20
Sau lần gặp mặt này cho đến trước năm mới Tần Luật cùng Hướng Trạch cũng không có gặp mặt. Càng đến cuối năm, công việc của bọn họ càng bận rộn. Rốt cục vào mấy ngày trước khi hết năm, công ty rốt cục nghỉ, âm kéo lâu như vậy cũng có thể bắt đầu thu rồi.
Nghỉ ngày đầu tiên Tần Luật sáng sớm liền chơi xấu nằm trên giường không đứng dậy, bởi vì ngày hôm trước ngủ tương đối trễ, ngày hôm sau khi tỉnh dậy Tần Luật lại nhắm mắt mơ hồ ở trên giường khắp nơi sờ điện thoại, rốt cục cũng sờ được ở một góc hơi xa gối đầu. Dụi dụi mắt đè xuống nút mở máy (power button), mới vừa mở ra thì có mấy cái tin nhắn gửi tới, tỉnh táo một chút chuẩn bị xem tin nhắn, thì điện thoại vang lên. Tần Luật nhìn hiển thị cuộc gọi, là Hướng Trạch, đè xuống nút trả lời “Ưm ” một tiếng.
“Tiểu Luật? ” thanh âm của Hướng Trạch nghe rất có tinh thần.
Tần Luật đem di động đặt ở lỗ tai: “Ừm? ”
“Còn đang ngủ? ”
“Ừm …… mệt. ”
“Ha ha, có đói bụng hay không? ”
“Không đói bụng, mệt ……”
“Vậy em ngủ tiếp đi, đừng quá lâu, nhớ ăn cơm. ”
“Được ……” nói xong trở mình ôm chăn tiếp tục tiến vào mộng đẹp.
Lần thứ hai tỉnh lại đã hơn mười một giờ, Tần Luật lấy điện thoại ra mua thức ăn bên ngoài, liền bò dậy rửa mặt.
Cầm thức ăn ngồi vào trước máy tính, mới vừa đăng nhập QQ, khung trò chuyện của Hướng Trạch liền nhảy ra ngoài.
Khổ Đinh Trà: đã dậy?
Tần Thời Minh Nguyệt: (⊙v⊙) ừ.
Khổ Đinh Trà: ăn cơm chưa?
Tần Thời Minh Nguyệt: = ̄ω ̄= đang ăn ……
Khổ Đinh Trà: vậy em ăn trước đi.
Tần Thời Minh Nguyệt: =0= em rất nhanh!
Khổ Đinh Trà: em ăn từ từ!
Qua 15 phút.
Tần Thời Minh Nguyệt: ~(≧▽≦)/~ ăn xong rồi.
Khổ Đinh Trà: chừng nào em về nhà?
Tần Thời Minh Nguyệt: hai ngày nữa trở về nhà, em ở bên này đem âm thô giao xong rồi sửa soạn hành lý.
Khổ Đinh Trà: qua hết năm là chúng ta có thể ở cùng một chỗ, thật tốt.
Tần Thời Minh Nguyệt: anh làm sao qua đây?
Khổ Đinh Trà: anh đem thật nhiều đồ đạc đều xử lý, dù sao em bên kia rất nhiều thứ đều có, anh trực tiếp lái xe đi.
Tần Thời Minh Nguyệt: ╮(╯▽╰)╭ vậy là không cần em đón anh.
Khổ Đinh Trà: ha ha, em ở nhà chờ là được.
Tần Thời Minh Nguyệt: ╭(╯^╰)╮ ai hiếm lạ đón anh!!
Khổ Đinh Trà: ….. đón đi, em đến trạm xe chờ anh là tốt rồi.
Tần Thời Minh Nguyệt: không phải là em sợ anh chưa quen đường sao (‵o′)凸!
Khổ Đinh Trà: phải, đến lúc đó gọi điện thoại cho em.
Giao âm thô thu thập hành lý xong, Tần Luật cũng bước lên đường về nhà.
Quan hệ với trong nhà mấy năm nay đang từ từ tốt lên. Đầu tiên bởi vì chuyện Tần Luật come out, khiến cho Tần Luật bốn năm đại học đều không thể trở về nhà. Sau khi tốt nghiệp, trong nhà cũng chậm rãi nghĩ thông suốt. Hơn nữa từ sau khi come out Tần Luật vẫn một mực giữ mình trong sạch, cũng chưa từng kết giao bạn bè không đứng đắn gì đó, trong nhà cũng từ từ tiếp nhận sự thật này. Vấn đề kéo theo đó mà đến cũng làm cho ba mẹ Tần Luật rất lo lắng, tuy nói con mình thích là nam nhân, nhưng như vậy qua mấy năm, bên cạnh Tần Luật ngay cả một người quan tâm cũng không có, đúng là khiến cho bọn họ có chút sốt ruột. Mấy năm này cứ thời điểm lễ mừng năm mới Tần Luật về nhà, thì sẽ luôn bị ba mẹ hoặc trực tiếp hoặc gián tiếp hỏi bên cạnh cậu có ai hay không, nhận được câu trả lời đều là phủ định, năm đó không phải là nói thích nam nhân sao? Sao bây giờ bên người ngay cả một nam nhân cũng không có? Tần Luật bị hỏi cũng rất phiền, dù sao người giống cậu không phải là đầy trên đường cái, tìm một người hợp ý để qua cả đời vốn là rất khó, năm nay trở về rốt cục có thể thở ra một hơi rồi.
Ngồi trên xe, nhìn tin nhắn Hướng Trạch gửi tới bảo cậu đi đường cẩn thận tâm tình cũng trở nên thoải mái hơn, đường về nhà cũng không có khó khăn như vậy nữa.
Hành lý của Tần Luật không phải là rất nhiều, nhưng ba Tần Luật vẫn là không yên lòng phải ra trạm xe đón con trai về nhà. Vừa đến cửa trạm xe, Tần Luật liền thấy ba mình đứng cạnh cây cột ít người chờ cậu, liền chạy chậm qua chào hỏi: “Ba, chờ đã lâu rồi đi, con đã nói không cần đón, không nên tới, có lạnh hay không? ”
Ba Tần Luật muốn giúp cậu cầm hành lý bị Tần Luật cự tuyệt, vẫy một chiếc taxi trực tiếp về nhà.
Lúc về đến nhà chính là giờ cơm, mẹ Tần Luật đã làm xong một bàn đồ ăn chờ bọn họ trở lại.
Tần Luật để hành lý xuống rửa tay ngồi ở trên bàn cơm, nhìn một bàn lớn đồ ăn cười khen: “Thật là thơm, thật lâu chưa ăn cơm nhà làm. ”
Mẹ Tần Luật gắp đồ ăn vào bát cậu: “Ngon thì ăn nhiều một chút, mẹ còn làm rất nhiều bánh trôi, còn có lạp xườn, đến lúc đó con có thể mang qua bên kia ăn. ”
Tần Luật đem mặt chôn ở trong bát cơm, trả lời: “Dạ dạ, khẳng định sẽ mang về. ”
Ba Tần Luật cũng quan tâm nói: “Công việc có mệt hay không? Điều đến T thị có thích ứng không? ”
Tần Luật tiếp tục gật đầu: “Thích ứng một chút, đại học học ở bên kia, hết thảy đều rất quen thuộc, bên kia còn có bạn bè nữa. ”
“Ừ, ăn nhiều đồ ăn, ở trên bàn cơm mà nói gì chứ, chờ ăn xong không thể nói à. ” Mẹ Tần Luật vừa nói vừa gắp một đũa đồ ăn cho Tần Luật.
Một bữa cơm ăn rất thong thả, sau khi ăn xong, cả nhà cùng ngồi trên sofa ở phòng xem tv, mẹ Tần Luật rửa một ít táo đặt trước mặt Tần Luật nói: “Ăn chút trái cây, Tiểu Luật ……”
“Dạ? ” Tần Luật cầm một trái táo cắn một cái.
“Đến một hoàn cảnh mới, có gặp được người thích hợp không? ” Mẹ Tần Luật không nhịn được mở miệng nói.
“Dạ ……” Tần Luật liếc mắt nhìn người nhà đang mong chờ một cái nói tiếp, “nhưng thật ra có một. ”
“Người đó như thế nào? ” Ba Tần Luật cũng mở miệng hỏi thăm.
“Người không tệ, đối với con rất tốt. ”
“Bao nhiêu tuổi? Quen biết như thế nào? Làm nghề gì? Điều kiện gia đình như thế nào? ”
“Hết năm nay là 28 rồi. ” Tần Luật không thể nói là quen biết trên mạng, liền thay đổi câu trả lời, “Quen biết thông qua người khác, điều kiện không tồi, công việc của hắn qua hết năm là có thể điều đến công ty chi nhánh ở T thị. ”
Mẹ Tần Luật vẫn là có chút không yên lòng: “Quan trọng là nhân phẩm như thế nào? ”
“Tuyệt đối, mắt nhìn của con làm sao lại sai được. ”
Mẹ Tần Luật tiến tới bên cạnh Tần Luật: “Đem hình cho mẹ xem một chút. ”
Nói đến hình, Tần Luật đột nhiên nhớ tới mình hình như không có hình chụp riêng của Hướng Trạch, duy nhất mấy tấm đều là chụp chung, chụp chung cũng không tính, còn đều là chụp chung mặt dán rất gần nữa. Đem hình thân mật như vậy cho ba mẹ nhìn, Tần Luật vẫn là hết sức ngượng ngùng. Định tìm một cái cớ cho qua: “Đều là đại nam nhân cả, chụp cái gì hình chứ…. không có ạ. ”
“Có phải là không có bạn trai, đặc biệt nói như vậy muốn chúng ta yên tâm không hả. ”
“Không có, con thật sự có bạn trai!! ”
“Vậy lấy hình cho mẹ nhìn một chút! ” Mẹ Tần Luật cũng bắt đầu không thuận theo không buông tha, càng nghĩ càng cảm thấy là Tần Luật muốn cho mình yên tâm nên nói dối.
Buổi tối Tần Luật lên QQ nói chuyện này với Hướng Trạch.
Tần Thời Minh Nguyệt: (╰_╯)#(╰_╯)# gửi hình của anh qua đây! Một mình!
Khổ Đinh Trà: anh tìm một chút, hình như chỉ có mấy năm trước thôi, hình chụp riêng gần đây dường như không có.
Tần Thời Minh Nguyệt: (╰_╯)# vậy anh bây giờ chụp đi!!
Khổ Đinh Trà: làm sao vậy?
Tần Thời Minh Nguyệt: +_+ mẹ em muốn xem hình của anh ……
Khổ Đinh Trà: em nói với người nhà rồi?
Tần Thời Minh Nguyệt: có thể không nói sao, vừa về đã hỏi (╰_╯)#
Khổ Đinh Trà: người nhà em không nói gì đi.
Tần Thời Minh Nguyệt: →_→ có thể nói cái gì chứ, liền thúc giục em tìm người yêu nhanh một chút, em nói em có, mẹ em liền muốn xem hình.
Khổ Đinh Trà: vậy được, từ từ.
Tần Thời Minh Nguyệt: →_→ anh chụp đẹp một chút!
Khổ Đinh Trà: được.
Qua một hồi lâu Hướng Trạch còn chưa gửi tới, Tần Luật chờ có chút không kiên nhẫn.
Tần Thời Minh Nguyệt: bảo anh chụp tấm hình thôi sao lại lâu như vậy!!
Tần Thời Minh Nguyệt: người đâu???
Tần Thời Minh Nguyệt: (╰_╯)#(╰_╯)#(╰_╯)# chuyện gì xảy ra!
Khổ Đinh Trà: từ từ.
Tần Thời Minh Nguyệt: anh rốt cuộc đang làm gì vậy hả!! Không phải là tự chụp hai tấm thôi à, cần lâu như vậy?? Bây giờ còn chưa chụp xong?
Khổ Đinh Trà: anh mới vừa đi sấy tóc, bây giờ đang suy nghĩ mặc quần áo gì chụp hình thì tốt, dù sao cũng là cho người nhà em nhìn, ấn tượng đầu tiên nhất định phải tốt.
Tần Thời Minh Nguyệt: em kháo!! Có chút chuyện này mà cọ đến nửa ngày!! Tùy tiện mặc một bộ quần áo là được!!!
Khổ Đinh Trà: không sao, anh đã chuẩn bị xong.
Tần Thời Minh Nguyệt: ……
Khổ Đinh Trà: [ hình ảnh ]
Tần Thời Minh Nguyệt: o(*≧▽≦)ツ rất tốt ~ anh đẹp trai! Lại thêm hai tấm!!
Khổ Đinh Trà: [ hình ảnh ] [ hình ảnh ]
Tần Thời Minh Nguyệt:╭(╯3╰)╮ em đem đi cho mẹ em xem.
Khổ Đinh Trà: ừ, đi đi.
Tần Luật đem hình ảnh lưu vào điện thoại của mình, sau đó đi tới bên cạnh mẹ Tần Luật đang ngồi trong phòng khách.
“Làm gì? ” Mẹ Tần Luật nhìn con trai ghé vào bên cạnh mình.
“Khụ khụ, cái đó, mẹ không phải là muốn xem hình sao. ” Tần Luật lấy điện thoại ra.
Ba Tần Luật nghe tiếng cũng đi tới: “Tôi xem một chút. ”
Mẹ Tần Luật: “Tôi còn chưa có xem đây này, ông chen lấn cái gì? ”
Tần Luật cũng bị ba mẹ mình chen ở một bên, nhỏ giọng mở miệng: “Con còn chưa có đem hình mở ra mà …..”
“Mau mở ra cho chúng ta xem một chút. ” Tần gia phụ mẫu đồng thời nói.
Tần Luật cầm lại di động, đem ba tấm hình Hướng Trạch gửi cho cậu mở ra.
“Chậc chậc chậc ……”
Nghe được thanh âm này, trong lòng Tần Luật “lộp bộp ” một cái. Đây là không hài lòng? Hẳn là sẽ không, Hướng Trạch lớn lên vẫn là rất dễ nhìn nha, bọn họ tại sao lại có phản ứng như vậy. Tần Luật thử dò xét hỏi một câu: “Thế nào? ”
“Không nghĩ tới bộ dạng nhân tài như thế này vậy mà cũng là đồng tính luyến! ”Mẹ Tần Luật kinh ngạc nói.
Ba Tần Luật: “Đúng vậy, thật là nhìn không ra nha. ”
Mẹ Tần Luật: “Khỏi nói, ánh mắt con trai thật đúng là không tệ. ”
Ba Tần Luật: “Đúng đúng, thật đúng là, nhìn là biết nhân tài rồi. ”
Tần Luật trong lòng thở phào nhẹ nhõm, hài lòng là được, lúc ba mẹ đều đang xem hình, lặng lẽ trở về phòng, báo cáo tình huống cho Hướng Trạch.
Tần Thời Minh Nguyệt: o(*≧▽≦)ツ
Khổ Đinh Trà: như thế nào?
Tần Thời Minh Nguyệt: ~(≧▽≦)/~ thông qua!
Khổ Đinh Trà: vậy thì tốt.
Tần Thời Minh Nguyệt: (﹁” ﹁) mới nãy khẩn trương không?
Khổ Đinh Trà: có chút.
Tần Thời Minh Nguyệt: ╮(╯▽╰)╭ nhìn cái tiền đồ của anh kìa!
Khổ Đinh Trà: dù sao cũng là ba mẹ của em.
Tần Thời Minh Nguyệt: =. = được rồi …… năm sau chừng nào anh đến công ty báo cáo?
Khổ Đinh Trà: mùng mười.
Tần Thời Minh Nguyệt: vậy là em về trước anh, như vậy vừa lúc!
Khổ Đinh Trà: ừ.
Toàn bộ năm mới, Tần Luật trôi qua coi như thích ý, ít nhất không có cha mẹ ở bên cạnh nhắc đi nhắc lại. Chỉ là khi ngày nghỉ kết thúc trước khi đi, mẹ Tần Luật lại gọi Tần Luật vào dặn dò: “Lần tới có cơ hội, dẫn hắn cùng đến nhìn một chút. ”
“Dạ, con sẽ. ”
|
21
Hôm mùng chín, Tần Luật xin nghỉ một ngày, bởi vì Hướng Trạch đã chính thức tới đây. Hướng Trạch nói là buổi sáng mới có thể đến, Tần Luật sáng sớm dậy thật sớm, dọn dẹp trong nhà một chút, tủ quần áo cũng trống đi một vài chỗ cho Hướng Trạch treo quần áo, trong tủ lạnh cũng mua một ít nguyên liệu nấu ăn. Sau khi hết thảy đều chuẩn bị xong, Tần Luật liền ngồi ở phòng khách chờ điện thoại của Hướng Trạch.
Hướng Trạch vốn dĩ không muốn để cho Tần Luật tới đón, vốn là mình tự chạy xe tới, để cho Tần Luật đặc biệt chạy đến trạm xe đón hắn cảm giác rất không cần thiết, nhưng là người mình yêu nói ra, dĩ nhiên không thể tùy tiện cự tuyệt yêu cầu của cậu. Cũng may trạm xe nằm trên con đường tất yếu phải đi qua khi đến nhà Tần Luật, bằng không còn phải đặc biệt lượn quanh một vòng.
Đợi đến gần mười giờ, Tần Luật nhận được điện thoại của Hướng Trạch, nói còn khoảng một giờ sẽ đến trạm xe. Tần Luật nhận được điện thoại liền trực tiếp chạy qua, không thể để cho Hướng Trạch chờ quá lâu.
Lúc Tần Luật tới nơi, Hướng Trạch vẫn chưa tới, chạy đến ngồi trong tiệm thức ăn nhanh chờ hắn. Qua chừng mười lăm phút, điện thoại lại vang lên.
“Đến rồi? ” Tần Luật mở miệng hỏi trước.
“Lập tức tới ngay, em đến quảng trường bên ngoài trạm xe chờ anh, một lát anh qua đó, không nói nữa ……”
“Ai ai …… anh ăn sáng chưa? ”
“Tùy tiện ăn một chút. ”
“Vậy em mua cho anh một ít, một lát gặp! ”
“Một lát gặp. ”
Tần Luật đến quầy tùy tiện mua một chút thức ăn liền chạy đến quảng trường trước trạm xe, ở chỗ đậu xe ven đường thấy xe của Hướng Trạch, đi tới mở cửa phó lái ngồi vào.
“Chạy nhanh như vậy làm gì, lại không vội. ” Hướng Trạch nhận lấy cái túi trong tay Tần Luật để cho cậu ngồi bình ổn một hồi.
Tần Luật khoát khoát tay nói: “Trong túi có thức ăn. ”
“Ừ. ” Hướng Trạch lấy ra một cái bánh bao nhét vào trong miệng, sau khi ăn xong nói tiếp, “về nhà trước đi, buộc kỹ dây an toàn. ”
“Ừ ừ, buổi tối gọi Thư Nguyên và Trầm Sâm ra cùng nhau ăn cơm đi. ”
“Được, tất cả nghe theo em. ”
Về đến nhà, đem hành lý sửa sang lại xong cũng đã một giờ chiều, tùy tiện nấu hai món ở nhà ăn. Ăn xong liền xuống dưới lầu tiểu khu đi bộ.
Thời gian này, người trong tiểu khu không nhiều lắm, hai người đi một hồi, liền ngồi trên băng ghế bên cạnh thiết bị tập thể hình nói chuyện phiếm.
“Công ty mới của anh ở chỗ nào? ” Tần Luật hỏi.
“Phụ cận quảng trường XX, anh đã từng tới rồi, biết. ”
“A, chúng ta thuận đường nha. ”
Hướng Trạch xoa xoa tóc Tần Luật: “Sau này đưa em đi làm, đón em tan tầm. ”
“Miễn phí dĩ nhiên ngồi, đừng xoa! Ở bên ngoài ảnh hưởng việc nghỉ ngơi! ”
“Vậy chúng ta trở về. ” Nói xong liền đứng dậy lôi kéo Tần Luật đi về.
Tiêu cơm xong, Hướng Trạch tỏ vẻ muốn đi ngủ bù, dù sao Tần Luật cũng không có việc gì, bị Hướng Trạch lôi kéo cùng nhau ngủ.
Ôm Tần Luật nằm ở trên giường, Hướng Trạch thở dài nói: “Rốt cục yên ổn. ” Nói xong rất nhanh tiến vào mộng đẹp. Tần Luật nhẹ nhàng cười cười, cũng bắt đầu cảm thấy buồn ngủ.
Tỉnh dậy, trời đã tối, điện thoại bên cạnh gối đang ca hát rất vui vẻ, Tần Luật nhắm mắt sờ soạng khắp nơi, Hướng Trạch cầm lấy cái tay sờ loạn của Tần Luật, lấy điện thoại của Tần Luật lại đây, nhìn hiển thị là Trầm Sâm gọi tới, liền tự mình nhận.
“Xin chào. ”
Bên kia dường như ngẩn người một chút, mới do dự mở miệng: “Không phải là Tần Luật sao? ”
Hướng Trạch nhìn Tần Luật nằm ở trong lồng ngực mình lại ngủ mất trả lời: “Em ấy đang ngủ, tôi là Hướng Trạch. ”
“Sama em là Trầm Sâm còn nhớ rõ không? ”
“Nhớ, trực tiếp gọi tên tôi là được. ”
“Vâng vâng, tối nay tụi em muốn mở tiệc tẩy trần cho anh, hẹn lúc sáu giờ, anh Hướng Trạch hai người có tiện không? ”
“Được, sẽ không đến trễ. ”
“Tần Luật không thành vấn đề đi ……”
Hướng Trạch nhìn Tần Luật đang ngủ say một cái: “Em ấy thì có vấn đề gì chứ? ”
“Khụ khụ, em không phải là sợ các người tiểu biệt thắng tân hôn, quá kích động …… cái kia ……”
“Ách, không sao, tôi có chừng mực, Tiểu Luật không thành vấn đề. ”
“Tốt, vậy sáu giờ ở phố XX! Buổi tối gặp. ”
“Được, gặp lại sau. ”
Cúp điện thoại, nhìn xuống thời gian, đã gần năm giờ rồi, khó trách Trầm Sâm gọi điện thoại tới đây, đúng là nên rời giường chuẩn bị.
Hướng Trạch trước tiên đứng lên rửa mặt, sau khi chuẩn bị xong liền vỗ nhẹ Tần Luật.
Tần Luật nhúc nhích một cái, ôm chăn lại bất động.
“Tiểu Luật, dậy đi. ”
“Ưm …… rất mệt. ” Nói xong đem mặt chôn trong chăn.
Hướng Trạch lại đẩy cậu một cái: “Trầm Sâm gọi điện thoại tới đây nói, mau dậy đi, sáu giờ đừng có tới trễ. ”
Tần Luật lúc này mới có chút tỉnh táo, từ từ bò dậy, vuốt mắt đi vào phòng vệ sinh.
Hướng Trạch ở phòng khách đợi mười lăm phút, Tần Luật mới chuẩn bị xong, Hướng Trạch kéo Tần Luật đi ra ngoài: “Hơn năm giờ rồi, đi nhanh đi. ”
“Không sao, không xa lắm. ”
Mặc dù không xa lắm, nhưng Thư Nguyên vẫn là tới trước bọn họ. Thấy bọn họ tới, Thư Nguyên liền gọi nhân viên phục vụ mang thức ăn lên.
“Hai người đã tới. ” Thư Nguyên chào hỏi đầu tiên.
Hướng Trạch kéo Tần Luật vào ngồi, nhìn về phía Thư Nguyên đáp lại: “Ừ, phiền toái các cậu. ”
“Cái này thì có gì mà phiền toái không phiền toái chứ, đều là người mình cả mà! ” Trầm Sâm cười hì hì nói tiếp.
“Hai người đã quyết định như vậy rồi à? ” Đối với vấn đề chung thân của bạn tốt Thư Nguyên vẫn là rất quan tâm.
Hướng Trạch cầm tay Tần Luật để trên bàn xoa nhẹ hai cái: “Ừ, những người như chúng ta gặp được một người hợp ý vốn cũng không dễ dàng, vừa vặn ba mẹ hai bên đều không gây khó dễ gì, chúng tôi cũng không muốn luôn ở hai nơi như vậy. ”
Thư Nguyên uống một hớp trà tiếp tục hỏi: “Người nhà anh không thành vấn đề? ”
“Không có, đã sớm nói rõ, vốn là lúc hết năm muốn mang Tiểu Luật trở về, nhưng là Tiểu Luật phải về nhà, chờ lần sau có cơ hội sẽ mang về nhà cho ba mẹ tôi xem một chút. ”
Trong lúc bọn họ nói chuyện, nhân viên phục vụ cũng lục tục bưng đồ ăn lên.
“Nhanh ăn đi, đừng vừa ăn vừa nói! ” Trầm Sâm động đũa đầu tiên, mời bọn họ.
“Chờ một chút! ” Tần Luật lấy điện thoại ra, “tôi chụp một tấm đăng weibo trước! ”
“Ai ai! Tôi cũng muốn! ” Trầm Sâm cũng không chịu yếu thế.
Chờ hai người này đăng weibo xong, Hướng Trạch trước tiên nâng ly: “Đầu tiên, cám ơn tiệc tẩy trần của các cậu, tiếp theo, tôi cũng thực cảm tạ xung quanh Tiểu Luật có những người bạn tốt như các cậu. Tôi cạn trước, các cậu tùy ý. ” Nói xong, đem cả ly rượu uống một hơi cạn sạch.
Lúc Hướng Trạch đứng lên, Tần Luật cũng đã dừng đũa, cùng Hướng Trạch cùng nhau nâng ly, Hướng Trạch uống xong, Tần Luật vốn dĩ cũng muốn uống, bị Hướng Trạch ngăn cản. Nhìn ánh mắt nghi hoặc của Tần Luật, Hướng Trạch trả lời: “Hôm nay anh uống là được rồi, em uống trà là được, một hồi em lái xe. ”
Thư Nguyên cười đem trà giơ lên: “Tài lái xe của Trầm Sâm tôi không yên lòng, cho nên tôi lấy trà thay rượu, Tần Luật có thể tìm thấy anh, ánh mắt không tệ. ”
Trầm Sâm ngược lại hăng hăng hái hái đem ly rượu giơ lên: “Hôm nay em đại diện Thư Nguyên, anh Hướng Trạch em cùng anh uống! ” Thư Nguyên cười cười, tùy Trầm Sâm cao hứng.
Một bữa cơm ăn đến tám giờ mới giải tán, Hướng Trạch uống hơi nhiều, cũng may tửu lượng không tệ, chẳng qua là cảm thấy có chút choáng váng đầu. Nhưng là Trầm Sâm thì không có tửu lượng tốt như vậy, sau khi uống say một mực bám dính trên người Thư Nguyên.
Ra khỏi tiệm cơm, Tần Luật tạm biệt bọn họ: “Này, các cậu trở về cẩn thận một chút. ”
Thư Nguyên ôm Trầm Sâm treo ở trên người hắn đáp lại: “Không có việc gì, chẳng qua là người này, sáng sớm ngày mai đứng lên phỏng chừng lại la hét. ” Nói xong ôm Trầm Sâm đến nằm trên chỗ ngồi phía sau, còn mình thì trở về ghế lái.
Tần Luật xem Hướng Trạch bên cạnh một chút, coi như thanh tỉnh, chẳng qua là xoa huyệt Thái dương.
“Đau đầu? ” Tần Luật đỡ hắn ngồi lên xe.
“Vẫn ổn, mau về nhà đi, muốn ngủ. ”
“Được, về nhà. ”
Sau khi về đến nhà, Hướng Trạch tựa vào sofa, Tần Luật đến phòng bếp pha chút nước mật ong cho hắn, Hướng Trạch uống xong vào phòng tắm tùy tiện tắm thật nhanh liền lên giường ngủ.
Buổi chiều Tần Luật ngủ rất lâu, cũng không uống rượu, cũng không mệt, liền mở máy tính ra chơi. Weibo đăng lúc ăn cơm đã được rất nhiều fan bình luận.
Tần Thời Minh Nguyệt: tiệc tẩy trần [ hình ảnh ]
1L: ngao ngao ~ đón ai vậy??
2L: thật phong phú! Có vẻ ăn thật ngon! ~(≧▽≦)/~
3L: sama cùng ai ăn vậy??
4L: Khổ Đinh Trà sama sao lại không có phản ứng!! Cái này không khoa học! Mau @Khổ đinh trà bất khổ sama
…….
31L: (⊙v⊙) là tiệm cơm XX sao? Tối nay tôi cũng ở đó tụ hội! Mấy món ăn này đều là món ăn đặc sắc ở đó! Ngao ngao ~ vậy mà không có gặp phải TvT!
32L: ~(≧▽≦)/~ mau xem weibo của thụ quân!
33L: (⊙o⊙) thụ quân nào?
34L: +_+ còn có thể là ai →_→ vị kia nhà Trần Ai sama đó! Thức ăn không khỏi tương tự!
35L: ╮(╯▽╰)╭ thức ăn hoàn toàn giống hệt thụ quân được chứ!!
……
50L: ~(≧▽≦)/~ bọn họ quả nhiên là hảo cơ hữu trong hiện thực, thường tụ chung một chỗ ăn cơm!
Tần Luật xem một hồi liền đóng weibo, mở ra diễn đàn kịch tổ thật lâu không có trò chuyện.
Tần Thời Minh Nguyệt: = ̄ω ̄=
Kế hoạch: sama!
Đạo diễn: sama ăn xong rồi?
Tần Thời Minh Nguyệt: ừ ừ, ăn thực no ~(≧▽≦)/~
CV – Thao Thao: sama các anh tẩy trần cho ai vậy (⊙o⊙)
Tần Thời Minh Nguyệt: ⊙▽⊙ Khổ Đinh Trà.
CV – Thao Thao: Khổ Đinh Trà sama không phải là ở A thị sao, đến T thị rồi?
Tần Thời Minh Nguyệt: = ̄ω ̄= ừ, công tác điều qua bên này.
CV – Thao Thao: TvT thật hạnh phúc!!! A a, vậy Khổ Đinh Trà sama đâu?
Hậu kỳ: ~(≧▽≦)/~ đúng vậy, Khổ Đinh Trà sama sao không lên chơi!
Tần Thời Minh Nguyệt: hắn uống say …… đang ngủ ……
Kế hoạch: = ̄ω ̄= xem ra mọi người tụ hội rất hài hòa nha!
Tần Thời Minh Nguyệt: =. = lại nói ……âm thô lúc hết năm đã giao cho các cô, thành phẩm đâu???
Kế hoạch: Thao thụ!! Âm thô đâu!!
CV – Thao Thao: TOT Minh Nguyệt sama sao anh có thể nhắc tới âm thô chứ……
Tần Thời Minh Nguyệt: …… cậu kéo tiến độ mà còn dám nói à!!!
CV – Thao Thao: TOT gần đây nhận kịch tương đối nhiều …… cho nên ……
Kế hoạch: vậy mà còn có thời gian ở nơi này tán gẫu!!!
Ở trong diễn đàn nói chuyện phiếm với bọn họ đến hơn mười giờ, quay đầu lại nhìn xuống người trên giường, Hướng Trạch vẫn là cái tư thế như lúc trước không hề nhúc nhích, Tần Luật lúc này mới đứng dậy đi tắm.
Tắn xong đi tới mép giường, mới vừa vén chăn lên, Hướng Trạch như là có ý thức nhích qua bên cạnh một chút, chờ sau khi Tần Luật nằm trên giường liền một phen ôm tới tiếp tục ngủ. Tần Luật điều chỉnh tư thế một chút, vùi ở trong ngực Hướng Trạch, còn không có buồn ngủ, chính là hồi tưởng lại tất cả mọi việc.
Bấy quá chỉ một năm thôi, trong cuộc sống cứ như vậy mà tự nhiên dung nhập thêm một người, luôn quan tâm mình hết thảy, như chuyện đương nhiên. Đã từng luôn hâm mộ tình yêu của Thư Nguyên cùng Trầm Sâm, bây giờ, phần tình yêu này rốt cục cũng đến trên người mình. Sau này mỗi ngày đều có thể cùng người bên cạnh cùng nhau đi làm, cùng nhau về nhà, cùng nhau ăn cơm, cùng nhau ngủ. Cuối tuần cho dù hai người không ra khỏi cửa, cũng có thể ở nhà hưởng thụ niềm vui thú. Chỉ cần nghĩ tới những thứ này, Tần Luật liền không cách nào ức chế nụ cười trên mặt, nghiêng người qua, ngẩng đầu lên ở trên cằm Hướng Trạch hôn một cái, cọ cọ vào lồng ngực hắn, cũng tiến vào mộng đẹp.
Sáng hôm sau lúc Tần Luật tỉnh lại, Hướng Trạch đã thức dậy được một lúc, thấy Tần Luật mở mắt, hôn trán cậu một cái nói: “Buổi sáng tốt lành, đây là câu chào hỏi anh đã suy nghĩ ba năm, sau này mỗi ngày đều có thể nói cho em nghe rồi. ”
Đáp lại Hướng Trạch chính là một nụ hôn ngọt ngào.
~~~~~~~TOÀN VĂN HOÀN~~~~~~~
|