Tiểu Bạch Liên, Đại Thần Thương Em!
|
|
Chương 14: Sói xám bự ăn thỏ trắng nhỏ
ASK: Vân phi, quỳ xuống cầu hợp thể với đại thần lần nữa!! —- Fan CP.
ANS: Hợp thể? —- Bạch Tiểu Vân.
ASK: Chính là song ca ﹁_﹁ —- Fan CP.
ANS: Để tôi hỏi anh ấy đã O(∩_∩)O~ —- Bạch Tiểu Vân.
**
Trong giới võng phối, Bạch Tiểu Vân là một người không có tiếng tăm, bởi vì bị ném đá nên lượng kịch cậu tiếp cũng không tính là nhiều lắm. Hơn nữa bản thân cậu rất chịu khó thế nên luôn bị vây trong trạng thái “không nợ nần nhẹ cả người”.
Rời khỏi công ty cũ phải chờ thêm một tháng, trong một tháng này, Bạch Tiểu Vân làm việc rất nhàn, thời gian rảnh ngoại trừ tìm việc ra, Tiểu Vân sama cần mẫn còn theo thói quen lên phòng YY tập phối kịch.
Mặc kệ là thơ văn, ca nhạc, hay tiểu thuyết, hầu như đêm nào cậu cũng tập đọc trong phòng YY lúc chín giờ. Tuy rằng chẳng có ai nghe bao giờ, nhưng có một người luôn ở cùng cậu mỗi ngày.
Thế nên bạn có thể thấy trong phòng Bạch Tiểu Vân, ngoại trừ cậu ra, còn có một nick xanh tên “Sói xám bự” ngày nào cũng ở đó ﹁_﹁
Còn cái người ở phía sau nick fan cuồng nhiệt kia rốt cuộc là ai ﹁_﹁ Ắt phải là con sói bự lúc nào cũng muốn ăn sạch thỏ nhỏ, không phải, là đại thần mới đúng ~(≧▽≦)/~
Ban đầu, Bạch Tiểu Vân đúng là Alexander(1) ╮(╯▽╰)╭ Một người không nổi tiếng nhưng mỗi khi luyện tập phối âm đều có nam thần nhà mình lắng nghe trong phòng, cảm giác PLAY thẹn thùng lắm ﹁_﹁
Ngày đầu tiên đại thần đăng kí thường trú ở đây, Bạch Tiểu Vân lắp bắp nói không nên lời, đọc được hai câu đã vướng.
Đáng tiếc, vị đại thần nào đó cảm thấy thú vị, giả vờ không biết nguyên nhân, còn liên tiếp vừa “xoa đầu” trên khung bình luận, vừa an ủi người ta, khiến cho Bạch Tiểu Vân vô cùng ngại ngùng. Cuối cùng, cậu vẫn đỏ mặt đọc xong một câu chuyện cổ tích.
Sau này, lâu dần thành thói quen có cái nick kia xuất hiện trong phòng, Bạch Tiểu Vân cũng không còn thấy thẹn thùng nữa.
Đương nhiên, đại thần làm người nghe cũng không rảnh rỗi, thường thường cũng không đùa giỡn thỏ quá﹁_﹁ Anh sẽ góp ý cho cậu nhiều ý kiến về phương diện phối âm.
Ví dụ như ngày hôm nay, Bạch Tiểu Vân đang luyện tập một vai cảnh sát tinh âm trong vở kịch bối cảnh phương Tây.
Bạch Tiểu Vân vẫn luôn cho rằng thanh tuyến của cậu chỉ thích hợp với mấy kiểu hài kịch ngắn, hoặc những vai nhược thụ nhược nhất trong tất cả các loại nhược thụ, thế nhưng đại thần lại cổ vũ cậu thử tất cả các loại hình, nếu không cậu sẽ không thể phát hiện ra mình còn thích hợp với loại nào, còn có thể diễn cái gì.
Cậu khắc ghi tất cả lời dặn dò của đại thần trong lòng, càng thêm nỗ lực mở rộng bản thân. Cậu cũng muốn mình có thể hợp với những vai mới mẻ khác.
Lần đầu tiên Bạch Tiểu Vân thử kiểu vai này, rất cố gắng phối, tiến bộ cũng rất lớn, có thể đạt tiêu chuẩn được bảy lăm phần trăm.
Sau khi đọc xong, Bạch Tiểu Vân có chút thấp thỏm nhìn nick của đại thần.
Sói xám bự nói: Hôm nay không tệ, rất tiến bộ.
Bạch Tiểu Vân sung sướng.
Sói xám bự nói: Vân phi đọc một câu chuyện vui vẻ hơn đi.
“Anh muốn nghe truyện gì?” Bạch Tiểu Vân ngoan ngoãn hỏi lại.
Đại thần nghĩ đến cái mình muốn nói, nhịn không được lấy tay che miệng cười nhẹ.
Sói xám bự nói: Câu chuyện sói xám bự và thỏ nhỏ.
Bạch Tiểu Vân khó hiểu, “Có câu chuyện này sao?”
Đại thần giả vờ cực kỳ nghiêm túc, gõ chữ trả lời.
Sói xám bự nói: Có chứ, câu chuyện về chú thỏ nhỏ bị sói xám ăn tươi.
“A?”
Thấy người nào đó còn chưa có phản ứng, đại thần tiếp tục gõ.
Đúng lúc đó, cô bạn A và cô bạn C tiến vào vây xem, lập tức thêm vào đội ngũ ồn ào.
Cô bạn A nói: Không ngờ Vân phi chưa từng nghe đến câu chuyện con thỏ nhỏ bị sói xám bự ăn tươi, ngược CRY ┭┮﹏┭┮
Cô bạn C nói: Một câu chuyện tuyệt vời, cảm động như thế, tôi rất thích QAQ
Bạch Tiểu Vân nói: Σ(⊙▽⊙” a
Cô bạn A nói: Vân phi sửa lại nick chút đi, đổi thành chú thỏ nhỏ.
Bạch Tiểu Vân nói: Vì sao?
Cô bạn C nói: Như vậy có thể thành một đôi với nick của đại thần rồi 233333
Chú thỏ nhỏ nói: QAQ
Cô bạn A: ヾ(≧O≦)〃meo~ Vân phi cho tôi xoa một cái, tôi rất thích cậu ^_^
Cô bạn C: Chụp màn hình, chụp màn hình!
Vì vậy, sau khi đại thần nhìn thấy nick Chú thỏ nhỏ, ở trước mặt máy tính, lập tức cho cô bạn A và cô bạn C mấy ngàn like ﹁_﹁
Dường như Bạch Tiểu Vân có chút hiểu họ đang nói gì, thế nhưng không hiểu quá nhiều.
Cậu không còn dám tự liên tưởng tới phương diện khác, dù sao đại thần hoàn toàn không có khả năng…
Bạch Tiểu Vân biết trong giới võng phối, mọi người thích đùa giỡn ghép đôi, cậu coi như chơi đùa với mọi người, vì vậy rất phối hợp.
Từ trước đến này cô bạn A và C luôn rất sắc bén, đại thần dùng acc nhỏ ngày nào cũng treo trong phòng của Bạch Tiểu Vân, quả thực là “túy ông chi ý bất tại tửu(2)”.
Hai người đã là bạn tốt nhiều năm rồi, căn bản không cần phải thương lượng trước, lập tức có suy nghĩ giống nhau.
Cô bạn A nói: Vân phi, cậu có biết đại thần hát rất hay không, chúng ta cầu anh ấy hát một bài đi (^o^)/~
Cô bạn C nói: Đại thần, phúc lợi đâu ﹁_﹁
Bạch Tiểu Vân vừa thấy hai cô bạn A, C bắt đầu cầu đại thần hát, cậu cũng vui sướng ồn ào theo.
Chú thỏ nhỏ nói: Cùng cầu, vẫn luôn muốn nghe hiện trường đại thần hát một lần o(*^▽^*)o
Chú thỏ nhỏ nói: Đại thần có thể không be?
Nếu thỏ trắng nhỏ đã mở miệng cầu xin, với tư cách là con sói bự yêu thương thỏ trắng nhỏ, nhất định phải thỏa mãn cậu.
Kết quả là đại thần đồng ý.
Cô bạn A nói: Đồng bọn của tôi đều kinh ngạc! Thực sự đồng ý rồi! Cảm động CRY.
Cô bạn C nói: Tuy rằng đồng bọn của tôi kinh ngạc, thế nhưng vì cái quái gì trong đầu tôi vẫn lâng lâng nghĩ rằng hình như chỉ cần thỏ trắng nhỏ mở miệng, nhất định đại thần sẽ đồng ý ﹁_﹁
Cô bạn A nói: Cậu hiểu rồi đó ﹁_﹁
Thỏ trắng nhỏ nói: Không hiểu QAQ
Cô bạn C nói: Thật muốn cười xấu xa ﹁_﹁
Đúng lúc này, đại thần mở miệng: “Muốn nghe cái gì?”
Cô bạn A nói: Chàng trai bắt thỏ ơi, chàng thật uy vũ mạnh mẽ(3)~~~
Cô bạn C nói: Lầu trên biến đi, lúc này cần phải hát một khúc “Tuyệt thế hảo công”!
Sói xám bự nói: …
Thỏ trắng nhỏ nói: …
Cô bạn A nói: Hai vị lầu trên thật đồng bộ ﹁_﹁
Cô bạn C nói: Dường như tôi phát hiện ra gì đó ﹁_﹁
Cô bạn A nói: Đừng nói ra ﹁_﹁
Đối tượng đại thần hỏi tất nhiên không phải hai cô gái kia, cuối cùng các cô cũng hiểu ra, giật dây Bạch Tiểu Vân chọn các ca khúc bất hủ để đại thần hát ﹁_﹁
Chọn mấy bài rồi đại thần vẫn không tỏ thái độ gì, rốt cuộc chính cô bạn A đột nhiên nhận ra, cười đầy ý sâu xa gõ chữ trên khung bình luận.
Cô bạn A nói: Hay là đại thần hợp xướng một bài với Vân phi đi?
Đại thần tỏ thái độ ngay.
“Cái này có thể.”
Không đợi Bạch Tiểu Vân từ chối, Kỳ Tu dịu dàng hỏi, “Tiểu Vân muốn hát cía gì?”
Bạch Tiểu Vân nghe đến câu được hợp xướng với đại thần giống như đang nằm mơ vậy, nhìn trên màn hình máy tính có tên ca khúc mới nghe gần đây nhất, mơ hồ đọc tên ra.
“Có phải là tình yêu(4)…”
Kỳ Tu vừa nghe tên bài hát liền sửng sốt, lập tức nở nụ cười. Nếu không phải anh biết phản xạ hình cung(5) của Bạch Tiểu Vân rất dài, anh sẽ cho rằng cậu đang ám chỉ điều gì với anh.
Kỳ Tu lắc đầu cười cười, sau đó tìm nhạc đệm.
Chú thỏ trắng này luôn khiến cho anh bất ngờ không tưởng tượng nổi khi anh không chú ý ﹁_﹁
Tuy rằng đã rất thân quen với Kỳ Tu, trong khoảng thời gian này, mỗi ngày cậu đều ở bên canh, thế nhưng đây vẫn là lần đầu tiên song ca.
Bạch Tiểu Vân lại thấy căng thẳng, xấu hổ ﹁_﹁
Cậu hoang mang, rối loạn mở lời bài hát đã tìm được ra, sau đó cùng lên mic với đại thần, khẩn trương nhìn chằm chằm nick của anh. Nhìn chằm chằm hai giây mới phát hiện ra không đúng, đáng lẽ ra cậu nên tập trung nhìn vào lời bài hát mới phải QAQ
Vì thế, đường nhìn mau chóng chuyển lên lời bài hát.
Trong phòng chỉ có duy nhất hai người nghe là cô bạn A và C đã sớm hăng hái mở ghi âm, nhất định phải thu âm hoàn chỉnh phúc lợi hiếm hoi khó khăn lắm mới có được. Đồng thời nhìn lên nick Sói xám bự ở trên nick Thỏ trắng nhỏ, hai người đã bị moe để ngã xuống đất không dậy nổi, trực tiếp cắn khăn tay trước màn hình, oa oa oa oa QAQ
Tất cả đã chuẩn bị sắp xếp xong, nhạc dạo nhẹ nhàng vang lên, Bạch Tiểu Vân thở phào một hơi, bắt đầu hát phần đầu tiền. Bởi vì phải chuyên tâm nghe nhạc đệm, lại còn phải xem lời bài hát, Bạch Tiểu Vân hát có chút choáng váng.
Ngay khi hai người đang hát rất HIGH, một em gái áo xanh lá vào được.
Tuy rằng cô thật sự chỉ vô tình thấy thích hai nick Sói xám bự và Thỏ trắng nhỏ trong phòng Bạch Tiểu Vân, nên mới nhấn vào, nhưng lúc này cô lại rất muốn cao giọng hét toáng lên.
Đúng là sự lựa chọn đúng đắn mà!! Có thể vây xem đại thần a a a a a!!!!
Kết quả là, trong vài phút song ca ngắn ngủi, căn phòng nhỏ vốn rất lạnh lẽo, bất ngờ nhảy vọt tới hơn một nghìn fan, hơn nữa còn có xu thế không ngừng tăng lên.
Fan 1: A a a a a a a đại thần!! Sống!
Fan 2: Phụt. Em gái lầu trên quá kích động rồi, tuy rằng tôi cũng rất kích động. Nhưng nó thật sự là một từ nên dùng sao? Em gái trượt tay gõ nhầm hả QAQ Đã lâu không được gần gũi vây xem đại thần QAQ
Fan 3: Từ lâu tôi đã thấy nick này của đại thần trong phòng Tiểu Vân sama, bây giờ mới phát hiện ra, thật quá ngu ngốc mà CRY!!
Fan 4: Gào khóc quá đáng yêu, quá thích, hát rất hay, rất thích (^o^)/~
Fan 5: Sau này tôi sẽ không treo nick trong phòng của đại thần nữa, tôi sẽ ở trong phòng của Tiểu Vân sama chờ đại thần ﹁_﹁
Fan 6: Dường như em gái lầu trên đã phát hiện ra cái gì đó ﹁_﹁
Fan 7: Lần đầu tiên được nghe Tiểu Vân sama hát, quá quá hay, cầu hát nhiều hơn!!!
Fan 8: Tiểu Vân sama quá dễ thương, cảm giác rất mềm mại, quá đáng yêu ╭(╯3╰)╮
Fan 9: Hóa ra đại thần thường trú ở đây sao? Sau này tôi cũng đến thường trú ở phòng của Tiểu Vân sama o(*≧▽≦)ツ
Fan 10: Một bài quá ít, cầu hát nhiều hơn!!!
Fan 11: Ủng hộ LS, cầu hát nhiều hơn!!
Đương nhiên, Bạch Tiểu Vân vẫn luôn chăm chú đọc lời bài hát, không biết lúc này trong phòng của mình đã có hơn một nghìn người đang vây xem cậu hợp xướng với đại thần ﹁_﹁ Cậu còn tưởng trong phòng chỉ có A và C đang nghe, không thấy mất tự nhiên gì hết.
Nhưng mà từ lúc những người đó vào, đại thần đã thấy rồi. Nghe chú thỏ nhỏ cứ nghiêm túc hát từng câu, từng chữ, đại thần cũng không ngừng lại, tiếp tục cùng cậu hát hoàn chỉnh một bài.
Khi anh nhìn vào đôi mắt em
Nắm đôi bàn tay em, mình cùng chờ đợi bình mình lên
Và anh nói với em rằng “đây chính là tình yêu”.
Nghiêm túc hát cùng đại thần vài câu hát du dương tình cảm cuối cùng, Bạch Tiểu Vân có chút đỏ mặt.
Sao cậu lại chọn bài hát này chứ… Mình hát lại khiến mình ngượng o(*////▽////*)q
Bạch Tiểu Vân bụm mặt mở lại gian phòng YY.
Sau đó, cậu sợ ngây người!
Sao mà… đột nhiên phòng của cậu lại đông người như vậy?!!
*Chú thích:
(1) Alexander: đồng âm với áp lực cực lớn trong tiếng Trung.
(2) Túy ông chi ý bất tại tửu: lời nói có dụng ý khác.
(3) Bịa lại từ một câu hát trong bài Sáo mã can – Ô Lan Thác Á (câu trong bài đó là “Chàng trai bắt ngựa ơi, chàng thật uy vũ mạnh mẽ”)
(4) Có phải là tình yêu – Hà Khiết Bài này được viết lại làm ED kỳ của KTT đó.
(5) Phản xạ hình cung dài: phản ứng chậm chạp.
|
Chương 15: Ham muốn độc chiếm
ASK: Thân ái, em muốn sờ Vân phi một chút —- Cô bạn A.
ANS: Thân ái, không được. —- Kỳ Tu
ASK: Tôi biết đại thần sẽ trả lời như vậy mà o(*≧▽≦)ツ—- Cô bạn A.
ANS: Biết rồi còn hỏi ﹁_﹁ —- Kỳ Tu
**
Không phải Bạch Tiểu Vân chưa từng thấy đông fan như vậy ở trong một phòng, thậm chí cậu còn từng thấy cảnh có nhiều fan hơn vây xem ca hội. Nhưng điều này chưa từng xảy ra trong phòng cậu.
Hát xong một bài, trong phòng vốn chỉ có bốn người đột nhiên biến ra một đống người như ảo thuật, thật dọa cậu sợ chết khiếp.
Xảy ra chuyện gì vậy Σ(⊙▽⊙” a
Đối mặt với số người không ngừng tăng lên trong phòng YY, cùng với số lượng áo trắng liên tục đến vây xem bên trái kênh, làm cho hai cô bạn quản lí kênh A và C có thể nói thêm áo cho người ta đến đau cả tay rồi…
Vừa oán niệm càng đông người càng bận rộn, vừa có chút chờ mong nho nhỏ, không biết lát nữa đại thần sẽ làm thế nào ﹁_﹁
Hát xong một bài, chính chủ ở trên mic đã sợ ngây người, lập tức cẩn thận tắt mic của mình, còn một vị chính chủ khác vẫn bình tĩnh mở mic, nhưng không nói dù chỉ một câu.
Lúc này trên khung chat mãnh liệt spam, cầu hát thêm một bài, cầu đại thần nói một câu, lần đầu tiên được gần gũi vây xem đại thần như vậy, còn có cầu bản full bài hợp xướng vừa rồi… Các loại bình luận rất náo nhiệt.
Fan 1: Đại thần, anh còn nhớ đứa fan ở ven hồ Đại Minh mỗi ngày ngồi xổm cắm cọc ở phòng YY của anh không ┭┮﹏┭┮
Fan 2: Chị em đừng khóc, hiện tại ngồi xổm trong phòng của Tiểu Vân sama cũng được, hơn nữa tỷ lệ cao hơn ﹁_﹁
Fan 3: Emma, đại thần còn dùng acc clone. Sau này tôi trực trong phòng Tiểu Vân sama, đại thần, dù anh đổi bao nhiêu acc em cũng tìm được *mặt kiêu ngạo*o(*^▽^*)o
Fan 4: Chẳng ai phát hiện ra nick của đại thần và nick của Tiểu Vân sama rất có cảm giác CP sao ~(≧▽≦)/~
Fan 5: Tuyệt đối không phải mình cô ﹁_﹁
Fan 6: Không ngờ không có ai thấy hai người hát bài kia cũng rất có cảm giác CP, thật không khoa học ﹁_﹁
Fan 7: Bên trên, không phải chỉ ba người các cô ﹁_﹁
Đương nhiên, tuy rằng không ít cô gái cảm nhận ra mùi JQ, nhưng đến giờ vẫn không dám nói thẳng ra, đều tương đối kiềm chế. Thứ nhất, Bạch Tiểu Vân vốn có XFXY, sợ giờ mà nhắc tới CP đại thần X Bạch Tiểu Vân, đám antifan trung thành của cậu ta nhất định sẽ ném đá cậu ta ôm đùi đại thần, muốn hưởng ké sự nổi tiếng của đại thần. Thứ hai, dù là người cùng một nhà cũng không tránh được những fan cuồng đầu đất, địa vị và danh tiếng của Bạch Tiểu Vân trong giới võng phối kém đại thần rất nhiều, bây giờ đến gần đại thần, sẽ có những fan dễ kích động tới ném đá.
Nhưng mà đại đa số fan của đại thần rất lý trí, thế nên mặc dù gần đây, có những fan CP vì đại thần nên mới dần thấy có thiện cảm với Bạch Tiểu Vân, nhưng vẫn không có ai mở CP lâu trên diễn đàn võng phối với tài liệu CP mà đại thần chủ động đăng lên.
Ngay khi tất cả mọi người đang hăng hái, ID của Bạch Tiểu Vân biến mất.
Kỳ Tu cũng không ngờ đêm nay sẽ có nhiều người tới vây xem như vậy, nói thật lòng là anh cũng có chút bất ngờ. Nhìn Bạch Tiểu Vân sau khi hát xong một bài đã tắt mic ngay lập tức, vốn anh còn muốn hát cùng cậu một bài nữa, nào ngờ thỏ nhỏ không chịu nói gì, đến giờ ngay cả ID cũng biến mất.
Sao anh có cảm giác thỏ nhỏ đang sợ hãi?
Kỳ Tu: Làm sao vậy?
Bạch Tiểu Vân: Quá nhiều người…
Kỳ Tu: Lag à?
Bạch Tiểu Vân: Không phải QAQ Là tự tôi rời khỏi.
Kỳ Tu: Thẹn thùng rồi?
Bạch Tiểu Vân: Cũng không phải QAQ Đột nhiên thấy nhiều người như vậy bị dọa sợ…
Bạch Tiểu Vân: Đại thần, có phải tôi rất kém coi không QAQ
Kỳ Tu: Ngốc.
Một đứa ngốc nào đó ngại ngùng sờ sờ gò má mình.
Bạch Tiểu Vân: Đại thần, có phải sau này anh sẽ không thể tới phòng YY của tôi nữa không QAQ
Kỳ Tu: Em mong tôi tới sao?
Kỳ Tu tung ra một câu hỏi rất mờ ám.
Mong không?
Bạch Tiểu Vân tự hỏi mình.
Trong lòng có một giọng nói không chút do dự trả lời, đương nhiên là rất mong… Khoảng thời gian này, cậu đã làm rất nhiều chuyện mà trước đây có nghĩ cậu cũng không dám nghĩ. Quen biết Kỳ Tu, phối kịch có Kỳ Tu chỉ đạo, bình thường còn có thể nói chuyện phiếm với anh, Kỳ Tu thức đêm giúp cậu, còn luôn luôn ở phòng YY cùng cậu, hôm nay hai người còn song ca…
Bạch Tiểu Vân nghĩ, mình sống nhiều năm như vậy, khoảng thời gian hạnh phúc nhất chính là những ngày được ở bên Kỳ Tu.
Thế nhưng có một giọng nói khác bảo cậu, Kỳ Tu không thích nổi bật như thế… Trước đây, anh rất ít khi tham gia ca hội của CV, một năm hầu như chỉ tới kỉ niệm thành lập xã đoàn Mây Nhàn Nhạt mới xuất hiện trước mặt mọi người một lần. Hiện tại, có nhiều người biết anh thường ở trong phòng YY của cậu, sau này sẽ càng có nhiều người tới vây xem… Như vậy, không thể muốn nói gì thì nói như lúc trước nữa…
Hơn nữa, không biết vì sao, Bạch Tiểu Vân thấy trong lòng có cảm giác kỳ quái… Cậu đối với Kỳ Tu, có chút cảm giác khó hiểu…
Bạch Tiểu Vân không nói nên lời.
Bạch Tiểu Vân: Đại thần, tôi không biết.
Kỳ Tu: Không biết? Là sao?
Bạch Tiểu Vân: Vừa mong, vừa không mong…
Kỳ Tu: Vì sao không mong?
Bạch Tiểu Vân không dám trả lời, cậu sợ đại thần nghĩ cậu ích kỉ.
Kỳ Tu nở nụ cười, cũng không ép hỏi cậu nữa. Phản ứng của chú thỏ nhỏ lúc này khiến tâm trạng của anh rất tốt. Sói xám bự muốn từ từ ăn tươi thỏ trắng nhỏ từng bước một, đến cuối cùng sẽ khiến thỏ nhỏ chủ động dâng tận cửa cho mình ăn, cần phải kiên trì chờ đợi ﹁_﹁
Đêm đó, Bạch Tiểu Vân lăn qua lăn lại không ngủ được, vẫn luôn nghĩ tới từ giây từng phút trong khoảng thời gian được ở chung với đại thần này. Càng nghĩ, trái tim đập càng nhanh.
Bạch Tiểu Vân kéo chăn trùm qua đầu mình, miên man suy nghĩ, không quan tâm bây giờ còn là mùa hè nóng nực ﹁_﹁
Từ đêm đó, các fan tới vây xem gặp được đại thần đã lâu không gặp, trước đây cứ cắm cọc đợi chờ trong phòng của đại thần ở xã đoàn Mây Nhàn Nhạt, giờ các cô chạy hết sang phòng Bạch Tiểu Vân.
Một khoảng thời gian này, phòng cậu náo nhiệt vô cùng.
Mỗi ngày, Bạch Tiểu Vân vẫn lên treo nick. Nhưng cậu không luyện tập trong phòng mỗi đêm như trước đây nữa. Dưới sự yêu cầu mãnh liệt của các fan, cuối tuần khi rảnh rỗi, Bạch Tiểu Vân sẽ hát cho mọi người nghe, hoặc đọc cái gì đó.
Tuy rằng các cô không hoàn toàn là fan của cậu, có thể nói đại đa số đến vì đại thần, nhưng yêu cầu của họ, cậu vẫn thỏa mãn tất cả.
Dần dần, các cô gái ở lại trong phòng cậu đã không còn giống như trước đây chỉ vì chờ đại thần xuất hiện lần nữa mà là bắt đầu thật sự thích cậu, thích Tiểu Vân sama có chút thẹn thùng, ngơ ngác này. Hơn nữa, họ còn vô cùng thích đùa giỡn cậu.
Không biết cô gái nào phổ cập kiến thức về sự tồn tại của cái tên Vân phi kia, sau này, tất cả mọi người đều sửa xưng hô.
Ví dụ như “Đêm nay Vân phi hát “Thanh mị hồ(1)” đi ﹁_﹁”
Vì vậy, lập tức sẽ nghe tiếngVân phi nghiêm túc trả lời, “Tôi không… Hay là bao giờ tôi học xong sẽ hát cho mọi người nghe được không?”
Đương nhiên, đến khi Bạch Tiểu Vân ngoan ngoãn học hát mới biết được lời bài hát chẳng khác gì tên bài ﹁_﹁ Sau đó, Vân phi của chúng ta nuốt lời 233333
Còn có những cô gái to gan hơn một chút đùa giỡn Vân phi. Vì vậy, đại thần dùng acc clone vẫn luôn ở ẩn nhìn thấy tất cả, lập tức gõ chữ trên khung chat tuyên thệ chủ quyền đùa giỡn của mình ﹁_﹁
Sói xám bự nói: Này các cô gái, đừng bắt nạt Vân phi của tôi.
Trên khung chat lại thêm một phen náo nhiệt.
“Chọt mù mắt~~”
“Vân phi của tôi ﹁_﹁”
“Đại thần đang muốn độc chiếm Vân phi đáng yêu của chúng ta be QAQ”
“Tối hôm qua tôi còn nhìn thấy đại thần đùa giỡn Vân phi ﹁_﹁”
“Vậy nên ý của đại thần là tiểu thụ nhà mình không thể để các cô đùa giỡn sao 23333”
“ヾ(≧O≦)〃 meo~ Chỉ khi mọi người đùa giỡn Vân phi mới gặp được đại thần, dường như tôi đã phát hiện ra điều gì đó 23333”
“Hừ… Thực ra tôi đã thầm thích trong lòng rồi o(*≧▽≦)ツ”
Trong bầu không khí vui vẻ hài hòa ở đây, kỳ hai 《 Long Đằng 》được đại thần nửa đường ở cứu vãn đã phát rồi.
*Chú thích:
(1) Thanh mị hồ – Nhất Phiến Không Bạch & Đoạn Ly (Thực ra cũng có bản của Mộ Tư Tiểu Quai, nhưng bản đó hát như thiếu hơi ý Xem bản này ngắm Kiều mỹ nhân để biết thế nào là hồ ly tinh~
|
Chương 16: Anh sẽ che chở em
ASK: Vân phi, đại thần thật bảo vệ cậu —- Fan.
ANS: O(∩_∩)O~ —- Bạch Tiểu Vân.
**
Trước đây, kỳ một 《 Long Đằng 》 bị antifan ném đá đến mức chướng khí mù mịt, khiến cho cô bạn chuẩn bị tuyên bố dù cho có ném đá thế nào, bọn họ cũng không thể ngừng kịch, còn muốn một tháng ra kịch một lần chọc cho mù mắt họ! Cứ tưởng chỉ là mạnh miệng, không ngờ kỳ hai 《 Long Đằng 》đúng như chuẩn bị nói, đến tháng lại ra (^o^)/~
Hiện tại trạng thái của giới võng phối là ra theo năm, kịch hai năm đúng là quá bình thường, nửa năm ra kịch đã là tốc độ khá, một năm ba kịch có thể nói là quá giỏi.
Vì vậy tốc độ phát kịch của 《 Long Đằng 》đúng theo tháng như vậy có thể nói là siêu giỏi trong siêu giỏi.
Cô bạn tuyên truyền đã sớm làm xong code, chỉ chờ buổi tối tám giờ sẽ phát kịch đúng giờ. Có những cô gái từ lúc tuyên truyền đăng thử code đã phát hiện ra, vừa nhìn danh sách cast quả nhiên thấy đại thần, vì vậy lập tức hăng hái F5 trang đầu của diễn đàn võng phối đợi tổ kịch phát kịch.
Tám giờ vừa đến, phát kịch rồi!
Chủ đề: Kịch truyền thanh đam mỹ cá nhân 《 Long Đằng 》 kỳ hai, tuyên bố có một không hai~
Lầu chính ngoại trừ danh sách CAST và STAFF còn có một đoạn dùng thành cuộn(1) ghi lại lời nói của tổ kịch, nhân viên và CV chủ dịch.
Chuẩn bị đáng thương: Kỳ hai ra mắt đúng giờ o(*^▽^*)o Nguyên chủ dịch công Thương Hà đại nhân vì nguyên nhân cá nhân mà rời khỏi tổ kịch, tổ kịch kiên quyết theo nguyên tác không hãm hại kịch, đã tìm Kỳ Tu đại thần ra cứu viện. Tại đây, tôi xin được thay mặt tổ kịch cảm ơn sự giúp đỡ của Kỳ Tu đại nhân, cùng cảm ơn sự nỗ lực của các CV, đặc biệt là Bạch Tiểu Vân đại nhân. Cảm ơn những chị em thích 《 Long Đằng 》, cảm ơn sự cổ vũ và ủng hộ của mọi người. Tổ kịch xin đảm bảo, dù có chuyện gì xảy ra, tuyệt đối không bỏ bom kịch!
Đương nhiên, cô bạn chuẩn bị không phải cây hồng mềm, tuy lời này nghe có vẻ uyển chuyển, nhưng mọi người có thể thấy được thái độ của cô. Đám anti thích ném đá thì cứ ném, ném xong tôi đi tìm người khác tới. Muốn đổi Bạch Tiểu Vân sao, tuyệt đối không thể. Tổ kịch đã tu luyện ra trái tim bằng kim cương, cô ném cứ ném, kịch tôi tôi cứ ra.
Đạo diễn lười biếng: Kỳ hai này tôi chỉ treo biển hành nghề đạo diễn thôi ﹁_﹁
Hậu kỳ anh tuấn: Kỳ này hậu kỳ rất hài lòng, CP chủ dịch rất tuyệt o(*^▽^*)o
Kỳ Tu phúc hắc: Hợp tác với Tiểu Vân rất vui vẻ, mong mọi người yêu thích. PS: Từ miêu tả không tệ.
Thỏ ngốc nghếch đáng yêu: Vì sao tôi lại là thỏ QAQ
Đảng sô pha hăng hái vừa nhìn thấy tổ kịch tuyên bố, lập tức nhấn vào, paste mấy câu chiếm sô pha đã chuẩn bị sẵn dán vào khung bình luận.
Đảng sô pha kinh nghiệm phong phú biểu thị, cướp sô pha mà, đương nhiên phải chuẩn bị đầy đủ, tuyệt đối không thể để thời gian gõ chữ làm mất sô pha ﹁_﹁
Vì vậy, năm mươi lâu đầu tiên cơ bản đều là “sô pha”, “băng ghế”, “tầng hầm” các loại, tốc độ tay chậm một chút thì là “Đại thần!”, “Không ngờ thật sự là đại thần!”, “Oa oa tôi có nhìn lầm không?”… Chờ bình luận cảm thán xong, tải lại trang một cái mới phát hiện đã đến hơn một trăm lầu.
Đương nhiên, trong post kịch ngoại trừ đảng sô pha hăng hái cũng có rất nhiều đảng bình tĩnh, ví dụ như —-
211L: Tổ kịch siêu nhất giới! Chuẩn bị khí phách nhất! Cast khắc sâu vào lòng tôi! Like!
222L: Nghĩ đến cái “﹁_﹁” đầy ý tứ sâu xa của đạo diễn, lẽ nào có bí mật gì? ﹁_﹁
233L: Emma đại thần vẫn phúc hắc như thế 23333333
244L: Tiểu Vân sama đáng yêu, ngốc nghếch, nhất định là tuyên truyền đại nhân cố ý bắt nạt cậu ấy o(*≧▽≦)ツ
255L: Chúc mừng hợp tác (^o^)/~ Rất hay~
300L: Gào khóc, đại thần tiếp kịch rồi! Chuẩn bị, cô giỏi! Khen ngợi!
330L: Thiếu chút nữa tưởng mình mở topic sai cách, không ngờ có thể thấy đại thần tiếp kịch mới, cảm động CRY ┭┮﹏┭┮
Vừa phát kịch, tất cả mọi người còn đang tải xuống, vì vậy mấy trăm lầu ở trang một, trang hai đều hăng hái như vậy, muốn có lời bình kịch phải đợi tầm một, hai tiếng sau mới có.
Các thành viên tổ kịch cũng không nóng nảy, nhưng có mấy người nóng nảy ﹁_﹁
632L: Nhìn chung kỳ kịch này hay hơn kỳ đầu, ngoại trừ sự xuất hiện của đại thần trong dàn cast khiến tôi bất ngờ, Bạch Tiểu Vân cũng khiến tôi bất ngờ không kém. Một tháng ngắn ngủi như vậy, diễn xuất của cậu ấy tiến bộ hơn rất nhiều. Công của đạo diễn đại nhân không thể không like!
633L: Ủng hộ lầu trên, diễn xuất của đại thần thì khỏi cần nói nhiều. Danh xưng đại thần của giới võng phối không phải nói đùa. Nhưng tiến bộ của Bạch Tiểu Vân thật sự rất lớn, tuy rằng từ kỳ một đã có thể nghe ra cậu ấy rất cố gắng, nhưng đến kỳ này càng rõ ràng hơn, dường như cả người đều dung nhập trong đó. Khen ngợi (^o^)/~
644L: Đạo diễn nói cô ấy chỉ treo biển hành nghề, vậy Bạch Tiểu Vân sama là do ai PIA ﹁_﹁
655L: Cùng kinh ngạc ﹁_﹁
666L: Fan của truyện biểu lộ bất kể chất lượng hay cast đều khiến tôi vô cùng thỏa mãn, mong tổ kịch tiếp tục duy trì!
677L: Sau khi nghe xong, ấn tượng của tôi với Bạch Tiểu Vân càng khắc sâu, biểu hiện ngoài mềm trong cứng rất thỏa đáng, từ người qua đường chuyển thành fan, cố gắng lên ↖(^ω^)↗
688L: Vân phi cố lên, kỳ này rất tuyệt ╭(╯3╰)╮
699L: Bạch Tiểu Vân tiến bộ bất ngờ, quả nhiên đại thần nói không sai, cậu ấy là một người rất nghiêm túc, ủng hộ cậu, cố lên!
Trong topic kịch liên tiếp có những lời bình kịch dài, ngắn khác nhau, rất nhiều bình luận mấy trăm chữ, đương nhiên cũng không thiếu những lời bình một nghìn chữ, không cái nào không nhắc đến sự tiến bộ của Bạch Tiểu Vân, đồng thời cũng cổ vũ cậu rất nhiều. Nói cách khác, biểu hiện của Bạch Tiểu Vân trong kỳ này rất tốt, trong lòng người qua đường cũng có nhiều thiện cảm hơn.
Hơn nữa, có không ít người qua đường trước đó vây xem trong kênh YY chuyển thành fan cậu, khác với kỳ một kịch hầu như bị antifan chiếm đóng cả post, kỳ này người khen ngợi Bạch Tiểu Vân rất nhiều.
Thế nhưng bầu không khí hài hòa luôn luôn bị mấy người rất KY(1) phá vỡ. Một người tự xưng là fan truyện đăng một bình luận dài tưởng như nhận xét kịch, thực ra từ đầu đến cuối đều thầm mắng Bạch Tiểu Vân không xứng phối kịch này.
733L: Fan của Bạch Tiểu Vân quả nhiên uống Rejoice mà lớn sao? Suýt nữa tôi đã tưởng rằng các người không nghe cùng kịch với tôi đó. Diễn xuất của cậu ta mà tốt? Ai cho các người tự tin thế?
744L: Nói nhiều ngày như vậy, xin Bạch Tiểu Vân cự cự(2) buông tha cho 《 Long Đằng 》đi, kỳ này so với kỳ một còn đàn bà hơn, đây là muốn gây chuyện sao ╮( ̄▽ ̄”)╭
755L: Kỳ một bị ném đã như vậy mà Tiểu Bạch Liên vẫn không rời khỏi tổ kịch, quả thực da mặt dày hơn cả tường thành ╮(╯▽╰)╭
760L: Quả nhiên Tiểu Bạch Liên hủy kịch không biết mệt mỏi ﹁_﹁
766L: Quỳ xuống cầu Tiểu Bạch Liên dừng hủy nhân vật!!! Chuẩn bị không đổi người thì tốt xấu gì khi PIA cũng phải sửa âm chứ, đạo diễn, rốt cuộc cô có PIA cẩn thận không vậy? Đã OOC đến mức này, thật không chịu nổi cái giọng đàn bà của Tiểu Bạch Liên mà, lần nào nghe cũng khó chịu CRY.
777L: Giải tán đi. Chuẩn bị của tổ kịch chắc là mẹ đẻ của Tiểu Bạch Liên rồi, người ta có truyện nổi tiếng, đội hình nổi tiếng tốt như vậy, không chừa chỗ cho con trai Tiểu Bạch Liên nhà mình thì chừa cho ai? Ghen tị cũng vô dụng, sau này CV nào tìm mẹ đẻ cũng phải học tập Tiểu Bạch Liên ấy. Mỗi người mẹ đẻ nhà người ta đều có tiêu chuẩn nhất định, người thứ nhất khiến cho công nổi tiếng đá rơi chủ dịch thụ, người thứ hai đá rơi kẻ không có tiếng tăm đổi lấy công nổi tiếng, quả thực cảm động CRY.
Mắt thấy kỳ này không bị chửi như kỳ một, đám anti tức đến giậm chận, tiếp tục dùng các chiêu trò trước đây.
Nhưng mà bây giờ dù Bạch Tiểu Vân vẫn trong suốt như cũ, nhưng so với trước đây đã lờ mờ hơn nhiều, đặc biệt là đại đa số các fan mới của cậu đều là những cô nàng fan đại thần với sức chiến đấu cực kinh khủng. Thấy Bạch Tiểu Vân vô duyên vô cớ bị bắt nạt như vậy, các cô lập tức không chút khách khí xắn tay áo, trực tiếp ném đá ngược lại!
778L: Đám anti ngu lại tới khoe chỉ số thông mỉnh rồi. Đừng uống Rejoice, về tu luyện thêm đã rồi quay lại khoe ╮(╯-╰)╭
800L: Vây xem anti nhà Vân phi ﹁_﹁ Trước đây gây chuyện JP phiền phức rồi ụp cả chậu phân ấy lên đầu Vân phi, người ra không hé miệng một câu mặc cho các người bịa đặt, biết cảm kích một chút sẽ chết sao ╮(╯▽╰)╭
803L: Mỗi lần thấy đám anti của Bạch Tiểu Vân giả vờ làm người qua đường chính nghĩa nhưng lại hùng hục giơ chân khóc lóc om sòm làm tôi vô cùng thấy thích thúc ~(≧▽≦)/~
804L: Lầu trên đừng nói sự thật cho họ nhanh như vậy, tôi còn chưa xem đủ mà! Hôm nay xin gửi lời tới đám anti, chúc giơ chân vui vẻ.
807L: Ai bắt nạt thỏ ngốc nghếch thì cút ra ngoài đi, ảnh hưởng không khí ╭(╯^╰)╮
808L: Lầu trên dám nghiêm túc vây xem đám anti khóc lóc om sòm làm nũng sao, tôi chỉ muốn nói mấy chữ —- Đính kèm tôi được không (☆▽☆)
Hiện tại, Bạch Tiểu Vân đã có người yêu thương rồi, đương nhiên đám anti không thể tiếp tục ngang ngược như trước. Hơn nữa, đây là bộ kịch mà sau hai năm đại thần mới tiếp, các fan khác cũng không quen nhìn những người này ầm ĩ trong topic kịch.
Nhưng mà ngay khi mọi người cãi nhau đến trang thứ sáu, đột nhiên xuất hiện một bình luận mới nhất.
1501L Kỳ Tu: Vốn không nên trả lời ở đây, nhưng tôi vẫn không nhịn được mà nói hai câu. Trước tiên rất xin lỗi đã khiến đạo diễn bị vạ lây. Âm của Bạch Tiểu Vân là do tôi PIA. Có ai không hài lòng, hãy để tôi giải thích một chút về vấn đề phối âm của Bạch Tiểu Vân. Sau khi tôi đọc nguyên tác 《 Long Đằng 》, tôi đã nghĩ thanh tuyến của Bạch Tiểu Vân rất phù hợp với nhân vật Tô Dật Lâu, trong truyện cũng miêu tả “thanh âm Tô Dật Lâu mềm mại, yếu đuối, không mạnh mẽ, trầm bổng như nam tử”. Bởi thế, khi PIA âm của Bạch Tiểu Vân, tôi đã tiến hành theo sự lí giải của bản thân về nhân vật. Vả lại ban đầu khi gửi âm thử nghiệm của Bạch Tiểu Vân cho tác giả, tác giả đã nói rất hợp, không cần đổi người. Thế nên nếu như mọi người vẫn nghĩ Bạch Tiểu Vân OOC, trách nhiệm là ở tôi, đương nhiên cũng mong mọi người đưa ra ý kiến hợp lý, đừng công kích người khác. Cảm ơn.
Sau khi Kỳ Tu đăng bình luận này, phía sau là một loạt tặng hoa.
Không ai ngờ nổi đại thần lại dùng acc chính ra mặt nói thay cho Bạch Tiểu Vân, đặc biệt là các fan của đại thần, há hốc miệng, trợn tròn mắt.
Trước đây, bất kể bị ai ném đá thế nào, cho tới giờ đại thần vẫn cười cười bình tĩnh tự nhiên, mặc kệ họ thích nói gì thì nói… Nhưng lần này Bạch Tiểu Vân bị ném đá, đại thần lại dùng acc chính giải thích thay cậuΣ(⊙▽⊙” a
Ai có thể nói một câu bây giờ đang là tình huống gì không Σ(⊙▽⊙” a
Đương nhiên, các cô gái thích CP vẫn yên lặng thích CP sói xám bự X thỏ trắng nhỏ ﹁_﹁ Các cô gái không thích CP cũng yên lặng cho tình cảm giữa đại thần cùng Bạch Tiểu Vân một like ﹁_﹁
Bất kể thế nào, hành động của đại thần chắc chắn là đang tuyên bố với mọi người, anh muốn che chở Bạch Tiểu Vân, không cho phép người khác bắt nạt cậu ﹁_﹁
1510L: Like đại thần, hình như chúng ta cùng đám “fan truyện” không đọc cùng một bộ truyện hay sao ấy ﹁_﹁
1515L: Thảo nào đạo diễn nói cô ấy chỉ treo biển hành nghề, hóa ra là đại thần PIA Vân phi ﹁_﹁ Emma chỉ có tôi mới chú ý lệch điểm sao ﹁_﹁
1516L: Người cũng chú ý lệch điểm biểu thị, lầu trên ơi, không phải chỉ mình cô ~(≧▽≦)/~ đại thần PIA cũng giỏi như vậy, thảo nào Vân phi tiến bộ thần tốc.
1520L: Mấy “fan truyện” thật sự đã đọc truyện rồi sao ﹁_﹁ Bị mất mặt có sướng không ﹁_﹁
1525L: Sau này đám anti mà tới khóc lóc om sòm nữa, trực tiếp để quản lý tống ra ngoài ╭(╯^╰)╮
1530L: Oa oa QAQ Thấy đại thần nói vậy, tôi rất muốn phỏng vấn Vân phi, có ai hiểu tôi không be?
1531L: Lầu trên, tôi hiểu cô ﹁_﹁
Mà lúc này, Bạch Tiểu Vân hoàn toàn không biết những gì đã xảy ra.
Bởi vì, người ta còn đang ở trong bệnh viện.
Lời tác giả: Đại thần hát chúc ngủ ngon mọi người.
Đại thần: Khụ khụ, thực sự muốn hát sao? Vậy hát bài thỏ con ngoan, mở cửa ra đi, mau mở ra đi, anh muốn vào.
Bạch Tiểu Vân: Không mở! Đêm này anh ngủ bên ngoài.
Đại thần: Ngoan, mở rộng cửa ra, sau này anh sẽ nhẹ một chút…
Bạch Tiểu Vân: ︶︿︶
*Chú thích:
(1) KY: không hiểu hoàn cảnh, không biết lựa lời.
|
Chương 17: Sự chủ động của thỏ nhỏ
ASK: Tiểu Vân sama, đại thần đối xử với cậu có tốt không? —- Fan.
ANS: Có chứ, anh ấy rất thương tôi (=^. ^=) —- Bạch Tiểu Vân.
**
Bạch Tiểu Vân ngồi trên giường bệnh trong bệnh viện, ngẩng đầu nhìn thoáng qua chai nước biển được treo bên trên, phát hiện đã sắp cạn rồi, vì vậy cậu mau chóng gọi hộ sĩ.
Hộ sĩ trực tối đẩy cửa ra, nhìn chằm chằm người trên giường hỏi: “Đã truyền xong rồi sao? Tôi đổi cho cậu chai nữa.”
Bạch Tiểu Vân gật đầu, “Cảm ơn hộ sĩ.”
Hộ sĩ cười, “Trách nhiệm mà.”
Hộ sĩ thành thạo treo một chai nữa lên, hỏi xem bệnh nhân có khó chịu hay không rồi mới đi, để lại Bạch Tiểu Vân ngẩng đầu nhìn nước biển trong chai chảy từng giọt, từng giọt, đi qua đường ống chảy vào trong cơ thể.
“Nhìn cái gì thế?” Người nằm trên giường bệnh kia có vẻ ngoài vô cùng đẹp nhưng sắc mặt tái nhợt quyến rũ liếc Bạch Tiểu Vân một cái, khiến cậu sợ đến mức đổi ánh nhìn của mình.
Bệnh nhân nằm trên giường bệnh không phải Bạch Tiểu Vân mà là đồng nghiệp của cậu.
Bạch Tiểu Vân vừa mới chuyển công việc khác, hôm nay là ngày thứ ba cậu đi làm. Công việc mới tương đối đơn giản, nhưng mà vận may của cậu không tốt lắm, vừa đi làm đã dính phải một lần tăng ca hiếm thấy.
Cậu còn chưa quen thuộc với công việc mới, sau khi làm xong đã gần mười giờ, trong công ty chỉ còn mình cậu và một anh bạn ở phòng thiết kế sát vách ở lại.
Hai người giống như hẹn trước, đồng thời cùng chuẩn bị ra khỏi công ty, tình cờ gặp nhau ở cửa thang máy.
Trước đó cách quá xa, cậu không nhìn rõ bộ dáng của đồng nghiệp này dài ngắn thế nào, hiện tại người ta đứng trước mặt mình, Bạch Tiểu Vân có thể nhìn thật rõ ràng vẻ ngoài của y.
Cậu thấy người này rất đẹp, vô cùng đẹp! Thế nhưng dường như có chút không thích hợp, người này thoạt nhìn có chút buông thả, không chịu gò bó, khác với sự bình thường của cậu.
An Viễn sớm đã chú ý tới Bạch Tiểu Vân đứng chung thang máy với mình, thấy hai mắt cậu chớp chớp nhìn thấy, tâm tư trêu chọc người ta của An Viễn nổi lên.
Y huýt sáo với Bạch Tiểu Vân một cái, “Thỏ con mới tới sao?”
Bạch Tiểu Vân trợn tròn mắt thật to nhìn An Viễn, “Anh đang hỏi tôi sao?”
“Cậu nghĩ sao?”
“Xin chào, tôi không phải tên là thỏ con, tôi là Bạch Vân, mới tới ba ngày trước.” Bạch Tiểu Vân nghiêm túc nói cho An Viễn tên thật của mình, thuận tiện sửa lại cách gọi của y.
An Viễn gật đầu, “Mây trắng sao… Xin chào, tôi là Lam Thiên~” Nói xong, y còn nháy mắt mấy cái Bạch Tiểu Vân. (Bạch Vân = mây trắng, Lam Thiên = trời xanh)
Được rồi, Bạch Tiểu Vân thừa nhận, người trước mặt có vẻ ngoài rất đẹp, cũng rất có sức quyến rũ, cái nháy mắt kia càng có mười phần điện lực… Nhưng mà, không có giật điện trúng cậu.
Trực giác nói cho cậu biết, người này đang lừa cậu, nào có ai tên là trời xanh bao giờ.
Thấy biểu tình Bạch Tiểu Vân không có chút thay đổi, An Viễn hơi bị đả kích. Đối tượng bị y đùa giỡn, ngoại trừ người nào đó ra, chưa từng không đùa giỡn thành công.
“Cậu không tin à?”
Bạch Tiểu Vân gật đầu rồi lại gật đầu.
“Nhưng tôi không lừa cậu.” An Viễn nói vô cùng chân thành.
Bạch Tiểu Vân lắc đầu rồi lại lắc đầu.
“Sao không dễ lừa như bề ngoài một chút nào?” An Viễn buồn bực.
Bạch Tiểu Vân nở nụ cười, “Làm gì có chuyện tôi vừa nói tôi là Bạch Vân, anh đã tình cờ tên là Lam Thiên được…”
“Nhỡ đâu tôi thật sự tên là Lam Thiên thì sao?”
“Tôi cũng không tin.”
“Vì sao?”
“Vì tôi biết tên anh là gì.” Bạch Tiểu Vân cười trộm. Cậu đã nghe những người khác hóng hớt, trong phòng thiết kế có một người đàn ông còn đẹp hơn con gái, y tên là An Viễn.
An Viễn đỡ trán: “Được rồi, tôi là An Viễn, nhưng mà cậu không phải là người mới sao? Sao cũng phải tăng ca muộn thế?”
“Tôi muốn mau chóng làm quen với công việc…” Bạch Tiểu Vân cười với An Viễn, “Quả nhiên vừa rồi anh gạt tôi.”
An Viễn vô tội nhìn Bạch Tiểu Vân, chớp mắt với cậu, chẳng còn mang bộ dạng tùy tiện như vừa rồi, chỉ là sắc mặt càng thêm tái nhợt.
Bạch Tiểu Vân thầm nghĩ hình dạng bình thường của y càng đẹp hơn.
Nào ngờ vừa mới ra khỏi thang máy, người đàn ông tinh thần sáng láng kia đột nhiên ngã nhào lên người Bạch Tiểu Vân, dọa cậu nhảy dựng, rồi theo bản năng ôm lấy người ta, sau đó mới phát hiện người kia đã hôn mê bát tỉnh, sắc mặt trắng bệch bất thường.
Người vừa rồi còn vui vẻ phóng điện lung tung bỗng dưng ngất xỉu, Bạch Tiểu Vân sốt ruột cõng người lên, mau chóng chạy tới bệnh viện.
Bạch Tiểu Vân cõng An Viễn lên rồi mới phát hiện người này nhẹ hơn cậu nghĩ rất nhiều.
Tới bệnh viện, bác sĩ nói y mệt nhọc quá độ, hơn nữa bản thân y bị bệnh dạ dày, đêm nay đói bụng quá lâu nên đau tới ngất xỉu.
Bạch Tiểu Vân khó có thể tưởng tượng, lúc đó người này đang bị bệnh dạ dày hành hạ đau đớn vẫn có thể cười như không có chuyện gì mà trò chuyện với cậu, hơn nữa rõ ràng y biết bản thân bị bệnh, buổi tối vẫn không ăn gì? Nào có ai ngược đãi bản thân như vậy!
Tuy rằng An Viễn tỉnh lại rất nhanh, trên tay vẫn cắm kim truyền dịch, nhưng tình huống đã tốt hơn rất nhiều. Bạn học Bạch Tiểu Vân của chúng ta vẫn không yên tâm để y ở lại bệnh viện một mình.
“Anh không báo cho người nhà sao?”
An Viễn nhún vai, thản nhiên nói: “Tôi không có người nhà.”
Được rồi, bạn học Bạch Tiểu Vân thừa nhận tâm tình đồng cảm dâng trào, không biết vì sao, cậu thấy An Viễn lặng yên nằm trên giường trông rất đáng thương.
Cậu biết cảm giác không có người thân quan tâm đau khổ thế nào, giống như cậu trước đây khi đi làm rồi ra ở riêng, bị bệnh nặng một lần, chỉ có một thân một mình trong bệnh viện, ba và mẹ kế của cậu chưa từng đến thăm cậu. Trong phòng bệnh, có một bà mẹ của bệnh nhân khác chăm sóc con mình, thấy cậu đáng thương, mỗi ngày đều giúp đỡ trông nom cậu.
“Cậu không về sao? Đã khuya rồi.” An Viên hỏi Bạch Tiểu Vân đang xem di động.
“Không, đêm nay tôi ở với anh, có việc gì anh ở gọi.” Bạch Tiểu Vân ngẩng đầu nhìn vào đôi mắt An Viễn.
An Viễn cúi đầu, trong lòng thấy ấm áp, người này nhìn qua thấy rất dễ bắt nạt, nhưng lại khiến y cảm động đến vậy…
“Đừng như thế, cẩn thận ngày nào đó bị ăn tươi cũng không biết đâu.”
Bạch Tiểu Vân khó hiểu nhìn An Viễn, “Ăn tươi.”
“Sói xám bự đó. Tôi là sói xám bự ăn thịt thỏ trắng nhỏ.” An Viễn nở nụ cười, cố ý mấp máy môi.
Thỏ trắng nhỏ trợn tròn đôi mắt to nhìn chằm chằm An Viễn O.O
Sau đó cậu giả vờ nói: “Đáng sợ thế!”
Sự phối hợp như vậy của thỏ con khiến bệnh nhân trên giường cười vui vẻ.
Bạch Tiểu Vân mới không thừa nhận, khi nghe thấy ba chữ “sói xám bự”, thật ra cậu đã nhớ đến nick của vị đại thần nào đó ﹁_﹁
An Viên trêu cợt thỏ con xong, tâm trạng vô cùng sung sướng, chậm rãi mở miệng, “Trước đều là tôi gạt cậu, sau này sẽ không thế nữa. Dù sao thụ thụ với nhau cũng không có tiền đồ ╮(╯▽╰)╭”
Bạch Tiểu Vân lại trợn tròn mắt nhìn, làm sao An Viễn biết được?
Lẽ nào trên mặt cậu viết một chữ “thụ” thật to sao??? Σ(⊙▽⊙” a
Bạch Tiểu Vân kinh ngạc sờ lên mặt, đâu có gì đâu QAQ
An Viễn bị một loạt phản ứng ngốc nghếch của Bạch Tiểu Vân làm cho cười lăn lộn trên giường, nhịn không được lại bắt đầu đùa giỡn, “Nhưng mà nếu như cậu cứ ngốc ngốc đáng yêu như thế, tôi chỉ cần cố gắng một chút, không phải không thể đè được cậu ﹁_﹁”
Bạch Tiểu Vân lập tức lắc đầu, “Anh mau nghỉ ngơi đi.” Sau đó, cậu mới dè dặt hỏi nhỏ, “Làm sao mà anh biết được tôi… là… cái kia…”
An Viễn nhắm mắt lại, từ từ nói, “Thỏ con ngốc như thế, nhất định là tiểu thụ.”
Bạch Tiểu Vân chỉ cảm thấy mình mà tiếp tục nói chuyện với An Viễn nữa, nhất định sẽ bắt đầu phát điên.
An Viễn lúc này còn lăn qua lăn lại cậu, giờ đã nằm trên giường mau chóng ngủ rồi.
Bạch Tiểu Vân thấy y đã ngủ, nhẹ nhàng đi tới cái ghế bên cạnh, ánh sáng trên điện thoại di động chiếu vào mặt cậu.
Đêm nay cậu phải ở cùng An Viễn, tạm thời không thể về nhà. Cậu biết đêm nay phát kỳ hai 《 Long Đằng 》, trong lòng vừa mừng vừa thấp thỏm.
Bởi vì tối qua, hậu kỳ còn phải tăng ca làm kịch, vì thế cậu cũng chưa được nghe kịch có hiệu quả thế nào. Cậu rất muốn nghe xem bộ kịch của mình và đại thần ra sao, liệu cậu có kéo chân đại thần không?
Nhưng hiện tại không thể nghe được.
Bạch Tiểu Vân nhịn thật lâu vẫn không nhịn được, vì vậy cậu mở điện thoại lên diễn đàn võng phối, nhấn vào post kịch.
Kéo xuống xem từng chút, từng chút một, Bạch Tiểu Vân thấy được sự công nhận và cổ vũ của mọi người đối với cậu, cũng thấy sự tán thánh cho cậu phối kịch của mọi người.
May quá, may quá, Bạch Tiểu Vân vỗ vỗ ngực mình, dường như cậu không kéo chân đại thần và tổ kịch QAQ
Đây đều là công lao của đại thần ~(≧▽≦)/~
Bạch Tiểu Vân vui vẻ tiếp tục kéo xuống dưới xem mọi người bình kịch, sau đó… Cậu thấy được những câu nói làm cho mình không thoải mái…
Tâm tình vừa tốt đẹp lại down xuống tận cùng trong nháy mắt… Quả nhiên chỉ cần có cậu sẽ liên lụy tới tổ kịch QAQ
Bạch Tiểu Vân càng đọc càng chán nản, cậu không hiểu vì sao mấy người đó cứ gây chuyện trong post kịch 《 Long Đằng 》, dường như muốn ép tổ kịch đổi người.
Cậu đã tự hỏi bản thân nhiều lần, sau này còn muốn tiệp tục kiên trì không? Chỉ cần có cậu, tổ kịch sẽ luôn luôn bị liên lụy…
Bạch Tiểu Vân rất băn khoăn. Cậu nhìn số lượng trang phía sau, trong lòng đoán chắc đều là ném đá.
Tay cậu lướt lên màn hình, vô ý bấm mở trang post thứ sáu.
Khi Bạch Tiểu Vân chuẩn bị tắt trang mạng, cậu liếc mắt thấy được trong bình luận đầu tiên của trang sáu là đoạn nói của đại thần.
Ban đêm lặng lẽ, Bạch Tiểu Vân đột nhiên thấy mũi cay cay QAQ
Đây đã là lần thứ hai rồi, lần thứ hai Kỳ Tu ra mặt vì cậu.
Lần đầu tiên, anh trực tiếp phản bác lại lời nói của F, lúc này đây càng kéo theo nhiều trách nhiệm và cừu hận lên người mình.
Anh ở trong giới võng phối nhiều năm như vậy, chẳng lẽ không biết rằng nói những lời như vậy, anh cũng sẽ bị ném đá sao…
Tất cả những gì Ký Tu làm đều là những gì ở trong giấc mộng xa vời của cậu, ước mơ có người bảo vệ cậu, che chở cho cậu. Nhưng cho tới bây giờ, cậu chưa từng nghĩ người làm những điều đó là thần tượng của mình…
Có lẽ phải nói cậu chưa bao giờ dám nghĩ đến.
Đôi mắt Bạch Tiểu Vân hồng hồng, cậu tắt trang mạng, mở ra QQ di động.
Giờ đã sắp mười hai giờ, Bạch Tiểu Vân phát hiện Kỳ Tu vẫn còn trên mạng. Vì vậy, lần đầu tiên, cậu chủ động gọi Kỳ Tu.
Bạch Tiểu Vân: Kỳ Tu, còn chưa ngủ sao?
Cậu vốn tưởng rằng đối phương chỉ đang treo máy, không ngờ anh trả lời nhanh như vậy.
Kỳ Tu: Chưa, đang đợi em.
Bạch Tiểu Vân: Chờ tôi.
Kỳ Tu: Ừ, đêm nay không thấy em login.
Bạch Tiểu Vân: Tôi đang ở bệnh viện, không có máy tính QAQ
Kỳ Tu vẫn luôn đợi trước máy tính thấy hai chữ bệnh viện mà sốt ruột. Buổi tối hôm nay, anh đã để ý thấy Bạch Tiểu Vân không hề lên mạng, ngay cả nhóm tổ kịch sau khi phát kịch náo nhiệt như vậy cũng không thấy cậu xuất hiện lần nào.
Trước đó, anh tưởng rằng cậu lại tăng ca, nhưng hôm nay đã gần mười hai giờ vẫn không thấy đối phương xuất hiện. Kỳ Tu có chút lo lắng, anh vẫn âm thầm an ủi bản thân rằng có thể cậu quá mệt mỏi, đã ngủ rồi. Tuy rằng anh biết khi tổ kịch phát kịch, dù Bạch Tiểu Vân có mệt thế nào cũng sẽ cố gắng login, dẫu chỉ để gửi tới mỗi thành viên trong tổ kịch một câu “mọi người vất vả rồi”.
Anh không có cách nào liên lạc được với cậu, vì vậy cứ phải lên mạng chờ.
Kỳ Tu biết mình như vậy thật ngốc, nhưng vẫn không nhịn được mà lo lắng…
Kỳ Tu: Em làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì?
Qua Q, Bạch Tiểu Vân không thể hoàn toàn cảm nhận được sự lo lắng và khẩn trương của Kỳ Tu. Nếu có thể thấy bộ dạng Kỳ Tu lúc này, hoặc nghe được giọng nói của anh, dù Bạch Tiểu Vân có ngốc đến mấy cũng nhất định có thể hiểu được tình cảm của anh với cậu.
Chỉ là, giờ cậu không nhìn thấy, cũng không nghe được.
Bạch Tiểu Vân: Cảm ơn đại thần quan tâm, nhưng không phải tôi.
Bạch Tiểu Vân: Là đồng nghiệp của tôi. Anh ấy bị ốm, một mình ở trong bệnh viện. Tôi lo lắng buổi tối anh ấy xảy ra chuyện gì nên ở đây cùng anh ấy.
Vì vậy, trái tim treo lơ lửng của người nào đó cũng rơi xuống.
Kỳ Tu: Không sao là tốt rồi.
Kỳ Tu: Ngủ cùng một giường với đồng nghiệp sao?
Bạch Tiểu Vân: Không QAQ Tôi chỉ có thể ngủ trên ghế một đêm thôi QAQ
Bạch Tiểu Vân: Ngày mai nhất định đau nhừ cả người QAQ
Kỳ Tu: Ngu ngốc…
Kỳ Tu: Buổi tối sẽ giảm nhiệt độ, cẩn thận đừng để bị cảm.
Bạch Tiểu Vân: Cảm ơn đại thần quan tâm! Cảm động TAT
Kỳ Tu: Xoa xoa…
Bạch Tiểu Vân: Đúng rồi, tôi vừa xem post kịch. Cảm ơn anh, đại thần… Tôi không biết nên nói cái gì, nói chung rất cảm ơn anh.
Bạch Tiểu Vân nói ra được điều mình ấp ủ cả buổi tối, tuy rằng biết chỉ một lời cảm ơn chẳng đáng là bao, nhưng cậu vẫn muốn nói cho Kỳ Tu biết.
Kỳ Tu: Đồ ngốc, nói cảm ơn làm gì.
Những chuyện làm vì em, em vĩnh viễn không cần phải nói cảm ơn.
Bởi vì, anh cam tâm tình nguyện.
|
Chương 18
ASK: Tiểu Vân sama, em vô cùng muốn hỏi một vấn đề rất khốc soái cuồng bá duệ, nhưng nghĩ mãi nghĩ mãi vẫn không nghĩ ra QAQ —- Fan.
ANS: Xoa xoa, để anh nghĩ sẵn một đáp án tà mị cuồng quyến chờ em O(∩_∩)O~ —- Bạch Tiểu Vân.
**
Nằm trong bệnh viện một đêm, ngày hôm sau bạn trẻ An Viễn đã khôi phục tinh thần vui vẻ. Nhưng mà thỏ nhỏ Bạch Tiểu Vân của chúng ta lại không tốt như vậy, tối qua phải chú ý đến tình hình truyền dịch của An Viễn, hơn nữa cả đêm An Viễn ngủ không yên ổn, sẽ tỉnh giấc bất chợt, mỗi khi y tỉnh lại, Bạch Tiểu Vân lại lập tức phát hiện ra, gấp gáp hỏi thăm xem y có đau hay không. Vì thế cậu lăn qua lăn lại đến tận khuya mới ngủ.
Buổi tối, Bạch Tiểu Vân phải ngủ trên ghế, tuy rằng khi An Viễn tỉnh lại bảo cậu lên giường ngủ cùng mình, nhưng Bạch Tiểu Vân không đồng ý.
Hiện tại, tinh thần cậu không tốt, nhìn An Viễn mà nghi hoặc không ngừng.
Rõ ràng tối hôm qua An Viễn cũng ngủ không ngon, sao thoạt nhìn còn khỏe khoắn hơn mình gấp bội vậy QAQ
Dường như An Viễn biết Bạch Tiểu Vân đang suy nghĩ cái gì, nhẹ nhàng xoa đầu cậu, “Nghĩ gì thế, có phải rất hâm mộ tôi hay không? Ha ha…”
“Không hâm mộ QAQ Giờ tôi chỉ muốn về nhà ngủ…” Bạch Tiểu Vân nhìn bộ dạng đắc ý của người nọ, yên lặng quay đầu, không thèm nói chuyện với y nữa ╭(╯^╰)╮
Tính cách của An Viễn vốn dễ hòa hợp, hơn nữa tối hôm qua còn được Bạch Tiểu Vân chăm sóc dù chỉ là người xa lạ, trong lòng y bị sự tốt bụng của cậu làm cho cảm động, thái độ với cậu cũng thân thiết hơn nhiều.
Sau khi rời khỏi bệnh viện, An Viễn bắt một chiếc xe, Bạch Tiểu Vân báo địa chỉ nhà mình thuê, rồi ngủ luôn ở trên xe.
An Viễn nhìn cậu ngửa đầu ngủ rất khó chịu, ôm đầu Bạch Tiểu Vân tựa lên vai mình.
Nghe tiếng hít thở đều đều của Bạch Tiểu Vân truyền đến, An Viễn nở nụ cười.
Thỏ nhỏ này đúng là to gan, không sợ y bán cậu luôn sao?
Nhưng mà thỏ nhỏ hiền lành như vậy, bán cũng tiếc lắm, để lại làm bạn bè cũng được.
Quãng đường chỉ có hơn mười phút, An Viễn nhìn người bên cạnh mới ngủ được một chút, không đành lòng đánh thức cậu, liền nói một địa chỉ khác. Tài xế tắc xi lại chở họ lòng vòng hơn nữa tiếng, lúc này An Viễn mới để tài xế đưa họ về chỗ cũ.
Tài xế tắc xi nghĩ cái người đẹp trai kia chắc là thừa tiền không biết tiêu, đem đi đốt.
“Về tới nhà rồi, còn dựa vào người tôi nữa là tôi đem cậu về nhà tôi luôn đó.” An Viễn vỗ vỗ đầu Bạch Tiểu Vân.
Cậu giật mình, lập tức ngồi ngay ngắn. Ngơ ngắc nhìn gương mặt tươi cười rạng rỡ của An Viễn, lúc này cậu mới phản ứng, nên xuống xe rồi.
“A… Tạm biệt.” Bạch Tiểu Vân mơ màng xuống xe, còn vẫy tay với An Viễn.
Dường như An Viễn nhớ ra điều gì đó, gọi cậu lại, “Thỏ nhỏ, cho tôi số điện thoại đi, sau này chơi chung.”
Bấy giờ thỏ nhỏ không trụ nổi nữa, cố gắng hết sức mở đôi mắt như muốn sụp xuống của mình. Tuy rằng cậu rất muốn sửa lời đừng gọi cậu là thỏ nhỏ, nhưng chẳng còn hơi sức đâu mà nhiều lời, mệt mỏi đọc số điện thoại của mình ra.
Nhìn theo hướng tắc xi rời đi, lúc này Bạch Tiểu Vân mới nhớ ra mình đã quên trả tiền QAQ Ngày kia đi làm phải trả lại cho An Viễn QAQ
Sau khi Bạch Tiểu Vân về nhà, cậu trực tiếp ngã lên giường ngủ đến ba giờ chiều.
Bởi vì tối hôm qua ở bên cạnh An Viễn, hôm nay lại ngủ lâu như vậy, hai ngày nghỉ cuối cùng cũng trôi qua phân nửa.
Buổi tối, Bạch Tiểu Vân lên mạng gửi lời chúc mừng tới tổ kịch《 Long Đằng 》.
Bạch Tiểu Vân: Chúc mừng kỳ hai thuận lời phát hành, vất vả rồi *Tung bông*! *★,°*:. ☆( ̄▽ ̄)/$:*. °★*.
Tên Lửa Trăm Phát Trăm Trúng: Phụt, phản xạ hình cung của Vân phi ﹁_﹁
Cảnh Trình: Tối hôm qua phát kịch, tôi gọi cậu trên nhóm lâu như vậy vẫn không thấy cậu đâu, quả thực ngược CRY. Hôm nay mới bất ngờ lên mạng, thật không thể tha thứ ╭(╯^╰)╮
Họa Tiên Tử: Tối hôm qua Vân phi làm gì thế ﹁_﹁ Không phải tôi hỏi thay đại thần đâu ﹁_﹁
Gió Thổi Hương Hoa Lúa: Thảo nào tối hôm qua đại thần mất bình tĩnh như vậy ﹁_﹁
Đương nhiên đại thần mà mọi người đang nhắc đến lúc này đang nhòm lén ﹁_﹁
Kỳ Tu: Mất bình tĩnh?
Gió Thổi Hương Hoa Lúa: Không! Đại thần, tối hôm qua anh thật oai phong ﹁_﹁
Cảnh Trình: Tối hôm qua, đại thần tuyệt đối oai phong 233333
Bạch Tiểu Vân: Tối hôm qua, tôi ở trong bệnh viện, không thể lên mạng. Rất xin lỗi.
Bạch Tiểu Vân: Nhưng mà tôi đã xem bài post rồi, cảm ơn mọi người, cảm ơn đại thần.
Đương nhiên tốc độ đánh chữ của thỏ nhỏ thua xa đám con gái hóng hớt chuyên tám phét trong nhóm, vì vậy khi cậu trả lời câu hỏi của chuẩn bị đại nhân, trọng tâm câu chuyện đã bị dời đến người đại thần rồi ﹁_﹁
Họa Tiên Tử: Bệnh viện??? Vân phi, cậu làm sao thế QAQ
Cảnh Trình: Vân phi, cậu không sao chứ? Tôi sai rồi, tôi chỉ hay đùa giỡn, không trách cậu.
Bạch Tiểu Vân đang định giải thích rằng không phải cậu bị ốm, Kỳ Tu đã giúp cậu nói ra.
Kỳ Tu: Đừng có nguyền rủa Vân phi nhà tôi bị bệnh, tối hôm qua em ấy phải đi bệnh viên chăm sóc đồng nghiệp.
Họa Tiên Tử: Không phải Vân phi bị ốm là tốt rồi.
Cảnh Trình: Hóa ra là đồng nghiệp, không sao là được rồi.
Bạch Tiểu Vân: Ừa ừa, cảm ơn mọi người quan tâm, tôi không sao O(∩_∩)O~
Cảnh Trình: Nhừng mà, sao đại thần cũng biết chuyện này﹁_﹁
Tên Lửa Trăm Phát Trăm Trúng: Đương nhiên bởi vì đại thần biết rõ rằng nhất cử nhất động của Vân phi rồi ﹁_﹁
Gió Thổi Hương Hoa Lúa: Tên lửa, không thấy lời cô nói rất vô ích sao be ﹁_﹁
Bạch Tiểu Vân: Tối qua tôi đã nói cho anh ấy QAQ
Họa Tiên Tử: Đột nhiên tôi nhận ra gì đó, he he ﹁_﹁
Hàn huyên cùng các cô gái trong nhóm một chút, Bạch Tiểu Vân phát hiện có hai người lạ thêm Q của cậu, trên khung lí do đều biết là chuẩn bị cầu tiếp kịch. Bạch Tiểu Vân đồng ý thêm bạn tốt.
Trong đó có một người lập tức gửi tin nhắn tới.
Niệm Niệm: Chào Tiểu Vân sama (^o^)/~
Bạch Tiểu Vân: Xin chào O(∩_∩)O~
Niệm Niệm: Tiểu Vân sama có thể tiếp kịch không? Toàn bộ một kỳ.
Bạch Tiểu Vân: Thể loại gì vậy?
Niệm Niệm nói cho Bạch Tiểu Vân thể loại kịch, còn gửi kịch bản tới cho cậu xem.
Bạch Tiểu Vân xem xong, thấy cũng không tệ lắm, thái độ của chuẩn bị cũng rất tốt, cậu đồng ý.
Chuẩn bị mau chóng kéo Bạch Tiểu Vân vào nhóm tổ kịch.
Cậu vừa nhìn đến tên nhân viên đều đã đầy đủ, nhìn kỹ hơn, không ngờ chủ dịch công là Thương Hà.
Chính là người phối chủ dịch công đã rời khỏi kỳ một 《 Long Đằng 》.
Sao tình cờ lại hợp tác rồi?
|