Ba Ba Môn Đích Tiểu Vương Tử
|
|
Chương 20[EXTRACT]Chỉ cần Snape không chủ động khiêu khích, trên cơ bản Harry vẫn có thể an ổn sống , cậu sẽ không ở nhờ nhà người ta còn gây chuyện. Kỳ thật cho tới nay Harry cũng đã quen thành thật không muốn làm cho người ta chán ghét, thói quen này cũng không phải ở Hogwarts hai năm là có thể thay đổi, đương nhiên, hai năm qua ở Hogwarts cũng không thể nói cậu tuyệt đối không phải thích đi khắp nơi gây hoạ — nhiều khi đều là cậu không thể không đi gây chuyện, cái này thật đúng là…… Châm chọc, đúng, châm chọc. Harry thấy mình học được rất nhiều tri thức ở nhà bà Cori mà trước đó cậu hoàn toàn không biết, thậm chí bà Cori còn đưa cậu một bộ từ điển, điều này làm cho cậu có tiến bộ rất lớn, cậu cũng có thể xem hiểu tên những quyển sách cổ quái tà ác của Snape trên giá sách – nghệ thuật hắc ám, tất cả đều là nghệ thuật hắc ám, là cậu biết, độc xà chính là những tên bại hoại yêu nghệ thuật hắc ám. Đương nhiên không thể để cho Prince cũng đi nhìn nghệ thuật hắc ám, Harry như sét đánh làm cái rèm che lại những quyển sách về nghệ thuật hắc ám kia. Mà khi Snape đi vào thư phòng thấy những quyển nghệ thuật hắc ám mình yêu tha thiết đều bị che lại, không biết rốt cuộc nên cười hay nên phẫn nộ — cứu thế chủ cho rằng những sách này đều là tùy tiện đặt sao? Không tăng thêm pháp thuật bảo vệ đã tùy ý đặt để trẻ nhỏ cầm lên chơi? Nhưng là, theo một phương diện khác cũng có thể nhìn ra cứu thế chủ xác thực là…… Ân, một cha coi như đủ tư cách, bất quá…… còn bé. Đúng vậy, cho dù là quý tộc yêu nghệ thuật hắc ám thì cũng sẽ không tùy tiện để những vật phẩm và sách về nghệ thuật hắc ám ở nơi trẻ con có thể đụng đến, đương nhiên, họ có thể phơi bày một ít pháp thuật thần kỳ cho bọn nhỏ xem — không sai, không ai thấy nghệ thuật hắc ám là an toàn, thậm chí nếu như không có phù thủy trưởng thành trông nom, không ai thấy pháp thuật an toàn với trẻ nhỏ, cho dù là một Lumos đơn giản cũng sẽ ở trên người bé con sinh ra nguy hiểm nhất định. Ngày mai sẽ phải đi học, Harry biết được sẽ có một loại quái vật rất tà ác khủng bố theo chân bọn họ đến Hogwarts, điều này khiến cậu hưng phấn – những gì chưa thấy qua luôn làm cậu hiếu kỳ. “Thu thập đồ đạc.” Snape hừ lạnh,“Hiện tại về Hogwarts.” “Tại sao là hiện tại? Không phải ngày mai mới khai giảng sao?” Harry lập tức phản bác, rõ ràng còn một ngày. “Nha? Như vậy cứu thế chủ vĩ đại định dùng ánh sáng của mình đi cứu vớt giám ngục Azkaban tà ác?” Snape lạnh lùng trào phúng,“Hoặc là ngươi tính toán đưa mình vào mồm giám ngục Azkaban?” “Em chỉ không nghĩ…… Không nghĩ quá đặc biệt, em muốn cùng Ron, bọn họ ngồi trên xe lửa, đúng, chính là như vậy, chỉ là như vậy mà thôi.” Harry tức giận nói. “Nha? Cứu thế chủ vĩ đại của chúng ta rốt cục không muốn mọi người chú mục?” Khi Prince không ở bân cạnh, Snape trước sau như một, cay nghiệt nói,“Như vậy ngươi muốn làm như thế nào? Trên xe lửa hấp dẫn giám ngục Azkaban? Trở thành thức ăn của chúng?” “Em không muốn trở thành thức ăn của giám ngục Azkaban!” Harry thật không biết lão hỗn đản kia rốt cuộc dùng phương pháp gì có thể khống chế tâm tình của mình, Prince ở bên cạnh bọn họ có thể nói là hòa bình ở chung, một khi Prince không ở thì là một tai nạn! “Như vậy, rất tốt.” Snape đẩy mạnh Harry vào lò sưởi lấy bột Floo,“Phòng làm việc của hiệu trưởng Hogwarts.” Ầm, Harry ngã vào văn phòng của Dumbledore, trong này cả năm luôn có mùi ngọt, không khí ấm áp làm cho người ta muốn buông lỏng ngủ say. “Nha, Harry, trò đã đến rồi!” Dumbledore thấy Harry thì rất vui vẻ, ông quơ quơ đũa phép đặt Harry lên ghế,“Đến một chút chanh tuyết không? Chua đến làm cho người ta thoải mái a……” “Ách…… Không, cám ơn, em nghĩ một ly nước bí đỏ là lựa chọn không sai.” Harry nhìn chanh tuyết tràn đầy vị chua cảm giác răng mình đang đau. “Được rồi, nước bí đỏ.” Dumbledore vẻ mặt tiếc nuối gọi về một ly nước bí đỏ cho Harry,“Chờ một chút, Severus sẽ qua, Harry, chúng ta đi nghiên cứu chuyện của Prince.” “Prince? Prince làm sai?” Harry phản xạ có điều kiện muốn nhảy dựng lên. “Nha, hài tử, ngồi xuống, ngồi xuống, không cần phải lo lắng, không phải là vấn đề lớn gì, thầy nghĩ vậy.” Dumbledore nói,“Trò biết hai người sẽ không để cậu bé ở Đường Bàn Xoay đúng không? Hai người cũng không thể để một mình Prince ở đó, với cậu đó nó quá tàn khốc .” Nguyên lai đây chính là nguyên nhân cậu bị ném vào Hogwarts trước? Harry trong nháy mắt buông tha phẫn nộ Snape — phải biết rằng cậu vừa hận đến mức hàm răng cũng ngứa a! Không đến năm phút sau, Snape liền mang theo Prince tới, mà Dumbledore cũng chuẩn bị ghế cho bọn họ, đương nhiên Snape biến cái màu đỏ vàng làm mắt đau thành màu xanh bạc ưu nhã rồi mới cho Prince ngồi xuống — thật sự là thói quen thối, Harry oán thầm. “Nha, bọn nhỏ thân ái, hai người đã tới.” Dumbledore cười mị mị mở tay,“Như vậy, Prince, tiểu bảo bối ngọt ngào của ta, con có tính toán gì không?” “Cháu đương nhiên muốn ở cùng với hai cha a!” Prince mở to mắt, cậu bé ngụy trang thành một con sư tử nhỏ rất hoàn mỹ,“Albus, ông không thể để cháu một người ở trong phòng lạnh như băng, cháu sẽ bị đói, trời tối cháu sẽ sợ hãi, hơn nữa…… Nếu như trời mưa…… Sét đánh, tia chớp không ngừng gõ trên cửa sổ sẽ làm cháu run……” Hắc, tiểu vương tử, mình chừng nào thì có thiên phú làm thơ, thật không sai! Prince giơ ngón tay cái trong lòng cho mình. “Đúng a, giáo sư Dumbledore, không thể để Prince ở trong nhà — trời ạ, nếu như…… Nếu như không có người ở, con còn cho rằng đó là nhà ma!” Harry vụng trộm liếc nhìn Snape,“Prince có thể ở cùng em ở tháp Gryffindor, em sẽ chăm sóc tốt Prince!” “Ta giả thiết em muốn dùng nhiệt tình Gryffindor mưu hại con mình, Potter, không cần phải chắc hẳn đi làm chuyện gì — đừng quên, Prince là một Prince, hơn nữa, là một Snape Prince.” Snape dùng khóe mắt dư quang liếc Harry, điều này làm cho Harry rất phẫn nộ nhưng Prince ở đây, cậu nhịn xuống! “Nha, Severus, hài tử của ta, không cần phẫn nộ như vậy,” Dumbledore gõ cốc chân dài của mình,“Prince lúc này đi tháp Gryffindor cũng không sáng suốt, Harry, tỉnh táo, trò xem, giáo sư Snape là địch nhân của Gryffindor đúng không, như vậy giới thiệu Prince như thế nào đây? Con Harry Potter? Nha, không, cái này như là một trò đùa vui — trò nói đi? Huống chi…… Có con khi nào? Lại có tử thần thực tử nhìn chằm chằm muốn bắt trò, như vậy Prince không phải nhược điểm của trò sao, Harry?” “Vậy phải làm thế nào?!” Chuyện trở nên phức tạp rất nhiều, Harry thất bại đập tay vào tay vịn ghế. Cậu không muốn tách khỏi Prince — đó là con của cậu, huyết mạch tương liên! “Harry, thầy nghĩ, Prince hẳn có thể ở hầm, trò thấy thế nào?” Dumbledore cẩn thận nói. “Nha — không!” Harry bụm mặt, cậu thật không yêu hầm âm lãnh. “Không sao, Harry, trò có thể thường đi hầm nhìn Prince a.” Dumbledore hiển nhiên không sợ xảy ra chuyện, hoặc là nói là lão sư tử Gryffindor ông một chút cũng không lo lắng xảy ra chuyện, kỳ thật, ông vui vẻ xem cuộc vui a, nhìn xem, biểu tình Severus rất đặc sắc, đây chính là khó gặp — bình thường cậu ta chưa bao giờ có biểu tình phong phú như vậy! “Kỳ thật, Harry, trò nghĩ nếu như các bạn của trò biết rõ thân phận Prince thì sẽ thế nào?” Dumbledore cố gắng làm cho mình nghiêm túc,“Nếu như…… Bọn họ không tiếp nhận thì làm sao bây giờ? Trò sẽ rất khó xử , Harry, cho nên giao cho Severus a, Harry, tin tưởng thầy.” “Cái này……” Harry còn đang quấn quýt, cậu thật sự rất muốn tiếp tục ở cùng với Prince, hơn nữa, Snape sớm ở cùng Prince 3 tuần, cậu mới ở không đến một tuần! Cái này không công bằng! Đương nhiên, đối mặt Dumbledore khuyên bảo, Harry thật sự có thể bỏ qua “Công bằng”. Harry chỉ là xúc động một chút, cũng không phải đứa ngốc, đương nhiên biết rõ tình huống hiện tại thế nào — đừng tưởng rằng cậu không thấy báo Nhật kí tiên tri còn có những lệnh truy nã. Một tuần ở chung, Harry đã hơi chút hiểu được một chút ý nghĩa ẩn hàm dưới lời nói ác độc của Snape, đương nhiên, cũng chỉ là hơi chút, nếu như Snape châm chọc làm cậu thấy khó chịu, Harry vẫn nhảy dựng lên cãi nhau. Bất quá, hiển nhiên, bây giờ không phải là thời điểm cãi nhau, Harry chỉ có thể nhịn xuống bất mãn, cậu phải tính toán vì tiểu vương tử của mình — phải biết rằng, nếu quả thật khiến tử thần thực tử biết thân phận tiểu vương tử, như vậy nhất định sẽ làm Prince lạc vào nguy hiểm ! “Hơn nữa, Harry, trò xem a, Severus không phải thích cấm túc trò sao? Như vậy…… Trò chỉ cần bị cấm tức, ở trong hầm có thể ở chung với Prince đúng không?” Dumbledore bắt đầu dạy Harry một ít kỹ xảo nhỏ,“Thầy nghĩ Severus cũng sẽ không để tiểu vương tử cùng ba ba thân ái tách ra quá lâu, như vậy đối hài tử phát triển không tốt lắm – rất không tốt.” “Thu hồi lòng dạ hẹp hòi của ông, Albus.” Snape khô cằn nói. “Nha, Severus, anh phải biết rằng, hài tử phát triển cùng song thân quan ái là cùng một nhịp thở!” Dumbledore chính nghĩa,“Prince thật sự là một đứa trẻ hoạt bát đáng yêu thông minh, không phân được với chuyện hai người nỗ lực.” Không phân được cái rắm! Prince nội tâm rít gào nhưng vẫn cười gật đầu, đồng ý quan điểm của Dumbledore — phải biết rằng, hiện tại những tính toán nhỏ đầy trong đầu cậu hoàn toàn đều đến từ chính lão hồ ly này xúi giục! Đương nhiên, là tương lai.
|
Chương 21[EXTRACT]Buổi chiều đầu tiên “Hắc, Harry, cậu không biết xe lửa dọa người thế nào đâu!” Ron uống một hớp nước bí đỏ lớn,“Chính là giám ngục a, giám ngục Azkaban! Trời ạ!” “Mình biết là giám ngục Azkaban nhưng nó có cái gì đáng sợ ?” Harry không cho là đúng, giới thiệu về giám ngục Azkaban trên sách còn quá mức trừu tượng. “Nha!Harry! Chẳng lẽ cậu không biết giám ngục Azkaban là cái gì sao?!” Hermione vỗ bàn, thiếu chút nữa làm cho Harry rơi cốc nước bí đỏ,“Loại…… Loại quái vật đó! Thật không hiểu nổi, bộ pháp thuật sao lại như thế nào — như thế nào sẽ để loại quái vật đó vào trường học — nha, giáo sư Dumbledore sao lại…… cho bộ pháp thuật làm như vậy!” Hermione còn đáng sợ hơn giám ngục Azkaban nhiều lắm — Harry nghĩ, Hermione hiện tại quả thực rất muốn tới bóp chết ông Fudge, đúng vậy, Cornelius Fudge, chính là ông ta ngày hôm qua khi bọn họ thảo luận xong chuyện về Prince thì đến Hogwarts đối mặt “Trấn an” Harry lần thứ nhất, nghĩ đến vị bộ trưởng bộ pháp thuật buồn bã kia, Harry cảm thấy không muốn ăn gì nữa. “Đây quả thực là phạm tội!” Hermione bỗng nhiên cao giọng nói,“Mình thật sự là…… không chịu được những người này!” Xem ra cô bạn đã ăn no, cô cần một hoàn cảnh an tĩnh tiêu hóa những gì vừa ăn, có lẽ một quyển sách vĩ đại là liều thuốc trấn an cô rất tốt. “Thật sự là…… Càng lúc càng giống viện trưởng của chúng ta.” Ron gãi gãi má, nhìn bóng lưng Hermione đi xa cảm thán.“Người anh em a, cậu thật sự là quá may mắn, đúng vậy, cậu thật sự rất may mắn.” Ron nhìn Harry rất chân thành nói,“Nghe nói…… Cậu đi Hẻm Xéo cùng con dơi kia, Merlin, đó chính là con dơi!” “Được rồi, Ron, giáo sư sẽ không ăn thịt người.” Không biết vì sao nghe Ron nói Snape như vậy, Harry không thoải mái — loại…… ngữ khí chán ghét đó, làm cho người ta không thích. “Nhưng là ông ta sẽ nấu cậu thành độc dược!” Ron đồng tình nhìn Harry, “Thật may mắn cậu còn sống, phải biết rằng, nghe ba ba nói cậu ở nhà con dơi, mình rất lo lắng, chỉ sợ cậu bị ông ta giết — được rồi được rồi, ông ta không giết người nhưng là sẽ không để cậu sống tốt…… Chúng mình thật sự rất lo lắng cho cậu — mình, và Ginny.” “Nha, cám ơn, mình…… Mình không sao, giáo sư Snape cũng không làm gì mình.” Harry thật không biết nói với Ron như thế nào, chẳng lẽ cần nói cho cậu ta biết mình có một đứa con mình chưa bao giờ biết đã tới? Nha, không! Vì an toàn của Prince, cậu không thể nói với bất cứ ai! Đúng, không thể! Nếu như là chuyện gì khác, Harry sẽ hận không thể để bạn mình là người thứ nhất biết rõ, người thứ nhất chia xẻ sự vui sướng của cậu nhưng là không phải chuyện quan hệ đến tính mạng của Prince — đúng vậy, cậu có thể tiếp nhận Prince bởi vì đó là con của cậu, chính là…… Harry không phải ngu ngốc, cậu biết rõ Ron hận Snape nhiều thế nào, nếu như cậu ta biết chuyện Prince, nói không chừng sẽ giận cậu…… Thậm chí sẽ tìm Prince gây chuyện phiền toái! Vi tránh cho phiền toái, Harry không nói chuyện về Prince cho ai, cậu hy vọng đứa bé này chỉ là của cậu — được rồi, mặc dù nhiều ra một Snape nhưng điều này cũng không thể tránh chuyện đứa bé này xác thực là con của cậu, vì thế, cậu phải bảo vệ con cậu. Dù cho, Harry Potter hiện tại cũng chỉ là một cậu bé mười ba tuổi cần người bảo vệ nhưng là cậu cũng là một người cha rồi. Harry vừa nghĩ tới cha của mình vi bảo vệ mình mà mất đi tính mạng, cậu đã cảm thấy mình nên càng thêm cường đại càng thêm thông minh mới được, vì thế cậu thậm chí muốn đi tìm Hermione lập kế hoạch học tập — rất đáng tiếc, cậu đã chọn xong môn học, không biết có thể sửa hay không…… “Harry, nghĩ gì mà nhập tâm như vậy?” Ron đẩy Harry đang đi vào cõi thần tiên. “Không có gì.” Harry nhìn chỗ ngồi giáo sư, vị giáo sư phòng chống nghệ thuật hắc ám vừa mới giới thiệu tên là Remus Lupin, luôn đi du lịch các nơi, có lẽ sẽ nói cái gì thú vị — Hagrid là giáo sư môn chăm sóc sinh vật huyền bí. Sau đó chính là Snape, đúng vậy, giáo sư đang ăn thịt bò! Cũng không biết Prince thế nào…… Có lẽ trong chốc lát cậu có thể vụng trộm đi thăm Prince…… “Cậu thấy Hagrid sẽ dạy chúng ta cái gì? Bác ấy còn để chúng ta chuẩn bị một quyển sách đáng sợ như vậy!” Harry nhếch môi làm cho Ron nặng nề vỗ vai cậu. Tiệc tối kết thúc Dumbledore ngoại trừ nói chuyện giám ngục Azkaban, ông lại huy động đũa phép biến ra những chữ cái nhiều màu sặc sỡ làm cho mọi người cùng nhau hát lên bài ca của trường — Harry rất nhanh đọc xong ca từ, cậu thật sự rất muốn đi nhìn Prince a, cũng không biết Prince ở hầm có ăn bánh bí đỏ mỹ vị không…… Bất quá may mắn, cậu cầm một ít, có lẽ…… Có thể để Prince ăn khuya? Khi đội ngũ bắt đầu di động, Harry xoay người tách ra, Ron vội vàng kéo cậu lại: “Người anh em, cậu muốn đi đâu vậy?” “Hầm.” Harry cố ý xem nhẹ Ron hút không khí,“Mình còn một số thứ để ở chỗ Snape, giờ mình đi lấy.” “Nha…… Được rồi, chúc may mắn.” Đi đến hầm, cửa lập tức mở ra tựa hồ đang nghênh đón cậu, Prince đứng ở trước mặt cậu, bọn họ ôm nhau một chút, hai người đều cười cười — xem ra Prince rất hài lòng. “Thật sự là rất thú vị a ba ba, nha, không, con nói, Harry, thật sự là rất thú vị!” Prince cười nói,“Ba biết cha đang làm loại độc dược gì không?” “Cái gì?” Harry cũng không có hứng thú gì với độc dược. “Lang dược –” Prince thần bí nói nhỏ,“Đây chính là thứ quan trọng khiến cha có thể trở thành hội phó hiệp hội độc dược.” “Nha.” Harry cũng không biết chuyện này, nguyên lai…… Snape còn là hội phó hiệp hội độc dược? Cậu không biết, đúng, cậu đương nhiên không biết. “’Nha’? Cha năm nay mới 33 tuổi!” Prince trừng Harry, hiển nhiên đối với chuyện Harry không quan tâm Snape tỏ vẻ rất bất mãn,“Harry, không phải con nói nhiều nhưng cha phải nhớ kỹ — cha thay đổi Lang dược có thể khắc chế thứ độc trong cơ thể lang nhân, hơn nữa sẽ không tạo thành tổn thương cho lang nhân, sẽ chỉ làm bọn họ ngủ — ba biết điều này đại biểu cho cái gì sao? Đây là một loại đột phá rất lớn! Ba nghĩ a, nếu có trẻ em không cẩn thận bị lang nhân cắn thương, người đó sẽ bị bài xích nhưng là chỉ cần có thứ này là người đó có thể chơi đùa cùng các bạn, sẽ không bị bài xích, điều này chẳng lẽ không phải rất tuyệt sao?” “Ách…… rất tuyệt.” Nghe rất oách, Harry nghĩ, cái này rất giống bài tập Dudley cầm về nhà — nghe nói là tuyên truyền bệnh truyền nhiễm gì đó không đáng sợ bài tập, muốn đi tuyên truyền, nếu như…… Cũng có loại dược này, cho người bệnh uống sau đó sẽ không lây bệnh thì có phải cũng là một chuyện tốt không? Nha, Snape thoạt nhìn…… Cũng không hư hỏng a. “Đương nhiên là rất tuyệt. Cha là độc dược đại sư trẻ tuổi nhất cũng là hội phó hiệp hội độc dược trẻ tuổi nhất từ trước đến nay!” Prince nâng trán, cậu biết ba ba mình khi còn trẻ vô cùng chậm chạp, một chút không giống ba ba tương lai đã thành tinh! “Ân, ba biết.” Harry gật đầu nhưng cậu một chút cũng không đem những này để trong lòng — đối với độc dược, cậu nửa điểm cũng không yêu! “Ba mang theo một chút đồ ăn, nếu như đói bụng con có thể ăn, ân…… Đúng rồi, năm nay ba không có cách nào đi Hogsmeade, bất quá Ron và Hermione có thể đi…… Con muốn ăn cái gì ba có thể nhờ bọn họ mang về.” “Không, Harry, con có thể đi cọ Albus, kẹo ông ấy rất nhiều ăn không hết!” Prince nhe rănm làm cho Harry cảm giác cậu bé giống một con rắn độc nhỏ bất quá là một con rắn độc nhỏ ngọt ngào, Harry nghĩ, cậu yêu con rắn độc nhỏ, rất yêu. “Ách…… Có lẽ.” Harry không xác định những con gián chồng chất lên nhau thích hợp mình. “Hắc, yên tâm đi, con đến chỗ Albus sẽ mang cho ba một ít .” Tiểu vương tử rất phóng khoáng vỗ vỗ bả vai ba mình,“Nghe nói gần nhất Albus có mua được bánh phao đường ở tiệm công tước mật, số lượng có hạn nha, một người chỉ có thể mua năm cái nhưng ông ấy dùng tên giáo sư Mag và Hagrid…… Ách…… Được rồi, tấc cả giáo sư Hogwarts ngoại trừ cha…… Ông ấy mua được một hộp lớn!” “Oa nha, rất giỏi!” Harry không nghĩ tới hiệu trưởng Dumbledore sẽ có một mặt trẻ con như vậy. “Cho nên, chúng ta một người lấy 5 cái sẽ không có vấn đề.” Prince vỗ ngực cam đoan. “Xem ra ta xem thường…… Hoàng kim nam hài vĩ đại của chúng ta.” Giọng Snape thật giống như truyền đến từ Địa ngục — âm trầm khủng bố,“Muốn…… đoạt đồ ăn vặt của trẻ con?” “Em không có!” Harry mặt đỏ bừng. “Nha, cha, Harry không đoạt đồ của con!” Prince che miệng,“Là con tính toán đi cọ Albus…… Dù sao…… lớn tuổi ăn đồ ngọt không tốt cho thân thể.” “Đúng vậy, không sai.” Snape nhướng mày, ngữ khí lại khôi phục nhu hòa,“Đối với lên người lớn tuổi, chúng ta cầm chăm sóc, đồ ngọt chứa đại lượng đường sẽ làm hỏng hàm răng của người già — luôn uống độc dược cũng không phải chuyện tốt, cho nên……” “Cho nên con nên đi tìm ông Albus!” Tiểu vương tử nhảy dựng kéo Harry,“Đi thôi, chúng ta đi tìm Albus — cha, con muộn một chút sẽ về, không cho phép cha trừ điểm ba ba bằng không con sẽ khóc cho cha xem!” Nha! Đây cũng là uy hiếp! Khóe miệng Harry co giật, Snape im lặng, bất quá giữ im lặng còn hơn là châm chọc khiêu khích.
|
Chương 22[EXTRACT]Cứu thế chủ sửa thời khoá biểu Trở lại tháp Gryffindor, Harry lấy ra một đống kẹo, đều là từ chỗ Dumbledore lấy tới — không biết vì sao, Harry cố gắng bỏ qua biểu tình Dumbledore đau đớn thì thấy rất vui vẻ…… Được rồi, cậu không nên cảm thấy vui vẻ…… Chính là, vẫn rất vui vẻ! “Hắc, cậu đã trở lại!” Ron mới từ phòng tắm đi ra, thấy Harry đi vào phòng ngủ thì đi qua vỗ vỗ,“Tất cả mọi người chờ cậu!” “Ách…… Chuyện gì?” Harry nhìn, quả nhiên, Seamus, Dean, Neville đều ngồi ở trên ghế thành thành thật thật chờ cậu. “Đương nhiên là muốn biết cậu ở chung với con dơi như thế nào!” Seamus kêu lên rất cổ quái,“Nếu hai người có thể cùng ở chung một chút — chủ yếu là con dơi không trừ điểm thì là hạnh phúc lớn nhất của Gryffindor! Hắc, như thế nào, ông ta không phải thật sự…… Ách…… Một năm gội đầu một lần chứ?” “Không phải!” Harry vô lực rít gào,“Được rồi được rồi, một tuần, ở chung coi như có thể — mình, giáo sư không ngược đãi mình, ít nhất tốt hơn nhiều những Muggle thân thích của mình! Mình thà rằng ở với Snape cũng không nguyện ý trở lại nhà dì……” “Đúng rồi, nghe nói cậu thổi trướng bác — hắc, quá giỏi!” Dean lớn tiếng cười nói,“Rất lợi hại!” “Không sai, dù cho em họ của mẹ mình là squib, mình cũng không dám thổi to ông ta — đương nhiên, chúng ta không có lui tới!” Đây là Ron. “Chính là…… Chính là dù sao thổi to bác…… Nha, Harry, ma lực của cậu không tồi…… Chính là…… Cái này cũng không tốt lắm…… Ân…… Đúng vậy…… Ách…… Mình……” “Đã thành, Harry, chuyện này quá tuyệt vời! Phải biết rằng mình cũng chán ghét mấy Muggle kia — bà bác kia, mình chưa thấy qua nhưng mình nghĩ bà ta cũng kém không nhiều lắm với lão dượng béo của cậu!” Ron nói. Phòng ngủ Gryffindor lộn xộn, mấy cậu bé tôi một lời cậu một câu thảo luận hành vi anh dũng của cứu thế chủ, mà cứu thế chủ, Harry lại thấy có chút thái quá — nói thật, cậu không thích nhà Dursley, cũng chán ghét bác Marge nhưng cậu cũng thấy mình làm như vậy cũng không phải là đúng, đương nhiên, nếu như sớm biết như vậy sẽ không bị trừng phạt thì cậu thật hy vọng có thể giáo huấn nhà Dursley một chút — ít nhất phải làm cho Dudley từ nay về sau không dám ở trước mặt cậu up hiếp đánh cậu, chính là…… Chính là cậu cũng không thấy làm những chuyện đó với Muggle là chuyện đáng giá khoe ra — quả thực rất ngu xuẩn! “Hắc, Harry, làm sao vậy?” Ron không phát hiện cảm xúc của Harry, chỉ thấy Harry có chút mệt mỏi hoặc là bị Snape giày vò,“Cậu đi nằm đi a, con dơi già Snape chính là một lão hỗn đản!” “Nha, Ron, đừng nói như vậy, ít nhất giáo sư chứa mình.” Harry cố gắng làm cho mình dung nhập vào cái vòng náo nhiệt này,“Hơn nữa…… Cũng không bạc đãi mình, cậu xem, giáo sư cũng không có nghĩa vụ này nha.” “Hắc! Ông ấy là vì tra tấn cậu!” Seamus hô to . “Nói không sai!” Ron nói. Được rồi, nói cái gì với bọn họ thì cũng là không tốt. Harry nhún nhún vai xoay người vào phòng tắm, cậu thật sự không muốn họ tiếp tục quấn quýt về Snape với bọn họ , dù sao…… Snape còn là một người cha khác của Prince — ách…… Đúng vậy, tuy nhiên cậu đối với ánh mắt mình cũng không phải…… Có tự tin, nhưng là cậu vẫn cảm giác mình nên thân sĩ một chút, dù sao…… Đó là bà vợ tương lai của cậu. (bé ảo tưởng áp giáo sư a =))))))) ngây thơ dễ sợ.) Mặc đồ ngủ vừa mua ra, Harry dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người nằm chết dí trên giường – cậu thật sự cảm thấy…… mệt mỏi. Ron không như ngày thường tới nói chuyện điều này làm cho Harry trong nội tâm không được tự nhiên cũng thở dài một hơi, cậu không có tâm tư đi quản một số chuyện khác, lúc này cậu phải suy nghĩ một chút làm thế nào mới có thể ở chung với Prince nhiều hơn. “Làm sao vậy?” Dean thấy Ron mở to mắt nhìn Harry rồi ngượng ngùng kéo đồ ngủ trên người mình. “Ân…… Không biết.” Seamus lắc đầu. “A, Harry,” Neville ngồi vào cạnh giường Harry,“Cậu…… đồ ngủ mới rất đẹp.” “Nha, cái này a, đây là mua ở cửa hàng phu nhân Madam Malkin.” Harry ngồi dậy,“Cậu biết y phục của mình…… Ngoại trừ trường bào thì đều là của anh họ Dudley — chính là quần áo Dudley thật sự không hợp, mình quá gầy nhưng là anh ta…… béo giống như là một cá voi!” Harry thấy Neville khó hiểu thì lập tức đổi giọng,“Nha, được rồi, Dudley béo giống như là một con lợn!” “Nha!” Neville bị Harry hình dung hấp dẫn,“Thật là đáng sợ! Trách không được y phục của cậu không vừa người…… Mình còn tưởng rằng đó là thời trang Muggle……” “Thời trang?!” Harry châm chọc,“Kỳ thật mình còn thật không nghĩ tới giáo sư Snape sẽ nguyện ý ở đó chờ mình lấy nhiều quần áo như vậy…… Ách…… Giáo sư chỉ cảm thấy hứng thú với độc dược.” “Thật không dễ tưởng tượng.” Neville cười,“Mình cho là giáo sư mang cậu đi đến hẻm Knockturn .” “Nha, mình không có ý định đi vào đó!” Nhớ tới mình năm trước đi nhầm vào Knockturn, Harry hiện tại nhớ tới còn sợ hãi, thật sự là một nơi tà ác nguy hiểm, cậu không tính toán lấy cái mạng nhỏ bé của mình đùa giỡn — không sai, cái mạng nhỏ của cậu hiện tại rất quý giá, ít nhất Prince là cậu phải bảo vệ mình tốt thì mới có thể sinh ra, không phải sao? “Mình nói a Harry, cậu năm trước đã đi qua!” Ron bất mãn thét lên. “Đó chẳng qua là bị nhầm lẫn.” Harry giải thích. “Được rồi được rồi, mình biết, chẳng qua là đi nhầm.” Harry nói làm cho Ron và Seamus cười ha ha, Dean cũng cười. Được rồi, không có gì giải thích, Harry vỗ ngực, cậu hiện tại cần ngủ, ngày mai còn muốn đi học a! Ngày hôm sau, Harry không đi đại sảnh đường cùng Ron mà đi tìm Dumbledore – cậu muốn thay đổi giờ học. Trước chỉ là nghe nói mấy môn đó thi dễ dàng thì chọn nhưng bây giờ…… Không được, cậu không thể để cho Prince xem thường mình! “Nha, Harry, mau vào.” Con thú trông cửa văn phòng nhảy sang bên cạnh, lão hiệu trưởng an vị đối diện Harry,“Thầy nhớ không lầm thì hôm nay trò có lớp tiên tri?” “Đúng vậy, giáo sư Dumbledore.” Harry cắn răng, cậu có lòng tin có thể nói thuộc lời mình chuẩn bị cả đêm qua,“Em muốn nói…… Em muốn chọn lại vài môn học, ách…… Em hỏi nhiều người nhưng cũng không được một đề nghị phù hợp — em…… Em cần chọn mấy môn phù hợp, một ít môn nữa, giáo sư Dumbledore, thầy biết, em…… Em thấy kiến thức của em chưa đủ!” Đúng vậy, kiến thức của cậu chưa đủ, tiếp tục như vậy có lẽ tiểu vương tử của cậu cũng chỉ vây quanh Snape! “Nha, Harry, chẳng lẽ những môn trò chọn…… Không tốt sao?” Dumbledore mở to mắt nhìn,“Không cần phải chọn quá nhiều, có câu nói ‘Tham thì thâm’, trò xem trò phải học tập tốt còn phải chăm sóc Prince, cho nên hẳn là không có nhiều thời gian như vậy.” “Cái kia, thầy có thể cho em một đề nghị, giáo sư Dumbledore, em muốn…… Chọn một môn thực dụng, có thể làm cho Prince cũng yêu mến, em muốn biểu hiện!” Đúng vậy, học tiên tri không có cách nào biểu hiện ra cho tiểu vương tử xem — điểm ấy làm cho Harry rất bất mãn, nếu như không có cách nào khác biểu hiện ra, vậy cậu học làm cái gì? Cậu phải nỗ lực đi học những cách điều chế độc dược cậu cũng không thích — bởi vì tiểu vương tử của cậu yêu chúng! “Như vậy, thầy đề nghị — Harry, chọn cổ đại ma văn a, trên người Prince đẻ một ma pháp trận nhỏ sẽ để cậu bé đó thời khắc dưới sự thủ hộ của trò.” Dumbledore vô lương đề nghị,“Bất quá như vậy trò sẽ rất bận, trò làm được không?” “Không có vấn đề!” Harry vỗ ngực cam đoan,“Em có thể vào hầm làm bài tập, vừa vặn nhìn Prince!” “Được rồi, Harry, chẳng qua nếu như trò cảm thấy việc học nặng nề thì có thể tùy thời tới tìm thầy hủy một môn học biết không?” Dumbledore hòa ái vỗ vỗ vai Harry,“Lớp học của trò sắp bắt đầu rồi, đừng tới trễ a.” Đia ra phòng Dumbledore, Harry dựa theo lão hiệu trưởng chỉ thị trực tiếp chạy tới nơi học — chỉ cần mười phút có thể đến phòng học, rất nhanh. Khi cậu đi vào phòng học ngồi lấy ra quyển sách [ đẩy ra sương mù xem tương lai ], nhìn hai ba trang thì Ron mới vội vàng kéo Hermione chạy đến. Ron lập tức ngồi cạnh Harry, bất quá cậu đối với Harry tới trước rất bất mãn, cậu đặt sách nặng nề trước mặt Harry:“Hắc, mình còn tưởng rằng cậu bị lạc, tìm nửa ngày, bằng không cũng sẽ không đến trễ vậy!” “Được rồi, Ron, rõ ràng là chính cậu đi lầm đường, còn cãi nhau với một bức họa!” Hermione ngồi trước nghe vậy lập tức quay đầu trách cứ,“Harry, đừng đi quản cậu ta, nghiêm túc nghe giảng bài a.” Sau đó, một giọng nói mộng ảo làm cho cả một tiết đều tràn đầy mùi hương nồng nặc và bóng tối tử vong. Lớp tiên tri của Trelawney, lời tiên đoán của bà cũng không làm cho người ta thoải mái, mỗi lần có lớp mới thì đều nói thì sẽ có người chết, lúc này cũng không ngoại lệ, bà kêu sợ hãi chỉ vào Harry tiên đoán –“Trước khi chấm dứt năm học, trong các trò sẽ có người vĩnh viễn rời đi chúng ta”– lời này nói xong, hiện tại mọi người đều biết có một chúa tể hắc ám trốn thoát, chẳng lẽ bà không phải là tại chỉ Harry sao?! Ron lập tức quên tức giận, ngược lại vỗ vai Harry an ủi:“Đừng đi nghĩ những lời bà ta nói, George và Fred đã nói, Trelawny hàng năm sẽ có một lời tiên đoán có người sẽ chết nhưng là không có lần nào xảy ra!”
|
Chương 23[EXTRACT]Harry bị thương Ngày đầu tiên đi học không có chuyện gì nhưng lớp tiên tri tuyệt đối làm cho người toàn thân không được tự nhiên. Đi xuống lớp tiên tri, Harry cảm giác mình như đang ở trên mây, cậu nghe xong một tiết nói về “Điềm xấu” trên người mình, còn quấn quýt đến con chó — đúng vậy, Black, cậu đều nhanh quên nó, con chó trung thành uy phong đó, đương nhiên là hơi gầy, bất quá chắc nó ở chỗ giáo sư Dumbledore rất tốt, có lẽ chiều cậu nên hỏi Black thế nào – đen đen, tên không sai. “Nha, Harry, cậu không sao chớ?” Hermione lo lắng nhìn. “Mình nghĩ vậy.” Harry hít sâu một hơi, thật là “Điềm xấu”, cậu sẽ kết hôn với Snape và còn có 1 đứa bé — điều này chẳng lẽ không phải không tưởng sao? Nói một cách khác, giáo sư Trelawny vẫn có chút năng lực, không sai, đây chính là “Điềm xấu” của cậu! Harry chỉnh đốn tâm tình đi theo Hermione Ron đến phòng học biến hình. Giáo sư McGonagall giảng về Animagus, giảng một người biến thành động vật như thế nào — Harry còn nhớ rõ Ollivander nói với mình đũa phép cha biến hình rất tốt, cậu không biết ba có biết cái này không, thoạt nhìn…… Rất không tồi — giáo sư McGonagall biến thành một con mèo, thậm chí xung quanh mắt còn có dấu vết của cặp kính, rất thú vị. Bất quá Harry cảm thấy luôn luôn có người thỉnh thoảng lại nhìn mình, cậu không thoải mái — ánh mắt bọn họ nhìn cậu thật giống như một giây sau cậu sẽ ngã xuống đất chết! “Các trò hôm nay có chuyện gì vậy?” Giáo sư McGonagall biến trở về,“Đều chằm chằm Potter làm cái gì? Ta là lần đầu tiên ở trên lớp không nghe thấy tiếng vỗ tay — khi ta biến hình.” “Giáo sư, là…… Là lớp tiên tri.” Hermione đứng lên, cô cũng không thích ánh mắt bọn họ nhìn Harry, huống chi Ron cũng đã nói qua – hai anh em song sinh tuy thường xuyên nói giỡn nhưng tuyệt đối sẽ không nói giỡn ở chuyện này! “Nha, như vậy, lần này ai sẽ chết?” Khóe miệng giáo sư run rẩy một chút,“Năm nay, trong các trò vị nào sẽ gặp điềm xấu mà chết?” Cái này, toàn lớp đều cười vỗ tay. “Em.” Harry cười giơ tay. “Nha, đúng a, đương nhiên.” Giáo sư McGonagall gật gật đầu,“Tiên tri vĩnh viễn là một thứ không có tính xác định nhất, yên tâm đi, Sybil hàng năm luôn tiên đoán một người tử vong, cô ấy dùng phương thức này để hoan nghênh học sinh mới nhưng là đến bây giờ, những người này còn sống tốt. Nếu như không phải ta chưa bao giờ nói bậy về đồng sự…… Nha, quên nó đi, bọn nhỏ, các trò hiện tại cần nghe giảng!” Bà thấy Harry cũng không thèm để ý thì cũng không nói thêm, về phần những học sinh khác, bọn họ sẽ suy nghĩ cẩn thận. Kỳ thật Harry cũng không phải hoàn toàn không để ý mà là cậu đã thấy Prince thì sao lại tin tưởng mình sẽ chết a? Cho nên, tâm tình của cậu còn không tệ, chỉ là có điểm bất đắc dĩ. Hermione nghe xong giáo sư McGonagall nói thì nở nụ cười, còn đẩy đẩy Ron, điều này làm cho mặt Ron đỏ bừng – cậu ta vừa mới sợ hãi nhìn Harry — dù cho hai người anh song sinh đã nói qua nhưng với Ron nó vẫn rất thần bí, cậu ta nguyện ý tin tưởng những chuyện thần bí. Đi ra lớp biến hình, tâm tình Harry đã rất tốt, cậu nói với Hermione muốn đi phòng hiệu trưởng, Hermione rất săn sóc giúp cậu cầm túi sách, lớp buổi chiều là Chăm sóc sinh vật huyền bí của Hagrid, bọn họ ai cũng không muốn đến muộn, dù sao Hagrid là bạn của bọn họ. Lấy hai miếng bánh mì trên bàn, Harry ngay cả nước bí đỏ bình thường thích nhất cũng không uống một ngụm đã chạy đi mà Ron ngược lại có chuyện muốn nói, rất đáng tiếc, cậu ta chưa kịp nói. Harry hỏi Dumbledore con Black, Dumbledore cười nháy mắt nhưng không nói chuyện con chó, điều này làm cho Harry rất sốt ruột – cậu thật sự sợ Dumbledore nhuộm Black thành màu hồng phấn, vậy thì không phải “Black” Mà là “Pinky”! Không quản Black có phải biến thành Pinky hay không, chiều Harry đúng giờ xuất hiện bên cạnh nhà gỗ của Hagrid, lại nghe được lão nói muốn “Giới thiệu một hài tử xinh đẹp” Cho bọn họ — Merlin biết rõ cái gọi là “hài tử xinh đẹp” của Hagrid là những thứ gì! “Cậu nói…… Hagrid sẽ cho chúng ta nhìn thấy cái gì?” Vẻ mặt Hermione không được tự nhiên, cô vừa mới học lớp Số học, hứng thú của cô rất lớn — đối lập với lớp tiên tri cằn nhằn kia. “Không phải là nhện tám mắt.” Harry mười phần có lòng tin, năm trước cậu thiếu chút nữa bị nhện tám mắt ăn, thừa dịp ngày nghỉ ở chỗ Snape liền gửi cho Hagrid một thư Sấm không cho phép đưa ai đến miệng nhện tám mắt, thoạt nhìn Hagrid nhất định có thể nghe lời cậu nói, bởi vì Hagrid cũng trả lời cậu, tuy viết sai rất nhiều nhưng những giọt nước mắt ở trên không thể gạt người. “Tất cả mọi người đến đây, đến bên cạnh hàng rào, hiện tại mở sách ra –” Hagrid hô, sợ các học sinh không nghe được. “Mở như thế nào?” Draco Malfoy lành lạnh nói, quyển sách trong tay bị dây thừng buộc lại giơ giơ giống như là mang cái gì đó bẩn vậy,“Mở ra bằng cách nào?” Nói xong cậu ta còn nhìn sau lưng, rất nhiều người giống cậu không có cách nào mở ra quyển sách kia – quyển sách táo bạo này không chỉ bị buộc, có người còn dùng cặp kẹp nó lại. “Ân…… Không ai — có thể mở nó sao?” Hagrid bối rối nhìn học sinh, hình như lão quẫn bách cho nên khẩn trương túm cái áo choàng to đùng của mình. “Dùng tay vuốt gáy sách.” Harry không muốn thấy Hagrid khẩn trương như vậy, cậu an ủi cười cười, Hagrid lập tức thả lỏng, đương nhiên, Harry làm như vậy cũng làm cho Malfoy hung hăng trừng cậu — bất quá Harry không quan tâm, hắc, ai sẽ quan tâm một Malfoy a, phải biết rằng cậu ta là vị hôn phu của biểu tỷ của con mình! Harry trong nội tâm rât cao hứng, cho dù có một chút quan hệ thân thích với Malfoy, có thể lớn hơn cậu ta, từ nay về sau Malfoy cần gọi cậu là cái gì nhỉ? Chú? Cái này thật đúng là quá buồn cười! Vì vậy khi Harry vẫn cảm thấy buồn cười, cậu nhìn thấy bằng mã — một sinh vật to lớn giống ngựa nhưng lại có đầu ưng với cánh và móng vuốt. Đây thật sự là một tiết kinh tâm động phách, khi Harry đi xuống người một con bằng mã tên là Buckbeak, Draco Malfoy lại đi khiêu khích Buckbeak! Merlin biết rõ Harry lúc ấy là nghĩ như thế nào, cậu thoáng cái tiến lên đẩy Malfoy ra sau đó bị móng vuốt Buckbeak quẹt vào lưng! “Nha! Harry!” Hagrid lập tức lao đến, phất phất tay với Buckbeak,“Đi đi!” Lão dễ dàng ôm Harry lên, cẩn thận không đụng miệng vết thương của cậu,“Hiện tại tan học, các trò ai cũng không được nhúc nhích — hiện tại theo tôi trở về!” “Nha! Harry sao lại đi cứu Malfoy?!” Ron kêu sợ hãi giống như nuốt một con sên thật to vỗ vỗ dạ dày, cảm thấy chuyện này rất đáng ghét. “Được rồi Ron!” Hermione nhìn thoáng qua Malfoy sắc mặt trắng bệch, không nói gì lo lắng xoay người chạy theo Hagrid giúp lão mở cửa. Đến bệnh thất, Bà Pomfrey tức giận mắng Hagrid một trận, đây là chuyện đương nhiên, lão làm cho học sinh bị thương, mà học sinh bị thương còn là người tới bệnh thất nhiều nhất, Harry Potter. “Cẩn thận một chút!” Bà Pomfrey chỉ huy Hagrid đặt Harry lên giường, làm cho cậu nằm sấp,“Hagrid, anh – lại giới thiệu bằng mã! Anh có biết con đó nguy hiểm nhiều thế nào hay không?! Merlin a! Anh là một giáo sư!” “Nha…… Tôi biết rõ, Poppy…… Cô biết Harry vốn không có chuyện …… Là Malfoy…… Là cậu ta chọc Buckbeak, Buckbeak là một đứa bé ngoan……” Hagrid chớp cặp mắt ti hí tràn đầy lo lắng áy náy. “Cái gì gọi là vốn Harry không có việc gì?! Cái gì gọi là Malfoy chọc Buckbeak của anh?!” Bà Pomfrey huy động đũa phép đẩy Hagrid ra bệnh thất, tiện thể Ron và Hermione cũng không buông tha,“Nó bị thương ai cũng không được! Bị thương ai cũng là sai! Hagrid, anh không phải một đứa trẻ, không cần phải làm một ít chuyện của trẻ con! Hiện tại anh đi ra ngoài cho ta!” “Cái kia Harry……” Hermione vội vàng hỏi. “Harry ít nhất phải đến buổi sáng ngày mai mới có thể đi, hiện tại, Granger, trò dẫn bọn họ đi, lập tức — lập tức!” Đối với Hermione, Bà Pomfrey còn là rất hòa thuận bất quá hiền lành của bà vì tức giận Hagrid đã không còn bao nhiêu,“Hagrid, anh nên may mắn không phải Malfoy bị thương, bằng không anh cũng không phải nói một câu thật có lỗi áy náy đơn giản như vậy!” Ba người đi ra bệnh thất, ở góc rẽ nhìn thấy Malfoy ôm túi sách, sắc mặt của cậu ta còn tái nhợt hơn bình thường, ngón tay còn đang phát run, bên cạnh một người cũng không có. “Mày tới làm gì a!?” Ron chạy tới, Hagrid không có giữ chặt Ron, Ron cúi thấp người tránh được tay Hagrid rồi chạy tới nắm chặt cổ áo Malfoy,“Đều là mày! Harry nếu có chuyện gì, mày đợi bị đánh đi!” “Ron!” Hermione dậm chân đi tới,“Malfoy, cậu tốt nhất đi về trước đi.” “Malfoy, trò, trở về, tôi không phải nói đã tan học sao, trở lại địa bàn của trò đi!” Hagrid rất lo lắng Malfoy phiền toái sẽ đi tìm Harry, thoạt nhìn cũng là như vậy. Nhưng mà Draco chỉ là bắt lấy tay Ron dùng sức đẩy ra:“Buông ra, con chồn thối!” “Malfoy!” Hermione kêu lên,“Trở lại hầm của cậu đi!” “Hừ, Granger, cô coi chừng đó!” Draco kéo kéo đồng phục của mình cho nó bớt nhăn, khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh lùng giống như run rẩy vừa rồi chưa từng xảy ra,“Ta không viết thư nói cho ba ba ta biết , Hagrid — giáo sư, bất quá ông cũng vừa phải thôi, nếu có lần tiếp theo, ta nhất định sẽ viết thư nói cho ba ba ta biết!”
|
Chương 24[EXTRACT]Harry trên giường bệnh Hiển nhiên thiện ý của Draco Malfoy Ron cũng không nhận ra, Ron phẫn nộ túm y phục của Draco làm cho quý tộc bạc kim phẫn nộ, bắt lấy tay Ron muốn đánh. “Đủ rồi! Dừng tay!” Hermione chạy tới, Hagrid nhân cơ hội kéo bọn họ ra. “Hừ, Weasley, mày phải cẩn thận!” Draco Malfoy sửa lại quần áo, trước khi đi còn trừng bọn họ. “Cậu ta thật sự là tên xấu xa trời sinh!” Hagrid lớn tiếng nói, nắm vai Ron đi xuống, Hermione vẫn đứng nguyên tại chỗ bất quá cô lại nhìn hướng Malfoy biến mất — tuy cô thừa nhận Draco Malfoy không phải người tốt, nhưng là……“Xấu xa trời sinh”…… lời này cũng quá đáng, thậm chí còn đáng ghét hơn “Máu bùn”, hơn nữa…… Malfoy tới bệnh thất thật sự chỉ là đến khoe khoang gì đó? Không biết tại sao cô cảm thấy là lạ…… Không đúng. Ban đêm im ắng, bệnh thất yên tĩnh, Prince đứng cạnh giường Harry, cẩn thận vuốt miệng vết thương của Harry: “Đau không? Thật…… Thật là đáng sợ…… May mắn, may mắn ba không có chuyện…… Có muốn ăn một khối chocolate không? Vị thịt nướng?” “Ta giả thiết con không muốn dùng chocolate mưu sát hệ tiêu hoá của ba con?” Snape đứng đó lành lạnh nói, bọn họ đã để bùa tĩnh âm và cách ly bảo đảm sẽ không bị người nghe thế đối thoại của một nhà ba người,“Harry…… Hiện tại không phải cháo là lựa chọn tốt nhất sao?” “Chính là, cha, chỉ là cháo…… Rất khó khăn ăn a……” Prince nhăn mặt nhìn nhìn ba ba nằm trên giường,“Chỉ ăn một khối được không?” Merlin chocolate! Nếu như là bình thường Harry tuyệt đối sẽ thấy Snape là cố ý tra tấn mình, nhưng là hiện tại…… Nha, cậu thấy Snape là một người tốt! “Tiểu vương tử, ngoan.” Harry muốn đưa tay sờ sờ đầu Prince nhưng hình như động tác này rất khó, cậu chỉ có thể mỉm cười trấn an,“Con xem ba hiện tại nằm sấp a, ăn cháo sẽ không đau dạ dày.” Tuy trước kia cậu cũng sẽ không đau dạ dày, trừ phi đói bụng. “Được rồi……” Prince bĩu môi,“Chính là làm sao ba lại đi thay Draco ngăn cản móng vuốt a? Rất đau a……” Prince vẫn đau lòng cho ba ba, bất quá Snape thấy đây là bình thường, hài tử luôn đối với “Mẹ” Sinh ra cảm tình không muốn xa rời cho nên anh cũng không thể ngăn cản, đương nhiên ở thời điểm sai lầm, anh tự nhiên sẽ uốn nắn. “Ba……” Harry vô ý thức giơ tay muốn vò tóc, đương nhiên, bị đau sau đó trực tiếp bị trúng một “Trấn an đau nhức” của Snape — chỉ là ngăn cách cảm giác đau, bất quá có thể hòa hoãn thống khổ của cậu, đôi mắt xanh mang theo lòng biết ơn cười với giáo sư độc dược mặt đen,“Là như vậy, Prince, ba nghe con nói…… Tựa hồ trong tương lai quan hệ của con và Malfoy rất tốt, hơn nữa…… Cậu ta lại là vị hôn phu của chị con, ba nghĩ…… Không thể để cậu ta bị thương…… Liền đẩy cậu ta…… Ân…… Chính là như vậy.” Lý do này…… Snape thiếu chút nữa không khống chế được mình trực tiếp cho cứu thế chủ một “Đổi chiều chuông vàng”– làm cho cậu ta thanh tỉnh! Liền vì…… một khả năng, một người trong tương lai có khả năng trở thành bạn – lại không muốn sống đi cứu người?! Giáo sư độc dược phẫn nộ gần như thực thể hóa, khí áp tối như mực tạo thành một khu vực đầy mây đen tỏa ra từ anh. “Ách…… Giáo…… Giáo sư?” Harry nhìn mặt Snape càng ngày càng đen, cũng có chút sợ hãi – cậu có dũng khí nhưng không thể nói cậu cái gì cũng không sợ,“Cái kia…… Em thấy, Malfoy có thể trở thành người nhà của em — người nhà của chúng ta, nói như vậy, em cứu cậu ta chẳng lẽ không phải rất bình thường sao?” Harry nói rất đương nhiên, hoàn toàn không có ích lợi cùng trao đổi tư duy, giống như một con rắn, quy hoạch những thứ trong phạm vi lãnh địa chuyển đến dưới bụng để bảo vệ — là ai làm cho cứu thế chủ có loại tính chất đặc biệt rõ ràng cho thấy thuộc về độc xà? Snape không thể tưởng tượng nổi nhưng anh không toát ra tâm tình gì, chỉ là đen mặt giám sát Prince cho Harry ăn. Cháo rất thơm, là Bà Pomfrey đặc biệt cho gia tinh chuẩn bị, thả thịt băm và rau, rất ngon miệng, bất quá Harry không dám ăn nhiều, một mực nằm sấp quả thực làm cậu cảm thấy bị đè nén, dạ dày cũng bị áp bách không thèm ăn. Ăn một ít cậu không ăn được nữa, mà bây giờ cậu đi xuống đi bộ cũng không phải chủ ý tốt, may mắn Snape hiểu rõ các loại thương — phải biết rằng tử thần thực tử cũng là chức nghiệp nguy hiểm cho nên anh kéo một cái ghế ngồi xuống, mà Prince cùng nằm lỳ ở trên giường với ba. Hai nam hài mắt xanh bắt đầu chơi bi, đây là trò chơi sẽ phun vào người thua nước thối, Snape cũng không thích nhưng là anh chơi rất tốt — bởi vì mẹ anh Eileen Snape là cao thủ, mà anh cũng từng nghiên cứu qua cách chơi nhưng là hiện tại anh chỉ có thể cầm đũa phép thỉnh thoảng cho hai nam hài một “Thanh lý đổi mới hoàn toàn”– anh sai rồi, anh sẽ không nên đem cứu thế chủ trong đầu chỉ có Mandrake thét chói tai thành một người trưởng thành để đối đãi! Nhưng mà Harry đương nhiên không nghĩ nhiều như vậy, cậu rất cao hứng có thể cùng chơi với Prince với Snape kẹp giữa — không sai, ba ba và con cùng nhau chơi đùa, hơn nữa…… Đây là trò chơi của những người trẻ tuổi! Harry vui vẻ hoàn toàn không có chú ý tới nước thối trên người trên mặt đều bị một lần một lần thanh lý biến mất. Chơi đến hơn 10h, Snape mới túm Prince và lấy đi đồ chơi của bọn họ:“Nên trở về đi ngủ, Po…… Harry cũng cần nghỉ ngơi.” “A?” Harry sững sờ. “Đã 10h5’ .” Snape tựa hồ đang giải thích. “Nha,” Harry gật gật đầu,“Prince, sớm nghỉ ngơi đi, buổi tối không nên đọc sách.” “Dạ.” Prince nhu thuận gật đầu, đối với ba ba bị thương, cậu mười phần nghe lời và hiểu chuyện, như vậy mới có thể rất tốt …… Khụ khụ, áp dụng kế hoạch của mình, không phải sao? Kỳ thật Prince đã sớm biết quan hệ của ba ba tuổi trẻ và cha không tốt — phải biết tuy cha của cậu là Slytherin, không nguyện ý nói cho cậu các chuyện cũ nhưng là ba ba lại Gryffindor, mà cậu đã sớm từ chỗ ba ba biết được một ít ma xát giữa bọn họ…… Chính là, từ năm thứ ba ba ba bị hỏi như thế nào cũng không chịu nói xảy ra chuyện gì, sau đó chính là năm thứ năm quan hệ hai người nhanh chóng ấm áp…… Như vậy cậu có thể giả thiết mình bây giờ trở về chính là nguyên nhân ba ba bị hỏi cái gì cũng không chịu nói? Càng nghĩ càng cảm giác ý tưởng của mình rất chân thật, Prince mang nụ cười thật to trên mặt đi theo cha về hầm. Đi đến tầng ba, Prince đột nhiên trông thấy cha mình đi nhanh đến một ngã rẽ kéo ra một nam hài — tóc bạc kim, không có mặc đồng phục nhưng mặc một trường bào nhẹ nhàng, con mắt màu lam xám lóe ra hoảng sợ và ảo não. “Malfoy……” Snape nheo mắt,“Trò có thể giải thích hay không — hoặc là…… Nón phân viện phân sai một cự quái Gryffindor đến Slytherin?” “Không, viện trưởng, nha…… xin lỗi, viện trưởng.” Draco Malfoy khẩn trương cầm cái túi nhỏ trong tay, Goyle và Crabbe luôn mang theo hiện tại cũng không ở bên, chỉ có một mình cậu đi trên hành lang trống rỗng — trên thực tế cậu đã hoàn toàn chuẩn bị tốt! “Như vậy…… Là cái gì…… Làm cho Slytherin cẩn thận có hành vi này? Xét thấy…… Lập tức tới thời gian cấm đi lại ban đêm?” Snape kéo Draco tới chỗ tối, anh không phải McGonagall công bằng nên đương nhiên anh sẽ không giao Malfoy cho giáo sư tuần tra. “Con sẽ về trước thời gian cấm đi lại ban đêm!” Draco nói, kỳ thật có trở về hay không cũng không lo, cậu đã sớm nghĩ một lý do thoái thác, trong ngực còn có một tờ giáo sư ký tên — đương nhiên, chính là viện trưởng vĩ đại của xà viện ký tên, tuy nhiên phù thủy ký tên là có ma pháp nhưng đưa cho Squib kiểm tra, có ma pháp hay không cũng không có bao nhiêu tác dụng, không phải sao? Snape giận tái mặt, đối với Draco Malfoy, anh cũng khá hiểu rõ — dù sao, anh là cha đỡ đầu của đứa bé này, anh đương nhiên biết rõ là một Malfoy, Draco biết làm cái gì sau khi một người cứu mình — dù cho người này quan hệ lúc trước không tốt. “Cha, cha.” Prince kéo kéo tay áo Snape,“Anh Draco là muốn đi xem Harry đúng không?” Cả băng đạn! Draco cảm giác cổ mình gãy rời, sau đó…… Mặt của cậu có chút nóng lên. Tuy trước đó cậu cũng đã gặp cậu bé nghe nói là con cha đỡ đầu nhưng chưa bao giờ gặp nhưng cậu làm sao không phát hiện nam hài này…… Phúc hắc như vậy? Dùng biểu tình và ngữ khí thoạt nhìn vô tội tới cực điểm nói ra những lời làm cho lá gan người ta run rẩy…… Tới hiện tại, cha của cậu và cậu vẫn không thể từ trong miệng tiểu tử này moi ra tin mẹ cậu ta là ai! “Draco?” Lúc này, giọng Snape có chút mềm mại, điều này làm cho Draco Malfoy như lâm đại địch – cậu rất ít khi nghe thấy cha đỡ đầu nói như vậy, điều này làm cho cậu cảm thấy trời sắp sụp — nhưng là Snape tựa hồ cũng không chú ý tới mình dọa tiểu quý tộc bạc kim,“Đi đi, nhớ kỹ, vinh quang của Slytherin và vinh quang gia tộc bạc kim.” Anh đặc biệt dừng một chút,“Nếu như vô tình gặp Thầy giám thị Filch, nói là ta để con đưa độc dược trị liệu cho Potter, hiểu không?” “Dạ, cha đỡ đầu.” Lúc này, Snape hẳn là cha đỡ đầu mà không phải viện trưởng Slytherin, độ mẫn cảm của Draco vẫn còn rất cao mà cậu cũng thích như vậy — công và tư rõ ràng, đương nhiên, là nói từ bên ngoài. Bởi vì Slytherin chưa bao giờ biết rõ cái gì gọi là công và tư rõ ràng, cũng không cần công và tư rõ ràng.
|