Cố Diễm và Trang Duy vẫn duy trì nếp sống khiêm tốn làm cho rất nhiều phóng viên muốn săn tin ngứa cả tay nhưng mà vẫn không thể xơi múi được gì.
Chớp mắt đã đến ngày sinh nhật của Uông Nguyệt Hoa, bình thường sinh nhật của bà đều làm rất đơn giản, người trong nhà cùng nhau ăn một bữa cơm là được. Nhưng năm nay Trang Duy vừa mới bước chân vào nhà họ Cố, Uông Nguyệt Hoa cảm thấy nên nhân cơ hội này giới thiệu Trang Duy với các bạn bè thân thiết của mình, dù sao lúc cử hành hôn lễ chỉ mời một vài người, phần đông những người khác vẫn chưa mời, bởi vì số lượng ghế ở nhà thờ có hạn, đâu thể để khách khứa đứng xem hôn lễ được.
Vì thế lần này liền tổ chức một bữa tiệc sinh nhật hoành tráng, địa điểm chính là một khách sạn năm sao, hơn nữa còn bao thêm mấy căn phòng, lỡ như có ai uống say thì cũng có thể có chỗ nghỉ ngơi.
Các phóng viên vừa bắt được tin liền lập tức hành động – Nhất định Cố Diễm và Trang Duy sẽ xuất hiện ở tiệc sinh nhật của Uông Nguyệt Hoa.
Lúc trước phóng viên cũng bám riết theo Uông Nguyệt Hoa và Cố Chính Khanh nhưng hai người này đâu phải là người mà phóng viên có thể tùy tiện đến gần được, tất nhiên là phải ra về tay không. Vốn là bọn họ còn đang muốn chờ xem Uông Nguyệt Hoa hoặc Cố Chính Khanh có bất mãn với hôn sự của Cố Diễm và Trang Duy nhưng tổng hợp từ mọi phương diện thì hình như hai người này không hề có chút bất mãn gì, thậm chí còn có vẻ như rất hài lòng, nếu không thì cũng sẽ không mời bạn bè thân thuộc đến tham gia hôn lễ, lại càng không cho phép phía Cố thị chính thức phát thông báo về việc kết hôn của Cố Diễm và Trang Duy.
Hôm nay khó tránh khỏi phải uống rượu, Cố Diễm và Trang Duy đều không tự lái xe đến mà để tài xế của nhà họ Cố đưa hai người đến khách sạn.
Hai người vừa mới xuống xe, phóng viên không biết từ đâu túa ra, liên tục chụp hình hai người.
Cố Diễm và Trang Duy đã lường trước tình trạng này nên cũng không kinh ngạc lắm, bảo vệ phản ứng nhanh, tiến lên chặn phóng viên lại, không cho bọn họ đến gần.
“Cố tiên sinh, Trang Duy, xin tiết lộ cuộc sống sau kết hôn một chút đi?”
“Trang Duy, cậu và tổng giám đốc Cố quen nhau khi nào?”
“Tổng giám đốc Cố, vì sao ngài lại chọn kết hôn với Trang Duy? Chẳng lẽ ngài không lo lắng hôn nhân đồng tính sẽ bị áp lực từ xã hội sao?”
“Vì sao hai người lại lựa chọn công khai comeout? Bí mật một chút không phải là tốt hơn sao?”
“Trang Duy, sao anh lại được nhà họ Cố chấp nhận vậy?”
…..
Một loạt vấn đề liên tục được đưa ra khiến người ta không biết phải trả lời từ đâu.
Trang Duy biết nếu không nói gì thì không thể cải thiện được tình hình này, trường hợp này chưa hẳn là thích hợp nhất nhưng cũng là một cơ hội.
Cố Diễm khẽ gật đầu với Trang Duy, Trang Duy cười cười bước lên nửa bước, ra hiệu cho mọi người im lặng mới lên tiếng “Đầu tiên xin cám ơn sự quan tâm của mọi người, Cố Diễm không thuộc giới giải trí cho nên tôi đại diện cho cả hai chúng tôi nói vài lời. Cuộc sống sau khi kết hôn của chúng tôi rất hạnh phúc, quá trình yêu đương của chúng tôi cũng giống như phần lớn mọi người, quen nhau rồi có cảm tình với nhau, cũng rất tự nhiên đến với nhau. Công bố chuyện kết hôn với mọi người là sự tôn trọng và xem trọng của chúng tôi đối với hôn nhân, giống như mọi người ai kết hôn cũng đều sẽ đem tin vui của mình báo cho người thân bạn bè vậy. Còn về cuộc sống sau kết hôn, tôi nghĩ rằng không cần phải giải thích gì thêm. Cuộc sống sau kết hôn của mỗi người đều tương tự như nhau, củi gạo dầu muối mà thôi. Cám ơn mọi người đã quan tâm đến hôn nhân của chúng tôi, còn những chuyện khác, tôi cho rằng đây là chuyện riêng tư cá nhân, không cần phải nhiều lời, hy vọng mọi người đều có thể tìm được hạnh phúc cho chính mình”
Trang Duy nói xong, Cố Diễm liền bước lên che chắn cho cậu, sau đó dịu dàng ôm cậu đi vào khách sạn.
Các phóng viên không đuổi theo nữa mà chỉ điên cuồng chụp ảnh, không muốn bỏ sót dù chỉ một giây.
Vào thang máy rồi Trang Duy mới nhẹ nhàng thở ra “Lần này trả lời xong chắc là bọn họ không chặn em lại hỏi nữa đâu”
Cố Diễm nắm tay Trang Duy, mỉm cười nói “Chỉ cần em sống thật tốt chính là câu trả lời dành cho bọn họ”
“Anh nói cũng phải” Trang Duy gật đầu.
Thật ra câu trả lời này cũng là có mục đích, nếu cậu vẫn không lên tiếng, bên ngoài có thể sẽ suy đoán theo chiều hướng xấu. Dù sao trong mắt người ngoài, cậu là người trèo cao. Sự im lặng của cậu có lẽ sẽ bị hiểu thành nhà họ Cố kiềm chế, hoặc là đã cảnh cáo không cho phép cậu tùy tiện phát ngôn. Phải biết rằng, sức tưởng tượng của con người trong mấy loại chuyện thế này luôn luôn bay cao bay xa không thể ngờ tới được. Lúc này cậu đáp lại cũng là kéo suy đoán của người khác theo chiều hướng tích cực, như vậy cho dù người khác có đoán già đoán non ra sao thì cũng sẽ không nghĩ tới chiều hướng tiêu cực được.
Hai người vừa vào phòng tiệc thì Uông Nguyệt Hoa đã bước ra ngay, bà quan sát Trang Duy từ trên xuống dưới rồi cười nói “Tiểu Duy nhà mình đẹp trai quá đi”
“Mẹ, sinh nhật vui vẻ” Trang Duy ôm bà một cái.
“Cám ơn bảo bối” Uông Nguyệt Hoa cười đáp.
Sau khi hai người buông ra, Cố Diễm mới chúc Uông Nguyệt Hoa “Mẹ, sinh nhật vui vẻ”
“Cám ơn con” Uông Nguyệt Hoa vỗ vỗ đứa con lớn nhất “Được rồi, con đi xã giao với ba đi, Tiểu Duy đi theo mẹ là được”
Cố Diễm nhìn Trang Duy, cậu gật đầu ý bảo anh không cần lo lắng.
Lúc này Cố Diễm mới cầm ly rượu đi về phía Cố Chính Khanh.
Uông Nguyệt Hoa khoác lên cánh tay Trang Duy, cười nói “Đi thôi con trai, mẹ đưa con đi làm quen với mấy chú mấy cô nhé”
“Dạ” Trang Duy cười, cầm hai ly rượu, đưa một ly cho Uông Nguyệt Hoa, sau đó cùng bà đi gặp trưởng bối.
Buổi tiệc diễn ra được một lúc, tất cả mọi người đều nhận thấy nhà họ Cố thật sự xem trọng Trang Duy, Uông Nguyệt Hoa sau khi đưa Trang Duy đi hỏi thăm vài vị cô chú thì Cố Chính Khanh lại đưa cậu đi gặp mặt vài người bạn làm ăn của ông, trong số họ có người làm bên mảng điện tử, cũng có người là nhà thiết kế của các thương hiệu cao cấp… Những người này đều có lợi cho sự phát triển của Trang Duy, được giúp đỡ đến mức này, Trang Duy cũng vô cùng cảm động.
Điều này cũng đủ để nói lên sự yêu thương của nhà họ Cố dành cho Trang Duy.
Chờ đến khi Trang Duy và Cố Diễm về đến nhà tắm rửa xong thì trời đã gần sáng.
Nằm trên giường, Trang Duy tìm một vị trí thoải mái trong ngực Cố Diễm, cơn buồn ngủ bắt đầu kéo đến “Có thể gặp được ba mẹ thật là tốt quá”
Cố Diễm khẽ cười “Đó là nhờ em gặp được anh”
“Da mặt của tổng giám đốc Cố thật là dày” Trang Duy trêu anh.
Cố Diễm cầm tay cậu “Anh chỉ nói thật mà thôi”
“Nhưng em đâu có muốn khen anh” Trang Duy trêu lại.
“Không cần mở lời khen ngợi, chỉ cần lấy thân báo đáp là được” Nói xong, Cố Diễm liền xoay người đè lên Trang Duy, bắt đầu cởi quần áo của cậu.
Trang Duy nhanh tay cản lại “Đừng mà, hôm nay mệt quá”
“Ngày mai là chủ nhật, có thể ngủ cả ngày” Vừa nói, tay anh vừa luồn vào quần ngủ của Trang Duy.
Cơ thể Trang Duy mềm nhũn cả ra, trừng mắt liếc anh một cái, đúng là cả tuần rồi hai người chưa làm lần nào, Cố Diễm vừa mới sờ một cái thì cậu liền có cảm giác “Vậy anh phụ trách giải quyết chiến trường sau cùng”
“Được” Cố Diễm cười cười hôn cậu.
Trong chuyện ấy ấy, Trang Duy tuy có lúc rất thẹn thùng nhưng một khi đã chủ động thì Cố Diễm cũng bị cậu khiêu khích đến mất bình tĩnh, cái giường thường xuyên bị hai người quậy thành rối tung cả lên, những chuyện tắm rửa dọn giường tất nhiên đều giao cho Cố Diễm. Vậy nên những việc nhà khác Cố Diễm hoàn toàn không biết, nhưng hai chuyện tắm rửa cho Trang Duy và dọn dẹp giường chiếu anh lại làm vô cùng rành rẽ.
Trong phòng rất nhanh đã vang lên tiếng rên rỉ của Trang Duy, động tác của Cố Diễm cũng càng bá đạo hơn làm cho nhiệt độ cơ thể cũng dần tăng lên theo từng động tác mãnh liệt khiến bầu không khí ngày càng nóng bỏng kích tình.