Công Tử Nhà Giàu Lấy Kiều Lang
|
|
Chương 5: Đêm động phòng (trung)[EXTRACT]
Đối với phản ứng của Bạch Tấn Vân,Thái Sinh thật không ngờ ,“Ta thật là nam nhân!”
“Tại sao có thể nói mình là nam nhân để tránh viên phòng với ta?” Bạch Tấn Vân đột nhiên cảm thấy được đêm tân hôn này trải qia thật có ý tứ . “Là thật !” Thái Sinh thấy Bạch Tấn Vân không tin,liền đưa tay cởi bỏ hai nút áo ngay cổ, giơ cổ lên cho Bạch Tấn Vân xem,“Không tin ngươi xem……” Mục đích của Thái Sinh là để cho Bạch Tấn Vân nhìn thấy hầu kết của hắn nhưng mà Bạch Tấn Vân hiểu lầm, hắn nghĩ Thái Sinh dùng phương thức này đến câu dẫn hắn. Hừ, thật sự là cách rất thú vị. Bạch Tấn Vân thừa lúc Thái Sinh không chuẩn bị đưa tay ôm Thái Sinh vào trong ngực, cúi đầu hôn lên cổ hắn,vừa hôn vừa thì thào nói:“Nàng đã khát vọng như vậy, ta đây liền thỏa mãn nàng……” “A……” Thình Lình bị người ta hôn làm cho tim củaThái Sinh đập thật là mạnh, nam nhân này đem hắn gắt gao ôm vào trong ngực, trên người tản ra một loại mùi nồng đậm, là loại ham muốn mãnh liệt của dã thú. “Ngươi hãy nghe ta nói…… Ta thật là nam nhân……” Thái Sinh vừa tránh né Bạch Tấn Vân hôn môi, vừa lấy tay đẩy hắn, ngón tay mảnh khảnh ở trên lòng ngực của hắn không có nửa điểm tác dụng. “Được được được, nàng là nam nhân!” Bạch Tấn Vân đây chỉ là một phương thức tán tỉnh, hắn mạnh mẽ ôm lấy hắn, thuận thế áp hắn lên trên giường, tiếp theo hắn liền chèn ép lên. Bạch Tấn Vân giống con sói đói khát cắn xé người dưới thân, mạnh mẽ kéo y phục hắn,trong lúc giãy dụa, Thái Sinh nhìn thấy tảng lớn da thịt trước ngực lộ ra. Thái Sinh giãy dụa lấy tay che ở trước ngực, hắn nghĩ tới rất nhiều kết quả mình được gả đến đây như là bị loạn côn đánh chết, nhưng như thế nào cũng không nghĩ tới cục diện hiện tại này, hắn giống như càng nói chính mình là nam nhân,Bạch Tấn Vân lại càng hưng phấn. “Bạch thiếu gia, ta thật là nam nhân……” Dù sao Thái Sinh cũng còn nhỏ tuổi, thân mình đơn bạc,sức lực lại không đủ chống đỡ Bạch Tấn Vân, hắn dung cánh tay nhỏ nhắn che góc áo trước ngực, cúi đầu xuống bộ dáng thập phần đáng thương. Nhìn mặt người dưới thân ửng đỏ, da thịt nõn nà như tuyết,dục vọng nguyên thủy trong người Bạch Tấn Vân bị kích phát ra,“Nàng biết không, bộ dáng hiện tại của nàng, ta thật sự muốn một ngụm ăn sạch nàng!” Bạch Tấn vân một tay giữ chặt cổ tay Thái Sinh, đưa hai tay hắn giam cầm ở trên đầu,còn tay khác không hề thương hại kéo y phục trước ngực Thái Sinh. Tuy rằng dáng người tiểu mỹ nhân này tốt lắm, nhưng mà ngực của nàng bằng phẳng, hai tiểu hồng đậu lẻ loi đứng ở nơi đó, giống như chờ có người đến ngắt lấy. “Ách…… Không thể trách nàng vì sao nói mình là nam nhân, ngực thật sự bằng phẳng nha……” Bạch Tấn Vân nhìn Thái Vân tà mị cười, hắn chính là thích nói chuyện với người không có sức phản kháng, nàng càng như vậy, hắn càng thích. Hắn cúi đầu bắt lấy đôi môi đỏ mọng kiều mỵ của nàng, dùng sức XR , hương thơm trong miệng nàng toàn bộ đều thuộc về hắn . “Ưm a ưm……” Thái sinh giãy dụa , phản kháng , đổi lấy người kia càng thêm điên cuồng. Thời điểm Thái Sinh bị hôn đầu óc hắn trống rỗng, Bạch Tấn Vân buông môi hắn ra, ngược lại một đường hôn xuống phía dưới. Lúc hôn đến tiểu hồng đậu, buộc chặt hàm răng, dùng sức cắn xuống. “A……” Thái Sinh thở nhẹ, đồng thời thân mình hơi hơi cong lên…… “Thật sự là mỹ nhân làm cho người ta mất hồn……” Dục vọng của Bạch Tấn Vân đã muốn đạt tới trình độ nhất định, hắn đưa tay vào nội y mỹ nhân, một đường trượt…… Khi hắn ngón tay lướt xuống giữa hai chân, thực ngoài ý muốn hắn đụng phải một vật cứng! Tất cả động tác đều đình chỉ. Bạch Tấn Vân ngơ ngác nhìn người dưới thân, người dưới thân cũng đang muốn khóc. Bạch Tấn Vân xoay người ngồi dậy nhìn người đối diện, sau một lúc lâu mới thì thào nói:“Ngươi thật đúng là nam nhân!”
|
Chương 6: Đêm động phòng (hạ)[EXTRACT]
Khi ngón tay hắn trượt đến giữa hai chân, thực ngoài ý muốn hắn đụng phải một vật cứng!
Tất cả động tác đều đình chỉ. Bạch Tấn Vân ngơ ngác nhìn người dưới thân nhân,người dưới thân cũng muốn khóc nhìn hắn. Bạch Tấn Vân xoay mạnh người ngồi dậy, nhìn người đối diện một lúc lâu mới thì thào nói:“Nàng thật đúng là nam nhân!” Thái Sinh cuống quít trốn ở trong góc, gắt gao che lại chỗ y phục bị Bạch tấn vân xé rách, cúi đầu, đỏ mặt, nhỏ giọng nói “Ta, ta ngay từ đầu đã nói ta là nam nhân……” “Nữ nhi nhà họ Thái là nam nhân? Thầy tướng số nói ta phải lấy nam nhân sao? Ta thông minh vạm vỡ mẹ lại để một người nam nhân tới sinh hương khói, mẹ cũng quá xem trọng đứa con của mình đi!” Bạch Tấn Vân đột nhiên cảm thấy được chính mình giống nhất con khỉ, bị mọi người vui đùa xem diễn,mà hắn vừa rồi còn kích tình muốn cùng nương tử sinh đứa nhỏ! “Đại thiếu gia, thực xin lỗi……” Thái Sinh sợ hãi nhìn Bạch Tấn Vân,“Ta không phải cố ý muốn gạt ngươi, ta……” Thái Sinh muốn giải thích rõ với Bạch Tấn Vân, nhưng mà tưởng tượng đến một màn hương diễm vừa rồi, hắn liền xấu hổ đến muốn cái hố để chui xuống. Nhìn vẻ mặt của Thái Sinh,Bạch Tấn Vân thế nhưng cảm thấy có chút động tâm không thể giải thích.Nếu hắn không phải nam nhân, hắn hiện tại nhất định bổ nhào vào hắn ăn xong lau sạch ! “Ngươi thật là Thái Liên?” Bạch Tấn Vân nheo mắt đánh giá người đối diện, hắn cảm thấy được trong việc này nhất định có ẩn tình, bằng không , ai mọi người sẽ không để cho hắn lấy nam nhân. “Không phải, Thái Liên là tỷ tỷ ta.” Thái Sinh cúi đầu, dáng vẻ ủy khuất vội vàng đứng dậy quỳ gối trước mặt Bạch Tấn Vân:“Thật xin lỗi đại thiếu gia, ta biết chúng ta đáng chết,nhưng mà cầu ngươi buông tha cha và mẹ ta, buông tha tỷ tỷ của ta, ngươi như xử trí ta như thế nào cũng được……” “Ngươi tên gì?” Bạch Tấn Vân lạnh lùng cắt đứt lời nói của Thái Sinh. Thái Sinh quỳ gối trên giường,nhìn vẻ mặt băng sương của Bạch Tấn Vân, tim run rẩy nhỏ giọng nói:“Thái Sinh.” “Thái Sinh, ngươi hãy nghe cho kỹ , ta không muốn cho bất luận kẻ nào biết ta cưới một người nam nhân, ta không muốn làm trò cười cho bất luận kẻ nào, ta cũng không muốn bị người ta bắt lấy nhược điểm, cho nên ngươi đã gả vào Bạch gia, ngươi chính là Thái Liên.Ngươi vĩnh viễn giả nữ nhân cho ta!” Bạch Tấn Vân nói xong, xuống giường, cầm lấy y phục chính mình,đầu cũng không quay lại, sải bước ra khỏi tân phòng. Trong phòng nháy mắt an tĩnh lại. Ai đều không có nghĩ đến, sự tình lại diễn biến thành như vậy. Thái Sinh kéo lại y phục, ngơ ngác ngồi ở trên giường,đèn cầy đỏ thẫm bùng cháy, toát ra ngọn lửa giống như huyết lệ. Ánh trăng ngoài cửa sổ làm nổi bật ánh sáng mờ nhạt trong phòng?
|
Chương 7: Làm một nữ nhân[EXTRACT]
Bạch Tấn Vân một đêm không ngủ, cả đêm ngồi ở thư phòng suy nghĩ. Hắn là đại thiếu gia nhà họ Bạch cư nhiên lại cưới một gã nam tử làm vợ.Nếu chuyện này truyền ra ngoài, những người ngày thường không ưa hắn,chắc chắn sẽ không dễ dàng buông tha hắn như vậy.
Nhưng mà thời điểm hắn không rõ thân phận người kia, dục vọng của hắn bùng phát thậm chí khi biết hắn là nam nhân, loại dục vọng này vẫn như cũ không có hạ thấp. Cho nên hắn rời khỏi, nếu cả đêm ở chung một chỗ với vật nhỏ kia hắn thực sợ chính mình sẽ làm ra chuyện gì nữa. Hai nam nhân, a, như thế nào có thể! Hắn ngồi bên cửa sổ tự giễu mình, nhìn tấm màn đen dưới ánh trăng và sao,Bạch Tấn Vân uống trà thuận tiện bình tĩnh dục hỏa trong lòng. Bất tri bất giác đến ngày thứ hai, chân trời nổi lên bạch quang.Lúc này ngoài sân im lặng như trước, nhưng Bạch Tấn Vân biết sẽ không được bao lâu, bọn hạ nhân sẽ đi ra làm việc . Vì không để người khác phát hiện,Bạch Tấn Vân quyết định trở về tân phòng. Nhà của Bạch rất lớn, mỗi người đều có sân vườn của riêng mình, cho nên Bạch Tấn Vân từ thư phòng trở về tân phòng vô cùng gần, chắp tay sau lưng, nhẹ di chuyển bước chân,vài bước liền đến cửa tân phòng Đưa tay lên nhẹ nhàng đẩy, cánh cửa liền “kẹt” một tiếng mở ra. Trong phòng thực im lặng,Bạch Tấn Vân nghĩ thầm, không phải là nửa đêm bỏ trốn chứ, vì thế xoay người đóng chặt cửa cất bước tiến vào, đi được vài bước, mới nhìn rõ ở phía góc giường,phía sau màn che,có một thân thể nho nhỏ cuộn mình lại. Thân thể Thái Sinh vốn nhỏ nhắn giờ cuộn lại bên cạnh góc giường, tiếc rằng ngày hôm qua quá mệt mỏi , lại chưa ăn một hạt cơm, hỗn loạn sau đó lăn ra ngủ. Bạch Tấn Vân đi đến bên giường, con ngươi nhìn xuống dưới nhìn người trước mắt, bộ dáng lúc này của hắn giống như con mèo nhỏ bị người ta vứt bỏ,bất lực thân mình, bất an ngủ, mái tóc đen nhánh buông xuống trước ngực, che hắn hai má, lông mi nồng đậm bởi vì bất an mà run nhè nhẹ , cái mũi khéo léo, cái miệng nhỏ nhắn đỏ hồng, bởi vì ngủ say nên hai gò má đỏ ửng . Người này là nam nhân sao! Bạch Tấn Vân thiếu chút nữa lại bị bề ngoài hắn mê hoặc . Xoay người, mở tủ quần áo ra, muốn từ trong tủ lựa ra một bộ y phục hợp với hắn, đột nhiên ý thức được việc gì,hắn căm giận tùy tiện chọn đại một bộ váy dài màu tím,đi trở lại bên giường, nhét trên người Thái Sinh, hơn nữa nhìn hắn quát:“Đứng lên, thay y phục mau!” Thái Sinh vốn ngủ còn có chút bất an, đột nhiên nghe được một tiếng gầm lên, vội tỉnh lại, mở to mắt, phát hiện trên người có một cái váy, giương mắt liền thấy gương mặt phẫn nộ của Bạch Tấn Vân. Bạch Tấn Vân cũng không biết vì sao mình tức giận như vậy, dù sao cũng thật tức nha. Hắn cư nhiên còn muốn tự mình chọn cho hắn một cái váy! Vật nhỏ này, tuyệt đối là yêu tinh! “Đại thiếu gia……” Thái Sinh cuống quít đứng dậy, cúi đầu đứng ở trước mặt Bạch Tấn Vân, hai tay nhỏ bé không ngừng nắm tàn phá góc áo,“Đại thiếu gia…… Cầu, cầu ngươi buông tha cha ta, mẹ ta, tỷ của ta, thiếu gia kêu ta cái gì ta đều nguyện ý……” “Cái gì đều nguyện ý ư?” Bạch Tấn Vân đưa tay nắm cái cằm khéo léo của hắn,kéo lên cao,để cho con ngươi hẹp dài xinh đẹp nhìn về phía mình. “Làm trâu làm ngựa ta đều nguyện ý……” Thái Sinh cảm nhận được ngón tay Bạch Tấn Vân dung sức, hắn biết Bạch Tấn Vân thực tức giận, cho nên hắn nắm chặt tay nói. “Làm trâu làm ngựa? Hừ, trâu ngựa nhà ta rất nhiều, người nào so với ngươi đều tốt hơn!” Bạch Tấn Vân nheo mắt, hắn thậm chí có thể nhìn thấy khuôn mặt đáng sợ của mình trong con ngươi trong suốt sợ hãi trong kia. “A, ta……” Thái Sinh luống cuống thấy Bạch Tấn Vân ức hiếp mình, trong đầu lập tức dần hiện ra chuyện tối hôm qua, hắn bị hắn hôn môi vuốt ve, còn nói lời tán tỉnh bên tai hắn, mặt hơi hơi đỏ. Bạch Tấn Vân thấy vẻ mặt của Thái Sinh,hắn nhíu mày đem phẫn hận đổ lên người Thái Sinh,“Thay y phục, ta không cần ngươi làm trâu làm ngựa, trước hết ngươi hãy làm một nữ nhân cho ta!” Bạch Tấn Vân nói xong, xoay người ngồi vào một bên ghế, ánh mắt hung hăng nhìn chằm chằm Thái SInh đứng ở tại chỗ không biết làm sao. Ghê tởm! Ngay tại vừa rồi trong đầu hắn lại có ý niệm hôn vật nhỏ kia! Vật nhỏ này tuyệt đối là yêu tinh!
|
Chương 8: Thay quần áo[EXTRACT]
Thái Sinh cầm chiếc váy màu tím nhìn nửa ngày, ánh mắt liếc về phía Bạch Tấn Vân đang ngồi một bên,do dự hồi lâu hắn không biết nên mở miệng như thế nào.
“A, ngươi kì kèo gì nha! Nhanh thay đi, chẳng lẽ ngươi muốn chút nửa nha hoàn đến thay y phục cho ngươi sao?” Bạch Tấn Vân không kiên nhẫn gầm nhẹ nói, thật sự là tiểu tử này nếu để lộ, hắn liền san bằng sang bằng cả nhà hắn a ! “Đại thiếu gia…… Ta, ta thay quần áo,người, ngườii có thể lảng tránh một chút hay không……” Thái Sinh cúi đầu xấu hổ, nói chuyện thanh âm giống như muỗi kêu. Hắn thật sự không thích có người xa lạ ngồi ở trước mặt nhìn mình cởi quần áo, hơn nữa, đêm qua bọn họ còn…… Nghĩ vậy đầu Thái Sinh cúi càng thấp.Trời ơi! vì sao tưởng tượng đến chuyện tối hôm qua, tim hắn lại đập mạnh như vậy. “Cái gì? Ta lảng tránh một chút?” Bạch Tấn Vân nhất thời không phản ứng lại,khi nhìn đến vẻ mặt thẹn thùng của Thái Sinh hắn lập tức hiểu được ý tứ của hắn , vì thế tà mị tươi cười, chỉ thấy hắn điều chỉnh ghế ngồi, ngữ khí khinh chọn nói:“Đổi y phục thôi mà, tiểu tử, ngươi cũng là nam nhân nha? Trên người ngươi có đồ gì trên người ta cũng có, tất cả mọi người giống nhau, có cái gì không thể nhìn nha! Cho dù ngươi là nữ nhân, cũng là người Bạch Tấn Vân ta cưới hỏi đàng hoàng trở về , còn chưa có người nào dám đuổi ta ra khỏi phòng này nha!” Thấy Thái Sinh chỉ cúi đầu không nói lời nào, cũng không cỡi quần áo, Bạch Tấn Vân vỗ bàn cái RẦM,“Như thế nào, có phải muốn đại thiếu gia cởi cho ngươi hay không?” Nói xong liền đứng dậy. Chiêu này quả thực dùng được, Thái Sinh vội vàng xua tay nói không cần.Sau đó bối quá đi qua người hắn, bắt đầu cỡi từng lớp quần áo. Bạch Tấn Vân không thèm nói thêm gì nửa, một tay đặt ở trên bàn, một tay chống đỡ đầu, ánh mắt thẳng tắp nhìn thân thể trước mắt, rõ ràng biết hắn là nam nhân, chẳng qua là chỉ cần nhìn bong lưng đã khiến cho hắn có loại xôn xao không rõ. “Thái Sinh!” Đang lúc Thái Sinh cởi quần áo xuống, Bạch Tấn Vân đột nhiên quát to tên của hắn. “Dạ,” Cả người Thái Sinh run lên, vội vàng đáp. “Xoay người lại!” Bạch Tấn Vân đè nén xôn xao, ra lệnh cho hắn. Thái Sinh sửng sốt, lấy quần lụa mỏng màu tím che ở trước người, che trụ nơi tư mật của hắn,sau đó mới cúi đầu chậm rãi xoay người lại. “Lấy y phục trước người ra!” Bạch Tấn Vân cũng không biết vì sao làm như vậy, hắn chẳng qua là không tự chủ được muốn ức hiếp hắn, muốn nhìn vẻ mặt bất lực của hắn, ánh mắt bối rốivà hành động không biết làm sao. “Đại thiếu gia……” Vẻ mặt Thái Sinh đau khổ năn nỉ hắn. “Lấy ra!” Bạch Tấn Vân không để cho hắn có cơ hội gì, lại ra lệnh hắn, mà lúc này Bạch Tấn Vân đã đứng lên đi tới trước mặt Thái Sinh, cảm giác áp bức làm cho Thái Sinh không tự chủ được từng bước lui về phía sau,“Đừng để cho ta nói lần thứ tư nha! Lấy ra!” Thái Sinh cắn răng một cái nhắm mắt lại, định bất cứ giá nào cũng không cho người trước mắt lấy quần áo hắn ra, lúc này Bạch Tấn Vân không chút tiếng động hiện ra trước mặt hắn . Bạch Tấn Vân nhìn quét qua mỗi một vị trí, cuối cùng dừng ở gương mặt đỏ bừng kia, hắn không dám mở mắt. Bạch Tấn Vân đưa ra, lấy quần lụa mỏng mềm nhẹ đang che trên người Thái Sinh ra,Thái Sinh sửng sốt, ngửa đầu kinh ngạc nhìn chằm chằm Bạch Tấn Vân, hơi i há mồm, lại nói không ra lời muốn nói. “Khụ khụ……” Bạch Tấn Vân ho nhẹ hai tiếng, buông tay ra,“Mặc y phục tốt,chút nửa bọn hạ nhân sẽ đến.” “Dạ.” Thái Sinh nhẹ giọng đáp, vội vàng mặc y phục vào, nhưng là tâm tình của hắn thủy chung không thể bình tĩnh,cách làm của Bạch Tấn Vân làm cho hắn càng ngày càng cảm thấy kỳ quái, tương lai rốt cuộc phải như thế nào, hắn không biết. Thật ra, Thái Sinh không biết, Bạch Tấn Vân cũng không biết.
|
Chương 9: Phụng trà[EXTRACT]
Sau khi Thái Sinh mặc y phục xong, cùng với Bạch Tấn Vân hai người yên lặng không nói gì nhìn nhau hồi lâu.nói là đối diện.Thật ra Bạch Tấn Vân vẫn dùng ánh mắt phức tạp nhìn Thái Sinh, vật nhỏ này mặc đồ nữ thật đúng là thích hợp nha,chẳng qua ngực hơi bằng phẳng.
Nghĩ vậy,Bạch Tấn Vân không tự chủ nở nụ cười. Mà Thái Sinh đứng ở đó không biết làm sao, vốn thay áo trước mặt Bạch Tấn Vân đã thật xấu hổ,hiện tại hắn không thể giải thích được nụ cười đó, điều này làm cho Thái Sinh càng thêm đỏ mặt. Cũng may không quá lâu, Tiểu Nguyệt đã đi tới. Tiểu Nguyệt tới giúp đỡ Thái Sinh rửa mặt chải đầu.Tân nương tử vào cửa một ngày,sáng sớm phải phụng trà lão thái gia. Bản than Tiểu Nguyệt là một ngoạt hoạt bát, nơi nào có nàng sẽ không vắng lặng, nàng lôi kéo Thái Sinh ngồi ở trước bàn trang điểm, bắt đầu chải tóc cho hắn, vừa chải vừa cảm thán, mái tóc thật đẹp lại dễ chải. Động tác Tiểu Nguyệt vô cùng thành thạo, chỉ chốc lát đã hoàn thành . Cả quá trình,Thái Sinh không nói một lời. Chẳng qua là ngơ ngác ngồi ở trước kính, nhìn chính mình như thế nào từ một nam nhân biến thành một nữ nhân . Bạch Tấn Vân cũng không nói một lời, hắn chẳng qua vòng hai tay, yên lặng đứng ở phía sau Thái Sinh, nhìn hắn say sưa. Sợ Thái Sinh gây rối việc, lão thái thái trên đường đi đến, Bạch Tấn Vân lần nữa dặn Thái Sinh, làm việc cẩn thận đừng lộ ra dấu vết. Tiểu Nguyệt bưng hai chén trà đi ra mặt sau Bạch Tấn Vân và Thái Sinh,thấy hai người thỉnh thoảng kề lổ tai nói chuyện, khi thì chăm chú nhìn lẫn nhau, thân mật. Đi vào chính đường, lão thái thái đã ngồi ở chủ vị thượng đẳng . “Cha,mẹ.” Vừa vào nhà Bạch Tấn Vân cười hô nói. Hai vị lão nhân mỉm cười gật gật đầu, nhất là Bạch phu nhân thấy bộ dáng vui vẻ của đứa con, thì biết đêm tân hôn hôm qua,hai người quá nhất định đặc biệt vui vẻ. “Nhị nương.” Bạch Tấn Vân tuy rằng không tình nguyện, nhưng lễ nghi không thể bỏ qua. Nhị phu là người xinh đẹp, cũng là người có tâm kế.Lúc này,bà tự nhiên chúc mừng Bạch Tấn Vân,“Đại thiếu gia sau khi thành thân,quả thật là tiến bộ không ít.” Bạch Tấn Vân nghe xong lời này biết là mình bị giễu cợt, không ra tiếng tránh mọi người mất vui. “Đại ca.” Bạch Tấn Uy lễ phép hướng Bạch Tấn Vân ân cần thăm hỏi, huynh đệ hai người quan hệ từ nhỏ đã rất tốt,Bạch Tấn Vân mỉm cười hướng hắn gật đầu. Thái Sinh cúi đầu, hướng về phía mọi người trong phòng, nhẹ giọng nói:“Cha, mẹ, nhị nương, tiểu thúc.” “Chị dâu.”Mắt Bạch Tấn Uy lơ đãng nhìn sang cổ thái sinh, nơi đó có một mảnh nhỏ máu ứ đọng,lụa mỏng cổ áo cũng không thể che hết, nghĩ đến đêm qua đại ca lưu lại dấu vết này. Nghĩ đến đây, Bạch Tấn Uy khẽ nhíu mày, hai tay nắm chặt, trong lòng không hiểu tại sao tức giận. Thái Sinh xoay người lại, tự tay lấy một ly trà trong khay, đi đến trước mặt bạch lão gia, quỳ xuống, đưa chén trà qua … đỉnh đầu, nhẹ giọng nói:“Cha, mời uống trà.” Bạch lão gia gật đầu, đưa tay tiếp nhận trà, nhấp một ngụm rồi để qua một bên. Thái Sinh lại tiếp tục lấy một ly trà, đi đến trước mặt Bạch lão phu nhân, quỳ xuống, đưa chén trà qua đỉnh đầu, nói:“Mẹ,mời uống trà.” “Ừm.” Bạch lão phu nhân tiếp nhận trà, nhấp một ngụm,“Thái Liên, con đã vào cửa Bạch gia, chính là người của Bạch gia, nhất định phải nhớ rõ tuân thủ nghiêm ngặt quy tắc, chăm sóc phu quân. Nếu không gia pháp Bạch gia không phải để cho đẹp .” “Dạ, Thái Liên nhớ kỹ.” Thái Sinh cúi đầu, không có lời của Bạch lão phu nhân, hắn không dám đứng lên. “Cha, mẹ, phụng trà xong rồi, chúng ta trở về.” Nói xong, nhanh tay kéo Thái Sinh quỳ trên mặt đất đứng lên, cũng không đợi lão gia đồng ý, hắn kéo nàng bước đi. Cho đến ra ngoài sân đình, Bạch Tấn Vân mới mở miệng nói:“Sau này không có chuyện gì, tốt nhất nên tránh xa bọn họ.” “Vâng” Thái Sinh đáp lời sau đó cúi đầu nhìn tay mình lúc này vẫn còn bị Bạch Tấn Vân nắm lấy.
|