Tác giả: Băng Hạ
Thể loại: đam mỹ, vườn trường, hội trưởng công, tiểu học đệ thụ
Cp: Hoàng Vân ( thụ ) x Phàm Vũ ( công )
Pass: ( tên các ) v*t**c**
Văn án:
Hoàng Vân là một “thẳng” nam. Đó là do cậu ta tự công nhận. Nhưng thực tế nữ sinh trong trường đều nói cậu rất là “thụ”, thụ từ trong ra ngoài. Và cũng vì điều đó mà cậu bị các chị em trong trường đối xử như em gái nhỏ. Lúc nào cũng kề kề bên cạnh phòng ngừa sắc lang dòm ngó.
Nhưng, nếu là sắc lang bình thường còn được. Các chị em hủ nữ không ngờ rằng Hoàng Vân lại câu được một con đại đại sắc lang biến thái, hội trưởng hội học sinh bề ngoài anh tuấn nho nhã, nội tâm phúc hắc không từ nào tả nổi.
Vậy nên, các liệt nữ quyết tâm bảo vệ Hoàng Vân bại trận thảm hại, để lại tiểu Hoàng Vân bị đại sắc lang hội trưởng dụ dỗ kéo đi
|
I. Công cuộc bẻ cong bắt đầu.
1.
Trường đại học F, một trong những ngôi trường nổi tiếng vì có nhiều số lượng học sinh đồng tính cả nước Z.
Nhưng vẫn còn có vài ngoại lệ, đâu đó trong trường vẫn còn những trai thẳng, nữ thẳng ( nói cho vui thôi ).
Thẳng??? Thật buồn cười.
Trái Đất vốn không hề thẳng.
Vậy chúng ta thẳng để làm gì???
Để xem các cô cậu có bị bẻ cong bởi chúng tôi, những cựu thành viên của Hội học sinh này sẽ chứng minh các người không hề thẳng như mình nghĩ.
Hoàng Vân, một cậu nhóc mới vào. Không phải dựa vào thế lớn ( nhà em nghèo rớt thì làm gì có gia thế ) mà là dựa vào thực lực, thành tích học tốt của mình thi đỗ vào Đại học F này.
Nhóc có vẻ không hề biết rõ về ngôi trường này. Chỉ nghĩ đây cũng là một ngôi trường đại học bình thường.
Thỏ con lần này quá ngây thơ rồi. Ha ha !!!!
Tuy nhiên, có một số thành phần cản trở khiến nhóm cựu học sinh không thể tiến hành công lược được, đám nữ sinh phiền phức.
Xem ra đến lượt người mạnh nhất trong Hội học sinh ra xuất kích, chắc chắn thắng trận trở về. Đám nam sinh không riêng trong hội học sinh lẫn đám nam sinh ở bên ngoài đều nghĩ như vậy.
Vị đó đương nhiên không ai khác, vị Hội trưởng Hội học sinh Phàm Vũ , đia vị chỉ đứng sau hiệu trưởng _ tức ca ca của hắn _ Phàm Hùng.
2
– Hoàng Vân, lại đây, tỷ tỷ cho ngươi xem cái này.
– Du Du, đừng có coi tớ như em của mình, cậu chỉ sinh trước tớ hai tháng thôi.
– Không quan tâm, dù sao Hoàng Vân cậu cũng nhỏ hơn tớ hai tháng, nên cậu cũng như đệ đệ nhỏ ( thật ra muốn gọi là em gái nhỏ nhưng sợ bé Hoàng Vân tạc mao _ Nội tâm Du Du rít gào ).
– Lí do gì kì vậy????
– Vậy có muốn xem cái này không????
– Hở, lại mấy cái thứ đồi trụy chứ gì, ta không xem.
Hoàng Vân từ chối, chuyện này cũng thường xuyên xảy ra rồi. Chẳng biết mấy nữ sinh đó nghĩ gì mà cứ thích cho cậu xem mấy cái GV đồi trụy, hai thằng đàn ông làm tình với nhau, nghĩ đến đã thấy kinh khủng rồi. Chỉ có nam nhân với nữ nhân mới là chuẩn mực xã hội ( Băng Hạ: Rồi thời gian sẽ chứng minh tất cả )
______
Vài lời của Băng Hạ: truyện ta viết thường rất ngắn, không đến 500 từ. Lí do??? Đương nhiên là ta lười. Khi nào có hứng thì mới viết một ít. Mọi người đọc truyện vui vẻ. Yêm éo biết thả thính đâu !!!!
______
Cập nhập trước tháng 11/2017
Chương 2
3.
Du Du le lưỡi với Hoàng Vân, miệng vẫn không ngừng dụ dỗ:
– Hoàng Vân a~~~ em xem em bao lớn rồi~~
– Mới 19. _ trả lời gọn lỏn, mắt vẫn chăm chú nhìn vào quyển sách.
– Vậy là đã đủ lớn rồi ha~ _ Cố ý kéo dài câu chữ, chờ Hoàng Vân chú ý đến lời nói của mình nhưng không thành, Du Du đành nói tiếp:
– Hazz, thân là tỷ tỷ đương nhiên ta phải giúp ngươi học hỏi mấy thứ đó rồi.
– Không hứng thú. _ Nhăn mày khó chịu, tiện thể bổ sung thêm một câu coi như bố thí: ” Đừng có làm phiền tôi học. ”
– Tiểu Hoàng Vân lại bơ ta rồi ~~
Không ở đấy lâu, Du Du đành quay lại chỗ đám bạn hủ của mình, khóc lóc kể lể Hoàng Vân vô tình.
Hoàng Vân không biết rằng, những gì vừa diễn ra, nói đúng hơn là tất cả hành động của cậu đều được hội học sinh giám sát…. trong lặng thầm, đặc biệt là Hội trưởng hội học sinh.
– Chẹp… một nhóc thú vị.
Từ xa chứng kiến tất cả, nam nhân khẽ nở nụ cười bí hiểm.
– Để xem tôi chinh phục em như thế nào.
( Hạ già: chuẩn bị lên thớt )
4. Vài hôm sau.
– Huh ? Tôi được mời vào hội học sinh làm việc?
– Đúng vậy. _ nam sinh mắt liếc nhìn Hoàng Vân. Dáng người hảo, mi thanh mục tú, thành tích tốt, rất thích hợp với hội trưởng.
– Tại sao?
– Đương nhiên là vì thành tích học tập của cậu rất tốt.
Hoàng Vân nhìn nam sinh nọ, từ chối thẳng:
– Cảm ơn thành ý của hội học sinh. Nhưng tôi không có ý định tham gia Hội học sinh.
Nói xong quay người bước đi, không cho nam sinh nói thêm lời nào.
Hội trưởng… xem ra bọn chúng ta không giúp được cho ngươi rồi. Đành phải để ngươi tự thân xuất kích vậy. Chúc may mắn.
5.
Trong thư viện, một nam sinh thân người thon dài, mi thanh mục tú, điển hình của một vị thư sinh công tử đang ngồi trước cái bàn cạnh cửa sổ. Nắng chiều ngả dần về đằng tây, chiếu qua kính cửa, phủ lên thân hình nam sinh nọ, thật yên bình.
Phàm Vũ đã tới từ trước, bắt gặp cậu nam sinh kia. Không muốn phá vỡ cảnh đẹp, chỉ biết đứng sau hàng sách lớn của thư viện nhìn theo, đến khi nam sinh nọ bước dậy ra về mới hồi thần.
Là Hoàng Vân! Thỏ con, tôi nhất định không để em thoát khỏi bàn tay của tôi.
Đó là lần đầu gặp mặt chính thức của hai người, tuy rằng Hoàng Vân ngây thơ của chúng ta không biết thôi.
_______
— Đôi lời —- Hạ già: chương này có vẻ hơi….. không được ổn lắm. Mà thôi kệ, dù sao mỗ cũng chỉ làm được đến vậy. Còn chương sau như thế nào thì ngay cả mỗ tác giả như ta cũng không đoán trước được. Mọi thứ đều tùy thuộc vào thời gian và tâm trạng lúc đó để viết thôi. Nói thật chương này ta viết một mạch hơn 15 phút, viết đến đâu nghĩ đến đó nên có lẽ không hay, tỉ mỉ, chu toàn như mấy thánh viết truyện khác. Mỗ cũng không có giỏi văn nên chỉ được thế thôi. Sorry vì đã không để mấy baby mong đợi như chương 1.
Cập nhập ngày 5/12/2017
Link wordpress(link chủ nhà a~): https://votamtinhkhi.wordpress.com/2017/12/27/ntndtcpe-chuong-1-2-cong-cuoc-be-cong-bat-dau/
|