tay cọ cọ mặt, nghi hoặc, y đến tột cùng có nên hay không dùng mắt xem……
Quệt miệng, trưởng lão chỉ biết y có thể thông qua tay xem xét hàng len dạ, cũng không biết y kỳ thật cũng có thể thông qua ánh mắt trực tiếp xem hàng len dạ.
Bất quá, dùng mắt xem, sẽ thật mệt mỏi……
Lắc đầu, dù sao cũng không gấp, từ từ sẽ đến, vừa lúc coi như rèn luyện bản thân.
Hàng len dạ ở chung quanh y, đều có lớp vỏ thô ráp, trên mặt đều có hố to hố nhỏ khác nhau, mặc dù có một ít trước kia nhìn đến, trưởng lão nói là trứng muối* cùng mãng đái*, nhưng, dùng tay sờ, đều không có phỉ thúy.
*Mình cũng không biết giải thích cái này như thế nào nhưng có thể hiểu đó là những dấu hiệu để nhận biết một khối len dạ có khả năng có phỉ thúy.
Trong lòng không khỏi thở dài, quả nhiên đúng như trưởng lão trước kia từng nói, bên trong toàn đổ hàng len dạ, không ra một phỉ thúy tốt, đại đa số chủ quán, dám bán nhiều toàn đổ hàng len dạ như vậy, đều đã trải qua xem xét rồi.
Hơn nữa, bên trong toàn đổ hàng len dạ, có thể xuất hiện phỉ thúy, tỷ lệ thật đúng là rất thấp……
Thở dài, lấy tay cọ cọ mặt, cúi xuống tiếp tục xem.
Hiện tại mới chỉ nhìn một chút mà thôi, cũng không phải không có hi vọng, lại nói, bọn họ cũng không có chuyện gì gấp, ở nơi này tiêu phí thời gian, cũng không có ảnh hưởng gì.
Còn chuyện nhập học theo như lời Sát Nặc nói, vậy càng không phải lo.
Có vị Tất Gia Tác lão gia gia đề cử, việc y nhập học, liền đơn giản hơn rất nhiều.
Nếu thật sự không còn thời gian, bọn họ có thể thông qua truyền tống trận trực tiếp đi về thành……
Ngự Thượng Tuyền bình tĩnh tinh thần, từ ghế nhỏ đứng lên, chậm rãi di chuyển, một bên đẩy theo chiếc xe nhỏ, chuẩn bị một lần xem vài cái, có phỉ thúy đều mua lấy, sau đó giải ra bán đi.
Ân, loại tốt nhất thì tự nhiên sẽ đưa cho Sát Nặc.
|
21: Trên đổ thạch trường lộ khả năng
Ngự Thượng Tuyền cứ đi như vậy, Sát Nặc ở một bên nhìn y đẩy chiếc xe cao đến ngang eo mình, thỉnh thoảng sau một lúc lâu lại bỏ vào một khối hàng len dạ.
Tuy cho đến bây giờ, hàng len dạ Ngự Thượng Tuyền coi trọng đa số đều là những khối tương đối nhỏ, nhưng, cũng không chắc sẽ không có khối lớn.
Lại xem một hồi, Ngự Thượng Tuyền quyết định đổi địa phương, nơi này hàng len dạ biểu hiện không tốt, xem ra trải qua xem xét của lão bản quả thật không còn hàng len dạ tốt.
Quệt miệng, đối với chuyện này biểu hiện vô cùng bất mãn, tuy rằng trước kia thời điểm xem xét hàng len dạ cũng không thường xuyên xuất hiện phỉ thúy phẩm chất tốt, nhưng, phẩm chất thường thường, cũng không thiếu a……
Có chút nản lòng Ngự Thượng Tuyền tiếp tục đẩy xe chậm rì rì đi về phía trước, chính là tốc độ ngày càng chậm.
Sát Nặc nhìn cảm xúc thiếu niên có chút thấp, không có đặc biệt cao hứng.
Dựa theo lần đầu tiên Đổ thạch ma pháp sư tiếp xúc với hàng len dạ mà nói, điều này hiển nhiên là không quá bình thường.
Còn tưởng rằng vì thiếu niên không biết xem xét như thế nào, vì thế đi lên trước, tiếp nhận xe đẩy trong tay thiếu niên, nói: “Ngươi từ từ rồi sẽ biết, lần đầu tiên không cần quá sốt ruột”.
Ngự Thượng Tuyền nghe xong cảm xúc càng thấp: “Làm sao mà là lần đầu tiên ……”
Đều đã muốn đếm không được biết bao nhiêu lần rồi……
Sát Nặc sửng sốt, thì ra là vậy.
“Không cần nóng nảy, nơi này uy tín vẫn rất tốt, chọn lựa hàng len dạ, nếu không phải rất tốt, ở trong này nhất định sẽ có”.
Ngụ ý, chính là, biểu hiện không tốt, trải qua người ta lựa chọn, đều ở đây.
Nhưng, cho dù đã biết chuyện này…… Y vẫn cảm thấy vô cùng khó chịu.
Không có tinh thần gì gật gật đầu xem như trả lời Sát Nặc, sau đó đôi mắt to tiếp tục nhìn loạn.
Nhìn thấy tốt, liền đi lên cẩn thận quan sát một chút, sau đó lại dùng tay sờ sờ, sau khi sờ xong, quệt miệng, tiếp tục mất hứng đi tiếp.
Sát Nặc buồn cười nhìn thiếu niên lâu lâu lại sờ một cái, nhưng thủy chung vẫn không chọn được, không khỏi nói: “Chúng ta đi tới nơi tốt hơn một chút nhìn xem?”
Nơi tốt một chút, hàng len dạ sẽ tốt hơn một chút, nhưng giá tiền cũng tốt hơn một chút?
Ngự Thượng Tuyền lắc đầu, đối với y ít tiền mới là tốt.
Học viện cho dù rất tiện nghi, cũng không cần đóng học phí, nhưng còn một đống chi phí phụ cần phải chi, hơn nữa, nghe nói Đổ thạch ma pháp sư cần tiêu rất nhiều tiền.
Phải tu luyện tinh thần lực của mình, còn phải có tiền mua hàng len dạ.
Điều trước coi như còn tốt, điều sau thì cần phải bỏ ra một số tiền rất lớn, dù sao, hàng len dạ, người người đều nói là mười đổ chín thua, cho nên, nếu không có năng lực, muốn kiếm tiền thật đúng là một chuyện khó khăn.
Đến nơi này, Ngự Thượng Tuyền không khỏi cảm thấy có chút may mắn, hoàn hảo là chính mình có được năng lực đặc thù, tuy rằng đối với người khác không công bằng, nhưng, y cũng không có ý niệm muốn dùng năng lực này để kiếm tiền.
Nghĩ tới điểm này, lại nhìn hướng khác có một người đầu đầy mồ hôi vẫn đang quan sát một khối hàng len dạ, y thiệt tình cảm thấy, chính mình thật sự là quá may mắn.
Chậm rãi bình tĩnh tâm tình, không vội vàng xao động nữa, y hiện tại cần, chính là rèn luyện năng lực xem xét đổ thạch của mình.
Dù sao năng lực này cũng không biết có thể sử dụng mãi mãi không, đợi đến một lúc nào đó năng lực này không còn nữa, ít nhất, y còn có thể sử dụng khả năng của bản thân để tự phân biệt.
Cẩn thận nhìn hàng len dạ ở dưới chân, cảm thấy có chút tốt, liền đi lên quan sát một chút, không bao lâu sau, cũng lấy được mấy khối hàng len dạ, đều có chút phỉ thúy, tuy rằng phẩm chất không quá tốt, nhưng thời điểm vừa mới vào điếm y có nhìn qua bảng giá một chút.
Ở đây, bình thường có thể giải ra phỉ thúy, nếu muốn bán, cũng là có thể lựa chọn trực tiếp bán ở đây.
Giá cũng coi như thỏa đáng, hơn nữa, dựa theo nơi này giá một cân hàng len dạ là một trăm kim tệ, nếu giải ra phỉ thúy, tiền kiếm được không phải là ít.
Nghĩ đến điều này, Ngự Thượng Tuyền trong lòng càng thêm thoải mái.
Vừa có thể kiếm tiền, còn có thể rèn luyện năng lực, thật là tốt.
Vì thế Sát Nặc (╯-╰”‘) liền hết nói nổi nhìn Ngự Thượng Tuyền đột nhiên dồi dào sinh lực, một hồi nhìn xem này, một hồi nhìn xem cái kia.
Sau đó, thỉnh thoảng lấy đến một khối đặt vào trong xe đẩy.
Ngự Thượng Tuyền tìm hăng say, lấy cũng hăng say, đột nhiên cảm thấy hàng len dạ nơi này có thể ra phỉ thúy kỳ thật vẫn rất nhiều.
Ngay thời điểm chuẩn bị ra ngoài, đột nhiên nhớ tới nguyên nhân trước kia mình bị trưởng lão phát hiện năng lực là bởi vì ở phương diện đổ thạch biểu hiện quá mức xuất sắc, tay đang tìm hàng len dạ liền ngừng lại, lập tức lấy bớt một ít hàng len dạ trong xe đẩy ra.
Tuy rằng muốn kiếm tiền, nhưng, tuyệt đối không thể sử dụng phương pháp này.
Phải có tâm phòng bị người, đây là điều y đã học được.
Nhìn người khác chọn lựa nhiều hàng len dạ như vậy nhưng có khả năng một khối cũng không có phỉ thúy, mà hàng len dạ y chọn mỗi một khối đều có, dù là ai cũng sẽ nghi hoặc.
Lấy đến mấy khối có phỉ thúy, cảm thấy vẫn không đủ, lại lấy đến mấy khối có phẩm chất hơi tốt hơn một chút, mới thu tay lại.
Lại tùy tiện cầm lên vài khối nhỏ rất nhỏ…… Ít nhất so với mấy khối khác thì vô cùng nhỏ.
Ngươi hỏi vì cái gì?
Y cũng không phải là đồ ngốc, một trăm kim tệ một cân, mua mấy khối lớn mà đã biết trước là không có phỉ thúy, chính là lãng phí tiền a! Nhìn vài khối phỉ thúy tương đối cao cấp ở dưới cùng, Ngự Thượng Tuyền cảm thấy mỹ mãn gật gật đầu, nhìn số hàng len dạ còn lại ở dưới chân…… Tâm vẫn có chút ngứa.
Sau đó…… Ngồi xuống tiếp tục sờ.
Ngồi một hồi Ngự Thượng Tuyền quyết định, đem giới hạn hơi đề cao hơn, ít nhất…… Phẩm chất phải tốt một chút, như vậy, mới có thể kiếm được nhiều tiền.
Ngự Thượng Tuyền trong lòng luôn có chút bất an.
Tại thế giới này, y trừ bỏ Sát Nặc, một người cũng không biết.
Mặc dù trước kia, cũng chỉ biết được vài người, nhưng mặc kệ nói như thế nào, tại thế giới mình đã sống mười mấy năm, cái cảm giới quen thuộc đó, như thế nào cũng không thể tìm lại được.
Còn tại thế giới này, y vốn đã thực cô độc, nếu còn không có tiền, y cũng không biết mình phải làm như thế nào để sống tiếp.
Tay vô thức vỗ về một khối hàng len dạ đặc biệt khó coi, trong lòng nghĩ về sau phải làm như thế nào, chậm rãi từ trên tay truyền đến xúc cảm khiến y giật mình, Ngự Thượng Tuyền chớp chớp mắt, tay ở trên hàng len dạ sờ rồi lại sờ, cuối cùng, nở nụ cười.
Xúc cảm này, thật giống như trước kia xem xét được Huyết Phỉ, cảm giác thân thiết từ bên trong truyền đến, cơ hồ làm cho y hạnh phúc đến cười ra tiếng.
Xúc cảm này, so sánh với trước kia, càng tốt hơn rất nhiều.
Ấm áp, thoải mái giống như thai nhi đang ở trong cơ thể mẹ, Ngự Thượng Tuyền nheo mắt lại, hưởng thụ cảm giác này một hồi, sau đó mới phát hiện, khối hàng len dạ này, tuy rằng rất khó coi, nhưng là nếu nhìn kỹ, vẫn là có thể nhìn thấy cả người nó tản ra ánh sáng màu đỏ sậm.
Loại ánh sáng màu này, bình thường chính là do ở trong địa phương nóng cháy như núi lửa trong một khoảng thời gian dài hoặc đại biểu cho bên trong có xuất hiện phỉ thúy loại tốt.
Bất quá, thực hiển nhiên, người xem xét khối len dạ này, đem khối này thuộc về loại trước.
Thoạt nhìn không phải rất lớn nha……
Ngự Thượng Tuyền đứng lên, hoạt động cánh tay, sau đó…… Không, không thể nhấc lên.
Không tin nhìn lại chỉ cỡ hai bàn tay của Sát Nặc, cũng được xem như hàng len dạ có thể bỏ túi, ngồi xuống lại thử sức một lần nữa, đến mức đỏ mặt tím tai cũng không thể nâng lên
Bất đắc dĩ, phải kêu Sát Nặc lại.
Trong lòng nghi hoặc rất nhiều, cảm giác vừa rồi, rõ ràng chính là một khối phỉ thúy rất lớn mới đúng, ấm áp kia như đại dương lúc giữa trưa, cảm giác của y không thể nào sai được……
Nhưng như thế nào khối này lại nhỏ như vậy…… Nặng như vậy.
Sát Nặc đứng sau Ngự Thượng Tuyền, buồn cười nhìn tiểu hài tử cố sức nâng một khối hàng len dạ nhỏ, lại tin tưởng vững chắc khí lực của Đổ thạch ma pháp sư thật sự quá nhỏ rồi. Sau đó, khi Ngự Thượng Tuyền quay lại nhìn hắn, liền lập tức vén tay áo cúi người xuống, đem khối len dạ bẩn hề hề này nâng lên.
Trọng lượng của nó làm cho hắn cũng phải kinh ngạc, khối hàng len dạ nho nhỏ này, thật sự…… Rất là nặng.
Nghĩ rằng do hàng len dạ ở chung quanh đè lên, vì thế đem những khối hàng len dạ khác dọn đi, ở giữa được dọn ra một khoảng đất trống, hai người không còn gì để nói, thì ra khối hàng lẹn dạ nho nhỏ này, bên cạnh nối liền với một nhỏ hàng len dạ lại nối tiếp với một khối hàng len dạ lớn hơn.
Ngự Thượng Tuyền chân mày dần nhăn lại, khối hàng len dạ trước mắt này, bộ dáng, như thế nào lại giống như…… Phỉ thúy hình người……
Hết chương 21
|
22: Trên đổ thạch trường lộ khả năng
Cùng liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được khiếp sợ trong mắt đối phương, Sát Nặc khuôn mặt băng sơn vạn năm không đổi cuối cùng cũng có chút biến hóa, Ngự Thượng Tuyền vừa lòng gật gật đầu, y đã nói rồi, tuổi còn trẻ như vậy lại cứ suốt ngày giống như ông cụ non, luôn nghiêm túc lạnh lùng.
Phỉ thúy hình người, tên như ý nghĩa, chính là phỉ thúy bề ngoài nhìn như hình người, tuy rằng đều là phỉ thúy, nhưng thực hiển nhiên, phỉ thúy hình người ẩn chứa nguồn năng lượng cùng khả năng hấp thụ đều vượt qua phỉ thúy bình thường rất nhiều.
Hơn nữa, bởi vì hình dáng nó đặc thù, nên rất ít khi xuất hiện.
Ngự Thượng Tuyền lại cảm thấy có phải hay không mình sai rồi, tuy rằng bên trong vẫn có phỉ thúy, nhưng cũng không nhất định là hình người?
Không khỏi muốn rơi lệ, năng lực này, nếu không có thì không có đi, sao lại lúc linh lúc mất linh chứ, lại ngay trong tình huống quan trọng như thế này! (Đoạn này mình chém a, thật sự không hiểu gì cả)
Sát Nặc cau mày, nói: “Loại phỉ thúy hình người này ta từng nhìn thấy qua ở trong một quyển sách”. Những vị tiền bối không nghĩ rằng phỉ thúy hình người sẽ đem lại may mắn, nhưng đối với đổ thạch, họ luôn tình nguyện tin tưởng loại may mắn mờ mịt này.
Hơn nữa, bởi vì có hình dạng thật sự rất giống người, nên thời điểm hấp thụ sẽ có chướng ngại tâm lý rất lớn, cho nên sau này, các thông tin về nó đều đã được niêm phong lại, hắn có thể nhìn thấy qua coi như là một cơ duyên xảo hợp.
Nga…… Nói cách khác, người biết chuyện này, kỳ thật rất ít?
Ngự Thượng Tuyền nhìn xe đẩy nhỏ của mình có mấy khối hàng len da, khẽ cắn môi nói với Sát Nặc: “Đem tất cả đều bỏ lại thôi, chúng ta chỉ mua một khối này!”
Chỉ mua một khối này?
Sát Nặc không nói gì, tuy rằng hàng len dạ hình người không dễ gì xuất hiện, hơn nữa tương đối dễ dàng ra phỉ thúy, nhưng cũng chỉ là tương đối thôi, người đổ sụp cũng không phải là ít.
“Ngươi xác định khối len dạ này có thể đổ?”. Thôi quên đi, coi như cho tiểu hài tử tập luyện, khối hàng len dạ này tuy rằng có chút lớn, nhưng vẫn mua được, huống chi luận cân bán, nhìn khối hàng len dạ này đại khái cũng chỉ có một trăm cân, thẻ Tử Kinh của Ngự Thượng Tuyền coi như cũng đủ trả.
Hai tay đỡ lấy cổ của hình người khổ lớn, trên tay hơi dùng sức, hàng len dạ đã bị nâng lên.
Ngự Thượng Tuyền hâm mộ nhìn Sát Nặc lộ ra cánh tay cơ bắp săn chắc tuyệt đẹp, lại nhìn cơ thể của mình, không khỏi cảm thán thật sự là quá gầy yếu a.
Quệt miệng, trong lòng lại có một cảm xúc hâm mộ ghen tị đang lan tràn.
Đem hàng len dạ đặt vào xe đẩy, Sát Nặc đẩy xe đi về phía trước, bọn họ trong xe chỉ có một khối len dạ, hình dạng thì kỳ quái, nhan sắc cũng khó xem, hơn nữa biểu hiện cũng không được tốt, so sánh với những người khác trong xe có rất nhiều hàng len dạ, thật sự là cô đơn lẻ loi.
Không để ý tới những ánh mắt đồng tình, vui sướng khi người gặp họa của người khác, Ngự Thượng Tuyền ngoan ngoãn đi theo Sát Nặc, ánh mắt còn ngừng liếc qua các khối hàng len dạ đang phân tán trên mặt đất, do không chú ý nên bị vấp phải một khối hàng len dạ, cái mũi, đầu gối cùng khuỷu tay không ngừng truyền đến cảm giác nóng rát, cơ hồ làm cho y muốn rơi lệ, Sát Nặc ở phía trước nghe Ngự Thượng Tuyền kêu lên một tiếng, vội vàng quay người lại muốn đỡ Ngự Thượng Tuyền đứng lên, Ngự Thượng Tuyền đem một bàn tay khoác lên cánh tay Sát Nặc đang đưa tới, một bàn tay khác cố chống người lên, đặt ở trên khối hàng len dạ làm điểm tựa, nhưng trên tay lập tức truyền đến cảm giác thoải mái làm y không khỏi phải thốt lên: “Sát Nặc, chờ một chút!”
Thanh âm có chút cao, nhưng cũng thành công làm cho Sát Nặc ngừng lại, Ngự Thượng Tuyền chịu đựng cảm giác đau nhức do cái mũi truyền đến, mở to hai mắt nhìn kỹ khối len dạ trước mắt, lại vươn tay sờ sờ, một lát sau, mới quay đầu lại đối với Sát Nặc lộ ra nụ cười bởi vì đau đớn mà có chút vặn vẹo, nói: “Sát Nặc, còn khối này nữa”.
Sát Nặc yên lặng vươn tay choàng qua eo tiểu hài tử giúp y đứng lên, sau đó cúi người đem khối hàng len dạ dướt đất đặt vào trong xe, mới quay lại nhìn thiếu niên nói: “Cẩn thận một chút!”
Ngự Thượng Tuyền mặt đỏ lên, nhỏ giọng nói: “Biết rồi……”
Đi đường mà cũng vấp ngã, y cảm thấy chính mình thật sự rất không cẩn thận.
Nhìn trên xe có hai khối hàng len dạ, Ngự Thượng Tuyền cảm thấy có chút không ổn, sau đó liền tùy tiện cầm hai khối không lớn đặt lên xe, hiện tại y cần nhất chính là tuyệt đối mờ nhạt, bằng không, khó bảo đảm có thể hay không lại xuất hiện thêm một nhân sĩ hữu tâm.
Sau đó đối với Sát Nặc nói: “Chúng ta đi trả tiền đi?”
Sát Nặc gật đầu, ôm lấy Ngự Thượng Tuyền đặt lên xe đẩy, đã được một lúc mà bây giờ, y mới phát hiện chiếc xe đẩy này thật giống những chiếc xe đẩy trong siêu thị ở thế giới của y, trên xe đẩy có một chỗ ngồi dành riêng cho tiểu hài tử, mà hiện tại, y chính là bị Sát Nặc đặt lên chỗ ngồi đó.
Ngự Thượng Tuyền cảm thấy thật là xấu hổ!
Chống tay muốn đứng lên nhảy xuống, Sát Nặc liền nói: “Không nên cử động, ngươi bị thương”.
Bất đắc dĩ cảm thấy trên người mình truyền đến cảm giác đau đớn không thoải mái, Ngự Thượng Tuyền liền ngoan ngoãn ngồi yên, nhìn Sát Nặc đi qua chỗ Nhuyễn đang ngủ, sau đó…… Ném nó qua.
Thời điểm Sát Nặc vừa mới chạm tới mình, Nhuyễn đã tỉnh, nhưng vừa mới tỉnh ngủ, còn có chút mơ hồ, nó đã phải trải qua một trận bay kinh tâm động phách!
Hiện tại chính là ủy khuất chui vào khuỷu tay Ngự Thượng Tuyền, mở đôi mắt to ướt sũng nhìn Ngự Thượng Tuyền, sau đó…… Mở miệng ách xì một cái.
Ngự Thượng Tuyền: “……” Y nghĩ Nhuyễn muốn làm nũng, đều đã chuẩn bị tốt để an ủi nó, kết quả tự nhiên nó lại ách xì một cái! Sau khi hai người trả tiền hàng len dạ, Ngự Thượng Tuyền vẫn đau lòng không dứt, chỉ mấy khối hàng len dạ như vậy đã tiêu mất gần hai phần ba số tiền của y!
Đau lòng nhìn hai khối phế liệu không có phỉ thúy trong xe, Ngự Thượng Tuyền rút rút khóe miệng, sớm biết như vậy chỉ cần lấy một khối.
“Cũng không biết có thể hay không đem hai khối này lại bán đi……” Ngự Thượng Tuyền không ôm hy vọng gì nhỏ giọng than thở, thời điểm lúc trả tiền, y mới biết được, kỳ thật có thể thuê giải thạch sư tới hỗ trợ giải thạch, này chẳng những đảm bảo đổ thạch an toàn, còn đảm bảo tính chân thật của hàng len dạ, chính là phải trả thêm một ít tiền.
Ngự Thượng Tuyền lần này lựa chọn đem hàng len dạ gửi ở chỗ điếm trưởng tiên sinh, đợi đến buổi chiều người trong điếm sẽ mở ra đổ thạch trường, đến nơi đó thì không cần phải tốn tiền. o(╯□╰)o
Lại nói, y hiện tại cũng không tất yếu phải thuê giải thạch sư, dù sao, hàng len dạ đều đã mua……
Thiếu niên cúi đầu bộ dáng có chút mất mát thật là nhìn không nỡ, Sát Nặc nghĩ như vậy, liền nói: “Có thể bán lại cho điếm, chính là giảm giá hơn so với giá gốc chỉ còn 85%”.
Nhìn thiếu niên lập tức khôi phục sinh khí, Sát Nặc gật gật đầu, khuôn mặt tươi cười này mới hợp với thiếu niên, rồi chậm rãi giải thích trước cho thiếu niên những quy tắc giao dịch trên đổ thạch trận.
Sau khi mua xong hàng len dạ, tự nhiên sẽ có rất nhiều người vì các loại nguyên nhân khác nhau mà muốn bán lại hàng len dạ, bọn họ cảm thấy khối này không tốt, hoặc là muốn có thêm những lựa chọn tốt hơn, mà trên đổ thạch trường tương đối nhân tính hóa quy tắc này, quy tắc này cũng vừa mới được thêm vào gần đây.
Nguyên nhân chính là bởi vì có một lần có người muốn bán lại hàng len dạ trên tay nhưng không thể được mà chết đi, sau đó giải không ra phỉ thúy, cho nên liền sinh hận, đem trách nhiệm hoàn toàn đổ lên người tiểu điếm.
Ngự Thượng Tuyền…… Lập tức liền sống lại, cao hứng hỏi: “Lúc nào mới có thể bán lại?”
Giảm giá thì giảm giá, dù sao giảm cũng không phải nhiều, lại nói, hai khối hàng len dạ này cũng không lớn, cho nên, tiền trả cũng không nhiều, nhưng xét thấy thần giữ của ở trong lòng mình, Ngự Thượng Tuyền vẫn hy vọng có thể lấy tiền về.
Dù sao, nếu không phải bởi vì muốn tránh cho người khác nghi ngờ, y cũng không tất yếu phải uổng phí tiền cho hai khối này.
Sát Nặc nói thêm: “Chỉ cần thời gian mua nội trong vòng một ngày, hơn nữa hàng len dạ không có giải khai qua, đều có thể bán lại”.
Ngự Thượng Tuyền yên tâm, nếu như vậy thì tốt rồi, thời gian cũng còn kịp.
Buổi chiều đem hai khối có phỉ thúy giải ra, sau đó đem hai khối không có phỉ thúy bán lại.
Nga, cũng không biết khối hàng len dạ hình người kia phỉ thúy bên trong đến tột cùng có phải hay không cũng là hình người……
Nếu đúng là như vậy thì tốt quá, có thể đưa cho Sát Nặc sử dụng để thăng cấp, chính mình tinh thần lực cũng có thế tăng lên một khoảng lớn, hai người thực lực đều có thể tăng lên, Ngự Thượng Tuyền cảm thấy như vậy thật là quá tốt!
“Sát Nặc, ngươi hiện tại muốn thăng một cấp, cần bao nhiêu phỉ thúy cùng ma hạch?” Ngự Thượng Tuyền hỏi, y cảm thấy, y cần phải chuẩn bị tâm lý, dù sao, hàng len dạ tuy rằng nhiều, nhưng có thể hình thành phỉ thúy tự nhiên quả thật cũng không nhiều lắm……
Sát Nặc nghĩ nghĩ, nói: “Phỉ thúy Đế Vương Hoàng Kim đỉnh cấp cần bốn kg, suy ra, nếu thấp hơn một cấp thì số lượng phỉ thúy cũng phải tăng hơn mấy lần”.
Ngự Thượng Tuyền há to miệng: “Kia, kia nếu đổi thành Băng Chủng hoặc Huyết Phỉ cùng phỉ thúy hình người thì sao?”
Sát Nặc trong đầu suy nghĩ một chút, nói: “Băng Chủng, cần rất nhiều, tạm thời không có biện pháp nói số lượng cụ thể, dù sao, mỗi loại cũng có cấp bậc chênh lệch, Huyết Phỉ thì sẽ gần…… Hai trăm cân”.
Không chỉ Ngự Thượng Tuyền, mà chính hắn cũng biết, càng lên cao lại càng khó thăng cấp.
Ngự Thượng Tuyền cắn cắn môi dưới, nói: “Ân, vậy phỉ thúy hình người thì sao?”
Có sẵn một khối lớn như vậy, hơn nữa, theo xúc cảm mà nói, khổ người cũng không nhỏ……
“Phỉ thúy hình người sẽ giảm bớt một nửa”. Trong lời nói của Sát Nặc không khỏi có chút cảm khái, phỉ thúy hình người quả thật khả năng hấp thụ là tốt nhất, thậm chí không cần phải đến rừng rậm Giới Hạn để luyện hóa.
Ngự Thượng Tuyền gật gật đầu, thoáng yên tâm một chút, khối phỉ thúy hình người kia nhìn sơ qua phỏng chừng cũng được mấy chục cân, còn khối kia nữa……
Cảm giác truyền đến, chính là một khối Băng Chủng, nếu biểu hiện tốt, liền đưa cho Sát Nặc, dù sao, hai người hiện tại cũng không đặc biệt thiếu tiền, chưa kể còn có nhiều ma hạch chưa bán.
Ma hạch……
Ngự Thượng Tuyền chớp chớp mắt, nói: “Sát Nặc…… Chúng ta, dường như có thiệt nhiều ma hạch cao cấp đi?”
Sát Nặc ngừng lại, quay đầu nhìn Ngự Thượng Tuyền.
Ngự Thượng Tuyền lại chớp chớp mắt, nói: “Vậy, số ma hạch này, đủ cho ngươi dùng không?”
Hết chương 22
Chú thích: (Không biết có chính xác không nữa, có gì sai sót các bạn nhớ góp y nha)
|
23: Trên đổ thạch trường lộ khả năng
“Ma hạch lưu lại”. Sờ sờ đầu Ngự Thượng Tuyền, đối với thiếu niên trước mặt đối với mình trong tâm tư không giữ lại bất cứ cài gì rất vừa lòng, có loại ham muốn muốn đem thiếu niên ôm chặt vào ngực hảo hảo cọ vài cái.
Ngự Thượng Tuyền nhăn nhăn mũi, nói: “Chúng ta có ma hạch không có tác dụng gì sao?……”
Tiền, chính mình chỉ cần đổ chút phỉ thúy là có thể kiếm lại được, thăng cấp thì phải dùng phỉ thúy phẩm chất tốt, nhưng cũng không dễ tìm.
Nếu ma hạch thăng cấp nhanh một chút, vì cái gì lại không dùng……
Sát Nặc thần sắc ôn nhu, xoa xoa tóc thiếu niên, mềm mềm, lại xoa nhẹ thêm hai cái mới nói: “Ma hạch công dụng quá lớn, chỉ mấy khối ma hạch cao cấp cũng đã đủ ta thăng cấp, chẳng bằng lưu lại, sau này cấp bậc cao hơn một chút, đến thời điểm bình cảnh lại lấy ra dùng”.
Thời điểm cấp bậc cao, vạn nhất gặp được bình cảnh, nếu vận khí tốt, khả năng có thể trực tiếp đột phá tiến vào cấp tiếp theo, nhưng nếu vận khí không tốt, có khả năng cả đời này cũng không thể đột phá bình cảnh.
Ngự Thượng Tuyền gật gật đầu, cảm thấy lời Sát Nặc nói cũng rất có lý.
Đến cấp bậc cao, phỉ thúy cũng cần nhiều hơn, hơn nữa, phỉ thúy tốt rất khó tìm.
Hiện tại nên làm cái gì bây giờ, khoảng cách đến buổi chiều bắt đầu đổ thạch còn một lúc lâu……
Nhìn về phía Sát Nặc, muốn hỏi hắn có ý kiến gì hay không, Sát Nặc quả nhiên gật gật đầu, nói: “Đi đổ thạch trường trước”.
Đổ thạch trường? Không phải còn chưa bắt đầu sao?
Tự nhiên nhìn ra nghi hoặc của thiếu niên, Sát Nặc nói tiếp: “Ngươi cần học cách giải thạch, phán đoán vị trí hàng len dạ cùng với tâm lý thừa nhận năng lực”.
Ngự Thượng Tuyền gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, trước kia, y cũng từng gặp qua rất nhiều người bởi vì đổ thạch thất bại, táng gia bại sản, ở trên đổ thạch trường trực tiếp hóa điên.
Có chút thổn thức cảm thán nói: “Hoàn hảo hoàn hảo…… Ta sẽ không như vậy……”
Nghĩ đến năng lực của mình, trong lòng nhất thời thở nhẹ một hơi.
Vừa rồi, y cảm nhận được năng lực của mình hình như đã mạnh hơn, khi xem xét khối phỉ thúy hình người kia, y liền cảm thấy trong đầu truyền đến một trận thoải mái, tại nơi thời tiết nóng bức như ở đây, y lại cảm thấy toàn thân sảng khoái đến nổi không nói nên lời.
Ngự Thượng Tuyền mặt nhăn lại, hơn nữa cũng không biết đến tột cùng có phải ảo giác hay không, thời điểm xem xét vừa rồi, khối phỉ thúy hình người còn hoàn hảo, nhưng đến khối phỉ thúy Băng Chủng, trong đầu trừ bỏ thấy được hình dáng cùng phẩm chất bên ngoài như trước kia, y còn có thể thấy rõ hoa văn bên trong cùng niên đại hình thành phỉ thúy……
Phẩm chất phỉ thúy, tự nhiên niên đại càng lâu thì càng tốt, hàng len dạ càng lâu năm càng cho ra phỉ thúy, có năng lượng ẩn chứa cùng khả năng hấp thu đều mạnh hơn rất nhiều……
Hàng len dạ hình người tự nhiên không dễ hình thành, cho nên, một khối hàng len dạ kia, cũng có khoảng gần một ngàn năm, năng lượng bên trong, cũng không biết cao đến thế nào.
Nếu phỉ thúy biểu hiện tốt, hơn nữa phẩm chất lại cao, tới một mức độ nào đó, sẽ phát sáng, giống như Huyết Phỉ phát ra quang mang màu đỏ nhàn nhạt, phỉ thúy Băng Chủng sẽ dựa theo màu sắc của nó mà phát ra ánh sáng tương ứng, phỉ thúy cấp bậc Đế Vương là phỉ thúy phát ra ánh sáng cao nhất, cũng mạnh nhất.
Sát Nặc cảm thán một câu, lần gần nhất phỉ thúy cấp Đế Vương xuất hiện, cũng vào khoảng hai trăm năm trước, do một Đổ thạch ma pháp sư sơ cấp chưa từng đổ ra một phỉ thúy cao cấp nào đổ được.
Một khối phỉ thúy cấp Đế Vương kia, đồng thời làm cho hắn cùng bạn lữ Kỵ sĩ của mình thăng lên cấp bốn và cấp sáu, làm cho người ta hết sức hâm mộ.
Bọn họ cảm tình cũng coi như tốt, dù sao cũng không có đem phỉ thúy trực tiếp bán đi, ngược lại là đưa cho bạn lữ của mình thăng cấp.
Kỳ thật, nếu là Sát Nặc, hắn cũng sẽ dùng cho chính mình.
Dù sao, Đổ thạch ma pháp sư cấp một cùng Kỵ sĩ cấp ba, chỉ có thể săn thú để nuôi sống chính mình, những cái khác đều không thể làm được.
Tăng lên thực lực của bản thân là điều kiện tiên quyết, tại nơi cường giả vi tôn* như trên đại lục này, không có thực lực sẽ không khác gì một phế nhân.
*Cường giả vi tôn: Kẻ mạnh làm vua
Chậc chậc lưỡi, Ngự Thượng Tuyền nắm lấy tay Sát Nặc, trên vai như trước là Nhuyễn đang nằm sấp ngủ, đi ra khỏi tiểu điếm.
Khi ra khỏi cửa, Sát Nặc đi lên trước Ngự Thượng Tuyền đổi lại thành hắn nắm tay y, sau đó mới hướng về phương hướng đổ thạch trường đi tới.
Ở trên đường, hai người cũng có thể thấy lục đục vài người bởi vì đổ sụp mà đang phát giận, tất nhiên cũng có vài người bởi vì đổ trướng nên đang cao hứng khoe với mọi người xung quanh.
Nghe trên đường không ngừng truyền đến lời nói, chọn mười khối hàng len dạ, ra hai khối phỉ thúy, xác xuất này thật sự là rất cao!
Ngự Thượng Tuyền hơi hơi hé miệng, y mới mua có bốn khối hàng len dạ thôi……
Sau đó, từ từ thả chậm tốc độ, nghe người bên cạnh nói chuyện, này thì có là gì, nếu có thể giống như quốc mẫu, ba khối hàng len dạ thì bên trong có hai khối phỉ thúy, kia mới gọi là thực lực!
Vân vân vân vân.
Ngự Thượng Tuyền chỉ cảm thấy, y có phải hay không, nên quay lại chọn thêm mấy khối nữa?
Nghĩ đến kim tệ của mình từng khối từng khối chào tạm biệt, lại từng khối từng khối ra đi, y luôn cảm thấy thịt đau như cắt……
Cắn môi, ở trong lòng tiến hành một hồi thiên nhân giao chiến, cuối cùng vẫn quyết định, dù sao lúc này…… Ân, sẽ không đi mua thêm.
Bọn họ hiện tại, tuy rằng không phải đặc biệt thiếu tiền, nhưng, có thể có nhiều hơn một chút, vẫn tốt hơn……
Yên tâm thoải mái cầm tay Sát Nặc, điều chỉnh một chút tư thế của Nhuyễn ở trên vai, làm cho nó không bị ngã xuống, sau đó hai người đi vào đại môn của đổ thạch trường.
Bên trong có rất nhiều người, bởi vì là ngày nắng, cho nên phía trên cũng không có tấm che, ánh nắng chiếu xuống có rất nhiều quầy hàng có phỉ thúy xuất hiện, có người cười ôm người bên cạnh, cũng có người đang an ủi người bị đổ sụp.
Ngự Thượng Tuyền chậm rãi đi dạo, đi ngang qua một đám quầy hàng, sau đó, nhìn hàng len dạ đang được giải ra, đứng từ xa quan sát, rèn luyện trước khả năng phán đoán của bản thân.
Không có dừng lại lâu ở một quầy hàng nào, hai người bước đi đến quầy cuối cùng, nhìn ở đây không có nhiều người, có vẻ rất hiu quạnh, hai người đơn giản dừng lại ở quầy hàng này.
Tuy rằng ít người, nhưng là vẫn có người, phía trước còn có Đổ thạch ma pháp sư nhìn qua thoạt nhìn thật ôn nhu đang giải thạch.
Ngự Thượng Tuyền kéo tay Sát Nặc đi qua, ánh mắt tò mò không ngừng đánh giá hàng len dạ, Ma pháp sư ở bên cạnh thấy được, đầu tiên là cười cười, sau đó nói: “Tiểu bằng hữu, ngươi có ý kiến gì sao?”
Ở thời điểm giải thạch, luôn khiến người ta lo lắng, lúc này, người bên ngoài đề nghị một câu, có thể cho hắn khích lệ rất lớn.
Trên người người này truyền đến khí tức ôn hòa làm cho Ngự Thượng Tuyền sửng sốt một chút, sau đó nhìn thoáng qua hàng len dạ, nói: “Ân, có thể cho ta xem xét hàng len dạ này một chút được không?”
Ma pháp sư sửng sốt, liền cười nói: “Tất nhiên là được, tiểu bằng hữu rèn luyện một chút cũng tốt”.
Nhìn tiểu hài tử diện mạo khả ái đang cố hết sức di chuyển khối hàng len dạ lớn, trên mặt mang theo chút hiếu kì, Ma pháp sư liền cười càng thêm ôn nhu.
Tiểu hài tử này…… Thật đúng là khả ái.
Khuôn mặt mang theo chút trẻ con còn thật sự chuyên chú, hai tay qua lại không ngừng đùa nghịch hàng len dạ có chút bẩn.
Nhìn thiếu niên dừng tay, sau đó nhìn về phía chính mình, hắn hỏi: “Thế nào, ngươi cảm thấy khối này có thể đổ không?”
Ngự Thượng Tuyền cười gật gật cái đầu nhỏ, nói: “Có thể đổ”.
Khối hàng len dạ này, bên trong phỉ thúy cũng là Thủy Chủng, biểu hiện cũng coi như tốt.
“Khối hàng len dạ này ngươi mua bao nhiêu tiền?”
Đổ thạch ma pháp sư trước mắt cười nói: “Đây là luận cân bán, ta nhìn thấy bộ dạng hợp mắt, cũng không đắt liền mua”.
Ngự Thượng Tuyền: “……”
Chớp chớp mắt, nguyên lai, còn có thể như vậy sao?
“Khối hàng len dạ này, theo ý ta, là có thể đổ đấy……” Ngự Thượng Tuyền nói, thật sự có phỉ thúy nha.
Ma pháp sư cười gật gật đầu, cũng không tiếp tục quan sát, đem hàng len dạ đưa cho giải thạch sư ở bên cạnh, nói: “Sư phó, tiểu bằng hữu này cũng cảm thấy có thể, ta sao có thể không tin một chút”.
Giải thạch sư liên tục cười nói hảo, tiếp nhận hàng len dạ đặt ở một bên giải thạch cơ bắt đầu làm việc.
Giải thạch sư đầu tiên là quan sát một chút, sau đó trên hàng len dạ kẻ một đường, nói: “Tiên sinh, người xem, ở đây giải ra được không?”
Ngự Thượng Tuyền ở một bên nhìn đến, đường kẻ nằm cách chính giữa một khoảng, cũng gật gật đầu, y vừa rồi nhìn qua, phỉ thúy quả thật có, biểu hiện cũng không sai, nhưng cũng không phải lớn.
Bất quá, dựa theo luận cân mua, mặc kệ là nói như thế nào, cũng đều là buôn bán có lời.
Ma pháp sư ở bên cạnh nhìn nhìn, cũng gật đầu nói có thể.
Sau đó, giải thạch sư liền cắt lên hàng len dạ, một trận âm thanh qua đi, hàng len dạ dần dần được cắt ra, sư phó cầm lấy một nửa hàng len dạ, quan sát một lúc, nói: “Tiên sinh, nơi này đã muốn xuất hiện lục, ta đánh giá qua, là muốn đổ trướng, ngài muốn ta tiếp túc cắt, hay là sát thạch*?”.
*Sát thạch cũng giống như mình lấy giấy nhám chà tường vậy đó, sẽ chà qua hàng len dạ để lớp đá từ từ mất đi, như thế sẽ không tổn thương đến phỉ thúy, cũng tránh cắt phải phỉ thúy.
Ma pháp sư tiên sinh sửng sốt, không nghĩ tới thật sự đổ trướng, tiện đà cười nói: “Nếu đã muốn ra lục, vậy tất nhiên phải sát thạch……”
Sư phó gật đầu, cầm lấy mài luân ở một bên, bắt đầu chậm rãi vòng quanh hàng len dạ.
Dần dần, lục hiện ra ngày càng nhiều, sư phó không khỏi bật cười, nói: “Ra rồi! Này thế là đổ trướng!”
Dứt lời, buông mài luân ở trong tay, bắt đầu lấy tay sát thạch.
Qua một hồi, hàng len dạ trở nên ngày càng ít, Ma pháp sư tiên sinh nhìn phỉ thúy dần dần được giải ra, trên người hơi hơi bao phủ quang lam nhàn nhạt, Ngự Thượng Tuyền nghi hoặc nhìn về phía Sát Nặc, đó là gì?
“Sau khi hàng len dạ giải ra được phỉ thúy, Đổ thạch ma pháp sư sẽ nhận được một khoảng tinh thần lực bổ sung nhất định”. Sát Nặc giải thích nói, nhìn thiếu niên thụ giáo gật gật đầu, sau đó tiếp tục nhìn sư phó giải thạch, cũng không nói nữa.
Phỉ thúy dần dần được giải ra, ở dưới ánh nắng mặt trời tản ra ánh sáng lam sắc mỏng manh, thời điểm để ở trong lòng bàn tay mới có thể thấy được, bất quá, Ma pháp sư tiên sinh vẫn thực thỏa mãn.
“Lúc nãy nguyên bản chỉ nghĩ tùy tiện chơi một chút, không nghĩ tới nhưng thật sự đổ trướng……” Ma pháp sư cười với Ngự Thượng Tuyền nói, từ trong tay áo lấy ra một kim tệ đưa cho giải thạch sư, nói: “Vất vả lão sư phụ”.
Sư phó cười cười, Ma pháp sư cầm phỉ thúy cùng Ngự Thượng Tuyền đi ra ngoài, đánh giá thời gian đã gần giữa trưa, Ngự Thượng Tuyền sờ sờ bụng có chút đói, nói: “Chúng ta trước đi ăn cơm đi? Một hồi trở về, chắc cũng sắp bắt đầu rồi”.
Đã gần giữa trưa, thái dương đã lên cao, giải thạch bắt đầu khoảng ba giờ chiều, hiện tại đi ăn cơm, lúc trở về, còn có thể kịp ngoạn một hồi.
Ma pháp sư tiên sinh gật gật đầu, Sát Nặc tự nhiên cũng không có ý kiến, vì thế, ba người liền kết thành bạn đi ra đổ thạch trường.
“Tên của ta là Thanh U⋅ Elizabeth” Ma pháp sư tiên sinh tự giới thiệu trước, nghe vậy, Ngự Thượng Tuyền cũng đem tên của hai người nói cho Ma pháp sư tiên sinh.
Thanh U gật gật đầu, cười nói: “Tiểu Tuyền cũng đến giải thạch sao?”
Thấy thiếu niên gật đầu, liền nói: “Không bằng chúng ta đi cùng nhau đi? Ta còn một khối hàng len dạ chưa có giải”.
Ngự Thượng Tuyền cong mắt lên nói: “Tốt, chúng ta đi cùng nhau, cũng náo nhiệt hơn”.
Bọn người Ngự Thượng Tuyền quay trở lại dịch quán, ở đại sảnh ngồi xuống, gọi đồ ăn, bắt đầu cùng nhau nói chuyện phiếm.
“Các ngươi cũng ở dịch quán này?” Ma pháp sư tiên sinh nhìn Sát Nặc thuần thục kêu bồi bàn gọi món ăn, có chút ngạc nhiên nói.
Ngự Thượng Tuyền gật đầu, hỏi ngược lại: “Ngươi cũng ở đây sao?”
Thấy Thanh U cười gật đầu: “Nguyên lai chúng ta ở cùng một chỗ nha”.
Thanh U cười: “Này coi như là duyên phận, bất quá, sau đó ta sẽ đi chủ thành tham gia cuộc thi nhập học”.
Ngự Thượng Tuyền: “……”
Sát Nặc: “……” Có lúc, duyên phận chính là kỳ diệu như vậy.
Ngự Thượng Tuyền vươn tay đem Nhuyễn để xuống, đặt ở trên bàn, nói: “Chúng ta cũng muốn đi chủ thành, ta có thư đề cử của Tất Gia Tác gia gia”.
Lúc này đến phiên Thanh U sửng sốt, cười nói: “Như thế cũng tốt, chúng ta cùng đến một nơi, ta không cần đi một mình nữa”.
Dừng một chút, lại nói thêm: “Ta là cấp hai trung cấp ban Thủy hệ pháp sư, sau khi đến học viện, chúng ta còn có cơ hội ở cùng một chỗ”.
Ngự Thượng Tuyền híp mắt, cười nói: “Tốt nha, ta là pháp sư hệ mộc, Sát Nặc là Kỵ sĩ”.
Ma pháp sư tiên sinh gật gật đầu, nói: “Đồ ăn đã đem lên, ăn xong, chúng ta đi đổ thạch trường đi, thời gian cũng không còn sớm”.
Ngự Thượng Tuyền gật đầu, nhìn thức ăn thơm ngào ngạt, nói: “Tốt lắm, ta đã đói muốn chết rồi”.
Nói xong, dẫn đầu cầm lấy đũa bắt đầu ăn.
Hai người cũng không tiếp tục nói chuyện nữa, vùi đầu ăn.
Bất luận là giải thạch hay đổ thạch, đều là một việc tốn sức! Đem bụng uy no là tốt nhất.
Còn Sát Nặc…… Tự nhiên đảm nhiệm vai trò cu ly, vận chuyển hàng len dạ, nên cũng mệt chết đi được.
Trong lúc nhất thời, trên bàn cơm chỉ còn âm thanh tiểu sủng vật ngao ngao kêu muốn ăn thịt cùng với tiếng ba người nhấm nuốt đồ ăn.
Hết chương 23
|
24: Phỉ thúy hình người tuyệt thế
Sau khi ăn xong, Sát Nặc giương mắt nhìn thời gian, phát hiện vẫn còn tương đối sớm.
Nhưng, hai Ma pháp sư này khẳng định sẽ muốn tới đổ thạch trường xem.
Từ hành lý của Ngự Thượng Tuyền lấy ra bài tử giải thạch, là ở quầy hàng 103, vị trí có chút cuối, Sát Nặc nghĩ vậy.
Trong đổ thạch trường, luôn có những người thích vị trí giải thạch ở phía trước, bởi những địa phương này, tỷ lệ giải ra phỉ thúy tương đối cao, cũng có người cố chấp với một con số nhất định, hoặc những thứ mang đến vận may cho mình.
“Tuyền, vị trí của ngươi là ở quầy hàng 103”. Sát Nặc nói với Ngự Thượng Tuyền, hy vọng tiểu hài tử không cảm thấy gì……
Ngự Thượng Tuyền gật gật đầu, quầy hàng gì cũng không sao, dù sao những điều mơ mơ hồ hồ đó, cũng không thể tin được.
Thực lực mới là trọng yếu.
Lau lau miệng, lại đem móng vuốt và miệng của Nhuyễn đang nằm ngay đơ ở bên cạnh lau sạch, sau đó thấy hai người đã ăn xong mới nói: “Chúng ta đi thôi?”
Y còn chưa có thấy người ở nơi này đổ thạch như thế nào đâu.
Ân, cũng không biết có phỉ thúy tốt nào xuất hiện không?
Thanh U ở một bên cười nói: “Các người tới lúc này coi như vừa đúng, hôm nay buổi chiều có đổ thạch hội, nếu là phỉ thúy tốt nhất, sẽ có ban thưởng”.
Ban thưởng?
Ngự Thượng Tuyền ở trong đầu tự động chuyển thành một đống một đống kim tệ, như vậy, y và Sát Nặc sẽ không lo không có tiền nha. (Bó tay với em nó)
Ngô, còn có Nhuyễn……
Nhăn nhăn cái mũi, Ngự Thượng Tuyền lúc này mới phát hiện, nguyên lai, y dưỡng, không chỉ có một mình Sát Nặc.
Giật nhẹ lỗ tai Nhuyễn, oán hận nói: “Nhuyễn này, ngươi nói, ngươi như thế nào lại tham ăn như vậy, cũng không biết có thể giúp đỡ được cái gì hay không?……”
Sờ sờ mũi nó, không để ý tới nó phát ra âm thanh ngao ngao nho nhỏ, còn nói thêm: “Ân, thôi quên đi, dù sao ngươi ăn cũng không phải rất nhiều, bộ dạng cũng khả ái”.
Nhuyễn híp mắt ở trong lòng Ngự Thượng Tuyền thoải mái hừ nhẹ, giống như đang đồng ý với Ngự Thượng Tuyền.
Ba người đi về phía trước, đến giữa trưa, người cũng bắt đầu nhiều hơn, dù sao cũng có đại hội đổ thạch, tất nhiên sẽ phi thường náo nhiệt.
“Sẽ ban thưởng cái gì?” Trước kia y cũng có tham gia qua trận đấu, nhưng mà phần thưởng, đơn giản cũng chỉ là một ít tiền, một giấy chứng nhận, còn có thêm một cái cúp……
Thanh U cúi đầu suy nghĩ một chút, mới nói: “Điều này cũng khó nói, muốn đạt hạng nhất còn phải xem xét phẩm chất hàng len dạ”.
Ngự Thượng Tuyền quệt miệng, như thế nào còn muốn xem phẩm chất?
Trực tiếp dựa theo thứ tự ban thưởng không phải tốt hơn sao……
“Hảo phiền toái nha……” Còn hảo keo kiệt nữa.
Thanh U cười cười: “Này cũng là bất đắc dĩ, vốn phỉ thúy rất ít, nên có rất nhiều khả năng cả một đại hội đổ thạch cũng không có một vài phỉ thúy phẩm chất cao xuất hiện”.
Ngự Thượng Tuyền…… Kinh ngạc.
Bất quá nghĩ tới thời điểm vừa rồi mình xem xét cả một phòng đầy hàng len dạ, cũng không có xuất hiện bao nhiêu phỉ thúy phẩm chất đặc biệt tốt, liền bình thường trở lại.
Muốn hình thành phỉ thúy, nghe nói phải ngưng kết thành tinh thể, mà quá trình hình thành này rất không dễ dàng.
“Phỉ thúy là như thế nào mà có?” Ngự Thượng Tuyền hỏi Thanh U, chuyện này, y quả thật không biết……
Thanh U sửng sốt, nói: “Ngươi thời điểm học tập, chưa từng nghe qua sao?”
Đây là thường thức cơ bản mà!
Ngự Thượng Tuyền cúi đầu, ngượng ngùng nhỏ giọng nói: “Ta, ta hôm nay mới giám định cấp bậc Đổ thạch ma pháp sư……”
Ý tứ chính là, hoàn toàn không có học qua.
Thanh U thở dài, nói: “Vậy cũng khó trách”.
Sau đó chậm rãi giải thích cho Ngự Thượng Tuyền: “Ở đại lục Atlantis phỉ thúy hình thành vô cùng kỳ diệu, ở đây, phỉ thúy được hình thành có liên quan mật thiết đến nguyên tố ma pháp trên đại lục……”
Nguyên lai, tại thế giới này, phỉ thúy được hình thành, có quan hệ đến nguyên tố ma pháp, ở đây, nơi có nguyên tố ma pháp càng dày đặc, trong hàng len dạ có thể hình thành phỉ thúy lại càng nhiều, tức là nói, tỷ lệ ra phỉ thúy lại càng lớn.
Hơn nữa, nguyên tố nếu nồng đậm đến một mức độ nhất định, có thể xuất hiện phỉ thúy Hoàng Kim cấp đế vương.
Ngự Thượng Tuyền lại hỏi: “Vậy, nguyên tố ma pháp sẽ không hết sao?”
Mặc kệ là cái gì, một ngày nào đó cũng sẽ dùng hết?
Thanh U cười lắc lắc đầu, nói: “Cũng không phải như vậy, tại trên đại lục này, sẽ có Ma pháp sư và Kỵ sĩ lần lượt mất đi, mà khi mất đi ma pháp trong cơ thể Ma pháp sư tất nhiên sẽ quay về với tự nhiên, giống như đền đáp lại”.
Ngự Thượng Tuyền sửng sốt: “Nhưng, để hình thành phỉ thúy, như vậy nguyên tố vẫn sẽ thiếu a……”
Sau đó lại nghĩ, khi giải ra phỉ thúy, Ma pháp sư cũng hấp thu lại một phần, bởi vậy, không phải sẽ không lãng phí sao?
Thì ra là thế…… Khi ba người đến đổ thạch trường, rất nhanh liền phát hiện người ở nơi này nhiều đến trình độ gì.
Trừ bỏ những Ma pháp sư đang giải thạch, còn có rất nhiều Kỵ sĩ.
Sát Nặc từng nói qua, Ma pháp sư không thể cận chiến, bằng không sẽ thua, cho nên, bình thường luôn có một Kỵ sĩ ở bên người.
Hơn nữa, trên đại lục này, bình thường bạn lữ cũng đều là kết hợp giữa một Kỵ sĩ và một Ma pháp sư, như vậy rõ ràng họ sẽ bù trừ cho nhau.
Hai Kỵ sĩ ở cùng nhau, nếu không phải có thực lực mạnh có thể không cần phỉ thúy để thăng cấp, chính mình sử dụng ma hạch, tự nhiên là tốt, nhưng nếu không phải vậy, họ suốt đời cũng chỉ có thể ở trong tầng ngoài rừng rậm Giới Hạn săn bắt ma thú dựa vào việc bán da lông cùng một số thứ khác để kiếm sống qua ngày.
Ma pháp sư ở cùng Ma pháp sư cũng vậy, mặc dù có thể đổ thạch nên chiếm ưu thế hơn một chút, nhưng nếu gặp phải trường hợp chiến đấu mà bị người tiếp cận được, thì chờ đợi họ chỉ có toàn diệt hoặc một chết một bị thương mà thôi.
Ngự Thượng Tuyền thổn thức không thôi, nguyên lai còn có chuyện này……
Nhưng ……
“Vậy, nếu Ma pháp sư là nam, cũng phải tìm một Kỵ sĩ sao?” Nhưng như vậy, vạn nhất hai người tiếp xúc trong khoảng thời gian dài mà nảy sinh tình cảm thì như thế nào?
Còn nữa, làm sao có nhiều nữ Kỵ sĩ như vậy……
Thanh U mím môi cười, nói: “Kỵ sĩ tự nhiên là có rất nhiều”.
“Trên đại lục này cô nhi có rất nhiều, khu dân nghèo tự nhiên cũng có, cho nên, hai người đồng tính ở cùng nhau hoàn toàn không có vấn đề, hơn nữa, cảm tình đều là do bồi dưỡng ra, lại nói, cũng không nhất định tổ hợp Kỵ sĩ và Ma pháp sư thì phải là bạn lữ, bọn họ cũng có thể là huynh đệ, là bạn hữu của nhau”.
Ngự Thượng Tuyền gật gật đầu, tự động bổ não trước tương lai Sát Nặc cùng mình tách ra tìm một một nữ Pháp sư, sau đó chính mình lại đi tìm một nữ Kỵ sĩ, sau đó tiểu thư nữ Kỵ sĩ ở phía trước vượt mọi chông gai, còn mình lại ở phía sau lon ton chạy theo……(Em ấy có sức tưởng tượng thật phong phú ^ ^)
Nhất thời khuôn mặt bánh bao liền hiện ra mấy vạch đen, như thế cũng không tốt.
“Sát Nặc, ngươi về sau không cần cùng ta tách ra được không?……” Y cũng không muốn lúc nào cũng phải ở bên cạnh một tiểu thư bạo lực.
Y sẽ bị ám ảnh trong lòng.
Sát Nặc không biết Ngự Thượng Tuyền vì cái gì lại có suy nghĩ này, nhưng vẫn là gật đầu, nói: “Không xa rời nhau”.
Trên người thiếu niên không hiểu sao luôn có một loại cảm giác rất thân thuộc, làm cho hắn nhịn không được luôn muốn thân cận y, nếu tách ra…… Sát Nặc cảm thấy, như thế nào cũng không thể tưởng tượng nổi? Dạo qua vài vòng, ba người cũng không có phát hiện cái gì đặc biệt xuất sắc, lúc này đã gần đến thời gian bắt đầu đại hội.
Bài tử giải thạch của Ngự Thượng Tuyền là ở quầy hàng 103, so sánh thứ tự giải thạch cũng nhanh tới cho nên ba người liền trực tiếp đi về hướng quầy hàng vừa chờ người phía trước giải thạch, vừa ở một bên quan sát, cũng có thể học hỏi được thêm vài thứ.
Mở to hai mắt nhìn giải thạch sư thuần thục kẻ thạch, cắt thạch, sau đó sát thạch, cuối cùng là tẩy sạch, cứ lặp đi lặp lại như vậy, nhưng Ngự Thượng Tuyền cũng không cảm thấy phiền chán.
Mỗi một khối hàng len dạ biểu hiện cũng không giống nhau, đường vân bên trong tự nhiên cũng bất đồng, mà việc của một Đổ thạch ma pháp sư cần phải làm là quan sát đường vân đó, sau đó ở vị trí không thương tổn đến phỉ thúy đem phỉ thúy bên trong giải ra.
Thanh U và Sát Nặc ở một bên chờ, nhìn Ngự Thượng Tuyền trên mặt thường thường biến đổi biểu tình, cũng không cảm thấy nhàm chán.
Ngoài Ngự Thượng Tuyền đang ở trong này nhìn xem bên ngoài, còn có Đổ thạch ma pháp sư khác cũng ở đây.
Tại quầy hàng này đã lâu rồi còn chưa có giải ra phỉ thúy, giải thạch sư vẫn tương đối bình tĩnh, dù sao cũng thấy nhiều rồi nên cũng đã quen.
Nhưng vị Đổ thạch ma pháp sư này thì không thể bình tĩnh được.
Hai mắt đỏ ngầu, tay có chút phát run, đây là tình huống Đổ thạch sư do đổ sụp thường xuất hiện.
Bọn họ luôn không tin rằng chính mình sẽ đổ sụp.
Ngự Thượng Tuyền cau mày, đây không phải là một hiện tượng tốt.
Nếu như không thể giữ cho tâm mình bình tĩnh, làm sao có thể đủ bình tĩnh để xem xét hàng len dạ?
Thời gian chậm rãi trôi qua, giải thạch sư phó thở dài nói: “Sụp rồi”.
Đổ thạch ma pháp sư kia như mất đi cọng rơm cứu mạng ghé vào trên vai Kỵ sĩ, thở không ra hơi, tâm lý bị đả kích nghiêm trọng.
Kỵ sĩ đỡ hắn đi ra ngoài, vừa đi vừa an ủi nói không sao, bây giờ không được còn có lúc khác.
Ma pháp sư tinh thần dần dần bình tĩnh lại, bước chân có chút suy yếu đi ra khỏi đổ thạch trường.
Giải thạch sư thu thập xong, nhìn về phía tấm bảng ở bên cạnh, hô: “Ngự Thượng Tuyền tiên sinh, đến phiên ngài! Ngài ở đâu?”
Ngự Thượng Tuyền sửng sốt, đã đến phiên mình?
Giơ tay lên liền nói: “Ở đây”.
Sau đó nhìn thấy bốn khối hàng len dạ của mình được đẩy ra, giải thạch sư đem mấy khối hàng len dạ đặt ở trên bàn, nói: “Ngài trước muốn giải khối nào?”
Ngự Thượng Tuyền ngón tay chỉ về phía khối hàng len dạ hình người, nói: “Tự nhiên là khối này”.
Giải thạch sư sửng sốt, đầu tiên là quan sát một chút, sau đó đổ một chút nước lên, lại dùng trang bị có cường quang ma pháp quang hệ chiếu lên một chút, mới nói: “Có thể giải từ đây không?”
Ngự Thượng Tuyền nhìn, vị trí coi như có thể, cũng không quá gần phỉ thúy, liền đồng ý.
Khối hàng len dạ này, phỉ thúy ở bên trong đều nối liền với nhau, vị trí ở cổ là nơi có thạch mỏng nhất, cho nên chỉ có thể sát thạch nếu không sẽ làm tổn hại đến phỉ thúy.
Giải thạch sư gồng tay, đem hàng len dạ đặt lên giải thạch cơ, bắt đầu cắt.
|