Ba Ba Môn Đích Tiểu Vương Tử
|
|
Ba Ba Môn Đích Tiểu Vương Tử Tác giả:Cadore của Night Thể loại: Snape x Harry, chủng điền
Harry Potter, học sinh năm thứ hai của Hogwarts, lập tức tới năm thứ ba, cậu là Gryffindor, dũng cảm và xúc động, đây là Dumbledore nói cho cậu biết mà cậu cũng là làm như vậy. Hiện tại, cậu càng thêm dũng cảm xúc động, bởi vì cậu thổi trướng bác của mình. Đúng vậy, Harry thổi trướng bác,không, kia mới không phải bác của mình! Harry táo bạo nghĩ, chính cậu căn bản cũng không có bác, đó là bác Dudley không phải của mình! Harry căn bản không thể dễ dàng tha thứ cho bà ta, không có cách nào khác dễ dàng tha thứ bà ta vũ nhục cha mẹ cậu. Không sai, nếu quả thật chính là bác của cậu, thật sự đối với cậu có một chút điểm thiện ý cũng sẽ không vũ nhục cha mẹ đã chết của cậu như vậy! Lôi kéo hành lý nặng nề, Harry thậm chí không thể thi triển một chú ngữ đến giảm bớt gánh nặng cho mình! Harry rầu rĩ nghĩ, có chút chán ghét quy định chưa thành niên thì không thể ở bên ngoài Hogwarts sử dụng ma pháp. Đây là một quy định ở thế giới pháp thuật mà Harry ghét, đương nhiên, càng làm cho Harry ghét chính là Snape.
|
Chương 1[EXTRACT]Tối đêm, Harry kéo hành lý đi ra đường số 4 đường Privet Drive. Sau lưng là tiếng dì thét lên cùng với dượng táo bạo rít gào, bất quá không sao, cùng cậu không có quan hệ gì. Harry Potter, học sinh năm thứ hai của Hogwarts, lập tức tới năm thứ ba, cậu là Gryffindor, dũng cảm và xúc động, đây là Dumbledore nói cho cậu biết mà cậu cũng là làm như vậy. Hiện tại, cậu càng thêm dũng cảm xúc động, bởi vì cậu thổi trướng bác của mình. Đúng vậy, Harry thổi trướng bác,không, kia mới không phải bác của mình! Harry táo bạo nghĩ, chính cậu căn bản cũng không có bác, đó là bác Dudley không phải của mình! Harry căn bản không thể dễ dàng tha thứ cho bà ta, không có cách nào khác dễ dàng tha thứ bà ta vũ nhục cha mẹ cậu. Không sai, nếu quả thật chính là bác của cậu, thật sự đối với cậu có một chút điểm thiện ý cũng sẽ không vũ nhục cha mẹ đã chết của cậu như vậy! Lôi kéo hành lý nặng nề, Harry thậm chí không thể thi triển một chú ngữ đến giảm bớt gánh nặng cho mình! Harry rầu rĩ nghĩ, có chút chán ghét quy định chưa thành niên thì không thể ở bên ngoài Hogwarts sử dụng ma pháp. Đây là một quy định ở thế giới pháp thuật mà Harry ghét, đương nhiên, càng làm cho Harry ghét chính là Snape. Vừa nghĩ tới Snape, Harry đã cảm thấy trong dạ dày có cái gì quay cuồng, toàn thân cũng bắt đầu rét run. Đúng a, hiện tại mặc dù là mùa hè, có thể buổi tối vẫn có chút mát…… Nha, nghe nói Ron đi Ai Cập, nhất định rất ấm áp. Nghĩ đến Ron, Harry lại cảm giác mình rất vui vẻ, cậu yêu mến người bạn này dù cho ngẫu nhiên cậu ta sẽ mang đến một ít phiền toái nhỏ cho cậu nhưng này đều là phiền toái nhỏ thú vị, hơn nữa…… Harry càng thích nhà Ron, nào có hương của gia đình ấm áp, ngọt ngào, sung sướng. Kỳ thật đôi khi Harry cũng hiểu được chính mình rất nhàm chán, rõ ràng dì Petunia cùng dượng Vernon không có nghĩa vụ thu dưỡng cậu mà cậu cũng xác thực là không chỗ có thể đi mới có thể ở lại trong gia đình Muggle, chính là…… Thì tính sao?! Nếu như…… Nếu như bọn họ cùng cậu không có bất luận huyết thống quan hệ nào, cậu khả năng căn bản không đối với bọn họ có một chút phản cảm nào, chỉ là…… Bọn họ rõ ràng là thân nhân của cậu! Bị thân nhân vũ nhục đánh chửi thống khổ còn không bằng ở cô nhi viện bị người khác vũ nhục! Harry mỗi một bước đi đều trầm trọng, cậu hận không thể đem tất cả phẫn nộ thông qua bước chân trầm trọng cho đi ra ngoài. Chết tiệt bác Marge! Chết tiệt Dursley! Chết tiệt điều lệnh bộ pháp thuật! Chết tiệt Snape! Đúng! Không quản khi nào, chỉ cần tức giận Harry sẽ nhớ tới Snape sau đó chửi bới ông thầy, rõ ràng…… Rõ ràng y như vậy …… Chưa từng như trong miệng y cái kia “Ý xấu” Hoặc là “Muốn dẫn người khác chú mục” Ý tưởng hoặc là động tác, chính là cái lão con dơi bất công này âm u đầy dầu lại hoàn toàn không nhìn tới! Cả giới pháp thuật khả năng chỉ có lão hỗn đản đối với cậu xấu nhất! dù cho — y đã cứu cậu! Harry yên tâm thoải mái hưởng thụ oán thầm người đáng ghét kia, hiện tại dưới tình huống lạnh như vậy thật sự khó có thể làm cho cậu có bất kỳ một chút tâm tình tốt! Phải biết rằng…… Cậu thổi trướng bác Marge, mà chờ đợi cậu…… có thể là triệt để rời Hogwarts! Chính là cậu không muốn! Harry buồn bực nghĩ sau đó kéo áo lên, gió nửa đêm thật là lạnh! Hành lý rất nặng, y phục trên người cũng mỏng, đũa phép ở trong tay nhưng không thể lấy ra cho mình thi triển một bùa giữ ấm! Một phù thủy bi thảm như mình thật đúng là không thấy nhiều! Càng đi càng thấy khó qua, Harry cảm giác mình thật sự là quá choáng váng, nếu như thổi trướng bác Marge thì làm gì cậu không trực tiếp hù dọa anh họ mình một chút a? Như vậy anh ta sẽ không cùng những người bạn xuất hiện ở trước mặt cậu nữa! Cúi đầu, Harry vẫn cảm thấy mình không có khả năng trở thành “Cứu thế chủ”, cậu không đủ thông minh, không đủ mạnh thậm chí liền cha mẹ đều không có cho dù cậu biết rõ cha mẹ của cậu là yêu cậu, vì cứu cậu mà mất đi tính mạng nhưng cái này không thể ngăn cản tự ti của cậu cho nên, cậu rốt cuộc là như thế nào sẽ trở thành cứu thế chủ? cái này thật là buồn cười! Nếu như có thể, cậu hy vọng cậu có thể có được một gia đình như Ron, nhiều anh chị em, sau đó cậu có thể dùng bất kỳ vật gì trao đổi nhất là cái danh hiệu cứu thế chủ buồn cười này! Harry phẫn hận đạp một cái khóa phòng cháy ven đường, khóa sắt gỉ bị cậu đạp vang lên rắc rắc đồng dạng tâm tình của cậu, đây là thứ bị vứt đi, rất nhanh sẽ có người tháo đi. Harry Potter đáng thương, cái này cũng đồng dạng với ngươi, rất nhanh sẽ có người bắt ngươi đi, cho ngươi rời đi thế giới của ngươi bởi vì ngươi thổi trướng bác ngươi! Không! Đấy không phải là bác cậu! Bất quá cũng may, cậu bình yên vô sự vượt qua sinh nhật của cậu, tại nhà Dursley. Harry nghĩ, sau đó sờ lên kính mách lẻo trong ngực Ron tặng, thứ này thật sự là không có tác dụng gì nhưng có đôi khi còn là thật thú vị, tỷ như con chó của bác Marge, cậu đánh cuộc nó cũng không có mang hảo ý gì. Đã mười ba tuổi Harry thoạt nhìn rất nhỏ gầy, tóc màu đen lộn xộn vểnh lên, bất quá cậu đã lưu dài tóc mái đủ để che sẹo hình tia chớp “Không bình thường” ở trên trán. Đúng vậy, không bình thường, đối một nhà Dursley mà nói một Harry Potter cũng đủ không bình thường! Đúng! Cậu cũng không đủ bình thường! Thùng rất nặng, Harry mệt mỏi thở hồng hộc nhưng là cái này cũng không có cách nào khác làm cho ác khí tích góp từng tí một hoàn toàn phóng ra. Mình thật sự cần một cốc nước bí đỏ, Harry nghĩ, sau đó liền ngồi trên mặt đất. Wood nói qua sau khi vận động liền trực tiếp ngồi xuống không tốt nhưng là cái này không quan hệ nhiều lắm, hiện tại cậu thật sự là mệt muốn chết rồi. Phố Mộc Lan. Một cái cộ thật to dựng bên cạnh Harry, mà cậu vừa vặn có thể dựa vào nó nghỉ ngơi trong chốc lát. Thở hổn hển trong chốc lát, Harry không biết rốt cuộc đã bao lâu, dù sao hô hấp của cậu càng ngày càng dồn dập mà tim đập so với vừa rồi còn mạnh hơn! Cái này không nên! Harry ôm lấy ngực, bối rối cùng sợ hãi dần dần bao vây cậu. Cô độc, bất lực, rét lạnh…… Còn sống còn có cái gì, làm cho cậu cảm giác mình tựa hồ đã cùng đường. Không, không chỉ là những này, trái tim giống như bị người lấy tay dùng sức đè ép, sau đó…… Harry cái gì cũng không biết . Chờ Harry mở mắt ra cậu thấy mình là ở trong một cái phòng ấm áp, nằm ở một cái giường mềm mại, trên mình còn đang đắp chăn, một lão phu nhân hiền lành mỉm cười, bưng cho Harry một ly sữa. “Nha, hài tử, đã trễ thế như vậy con một người đi ra cũng không phải là chuyện tốt.” Lão phu nhân vỗ vỗ tay của Harry, đắp lại chăn cho cậu,“Nếu không phải con chó của con bảo vệ, hài tử thân ái, ta cũng không biết con sẽ có bao nhiêu nguy hiểm!” “Chó? Cháu khi nào thì có chó?” Harry không rõ,“Phu nhân, a, nha, cháu không có nuôi…… Một con chó?!” Harry còn chưa nói xong đã bị một con chó đen lớn nhào tới, sau đó nó dùng lưỡi liếm mặt Harry. “Nha, trời ạ trời ạ, hài tử, nhìn xem!” Lão phu nhân cười nói,“Ta tắm rửa cho nó, còn cho nó một ít thức ăn, ta nghĩ đây là nó có thể bảo trì sức sống.” Bà vỗ vỗ đầu con chó,“Phải biết rằng, dù cho nó không phải cháu nuôi nhưng là nó thật sự cứu cháu.” “Đúng vậy, phu nhân, cháu cũng nghĩ thế .” Vốn một con chó uy mãnh và gầy yếu xuất hiện ở bên người sẽ làm cậu giật mình, chính là cái này…… Nha, nó có thể cũng không đáng sợ, xem nó nhiệt tình như vậy, nhất định là Gryffindor! Harry nghĩ, ôm lấy con chó đen,“Phu nhân, ngài nói…… Là nó bảo vệ cháu?” “Đúng vậy, khi ta phát hiện cháu, là nó canh giữ ở bên cạnh cháu, nam hài, phải biết rằng mặc dù là mùa hè nhưng gió đêm còn là rất lạnh, nó trông cháu thật lâu, thoạt nhìn.” Lão phu nhân đứng lên cho nam hài sửa sang lại quần áo,“Cháu tên gì? Đã trễ thế như vậy, có lẽ ta có thể gọi điện thoại cho người trong nhà…… Nha, ta thật sự là quá tịch mịch , trong nhà đã thật lâu không có hài tử, xem ta đều đã quên chuyện trọng yếu như vậy!” “Phu nhân…… Không, cháu là nói…… Cháu tên là Harry, Harry Potter,” Harry ôm lấy con chó, quả nhiên thật ấm áp…… Nhưng là Harry thật sự là không có cách nào khác nói cho lão phu nhân điện thoại nhà cậu — đây không phải là nhà của cậu,“Cháu…… Cháu kỳ thật…… Đúng vậy, phu nhân, cháu kỳ thật không có chỗ có thể đi……” “Nam hài, tức giận cũng không nên nói như vậy!” Lão phu nhân rất tức giận. “Nha, không, phu nhân!” Harry vội vàng giải thích, nhưng đối với người có thiện ý, cậu luôn không am hiểu tìm kiếm lấy cớ bởi vậy Harry nói thật,“Cháu, cháu là nói cha mẹ cháu…… Bọn họ đều qua đời, tại lúc cháu còn rất nhỏ…… Ách…… Cháu ở nhà dì, buổi tối hôm nay…… Bọn họ trên bàn cơm vũ nhục cha mẹ cháu…… Bọn họ, bọn họ là vi cứu chái, vi bảo vệ cháu không bị một cái khủng bố …… Một phần tử phạm tội giết chết, bọn họ hy sinh tính mạng của mình…… Cho nên cháu không có cách nào khác cùng người vũ nhục bọn họ ở cùng một chỗ…… Nha, phu nhân, ít nhất để cho cháu tỉnh táo một chút……” Harry nói những lời này, con chó kia phi thường kích động mà lão phu nhân thì đem ôm Harry vào trong ngực nhu hòa an ủi. “Hài tử, tốt tốt, Harry, nam hài đáng thương. Ta tin tưởng cháu không phải là hài tử bốc đồng…… Đúng vậy, nha, đúng rồi, cháu có thể gọi ta là Cori. Đúng vậy, tên của ta, Cori Rost. Được rồi, cháu trước ở chỗ này của ta một đêm, ngày mai…… Đúng vậy, cháu chưa thành niên, ta không thể trái với pháp luật thu cháu, hoặc là cháu có thể thử câu thông với dì dượng. Được rồi, đem số điện thoại cho ta, ta gọi điện thoại báo bình an cho bọn họ được chứ?” Bà an ủi Harry sau đó cầm đi dãy số điện thoại nhà Dursley đi gọi điện thoại mà Harry thừa cơ hội này đánh giá gian phòng này. Đây là một gian phòng phi thường ấm áp, tràn đầy cảm giác ấm áp, ga giường trắng, còn có một bàn học thật to cùng một ghế da màu nâu đều lộ ra khí tức ấm áp, mà ngay cả con chó màu đen cũng bị sắc màu ấm trong phòng nhuộm mang lên sắc thái Gryffindor. Mình yêu mến nơi này, Harry nghĩ. Con chó ta lớn màu đen nhìn rất hung hãn nhưng là đối Harry cũng rất ôn hòa. Nó ở bên cạnh Harry nằm sấp , thỉnh thoảng dùng đầu đi củng cậu sau đó đạt được vuốt ve của cậu, cái này cũng có thể làm cho một con chó lang thang tìm được vui vẻ cùng an ủi, Harry nghĩ. Harry cảm giác mình cùng nó không có gì bất đồng, không ai thương cậu, giống nó, không ai yêu mến nó cho nên nó thành chó lang thang. “Hắc, ta thật không biết có thể nuôi ngươi hay không…… Phải biết rằng…… Ta sợ mình cũng nuôi không sống……” Harry rũ mắt xuống, hy vọng có thể che khuất thất vọng trong mắt mình,“Nếu như bọn họ đuổi ta ra trường học…… Ta ngay cả mình cũng không nuôi sống …… Ta không biết mình còn có thể đi chỗ nào…… Nha, đã thành, dừng lại, đừng như vậy!” Harry mới nói “Trường học”, con chó liền bổ nhào vào cậu, nó cơ hồ to hơn cả cậu. Thật sự là một con chó hung mãnh! Harry đẩy nó ra:“Được rồi được rồi, xem ra ngươi rất yêu trường học?”
|
Chương 2[EXTRACT]Khi Cori trở lại phòng trên mặt là xin lỗi cùng chán ghét, bất quá bà vừa thấy Harry liền cười, thậm chí còn bưng tới cốc sữa ấm áp:“Ăn hết cháo vẫn không đủ, Harry, cháu phải uống cái này sau đó ngủ một giấc. Đúng vậy, ta hy vọng cháu có thể nghe ta.” “Vâng, Cori, cháu sẽ làm theo.” Harry cười cầm cốc sữa, cậu hướng tới cuộc sống như vậy,“Bà sống một mình sao?” “Nha, đúng vậy, con gá của ta cùng chồng đi Trung Quốc xa xôi, thật xa, ta không đi được xa như vậy…… Ta yêu mến nơi này, nơi này là nơi chồng của ta lão Baker, ta phải bảo vệ nơi đây, bất quá ta rất cao hứng có thể gặp được cháu thân ái, cháu không ngại nghe một lão thái bà dông dài a?” “Không, cháu không ngại, cháu là nói…… Cháu thật cao hứng có thể nói chuyện với bà Cori.” “Đúng vậy, hài tử, ta cũng vậy thật cao hứng cháu có thể trò chuyện trong chốc lát, phải biết rằng con gái ta hai năm trước liền đi Trung Quốc, sau đó ta liền rất cô độc, ha ha,” Cori ngồi ở bên giường, tiện tay đi sờ đầu con chó đen,“Ta vừa mới gọi điện thoại cho dì cháu, cô ta thét lên, nha, ta có thể không cô ta. Được rồi, hài tử, cháu có nơi đi sao?” “Cháu…… Cháu không biết, khai giảng cháu nên về trường học…… Nhưng là cháu trái với nội quy trường học……” Harry ảo não gãi gãi đầu,“Bọn họ sẽ khai trừ cháu…… Nha!” “Hài tử, cũng không nhất định,” Cori vuốt vuốt đầu của Harry,“Không nhất định sẽ khai trừ cháu. Cháu thật thành thật, cháu trái với nội quy trường học gì? Đánh nhau?” “Không, không phải.” Harry trong nháy mắt kịp phản ứng, cậu không nên nói với Muggle những thứ này, chính là lại nhịn không được thổ lộ,“Là cháu không nên ngoài trường học…… Ách…… Tại nhà dì đối với bọn họ…… Bất kính……” “Cáp! Cái này thật đúng là đáng sợ!” Lão phu nhân cười,“Bọn họ nhất định là dùng cái này lừa cháu, hài tử, không cần tin!” Bà sờ mặt mình, có chút xấu hổ,“Phải biết rằng, khi ta còn trẻ bọn họ cũng luôn nói chỉ cần ta nói chuyện với nam sinh ta sẽ phải chịu trừng phạt, thượng đế sẽ làm ta mất đi hết thảy, chính là ta lại chiếm được hết thảy, quan trọng nhất là, ta được lão Baker.” Harry bị lời của bà chọc cười. Đúng vậy, có lẽ chuyện gì đều không phát sinh…… Mình có thể trở về Hogwarts tiếp tục học, sau đó cùng người luôn phiền toái mình Voldemort tính sổ! Đương nhiên, cậu hy vọng có thể lớp độc dược biến mất là tốt nhất. Ngày mai, lại là một ngày mới. Đây là một buổi tối từ khi Harry có trí nhớ đến nay ngủ được tốt nhất. Harry được nghe chuyện trước khi đi ngủ, có được một ôm ấm áp, thậm chí một nụ hôn chúc ngủ ngon. Đây là điều mà cậu một mực hy vọng rồi biến mất hiểu được đến, dù cho tại Hang Sóc, cậu cũng sẽ có được Molly hôn chúc ngủ ngon cùng ôm nhưng là chuyện cùng săn sóc ôn nhu, nhiệt độ trong lòng bàn tay xác thực cũng đủ dư vị cả đời. Đúng a, trong nhà Ron xác thực quá náo loạn, điều này làm cho cậu trên thực tế cũng không thích ứng được nhưng cũng phi thường khát vọng. Vừa sáng ngày thứ hai, Cori lại làm Bacon cùng bánh mì mỹ vị, còn đặc biệt làm nóng sữa, thứ này rất tốt cho chiều cao của đứa nhỏ, Cori nói, sau đó theo dõi Harry uống hết. Đương nhiên, bà cũng cho con chó đen của Harry chuẩn bị đồ ăn ngon miệng — đối với chó lang thang mà nói, cái này cũng rất tốt. “Ta mới không tin những cái quảng cáo thức ăn cho chó. Hừ hừ, phải biết rằng trước kia ta cũng nuôi một con chó, chính là nó — Đúng, ông bạn già của ta Jess, một con chó tốt, rất đẹp, chính là ăn thức ăn cho chó tinh thần đều không có!” Cori đem bát thịt khoai tây để trước mặt chó đen,“Cái này mới có thể cho nó cường tráng, tiểu tử, tên gì? Nha, Harry, con tính toán gọi nó là gì?” “Nó?” Harry kịp phản ứng đây là nói con chó đen này,“Cháu…… Ân…… Gọi nó là Black, màu đen.” “Ta không thể không nói, hài tử, danh tự cùng nó thật thích hợp, rất tuyệt!” Bà Cori cười đến trên mặt đều nở hoa,“Đúng rồi, nếu như cháu có rảnh thì giúp ta tu bổ hoa viên, ta cung cấp thức ăn cùng nơi ở, như thế nào? Dù sao thân thích của cháu cũng biết cháu ở chỗ ta, coi như chá là nghỉ hè làm công. Phải biết rằng ta cũng đã hơn bảy mươi, đi đứng không linh hoạt như vậy.” Đây thật là chủ ý tốt, chính là…… Harry không nghĩ phiền toái như vậy, hơn nữa cậu rõ ràng chiếm tiện nghi của Cori! Huống chi…… Harry khẽ cắn môi, tươi cười đến:“Nha, Cori, cháu là nói…… Chủ ý này rất tuyệt, chính là…… Cháu không thể…… Như vậy quá làm phiền bà…… Hơn nữa…… Cháu hẳn là giao tiền …… Đúng vậy, cha mẹ ta có để lại một ít tiền……” “Cậu bé!” Lão phu nhân ngăn lại,“Cha mẹ cháu là vì tương lai cháu có thể có sự nghiệp cùng cuộc sống mà chuẩn bị, mà cháu không phải ăn không của ta đúng không? Cháu cần giúp ta tu bổ mặt cỏ cùng tiểu hoa viên, còn có trong phòng ta có rất nhiều chuyện cần phải có người đến hỗ trợ, bằng không ta cũng nhờ đứa trẻ hàng xóm tới. Cháu xem ta muốn ra ngoài, xa một chút liền cần xe lăn, mà cháu phải đẩy ta chạy khắp nơi, hơn nữa, ta còn cần có người giúp ta chỉnh lý một ít văn kiện, đúng vậy, ta bây giờ còn đang ghi bản thảo cho tòa soạn báo, cháu phải giúp ta chỉnh lý những thứ này, cho nên là ta mời cháu làm tư nhân trợ lý của ta, như thế nào? Ta có thể trả cháu tiền.” Harry cảm giác mình muốn khóc nhưng là cậu còn cười: “Đúng vậy, Cori, cháu nhận đề nghị của bà, cháu sẽ làm việc giỏi .” “Cái này đúng rồi.” Cori cười,“Trông thấy cháu ta nhớ tới Alice cháu gái của ta, tóc đen điểm ấy giống ba người Trung Quốc, ha ha, mắt xanh, đây chính là di truyền.” Bà bưng hồng trà uống một ngụm,“Trong chốc lát giúp ta chỉnh lý bản thảo sau đó chúng ta đi tòa soạn báo. Nếu như cháu muốn ra ngoài có thể sau 3h chiều, nhất định phải nói cho ta biết một tiếng biết không? Hiện tại bên ngoài cũng không quá an toàn. Nghe nói, một người tên là Black vượt ngục. Thật đáng sợ!” Bà nghĩ nghĩ, lại lấy ra danh thiếp đến,“Đeo cái này vào, nếu như cháu không tìm được liền gọi điện thoại cho ta.” “Vâng.” Mắt Harry ẩm ướt. Cậu chưa từng có cảm thụ qua những điều này, lão phu nhân Cori Rost, rõ ràng cho Harry một cảm giác chưa từng có qua, thuộc về…… Thuộc về bà, hoặc là…… mẹ? Bất kể là cái nào dù sao…… Harry yêu bà! Nếu như trước Dumbledore nói cho Harry biết Muggle rất nhỏ yếu, Arthur nói cho Harry biết Muggle rất thú vị, tất cả mọi người nói cho Harry biết Muggle hẳn là bị bảo vệ thì cậu thật sự cảm thấy rất buồn cười, nhưng vì tìm được sự quan tâm của bọn họ Harry còn phải tin tưởng cái này mà đấu tranh với Voldemort. Kỳ thật phần lớn về sau Harry là vì hận mới có thể không ngừng đánh tới đánh lui với người kia, bởi vì cái tên phần tử khủng bố kia cậu mới có thể mất đi gia đình, mất đi cha mẹ. Chuyện vui hiện tại…… Harry cảm thấy bọn họ nói đúng, hơn nữa phi thường đúng! Harry yêu Muggle — chỉ là nhà Dursley làm cho Harry không yêu được mà thôi! Buổi chiều đi theo Cori đến tòa soạn báo, Harry tiếp xúc rất nhiều thứ mà trước kia không được tiếp xúc như máy tính, đây chính là một thứ cao cấp, trước khi mở ra thì đen sì nhưng là có thể tìm tới rất nhiều thứ kỳ lạ quý hiếm cổ quái, Harry rất thích! Một chị trong tòa soạn báo còn dạy cậu chơi một trò chơi tên là cái gì “Super Mario”, đương nhiên cái này so với huy động đũa phép khó hơn nhiều. “Hắc! Bây giờ còn có đứa bé không biết chơi điện tử! Cậu bé là từ trên núi xuống sao?” Chủ biên tòa soạn báo nhìn Harry ngốc chạm vào bàn phím, nhìn Cori “Cori, bà từ chỗ nào tìm đến bảo bối như vậy?” “Smith, cô lại nói như vậy ta liền dùng bút đâm miệng của cô!” Lão Cori một chút cũng không yếu thế, bà bảo vệ Harry giống như bảo vệ cháu ruột mình,“Harry thân ái, đừng chú ý, Smith chính là một cô gái thảo nhân ghét.” Harry cười gật gật đầu. Mấy ngày nay cậu cơ hồ đem may mắn tích góp từng tí một trong mười mấy năm qua đều thoáng cái bạo phát. Đây chính là cuộc sống Harry khát vọng, ngôi nhà ấm áp, người nhà săn sóc, bạn bè thân mật, trưởng bối hiền lành…… Còn có mấy người thiện ý vui đùa. Thời gian trôi qua rất nhanh, ở trong nhà Cori nửa tháng, Harry rốt cục nhận được thư từ Hogwarts, mà hiển nhiên, cái này chứng minh Harry không bị khai trừ. Theo lá thư còn có một phong màu hồng phấn, là của giáo sư Dumbledore. Black tựa hồ rất hứng thú với lá thư này cũng nằm xem, cảnh này làm Cori bật cười, bà vỗ vỗ đầu một người một chó, ngồi ở một bên đan một cái khăn quàng cổ thật dài. “Ta thật cao hứng con không chạy loạn Harry, phải biết rằng hiện tại thật sự không an toàn.” Dumbledore tìm từ cũng không phải ưu nhã nhưng lại để lộ ra nồng đậm lo lắng. Điều này làm cho Harry có điểm chột dạ,“Về phần con thổi trướng bác Marge thì con có thể yên tâm, chúng ta biết tình huống cụ thể cho nên sẽ không khai trừ con nhưng là nhớ không có lần nữa biết không? Nha, những Muggle đáng thương chính là sợ hãi chuyện không biết! Được rồi, chúng ta đi nhìn xem năm học mới của con như thế nào …” “Ta thật đáng tiếc nói cho con biết nghe nói đào phạm Black là phần tử nguy hiểm, bất quá ta tin tưởng con sẽ không gặp được nguy hiểm. Tha thứ ta nửa tháng không liên lạc với con bởi vì gặp một chút phiền toái…… Ách…… Không phải nguy hiểm mà là phiền toái, con quả thực không có cách nào tưởng tượng rốt cuộc có nhiều phiền toái thế nào! Đương nhiên, phiền toái này không phải của ta, là của giáo sư Snape. Thật sự là rất tiếc nuối, phiền toái này tựa hồ cũng có quan hệ rất lớn với con. Bất kể nói thế nào, mấy ngày nữa giáo sư Snape sẽ đi đón con, con phải thành thành thật thật không chạy loạn. “Ách, được rồi, cậu bé Gryffindor của ta, phải biết rằng tuy chưa tính là người tốt nhưng thầy ấy là người đáng giá tín nhiệm. Ta tín nhiệm Snape, so với tín nhiệm chính mình còn hơn bởi vì cậu ta là người trung thành nhất trên cái thế giới này, mà trung thành của cậu ta chỉ cho tín ngưỡng của bản thân. Ta tin tưởng, tín ngưỡng của hai người giống nhau, giữ gìn chính nghĩa, thủ hộ yêu. Rất nhiều người cả đời cũng không biết tín ngưỡng của mình là cái gì cho nên bọn họ liền biến thành người phản bội, nhưng là giáo sư Snape sẽ không, con cũng sẽ không, đúng không cậu bé thân ái? Được rồi, ta biết rõ ta lại dông dài , người già chính là nói nhiều. Bất quá hiện tại con có thể dừng bĩu môi hài tử, tin tưởng ta, hai người chỉ là khuyết thiếu hiểu biết. “Bất quá bất kể thế nào, vị phu nhân thu lưu con, bà thật sự là một người tốt, có rảnh ta hy vọng có thể đi bái phỏng bà, ha ha, con cảm thấy thế nào? “Nha, đúng rồi! Năm nay giáo sư Phòng chống nghệ thuật hắc ám là Remus Lupin. Cậu ta là bạn tốt của cha mẹ con bất quá cậu ta có chút vấn đề, nên đều vô pháp tìm được việc làm, chỉ có thể lang thang khắp nơi, điểm ấy ta thật xin lỗi bất quá ngày họp con sẽ gặp cậu ta. Đến lúc đó con có thể nghe cậu ta giải thích. Cái này thật là không phải một vấn đề tốt, thật sự, nhưng là ta cảm thấy con nên được một phần giải thích. “Được rồi, Harry thân ái, ta cảm thấy được giáo sư Snape một tuần sau sẽ đi đón con, sau đó con có thể ở trong nhà cậu ta. Nha, cậu ta cũng ở Muggle giới, ha ha, có lẽ con sẽ thích phòng của cậu ấy. Tại đó con có thể sử dụng pháp thuật thuận tiện hoàn thành bài tập của con. “Chúc vui sướng. Hắc, đừng bĩu môi! “Trung thành với con, Albus Dumbledore” Nha, giáo sư làm sao biết mình bĩu môi?!
|
Chương 3[EXTRACT]Không quản Harry không nguyện ý, Dumbledore đề nghị cậu còn nghe, nhưng vừa nghĩ tới muốn Snape tới đón mình Harry đã cảm thấy giống như nuốt một con sên lớn. Tại nhà Cori, Harry mỗi ngày đều rất vui vẻ, không có chửi bới phiền chán hoặc là thét lên, cũng không có Dudley thỉnh thoảng cùng đám bạn đuổi đánh, càng không có dượng Vernon quyền đấm cước đá, Harry cảm thấy chính là tu bổ mặt cỏ cũng phi thường thú vị. Harry thậm chí có thể uống Cola lạnh buốt! Lại qua năm sáu ngày, Harry đã sớm quen thuộc Cori soạn bản thảo cũng giúp đỡ bà sửa lại tất cả bài viết. Harry dựa theo đề tài cùng thời gian phân loại để ở những cái kẹp khác nhau còn đánh dấu lại, lại dựa theo Smith chỉ đạo cho một ít dầu làm trơn vào máy của Cori, thậm chí còn tu bổ những bụi cây nhỏ trong vườn hoa thành hình tròn xinh đẹp. Đúng vậy, cậu làm rất nhiều việc bằng không như thế nào sẽ thả tâm để Cori một người sống? Có lẽ cậu nên hỏi Ron cú điện thoại kia là làm thế nào, như vậy cậu có thể tại Hogwarts gọi điện thoại hỏi bà sống được không, có cần giúp hay không…… Đúng vậy, cậu có thật nhiều việc chưa làm, cậu phải làm xong! Harry lại làm trong xong việc trong mấy ngày này, mua rất nhiều thức ăn chất đầy tủ lạnh, thậm chí còn nướng bánh quy cùng bánh ngọt. “Nha, Harry, thầy của con hôm nay đến đón con sao?” Cori nhìn nam hài bận rộn cười nói,“Tới đây ngồi đi, con đã làm quá nhiều , nào, đến uống chén sữa ấm áp.” “Cám ơn bà Cori, cháu cảm thấy rất tốt, một chút cũng không mệt mỏi.” Harry đi qua ngồi bên cạn bà,“Cháu làm xong những thứ này thì bà có thể thoải mái hơn, nhớ rõ gửi thư cho cháu…… Ân…… Cháu sẽ viết thư cho bà.” Harry thật sự rất không nỡ xa vị lão phu nhân này. Sáng sớm ngày 23 tháng 8, ở phố Mộc Lan Harry chợt nghe thấy tiếng quạ đen, Hedwig cũng bắt đầu uỵch, điều này làm cho cậu có điểm hoảng hốt, sau đó một khuôn mặt đen như mực hiện ra trước mặt cậu. “Nha, cậu là giáo sư của Harry?” Cori nhìn nhìn nam nhân tối như mực đứng ở cửa ra vào cũng thấy lạnh buốt bất quá ngữ khí của bà lạnh hơn,“Mời đến a Severus.” Snape không nói chuyện, rét căm căm đi tới đi, sau đó đối với Harry đang thu thập bàn ăn nặng nề phun ra:“Như vậy, Harry Potter, cho ngươi 20′, thu thập xong, lập tức đi.” “Cái gì?!” Harry trừng to mắt nhìn,“Từ từ, em còn chưa…… Còn chưa tạm biệt bà Cori…… Em…… Đúng rồi, Snape…… Giáo sư, em nhặt được một con chó…… Cái kia……” “Thánh nhân Potter, ta giả thiết lỗ tai của ngươi còn có thể làm việc bình thường. Hiện tại, lập tức, lập tức! Đi thu thập đồ đạc của ngươi!” Giọng Snape cũng không to nhưng là rất lạnh,“Về phần…… Nói lời tạm biệt…… Ta nghĩ, ngươi mấy ngày nay tựa hồ một mực vội vàng chuyện này?” “Severus! Cháu không thể nói chuyện với Harry như vậy, cậu bé rất ngoan!” Cori thét chói tai vỗ Snape,“Ta là bác cháu! Cháu rõ ràng ở trước mặt ta đối với Harry đáng thương như vậy! Nha! Còn cháu nữa, cái tên hỗn đản này, ngoại trừ hàng năm thu được những quà giáng sinh loạn thất bát tao, liền sinh nhật về sau ta cũng không nhìn thấy cháu! Được rồi được rồi, cháu của ta, Tobias, một tên hỗn cầu. Nếu như cháu như hắn ta liền giết cháu!” Cori nổi giận đùng đùng rít gào,“Hơn nữa từ sau khi hắn chết, cháu đã không còn tăm hơi, không thấy! Ta cảm thấy cháu cần giải thích cho ta cái này!” “Nha! Bà Cori, giáo sư…… Giáo sư Snape là……” Harry choáng váng, nháy mắt mấy cái cố gắng muốn từ Cori ôn nhu nhìn ra một chút tương tự Snape. Cori cũng không phải người nhát gan. Bà hầm hừ cầm tay Snape ấn xuống ghế:“Cháu là cháu trai ta! Ta cũng nói qua Tobias cùng Eileen đối với cháu không tốt về sau cháu nên đến nhà ta chính là không có tới! Ta đợi năm năm! Sau đó cháu mất tích! Được rồi, mất tích! Hừ! Nếu như Tobias còn sống ta liền tát hắn!” Snape nghe Cori mắng cha mình nhưng là trên mặt một ít biểu lộ đều không có, ánh mắt trống rỗng, Harry trong nội tâm hốt hoảng, trực giác phát hiện Snape cũng không phải trời sinh hỗn đản, nhưng là…… Hắn còn là một lão hỗn đản không phải sao? Harry cố gắng nghẹn cười, cậu cũng không biết độc xà này sau khi trở về phong miệng của mình như thế nào. Nhưng mà Cori cũng không buông tha mà Snape cũng xác thực không như Harry nghĩ nguyền rủa bà, tựa hồ Snape rất yêu mến bà? Nhưng là lại tựa hồ…… cũng không nguyện ý tiếp xúc nhiều, điểm ấy rất kỳ quái. Bất quá bất kể như thế nào, Snape vẫn nhịn được. Anh ngồi ăn cơm trưa Cori làm, còn nhịn được không nguyền rủa Black con chó đen Harry mới thu lưu mặc dù Black thiếu chút nữa cắn anh. “Con chó xấu!” Cori đã trừng phạt Black, đánh đầu của nó lại không cho nó ăn thịt, chỉ cho ăn khoai tây,“Ngươi phải biết rõ cắn người là sai.” Bà nói như vậy, đặt một đĩa gà tây để trên bàn cơm,“Severus, hồ tiêu.” Snape không nói, đưa hồ tiêu cho bà. “Cậu ta không thích nói chuyện, từ nhỏ đã như vậy.” Cori cười nói với Harry,“Ta cho con biết, cha của cậu ấy là một tên phi thường phi thường phi thường hỗn đản, sinh ý thất bại lại luôn là nói là lỗi của con cho nên tiểu tử này từ nhỏ sẽ không như thế nào nguyện ý thân cận người khác bất quá ta yêu mến cậu bé, có đôi khi…… Đại bộ phận về sau cậu ấy đều rất hiểu chuyện, không phiền toái bất cứ ai,” Lão phu nhân rắc chút hồ tiêu vào bát,“Ta cũng không thích tên kia cho nên ta tính toán thu dưỡng Severus, bất quá cậu ta tại ta làm quyết định này lại mất tích, sau đó hàng năm ta chỉ có thể thu đến quà giáng sinh, có đôi khi là một quyển sách, có đôi khi là một cái ô, dù sao…… Chính là như vậy, đều là mấy thứ đen sì!” Xác thực rất giống thứ Snape tặng. Harry nhịn cười, nhìn thoáng qua Snape tối như mực, đột nhiên, Harry cảm thấy lão hỗn đản không khốn kiếp như vậy. Kỳ thật mất tích cũng rất dễ lý giải. Phải biết rằng Snape là phù thủy, còn từng làm dưới trướng Voldemort, anh đương nhiên không có khả năng cùng Muggle thân thích nào nhấc lên quan hệ, bằng không xảy ra chuyện lớn! Bất quá cái này Harry đương nhiên cũng không nói ra. Cậu uống một ngụm súp cà chua sau đó cười tỏ vẻ hoàn toàn đồng ý. Nội y Merlin a! Snape rất căm tức. Anh đương nhiên không biết ở trong này chính là Cori, nếu như biết rõ anh cũng sẽ không tới nơi này đón cứu thế chủ Potter! Đúng vậy, cứu thế chủ Potter! Anh như thế nào sẽ đồng ý tới đón tiểu quỷ đó?! Được rồi! Sự tình rất phiền toái! Phi thường phi thường phiền toái! Cori rốt cục ăn xong cơm trưa sau đó giúp Harry thu thập để Snape mang cậu về trường học bất quá bà cũng nói cho Harry gọi điện thoại, viết thư cho bà…… Sau đó đem khăn quàng cổ nhét vào hành lí của Harry, cuối cùng bà còn chiếm được Snape một cái ôm. Đương nhiên, cái ôm này cũng không làm cho Snape cảm thấy cao hứng như vậy là được. “Cần liên lạc với ta đó!” Cori đấm đấm bả vai Snape,“Con lớn lên so với ba ba của con còn cao chính là thoạt nhìn không thế nào chú ý mình! Phải biết rằng nếu sắc mặt con lại vàng ta liền đuổi tới trong nhà con. Harry, biết nhà của cậu ta sao?” “Nha, bà Cori, con không biết……” “Không quan hệ, không biết cũng không sao, chỉ cần con có thế để ta tìm được anh!” “Ách……” “Chúng ta cần phải đi.” Snape buồn bực lên tiếng. “Hừ! Đi thôi! Ta biết rõ con hận ta lão cụ bà này!” Cori lại cho Harry một cái ôm, còn ở trên mặt của cậu nặng nề hôn,“Vẫn là Harry của ta ngoan!” Bà lại đập vai Snape,“Đi thôi đi thôi, mang Harry của ta đi đi, bất quá con phải ở lúc nghỉ đưa cậu bé về chó ta! Đúng vậy, Harry, chờ con lại nghỉ có thể đến nơi này của ta, ta cần con giúp ta.” Bà nháy mắt,“Tốt lắm, bọn nhỏ, hẹn gặp lại.” “Tạm biệt bà Cori.” Harry vừa mới dứt lời đã bị Snape kéo cổ áo túm đi mà con chó lớn Black thì phẫn nộ kêu to. Snape cảm thấy cả đời mình thụ kích thích đều không có hôm nay nhiều, đương nhiên, cái kích thích là Cori Snape gây ra, hoặc là nói hiện tại phải gọi bà là Cori Rost, một Muggle, một thân nhân, cũng có thể nói là một người cuối cùng chân chính quan tâm mình nhưng là anh không có cách nào khác triệt để mở rộng cửa lòng với bà mặc dù bà đối với anh thật giống như bà vậy. Bất quá…… Bà chỉ là thân thích của anh, hơn nữa rất xa. Anh chưa bao giờ nghĩ bà sẽ vĩnh viễn thương mình cho nên anh chưa bao giờ sẽ tiếp xúc quá nhiều với bà, hơn nữa từ khi cha anh Tobias chết, anh ở Đường Bàn Xoay thi Muggle khu trục chú, như vậy bà sẽ vĩnh viễn cũng không tìm thấy anh. Chính là…… Thật đáng sợ. Anh không nghĩ tới Harry Potter có thể tìm tới lão thái bà này! Được rồi, không phải lão thái bà, là bà Cori. Snape tự hỏi muốn cho cứu thế chủ cùng với…… con chó ngu xuẩn một Obviate. Con chó kia xác thực là một con chó ngu xuẩn. Con chó màu đen tựa hồ chú ý tới Snape không thân mật mà thân mình anh thoạt nhìn lại càng không thân mật, trong cổ họng phát ra “Cô lỗ cô lỗ “ tiếng vang, nhe răng với Snape. Khổ người lớn như vậy còn nhe răng, thấy thế nào đều là một xuẩn cẩu. Snape cười lạnh, cầm tay cứu thế chủ, sau đó một chân giẫm lên móng vuốt của xuẩn cẩu, ảo ảnh di hình .
|
Chương 4[EXTRACT]Đường Bàn Xoay, nơi này là nhà Snape, âm trầm, u ám…… Được rồi, bây giờ nhìn cungnx không thích hợp từ ngữ như vậy, căn nhà này bây giờ có chút ôn hòa, vách tường là màu trắng, rèm cửa sổ là màu xanh ấm áp, mà cửa chính thì là màu đen có viền bạc bao lấy, phi thường hoa lệ — đây là ấn tượng đầu tiên của Harry, thoạt nhìn…… Rất không tồi? Không quan tâm như thế nào, người ở bên trong chính là Snape, Harry liền không yêu mến. “Nha, Severus, Harry, hai người đã trở lại!” Dumbledore mặc một áo chùng màu tím với nơ bướm màu hồng đứng bên ngoài, đương nhiên ông ấy nhất định là thi triển bùa xem nhẹ. “Giáo sư Dumbledore!” Harry mỉm cười, mà con chó đen bên chân Harry cũng rất kích động. “Nha, Harry, Harry, đây là chó của con sao?” Dumbledore cười sờ đầu con chó lớn,“Nó thoạt nhìn rất lớn, thầy có thể chăm sóc nó vài ngày không Harry? Giáo sư Snape rất không thích nó – thầy thấy nó sẽ làm vỡ tất cả độc dược của Severus.” Lão hiệu trưởng chớp mắt,“Thầy có thể đem nó đến Hogwarts trước, Harry.” “Con cũng muốn đến Hogwarts.” Harry vội vàng đưa ra ý nghĩ của mình, cậu cũng không muốn cùng Snape qua thời gian còn lại của kì nghỉ. “Thầy chỉ sợ không được, Harry.” Dumbledore cười cười,“Bởi vì hiện tại rất …… Nguy hiểm, giáo sư Snape có thể cam đoan an toàn của trò, mang trò đến Hẻm Xéo mua đồ, mà Hogwarts chưa từng có học sinh ngủ lại trước khi vào học, Harry, cái này rất nguy hiểm — Hogwarts có rất nhiều bí mật, đúng vậy, là như vậy, thầy nhớ năm học trước trò đã lĩnh hội qua đúng không?” “Tin tưởng ta, ta cũng không muốn trở thành…… bảo mẫu của Cứu thế chủ,” Snape lại nắm chặt cổ áo Harry,“Hiện tại, nói lời từ biệt với xuẩn — cẩu của ngươi.” “Nha, Severus, thầy phải đối xử với tốt Harry một chút.” Dumbledore bắt được con chó đen lớn muốn bổ nhào vào Snape,“Như vậy, khai giảng gặp lại!” Nhìn Dumbledore mang theo Black ảo ảnh di hình Harry cảm thấy rất uể oải, nhưng là không có biện pháp, cậu còn bị Snape níu lấy sau đó đã bị trực tiếp kéo tới cửa. “Đing đing đing đing!” Tiếng chuông vang lên, cửa chính cũng mở,“Hoan nghênh về nhà!” Đây là…… Là ai?! Harry mở to mắt nhìn — ở cửa ra vào đứng một bé trai, mái tóc dài lộn xộn, bất quá nhìn rất mềm mại, mắt cậu bé màu xanh nhưng là mang khuôn mặt của Snape — cũng may không có cái mũi to…… Harry hỗn loạn nghĩ…… Cậu bé đã ôm lấy Harry :“Ba ba!” Ba ba…… Ba ba?! “Hắc! Ba ba thật là thấp!” Nam hài so chiều cao với Harry,“Thiệt là, con mới chín tuổi cũng sắp cao như cha mười ba tuổi!” Cậu bé túm qua tay áo Harry,“Cha làm gì mà thô bạo như vậy, ba ba sợ hãi!” Phụ…… Cha?! Cậu bé kéo Harry vào phòng, còn thuận tiện cầm hành lý của cậu:“Cha, con biết rõ, cha nhất định sẽ bắt nạt ba ba, hừ, con biết, cha luôn bắt nạt ba ba!” Cậu bé buông Harry đi túm Snape,“Chờ ba ba tức giận rồi thì có cha chịu được, nhanh đi dỗ a!” Đẩy độc dược đại sư mặt đen lên, cậu bé vội vàng phất tay,“Con đi đọc sách, hai người chậm rãi trao đổi cảm tình nha, cho dù muộn một chút cũng không sao, đi vận động cũng không sao, con có thể tự chăm sóc mình!” Ba ba…… Cha…… Trao đổi…… Cảm tình?! Harry ngồi ở trên ghế mở to mắt ngẩn người, cậu cảm giác đầu mình chưa đủ dùng — đúng vậy, so với Hermione đầu mình chưa đủ dùng, nhưng là hiện tại hiển nhiên không phải vấn đề của cậu! “Ta giả thiết, lỗ tai cứu thế chủ không phải bài trí, bây giờ đi thu thập hành lý của ngươi.” Snape chỉ hành lý được mình thu nhỏ lại,“Mang lên trên tầng, còn……” Anh nhíu nhíu mày,“Con cú mèo.” “Ách…… Em……” Harry co rúm lại, cậu không muốn xung đột với Snape ở trong này, nhưng là cảm thấy chuyện này rất quái lạ — chính là rất quái lạ, vì thế cậu muốn biết rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì — được rồi, cố gắng lên, Harry, Harry là Gryffindor dũng cảm! “Giáo sư, em muốn biết rõ cậu bé kia là ai – những gì cậu bé nói có ý gì? Em…… Ba ba? Cùng — cha?!” Harry nuốt nước bọt, cậu thấy mặt Snape càng ngày càng đen, trong nội tâm rõ ràng cảm thấy sảng khoái, vì vậy cậu đứng lên,“Còn nữa, em muốn biết rõ — đúng vậy, cậu bé đó đã gọi em là ba ba, em có quyền lợi biết rõ, cậu bé đó rốt cuộc là ai?” “Potter!” Snape cao giọng nhưng là điều đó không thể dọa cứu thế chủ nhỏ gầy. “Giáo sư! Em có quyền lợi biết rõ! Em muốn biết!” Harry đứng lên, ngửa đầu — cậu thật bé! “Ta giả thiết, ngươi mới chỉ có…… Mười ba tuổi,” Snape khinh bỉ quét Harry một vòng,“Đứa bé kia, với ngươi…… Không quan hệ.” “Cậu bé rõ ràng rất quen em — nhưng là em không biết cậu bé đó, cho nên, giáo sư, đừng nghĩ lừa gạt em!” Harry đối với nam hài không sợ Snape rất có hảo cảm,“Hơn nữa…… Cậu bé…… Ách…… Nhìn rất quen?” “Dừng! Dừng lại những ảo tưởng không thực tế của ngươi, hiện tại lên tầng trên!” Snape vứt hành lí đã rút nhỏ vào trong lòng ngực Harry,“Lập tức! Lập tức!” Harry ôm hành lý xoay người nhặt ***g sắt có Hedwig, chờ đến khi cảm thấy không có gì rơi xuống mới cười cười:“Giáo sư, em sẽ biết rõ đây là chuyện gì!” Nói nhưng, Harry chạy lên – cậu tin tưởng chỉ cần mình ở thêm một giây sẽ bị Snape tung mấy bùa chú, mà cậu không muốn bị, quan trọng nhất là, cậu có lá gan chống lại Snape như vậy là vì chưa khai giảng, Snape cũng vô pháp trừ điểm Gryffindor, không phải sao? Đương nhiên, cứu thế chủ của chúng ta quên, cho dù hiện tại không thể trừ điểm, mà con dơi bất công nhất định sẽ tìm phiền toái trừ điểm sau khi đến trường …… Được rồi, Harry xem nhẹ sự thật này a. Nhưng mà, tâm tình cứu thế chủ vốn thật tốt lúc này lại ôm hành lý cùng Hedwig của mình sững sờ trên hành lang, đây là một chuyện rất khó lựa chọn – cậu không biết phòng nào mình có thể ở! Harry đứng ở cửa suốt mười phút cũng không quyết định — đây không phải chuyện của cậu mà là một loại thói quen, không sai, thói quen được tạo ra trong nhà Dursley, cậu không dám tùy tiện lộn xộn thứ gì, dù cho…… Người kia là Snape cậu chán ghét, trong tình huống không làm tốt, cậu không biết mình có thể bị…… Ách…… Bị nguyền rủa hay không? Được rồi, trên thực tế cậu không phải sợ bị nguyền rủa mà đơn thuần là chướng ngại tâm lý. Không sai, chính là chướng ngại tâm lý! Harry từ bà Cori biết từ này, cậu cảm thấy từ này rất…… Mốt, cũng rất thích hợp mình, đúng vậy, cậu quả thật có chút…… Ân…… Trên tâm lý là không bình thường, cậu nghĩ, sau đó buông thùng cùng Hedwig, an vị ở hành lang. Harry có đôi khi cảm thấy Snape giống như là dượng Vernon với mình vừa mắng vừa hận, chỉ có điều không giống béo như dượng cũng không đánh mình mà thôi, họ rất giống nhau, bọn họ đều chán ghét nói chuyện với mình, hơn nữa yêu nhục mạ mình — được rồi, so với Snape, ngôn ngữ của Vernon thô ráp nhiều lắm, điểm ấy theo cậu rất ít khi có thể nghe hiểu những gì Snape nói có thể thấy được. Harry thở nặng nề, cố gắng làm cho mình bình phục tâm tình, phải nhớ kỹ, Cori là người tốt, cháu trai bà cũng sẽ không xấu được! “Hắc! Ba ba, làm sao ba ngồi ở chỗ này!” Cậu bé gọi bậy vừa rồi đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Harry, còn là gọi cậu là “Ba ba”, biểu lộ cũng rất tự nhiên, điều này khiến Harry thật sự cảm thấy rất quỷ dị, bất quá cậu bé tựa hồ không thấy mặt Harry kỳ quái, vẫn còn nói,“Nha, đúng rồi, nhất định là cha lại chọc giận ba ba rồi,” Cậu bé chín tuổi đã sắp cao như Ron,“Đi thôi, con mang ba ba trở về phòng.” “Cái kia…… Tôi không phải ba ba của cậu……” Harry vừa nói thì thấy cậu bé ủy khuất, lập tức đổi giọng,“A, tôi là nói, tại sao cậu gọi tôi là ‘Ba ba’? Tôi muốn nói…… Cậu xem, tôi mới chỉ có mười ba tuổi, a…… Vừa qua sinh nhật mười ba tuổi, tôi nghĩ tôi còn chưa kết hôn…… Cho nên……” “Ba ba, ba…… Ba không quan tâm con sao?” Cậu bé cắn môi, cho dù cậu bé tương đối cao, nhưng trên thực tế hài tử chín tuổi vẫn còn bầu bĩnh cho nên thấy được còn rất nhỏ, lại phối hợp bộ dáng ủy khuất, Harry cảm giác tim mình đều muốn nát — đứa nhỏ này rõ ràng có huyết thống quan hệ với mình, xem mái tóc lộn xộn cùng cặp mắt xanh! “Không có…… Tôi không phải không muốn cậu…… Cái kia…… Tôi chỉ là……” Harry không biết mình nên nói cái gì. “Không phải không quan tâm con là tốt rồi,” Cậu bé thở ra, cười,“Khi con vừa tới gặp được cha, nhưng cha thật sự không quan tâm con a! Bất quá giống như…… Biết rõ con là con của cha sau mặt sẽ không thúi như vậy!” Cậu bé nhếch môi, cười vui vẻ,“Con đã nói a, cha như thế nào sẽ đối với ba ba cùng con không tốt, đây đều là cha giả vờ!” “A? Không…… Không đúng! Cha cậu…… Là Snape?” Đầu Harry còn loạn. “Hắc! Ba ba làm sao vậy?! Cha của con đương nhiên họ Snape! Cha là chồng ba a!” Cậu bé liếc Harry,“Con nói a ba ba, cho dù ba hiện tại chỉ có mười ba tuổi nhưng là cha đã từng nói với con, hai người từ khi ba mới vừa vào học liền bắt đầu ngưỡng mộ nhau!” “Ngưỡng mộ? Ai? Ngưỡng mộ ai?!” Harry mở to mắt nhìn. “Con là nói…… Không phải đâu? Ba lừa con — không, là ba tương lai lừa con?!” Cậu bé cũng mở to mắt nhìn rồi bắt đầu rít gào,“Cha — cha! Cha mau lên đây! Cha — tiểu vương tử cần cha — cứu mạng a –” “Uy, cậu đừng kêu, cậu sẽ bị Snape giết ……” Harry rất sợ hãi, Snape không phải một người ở chung dễ, cậu bé nào lớn tiếng hô như vậy rất dễ dàng sẽ bị Snape nguyền rủa! “Cứu thế chủ…… Vĩ đại, ta nghĩ ta còn không đến mức ra tay với con ruột ta.”
|