Đương Ngưu Lang Xuyên Việt Biến Thành Tiểu Quan
|
|
Chương 25[EXTRACT]Edit: Đông Thảo “Nga.” Ta ngượng ngùng gật đầu, vẫn là ngồi bất động, bị nói đến như vậy, trong lòng cho dù có một tia tình dục cũng bị đánh lui cho không còn một mảnh, chỉ còn lại xấu hổ không biết nên làm gì bây giờ. “Uy, ngươi rốt cuộc muốn làm hay không?” Thành mỹ nhân cũng không kiên nhẫn chờ, chìa cặp đùi xinh đẹp đá ta. Đương nhiên muốn a! Chính là hiện tại ta không có tính thú …… “Không làm coi như xong.” Thành mỹ nhân ngồi dậy, chỉnh lại xiêm y đang hỗn độn “ Nếu bây giờ không làm, về sau sẽ không còn cơ hội.” Cái gì? Kia là sao! Ta lập tức tiến về phía Thành mỹ nhân, một lần nữa đem hắn áp trở lại trên giường, buông ra lời thề son sắt:“Hôm nay không làm cho đến cùng, ta sẽ không manng họ Đào!”[ ngươi vốn không phải họ Đào – -||||] (túng quá hóa liều..:’>) Cảm giác được trong cơ thể nháy mắt đã tràn ngập nhiệt tình lại, nguyên lai ta là cần có người kích thích a. Thành mỹ nhân yên ổn nằm ở dưới thân ta, hài hước cười:“Hy vọng lần này suôn sẻ không xảy ra tình huống gì đó nữa a.” “……” Cho ngươi biết thế nào là kỹ thuật! Đem Thành mỹ nhân lật lại, tinh tế cắn cắn cái lưng trắng nõn trơn bóng của hắn, hai tay xoa nắn làn da nộn thịt mềm mại bên trong đùi, tận tình khiêu khích. Thành mỹ nhân dồn dập thở hổn hển, cười nói:“Đợi lát nữa cũng không nên lỗ mãng.” “……” Lúc này còn có tâm tư trêu chọc ta, ngươi là có ý không cho ta im lặng làm xong! Cái trán gân xanh bạo khởi, ta lập tức xoay mặt Thành mỹ nhân lại, ngăn chặn môi hắn, gắt gao giao triền, hắn cũng nhiệt tình hưởng ứng ta, cuốn lấy đầu lưỡi của ta ở trong không gian nhỏ hẹp tùy ý mút mát, không khí lập tức trở nên nhiệt, cơ hồ là quên hết tất cả, chúng ta dây dưa cùng một chỗ, tay của ta dần dần trượt xuống, lén vào nơi tư mật của hắn. “Ân, ngươi điểm nhẹ.” Thành mỹ nhân hàm hồ rên rỉ, thanh âm hơi khàn khàn nói không nên lời thực gợi cảm, ta nhất thời cảm giác được nửa mình dưới rõ ràng biến hóa, một cỗ xúc động khẩn cấp xông lên, không khỏi động tác dưới tay cũng nhanh hơn. Dưới thân Thành mỹ nhân hơi thở càng thêm ồ ồ, trên lưng đã muốn nhuốm một tầng mồ hôi, tư thế mụ mị, mái tóc đen dài quấn quanh cần cổ, trông thật gợi tình. Nhìn cảnh đẹp như thế, ta rốt cục nhẫn nại không được liền tiến vào, nhanh chóng bị một cảm giác ấm áp vây quanh làm cho ta một trận thở dốc, vừa muốn động, chợt nghe đến dưới thân Thành mỹ nhân một tiếng kêu rên, dẫn theo vài phần thống khổ. “Làm sao vậy?” Ta hoảng hốt, đang muốn dứt ra đi ra, lại nghĩ đến lần trước ta cũng như vậy tùy tiện đi ra ngoài nhất định liên lụy đến nửa thân dưới, chỉ dừng lại bất động. Thành mỹ nhân từng ngụm từng ngụm thở phì phò, trên lưng hơi hơi co rút, mi tâm nhíu chặt, tựa hồ đang chịu đựng thống khổ thật lớn, không biết là bởi vì đồng tình hay là muốn trấn an hắn, ta cúi người xuống, ôn nhu hôn lên lưng hắn, nụ hôn khẽ này tựa hồ rất hữu dụng, chỉ chốc lát sau, Thành mỹ nhân không kiên nhẫn xoay xoay thắt lưng:“Ngươi như thế nào còn không động?” “……”. Ta nắm chặt thắt lưng hắn trả thù, bắt đầu mạnh mẽ thẳng tiến, quả nhiên nghe được hắn cúi đầu rên rỉ, hơi khàn khàn, tình sắc vô cùng. Bên trong Thành mỹ nhân thật là ấm áp, ma xát mang đến thật lớn kích thích làm cho ta hạnh phúc muốn kêu to, lúc này kỹ thuật đã muốn không cần sử dụng đến, ta cơ hồ là theo bản năng, ở trong nội bích nhỏ hẹp đấu đá lung tung, thể nghiệm khoái cảm dâng trào, đầu óc một mảnh vựng huyễn, ý loạn tình mê, ta cắn đầu vai mượt mà của Thành mỹ nhân, co rút gục ở trên người hắn. Giải phóng xong ta miễn cưỡng nằm trên người Thành mỹ nhân, còn đang đắm chìm trong mỹ vị vừa qua, đột nhiên cảm giác được dưới thân Thành mỹ nhân giật giật, mở mắt ra, đối diện chính là hai tròng mắt đang tính kế của hắn. Vì cái gì ta có dự cảm không ổn……
|
Chương 26[EXTRACT]Edit: Đông Thảo Quả nhiên, Thành mỹ nhân cười nói:“Đào Y đã thỏa mãn, chính là ta còn rất khó chịu, ngươi nói làm sao bây giờ?” Theo ngón tay của hắn nhìn lại, cái vật thật lớn kia vẫn còn trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê, ta vẻ mặt hắc tuyến, vừa mới chỉ lo chính mình, thật sự đã quên nó. “Đào Y kỹ thuật thực kém.” Thành mỹ nhân nửa oán giận nói, khóe miệng lộ ra một nụ cười thật khủng bố,“Để ta chỉ cho ngươi một chút kiến thức thế nào là kỹ thuật chân chính.” Xoay người một cái, hắn dễ dàng đem ta áp đảo dưới thân. Người hắn, làm bằng sắt sao? Ta bị làm ngày hôm sau cả người đều đau nhức mún chết, hắn vừa mới trải qua xong, giống như là không có việc gì, thật sự là quá mức khủng bố! “Đào Y, bắt đầu nha.” Nam nhân đang áp trên người ta cười nói, tựa hồ giống như nói “muốn ăn cơm ” thoải mái giống nhau,“Xét thấy kỹ thuật ngươi kém như vậy, phải trừng phạt, đêm nay ngươi đừng mong được ngủ.” Edit: Đông Thảo Ông trời của ta ơi! Còn chưa có khóc ra tiếng, ngực đã bị khẳng cắn, tất cả oán hận toàn bộ đều hóa thành tiếng rên rỉ. “Tốt lắm!” Thành mỹ nhân nhướng mày mỉm cười, tựa hồ thực vừa lòng phản ứng của ta, ngón tay không chút lưu tình thăm dò nơi mật động nóng bỏng. “A, đau!” Khổ sở nhăn lại mi, cố gắng thả lỏng thân thể, ngón tay Thành mỹ nhân ở trong cơ thể ta linh hoạt loạn động cao thấp, mang đến cảm giác khó tả, đồng thời trong cơ thể lại dần dần dâng lên một cỗ tê dại, làm cho ta cảm thấy có chút sợ hãi. Chẳng lẽ thân thể này đã muốn bị dạy dỗ đến mức thích được nam nhân đụng chạm như thế? Hay là làm thụ vẫn thoải mái hơn? “Nha a……” Ngón tay ở bên trong nội bích nhấn một cái, ta sợ hãi kêu một tiếng. “Đào Y ngươi không chuyên tâm.” Thành mỹ nhân lên án nói, ngón tay lại dùng lực đè ép một chút, ta nhất thời thở gấp một tiếng, có một loại cảm giác nói không nên lời từ xương sống chạy thẳng lên da đầu, làm cho ta không tự chủ sợ run cả người. “Đào Y xem ra thực hưởng thụ nha, xem, nơi này cũng có tinh thần rồi a.” Cầm lấy dục vọng đang thoáng ngẩng đầu của ta, Thành mỹ nhân cười đến đắc ý,“Bất quá, hiện tại nên đến lượt ta hưởng thụ chứ?” 乔振宇 Kiều Chấn Vũ’s Hoàng cung (tuyetlam.wordpress.com) Vừa dứt lời, một vật cứng thật lớn liền thẳng tắp xông vào, nội vách tường đột nhiên bị một cảm giác quá mức kích thích, ta ngẩng đầu lên, há mồm thở dốc, cố gắng thả lỏng chính mình. Thành mỹ nhân đỡ lấy thắt lưng của ta, bắt đầu kịch liệt luật động, ta chỉ có thể nắm cánh tay hắn bị động thừa nhận, toàn thân đều nóng ran, từng đợt rồi lại từng đợt cảm giác mê muội hướng ta đánh úp lại. Tình cảm mãnh liệt, phía trước lại bị bắt lấy, dưới kỹ xảo của Thành mỹ nhân dần dần trướng đại, trước sau đều bị công kích, khoái cảm làm cho ta kích động đến nói không ra lời, chỉ có thể gắt gao nắm trụ bờ vai của hắn, trên bờ vai vẫn còn lưu lại dấu răng ta vừa mới cắn không lâu, mà hiện tại ta chỉ có thể ở trong lòng hắn mất mặt khóc nức nở. Khoái cảm mãnh liệt như muốn trào ra liền bị áp chế, trước mắt ta đột nhiên biến thành màu đen, hai tay mềm nhũn, thiếu chút nữa ngã xuống, may mắn một cánh tay Thành mỹ nhân vẫn nâng ta, mới tránh được chuyện mất mặt như vậy. Thành mỹ nhân hung ác lặc trụ thắt lưng của ta, va chạm vài cái, lại đem ta ôm đến trên đùi hắn, tay tay còn lại vẫn không buông ra. Thân thể nặng nề làm cho cự vật trong cơ thể từng chút đỉnh đến chỗ sâu nhất, đầu óc ta trống rỗng, ngay cả kêu đều kêu không được. Cảm giác được một dòng nhiệt lưu phun trào mãnh liệt trong cơ thể, hắn rốt cục buông lỏng tay ra, ta cố sức thở, đầu óc mê muội tựa hồ vẫn còn ông ông tác hưởng. Chỉ mong được đi ngủ, ai ngờ Thành mỹ nhân lại vô lại cươi nói:“Đào Y, không thể ngủ nga, hôm nay một đêm cũng không thể nghỉ ngơi nga!” Lúc này ta ngay cả khí lực trợn trắng mắt đều không có. Chờ Thành mỹ nhân tính thú đã đạt đến đại lượng, tên kia lại còn rất đắc ý, ý thức tuy mơ hồ còn nghe được thanh âm hài hước của hắn:“Lần sau Đào Y còn muốn ở mặt trên sao?” …… Chết cũng không muốn!
|
Chương 27[EXTRACT]Edit: Đông Thảo Hôm sau khi tỉnh bên cạnh đã không thấy bóng dáng Thành mỹ nhân, nhìn ra ngoài, phỏng chừng đã là buổi chiều, tuy rằng toàn thân mỏi nhừ một chút cũng không muốn động, nhưng bụng lại bắt đầu không ngừng kháng nghị, không có biện pháp, đành phải rời giường đi tìm đồ ăn, đi ra ngoại gian, liền thấy chậu rửa mặt đã đầy nước, bên cạnh thả một chiếc khăn mặt, trên bàn còn có xiêm y cùng mấy món điểm tâm lót dạ. Khóe miệng không khỏi vẽ ra một đường cong, xem ra Thành mỹ nhân vẫn là rất cẩn thận. Thành mỹ nhân không thích ngoại nhân tiến vào phòng của hắn, cho nên hắn cũng không cần nha hoàn. Kia những điều này đều là do hắn cho làm? Khóe miệng tươi cười đột nhiên cứng lại, nói như vậy, Thành mỹ nhân đã đem ta trở thành người tối thân mật bên cạnh hắn? “Ta nghĩ ta bắt đầu đối với ngươi sinh ra hứng thú, Đào Y!” Nguyên lai câu nói kia cũng không phải vui đùa! “Ta cũng nói qua, ngươi nếu thật sự động đến hắn, ta cũng không khách khí!” Nguyên lai ngày ấy hắn nói những lời ấy với Đào Yết đều là thật! Cẩn thận ngẫm lại, hắn cường thế như vậy, nếu không là với đối tượng hắn thực lòng thích, như thế nào lại tình nguyện cam lòng nằm ở phía dưới? Mà ta cư nhiên vì vui sướng quá, hồ đồ đoạt đi lần đầu tiên của Thành mỹ nhân! Ta sẽ không cần phải chịu trách nhiệm đi? Càng nghĩ lại càng sợ, đối mặt với một bàn điểm tâm đột nhiên lại không muốn ăn. Tình yêu, thật lâu trước kia, đối với ta mà nói cũng chỉ là một thứ xa xỉ phẩm, cho nên, làm ngưu lang vừa được thoải mái lại không phải chịu trách nhiệm, thích hợp với ta nhất. Ta thừa nhận ta là người nhu nhược, ta kỳ thật rất sợ hãi tình yêu. Nó ở trong mắt ta, bất quá là dùng tiền tài xây lên một tòa hoa lệ từ đống phế tích, căn bản không chịu nổi một cú đả kích. Hơn nữa càng đáng sợ chính là, ta phát hiện mình đối với Thành mỹ nhân cũng có hảo cảm, tuy rằng là chưa đến mức thích, hắn đôi khi cũng thực ôn nhu, đúng là điểm hấp dẫn trí mạng. Ta đối với mình thực hiểu biết, ta tịch mịch hồi lâu, hiện tại có người rất tốt với ta, ta đã bắt đầu dao động. Tại nơi xa lạ này, ta lại ái thượng hắn, người có thể dựa vào cũng chỉ có hắn, loại cảm giác này, ta thật sự không thích. Chính là đối tượng nếu là Thành mỹ nhân, ta nghĩ, có thể thử xem. Ta cũng không phải người dài dòng, cho nên, Thành Lãng [ nơi này Thành Lãng là Thành mỹ nhân nga ], ta liền cho ngươi thời gian một tháng, nhìn xem ngươi có bản lĩnh hay không làm cho ta yêu thượng ngươi. Chạng vạng sau khi Thành mỹ nhân trở về ta đem nghi vấn đọng lại ở trong lòng đã lâu hỏi hắn:“Ngươi chừng nào thì mới bằng lòng đem nguyên nhân ta bị đuổi giết nói cho ta biết a?” Thành mỹ nhân lúc trước cứ thừa nước đục thả câu không nói, ta nghĩ là thời cơ chưa tới, bất quá hiện tại, ta đã muốn chờ không được. Chuyện này, là mối liên hệ duy nhất giữa ta và hắn, một khi nó đứt, hoặc là lưu lại, hoặc là rời đi. Một tháng, vậy là đủ rồi. “Như thế nào trước kia ta chưa nói qua cho ngươi sao?” Thành mỹ nhân chỉ kinh ngạc nói. “Ngươi chỉ nói với ta một nguyên nhân trong đó.” Ta cực lực nhịn xuống cơn tức trên đầu. Thành mỹ nhân vỗ cái trán, tỉnh ngộ,“Ai nha, ta thực sơ ý!” “……” “Kỳ thật…… người muốn đuổi giết ngươi chính là bác của ta, ta cũng không không biết xấu hổ mà nói cho ngươi.” Thành mỹ nhân khó xử nói. “Như thế nào có thể? Ta nhận thức bác ngươi sao?” Cái này cũng rất quỷ dị chứ! “Ngươi đương nhiên là không biết, chẳng qua ta đem khối ngọc bội kia cho ngươi. Ta lúc trước không hiểu được khối đồ vật kia có ý nghĩa gì, ngươi thích, ta liền cho ngươi. Ai biết cái đó là cấp cho con dâu trong gia đình, hơn nữa ai cầm kia khối ngọc bội liền đại biểu cho người sẽ sinh con nối nghiệp cho ta. Sau khi nàng biết được, cảm thấy được ngươi không xứng, cho nên mới nghĩ biện pháp giải quyết ngươi. Sự tình chính là như vậy.” Thành mỹ nhân bất đắc dĩ nhíu mi. Này…… Này…… Lửa giận hừng hực thiêu đốt, ta ôm chặt vạt áo Thành mỹ nhân, quát:“Như thế nào có thể! Điều này sao có thể! Chuyện cũ rích sáo rỗng như thế sao có thể phát sinh ở trên người của ta!”
|
Chương 28[EXTRACT]Edit: Đông Thảo Lửa giận hừng hực thiêu đốt, ta ôm chặt vạt áo hắn, quát:“Như thế nào có thể! Điều này sao có thể! Chuyện cũ rích sáo rỗng như thế sao có thể phát sinh trên người của ta!” Đây rõ ràng là một vở kịch ngôn tình, nhân vật chính trong đó bị cha mẹ vợ dùng mọi cách đàn áp gây khó dễ! (ơ phải là cha mẹ chồng chứ nhỉ???) “ Cũ rích sáo rỗng?” Thành mỹ nhân từ chối cho ý kiến, nhíu mi,“Dường như là có một chút, bất quá bác ta chính là một người cổ hủ như vậy. Như vậy…… Ngươi đang tưởng tượng xem có chiêu bài gì ứng phó nàng sao?” “……” Thực giảo hoạt! “Kỳ thật, nếu chỉ là hiểu lầm, giải thích rõ ràng là được.” Dù sao cái gì loạn thất bát tao lập gia đình, con dâu cùng cái gì người thừa kế ta cũng không muốn làm. “Ai nói là hiểu lầm?” Thành mỹ nhân cười, biểu cảm thập phần coi là sự thật,“Có lẽ trước kia là hiểu lầm, hiện tại cũng không phải.” Thành mỹ nhân ánh mắt như phóng điện, sáng quắc nhìn chằm chằm ta, chịu không nổi ánh mắt nhiệt tình của hắn, bèn nói sang chuyện khác:“Ngày hôm qua nói hôm nay không đi kinh thành sao, theo lời ngươi nói, Diễn thanh sẽ có nguy hiểm đi?” “Không cần lo lắng.” Thành mỹ nhân khoát tay,“Tốt xấu gì hắn cũng là hoàng thân quốc thích, cho dù bác ta nếu không thích hắn, cũng sẽ không đụng đến hắn.” (liên quan tới cái ngọc bội ý..) Kia cũng là, tuy rằng Diễn Thanh có thể cùng cữu cữu a di hắn quan hệ chẳng ra gì, chỉ là người bên này tựa hồ cũng không biết. “Nếu Diễn Thanh không có gì nguy hiểm, vậy ngươi còn đi kinh thành gì chứ?” Ta oán hận nói, như thế nào cũng chỉ khi dễ một mình ta…… “Đương nhiên muốn đi. Chẳng lẽ không muốn đem ngọc bội lấy lại?” Thành mỹ nhân nghiêm trang giải thích nói. “……” Cuồng hãn, lại có thể là bởi vì loại lý do này! Ta phát hiện ta càng ngày càng không theo kịp phương thức tư duy của Thành mỹ nhân. Thiên lam lam thủy thanh thanh, ánh nắng rực rỡ, cuộc sống chính là như thế tốt đẹp, ta lại cùng Thành mỹ nhân không lòng dạ nào thưởng thức phong cảnh bốn phía xinh đẹp, thầm nghĩ ở trong xe ngựa ngủ. Tối hôm qua trải qua lại một lần “Hài hoà” hiệp thương (thương lượng, thỏa hiệp), chúng ta rốt cục quyết định đi kinh thành tìm Diễn Thanh, bởi vì ta sẽ không kỵ mã, đành phải tọa xe ngựa, dù sao xe cũng là của nhà hắn, hơn nửa đêm không ngủ, ta mệt phải chết, Thành mỹ nhân tinh lực tràn đầy, cố tình thỉnh thoảng chọc ta nói chuyện, ta hàm hồ hưởng ứng vài tiếng, cuối cùng cũng để con sâu ngủ xâm nhập, mắt thấy muốn ngủ, đột nhiên xe ngựa một thắng gấp một cái, ta trượt dài trên ghế, đập vào thành xe, đau đớn hút một ngụm khí, sâu ngủ kiểu gì cũng chạy đi hết. “Uy, tài xế, ngươi đánh xe kiểu gì vậy! Như thế nào……” Ta tức giận nhoài người ra ngoài cửa sổ giáo huấn tên tài xế không biết đánh xe kia, đã thấy trước xe ngựa là một đám người, tài xế vẻ mặt kinh hoảng lui ra phía trước đồng cỏ, bao nhiêu lời muốn nói cũng tự động tiêu tán. Xem tình hình, không phải là gặp sơn tặc chứ? A nha, đúng thật là! Đều do xe ngựa Thành mỹ nhân rất hoa lệ, rất rêu rao, cái này hay lắm, đem cường đạo đưa tới. “Làm sao vậy?” Phía sau Thành mỹ nhân lạp lạp tay áo của ta, hỏi. Ta lùi về, thực trấn định trả lời:“Là sơn tặc! Đại khái có hai mươi mấy người.” Không sợ! Chính là hơn hai mươi sơn tặc, đối với Thành mỹ nhân mà nói bất quá một bữa ăn sáng đi. “Phải không? Ta xem xem.” Thành mỹ nhân cũng ló ra xem, quay lại cười hì hì trả lời,“Không nhiều không ít vừa đúng ba mươi.” Ta ánh mắt chờ đợi nhìn về phía Thành mỹ nhân:“Ngươi có thể giải quyết?” Thành mỹ nhân ngẩng đầu trầm tư: “ Bộ dáng dường như thực phiền toái a!” “……” Đang lúc chúng ta hai người “Tự tiêu khiển”, đám kia sơn tặc đã muốn đem xe ngựa bao bọc vây quanh, sau đó một nam nhân tiến lên kéo rèm cửa, lấy một bán nhân khoen đại đao*chỉ vào chúng ta:“Có thứ gì đáng giá đều lấy ra……” Chưa nói hết câu nhìn thấy nụ cười của Thành mỹ nhân âm vực đều trở nên nhỏ dần, cuối cùng biến mất ở trong miệng, ngơ ngẩn ngẩn nhìn chúng ta một hồi, nam nhân đột nhiên xoay người chạy đi, đối với huynh đệ bên ngoài cười to nói:“Các huynh đệ, hôm nay bắt được hai mỹ nhân, chúng ta rốt cục cũng có áp trại phu nhân!” Tiếng hoan hô ở bốn phía làm ta không khỏi thần tình hắc tuyến, giương mắt trộm ngắm Thành mỹ nhân, vẫn là khuôn mặt tươi cười gian trá muôn đời không thay đổi, chính là khóe mắt tựa hồ có chút run rẩy ── đúng vậy, Thành mỹ nhân từ trước đến nay chán ghét người khác xưng hắn mỹ nhân [ đương nhiên ta đều là trộm kêu ]. Xem ra cái đám này chắc chắn phải chịu khổ sở, ta ở trong lòng vì bọn họ cầu chúc một phen. Quả nhiên Thành mỹ nhân lặng yên sau một lúc lâu, đột nhiên giương lên một nụ cười sáng lạn:“Cái này thật sự thú vị, có phải hay không, Đào Y?” Ta lúc này một giọt mồ hôi lạnh men theo thái dương trượt xuống. Vì thế tại nơi thiên lam lam thủy thanh thanh này, ánh nắng buổi chiều rực rỡ, ta cùng Thành mỹ nhân bị một đám sơn tặc vây quanh reo hò. Đáng thương tài xế nơm nớp lo sợ một lần nữa cầm lấy dây cương khoái mã ── đem hai người chúng ta áp trại phu tương lai nhân đưa lên núi. (*) ta nghĩ là cái đao mấy anh sơn tặc hay dùng, óo mấy cái khoen đeo lủng lẳng ý, chả kím được hình
|
Chương 29[EXTRACT]Edit: Đông Thảo “Ngươi làm chính, ngươi làm thiếp! Như vậy ta có tới hai áp trại phu nhân!” Mĩ kỳ danh là đem chúng ta đưa vào khách phòng, thực tế là đem hai người chúng ta trói lại mang vô, nam nhân cầm đầu vui vẻ đi theo đánh giá hai chúng ta, lúc sau lại vừa lòng chỉ chỉ Thành mỹ nhân, lại chỉa chỉa ta, tựa hồ là sợ hắn lỗ mãng dọa đến chúng ta, còn cố ý phóng ngữ khí mềm nhũn, bất quá nghe được lại chỉ làm cho người càng trở nên khó chịu. Ta hoàn toàn không nói gì. Nam nhân này, bị mù chắc? Chẳng lẽ hắn không thấy được hai người chúng ta trên người mặc đều là nam trang? Chẳng lẽ hắn không thấy được Thành mỹ nhân thân phận thanh cao? Chẳng lẽ hắn không thấy được người hầu của chúng ta? Ta nghĩ ngẩng đầu lên cho hắn thấy rõ ràng, trong lòng bàn tay lại bị cấu một cái thật đau. Thành mỹ nhân ở bên tai ta thấp giọng cảnh cáo nói:“Ngươi hiện tại cho bọn họ biết ngươi là nam nhân sẽ không sợ bọn hắn thẹn quá hoá giận giết người diệt khẩu?” “……” Ta không tin, lấy Thành mỹ nhân công phu tuyệt đỉnh như thế chẳng lẽ sợ mấy chục cái sơn tặc này? Được rồi! Nếu ngươi cảm thấy được thú vị, ta liền tiếp tục cùng ngươi chơi! Ta yên lặng cúi đầu, không nói. “Ha ha, Tiểu nương tử thẹn thùng. Nhất định là chứng kiến đại ca lớn lên anh tuấn tiêu sái phong lưu phóng khoáng cho nên ngượng ngùng, ngươi xem các nàng vô đây vô cùng thẹn thùng vẫn chưa nói được đến nửa câu!” Một tiểu đệ thông minh lập tức tiến lên châm ngòi thổi gió. Thật sự là một đám thần kinh! Ta buông tha không nghe xem họ tính toán gì, chuẩn bị tiếp tục giấc ngủ tối hôm qua. “Như vậy, chọn một ngày gần nhất tốt nhất, chúng ta ba người cùng nhau bái đường!” Nam nhân tự chủ trương hạ quyết định, phân phó thủ hạ của hắn đi thăm dò ngày hoàng đạo. Ba người cùng nhau bái đường…… Ta đã quyết định đối những người đó lời nói tai vào tai ra. “Các ngươi yên tâm, ít hôm nữa làm áp trại phu nhân của ta, đảm bảo các nguoi sẽ được sống sung sướng.” Nam nhân nói xong liền hướng ngoài cửa bước đi, trước khi đi còn dừng lại quay đầu lo lắng cảnh cáo nói,“Không được chạy trốn a!” “Ha ha ha ha ~” Đợi tất cả đều đi hết, Thành mỹ nhân rốt cục khôi phục bản tính của hắn, ức chế không nổi nhỏ giọng cười rộ lên, vừa cười vừa chửi cái tên đầu gỗ kia,“ nam nhân kia, hảo xuẩn a! Thật tối ngoạn, ha ha, lần này quả nhiên không uổng công! Ngươi nói có phải hay không Đào Y?” (éc.. tội e sơn tặc, nó coi như là đồ chơi mà ngoạn kìa @^@|||) “thích chơi thì cứ chơi, chỉ sợ đến lúc đó có muốn chạy cũng không xong!” Ta thở dài, thay đổi một tư thế thoải mái nằm xuống. “Như thế lại muốn chạy cũng không xong!” Thành mỹ nhân cười,“Bất quá tốt nhất vẫn là chờ bái đường xong đi, như vậy mới ngoạn mới hay!” “Ngươi điên rồi!” Ta kinh hãi,“Ngươi nếu cùng người kia bái đường? Ngươi còn thật sự trốn được không? Này cũng không phải là đùa giỡn!” Nơi này phải so với thời đại của ta, không phải muốn hợp là hợp, muốn tan là tan, một khi đã bái đường, chính là chuyện cả đời. Thành mỹ nhân, không cần đùa với lửa a! “Đào Y ngươi lo lắng cho ta sao?” Thành mỹ nhân vô tội nháy mắt mấy cái, học khuê nữ thẹn thùng,“Chính là người ta thật sự rất muốn bái đường a!” Người ta…… Ta hãn! Quên đi, ngươi cứ đi bái đường của ngươi, ta ngủ. Ta xoay người, không nhìn tới Thành mỹ nhân cười đến vô cùng đắc ý. “Đào Y?” Sau một lúc lâu, Thành mỹ nhân lôi lôi ta,“Ngươi đang ngủ sao?” “……” Không để ý tới hắn. “Đào Y?” “……” Tiếp tục giả ngủ. Bên tai không có thanh âm, một lát sau, thanh âm quần áo sột soạt, cảm giác bên cạnh có người nằm xuống, sau đó nghe được người nào đó lẩm bẩm:“Đào Y thật là bổn!” (nu…ý nộn là ngốc..) “……” Ta nhẫn! Một cánh tay ngang tàng ôm lấy thắt lưng của ta, hơn nữa càng ôm càng chặt, không thể nhịn được nữa ta quyết định giả vờ xoay người muốn gạt cánh tay kia xuống, nam nhan trọng nhất là sĩ diện, nhưng là cảm giác được có- chỗ nào không đúng…… Thắt lưng…… Cánh tay…… A??? Ta lập tức từ trên giường ngồi dậy, kinh ngạc nói:“Ngươi làm sao đem dây thừng cởi bỏ?”
|