Nhất Dạ Tình Hậu (Sau Tình Một Đêm)
|
|
Chương 46: Thật xấu[EXTRACT]Cố Lan tỉnh lại nhìn thấy đầu tiên chính là trần nhà bệnh viện trắng như tuyết, y nhẹ nhàng hơi chớp mắt, nghiêng đầu đi liền thấy được Tiết Hoàn, hắn ngồi ở trên ghế đang cúi đầu đùa em bé nho nhỏ trong nôi. Em bé có mái tóc đen thui dày đặc mềm mại dán sát trên da đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn nhíu, đôi mắt cũng không biết là chưa mở ra hoàn toàn hay vốn cũng không lớn ngược lại khá là khó coi, làn da non đỏ đã lộ ra màu trắng. “Thật xấu.” Nhất định là theo ba nó. Tiết Hoàn hơi ngẩng đầu lên, trong mắt chứa đựng kinh hỉ, “Tỉnh rồi?” Cố Lan thoáng động một chút đã cảm thấy hạ thể đau đớn, tứ chi khẽ run, y nhíu mày lại, “Em ngủ đã bao lâu?” Tiết Hoàn đứng dậy rót ly nước ấm đến trước giường, đem nôi trẻ con đẩy xuống cuối giường một chút, dìu Cố Lan ngồi dậy cho y uống hơn nửa ly nước xong lúc này mới nhìn thời gian, “11 tiếng.” Nói xong đưa tay sờ sờ mặt Cố Lan, “Khổ cực em, bảo bối.” “Bảo bối của anh ở nơi đó.” Cố Lan bỏ tay Tiết Hoàn ra, chỉ chỉ cái nôi em bé đang nằm, “Ôm tới em xem một chút.” “Em là bảo bối lớn, con là tiểu bảo bối.” Tiết Hoàn nhận được một cái liếc mắt của Cố Lan, lúc này mới vui cười hớn hở quay người khom lưng đem con trai nhỏ bảo bối của hắn ôm đến đưa cho y, “Buổi chiều một giờ ba mươi sáu phút ra đời, nặng 3.8 kg, là một bé trai mập mạp.” “Nhìn ra rồi, nếu là bé gái sẽ không xấu như thế.” Cố Lan đem bảo bảo cẩn thận ôm vào trong ngực, ngón tay trỏ nhẹ vuốt ve cái mũi bé xíu của con thì thấy cái miệng nho nhỏ chép chép nỗ lực ngậm ngón tay của y, cảm thấy chơi vui liền cười dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng điểm điểm ở trên môi con. Tiết Hoàn lập tức đem tay y kéo ra, “Con sẽ liếm.” Nói xong trừng mắt liếc Cố Lan một cái, “Lần trước không phải chính em nói sao? Em bé vừa ra đời đều như vậy, nẩy nở là tốt rồi, con trai của anh làm sao có khả năng không dễ nhìn, nói ra cũng không ai tin!” Cố Lan thu tay về tiếp tục nhìn chằm chằm con trai nhỏ, càng ngắm càng vừa mắt, càng nhìn càng vui mừng, “Thật đáng yêu.” “Vừa nãy ai nói xấu?” Tiết Hoàn cười nặn nặn mặt Cố Lan, sau đó tựa như nhớ tới cái gì đột nhiên đứng dậy, “Đúng rồi, em muốn ăn cái gì, anh gọi điện thoại kêu người làm đồ ăn mang tới.” Nghe hắn nói mới tỉnh, Cố Lan lúc này mới kinh ngạc phát hiện bụng rỗng tuếch, đúng là đói bụng, suy nghĩ một chút nói, “Quá muộn rồi, không muốn ăn đồ ăn đầy dầu mỡ, nấu cháo đi, món ăn tận lực thanh đạm một chút.” Tầm mắt y ở bên trong phòng bệnh quét một vòng, lại nghĩ tới một chuyện khác, “Ba mẹ anh có đến không?” Tiết Hoàn lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại, “Làm sao có khả năng không tới, biết em sinh cho ông bà một tôn tử bảo bối khỏi nói cao hứng biết bao nhiêu, nếu em mà tỉnh sớm hơn mười phút trước thì anh vừa dụ dỗ ông bà về nhà đây, đều đã gần một giờ sáng hai lão nhân gia cũng chịu hết nổi rồi, vú Trần thì ở lại, bà ấy kinh nghiệm rất phong phú.” Đang nói chuyện thì điện thoại thông, Tiết Hoàn đem yêu cầu của Cố Lan nói rõ ràng lại với người giúp việc trong nhà. Cúp điện thoại xong lại nghe Cố Lan hỏi, “Vú Trần đâu?” “Đi ra ngoài tiếp điện thoại, hình như là con gái bà ấy gọi tới.” Vú Trần ở Tiết gia đã hai mươi mấy năm, nghe đâu Tiết Hoàn khi còn bé rất sợ sét đánh, mỗi buổi tối nào mà sấm chớp rền vang hắn đều sẽ lén lút chạy đến trong phòng vú Trần, núp ở trong ngực ấm áp của bà để bà che lỗ tai giúp hắn. Cố Lan tưởng tượng thấy cái hình ảnh kia, bất thình lình hỏi một câu, “Anh bây giờ còn sợ sét đánh hay không?” Tiết Hoàn sửng sốt vài giây, sau đó dùng ngón tay trỏ cà cà lông mày, “Đương nhiên không sợ.” Cố Lan nhìn chằm chằm động tác của hắn lập tức hiểu rõ, kẻ này đang nói dối. Người lớn như thế dĩ nhiên còn sợ sét đánh, quả thực làm cho người ta khó hiểu. Cố Lan nín cười nhìn hắn, “Thật không sợ a? Ôi thật là lợi hại.” Tiết Hoàn mặt không biến sắc, “Đúng vậy, anh đã làm ba đứa nhỏ.” “Xấu mặt đi.” Cố Lan mới vừa nở nụ cười hai tiếng thì con trai nhỏ trong lồng ngực bỗng oa oa khóc lên, âm thanh vang dội, khí thế hung hăng đem Cố Lan doạ một chút, “A, tại sao khóc? Aizz, không khóc không khóc a bảo bảo ngoan.” “Đói bụng, nhất định là đói bụng, con trai mỗi hai giờ sẽ khóc một lần, vừa khóc chính là đói bụng.” Tiết Hoàn quay người cầm bình sữa bỏ vào trong máy tiệt trùng sau đó tráng nóng lại bình. Cố Lan một bên dỗ con trai một bên nhìn hắn đem bình sữa từ bên trong máy lấy ra, động tác thuần thục bắt đầu pha sữa bột. Tiết Hoàn rất nhanh cầm bình sữa đi đến, ngồi ở mép giường đem núm vú cao su cẩn thận nhét vào trong miệng bảo bảo, bảo bảo nhanh chóng nín khóc chuyên tâm hút sữa. “Thật đáng yêu a.” Cố Lan cúi đầu ở trên cái trán nhỏ của con trai hôn một cái. “Anh đến ôm.” Tiết Hoàn nhận bảo bảo từ trong ngực Cố Lan, một tay ôm con một tay cầm bình sữa, nói với Cố Lan, “Em nằm xuống nghỉ ngơi đi, để anh là được.” Ngồi lâu xác thực không quá thoải mái, Cố Lan nghiêng người nằm xuống nhìn Tiết Hoàn, cười nói, “Anh thật là có thể thích ứng rất nhanh a, lúc này mới bao lâu đâu, anh xem động tác của anh thật thuần thục.” “Một chút chuyện nhỏ, cái gì không biết có thể hỏi a.” Mấy phút sau Tiết Hoàn liền gặp vấn đề, con trai thối thối, nhưng hắn lại không biết thay tã. Cũng may vú Trần vừa vặn trở về, hai đại nam nhân lần đầu làm ba ban đầu luống cuống tay chân lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Ba ngày sau Cố Lan xuất viện, bị ép về chủ trạch Tiết gia bắt đầu sinh hoạt bốn mươi ngày dài ở cữ. Con trai có dì Nguyệt chăm nom nên y cái gì cũng không cần làm, công việc hàng ngày chính là ăn uống nghỉ ngơi, trừ ăn cơm cùng đi WC thời gian còn lại đều bị yêu cầu nằm trên giường. Không thể gội đầu tắm rửa, không thể xem TV, không thể chơi điện thoại di động, con trai cũng không cần ôm, quả thực là địa ngục giữa trần gian. Cố Lan nhịn nửa tháng thực sự không chịu đựng được thêm nữa, vô cùng đáng thương hiến dâng tính mạng cầu viện người giám thị y. Tiết Hoàn cũng cảm thấy mẹ hắn có chút cổ hủ, hiện nay còn có ai ở cữ như vậy a, quá không khoa học, kỳ thực hắn chính là đang đợi Cố Lan mở miệng cầu hắn đây. Vì vậy, hắn bày ra một mặt biểu tình khổ sở, “Mẹ cũng là vì tốt cho em a, còn không kiêng hết tháng này ngày sau thân thể sẽ để lại nhiều bệnh tật, đến lúc đó em chỉ có thể chịu đựng. Bất quá, nếu em chịu gọi anh một tiếng lão công, anh lén lút cho em tắm một chút cũng không phải là không thể, mẹ ngược lại cũng không nhìn thấy.” Cố Lan đã không thể nhịn được nữa, cũng không cò kè mặc cả hé miệng liền gọi, “Lão công ~” còn kéo dài âm cuối rất tiêu hồn. Lập tức đem Tiết Hoàn đã nhịn thật lâu cứng lên tại chỗ rồi.
|
Chương 47: Happy Ending[EXTRACT]Tiết Hoàn dìu Cố Lan đi vào phòng tắm, để y thư thư phục phục tắm nước nóng xong sau đó mượn tay y giúp chính mình thư thư phục phục phát tiết một hồi. Vì vậy, Cố Lan mỗi lần tắm thì Tiết Hoàn cũng có thể sảng khoái một lần. Cứ như vậy lại qua nửa tháng. Tối hôm đó, Cố Lan từ bên trong phòng con trai đi ra, trở lại phòng ngủ nghe thấy trong phòng tắm truyền ra tiếng nước ào ào, Cố Lan giương mắt nhìn đồng hồ treo tường: mười một giờ bốn mươi phút. Muộn như vậy mới trở về khẳng định là uống rượu, Cố Lan nói thầm trong lòng, nằm lại trên giường một bên nghịch điện thoại di động một bên cầm quả đào gặm ngon lành. Mới vừa hàn huyên cùng Quý Hồi Sinh mấy phút thì cửa phòng tắm mở, Tiết Hoàn thân thể trần trụi vừa lau tóc vừa đi ra. Cố Lan quay đầu liếc nhìn, sách một tiếng, cúi đầu tiếp tục cùng Quý Hồi Sinh nhắn tin qua lại. Tiết Hoàn đi tới trước giường ném khăn mặt qua một bên, lại cầm quả đào đã được gặm một nửa trong tay Cố Lan ném vào thùng rác, ngay sau đó vươn mình lên giường đem Cố Lan vững vàng đặt ở dưới thân. “Uống rượu?” Cố Lan vò vò mái tóc ẩm ướt của Tiết Hoàn. Tiết Hoàn đem mặt chôn ở một bên cổ Cố Lan, hít một hơi thật sâu, “Ân, không uống bao nhiêu.” Cố Lan nâng mặt Tiết Hoàn lên, khẽ cau mày, “Không nhiều thì mặt làm sao hồng thành như vậy?” “Mới tắm xong.” “Nên.” Cố Lan nhìn hắn, “Ngày mai anh ở nhà nằm một ngày đi.” Tiết Hoàn hàm hồ ừ một tiếng, cúi đầu gặm cắn cổ Cố Lan, một bên hỏi, “Tắm chưa?” “Tắm rồi, aizz, anh làm gì?” Tiết Hoàn đẩy tay Cố Lan ra gọn gàng đem quần của y lột xuống, đầu gối tách hai chân y, hô hấp nóng bỏng phun lên phần da thịt mẫn cảm bên gáy y, “Anh nhớ em muốn chết.” Hai má Cố Lan toả nhiệt, “Nhưng nơi đó của em còn đau…” “Dùng mặt sau, anh sẽ cẩn thận, sẽ không làm đau em.” Động tác của Tiết Hoàn có chút nóng vội, cởi bỏ áo ngủ Cố Lan, cúi đầu ngậm đầu vú non mềm so với bình thường dường như lớn hơn, thời điểm liếm hôn không quên lấy tay hầu hạ bên kia khiến Cố Lan say mê ngửa đầu than nhẹ, thở dốc liên tục. Biết Cố Lan ngầm đồng ý Tiết Hoàn thở dốc càng gấp gáp, tính khí dưới hạ thân càng nóng càng sưng. Nhưng hắn không thể gấp, lâu như vậy không làm, lỗ mãng tiến vào sẽ chỉ làm Cố Lan thống khổ, hắn không muốn để cho y đau, cho dù một chút mảy may cũng không nghĩ. Tiết Hoàn kiên nhẫn làm màn dạo đầu, môi hôn môi y, bàn tay âu yếm ở trên người y lưu lại rậm rạp chằng chịt dấu hôn cùng ấn ký dục vọng. Tiết Hoàn một đường hôn trượt xuống, qua lồng ngực đến bụng dưới, tiếp theo càng đi xuống, không chút do dự há mồm ngậm thứ đồ chơi thẳng tắp gắng gượng kia. “A —— “ Hai tay Cố Lan xen vào trong tóc Tiết Hoàn, cảm giác bất ngờ tập kích tới nhanh khiến y ngửa cao đầu thất thanh kêu thành tiếng. Bởi vì Tiết Hoàn ra sức phun ra nuốt vào mà run rẩy không ngừng, trằn trọc rên rỉ, hơi nước trong đáy mắt càng lúc càng dày, mãi đến tận khi khoái cảm chồng chất đến khó có thể chịu đựng nổi, trong thanh âm rên rỉ cao trào đến lạc giọng của chính mình sảng khoái phát tiết ra ngoài. Tiết Hoàn thẳng lưng lau đi bạch trọc dính trên môi, không nói một lời đè lên thân thể Cố Lan để cho y nằm sấp trên giường, sau đó cúi người, bắt đầu từ sau gáy y thuận theo sống lưng gợi cảm một đường triền miền hôn xuống đùi. Cố Lan mặt chôn ở bên trong gối, hai tay khẩn cấp nắm chặt ga trải giường nghẹn ngào rên rỉ. Tiết Hoàn nâng hai mông Cố Lan, cúi đầu hôn cửa động ngượng ngùng đóng chặt kia, duỗi đầu lưỡi trơn trượt vừa hôn vừa mút, tận lực càn quét khiêu khích. Cố Lan không chịu nổi đùa giỡn lớn mật như vậy, mắc cỡ đến mức toàn thân đều nổi lên sắc hồng phấn yêu kiều diễm lệ, y sợ hãi bò lên phía trước, nhưng phía trước đã là đầu giường không còn đường nào thoát được, chỉ có thể nỗ lực rút eo xoay mông muốn thoát khỏi người phía sau, trong miệng cơ hồ đều là tiếng kêu rên nghẹn ngào, “Không muốn, không nên như vậy…” Tiết Hoàn cuối cùng cũng coi như buông tha y, hắn ngẩng đầu lên lau miệng lau môi, nắm lấy vòng eo đang cố sức vặn vẹo của Cố Lan cố định lại, “Được được, không làm em, ngoan.” Vừa nói vừa chen một ngón tay vào bên trong mị huyệt nhỏ hẹp kia, lập tức than thở thành tiếng, “Nóng quá.” Cố Lan hừ nhẹ hơi hơi nâng mông, khẽ cau lông mày, khát vọng cường liệt khiến eo chân y run run rẩy rẩy. Hành lang bên trong vừa chặt vừa nóng hơn nữa dâm thủy dồi dào, chắc là khúc nhạc dạo vừa nãy phát huy tác dụng, Tiết Hoàn liền gia nhập thêm hai ngón tay, nhợt nhạt đâm qua loa mấy lần liền rút ra, đổi thành tính khí lửa nóng sưng phồng đến muốn nổ tung của mình, ma sát lối vào ướt nhẹp mấy lần sau đó chậm rãi chen vào. “Ân ——” Cố Lan hai gò má nóng bỏng, hai tay vẫn buông xuôi ở trên giường theo xâm nhập của Tiết Hoàn chậm rãi nắm chặt, bởi vì làm tiền diễn đầy đủ, y cơ hồ không có cảm giác đau, chỉ có cảm giác nóng bỏng trướng bụng tràn ngập trong cơ thể. Sau khi đi vào hết Tiết Hoàn liền thử động vài cái, trêu trọc Cố Lan phát ra một tiếng hừ nhẹ. Tiết Hoàn thở hổn hển, cúi đầu ở trên lưng Cố Lan hạ xuống một chuỗi mưa hôn ẩm ướt, sau đó nắm chặt eo y lay động hạ thân, cấp tốc ở bên trong hành lang ấm áp căng mịn kia trêu trọc qua lại. Cố Lan ừ a a rên rỉ, vừa mới ma sát mười mấy lần phía trước lại giương cao lên, còn ở phía sau bởi vì động tác của nam nhân mà không ngừng lay động trên dưới. Cố Lan khó nhịn đưa tay tìm kiếm dưới thân, nắm chặt tính khí gắng gượng tuốt động được hai lần liền bị người nắm trụ lấy tay. Eo hông Tiết Hoàn động tác liên tục, một bên ma sát mặt sau của Cố Lan một bên dùng tay an ủi mặt trước của y, hắn quá quen thuộc thân thể này, mỗi một điểm nhạy cảm đều rõ như lòng bàn tay. Hắn nếu như đã muốn cho Cố Lan khoái hoạt thì Cố Lan nhất định sẽ dục tiên dục tử. Cố Lan quả thực kiên trì không tới mấy phút liền bắn, cả người mềm yếu ngã xuống, cái đùi run run, trên mặt trên người đều phủ một lớp mồ hôi mỏng, gấp gáp thở dốc. Tiết Hoàn tùy ý xoa xoa trán một chút, ở trên giường ngồi dậy sau đó nâng Cố Lan lên để cho y ngồi trên hông chính mình. Hai chân trong nháy mắt bị mở ra, Cố Lan cau mày tê một tiếng. “Rất đau?” Tiết Hoàn cúi đầu muốn kiểm tra, bị Cố Lan đỏ mặt ngăn, “Không có chuyện gì, tiếp tục đi.” “Nếu không, đổi tư thế khác?” “Không cần, như vậy là được.” Cố Lan một tay vòng qua vai Tiết Hoàn, một tay đỡ lấy côn thịt cực nóng đang gắng gượng chống bên dưới của hắn, nâng mông lên tìm đúng vị trí sau đó chậm rãi ngồi xuống. Thân thể lần thứ hai bị lấp đầy, Cố Lan thở hổn hển vừa muốn động thì Tiết Hoàn đột nhiên dùng sức chụp chặt eo y nhanh chóng đung đưa trên dưới, Cố Lan theo bản năng ôm lấy cổ của hắn, ngửa đầu rên rỉ. Cố Lan động tình đã cực, bên trong mị huyệt không ngừng phân bố dâm thủy khiến dưới thân ướt dầm dề, trong động tác đâm rút nhanh chóng sâu đậm của Tiết Hoàn phát ra tiếng vang xì xì xì xì tình sắc dâm mỹ. Tiết Hoàn nắm hai vai Cố Lan đột nhiên đem y đẩy ngã xuống giường sau đó mở hai chân y, lần thứ hai từ chính diện chen vào, trằn trọc ma sát mấy chục lần. Cố Lan nức nở cắn chặt bờ vai hắn, ngón chân co chặt lại một lần nữa leo lên đỉnh điểm dục vọng. Tiết Hoàn vốn có thể giữ được lâu hơn, lúc này lại bất ngờ bị tầng tầng mị thịt mềm mại kia siết chặt lấy, hắn nhíu mày thở dốc hai tiếng nặng nề, cúi người ôm chặt Cố Lan nhanh chóng đâm rút thêm mấy lần, cuối cùng bất chợt kêu rên phun trào ở bên trong nơi sâu cùng kia. Hai tay Cố Lan dán sát trên lưng Tiết Hoàn, cảm thụ được dưới tay mình là bắp thịt căng thẳng rung động ẩm ướt mồ hôi, lúc sau nghiêng đầu ấn một cái hôn lên mặt hắn. Tiết Hoàn vừa hôn đáp lại y vừa từ bên trong cơ thể Cố Lan lui ra, vươn mình nằm xuống bên người y nhẹ nhàng thở dốc. Cố Lan nghiêng người kề sát trước ngực Tiết Hoàn, một chân khoát lên trên đùi hắn, trầm mặc dùng ngón tay trỏ xoa vòng xoa vòng trên ngực hắn. Tiết Hoàn đè lại tay y, giọng nói ám ách, “Mệt không?” “Làm sao, không mệt thì lại muốn tới một lần nữa?” Tiết Hoàn cúi đầu nhìn y, giọng nói mang theo ý cười, “Nghe lời này thật giống như em còn chưa có thỏa mãn?” Cố Lan ở trước ngực hắn đập một cái. Tiết Hoàn cười cười đem nắm đấm của Cố Lan bao lại ở trong lòng bàn tay mình, cúi đầu hôn một cái lên mặt y, “Đi, đi tắm.”
|
Chương 48: Phiên ngoại 1. Phòng bếp play tới một phát![EXTRACT]Buổi trưa một ngày nọ, Tiết Hoàn rời công ty tan tầm trước thời gian, không kêu tài xế mà tự mình lái xe đến nhà trẻ đón con trai. Tiểu nam hài bốn tuổi có đôi mắt rất lớn, đen nhánh tỏa sáng, thành thành thật thật ngồi trên ghế phó lái, một tay bắt lấy đai an toàn trước ngực còn một tay ấn lên cặp sách nhỏ để trên đầu gối, bộ dáng rất ngoan ngoãn. Tiết Hoàn thả chậm tốc độ xe, dẫm phanh dừng lại ở đèn đỏ phía trước, giơ tay qua xoa đầu con trai, đầu tóc phía dưới tay cực kỳ mềm mại, cực kỳ giống Cố Lan, trong lòng Tiết Hoàn mềm nhũn, nụ cười trên môi nở rộ: “Nhớ rõ hôm nay là ngày gì sao?” Tiểu nam hài gật gật đầu, nãi thanh nãi khí mà nói: “Biết ạ, hôm nay là sinh nhật con, daddy sẽ làm đồ ăn ăn thật ngon, còn sẽ mua bánh kem cùng lễ vật cho con.” “Vậy con phải làm cái gì?” “Con muốn thân daddy, xoa vai đấm chân cho daddy, nói người vất vả, nói con yêu người.” “Bảo bối thật ngoan.” Đèn xanh sáng lên, Tiết Hoàn cười thu hồi tay, nhẹ nhàng dẫm chân ga, xe tiếp tục bằng phẳng đi về phía trước. Tiểu nam hài quay đầu nhìn Tiết Hoàn, vẻ mặt nghiêm túc, “Con sẽ không bất công, ba ba, con cũng yêu ba.” Tiết Hoàn cười đến mức bả vai đều run lên. Về đến nhà, vào cửa, ba con hai người đến thẳng phòng bếp, đi vào thì quả nhiên thấy Cố Lan cùng người giúp việc đang bận rộn ở bên trong. Cố Lan kỳ thật không thích xuống bếp, chỉ có hôm nay là đặc biệt. “Daddy, bọn con đã về rồi.” Tiểu nam hài chạy tới ôm lấy chân Cố Lan. Cố Lan lau khô tay, khom lưng bế con trai lên, thân thân khuôn mặt nhỏ đầy thịt của con, “Tiết Tiểu Hàm hôm nay ngoan không ngoan a?” “Ngoan, cô giáo ở trước mặt bạn học toàn ban khen con.” Tiết Hàm nói xong dường như nhớ tới cái gì đó, đô đô miệng, “Con gọi là Tiết Hàm, không phải Tiết Tiểu Hàm, daddy người cứ kêu con như vậy, hại con đều viết sai tên chính mình rồi.” Cố Lan ha ha cười rộ lên, lại hôn một cái thật mạnh ở trên mặt Tiết Hàm, “Là daddy sai, về sau không gọi Tiết Tiểu Hàm được không?” Tiết Hàm gật gật đầu, nhìn Cố Lan, ánh mắt mang theo chờ mong, “Daddy, hôm nay con được hoa hồng nhỏ, có thể xem Conan sao?” Cố Lan chọn mi, Tiết Hàm vội vàng lại nói tiếp một câu, “Buổi tối trước khi ngủ con khẳng định sẽ làm xong bài tập, sẽ không lưu đến ngày mai.” Cố Lan khom lưng đặt Tiết Hàm xuống đất, vừa cười vừa sờ sờ đầu con, “Có thể, đi đi thôi.” “Cám ơn daddy.” Tiết Hàm bỏ tay Cố Lan xuống hôn nhanh một cái lên mặt y, sau đó quay đầu chạy ra khỏi phòng bếp. Tiết Hoàn vốn dĩ dựa vào cạnh cửa phòng bếp, lúc này thấy con trai chạy ra, hắn bước lên phía trước vài bước, đi đến bên cạnh người Cố Lan, người giúp việc thức thời lui ra ngoài, còn thuận tay đóng cửa lại. Tiết Hoàn cười ôm chặt Cố Lan, cúi đầu khẽ cắn vành tai y, “Thực sự có mắt nhìn, anh phải thêm lương cho cô ấy.” Cố Lan bật cười thành tiếng. Tiết Hoàn ngẩng đầu chỉ chỉ gương mặt chính mình, Cố Lan hỏi: “Làm gì?” “Em hôn Tiết Tiểu Hàm hai cái.” Cố Lan cũng hôn hắn hai cái, hôn xong thấy Tiết Hoàn lại chỉ chỉ môi chính mình, Cố Lan nghiêng đầu liếc hắn một cái, “Được một tấc lại muốn tiến một thước.” Ngoài miệng tuy rằng nói như vậy, nhưng vẫn là rướn người lên hôn thật mạnh lên môi Tiết Hoàn. Tiết Hoàn đột nhiên giơ tay chế trụ sau ót Cố Lan, đồng thời cường ngạnh khai mở khớp hàm y, đầu lưỡi ướt át linh hoạt chui vào khoang miệng, không kiêng nể gì mà cuốn lấy đầu lưỡi y dây dưa mút hôn. “Ngô……” Nụ hôn quá mức bá đạo lại bất ngờ, Cố Lan không hề chuẩn bị tâm lý, hơi thở liền bị quấy rầy, y lui lại về phía sau mấy bước thì eo liền chạm vào bàn bếp, nửa người trên theo quán tính ngửa ra sau, không thể không giơ tay vòng lấy cổ Tiết Hoàn bảo trì cân bằng. Nụ hôn kéo dài nãy giờ kết thúc xong thì cả hai người đều tim đập gia tốc, hơi thở hỗn loạn. Tiết Hoàn cụng trán Cố Lan, bắt lấy tay phải của y ấn ở dưới háng chính mình, “Làm thế nào bây giờ?” Cố Lan dùng sức rút tay về, “Em phải làm cơm, không có thời gian, anh tự mình giải quyết đi.” “Anh như vậy làm thế nào đi ra ngoài a, bên ngoài có người.” Tiết Hoàn lấy lòng mà hôn hôn đôi môi ướt át sưng đỏ của Cố Lan, giọng nói khàn khàn, “Anh nhịn không được, liền ở chỗ này làm một lần, được không?” Bên tai Cố Lan nóng bừng lên, “Không được! Nơi này là phòng bếp!” “Không có việc gì, anh làm nhanh là tốt rồi.” Dứt lời, nhanh chóng xoay người Cố Lan, đem quần dài cùng với quần lót của y kéo xuống. Da thịt trần trụi bại lộ ở trong không khí hơi lạnh, Cố Lan theo phản xạ co rụt một chút, vừa khẩn trương vừa tức, “Anh người này quả thực… Nhẫn một chút sẽ chết sao!” “Sẽ chết, còn không cho anh tiến vào thân thể của em anh khẳng định sẽ chết.” Tiết Hoàn kéo quần tây xuống, phóng xuất dương vật đang tinh thần phấn chấn ra, nắm chặt cái mông cong vểnh chắc nịch xoa nắn vài cái, phần đỉnh ướt át đặt trước miệng huyệt gắt gao khép kín kia xoay quanh ma sát. Cố Lan cũng biết muốn người này dừng lại là không có khả năng, chỉ có thể thúc giục, “Anh nhanh lên! Bên ngoài có người!” Tiết Hoàn vừa nghe lời này liền không cọ xát nữa, phần hông dùng lực, dương vật cứng nóng thô trướng mở ra một đường nhỏ hẹp tiến vào huyệt khẩu non mềm, thô bạo mà cắm vào bên trong. “A……” Cố Lan đau kêu lên thành tiếng, nghĩ lại nghĩ rằng đây cũng không phải ở phòng ngủ cách âm rất tốt liền cắn chặt môi, nhíu mi đem tiếng rên rỉ nuốt trở vào trong. Tiết Hoàn cũng không chịu nổi, cảm giác giống như bị tràng đạo khô khốc mài đi một tầng da, hắn hơi nhíu mày, thoáng ra rút ra bên ngoài một chút, “Thật chặt, A Lan, em thả lỏng một chút.” Cố Lan tức giận đến mức muốn chửi ầm lên, có thể tưởng tượng được người hầu cùng Tiết Hàm còn ở bên ngoài phòng khách, nhưng rốt cuộc vẫn là nhịn xuống, quay đầu nhìn về phía sau, mặt đỏ tai hồng hạ giọng, “Anh còn không biết xấu hổ mà nói, nếu không phải tùy thời tùy chỗ động dục…… A!” “Chờ ra nước thì tốt rồi, em chịu đựng chút.” Tiết Hoàn nói xong lời này, bắt đầu trừu động dương vật hướng bên trong thân thể Cố Lan đâm vào. Cố Lan đôi tay chống ở trên bàn bếp, phần eo trầm xuống cái mông nhếch lên, tư thế này khiến cho Tiết Hoàn có thể tiến đến địa phương rất sâu, ngày thường khi hai người làm tình, Tiết Hoàn cũng rất thích dùng tư thế từ phía sau lưng, bởi vì tư thế này càng dễ dàng đỉnh đến điểm mẫn cảm của Cố Lan. Quả nhiên, Tiết Hoàn tìm chuẩn vị trí liền mạnh mẽ cắm vào mấy chục cái, Cố Lan cũng liền mềm nhũn, bên trong dâm thủy giàn giụa, dương vật giữa hai chân cũng run rẩy đứng thẳng lên. “Thoải mái?” Tiết Hoàn một bên đâm vào rút ra, một bên vòng tay đến phía trước an ủi y. Cố Lan nghĩ đến câu nói vừa nãy của Tiết Hoàn “Chờ ra nước thì tốt rồi”, hai má bùng lên một mảnh lửa đỏ, cắn chặt môi không hề hé răng. Tiết Hoàn cười cúi người hôn gương mặt phiếm hồng của Cố Lan, hai tay giữ chặt cái eo nhỏ nhắn mềm dẻo của y một chút lại một chút dùng sức đâm vào bên trong thân thể y. “Ngô ân……” Thân thể Cố Lan không chịu khống chế mà đong đưa trước sau, cảm giác tê mỏi từ chỗ giao hợp rất nhanh khuếch tán đến toàn thân, eo lưng một trận mềm nhũn cơ hồ khiến y đứng thẳng cũng không xong, thân thể bị đâm đến mức không ngừng lao về phía trước. Cả người y cơ hồ đều nằm rạp trên bệ bếp, mà tốc độ của Tiết Hoàn còn đang không ngừng nhanh hơn, khoái ý khó có thể miêu tả bức Cố Lan không thể nhịn được nữa mà rên rỉ ra tiếng, “Ách a a…… Tiết Hoàn, từ bỏ, ân a a a…… Chậm, chậm một chút, ô a a……” Tiết Hoàn vừa động vừa cúi đầu hôn xuống phần da thịt mềm mại sau gáy Cố Lan, “Không có việc gì, kêu đi, bọn họ đang xem TV, nghe không được.” “Không cần…… Anh, nhẹ chút…… Ân a a a……” Cố Lan lắc lắc đầu, muốn đẩy Tiết Hoàn lại không thể ngăn trở được động tác của hắn, ngược lại đổi lấy càng nhiều đâm chọc làm cho người ta sợ hãi, dùng sức xâm nhập như vậy, dường như muốn đâm xuyên thân thể y. Cố Lan không thể ức chế mà kêu lên sợ hãi, dương vật giữa hai chân ngạnh đến cực điểm, theo động tác nhanh chóng của nam nhân phía sau mà đong đưa trên dưới, trên đỉnh chảy ra chất lỏng trong suốt, bắp đùi co chặt của Cố Lan run rẩy, từ trong cổ họng phát ra những tiếng nức nở khàn khàn, “Từ bỏ, dừng lại, ân a a…… Dừng a ——” Cố Lan đạt tới cao trào, Tiết Hoàn chôn sâu ở trong thân thể y cũng cùng theo mà sảng khoái một phen, bên trong tràng đạo nóng đến phát sốt truyền đến từng trận cảm xúc mãnh liệt khiến hắn rùng mình, khoái cảm cực hạn tăng vọt như sóng dữ hung hăng chụp đến khiến hắn đầu váng mắt hoa, tứ chi tê dại, lập tức cũng nhịn không được. Hắn bỗng nảy sinh ý xấu bất ngờ đâm thêm mười cái sau đó mới vui sướng mà phun ra.
|
Chương 49: Phiên ngoại 2. Cởi quần áo, ngồi lên trên![EXTRACT]Tiết Hoàn vừa mới giúp Cố Lan mặc quần xong thì cửa phòng bếp bị đẩy ra, Tiết Hàm chạy chậm tiến vào, kéo Cố Lan rồi mở rộng hai tay, “Daddy, ôm một cái.” Cố Lan một tay chống trên bàn bếp, một tay ấn eo không nhúc nhích. Tiết Hoàn khom lưng ôm con trai bế lên, xoa bóp khuôn mặt nhỏ nhắn của con, “Có phải đói bụng hay không?” Tiết Hàm thành thật gật đầu, tiếp theo lại kéo kéo Cố Lan, “Daddy, con muốn ôm một cái.” Tiết Hoàn chụp mông con trai một cái, “Ba ba ôm là được rồi, daddy phải làm cơm.” Cố Lan trừng mắt liếc Tiết Hoàn một cái, xoay người rửa tay. “Daddy, mặt người rất hồng, có phải sinh bệnh hay không?” Tiết Hàm cúi người qua, tay nhỏ đầy thịt mum múp ôm mặt Cố Lan, “Daddy con yêu người, người không cần sinh bệnh.” Cố Lan ôm con trai bảo bối, hôn lên trán con một cái, “Daddy không sinh bệnh, chỉ là có điểm mệt, chúng ta đi xem Conan, để cho ba ba nấu cơm có được không?” Tiết Hàm ôm lấy cổ Cố Lan, rất vui vẻ nói: “Được a được a, daddy xem Conan cùng con.” Nói xong còn không quên cổ vũ Tiết Hoàn, “Ba ba cố lên!” Tiết Hoàn: “……” Cố lan ôm con trai đến phòng khách xem TV, còn dặn người giúp việc không cần tới phòng bếp. Kết quả, Tiết Hoàn dưới tình huống không người hỗ trợ tay chân luống cuống ở phòng bếp bận rộn hai giờ mới miễn cưỡng làm ra một bàn đồ ăn. Tiết Hàm còn nhỏ, ăn không nhiều, rất nhanh đã ăn no sau đó liền chạy đi mở quà. Cố Lan tiếp đồ ăn cho Tiết Hoàn, cười nói: “Trù nghệ rất không tồi.” Tiết Hoàn nhưng thật ra một chút cũng không biết khiêm tốn là gì, “Đó là đương nhiên.” Cố Lan liếc mắt nhìn hắn một cái, cúi đầu ăn canh. Lúc này di động vang lên, Tiết Hoàn nhận điện thoại đặt ở bên tai, “Alo.” “A!” Tiếng kêu sợ hãi của Cố Lan đồng thời vang lên, Tiết Hoàn hoảng sợ, điện thoại thiếu chút nữa rơi xuống, vội đứng lên đi đến bên cạnh người y, “Thế nào?” “Tay anh là làm sao đây?” Cố Lan bắt lấy bàn tay trái Tiết Hoàn đang cầm di động, “Đều sưng đỏ lên rồi, bị phỏng?” Cùng lúc đó, thanh âm nôn nóng của mẹ Tiết từ trong ống nghe truyền ra, “A? Chuyện là thế nào a Hoàn Hoàn? Tay con thế nào?” Tiết Hoàn bất đắc dĩ thở dài, bỏ tay Cố Lan ra, nói với điện thoại: “Không có việc gì, không cẩn thận bị phỏng một chút, Tiểu Hàm đang ngồi chơi ở phòng bên cạnh, để con đưa điện thoại cho bé.” Tiết Hoàn vừa nói vừa đi đến phòng khách, đưa điện thoại di động cho con trai, “Ngoan, cùng nói chuyện phiếm với bà nội nào.” Tiết Hàm buông đồ chơi trong tay ra, tiếp nhận di động hưng phấn hô to: “Bà nội! Hôm nay sinh nhật con, daddy mua cho con một chú ong vàng rất lớn, ba ba cũng mua người máy biến hình nữa nha!” Tiết Hoàn cười sờ sờ đầu con trai, vừa mới xoay người liền thấy Cố Lan từ nhà ăn bước nhanh tới, lấy hòm thuốc trong ngăn tủ tìm băng gạc cùng cao trị phỏng, rồi lại đây kéo tay Tiết Hoàn trở lại phòng bếp. Cố Lan mở vòi nước, bắt lấy tay trái Tiết Hoàn đặt ở dưới vòi xối một hồi, tiếp theo cẩn thận lau khô nước mới bắt đầu bôi thuốc và băng lại. Chờ Cố Lan băng bó xong, Tiết Hoàn dùng tay phải khơi cằm y, cúi đầu hôn xuống giữa trán y, “Đừng nhíu mày, khó coi.” Cố Lan rất là ảo não, “Thực xin lỗi, đều là em không tốt.” “Không liên quan tới em, là anh tự mình không cẩn thận.” Tiết Hoàn không quá để ý mà lắc lắc tay trái, “Chỉ là vết thương nhỏ, qua mấy ngày thì tốt rồi.” Cố Lan hỏi: “Đau không?” Tiết Hoàn nắn bóp mặt y, “Không đau.” Cố Lan bắt lấy tay hắn, “Chính mình cẩn thận một chút, đừng để dính nước.” Tiết Hoàn đột nhiên “Tê” một tiếng, cau mày nói: “Hiện tại đau, xem ra buổi tối em cần đến giúp anh tắm rửa.” Cố lan: “……” Ăn bánh sinh nhật xong lại chơi đồ chơi thêm một lát thì cũng sắp đến giờ đi ngủ, Cố Lan giúp con trai tắm xong thì đưa con trở về phòng, ngồi ở mép giường kể chuyện cho con, chờ con ngủ rồi mới nhẹ tay nhẹ chân rời đi, trở lại phòng ngủ chính. Vào phòng liền thấy Tiết Hoàn đĩnh đạc ngồi ở trên giường, xem biểu tình trên mặt liền biết là đang đợi y cũng khá lâu rồi. Cố Lan đi đến trước mặt hắn, “Làm gì vậy?” “Cởi quần áo.” Tiết Hoàn nâng nâng cằm, lại bổ sung hai chữ, “Cởi sạch.” Cố Lan trừng hắn, “Không phải muốn tắm rửa sao?” Tiết Hoàn đúng lý hợp tình, “Làm xong lại tắm.” “Anh chậm rãi ngồi đi, em đi tắm, tắm xong ngủ.” Cố Lan nói xong, xoay người đi tới phòng tắm, Tiết Hoàn đứng dậy giữ chặt Cố Lan, nhẹ nhàng dùng sức, ôm chặt y trong lòng ngực chính mình, “Lại một lần đi, anh còn muốn.” “Anh muốn nhưng em không muốn!” Cố Lan ngẩng đầu trừng hắn, “Em mệt mỏi, muốn đi ngủ.” “Chỉ một lần, anh làm rất nhanh, làm xong cho em ngủ, được không?” “Anh không lần nào là nhanh hết, mỗi lần đều phải thật lâu!” Tiết Hoàn bật cười một tiếng, cúi đầu hôn vành tai Cố Lan, “Em đây là đang khen anh sao?” Bên tai Cố Lan nháy mắt trở nên nóng bỏng, “Ai khen anh!” “Được rồi, đừng lãng phí thời gian, làm xong sớm một chút, xong việc rồi ngủ sớm.” Tiết Hoàn lui về phía sau hai bước, khom lưng ngồi ở mép giường, vỗ vỗ đùi, “Cởi quần áo, ngồi lên trên.”
|
Chương 50: Phiên ngoại 3. Làm! Chính! Sự![EXTRACT]Cố Lan liếc mắt nhìn tay trái bị thương của Tiết Hoàn, rốt cuộc vẫn là thuận theo mà cởi hết quần áo, khóa ngồi trên đùi hắn, ôm lấy cổ hắn. “Đừng nóng vội, anh còn chưa có cởi đâu.” Tiết Hoàn mỉm cười chỉ chỉ quần của mình. “Ai nóng nảy?” Cố Lan mặt đỏ lên, hầm hừ nửa ngồi xuống đất, thô lỗ giúp hắn cởi quần, ngẫm lại chính mình trần như nhộng, đơn giản đem Tiết Hoàn một thân quần áo cũng lột sạch sẽ. Tiết Hoàn vừa lòng gật gật đầu, “Hiện tại có thể, đi lên.” Cố Lan lại tức hừ hừ khóa ngồi lên. “Hửm, nghe lời như vậy?” Cố Lan lúc này mới phản ứng lại, kỳ thật y có thể không cần nghe lời như vậy. Vì thế, nghiêm mặt bắt đầu uốn éo muốn đi xuống. Tiết Hoàn vội ôm lấy eo y, “Aizz bảo bối nhi, không náo loạn, chúng ta làm chính sự.” Nói xong, ôm Cố Lan ấn một cái giữa háng chính mình. Cố Lan cúi đầu nhìn hạ thân hắn, nhiệt độ trên mặt dâng lên, “Anh cũng chỉ nhớ rõ cái chính sự như vậy!” “Đương nhiên.” Tiết Hoàn dán vào bên tai Cố Lan, tay sờ soạng trên eo y, “Ai bảo em là lão bà của anh.” Cố Lan nghiến răng, “Anh có cần mặt mũi hay không?” Tiết Hoàn kéo hai chân y ra, đỡ lấy eo y, “Đã sớm trả lời em, không cần.” Cùng với thanh âm được đè thấp chính là một tiếng rất nhỏ “Phốc”. “A!” Cố Lan bị bất ngờ mà ngửa đầu, hai tay khẩn trương kéo vai Tiết Hoàn, “Đau……” “Chặt quá.” Tiết Hoàn cũng nhịn không được mà nhíu mày, “Muốn siết gãy anh sao.” Cố Lan vừa xấu hổ lại vừa tức giận, cúi đầu gặm một ngụm lên cổ hắn cho hả giận. “Bảo bối nhi, em miệng trên miệng dưới cùng nhau cắn như vậy, anh cũng rất đau có được không?” “Anh…… Anh thật vô sỉ!” “Đã nói không cần.” “……” Cố Lan nhận thua, ôm lấy cổ hắn, “Đừng nói nữa, làm chính sự đi.” Tiết Hoàn cầu còn không được, đổi tư thế khác đem Cố Lan áp dưới thân, thẳng lưng mãnh mẽ đâm rút. “A! Ân a, a! A a ——” Đã lâu không làm, hoa huyệt kiều nộn không chịu được kịch liệt ma sát như vậy, Cố Lan hốc mắt phiếm hồng, “Anh chậm một chút, đau……” Tiết Hoàn thả chậm tốc độ, vùi đầu hôn xương quai xanh Cố Lan, tiếp theo là cổ, vành tai, “Thế nào lại không ra nước, hả?” Cố Lan mặt đỏ lên, hận không thể một cái tát đem cái người phía trên đánh ngã xuống dưới giường, “Anh hỏi cái này…… Em biết thế nào được!” “Chính thân thể em thế nào lạikhông biết?” Vừa hỏi vừa không có ý tốt mà hướng chỗ sâu bên trong đâm một chút. “Ân……” Cố Lan đột nhiên kẹp chặt eo hắn, cổ ngửa ra sau, phần cơ bên trong bắp đùi non mịn run rẩy. Tiết Hoàn quan sát phản ứng của y, theo góc độ vừa rồi lại tiếp tục đâm thật mạnh vào bên trong hai cái “A! A! Không cần……” Cố Lan run đến lợi hại hơn, hai tay gắt gao bám lấy vai hắn, gương mặt đỏ bừng, hốc mắt ướt át, “Đừng như vậy, khó chịu.” “Đừng như thế nào, đừng như vậy?” Tiết Hoàn lại hướng chỗ kia đâm hơn mười cái. “Ách, a! A a…… A a a ——!” Cố Lan ân ân a a liên thanh kêu to, toàn bộ thân mình xụi lơ xuống, cả người đều phiếm màu hồng phấn, cơ hồ muốn ở dưới thân hắn hóa thành một bãi xuân thủy. “Bảo bối nhi, anh biết em thích nói dối, em xem, ra nhiều nước như vậy còn nói không cần.” Tiết Hoàn cúi người ôm lấy Cố Lan, trong cổ họng phát ra thanh âm thô suyễn hưởng thụ, “Chặt như vậy, vừa ướt lại mềm, làm rất tốt……” Cố Lan giơ tay che lại miệng hắn, “Câm mồm!” Tiết Hoàn bắt lấy tay y, lại hôn lòng bàn tay, “Được, anh nghe lời em.” Tiết Hoàn thật sự nghe lời, không nói nữa. Nếu không cho nói chuyện, vậy nghiêm túc làm chính sự. Dùng sức làm, hung hăng làm. Cố Lan bị hắn đè ở dưới thân ác độc mạnh mẽ làm, không đến vài phút liền quăng mũ cởi giáp. Không đợi y từ bên trong dư vị cao trào phục hồi tinh thần, thân thể đã bị xoay lại, côn thịt thô dài cực nóng kia lần thứ hai từ phía sau cắm vào, mới vừa phát tiết qua thân mình dị thường mẫn cảm, Cố Lan nhíu mày rên rỉ một tiếng, hai tay nắm chặt khăn trải giường, thân thể run rẩy căng chặt lên. “A……” “Bảo bối nhi, bên trong em thật nóng, cắn anh thật thoải mái.” “Đã bảo anh câm miệng anh còn nói!” “Thật ngại, anh đã quên.” “Anh …… A! Ô a, a a…… Anh, nhẹ thôi……” Tiết Hoàn ở trên mông Cố Lan xoa nắn vài cái thật mạnh, theo tần suất chín nông một sâu ở trong thân thể y đâm vào rút ra liên tục, “Nhưng anh càng muốn nói, không phục thì cắn anh a, tựa như như vậy, a! Thật thích, bảo bối nhi, lại cắn chặt hơn.” “Tiết Hoàn, a! Ân ha! A a a ——” Khi Cố Lan sắp nghênh đón lần thứ hai cao trào, Tiết Hoàn lại đột nhiên lui ra ngoài, Cố Lan kẹp chặt hai chân, đầy mặt thần sắc nhẫn nại, thấy Tiết Hoàn từ dưới gối cầm một cái gì đó, còn không kịp thấy rõ đó là cái gì, thân thể lần thứ hai bị mạnh mẽ xoay lại. Hai chân Cố Lan rất tự nhiên quấn lên eo hắn, mang theo ý vị mời mọc qua lại cọ xát, thở dốc dồn dập, “Tiết Hoàn……” Tiết Hoàn cúi thấp đầu, nhanh chóng đem một thứ nhét vào hoa huyệt ướt đẫm dâm thủy kia. “A!” Cố Lan phát ra một tiếng kêu sợ hãi, thân mình theo bản năng co rụt lại ra phía sau, “Anh đem cái gì nhét vào?” Tiết Hoàn cười đến tà ác, “Em đoán.”
|