Ba Ba Môn Đích Tiểu Vương Tử
|
|
Chương 10[EXTRACT]Prince cũng không yêu cầu Snape nhất định phải lập tức đón Harry đến nhưng là mỗi đêm trước khi ngủ đều kể cho Snape nghe chuyện về cha cùng ba ba, chuyện rất dài, kỳ thật là một chút chuyện vặt trong cuộc sống trong tương lai. Harry giúp con bảo dưỡng đồ Quidditch mà đem một đống lớn gì đó ném đầy đất cho nên Snape huy động đũa phép đem những thứ đó đều thanh lý đổi mới hoàn toàn sau đó hai người bắt đầu cãi nhau, cãi nhau đến trên giường, sau đó là con vương tử điện hạ chỉ có thể đi tìm Draco không biết nên là anh hay là chú mình lại đoạt một bộ dụng cụ Quidditch. Trong tương lai, Snape chuyên tâm nghiên cứu độc dược nên quên ăn quên ngủ, Harry sẽ chạy vội tới tầng hầm cho vạc một thanh lý đổi mới, vì vậy hai người liền bắt đầu cãi nhau, cuối cùng cãi nhau tiện nghi nhất là Prince bởi vì cậu đẩy cả hai ba ba ra khỏi phòng thí nghiệm làm cậu có cơ hội sử dụng phòng thí nghiệm để làm một độc dược đùa dai, về phần hai cái ba ba sau đó như thế nào…… Prince đoán là lại cãi nhau đến trên giường, bất quá cái này không quan hệ nhiều lắm đến cậu bởi vì cậu dùng độc dược mình làm đùa dai thành công Sirius. Trong tương lai, hai người sẽ vứt Prince cho Dumbledore tìm được tình yêu xế bóng chạy tới Himalaya hoặc là Alps (núi Anpơ, một trong những dãy núi dài nhất Châu Âu) tìm thực vật thần kỳ, đi là cả ngày nghỉ, làm cho Prince nhàm chán cho lão hỗn cầu Gellert thu thập được một thân thương. Gellert?! Snape nghe chuyện này là một tuần sau, mà chuyện này cũng xác thực dọa anh. “Gellert chính là Gellert a……” Prince ngáp,“ Bạn trai Albus…… Hai người bọn họ đều lớn như vậy cũng không sốt ruột kết hôn, còn muốn cái gì, a lãng mạn…… Nói là người yêu rất tốt, nói gì cũng không chịu kết hôn…… Thật không e lệ……” “Prince, nói cho cha biết, Gellert…… họ gì?” Không phải là…… mình nghĩ người kia a? Snape cảm giác dạ dày mình có điểm đau. “Grindelwald a!” Prince rất nhanh nói ra,“Chính là cái…… Cái kia…… anh em trong đồng thoại…… Thân thích…… Ân…… Hắc hắc, ông ấy cũng yêu đồng thoại……” Đồng thoại…… Grindelwald…… Chúa tể hắc ám…… Đồng thoại!? Snape cảm giác mình là bị sặc, có lẽ là bị sặc không khí, nhưng là…… Anh không có, anh thấy mình như bị nghẹn khi nuốt một quả trứng gà lớn — Merlin a! Là anh hỗn loạn vẫn là kỳ thật…… Đúng vậy, đúng vậy, không sai. Albus xác thực là vì đánh bại Grindelwald mà thành phù thủy vĩ đại nhất nhưng trên thực tế, khi Grindelwald xưng bá Châu Âu còn chưa có vươn tay đến Anh quốc, hơn nữa…… Như vậy có phải là có thể nói, ông ấy là cố kỵ ai? Mà trên thực tế, thực lực của Grindelwald…… rất mạnh, chính là tại sao ông ấy phải bại bởi Dumbledore? Thật sự thua? Không, chuyện khi đó không có người nói được rõ ràng! Hoặc là nói…… Trên thực tế hai người bọn họ nhận thức nhau từ rất lâu?! “Prince, như vậy, Grindelwald, cha là nói Gellert, ông ấy như thế nào lại ở cùng Albus? bọn họ…… Quan hệ rất tốt?” “Đương nhiên rất tốt, hai người bọn họ đều già như vậy rồi còn hay đút kem cho nhau, thật xấu hổ!” Prince cười khanh khách chui vào chăn,“Cha, chuyện này con có thể chậm rãi kể cho cha, cha yên tâm đi, con không có nói cho Albus, ông ấy không biết!” Nha! Thật là một con rắn nhỏ ngọt ngào! Snape cong khóe miệng muốn mỉm cười. “Cha! Cha không cần phải đè nén mình như vậy, cha như vậy ba ba sao có thể thích cha a!” Prince nói xong lập tức che miệng lại, vẻ mặt uể oải — được rồi, cậu lại còn nói lọt, cái này thật đúng là một bi kịch! “Như vậy, tiểu vương tử của cha, con có…… Có thể đem những gì con nói…… những chủ đề bình thường, tất cả đều đảo ngược?” Rất tốt, Snape cảm thấy tiểu độc xà của mình sẽ càng ngày càng thông minh, tuy nhiên, Prince chín tuổi đã rất thông minh, bất quá cậu bé còn quá nhỏ. “Ách…… Được rồi, cha, con sẽ nói nói thật cho cha.” Prince gãi gãi mái tóc lộn xộn của mình,“Bất quá…… Cha phải theo tìm ba ba cho con — Albus nói, hai người hiện tại không thể…… Nha, nếu như hai người không yêu nhau, như vậy con làm sao bây giờ? Con không muốn biến mất!” “Cha giả thiết Prince của cha có phải quá mức vọng tưởng hay không, không ai sẽ làm con biến mất.” Snape nheo mắt, anh không thích cách nói này. “Cha! Cha không cần phủ nhận !” Prince mở to mắt nhìn,“Dù cho — dù cho ở trong trí nhớ của con hai người ở chung rất vui, cũng rất yêu nhau, nhưng là cái này không thể nói…… Khi con trở về thời đại này sai có thể sinh ra ảnh hưởng không tốt với hai người hay không thế cho nên…… Thế cho nên con sẽ khiến hai người ở thời đại này không có cách nào ở chung sau đó không có cách nào yêu đối phương — cuối cùng, con sẽ biến mất!” Prince nhíu mày, khuôn mặt thoạt nhìn có sáu phần tương tự nam nhân cao lớn trước mặt,“Con sẽ nói cho cha biết hết thảy những gì con biết — kể cả đả bại Voldemort như thế nào, nhưng là, cha phải, phải để cho con được sinh ra — được rồi, con không thích nói như vậy, cha, cha là cha con, từ khi con có trí nhớ cha chính là một người con sùng bái — cha cơ trí cẩn thận và tràn đầy lực lượng, ba ba thường xuyên hội làm một ít chuyện chê cười mà cha sẽ luôn bao dung trợ giúp ba ba, làm tốt hết thảy vì ba ba, đồng dạng, cha chuẩn bị phòng độc dược tốt nhất cho con — nó thật sự là món quà Prince khát vọng nhất cũng là hy vọng nhất, cha, cho nên con vì biểu hiện hiện tại của mình xin lỗi cha– nhưng là con còn muốn uy hiếp cha, cha…… sinh con được không?” Snape ôm Prince, anh không biết mình nên đánh tiểu tử này hay ôm cậu bé vào trong ngực trấn an…… Đúng vậy, cậu bé đỏ mắt quả thật khiến anh khó chịu nói không nên lời — đứa bé này, chẳng lẽ luôn lo lắng…… không thể được sinh ra? “Prince…… Cha giả thiết…… Con biết ta là cha con.” Snape vẫn thả cậu lên đầu gối mình chuẩn bị giáo huấn, đương nhiên anh sẽ không ra tay quá nặng,“Cha đã đồng ý cho con ở lại bên cạnh cha, cha nghĩ con phải biết cha sẽ không để cho con biến mất, cho dù là Merlin đứng trước mặt cha muốn cha buông con.” “Cha!” Prince bị đánh hai cái vào mông, tuy không đau nhưng là rất xấu hổ, cậu chín tuổi không phải chín tháng a! “Cha cho rằng con nên hiểu rõ?” Snape lại đánh hai cái. “Được rồi, được rồi, cha! Con hiểu mà! Con cũng không dám nữa!” Prince cũng không chịu khóc hét rầm lêm,“Nhưng là, cha, tin tưởng con, cha nhất định sẽ yêu ba ba!” Đáp lại cậu lại là một cái đánh, bất quá tâm tình Prince rất tốt, cậu cảm thấy cha tại trình độ nhất định sẽ thỏa hiệp với mình. Vì vậy, từ tuần thứ 2 Prince liền bắt đầu nói cho Snape nghe những gì cứu thế chủ kể cho con mình cùng với giáo sư độc dược nói cho con mình về Slytherin vinh quang — đương nhiên, cũng là bản chuyện kể trước khi đi ngủ, “Hai ngwoif là tại ba ba năm thứ ba bắt đầu tiếp cận,trước đó…… Ba ba nói hai người căm hận nhau.” Prince cười hắc hắc nói,“Đương nhiên, cha phải biết rằng khi đó ta rất hoài nghi chuyện này bất quá bây giờ con tin — cha, ba ba nói khi ba ba mới vào học liền thấy cha nhìn, ba ba còn tưởng rằng cha muốn giết ba ba!” “Cho nên con liền quay cong thành …… Vừa thấy đã yêu?” “Uy! Đây là vì hai người nha!” Prince khiêu mi — động tác này không khác Snape bao nhiêu,“Năm thứ ba, Sirius trốn khỏi Azkaban sau đó tránh ở Hogwarts, cha mặc dù biết nhưng cũng không làm cái gì quá…… không thể vãn hồi, chính là ba ba còn cảm thấy cha sẽ đối với Sirius bất lợi…… Cho nên, ba liền bắt đầu giám thị cha,” Prince nhún vai,“Dù sao cha cũng là bảo vệ ba ba cho nên hai người bắt đầu liên tiếp đấu trí so dũng khí — cha, ba ba nói là sau đó cha yêu ba ba, con không phải đến thời kì mỹ diệu chứ?” “Mỹ diệu?” “Đương nhiên, trên thế giới này, trừ con ra, không có đứa con nào tận mắt thấy cha mình yêu nhau — hơn nữa, song thân đều là ba ba!” Prince nói rất khí thế,“Cha không biết là con kể chuyện trước khi đi ngủ cho cha sao?” “Đã thành, con tính toán cái gì vương tử điện hạ?” Đối với Slytherin, không có Slytherin hiểu rõ bọn họ hơn, Snape lập tức hiểu rõ ám hiệu của con mình. “Không cần cái gì, chỉ cần cha có thể đáp ứng con đuổi tới ba ba là được, còn nữa — không cho phép cha lật tẩy cn!” Prince nhếch môi, đôi mắt to tính toán. Vì vậy, khi Harry được đưa đến nhà Snape gia, Prince bắt đầu kế hoạch của mình — hắc, ai nói yêu trước mới kết hôn? Nhìn hai người cha của cậu — cũng đã có cậu, bọn họ đương nhiên đi vào trạng thái hôn nhân trước! Cho nên khi Prince nhìn thấy Harry đã bổ nhào vào ba ba tuổi nhỏ hô to “Ba ba”, cũng thành công dùng lí do “Vừa thấy đã yêu” lôi Harry đến — bất quá không sao, như vậy Harry sẽ biết mình tương lai yêu mến giáo sư độc dược âm u là được, không phải sao? Một nhà ba người quỷ dị ăn xong McDonald, vừa về tới trong nhà Snape đã để hai chai độc dược lên mặt bàn sau đó ôm ngực nhìn hai cậu bé mắt xanh trước mặt. “Nha! Không –” Prince cầm một lọ độc dược vẻ mặt thống khổ,“Cha, thật sự cần uống?” “Cái này……” Harry còn không biết một lọ trong đó là của mình, cậu chỉ là nhìn Prince mặt tràn đầy thống khổ có chút lo lắng,“Sna…… Severus, đây là cái gì?” “Ngươi không biết?” Snape thấp giọng nói, giọng nói trần trầm,“Phía trên có chữ viết.”
|
Chương 11[EXTRACT]“Là dinh dưỡng.” Prince bĩu môi,“Ba ba, cầu nguyện cha làm không có tăng thêm hương vị đặc biệt gì a, con thích không có hương vị hơn.” “Không có hương vị?!” Harry sững sờ,“Độc dược không phải đều có vị cổ quái sao?” Harry nhớ rõ Hermione từng nói, vị độc dược không thể thay đổi, nếu không sẽ ảnh hưởng dược hiệu. “Ba ba!” Prince nhe răng,“Đó là trên sách nói, cũng không phải cha làm — cha có thể làm độc dược vị nước mũi thành vị chocolate, ân… Nhưng là còn không tốt như không có vị, vị chocolate cũng không phải chocolate……” Chocolate…… Harry cảm thấy có chút…… Quái. Harry vẫn cho Snape là người thích làm độc dược vị quỷ dị để tra tấn học sinh…… Người xấu?! Chính là…… Tựa hồ cũng không phải…… Dinh dưỡng…… Thoạt nhìn rất bình thường, thật là không có vị gì? Vẫn là…… Là vị chocolate? Nhìn Prince cầm độc dược uống, Harry cũng có dũng khí uống bình độc dược kia…… Ai?! Thật là…… Là vị chocolate!? Harry mở to mắt nhìn Snape, nhưng là giáo sư độc dược âm u cũng không có để ý, anh chỉ cầm lấy bình không sau đó nhìn cũng không nhìn Harry đến trước mặt Prince lấy đi lon Coca còn chưa uống xong trong tay cậu, bình tĩnh tới cực điểm nói:“Cái này, tịch thu.” Tịch thu lon Coaca của con mình! Harry kinh hãi nhìn Snape, mình có nên ngăn cản Snape? Prince cũng là con của cậu a! Harry còn chưa suy nghĩ cẩn thận, thân thể của cậu đã trước tư duy một bước bắt được tay Snape. “Làm cái gì?” Snape nhìn xuống Harry. “Em……” Harry nghẹn lời, khi cậu ý thức lại thì cậu đã cầm tay Snape đang tại tiến hành “Tịch thu”, có phải là…… cậu cần giải thích? Chính là…… Giải thích cái gì? Harry bắt đầu chuyển mắt bởi vì cậu đang suy nghĩ một lý do thích hợp — đúng vậy, lý do, “Prince là con anh cũng không phải học sinh của anh, không phải là uống Coca sao! Như thế nào còn…… đến tịch thu?!” Nha! Harry! Mình thật sự là quá tuyệt vời! Chính là như vậy! “Như vậy, ta giả thiết Potter…… Ách, Harry, em có biết thành phần của vật này không? Hoặc là em cảm thấy thứ này đối thân thể thật sự mới có lợi? Cũng là em hy vọng…… Prince, tương lai …… Ách…… con của em, sẽ biến thành một đứa bé không cao ……” Snape lại cao thấp đánh giá Harry,“Căn cứ vào…… Thân thể của em, ta nghĩ……” “Hắc! Prince chỉ là uống lúc này thôi!” Harry rất bất mãn, phi thường bất mãn, đặc biệt đặc biệt bất mãn! Cậu không phải không cao mà là vì cậu từ nhỏ dinh dưỡng không đầy đủ — chính là Prince không giống! Huống chi…… Huống chi Snape cũng đủ cao! Vì vậy, Harry đáng thương hoàn toàn không chú ý tới, tại vô ý thức cậu đem mình cùng Snape kéo đến cùng một chỗ…… Cho nên nói, trên thế giới này, thứ có thể kéo tâm tình của cha mẹ lại gần nhau nhất — được rồi, là quan hệ cha cha chính là con. “Rất tốt, chỉ lúc này……” Snape cong khóe miệng, biểu hiện ra muốn cười nhưng nét mặt của anh vẫn rất âm trầm khiến Harry nhìn đã muốn đối nghịch,“Ngài cứu thế chủ có phải là cảm thấy lần này là lần thứ nhất, lần sau cũng là lần thứ nhất? Thật giống như…… ngài làm nổ vạc.” “Đó không phải là lỗi của em!” Harry phản xạ có điều kiện phản bác Snape, không có sai, đó cũng không phải lỗi của cậu — nếu để cho cậu im lặng làm độc dược, dù cho không thể đạt tới hoàn mỹ nhưng ít nhất có thể đạt tiêu chuẩn! Tất cả đều là Malfoy còn có anh ta — Snape, hai người bọn họ một cái quấy rối, một cái châm chọc làm cho cậu phân tán chú ý! “Nha? Như vậy…… Là lỗi của ai?” Snape liếc nhìn Harry, thừa dịp cậu thất thần rút lon Coca,“Hiện tại, Prince, đi về phòng, con còn luận văn chưa hoàn thành.” “Luận văn?!” Harry sợ hãi kêu. “Nha, cha, được rồi, com biết 9h sáng mai giao cho cha.” Prince lên tầng, đi vài bước như nhớ ra cái gì đó, quay đầu nhìn hai người cha,“Đúng rồi, ba ba, hôm nay con làm luận văn, ba ngủ chung với cha đi! Đừng quấy rầy con!” “Prince!” Harry tựa hồ…… Nghe được quyết định gì đó? “Tốt lắm ba ba, dù sao mục tiêu của con là trở thành độc dược đại sư còn trẻ hơn cha, luận văn với con mà nói không tính cái gì! Đây chính là mục tiêu ba định cho con!” Prince cười to — kỳ thật trong tương lai ba ba là muốn cậu trở thành ngôi sao Quidditch, về cái này, hai người cha của cậu còn luôn tiến hành một ít so sánh…… Ách…… Tham thảo có ý nghĩa, hiển nhiên, cậu yêu độc dược, về phần Quidditch — Ha, cậu tự do bay có thể được, vì đuổi theo một quả cầu trong không trung bay tới bay lui, thật sự là quá choáng váng! Vì vậy, Prince tại nội tâm đem ý kiến của ba ba làm Tầm thủ vô ý thức bỏ qua. Đương nhiên, Harry không biết rõ ý tưởng của đứa con tương lai mình, mà cậu càng không biết cũng bởi vì chuyện này tương lai cậu thường xuyên đấu tranh với hai cha con bọn họ — cái này thật đúng là thảm kịch của một Potter a! Bất quá không quản tương lai như thế nào, hiện tại Potter — cứu thế chủ vẫn có giấc mơ đẹp làm cho đứa con tương lai của cậu trở thành ngôi sao Quidditch cho nên đối với mình ở tương lai hy vọng con trở thành độc dược đại sư phi thường buồn bực, vì thế, cậu một mực rầu rĩ không vui đến trước khi ngủ. Lúc ấy là 10h, Snape đúng giờ đổi đồ ngủ mà Harry còn ở trong phòng khách ngồi làm bài tập nghỉ hè. “Potter, hôm nay ta đi thư phòng ngủ.” Snape lưu lại một câu xoay người rời đi — tuy anh cùng Prince đã nói…… Ít nhất sẽ cố gắng làm cho cứu thế chủ cùng mình có thể sinh con, nhưng là…… Được rồi, Snape lại một lần dùng bế quan bí thuật như hàng rào sắt thép. “A…… Giáo sư, cái kia…… Em đi thư phòng……” Đối với thiện ý của người khác, Harry phản ứng đầu tiên chính là phóng đại sau đó dùng thiện ý hồi báo,“Em là nói, em cũng không cần chiếm bao nhiêu…… Cái kia…… giường phòng ngủ quá lớn…… Vẫn là thư phòng thích hợp em…… Ha ha a……” Lần đầu tiên phát hiện Potter cũng “Hiểu chuyện” hai chữ này viết như thế nào, Snape quái dị nhìn Harry không nói gì. “Cái kia…… Thư phòng ở nơi nào?” Harry tiếp tục hỏi. “Ta nghĩ ngươi chưa nghe hiểu ta nói gì?” Snape cũng không có ý định cho Harry sống khá giả vì vậy ngữ khí của anh cũng tự nhiên mà toát ra trào phúng, “Tai cứu thế chủ hẳn là không cần độc dược trị liệu, cho nên, đêm nay, ngươi đi phòng ngủ.” Snape thật sự là một hỗn đản! Harry trừng mắt, hận không thể nhảy dựng lên lý luận — đúng vậy, bằng chiều cao của cậu, ngay cả đứng ở trên mặt bàn hoặc nhảy dựng lên cũng không có cách nào khác bày ra khí thế gì — bất kể nói thế nào, cậu lại cảm thấy rất uể oải, ít nhất…… Snape nói kỳ thật…… Là vì tốt cho cậu, không phải sao, chính là vì sao nghe vào trong tai khiến cho cậu muốn nổi giận a? Không xen vào cứu thế chủ nữa, độc dược đại sư cảm thấy mình cần kiến thiết tâm lý một lần nữa thì mới có thể chấp hành mệnh lệnh của con mình – theo đuổi một Potter?! Thật sự là rất đáng sợ! Cho nên…… hay là đi đọc sách cả đêm a…… Phải biết rằng, đáp ứng yêu cầu của con mình là một chuyện nhưng là đi làm lại là một chuyện khác, hơn nữa…… Anh xác thực không có bản lĩnh lớn như vậy, yêu Lily nhiều năm như vậy sao lại ra tay với con cô…… Đây quả thực là…… Thật là đáng sợ! Huống chi…… Tiểu hỗn đản đầu óc như cự quái còn là một Potter! Kỳ thật, Potter chính là danh từ của hỗn đản. Snape xoay người vào phòng ngủ, ít nhất anh còn cần dùng đến phòng tắm trong phòng, không phải sao? Harry đi theo Snape vào — đây là một chủ phòng ngủ rất lớn, ít nhất so với phòng ngủ của cậu tại nhà Dursley lớn hơn nhiều, mà hành lý của cậu từ lúc tới đây liền bị Prince cất kỹ, cậu cũng chỉ có thể đến tủ Snape lấy đồ ngủ của mình. Mở ra tủ quần áo, Harry phát hiện quần áo chia làm hai bên, một bên là y phục của cậu — áo sơmi cùng quần jean vô cùng dài rộng của Dudley cùng với một ít trường bào cùng đồng phục của cậu. Bên kia treo quần áo của Snape — nhìn tất cả quần áo đều không sai biệt lắm, cậu còn tưởng rằng lão dơi chưa bao giờ thay quần áo a, bất quá hiển nhiên không phải, nguyên lai quần áo Snape trên cơ bản kiểu dáng đều không khác nhau lắm, chỉ là có cái sẽ nhiều nút hơn một chút, có cái ít nút hơn, nhưng tổng thể không có biến hóa quá lớn…… Còn có áo sơmi cùng màu suốt một ngăn ti! Xa xỉ! Harry bĩu môi, lấy ra áo to đùng và một quần to mập — cắt ống quần rất nhiều mới thành hiện tại coi như có thể mặc, được rồi, là cậu không có thời gian đi mua quần áo! Nhìn quần áo Snape vật liệu cùng chế tác đều tốt như vậy, Harry cảm giác mình thật sự là quá ủy khuất – cậu hẳn là tìm thời gian đi mua chút quần áo! Không sai! Mặc những y phục rách rưới này chỉ sợ Prince sẽ cảm thấy mình rất nghèo…… Không, cái này thật làm cho người ta khó có thể tiếp nhận rồi! Bị con của mình ghét bỏ…… Harry lắc đầu, cậu nhất định phải mua quần áo mới — từ trong ra ngoài! Hạ quyết tâm Harry ôm đồ ngủ của mình ngồi ở trên giường sững sờ, cậu còn phải suy nghĩ mình rốt cuộc nên làm như thế nào! Đầu tiên, cậu chỉnh lý tốt ý nghĩ của mình — Prince là con của cậu…… Điểm ấy cậu tin tưởng, liền nhìn đôi mắt cậu đã tin — Harry cũng biết rõ, cậu là một nam hài, không có cao như Ron cũng không có khuôn mặt tinh xảo như Malfoy, thậm chí cũng không thông minh, chính là cậu cảm thấy thứ duy nhất của mình để người khác thích là đôi mắt của cậu — rất đẹp, không phải sao? Cho nên đối với ánh mắt của mình, Harry đặc biệt quen thuộc — nhan sắc, hình dáng, thậm chí lông mi uốn lượn! Mà con mắt Prince giống cậu như đúc! “Răng rắc”, cửa phòng tắm mở ra, Snape đổi đồ ngủ mặt vẫn âm trầm: “Ta xong rồi.”
|
Chương 12[EXTRACT]Răng rắc một cái, thiếu chút nữa Harry ngã — được rồi, đây đúng là lần đầu tiên cậu nhìn thấy Snape mặc đồ ngủ, nhưng là…… kiểu dáng đồ ngủ cũng quá…… Harry chớp mắt mấy lần, cậu không phải nhìn lầm chứ? Kỳ thật cũng không trách Harry nghĩ như vậy, phải biết rằng, khác biệt duy nhất giữa đồ ngủ của Snape với quần áo bình thường chính là, quần áo bình thường thoạt nhìn bó sát người một ít, đồ ngủ rộng hơn rất nhiều, chính là…… Nút thắt như cũ một mực cài đến cổ, nút cao nhất cũng sẽ không buông — nam nhân này, quả thực…… Không thể nói! Được rồi, có lẽ dùng từ này cũng không quá thỏa đáng, Harry nhún vai, nhưng là cậu vẫn cảm thấy, ngủ cần thoải mái , cho dù cậu còn bị nhốt trong gầm cầu thang nhà Dursley cũng vẫn mười phần yêu mến nơi duy nhất cậu có thể không cần phải đi xem sắc mặt người khác mà nhắm mắt lại ngủ thì là phương pháp cậu có thể gặp mặt cha mẹ mình — tại sao phải làm cho mình không thoải mái a? “Ta giả thiết mắt cứu thế chủ…… Còn có thể nhìn được?” Snape bình tĩnh nói, Harry lập tức liền xù lông, cậu run run sau đó hít sâu một hơi nói với Snape:“Giáo sư, ngủ ngon.” Snape không nói gì, xoay người mở cửa. Snape ngẩn người, đóng cửa rồi lại xoay người. “Prince ở bên ngoài.” Độc dược đại sư khô cằn nói. “Ách……” Harry cũng sửng sốt,“Giáo sư, em nghĩ, nếu không…… Chúng ta nói chuyện?” Nói chuyện? Cùng một Potter có cái gì nói được? Snape cũng không tin một Potter sẽ có năng lực tỉnh táo nói chuyện — được rồi, Prince cũng không phải là Potter, cậu bé là Prince, không phải sao? Anh đi qua kéo ghế ngồi xuống, cố gắng làm cho mình không cần phải châm chọc khiêu khích hoặc là trực tiếp cho cậu ta một bùa chú với Potter bé này:“Được rồi, Potter, xét thấy…… Đầu ngươi đã có 1% không còn là cỏ lác, như vậy, ta có thể nói chuyện với ngươi…… Về Prince.” “Đúng vậy…… Giáo sư.” Harry nuốt nước bọt, cậu đem hết toàn lực không để cho mình xung đột với Snape — điều này thật sự là quá khó khăn , dù sao cậu chán ghét Snape giống như Snape hận cậu, mà…… Được rồi, cậu không biết vì sao đối với Prince cậu yêu, có lẽ…… Đúng là bởi vì cậu cần thân nhân huyết mạch tương liên cho nên Prince đến làm cho cậu nhìn thấy tương lai “đẹp”? Nha! Đẹp không đẹp cũng không phải trọng yếu, quan trọng là, Prince có ấn ký thuộc về cậu, mà cậu bởi vì ấn ký kia sẽ không tự giác đối với cảm giác của Prince phi thường mẫn cảm…… Merlin a! Cậu thật muốn hét lên — nếu như…… Nếu như không phải Snape hẳn là rất tốt! Đương nhiên, Harry tin tưởng, trong nội tâm Snape tuyệt đối so với mình còn tức — bất quá cậu không nghĩ đến Snape sẽ cùng với nữ nhân kiểu gì kết hôn rồi sinh con…… Nha! Không! Được rồi, trên thực tế chính là cậu cùng Snape sinh! Harry hỗn loạn vụng trộm liếc Snape — con mắt thẳng nhìn bụng Snape…… Có lẽ…… Tương lai cậu thật sự phi thường cường đại, rõ ràng có thể làm cho Snape sinh con! Nha! Cái này thật đúng là quá tuyệt vời! Hắc, Harry, ngươi quả nhiên là một Gryffindor! Không — không đúng! Từ từ! Đối phương chính là Snape a! Được rồi, Harry hỗn loạn. Snape nhìn cứu thế chủ cái gì cũng đều ghi tại trên mặt, thật sự cảm giác mình nên nguyền rủa cậu ta — chỉ có thể dùng Bế quan bí thuật làm cho mình tỉnh táo lại, Snape lại một lần khẳng định — tất cả Potter đều là hỗn đản. Harry vẫn còn tiếp tục miên man suy nghĩ, cậu nghĩ như thế nào cũng cảm thấy đáng sợ, sau đó lại có một loại ảo giác mình phi thường vĩ đại — tiểu cứu thế chủ đáng thương hoàn toàn không biết mình sắp gặp phải cái gì. “Dừng dùng não bọc đầy cỏ lác cùng óc giống như ba ba thân củ nước mủ của ngươi miên man suy nghĩ.” Giọng Snape trầm thấp giống như một khối băng lớn làm cho Harry thoáng cái thanh tỉnh lại, lại là một lần so sánh thần kỳ mà Harry đương nhiên biết rõ đối phương đang giễu cợt mình — được rồi, xem tương lai anh ta sẽ vì sinh con cho mình, Harry nghĩ, cậu hẳn là dễ dàng tha thứ người này, dù cho…… Dù cho vẫn là cảm thấy rất rất…… Thống khổ cùng với…… Cổ quái. “Vâng, giáo sư.” Harry nhẹ nhàng trả lời, cậu cố gắng làm cho mắt mình không cần nhìn Snape, sau đó bắt đầu nghĩ Prince của minhg — hắc, nhìn cậu bé giống mình nhiều thế nào! Cứu thế chủ Harry Potter cũng không phải là những động vật nhỏ Hogwarts khác, cậu tự mình đối mặt Voldemort trở thành cơn ác mộng bao nhiêu năm của thế giới pháp thuật, cũng từng vật lộn với tử xà sống nghìn năm, cậu đương nhiên biết rõ tương lai nguy hiểm đáng sợ thế nào, mà Prince đến cho cậu biết tương lai mình sống sót , chẳng những sống sót …… Có lẽ…… Cũng không có người vì vậy mà hy sinh! Như vậy…… Có phải là có thể nói, nếu như cậu hiện tại thật sự trở mặt với Snape, sẽ có ảnh hưởng rất lớn với tương lai? Ở trong nhà bà Cori, cậu nhìn không ít về điện ảnh cùng tiểu thuyết như vậy. “Giáo sư…… Cái kia…… chuyện Prince, em nghĩ……” “Cái gì?” Snape cười lạnh. “Là như vậy, giáo sư Snape, cái kia…… em nghĩ giáo sư cũng cảm nhận được, chỉ cần Prince khóc, em sẽ…… Ách…… Cảm thấy toàn thân khó chịu, mà giáo sư giải thích nói là huyết thống ấn ký, e, nghĩ, cái này cũng là tương lai giáo sư với em…… Ân……” Harry không quá nguyện ý nói ra lý do này nhưng là cậu lại cảm thấy chỉ có lý do này có thể nói được. “Nha, nhìn xem, cứu thế chủ vĩ đại hiển nhiên trong đầu nguyên bản 99% cỏ lác hiện tại tiêu giảm đến 98% .” Snape nhướng mày,“Nếu như ngươi cho rằng là như vậy, như vậy xác thực là như vậy.” “Cái kia…… Giáo sư, nếu như…… Tương lai chúng ta không ở cùng nhau…… Thật sự…… Ách…… Sẽ làm Prince biến mất?” Harry chớp mắt,“Em ở nhà bà Cori nhìn một ít sách…… Nó viết về một ít thiết tưởng nhưng là em không nghĩ tới sẽ có người thật có thể xuyên qua thời gian — được rồi, em là nói pháp thuật rất thần kỳ.” “Rất tốt, ngươi đã có thể biết về vấn đề này, như vậy ta giả thiết…… Mấy quyển sách này ngươi cũng có thể xem hiểu.” Snape huy động đũa phép lấy đến ba quyển sách dày, dừng một chút, Snape lại gọi tới một quyển từ điển,“Hy vọng…… Ngươi có thể ở trong một tháng xem hết, sau đó lại nói cho ta biết ngươi tính toán làm như thế nào.” “Cái gì làm như thế nào?” Harry nhìn nhìn bìa sách, tên thoạt nhìn cũng làm cho người cảm thấy rất tối nghĩa — có lẽ chỉ có chính cậu cảm thấy tối nghĩa, nếu như là Hermione nhất định sẽ say sưa đọc nhưng là cái này cũng không đại biểu cậu không biết nội dung bên trong hoặc là cậu không biết ý trong câu nói của Snape,“Giáo sư, chẳng lẽ…… giáo sư cảm thấy em sẽ không muốn Prince?” “Nha?” Đúng vậy đúng vậy, Severus Snape, chớ quên trước mặt ngươi chính là cứu thế chủ, hoàng kim nam hài Gryffindor, Potter thánh nhân, đương nhiên là một tên yêu mến “Hy sinh”. Snape bình tĩnh. “Nếu như…… Em là nói nếu như,” Harry hít sâu một hơi, cậu tự nói với mình không cần phân cao thấp với Snape,“Giáo sư biết em sinh hoạt tại Muggle, trước…… Đúng vậy, em cái gì cũng không biết, em không biết mình là phù thủy mà không phải quái vật, cũng không biết cha mẹ mình là vì cứu mình mới hy sinh tính mạng, càng không biết — không biết mình là cứu thế chủ chết tiệt gì nhưng là hiện tại những điều này cũng không quan trọng — giáo sư, em muốn nói, em không biết…… Không biết tại thế giới pháp thuật, nam…… Nam cũng có thể có con!?” Harry đầu cũng không dám ngẩng lên, cậu biết rõ chỉ cần mình ngẩng đầu sẽ nhìn thấy Snape trào phúng, như vậy sẽ làm cậu mất đi tỉnh táo,“Chính là…… Chính là Prince xuất hiện, r, biết rõ cậu bé là con của mình, em biết rõ — loại cảm giác này…… Rất…… Ách…… Kỳ diệu. Em nghĩ giáo sư cũng sẽ có cảm giác …… Được rồi, em…… em muốn nói em cái gì cũng không biết!” “Sau đó?” Snape nheo mắt, nghe một chút, nghe một chút, thánh nhân Potter nói gì! Nha, cái này thật đúng là…… tin lớn…… Từ thật quen thuộc a — quái vật! “Ách!” Harry tựa hồ bị Snape bình tĩnh cùng ngữ khí trào phúng biến mất hù, cậu nhanh chóng nhìn Snape rồi lập tức cúi đầu,“Em…… Nếu như trước có người nói với em, em…… em trong tương lai sẽ cùng giáo sư…… Ách…… Em không phải có ý bất kính gì, chính là…… Chính là ý đó, trong tương lai em sẽ ở cùng giáo sư hơn nữa còn có một đứa con…… Em sẽ cảm thấy rất đáng sợ và sẽ hoàn toàn …… Ngăn chặn phát sinh chuyện này.” Harry dùng lực cắn răng của nói cho rõ ràng một chút,“Nhưng là, Prince xuất hiện, cậu bé sống sờ sờ , trong thân thể chảy máu của em,…… Đáng yêu, hoạt bát, tràn đầy sức sống – em nghĩ giáo sư hiểu.” “Cho nên?” Không sai, dù thế nào không nguyện ý tin tưởng không nguyện ý thừa nhận đối phương nhưng là hài tử là sống sẽ động đậy, chảy máu của mình, trên người mang theo ấn ký của mình, cứ như vậy xuất hiện, căn bản không để cho người khác gạt bỏ. “Em, giáo sư, dù cho…… em vẫn là không thích giáo sư, em nghĩ để hai chúng ta ở cùng một chỗ, có lẽ chưa đến bốn giờ chúng ta nhất định sẽ nguyền rủa đối phương — nếu như em được cho phép vận dụng đũa phép chỉ vào giáo sư — cho nên……” Harry gian nan nuốt nước bọt,“Cho nên, em nghĩ, vì Prince, chúng ta cho…… Dù cho…… Được rồi, kỳ thật em cảm thấy……” Cậu cảm thấy cái gì? Harry thật sự không biết mình nên cảm thấy gì! “Dù cho cái gì?” Chẳng lẽ…… Thánh nhân Potter tính toán không làm thánh nhân? Snape có chút phẫn nộ. “Em muốn nói dù cho chúng ta căm hận nhau nhưng vì Prince, ít nhất phải tranh thủ một cơ hội!” Harry hét lên,“Tương lai không thể biết trước, nhưng Prince lại là chân thật !”
|
Chương 13[EXTRACT]Tương lai không thể biết trước. Nhưng Prince lại có thật mà. Snape nhai nuốt lấy hai câu này, không sai, xác thực như Harry nói, tương lai, đối với bọn họ mà nói đều quá mức xa vời — anh thiết kế qua tử vong âm u của mình sau đó cũng có thể đi đến chỗ Lily đã chết chuộc tội …… Chính là, kết quả này lại liên lụy đến một hài tử tồn tại hay biến mất. Muốn nói đối với Potter có thể bình tĩnh không hề gợn sóng đối với Snape mà nói là không thể nào, cái này rất giống là ngươi làm cho gió thổi qua mặt biển còn muốn mặt biển bình tĩnh an ổn nhưng là cũng có một điểm tốt là khi đối mặt cứu thế chủ Harry Potter, Snape có thể cố gắng suy nghĩ cậu bé còn là con Lily — có thể, con Lily, mà anh sẽ ở chung với con Lily…… Cái này còn khó chịu hơn so với việc giết anh. Cho nên Snape trước mặt có hai con đường nhưng anh đã đáp ứng Prince, nói cách khác chỉ có một con đường có thể đi — vốn tưởng rằng cứu thế chủ rất khó thu phục lại không nghĩ rằng…… Anh nhíu mày, vừa rồi nói chuyện…… Snape cảm thấy không nên thuộc về một Gryffindor “Quang minh chính đại” — đúng vậy, không nên xem thường một song mặt gián điệp, nhất là một song mặt gián điệp ưu tú thu hoạch tình báo, chỉ có vài câu hoặc là dấu vết để lại là họ có thể tìm được rất nhiều tin tức — Cứu thế chủ Harry Potter nói mấy câu để lộ ra điều làm cho Snape cảm thấy…… Hoàng kim nam hài tựa hồ cũng không phải…… Quang minh chính đại? Rất tốt. Snape cũng hiểu được hẳn nên theo những gì cứu thế chủ nói — dù cho căm hận nhau nhưng là cho Prince một cơ hội sinh ra, cái này rất…… Bình thường. Mà Harry, vẫn tiếp tục nói…… “Em không biết…… Không biết mình có thể có tương lai hay không, tất cả mọi người nói cho em biết hẳn là cùng cái kia…… Voldemort đáng sợ…… Nha, rất xin lỗi — đấu tranh, giết hắn rồi sau đó trở thành cứu thế chủ xứng danh…… “Nhưng là, trên thực tế trước khi gặp Hagrid em cái gì cũng không biết! Em không có đầu óc thông minh như Hermione, cũng không có gia đình hạnh phúc như Ron — đúng, giáo sư, giáo sư nói đúng, em tự đại lỗ mãng…… Nhưng là…… Em phải làm như vậy, bằng không em không có gì cả — cái gì cũng không có!” Harry càng nói càng kích động,“Hiện tại, hiện tại Prince là em – cậu bé là thân nhân của em, em chỉ có Prince…… Giáo sư không biết…… Không biết em đối mặt quái vật mặt rắn kia như thế nào…… Em thấy em sẽ chết! “Nhưng là em không…… Sau đó em lại một mình đối mặt tử xà — Ha, em lại là một người nói xà ngữ! Nó thật sự một điều trêu đùa đáng sợ, không phải sao?” Harry nắm tóc của mình, hận không thể nắm những sợ hãi kia vứt đi,“Khi tử xà cắn tay em, em cảm thấy…… em có thể chết như vậy — ít nhất em còn cứu Ginny…… Ginny có cha mẹ và anh em yêu thương…… Mà em…… Ngoại trừ người dì thống hận cùng với anh họ yêu đánh em thì không có gì cả…… Không! Em hiện tại có Prince!” Harry đứng lên, vừa vặn có thể nhìn thẳng vào Snape ngồi trên ghế,“Giáo sư, em không muốn quản giáo sư nghĩ như thế nào , nhưng là — em không có khả năng để Prince biến mất! Đúng! Tuyệt đối không thể……” “Rất tốt, ta nghĩ chúng ta đã nhận thức chung.” “Để Prince biến…… Giáo sư nói cái gì?” Harry nói quá nhanh thế nên bị sặc bởi nước miếng của mình. “Ta nói chúng ta nhận thức chung.” Snape nhíu mày, đối với những tin hôm nay anh thu được, anh cần một thời gian tương đối dài để tiêu hóa — kể cả…… Cứu thế chủ nói…… Về một ít…… Vấn đề nhỏ. “A…… Giáo sư, chúng ta…… Ít nhất ở trước mặt Prince hòa bình ở chung, hơn nữa…… Nếu là ở chung, cũng là vì Prince, em nghĩ, chúng ta ít nhất đem căm hận…… Trước để xuống.” Harry hít sâu,“Em sẽ…… Tận lực khống chế mình…… Đúng vậy, khống chế — tỉnh táo, tỉnh táo.” Nhưng mà có tỉnh táo thì cậu vẫn là Gryffindor cho nên chỉ có thể cố gắng khiến mình hoàn toàn không đếm xỉa đến Snape trào phúng — đổi lại bình thường, chỉ cần là Snape nhướng mày cậu sẽ lập tức dựng thẳng gai trên người mình — tựa như một con nhím nhỏ, nhưng trên thực tế, cậu chỉ là muốn mình…… Không bị thương tổn. Snape nặng nề thở, điều chỉnh ngọn đèn trong phòng sáng lên một chút:“Hiện tại ngươi có thể xem những sách này……” Snape đứng lên nhìn cửa ra vào, lại vung đũa phép biến cái ghế mình vừa ngồi thành một cái giường nhỏ, lấy một bộ chăn và gối đầu tới,“Đêm nay, ngươi ngủ ở đây.” “Dạ!” Có lẽ là lần đầu cảm nhận được Snape thiện ý, Harry cảm thấy là lạ, cậu lập tức ôm bốn quyển sách thật dày đến trên giường nhỏ — giường nhỏ của cậu, còn là Snape chuẩn bị, thật thần kỳ — Harry nhún nhún, giường không phải ván gỗ, mềm nhũn co dãn, tốt hơn cái nhà bà Cori! Xét thấy tâm lý oán hận với Potter, Snape cũng không quản Harry mà triệu hoán đến một quyển sách độc dược chậm rãi đọc, cũng thỉnh thoảng đánh dấu phía trên, bút viết phát ra tiếng sàn sạt, trong phòng yên tĩnh, thật sự…… Rất bình thản. Không ai châm chọc khiêu khích, Harry cảm thấy ở chung cũng không khó chịu như vậy, sở dĩ phản cảm Snape như vậy nguyên nhân phần lớn là địch ý không có lý do cùng với châm chọc khiêu khích của đối phương, điều này làm cho cậu cảm giác mình cái gì cũng sai, mà trên thực tế cậu vì để phù thủy mau chóng tiếp nhận mình, cậu có thể trả giá bất kỳ vật gì — nhiệt tình, pháp thuật thậm chí…… Tính mạng. Không có người biết rõ, Harry Potter chính là một người tự ti. Harry khuyết thiếu tự tin cũng khuyết thiếu dũng khí, cậu có thể cái gì cũng không để ý nhưng là cậu cần phải có người — có một người có thể tiếp nhận thế giới của cậu, dù cho vì thế giới này trả giá tất cả, bởi vì,“Tiếp nhận” thứ cậu thiếu hụt. Cho nên, cậu dùng lực bắt lấy bất luận thiện ý nào, bất luận bàn tay có thể cho cậu ấm áp nào, dù cho những thứ đó chỉ là vì cậu là “Cứu thế chủ”, chính là cậu cố gắng, cậu tận lực. Nhiều sách như vậy đối với Harry mà nói rất khó khăn, cậu không phải những phù thủy từ bé đã tiếp nhận sự giáo dục cao cấp cũng không phải Hermione có thể tiếp xúc đến các loại sách vở Muggle, cậu chỉ là một…… Được rồi, một nhóc con đáng thương, được người dì thương cảm mà thu dưỡng, không cần sách vở cũng không cần đồ chơi gì, thậm chí ngay cả bạn cũng không cần! Một lần một lần đảo từ điển — cái này nếu dĩ vãng Harry đã sớm không nhịn được nhưng là bây giờ cậu phải hiểu những từ ngữ không hiểu này! Cái này quan hệ đến Prince! Harry một bên động viên mình, một bên lại tra một danh từ — danh từ thật khó hiểu, cậu căn bản không biết cái gì……“ Ma lực truyền thừa trong huyết mạch”, cái này…… Thật là kỳ quái! Harry chậm rãi sờ cổ tay của mình, phía dưới chính là mạch máu của cậu, mà bên trong là máu…… Cũng có ma lực truyền thừa của cha mẹ cậu?! Như vậy…… Prince cũng như thế? Ôm sách, Harry thất thần, trong đầu của cậu miêu tả hình tượng cha mẹ từ những thứ ít ỏi mọi người nhắc tới, giờ phút này cũng không tồn tại — bọn họ…… Còn sống…… Ngay tại trong máu của cậu! Harry, kéo dài tính mạng bọn họ, kế thừa ma lực của cha mẹ, cũng được cha mẹ yêu và đặt lên nhiều nguyện vọng…… Như vậy…… Prince…… Cũng kéo dài tính mạng của mình! “Cốc cốc cốc!” Harry bị chính mình cảm động thì đột nhiên vang lên tiếng đập cửa, cậu nhìn Snape, hiển nhiên, giáo sư độc dược không muốn mở cửa, ngay cả đũa phép cũng không muốn cầm, Harry thở dài, buông sách chạy ra mở cửa — là Prince. “Nha! Làm sao vậy?” Harry vừa thấy Prince liền cười, cậu không thể ức chế cong khóe miệng, đây quả thực làm cho người ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi — cho dù cậu là một cậu bé sáng sủa cũng tuyệt đối không nguyện ý cười như vậy, mà Prince quả nhiên mang đến năng lượng vui vẻ cho cậu. “Ba ba, con muốn ngủ với hai người!” Prince cọ đầu trong ngực Harry,“Con còn mang theo gối đầu bé của con!” “Ách……” Harry quay đầu lại nhìn Snape. “Oa, ba ba, cha đã chuẩn bị tốt giường nhỏ cho con?!” Prince lướt qua Harry chạy đến trên giường nhỏ mới thuộc về Harry lăn,“Chính là con còn muốn ngủ cùng hai người……” Prince ngước lên, đôi mắt xanh to tròn chớp chớp,“Cho tới bây giờ con còn chưa ngủ cùng ba ba vị thành niên cùng cha tuổi trẻ không thích gội đầu!” “……” Harry chớp mắt. “……” Snape thả bút xuống, nghiêm túc nhìn Prince, khóe miệng co giật. Phải biết rằng, tất cả mọi người — tất cả phù thủy đều không cùng “Ba ba chưa trưởng thành cùng với cha tuổi trẻ không thích gội đầu” ngủ chung! Harry cảm thấy cái này nhất định là lỗi của Snape — ít nhất là lỗi Snape tương lai, đều là giáo sư giáo dục con thành loại này…… Sâu sách…… Con mọt sách…… Được rồi, tư duy có chút…… Kỳ quái! Nhưng mà Snape đương nhiên biết rõ đây là Prince cố ý — tuyệt đối là cố ý! Prince nhếch môi cười bò lên giường, ngồi vào chính giữa, lại vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh mình:“Ba ba, tới đây đi, con muốn nghe kể chuyện!” “A…… Tôi……” Harry nhìn chỗ trống, nhìn Snape bên cạnh — rất tốt, giáo sư độc dược bình tĩnh, thoạt nhìn còn…… Không sai, Harry hít sâu một hơi, chậm rãi bò lên, hơn nữa cố gắng làm cho giường lò xo to lớn này không rung động hoặc là…… Lắc lư? “Cha! Ba ba!” Prince đợi cho Harry ngồi xong lập tức bắt lấy tay hai người để hai người nắm tay – cậu bé đương nhiên sẽ không đi nhìn tay Snape không ngừng rút cùng tay Harry phát run,“Con thật sự là rất yêu hai người!” Làm tốt lắm! Prince! Không hổ là tiểu vương tử — Prince tại nội tâm cổ vũ mình sau đó một bên một cái, lại là hôn thật kêu trên hai má,“Ba ba, kể chuyện cho con nghe a, Muggle cũng được……” “Chuyện?” Harry gian nan đem tay bị cầm co lại đến nhỏ nhất, nhưng là cậu đương nhiên còn chú ý con mình nói gì,“Ba…… Chưa từng nghe chuyện trước khi đi ngủ a……” “Cái gì cũng được!” Prince quơ quơ tay của cậu. “A……” Harry nghĩ nghĩ,“Ba thật sự……” Harry còn chưa nói xong “Không biết kể chuyện” liền bị ánh mắt sắc bén của Snape dọa– hắc! Cậu biết nói cái gì!? Sao anh ta không kể! Harry trừng lại nhưng hiển nhiên mắt của cậu không tốt, hoàn toàn không có cách nào làm cho đối phương tiếp thu đến phẫn nộ của cậu hoặc là đối phương tiếp thu đến lại hoàn toàn không thèm để ý. “Ba ba……” Prince bắt đầu làm nũng . “Ách…… Được rồi……” Đối với cái nhìn chằm chằm Harry sẽ phản kích nhưng là đối với làm nũng, cậu lại bại hoàn toàn.
|
Chương 14[EXTRACT]Chưa từng nghe qua chuyện gì cũng không còn làm cho Harry nghĩ nửa ngày, rốt cục kể cho Prince nghe chuyện về tử xà cùng với Tom Riddle, cậu cũng không phải một người có sức tưởng tượng phong phú cho nên khi kể chuyện cũng không để nhân vật khác — dù sao, cậu còn không có học được loại “Từ trước, có một cậu bé, cậu bé ấy như thế nào như thế nào” mà tự mình miêu tả cho nên chỉ là dùng “Ba” để thay thế “Cậu bé”. “Lockhart là một bao cỏ chân chính.” Harry nói đến đoạn xuống đường ống nước có nhiều lần đều bởi vì Lockhart mà cười, Snape tựa hồ cũng hiểu được cho nên anh cũng không có đánh gãy Harry kể — đương nhiên, đến cùng có cảm thấy buồn cười hay không cũng chỉ có Snape biết . “Hắc, như vậy ba ba gặp được cái gì?” Prince mở to mắt,“Chỗ đó thật là mật thất Slytherin?” “Giống như là phòng Slytherin bỏ đi.” Harry bĩu môi,“Ngoại trừ những pho tượng rắn thật to thì là những đường ống đầy tro bụi với đồ bỏ đi dưới mặt đất, tất cả đều là xương — chuột , sau đó ba liền cùng Ron đi vào bên trong, lại gặp được hai con rắn quấn nhau, nó là một cái cửa, đi vào sao…… Ba thấy đến ai, con đoán đi.” “Ai?” “Tom Riddle.” Harry có chút kích động,“Anh ta vẫn là tại lừa gạt ba – anh ta là một tên lừa gạt, con biết Hagrid không phải hung thủ đúng không? Đương nhiên ba cũng ghét nhện tám mắt bác ấy nuôi — thiếu chút nữa ăn ba cùng Ron nhưng Hagrid cũng không phải là người có ý xấu.” Harry lấy đũa phép, ở trong không khí viết lên mấy chữ cái — Tom Marvolo Riddle,“Nhìn xem, đây là trò chơi sắp chữ rất rất ngu xuẩn – anh ta chính là Voldemort!” Snape nghe tên lại nhìn thấy những chữ cái kia, không khỏi run lên, bất quá rất nhỏ bé, hoàn toàn không bị phát giác. Harry vẫn tiếp tục:“Là anh ta hấp dẫn Ginny cho cô bé hoàn toàn tin tưởng mình sau đó hút đi sinh mệnh lực của cô bé — điều này rất đáng sợ!” Harry giận dữ, Ginny không nên bị đối đãi như vậy, cô bé đáng giá được thứ tốt nhất, cô bé là con gái út nhà Weasley, có được gia đình hạnh phúc nhất, đương nhiên cũng nên thời học sinh có hạnh phúc,“Ba đương nhiên sẽ không để cho anh ta thực hiện được – anh ta sẽ giết chết người vô tội — cho nên ba không có đáp ứng đề nghị của anh ta, kỳ thật anh ta cũng không còn đề nghị tốt nào đúng không?” Harry đùa cợt cười cười,“Cho nên, anh ta là hậu đại của Slytherin nên đương nhiên có thể gọi tử xà tới giết ba, ba nghĩ anh ta khẳng định rất yêu mến quái vật kia!” Tử xà?! Đồng tử Snape co rút. Prince nghe say sưa. “Sau đó…… Ba thiếu chút nữa chết, nọc tử xà rất độc!” Harry nhẹ nhàng nói,“Về sau Fawkes đến, nó rất xinh đẹp, nước mắt của nó trị cho ba……” “Con đã thấy Fawkes…… Nó hót rất hay……” Prince nheo mắt,“Albus nói Fawkes là phượng hoàng ngẫu nhiên sẽ đùa dai, ba ba, con nghĩ nó nhất định là kéo ba bay thật lâu mới đi ra ngoài mật thất kia……” “Ách…… Đúng.” Harry đảo mắt,“Nha, Prince, con nói Fawkes cố ý đùa ba?” “Được rồi, nên ngủ.” Snape đột ngột chen vào,“Ta giả thiết…… Cứu thế chủ hy vọng đứa con tương lai của mình…… Suy dinh dưỡng hoặc là…… không cao, hoặc là…… Chỉ số thông minh thấp, phát dục chậm chạp?” “Hắc! Đó cũng là con của giáo sư a!” Harry phẫn nộ rít gào, hiện tại có thể nói trong đầu của cậu đều là Mandrake nhưng không thể nói con cậu không thông minh! Bởi vì…… Prince là vương tử, vương tử đều là thông minh, thiện lương và dũng cảm! “Được rồi, như vậy nếu như Prince còn không ngủ sớm, sẽ tạo thành…… Những hậu quả đáng sợ kia.” Snape cao thấp đánh giá chiều cao của cứu thế chủ, trên mặt thậm chí còn mang theo một tia đồng tình. “Cha!” Prince làm nũng với Snape, vì vậy, độc dược đại sư vĩ đại không nói gì nữa, hiển nhiên…… Anh cũng không nguyện ý nguyền rủa con mình. Rất tốt, thế giới an tĩnh! Harry trước tiên để Prince nằm xuống, lại đắp chăn cho Prince, dịch dịch góc chăn rồi mới nằm xuống. Nhìn hai cậu bé nằm xong, Snape phất tay tắt đèn. Vừa rồi những gì cứu thế chủ nói làm cho Snape biết rất nhiều anh chưa rõ ràng — cứu thế chủ năm trước một mình đối mặt tử xà mà Dumbledore hoàn toàn không có lộ ra tin tức! Merlin quái vật tọa kỵ! Đó là tử xà mà không phải con rắn nhỏ nào! Cho dù là phù thủy trưởng thành đối mặt tử xà cũng không có bao nhiêu phần thắng, mà cứu thế chủ rõ ràng một mình đối mặt nó thậm chí còn còn sống — không, cậu ta còn giết tử xà, còn giết chúa tể hắc ám…… Không, đây không phải là chúa tể hắc ám, đây chẳng qua là chúa tể hắc ám …… Một bộ phận, đúng, một bộ phận…… Anh nghĩ tới chuyện “Trường sinh linh giá” Prince đã nói với mình, điều này hiển nhiên cũng là cứu thế chủ tương lai kể cho Prince nghe mà Prince cũng chỉ biết rõ những trường sinh linh giá tà ác khủng bố là cái gì mà thôi, không nghĩ tới…… Nguyên lai, năm trước cứu thế chủ đã giải quyết một cái! Đầu Snape bắt đầu vận chuyển, anh cũng không phải là một Gryffindor xúc động cho nên anh nhịn xuống không trào phúng cứu thế chủ, cũng nhịn không đi tìm Dumbledore nhưng cái này không chứng minh anh sẽ không đi tìm Dumbledore — chuyện này…… Anh cần tính sổ với lão ong mật! Phải biết rằng Potter là con Lily, mà Dumbledore, ông ấy đáp ứng rồi! Kỳ thật trong lòng Snape rất rõ ràng một điểm, đối với Lily, anh yêu cô ấy nhưng cũng không muốn giữ lấy cô, đối với anh, cô giống như là mặt trời xa không thể chạm, chói mắt, đáng giá sùng bái, như vậy anh sẽ đem hết toàn lực giữ gìn cô, dù cho, cô đã chết. Như vậy, Harry Potter là con Lily, hơn nữa…… Được rồi, cái này thật đúng là làm cho người ta nhức đầy — cho nên anh hẳn là làm cho cậu ta an an toàn lớn lên mà như Dumbledore làm, quả thực không khác làm cho cậu đi chịu chết! Sau đó…… Anh nên suy nghĩ một chút, về tử xà…… Đúng vậy, tử xà, một tử xà chết…… Có lẽ, ngày mai anh nên gọi Potter đi xem mật thất! Snape càng nghĩ càng cảm thấy được nhưng là lại sợ Dumbledore muốn vơ vét thân thể tử xà — bất luận thứ nào anh cũng căm tức. Được rồi được rồi, Dumbledore, Albus Dumbledore — Snape nghĩ, anh sẽ không để cho ông ta sống khá giả có lẽ nên cho ông ta mấy phiền toái, tỷ như…… nói cho con chó cùng con sói kia? Không có, bọn họ chính là môn sinh đắc ý của ông ta, như vậy chó săn một khi có chuyện gì, không phải ông ấy nên ra mặt hỗ trợ sao? Rất tốt rất tốt, cứ làm như thế a! Vì vậy, Snape hoàn toàn không biết mình rốt cuộc có quyết định đáng sợ gì càng không biết quyết định này trong tương lai sẽ mang đến bao nhiêu phiền toái. Bất quá, phiền toái trước mắt quả thật làm cho Snape cảm thấy rất phiền toái — Prince một tay cầm tay anh một tay cầm tay cứu thế chủ nói cái gì cũng không chịu ngủ, tiểu vương tử mở to mắt nhìn anh, trong đôi mắt xanh viết “Cha không ngủ con không ngủ” — lập tức sẽ là 11h , anh cũng không thể cho Prince ngủ muộn như vậy, không có một chút chỗ tốt cho hài tử phát triển! “Ngủ!” Snape há miệng nói — anh không có phát ra tiếng bởi vì không cần, anh không có tất yếu vi…… con đỡ đầu mà “Che tai” cho cứu thế chủ, hoặc là truyền âm cho Prince, hiển nhiên, ma lực dao động hoàn toàn sẽ làm cứu thế chủ tỉnh táo, đương nhiên cái này cũng không làm anh lo lắng, dù sao…… Gryffindor lỗ mãng, ngươi không thể trông cậy vào bọn họ có thể giống Slytherin đi cảm thụ pháp thuật. Prince cười nhắm mắt lại, bất quá cậu bé vẫn cầm tay hai người cha của mình. Ban đêm, một nhà ba người ngủ thật sự rất ấm áp — đương nhiên, sự ấm áp này cũng chỉ là Prince cảm giác mà thôi, hoặc là nói…… Là cố gắng của cậu? Trở mình, Prince vụng trộm mở ra một khe nhỏ — rất tốt, ba đang ngủ…… Cong khóe miệng, cậu lại lật lại, lại vụng trộm mở mắt kia – Rất tốt, cha cũng đang ngủ! Lại xoay người, Prince làm cho động tác của mình rất mạnh — quả thực rất tốt, bọn họ cũng không tỉnh! Không, Prince, không cần phải đắc ý quên! Nam hài tự nói với mình sau đó ngừng thở, vụng trộm mở chai thuốc nhỏ giấu ở trên cổ ra quơ quơ, đợi khoảng chừng mười giây cậu mới thở dài một hơi, thở gấp đứng dậy — bất quá cậu không lo lắng sẽ làm hai người cha tỉnh lại, không phải cái này rất tốt sao chứ? Prince cẩn thận đứng lên, sau đó ôm gối đầu của mình, nhẹ nhàng đi ra chủ phòng ngủ. “Hưởng thụ giấc ngủ a hai cha thân ái.” Prince quơ quơ độc dược trong tay – cậu rốt cuộc biết đồ chơi này…… Ách…… ba ba tương lai cho cậu đồ chơi này dùng làm gì. Tiểu vương tử vui vẻ chạy về phòng mình đóng cửa lại, cậu cũng không muốn biết rõ qua bốn giờ trời sáng hai ba ba sẽ táo bạo như thế nào — có lẽ Harry sẽ như một con rồng phun lửa mà Severus sẽ như lạnh như băng nha? Dù sao…… Chuyện hai người bọn họ liên quan đến cậu cũng không lớn, không phải sao? Cậu hẳn là bổ sung giấc ngủ, nghỉ ngơi thật tốt! Dược hiệu đại khái có thể duy trì liên tục hai giờ, mà hai giờ sau, Prince tin tưởng hai người cha của cậu đã sớm ngủ say cho nên cậu có thể an tâm ngủ ngon giấc. Nha! Harry ba ba mới chỉ có 13 tuổi a! Tiểu vương tử ôm lấy mặt hồng hồng xoay người, dì Hermione nói không thể ngủ chung quá sớm, chính là…… Cái này có tính giúp ba ba sớm kết hôn hay không? Ai nha…… Không thể, mình năm nay mới 9 tuổi, nói cách khác tại năm 2012 mình mới chín tuổi…… Cho nên nếu như hai người bọn họ hiện tại ngủ chung…… Nếu là có em bé thì làm sao bây giờ? Vậy em bé sẽ không phải là mình? Nếu như không phải là mình thì làm sao bây giờ? Nha! Mình nên thả một bùa nghe trộm trong phòng cha! nếu như không có “Ân ân a a” thì sẽ không có em bé! Nha! Mình thật sự là rất xấu rồi…… A…… Xấu được như thế có, mình thật sự là quá thông minh! (Óa bé Prince đáng yêu quá) Tiểu vương tử lăn trên giường to của mình sau đó nhắm mắt lại, trong giấc mơ, cậu nhìn thấy tương lai hai người cha của cậu……
|