Nam Chủ Ngươi Không Thể Hắc Hóa
|
|
Nam Chủ Ngươi Không Thể Hắc Hóa
Tác giả: Trăm Hủ Thần
Edit: Gia Minh
Beta: Sunnie
Bản gốc: hoàn ( 50 chương)
Bản edit: hoàn
Bản beta: ongoing
Thể loại: Đam mỹ, xuyên thư, hệ thống, dị thế, tu chân, dưỡng thành, cường cường, niên hạ, song tính thụ, HE
|
Văn Án Văn án nam chủ: Kiếp trước, y là kì tài luyện khí tao nhã. Kiếp này, y là một quái vật mưu mô khôn khéo. Chỉ vì theo đuổi một người mà y đi vào ma đạo. Thế gian nhiều hỗn loạn, phồn hoa cũng từng lúc. Trong mắt y lại chỉ có bóng lưng lạnh lùng kia... Văn án tiểu thụ: Gạt người, hệ thống là đồ độc ác. Ta không hề yêu ngươi, ta muốn rời đi thế giới này. Phía sau nam chủ đi tới: "Sư huynh, ta và ngươi cùng nhau rời đi sao?" Haha, phiền toái ngươi buông tay đang động thủ ra, uy uy! Lê Dân mặt không biểu tình im lặng kháng cự khi bị ăn đậu hũ. "Sư huynh trước khi rời khỏi ta? Kia liền giết ta trước đi. Hoặc là nhìn ta giết chết tất cả để giữ lại sư huynh thì như thế nào? Sư huynh..." Khí tức quen thuộc phun ở cổ lan ra toàn thân. Phần cổ bị vuốt ve khiến cho chỗ nào đó của Lê Dân run rẩy sống lại. Lê Dân(mặt than run rẩy): ... Nam chủ, ngươi không thể hắc hóa như vậy! Còn có, ta không phải sư huynh ngươi!! Chú ý hình tượng!!! Mụ!!!! Ngươi đồ cầm thú!!!!!
P/s: bản dịch không đúng 100% nguyên tác. Bản dịch chưa có sự đồng ý của tác giả. Lần đầu edit nên mong mn lượng thứ Bản dịch đang được beta nên mn thông cảm còn nhiều chỗ sai sót.
Sunnie : Lần đầu mình làm beta nên có nhiều chỗ làm kh xuôi tay, các bạn đọc thấy khó chịu hãy góp ý cho mình để bản dịch hoàn chỉnh hơn nhé.
|
1: Hệ thống thế giới tràn đầy ác ý Lê Dân chết, giờ chỉ còn là một u hồn. Hắn nhìn thi thể của mình, nắm tay lại, không có cảm giác. Thế cũng tốt. Đấu tranh với bệnh tật đã hai năm, Lê Dân cuối cùng buông tay. Bệnh tật hay tái phát, trị liệu hóa học đau đớn, mỗi ngày trôi qua đầy thống khổ, cuối cùng hắn tự tay tháo bình dưỡng khí ra.
Giải thoát, cuối cùng cũng được giải thoát.
Cuộc sống đầy chán ghét này, có lẽ hắn đã phải sớm buông tay, vì chẳng có gì để luyến tiếc. Chính là thời điểm Lê Dân đang tập thích ứng với trạng thái linh hồn thì "đinh" một tiếng, một khung hội thoại bắn ra: "Lê Dân tiên sinh tôn kính, Hệ Thống Thế Giới quyết định chọn ngươi làm sứ giả Hệ Thống Thế Giới BUG (lỗ hổng), thỉnh ngươi giúp đỡ sữa chữa tốt lỗi BUG."
Một âm thanh máy móc vang lên kèm khung hội thoại xuất hiện.
...
Đây là cái gì? Công nghệ cao sao? Lê Dân nhìn liếc qua rồi lãnh đạm quay đi như chưa từng thấy.
"Lê Dân tiên sinh, không cần không để ý ta QAQ" Đây là...bán manh sao? Mắt hắn mù rồi.
"Nếu Lê Dân tiên sinh không giúp đỡ hệ thống sửa chữa, thì nhân vật phản diện 12306 tiến vào tam nguyên thế giới sẽ đem tới nguy hiểm cho nhân loại."
...
Điều này cùng hắn có quan hệ gì, cũng không phải hắn làm ra. "Lê Dân tiên sinh, nếu ngươi giúp đỡ hệ thống thì sẽ nhận được thưởng từ hệ thống đó. " ... "Có thể chết rồi sống lại?" "... Không thể." "..." Kia còn có lợi ích gì? "Lê Dân tiên sinh, ngươi quên rằng chính tay ngươi tháo bình dưỡng khí à..."
...
Thật lãnh a, làm hệ thống nóng nảy đến suýt khóc. "Lê Dân tiên sinh, hệ thống có thể cho ngươi khối thân thể tốt. Dù ngươi có đi đầu thai thì cũng chưa chắc có được cơ hội tốt như vậy!!! T^T"
Trong nháy mắt không khí như đông lại. Lê Dân ngẩng đầu gắt gao nhìn khung đối thoại trước mặt. Hệ thống cũng ý thức được chính mình chạm vào nghịch lân của Lê Dân, không dám nói tiếp, khung đối thoại yên lặng xuất hiện hai chữ: "... Xin lỗi."
Lê Dân mặt không biểu tình nhìn hệ thống, trong đầu lại hiện lên rất nhiều sự việc.
Thân thể, thiếu sót, quái vật, nhân yêu, ghê tởm... Nếu không có cái thân thể bất nam bất nữ này, có phải hay không hết thảy đều sẽ không phát sinh? Sẽ không bị phụ thân vứt bỏ, sẽ không bị mẫu thân chán ghét, cũng sẽ không dùng ma túy, chính mình sẽ không liều mạng công tác... Cuối cùng lẻ loi một mình chết đi...
Hệ thống bất an đánh giá Lê Dân, nhìn hắn không có biểu tình trên mặt mà lại có cảm giác... ưu thương. Tuy rằng nó chỉ là một hệ thống, lại có thể nhìn ra mặt than kia tỏa ra khí tức làm người khác đau lòng...
Lê Dân: ... "Lê Dân tiên sinh, hệ thống sở dĩ chọn ngươi, không phải là vì áp chế ngươi, mà là thấy được ở ngươi có ý chí kiên định, trong nhân loại là người nổi bật. Thỉnh tha thứ ta đối ngươi vô lễ."
Lê Dân ánh mắt màu đen sâu thẳm, hắn nhìn phụ đề, không nói gì. Đột nhiên phát giác một việc... Thuộc tính của hệ thống này, hình như là Bạch Liên Hoa... Hệ thống: ...... Ngươi mới là Bạch Liên Hoa, cả nhà ngươi đều là Bạch Liên Hoa! 【 giơ ngón tay 】
Lê Dân liếc mắt nhìn hệ thống. "Thân thể." "Ân ^O^ " "Muốn khỏe mạnh." "Nhất định sẽ dựa theo ý muốn của Lê Dân tiên sinh để đặc biệt định chế riêng nha." ... Lê Dân mặt không biểu tình, hết chỗ nói rồi... Hắn muốn một thân thể thật nam tính, đặc biệt phải nhiều lông ****, đặc biệt định chế lông **** vào...
"Nhiệm vụ là cái gì." "A a, vì hệ thống thế giới thế thân của nhân vật phản diện 12306 phản bội, nên cần tiên sinh trong cốt truyện《Sinh không thể luyến》hoàn thành một ít nhiệm vụ."
"Ừm. Cốt truyện không thể cẩu huyết ( không cần cẩu huyết ), nữ chủ tâm ngoan thủ lạt ( sau đó đùa chết nam chủ ), ta muốn muội tử ( bình thường nam chủ đều có muội tử ), còn có nam chủ so với ta xấu hơn ( như vậy liền nhất định không phải ngựa đực văn ), HP không cao hơn ta. ( tuyệt đối không thể khiến ta treo trong tay nam chủ )"
Hệ thống: ............
Lê Dân nhìn khung đối thoại cơ hồ phóng ra : Lê -- Dân -- đầu -- tiên -- ngươi -- không -- phải -- nam-- chủ -- mà -- cầu -- hảo -- nhiều. Gì? Sắp chết máy sao? Lê Dân nhíu nhíu mi, vì cái gì biểu tình đi ra nhanh như vậy? Hệ thống: o(╯□╰)o "Ta chỉ yêu cầu nhiêu đó." Lê Dân mặt than nói.
Nếu hệ thống chính mình tìm tới cửa, với bản tính phúc hắc + nước phù sa không chảy ruộng ngoài + chính mình tốt mới là thật sự tốt + chủ nghĩa hoàn mỹ + chứng bắt buộc + 10đ tinh phân Lê Dân không có khả năng bỏ qua con dê béo này.
"Được rồi, vì thỏa mãn nguyện 【 tư 】 vọng 【 dục 】 của Lê Dân tiên sinh, hệ thống cao cấp ta (☆, _☆, ) đồng ý!!" Tư dục cái quỷ gì, mắt ánh sao cái quỷ gì, cao cấp cái quỷ gì, vì cái gì cảm giác không tốt, Lê Dân mặt không biểu tình thổ tào...
Như vậy →〒_〒 hệ thống đột nhiên cảm giác, mặt than tốt nha, mặt than diệu, mặt than tuyệt. Lê Dân ( mặt than ): ......... "Thành giao." "Tốt! Hệ thống cung cấp vật phẩm miễn phí, chỉ cần tiên sinh có thể hoàn thành nhiệm vụ." Mặt sau mới là trọng điểm đi, Lê Dân mặt không biểu tình nhìn xuẩn manh hệ thống.
"Ân." "Vậy Lê Dân tiên sinh, xin chuẩn bị để xuyên việt." Lê Dân còn chưa kịp gật đầu liền bị một cái hắc động kéo vào. Mất đi ý thức, ý nghĩ duy nhất trước đó chính là:
Em gái ngươi.
Lê Dân hiện tại còn không biết, hắn đã bị hệ thống thế giới ác ý hung hăng hố một phen. Nói thân thể tốt, không có →_→ Nói khỏe mạnh, không có →_→ Nói muội tử tốt, không có →_→ Nói giá trị nhan sắc tốt→_→ ha hả Nói tốt không phải không có →_→ Ngươi xác định ngươi là hệ thống cao cấp sao? Đừng tưởng rằng ngươi xuẩn manh ta liền không mắng ngươi xuẩn →_→
Hệ thống: "Lê Dân tiên sinh, ngươi còn có ta thương ngươi nha, cao cấp hệ thống không có vứt bỏ ngươi nha QAQ" Lê Dân (mặt vô biểu tình): ... Ha hả Hệ thống: ! ! ! ! !
"Ha hả, thì ra là thế, thì ra là thế..." Nam nhân cười. Nguyên lai thế giới này là hư ảo , y chính là một kẻ bị cố định, kẻ nhất định phải chết, được chú định là cái đá kê chân. Y không cam lòng a, cái kẻ ăn mặc kì quái, đội thứ kì quái trên đầu kia sao có thể khống chế cuộc đời y... Vậy làm hắn tới thế giới của y, cũng làm hắn nếm thử loại mùi vị mất đi tôn nghiêm, mất đi tự do, không có cảm giác. Y sẽ khiến hắn cảm nhận hết thảy ... Nam nhân vứt bỏ quyển sách trên tay, tập trung lực lượng, xé rách không gian, rồi biến mất trong khe nứt... ... Quyển sách rơi trên mặt đất... Mặt trên viết bốn chữ --《 Sinh không thể luyến 》 Bánh răng vận mệnh chậm rãi dịch chuyển , thay đổi quỹ đạo vốn có, bắt đầu một tương lai không thể biết trước... Thong thả mà trầm trọng.
P/s: Theo ý mọi người từ giờ t sẽ tự sửa không cần chờ beta nữa. - t sẽ có cách dòng để dễ đọc hơn, vì không giỏi văn nên sẽ cách bừa - từ hán việt nhiều là bởi nhiều khi biết từ thuần của nó rồi đến lúc viết đến đấy lại quên nên vứt đấy sửa sau mà lười chưa sờ lại - từ ân, a , hảo nhiều bởi t lười xoá chứ không phải lậm, bởi viết trên wt nó hay bị nhảy dòng nên lười tìm để xoá. Với một số là từ ứng thanh, nếu xoá thì câu từ hơi mất hay một chút Cảm ơn đã đọc lời dài dòng này
|
2: Hồ ta mặt đầy huyết Lê Dân đỡ đầu, hắn có điểm khó chịu, không đúng, dạ dày đau quá.
Thuốc, thuốc, thuốc ở đâu?
Lê Dân muốn rung chuông gọi hộ sĩ lại đây, nhất định phải khiếu nại một phen, cư nhiên không cho hắn thuốc! Tiểu hộ sĩ kia không làm được việc gì mà chỉ biết khóc !
Từ từ ngồi dậy, Lê Dân mới phát hiện hắn nằm trên giường đá ở trong một cái sơn động. Bị tầng tầng vải bố bọc lại, tầng tầng lớp lớp bao vây làm động tác hắn gặp nhiều trở ngại.
......
Đây là cái gì? Lê Dân mặt vô biểu tình mà kéo kéo... Roẹt một tiếng, khối vải bố cứ như vậy lẳng lặng mà nằm ở lòng bàn tay Lê Dân
... ... ... ...
Lê Dân trên mặt hờ hững, biểu tình trên mặt cao thâm khó đoán . Lê Dân: ... Ngọa tào.
Làm chức nghiệp nam mặt than bao năm , hắn đã sắp cầm giữ không được nội tâm muốn hung tợn phun tào rồi. Đây là cái loại quần áo gì! MD! Đây là nơi nào! Đáng chết, hệ thống đâu! ! Mau TMD đi ra! ! Đây là cái tình huống gì! ! Vì cái gì bên trong hắn còn mặc bệnh phục! ! ! Vì cái gì vẫn là khối thân thể này! ! ! ! Hệ thống! ! ! ! Hố cha mi! ! !
Thật vất vả nghiêng ngả lảo đảo ngồi dậy, Lê Dân ôm bụng đau dạ dày, đánh giá sơn động.
...
Vẫn còn tốt đi, này cũng không phải quá rách nát. Còn không xong như hắn tưởng tượng . Có 1 giường đá rất lớn, bàn đá ghế đá thật tinh xảo, mặt trên đặt một bộ trà cụ thoạt nhìn giống bằng ngọc, cùng với tủ bát khảm nhập vào vách đá, đặt rất nhiều chai lọ vại bình không biết tên... Thoạt nhìn có người ở nơi này lâu rồi.
Ở trong sơn động còn có một cái ao nhỏ tao nhã, Lê Dân đứng lên đi đến nơi đó, nhìn đến ảnh ngược của mình. Biểu tình lạnh nhạt, cùng với mày khẽ cau, sắc mặt có chút tái nhợt. Lê Dân nắm chặt nắm tay, đây là thân thể của chính mình... Tại sao lại như vậy...
Lê Dân lấy nước rửa mặt, bỏ đi đống quần áo rách nát trên người, lộ ra quần áo bệnh nhân bên trong. Hiện tại phải làm sao bây giờ? Lê Dân nằm ở trên giường, suy nghĩ rằng bây giờ bị hố rồi, hắn kéo theo thân bệnh ở chỗ này chờ chết sao? Bất quá hình như đây chỉ là đau dạ dày không giống ung thư dạ dày, đây là tin tức tốt, hẳn chỉ là bị bệnh bao tử bình thường.
Chính là, hắn sắp phải chết đói, MD đau quá... hệ thống chết tiệt chạy đi đâu ! ! Cư nhiên lừa hắn! ! Không thể tha thứ!
Đang lúc Lê Dân ở chỗ này che lại bụng đau dạ dày mặt vô biểu tình mà phun tào thì khung thoại bắn đi ra.Một giọng nam lạnh nhạt phát ra.
Hệ thống: "Chúc mừng Lê Dân tiên sinh thành công xuyên qua đến 《 Sinh không thể luyến 》". Lê Dân ánh mắt âm trầm mà nhìn chằm chằm nó. Hệ thống:" Xét thấy Hệ Thống Thế Giới xuất hiện BUG, ngươi đưa ra điều kiện không thể thực hiện, bổn hệ thống ở chỗ này đại biểu cao cấp hệ thống 12135 tỏ vẻ xin lỗi. Hy vọng Lê Dân tiên sinh ngươi có thể thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, Hệ Thống Thế Giới sẽ thỏa mãn nguyện vọng của ngươi".
Lê Dân nhướn mày, xem ra Hệ Thống Thế Giới xuất hiện BUG không thoải mái như tưởng tượng, bất quá dám hố hắn, 12135, hắn nhớ kỹ...
12135 không ngừng vội vàng sửa chữa hệ thống, Lê Dân tiên sinh ta không phải cố ý , ta cũng muốn gặp ngươi 55555
Không biết hệ thống 13135 nói với tiên sinh cái gì, ngẫm lại bộ dạng 13135 lạnh nhạt, 12135 sợ wá (>_<)...
Một chút cũng không biết chính mình bị nhớ thương 12135 đột nhiên cảm thấy có điểm lãnh... Vì sao hệ thống ta lại có cảm giác của nhân loại, hơn nữa cảm giác thật không tốt nha...
Hệ thống: "Tặng ngươi ngọc giới này, nó sẽ thỏa mãn yêu cầu của ngươi". Một cái nhẫn bích sắc hiện lên tại không trung, Lê Dân nhận lấy.
Hệ thống: "Lần sau tái kiến". Khung thoại lóe một chút rồi biến mất. Lê Dân: ... Không bao giờ gặp lại. 【 phất tay 】
Đánh giá nhẫn ngọc bích trong tay, Lê Dân đeo nó ở trên ngón giữa tay trái. Không có phản ứng. Lê Dân ma sát một chút."Vừng ơi mở ra." Không có phản ứng. "Tiểu thỏ tử ngoan ngoãn." Ma sát một chút. Cũng không có phản ứng. "Từng yêu." Gõ gõ. Vẫn là không có phản ứng. ... ... Rốt cuộc là dùng như thế nào a! !
Vốn dĩ dạ dày đau khiến hắn không có nhiều kiên nhẫn, thế là trực tiếp đem nhẫn ném xuống đất, Lê Dân cảm thấy không thú vị mà cười, cùng lắm thì chết lại một lần. Sớm biết thế này thì không nên đáp ứng cái gì, cũng không nên cầu cái gì...
Liền sẽ không mang theo hy vọng lại tuyệt vọng thêm một lần... Liền sẽ không vô lực thêm một lần...
Lê Dân nhớ tới đoạn kí ức trị liệu kia, khi đó hắn còn chưa có chuyển biến xấu, mỗi ngày làm kiểm tra, uống thuốc, chích thuốc giống như là một bộ phận của sinh mệnh.
Đúng rồi, còn có tiểu hộ sĩ làm người chán ghét, nhìn hắn liền khóc, hắn không phải hành tây, khóc cái lông gì nha...
"Lê Dân, hãy kiên trì một chút, hãy kiên trì một chút."
Luôn là tiểu hộ sĩ nhìn hắn thống khổ vì dạ dày mà khóc sướt mướt, luôn là một lần lại một lần mà nói những lời một chút cũng không có ý nghĩa nào, rõ ràng nàng sợ muốn chết, lại ở trước mặt hắn ra vẻ kiên định...
Thật sự là làm cho người ta nghe xong phiền lòng.
Vì cái gì muốn kiên trì? Đã không ai còn để ý hắn , vì cái gì muốn hắn kiên trì?
Thế giới chính là tàn khốc như vậy, nhìn ngươi bất lực, nhìn ngươi vì sinh tồn giãy dụa, rồi như trở bánh tráng mà đem một tia sinh cơ cuối cùng từ trong tay ngươi cướp đi. Có lẽ là do hắn dư thừa, không nên tồn tại...
Lê Dân che khuất đôi mắt, vô lực mà nằm ở giường đá, dạ dày vẫn còn đau, không chú ý tới nhẫn ngọc rơi dưới đất phát ra một đạo bạch quang...
Đạo bạch quang hướng Lê Dân phóng đi, lập tức biến mất tại trán Lê Dân. Một đống lớn thông tin tấn công làm Lê Dân đau đầu...
Thẳng đến khi Lê Dân gian nan chải vuốt rõ ràng lại thế giới này, bò dậy nhìn nhẫn ngọc nằm trên đất, Lê Dân đối với thế giới này không thể yêu thương nổi...
Thế giới này có điểm giống thế giới tu chân, là khối đại lục, tên là Linh Trạch đại lục, tựa danh xưng nơi đây là nơi linh khí thập phần sung túc, sinh trưởng rất nhiều linh thảo linh dược, cùng linh thú, thừa thãi linh thạch. Nơi này lấy hấp thu linh khí tu luyện làm trọng, gọi chung tu linh, chia làm nhân tu, ma tu, yêu tu.
Trong đó nhân tu xưng là đạo tu. Kỳ thật nhân tu cũng bao gồm ma tu, nhưng ma tu giả tính tình hung tàn thị huyết, mà ở mấy ngàn năm trước, ma tu giới cùng đạo tu giới vì tranh đoạt linh khí tu luyện sung túc của Hư Cảnh mà không ngừng giao chiến, ma tu tâm ngoan thủ lạt, luôn làm trái với quy định tu linh giả, sát hại đạo tu, từ đó đạo tu giả cùng ma tu giả không đội trời chung.
Dù sao là cả đời không qua lại với nhau, đạo thấy ma là chém, ma thấy đạo thì sát.
Chỉ cần là tu linh, mặc kệ là đạo tu hay là ma tu, đều chia làm thiên, địa, huyền ,hoàng bốn giai cấp, mỗi cái giai cấp lại chia làm hạ kì, trung kỳ, thượng kì ba cái cấp bậc.
Nói đến đạo tu, liền không thể không nói tam đại môn phái . Thanh tu phái Thái Hư cung nguyên tâm điện chính là tiếng tăm lừng lẫy trong tam đại môn phái.
Bích sắc ngọc giới là một cái không gian, vừa rồi chính là ký ức thế giới này, ký ức truyền thừa. Lê Dân mặt vô biểu tình mà đem bích sắc nhẫn mang ở trên tay.
Căn bản là không có sự tình gì, muốn hắn tới làm gì? Đánh tương du? Thật nhàm chán... Mà vấn đề là hắn dạ dày vẫn còn ẩn ẩn đau...
"Tích tích " -- 12135《 Sinh không thể luyến 》 cốt truyện đã thay đổi, chú ý! Chú ý! Chú ý!
12135 bận rộn để nhanh đi gặp Lê Dân tiên sinh không có chú ý tới tin tức này... Rất nhanh, tin tức này đã bị tin khác dũng mãnh tiến ra che khuất ...
--
"Cầu ngươi giết ta... Cầu ngươi... Ân a... Không cần ân ô..."
Nam nhân tóc hồng bị trói cố định vào giường lớn màu đen, trên thân trần che đầy những vết roi đỏ, hỗn độn mà cầu xin tha thứ, ánh mắt nguyên bản sắc bén giờ tan rã , làm thanh niên tuấn nhã đứng ở mép giường khinh miệt cười.
"A, cứ như vậy liền chịu không nổi sao? "
Thanh niên đi lên đi hung hăng mà túm đầu tóc nam nhân, nam nhân thống khổ mà hừ một tiếng, ánh mắt tan rã dần thanh minh nhìn lại.
Nam nhân hướng thanh niên phun ra một ngụm nước bọt, thanh niên không có tránh đi.
"Hừ, chỉ với điểm ấy thủ đoạn sao? Bổn tọa lúc trước giết chết cha ngươi, diệt toàn tộc ngươi thời điểm cũng không nương tay như vậy."
"Nương tay? Ma tôn, ngươi cảm thấy ta sẽ bị chọc giận sau đó một nhát đơn giản giết chết ngươi sao?"
Ngón tay lạnh băng chạm đến phía sau nam nhân... "Ân! ! ! Đừng động vào ta! ! ! !" Nam nhân hết sức thống khổ mà thét lên, hắn giãy dụa, không màng tay chân bị xích sắt thít chặt ra vết máu...
"Ma tôn, ta sẽ cho ngươi sống không bằng chết..."
Để ta tế vong linh sư huynh. Để ta tế vong linh tộc ta. -- thủ tự 《 Sinh không thể luyến · phệ ma 》(tu)
P/s: lúc đầu tưởng đoạn nhỏ ở dưới là trích đoạn của những chương sau. Nhưng đọc một lượt rồi đều k có đoạn này. Chỉ có gần giống thôi.
Sunnie: Có vẻ đây là nguyên tác truyện mà thụ xuyên qua với những việc từng xảy ra nhỉ?
|
3: 12135 chết máy Lê Dân ăn mặc cổ trang hoa lệ, ngồi ở bàn đá uống cháo để ấm dạ dày, mùi điểm tâm thơm nức mũi, bên cạnh còn có một ly trà nóng hổi.
"Lê Dân tiên sinh, ta rất nhớ rất nhớ ngươi, vẫn luôn vội xong liền lập tức lại đây gặp ngươi QAQ "
Thứ vừa nói vừa bán manh chính là thứ hắn tuyệt không muốn nhớ, 12135.
Lê Dân ăn rất chậm, cơ bản một ánh mắt đều không cho 12135 đang một mực giải thích. Vừa ăn một bên nghe 12135 nói, mặt vô biểu tình.
Hệ thống: "! ! ! ! ! ! Lê Dân tiên sinh, ta thương ngươi mà, không có hố ngươi o(╯□╰)o Ngươi phải biết rằng Hệ Thống Thế Giới không có nhiều năng lượng để cấp tiên sinh tạo một cái thân thể hoàn mỹ, chỉ việc đem thân thể vốn có của ngươi lấy lại đây mà chúng ta còn phải lãng phí thiệt nhiều năng lượng đó."
Này là trách hắn sao. Lê Dân mặt vẫn vô biểu tình uống xong một ngụm cháo cuối cùng.
Hệ thống: "Chúng ta đã đối thân thể Lê Dân tiên sinh tiến hành sửa chữa rồi, tuy rằng vẫn còn chút tật xấu, nhưng là tuyệt đối khỏe mạnh ! ! !" Lê Dân: →_→ "Có bệnh bao tử cũng là khỏe mạnh sao?" Hệ thống: o(╯□╰)o
Lê Dân cảm thấy được chính mình bắt đầu mệt không muốn nghĩ. Từ trong miệng 12135 biết được vai ác 12306 trốn thoát nhị nguyên thế giới, khiến tất cả cao cấp hệ thống đều bận rộn sửa chữa hệ thống vị diện của mình bởi vì vai ác 12306 xé rách không gian xuất hiện BUG, miễn cưỡng duy trì bộ dáng hiện tại.
Lê Dân hiện tại đối vai ác 12306 cảm thấy thực hứng thú, không biết cần bao nhiêu oán niệm mới có thể mạo hiểm dù bị hệ thống hủy diệt cũng muốn rời đi nhị thứ nguyên Hệ Thống Thế Giới.
Bất quá, Lê Dân không có ý thức được, hắn hiện tại chính là thay thế vai ác 12306 bổ sung, nhưng rất nhanh, hắn sẽ cảm nhận được so với vai ác 12306 thì hắn càng oán niệm nhiệm vụ hơn ...
Hệ thống: "Lê Dân tiên sinh, thỉnh trả phí." Lê Dân: ... what "Trả cái phí gì?" Hệ thống: "Tổng cộng là một chén cháo, mười khối điểm tâm, một ly thiết Quan Âm, còn có một bộ cổ trang, này đều là từ cửa hàng hệ thống mua tới, tổng cộng tiêu phí 85 khối thượng phẩm linh thạch, thỉnh nhớ rõ trả lại cho ta." QAQ Lê Dân: "... Không phải nói vật phẩm miễn phí sao! ! !" Hệ thống: "Lê Dân tiên sinh, miễn phí vũ khí cùng công pháp tu luyện thôi... Còn quần áo gì đó vẫn là cần tiền, ta đã giúp ngươi thanh toán rồi... Chính là ngươi vẫn là phải trả tiền nha =_= Hơn nữa ta cùng..." Lê Dân: "... ... Không nói , ghi sổ." Hệ thống: "Tốt O(∩_∩)O Lê Dân tiên sinh." Lê Dân: "... Ngươi tự trả, về sau cứ tự trả không cần hỏi ta." Hệ thống: ... . . . o(╯□╰)o Lê Dân nhìn ngu ngốc 12135, gõ gõ khung thoại. "Có phải hay không hoàn thành nhiệm vụ có khen thưởng?" "Ân ân, đúng vậy." "Nhiệm vụ là gì?" "Leng keng." Một cái màn hình điều khiển bắn đi ra, Lê Dân nhìn nhìn văn tự.
Nhiệm vụ chủ tuyến: Thành công hoàn thành vai ác 12306 tại cốt truyện《 Sinh không thể luyến 》. Hoàn thành độ: 0% Khen thưởng: Một vạn thượng phẩm linh thạch, 900 điểm cống hiến, quyền sử dụng cửa hàng hệ thống, cộng thêm tặng kèm 1 bộ Hệ Thống Thế Giới công lược, thỏa mãn yêu cầu.
Hệ thống: "Lê Dân tiên sinh, vì đền bù Hệ Thống Thế Giới không thể thực hiên ước định với ngươi, cao cấp hệ thống ta đã vì ngài tranh thủ sử dụng quyền hệ thống cửa hàng, chỉ cần ngài có linh thạch là có thể thông qua cao cấp hệ thống ta đây, đổi bất cứ thứ gì với hệ thống!" Lê Dân bình tĩnh mà chụp bay 12135 , tiếp tục xem.
Nhiệm vụ chi nhánh: 1. Không biết Hoàn thành độ: 0% Khen thưởng: Thượng phẩm linh thạch 1000 khối, vân nguyệt phục 1 kiện, trung phẩm bội kiếm 1 thanh, tu vi thăng cấp huyền giai trung kỳ, cống hiến điểm 10. 2. Không biết Khen thưởng: Không biết 3. Không biết Khen thưởng: Không biết 4. Không biết Khen thưởng: Không biết Cái khác nhiệm vụ chi nhánh: Không biết
Lê Dân: ... ... Này nói cùng chưa nói có gì khác nhau Nhiệm vụ chi nhánh không nói rõ, bất quá khen thưởng có vẻ như không tồi.
Lê Dân: Cống hiến điểm là cái gì? Hệ thống: Chỉ cần Lê Dân tiên sinh kiếm đủ 1000 điểm cống hiến, hệ thống sẽ thỏa mãn yêu cầu của ngươi. Nhiệm vụ chủ tuyến điểm thiệt nhiều, mà hình như phải làm xong nhiệm vụ chi nhánh mới có thể có 1000 điểm cống hiến.
Lê Dân cảm thấy chuyện tu vi tăng lên mà không cần tu luyện, đối hắn không thể tốt hơn. Sau đó, Lê Dân mắt sắc mà thấy được mấy hàng chữ cực nhỏ phía dưới khung thoại: Lần này khen thưởng ngoại trừ linh thạch, giới hạn với nhiệm vụ chi nhánh tiếp theo.
Có ý tứ gì đây?? Lê Dân nhìn nhìn hệ thống bị chụp bay dính vào vách tường... Hệ thống: "... Vì cái gì thì nhiệm vụ chi nhánh ta cũng không biết! ! w(Д)w 13135 nó vứt bỏ ta sao?" Lê Dân: "... 13135 lại là ai?" Hệ thống: "Là hệ thống giống ta, nhẫn chính là nó giao cho ngươi (*/ω\*) nhưng ta mới là cao cấp hệ thống." Lê Dân: "... Xuẩn manh hệ thống" →_→ Hệ thống: ... @( ̄- ̄)@ "Oa mới không phải xuẩn manh, ta là cao lãnh!" Lê Dân: "Ngươi có tủ lạnh sao? Xuẩn manh." Hệ thống: "! ! ! ! ! Không có." "Đem cốt truyện cho ta xem, ta yêu cầu hiểu biết hết tình tiết quyển sách này ." Hệ thống: @( ̄- ̄)@ "Không có." Lê Dân đã quen với loại này, hắn nhìn 12135 thấy cao cấp hệ thống bất quá cũng chỉ như thế, còn không bằng hệ thống lạnh như băng .
Hệ thống: 【 ủy khuất mà chỉ đối thủ 】 "Cốt truyện không biết vì cái gì bị vai ác 12306 biết được, sau một loạt thì BUG liền xuất hiện , vì phòng ngừa lại phát sinh loại tình huống này, Hệ Thống Thế Giới không thể hoàn toàn chữa trị BUG trước, hết thảy bao hàm số liệu cốt truyện tiêu hủy, chỉ có yêu cầu mới có thể mở ra."
Lê Dân phát hiện, này không phải một cái hố đơn giản... Mà hắn cảm thấy được chính mình bị hố lớn ... Lê Dân mặt than tắt đi khung thoại nhiệm vụ, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, là có thể đạt được linh thạch, hơn nữa thoạt nhìn hệ thống cửa hàng bên trong có rất nhiều đồ vật. Không tồi.
"Khi nào thì có thể bắt đầu nhiệm vụ?" "Hiện tại là có thể \\\\(≧▽≦)/ " "Vậy bắt đầu đi." "Ân ân. \\\\(≧▽≦)/ " Lê Dân chờ hệ thống xuyên qua... ... ... ... ... ...
Ni mã sao không có gì hết... Lê Dân nhìn khung thoại. Mặt không mang theo một tia biểu tình nào, có chút (nhiều) lạnh lùng. Hệ thống: "Oa còn chưa có chuẩn bị tốt." Lê Dân: ...
Sau đó, khung thoại liền tối đen... Lê Dân: ... Một lát sau khung thoại lại hiện. Giọng nam lạnh nhạt xông ra. Hệ thống: "Ngươi khoẻ, ta là 13135, tiếp nhận nhiệm vụ của cao cấp hệ thống 12135 chấp hành." Lê Dân: ... ... Hệ thống: "Cao cấp hệ thống 12135 tình trạng quá mức kích động, chết máy." Lê Dân: ... ... ... Hệ thống: "12135 đang ở khởi động lại." Lê Dân: ... ... ... ... Hệ thống: "Xét thấy Lê Dân tiên sinh ngươi sắp mở ra nhiệm vụ Quyền sử dụng cửa hàng hệ thống, thỉnh ngươi chuẩn bị sẵn sàng tiếp thu kí ức cốt truyện." Một đạo bạch quang lại chui vào đầu Lê Dân, Lê Dân hôn mê bất tỉnh. Trước đó hắn còn muốn nói một câu... Bị mọi người, không, là nhóm hệ thống bỏ qua ... Hắn còn chưa có chuẩn bị sẵn sàng! ! ! ! !
- Bãi tha ma. "Ngươi, ngươi phải nhớ kỹ... Sống là người Ân gia, chết cũng là quỷ Ân gia." "Gặp được ma tu giả, ngươi nhất định phải trốn, chạy thật xa... Bọn họ tâm ngoan thủ lạt, không có cảm tình... Cũng chỉ biết, chỉ biết lợi dụng ngươi... Không cần giống nương, không cần... Trốn không thoát, liền giết bọn họ, nhớ rõ, nhất định phải nhớ rõ..."
"Ai cũng không được tin tưởng..."
"Không --! !"
"Nương, ô ô ô, không cần chết, không cần, a a a a a a! !"
Mưa tí tách tí tách rơi xuống, hài đồng ôm thi thể nữ nhân mà khóc thút thít , thân thể nhỏ yếu bị mưa to cọ rửa, không ngừng run run, nước mắt lẫn nước mưa chảy ngấm vào đất, lặng yên không một tiếng động.
Y biết mẫu thân bỏ lại y đi rồi, y biết y sẽ không còn được gặp lại mẫu thân , y cũng biết vì cái gì nước mắt vẫn luôn rơi, y thậm chí còn biết cái gì gọi là báo thù, cái gì gọi là đau lòng. Nhưng là không biết, về sau y sẽ đi về đâu đây.
"Hài tử của ta... Nhất định phải tồn tại... Chẳng sợ tồn tại cùng với sự thống khổ... Chẳng sợ tất cả mọi người từ bỏ ngươi..." - thủ tự 《 Sinh không thể luyến · tang thân 》
|